1. Phong cách đặc trưng của Tết Hà Thành
Khi bước chân xuân về, làn gió nhè nhẹ hòa mình trong làn mưa bụi, những hồi ức về Tết xưa rơi rơi như lá bay, mang theo hương vị đặc trưng của Hà Nội ngày xưa. Tôi, một đứa trẻ lớn lên trong những ngày bao cấp, nhìn lại Tết Hà thành với sự khắc sâu, không phai nhòa.
Từ đầu tháng Chạp, mẹ tôi đã rối bời, lo toan chuẩn bị cho Tết. Nhớ lại những Tết bao cấp, tôi nhớ gian hàng bán túi quà Tết lung linh với đèn hoa theo tiêu chuẩn. Mẹ tôi thường xếp hàng từ sớm để mua túi quà. Chiều về, khi mẹ trở về, chúng tôi đứng đâu đó, thèm khát từng món đồ mẹ vừa mua. Hộp mứt Tết màu đỏ, gói kẹo mềm, chai rượu cam hoặc chanh, gói thuốc lá Thủ đô bao bạc. Còn miến, bóng bì, hạt tiêu, mì chính... Chỉ cần một túi như thế, Tết đã hiện hữu trong nhà tôi.
Nhớ nhất là những ngày giữa tháng Chạp, chị em thường mua các loại trái cây về làm mứt. Đó cũng là dịp để các chị thể hiện tài nữ công gia chánh. Chúng tôi ngồi xem chị em “sên” mứt, có khi được thử một vài loại. Điều đó khiến Tết trở nên sống động hơn.
Với tôi, Tết Hà thành còn gắn liền với hình ảnh những chuyến tàu điện cuối năm. Mọi người hối hả mang hàng hóa đến chợ bán cho kịp trước Tết. Người đi chợ náo nức mua sắm. Khi xa nhà, âm thanh “leng keng” của những chuyến tàu điện sớm trôi qua vẫn vang vọng trong giấc mơ của tôi.
Gần Tết, chợ hoa Hà thành trên các phố cổ bắt đầu sôi động. Cành đào, cành mai, hoa đào phai đất Nhật Tân, Nghi Tàm làm cho phố phường thêm rực rỡ. Phố Hàng Khoai bán các loại hoa cổ truyền như violet, lay ơn, thược dược... Mỗi góc phố đều tràn ngập không khí xuân. Còn ở phố Hàng Mã, đồ thờ cổ truyền được bày bán ngay trên vỉa hè. Những người lớn tuổi cẩn thận chọn mua các loại sành sứ, tiểu cảnh mang về trang trí nhà.
Trong những ngày này, việc gói bánh chưng làm cho không khí trở nên sôi động. Các bà các mẹ rủ nhau rửa lá dong, vo gạo ở máy nước công cộng. Mỗi bàn tay đỏ lạnh nhưng trò chuyện vẫn rôm rả. Tối đến, bố tôi tước lá, mẹ tôi đồ đỗ xanh, cả gia đình hòa mình vào không khí Tết. Mùi hạt tiêu, nước mắm ngon của bánh chưng phả hương thơm trong không gian. Bánh chưng sôi “lịch sịch... lịch sịch” làm cho khu tập thể nhộn nhịp, đặc biệt là đối với những đứa trẻ như tôi.
Vào sáng mùng ba Chạp, khi những công việc dọn dẹp nhà cửa đã hoàn tất, mẹ tôi thường cho tôi đi chợ hoa. Cùng mẹ chọn những bông đào phai cánh kép, những loại hoa truyền thống như violet, thược dược, lay ơn... được mẹ tôi sắp đều trên bàn làm việc. Đó là khoảnh khắc Tết xuất hiện trong căn phòng nhỏ của chúng tôi.
Chiều tất niên, gia đình tôi hòa mình trong không gian trang trí mâm cỗ. Bàn ăn đầy ắp với những món ngon, từ bánh chưng xanh mướt, xôi gấc đỏ tươi, gà luộc vàng óng, đến canh măng khô nấu chân giò, nem rán giòn, giò chả cắt “quả trám”, dưa hành, xào thập cẩm đa sắc màu, canh bóng nấu thả độc đáo... Hương thơm ngon mắt của mâm cỗ Tết trở thành biểu tượng không thể thiếu, thể hiện lòng thành kính của con cháu dâng lên tổ tiên.
Qua bữa cơm tất niên, mẹ tôi lại bận rộn chuẩn bị mâm cúng giao thừa. Hình ảnh bố tôi trang nghiêm, dựa một bên mâm cúng, trên tay nắm nhang thắp sáng đêm giao thừa luôn in sâu trong trí nhớ. Khoảnh khắc ấy là lời khấn nguyện của gia đình tôi gửi gắm cho năm mới.
Và sáng mồng một, ngày “Chính đán”, anh em tôi ăn mặc mới, nhận lì xì từ ông bà, bố mẹ. Hình ảnh các đồng tiền mừng tuổi trên tay còn mãi với tôi.
Những ký ức về Tết Hà thành mãi mãi là nguồn cảm hứng, làm cho tâm hồn tôi bình yên và ấm áp.
Vy Anh


2. Tết Đậm Chất Gia Đình
Tết là Bản Năng của Mọi Người
Ngày Tết, mọi người trải lòng của mình ra hết. Dù giàu có hay khó khăn, Tết là thời điểm mọi nỗ lực tạo ra không khí ấm áp, hạnh phúc. Là lúc gia đình đoàn tụ, quên hết mọi lo toan để hướng về niềm vui và hy vọng cho năm mới. Bạn có thể thay đổi mọi thứ trong cuộc sống, nhưng Tết vẫn giữ nguyên giá trị ý nghĩa của nó. Đó là thời khắc gắn kết gia đình, là lúc tâm hồn được làm mới, đón chờ một năm mới tràn đầy tươi sáng.
Những kỷ niệm ấm áp từ tuổi thơ tràn ngập trong trái tim. Trẻ con trông chờ Tết với sự vui tươi riêng của mình. Dù là đủ ấm no hay phải đối mặt với những khó khăn, trẻ em vẫn có những lí do để mong đợi. Những chiếc lì xì, bộ quần áo mới, và những chuyến du lịch gia đình là những điều mà trẻ em đều hằng mơ ước. Tết là thời điểm mọi người đều trở nên vô tư như thời thơ ấu, hòa mình vào không khí phấn khích của Xuân.
Những người làm cha làm mẹ mang theo niềm vui nhưng cũng không tránh khỏi những lo âu. Tết xưa, việc chuẩn bị bắt đầu từ tháng mười, khi những người mẹ quê bỏ bớt một phần lúa sau khi cắt, tính toán từng chi tiết để chuẩn bị cho con cái. Tất cả đều phải được tính toán, từ việc nuôi heo, gà đến việc làm đẹp bàn thờ tổ tiên. Người buôn bán cũng không nghỉ ngơi, với quang gánh trên vai, họ nỗ lực để đem đến mỗi gia đình những thứ cần thiết để đón Tết.
Sinh viên và những người làm việc xa nhà bắt đầu về quê từ cuối tháng Chạp. Những chuyến xe đông đúc, mọi người hối hả trở về để chuẩn bị đón Xuân. Nhưng cũng có những trái tim đau buồn, những người không thể về nhà vì hoàn cảnh khó khăn. Đối với họ, Tết trở nên không còn ý nghĩa. Đối với những gia đình không đủ đầy đủ con cháu, Tết cũng không trọn vẹn. Nhưng đối với những gia đình còn nguyên vẹn, Tết là thời điểm họ tận hưởng niềm vui của sự đoàn tụ, bữa ăn gia đình ấm cúng, để những kỷ niệm bền vững và ý thức về nguồn gốc luôn được chú trọng. Mỗi thế hệ truyền lại truyền thống, và Tết vẫn là dịp quan trọng không chỉ của mỗi gia đình mà còn của cả xã hội Việt Nam.
Mỗi năm một lần, tờ lịch dần được gỡ hết và Tết lại đến. Dù trong hoàn cảnh nào, Tết vẫn giữ nguyên ý nghĩa của nó. Đó là dịp để tổng kết những gì đã làm được và lập kế hoạch cho một năm mới. Phong tục đón Tết kết nối người Việt trên nhiều mặt. Tết không phải là của riêng ai, mà là Tết của mọi nhà!
Ai Nguyen


3. Bước Đi Đầy Hứng Khởi
Bình Minh Hồng Ngoại, Mưa Rơi Nhẹ Nhàng
Thức giấc vào mỗi buổi sáng, không khí se se lạnh, hạt mưa rơi như những viên ngọc trải đều trên con phố dài. Bước ra khỏi nhà, bỗng nghe tiếng hát nhẹ tràn ngập không gian, làn hương xuân nồng nàn từ cửa đã làm cho mỗi khoảnh khắc trở nên bình yên và ấm áp. Ca từ 'Mùa Xuân Đầu Tiên' của nhạc sĩ Văn Cao luôn vang lên, đưa ta trở lại những kỷ niệm đẹp của mùa xuân.
Phố phường bắt đầu sôi động, bắt đầu trang trí, và khắp nơi đều rực rỡ trong sắc xuân. Cuối năm đến, mọi người trở nên bận rộn hơn, nhanh chóng hơn. Mỗi người đều hướng về một năm mới với mong muốn hạnh phúc và an yên. Những lo lắng, khó khăn của năm cũ dường như tan biến khi tết đến, khi xuân về.
Những ngày áp tết, mọi người đều mong muốn có những giây phút bình yên, hạnh phúc bên gia đình và những người thân yêu. Ai cũng muốn có khoảnh khắc để ngồi nhâm nhi cảm nhận phố phường, nhìn ngắm dòng người qua lại, ngắm những bông hoa đào còn lấm tấm sương. Mùa xuân đã tràn ngập khắp nơi, mùi tết đã nồng nàn trong lành, ngập trời mùa xuân, ngập trời hương hoa.
Chẳng bao lâu nữa, ông công, ông táo sẽ trở về trời. Trong lòng mỗi người, đây là những ngày cuối năm quan trọng, mỗi gia đình đều chuẩn bị mâm cơm cúng tiễn ông táo một cách trang trọng. Cúng cá chép, mong rằng chúng sẽ biến thành rồng để làm phương tiện cho ông táo trở về trời.
Sau ngày ông táo, là những ngày tảo mộ ở quê. Những người ở xa về sớm, những người ở làng tảo mộ vào chiều 30 tết. Khắp cánh đồng khói hương, người dọn dẹp, tu sửa mộ cho ông bà, cha mẹ, nhằm tạo không khí trang trọng cho việc cúng khấn và mời các cụ về ăn tết. Tảo mộ là cách thể hiện lòng biết ơn đối với tổ tiên, là cách duy trì phong tục và truyền thống của gia đình.
Kí ức và hoài niệm luôn mang lại nhiều cảm xúc. Nhớ những đêm cuối năm ấm áp ở bên làng ven sông Đáy, nhớ mùi thơm của trầm, huệ trắng trong những đêm mưa nhẹ, nhớ hương vị của bánh chưng xanh, nhớ mùi vỏ trấu nếp nồng nàn bên nồi bánh chưng. Kí ức ẩn sau mỗi hương vị, mỗi hình ảnh, không bao giờ phai mờ, là nguồn cảm hứng bất tận trong tâm hồn mỗi người.
Mùa xuân mới lại về, giai điệu của mùa xuân vang lên trên mọi con phố, giọt mưa xuân nhẹ nhàng rơi trên cành đào non. Từng dòng nhạc, từng lời 'Lắng Nghe Mùa Xuân Về' của nhạc sĩ Dương Thụ, như một lời hẹn nhớ. Đúng vậy, những ngày áp tết đã gần kề.
Nguyễn Thị Hương Giang


4. Hồi Tưởng Tết...
Thời gian trôi đi như chợt nhẹ, một năm nữa sắp qua. 365 ngày bận rộn làm việc, vun vén cho tổ ấm, mong muốn có một Tết ấm áp, hạnh phúc. Nhưng đời không phải ai cũng gặt hái được niềm hạnh phúc đầy đủ, bởi ngoài kia vẫn còn những mảnh đời khó khăn, những người vẫn phải kiếm ăn dưới bóng đêm lạnh giá. Cuối năm đến, mọi người hối hả, vội vã, trông chờ ngày Tết.
Tết đang đến gần! Chỉ còn hơn một tháng nữa thôi. Con trẻ chuẩn bị những bộ quần áo mới, hồn nhiên chờ đợi những phong bao lì xì. Người già trầm ngâm bên cây đào, cây mai, cây quất, suy ngẫm về những điều thế thái, mắt nhìn đàn con cháu. Những người trưởng thành thì lo toan, lo lắng với những vấn đề về tiền bạc. Mỗi khuôn mặt là một câu chuyện.
Tết đang đến! Mọi người muốn dành chút thời gian để trang trí nhà cửa, đặc biệt là nơi thờ tự, làm cho mọi thứ sáng sủa, sạch sẽ. Mùi hương trầm thoang thoảng cùng với cái rét buốt là niềm tin, là hy vọng vào một năm mới tốt lành hơn.
Tết đang đến! Mọi người muốn chuẩn bị cho bàn ăn đầy ắp bánh kẹo, cây đào mai quất... Rồi đêm giao thừa, mọi người quây quần, tận hưởng không khí trang trọng, chia sẻ niềm vui bên gia đình, thưởng thức hương vị ngọt ngào của hạnh phúc.
Tết đang đến! Chẳng biết vui hay buồn khi một tuổi nữa, mái đầu bắt đầu xuất hiện những sợi bạc?...
Cậu Tú


5. Tết Đong Đầy
Có người nói: 'Càng lớn càng cảm thấy hương vị Tết không giữ lại như xưa. Nhớ mãi vị Tết ngày thơ ấu'. Thực tế Tết vẫn như thế, chỉ là chúng ta đã biến đổi. Không còn là những đứa trẻ ngây thơ trông ngóng Tết để nhận quần áo mới, phong bao lì xì, quẩy bánh chưng mà quên mất ánh đèn dìm trong bóng đêm chờ đón đòn roi vì quá mải mê chơi bời.
Vị Tết không giảm đi mà là chúng ta đã lớn lên. Đeo trên vai gánh nặng mới, chịu trách nhiệm, lo toan, và liên quan đến xã hội hơn so với trước đây. Đôi khi bận rộn với vấn đề vật chất mà quên mất giá trị tinh thần. Không còn thời gian để thư giãn với bản nhạc yêu thích. Điều này khiến chúng ta sợ Tết, chán Tết, và nghĩ rằng Tết không còn như xưa. Là lý do để chúng ta không còn thích Tết nữa.
Tết vẫn như xưa chỉ là nhà mỗi ngày ngày càng rộng lớn vì con cái đi mãi không trở lại. Bữa cơm ấm áp mỗi ngày ngày càng thiếu vắng những người thân yêu. Tết vẫn như xưa nhưng ta không còn cảm giác hồi hộp ngửi mùi nước lá đêm Ba Mươi. Bây giờ, thay vì nước lá đêm Ba Mươi, ta thay thế bằng sữa tắm, tinh dầu. Mùi bồ kết nướng trên bếp than giữa chiều tất niên cũng đã mất đi. Cũng không còn bên cha cắt hoa trang trí bàn thờ ông Công, không có những đường kim mẹ may nút áo vội vã cho mình.
Bây giờ, khi chúng ta đi xa, xa khỏi ngôi nhà thân thương, những ngày gần Tết mới thấy lạc lõng trên con đường phiêu bạt. Lại cảm nhận niềm nhớ vị Tết xưa. Chỉ khi thấu hiểu được hương vị Tết, ý nghĩa của ngày Tết. Tết để quây quần, để ôm ấp, để trở về mái nhà quen thuộc, để ngửi mùi nước lá, hương bồ kết thoảng bên chiều tất niên. Tết để về quê quét sân cho mẹ, nơi dấu chân đã lên rêu xanh trơn trượt do ít người đi qua. Tết để quây quần bên bữa cơm đầy yêu thương, ấm áp tình gia đình.
Vị Tết đó qua bao năm vẫn nguyên vẹn. Vẫn đậm đà và chứa đựng yêu thương. Nếu có vẻ nhạt đi, chỉ là vì con người biến đổi, tâm tình biến đổi. Không phải Tết thay đổi và vị Tết mất đi dần dần. Chúng ta sẽ không nhận ra hương vị của Tết khi đang trên đường xa quê hương, bắt gặp không khí Tết tràn ngập khắp phố xóm. Chúng ta vẫn đang bận rộn với cuộc sống, mãi không chạm vào lối vào quê hương mới thấy Tết là để quay về, để thưởng thức một bữa cơm đoàn tụ đơn giản nhưng ấm áp tình thân. Không cần bàn cỗ đầy ắp, chỉ cần nơi để quay trở lại, chỉ cần lòng muốn trở về, chắc chắn vị Tết vẫn luôn tồn tại, vẫn mãi đậm đà như xưa.
Hãy quay về để cảm nhận hương vị của Tết.
Thanh Nguyễn


6. Bước Xuân Thanh Tịnh
Gần Tết. Hà Nội bao phủ trong làn mưa bụi nhẹ nhàng. Toàn bộ thành phố như được phủ một tấm khăn voan mềm mại, cùng với cái rét ngọt cuối đông. Tôi về nhà sau một ngày làm việc đầy mệt mỏi. Phố đông đúc, người xe lưu thông như dòng sông. Ôi, một chiếc xe đạp cũ kỹ chở đầy những bông hoa thược dược sặc sỡ đang từ từ 'trôi' qua phố. Tôi nhanh chóng mua cho mình một bó hoa thược dược lớn cùng vài cành violet. Kỳ lạ, mỗi khi nhìn thấy hoa thược dược, tôi cảm nhận mùa Tết đang gần kề, với những ký ức xưa ùa về.
Nhớ về những ngày Tết xa xưa, sáng tất niên, mẹ luôn dắt tôi đi chơi chợ hoa, chọn lựa những bông hoa thược dược đủ sắc màu, kết hợp với violet, hoa đồng tiền, hoa lay-ơn, hoa cánh bướm. Về nhà, mẹ thường ngâm bó hoa trong nước để 'phục hồi' cho hoa. Những bông hoa sau khi 'uống' nước sẽ tươi tắn, và mẹ tôi tỉ mẩn cắm chúng vào chiếc bình men màu lam.
Có nhiều kinh nghiệm để giữ cho bình hoa luôn tươi mới trong suốt mùa Tết. Mẹ tôi thường cắt hết lá phía dưới cành để tránh lá rụa mục làm hoa nhanh tàn. Theo kinh nghiệm, sử dụng một chiếc dao sắc để cắt vát cuống hoa khi đang ngâm trong nước giúp hoa hấp thụ nước dễ dàng hơn và tươi lâu hơn. Để 'dưỡng hoa', các bà mẹ còn chia sẻ 'bí kíp' thêm vào nước cắm hoa một trong những thành phần sau: Vitamin B1, Aspirin, giấm trắng, đường, nước cốt chanh. Và quan trọng nhất, luôn thay nước cho hoa thường xuyên. Nước trong bình hoa luôn sạch sẽ giúp bình hoa thược dược tươi tắn suốt mùa Tết.
Người Hà Nội thường cắm hoa thược dược vào dịp Tết vì theo quan niệm truyền thống, đây là loài hoa được coi là hoa tướng, sau mẫu đơn - hoa vương. Màu sắc rực rỡ của hoa mang đến may mắn và thành tựu trong năm mới. Trong tình yêu, hoa thược dược mang ý nghĩa về hạnh phúc lâu dài, mãi mãi theo năm tháng. Do đó, một số đám cưới thường chọn loại hoa này để cắm.
Hoa thược dược thuộc loại cây thân thảo, sống lâu năm, tên khoa học là Dahlia variabilis Desf, xuất phát từ Mexico và có sự đa dạng màu sắc như: Tím, cam, hồng, đỏ, đỏ huyết dụ, trắng... Điều thú vị là trong mỗi bông hoa thược dược, sự kết hợp màu sắc tạo ra một bức tranh hài hòa. Những bông hoa nổi bật trên nền lá xanh tươi. Cánh hoa thược dược được xếp thành từng lớp như tổ ong phát triển đều về hướng. Cũng có loại hoa thược dược cánh hoa xếp rối, cánh hoa như được xé nhỏ ra, cánh đơn, cánh kép... Khi ngắm nhìn đồng hoa thược dược đang bừng sáng, ta có thể cảm nhận được năng lượng tích cực đang tràn ngập môi trường.
Người Hà Thành, khi ở xa quê hương vào dịp Tết, thường nhớ những điều giản đơn. Một năm kia, tôi đi công tác gần Tết, suốt chuyến bay, tôi ôm bó hoa thược dược và violet làm quà tặng cho người bạn quê gốc Hà Nội, nay đã sinh sống ở miền Nam. Và... bạn ấy hạnh phúc, vui mừng khi nhận được món quà. Tôi rơi nước mắt khi bạn ấy nói: 'Ôi, tôi cảm thấy như bạn đã đưa Tết Hà Nội đến đây rồi...'.
Xuân về, chậm rãi dạo qua những cánh đồng hoa trên đất đô thị, trong màu hồng ngàn tía, tôi vẫn dễ dàng nhận biết những luống hoa thược dược tươi tắn giữa làn mưa bụi. Hoa thược dược không chỉ đẹp trong mắt tôi, mà còn ghi dấu trong ký ức của những người từng trải qua những ngày Tết ở Hà Nội. Chiều nay, tôi đặt mình trước bình hoa thược dược và hồi tưởng về những lời chia sẻ từ bạn bè khắp nơi: 'Nhìn thấy hoa thược dược là thấy Tết'.
Nhân văn Vy Anh


7. Xuân Về Quê Hương
Nếu ở thành phố, mùa Tết đến với nghìn hoa, hàng tết rực rỡ và những dòng người tấp nập sắm sửa, lễ lạt, thì Tết ở quê mang đến một vẻ đẹp riêng biệt.
Mọi năm vẫn thế, gần đến ngày Tết, cư dân quê tôi bắt đầu bận rộn với mùa vụ. Từ sớm, khi trời vẫn còn mờ, sương mù bao phủ khắp con đường làng, bà, mẹ, chị em ra đồng. Tiếng cười nô nức trải dài từ những ngõ xóm ra đến cánh đồng quê. Trên những thửa ruộng mới gieo nước, những đường cày, những hàng lúa non xanh tốt được trồng. Dường như có một điều kỳ diệu, khi mặt trời mọc, cả cánh đồng trải ra như một thảm xanh non mướt theo mỗi dãy lối. Sau khi cấy lúa, cả làng tổ chức quét dọn, làm đẹp con đường, sơn tường, trang trí nhà văn hoá xóm với những biểu ngữ chào đón Tết tràn đầy sinh khí.
Ngày 23 tháng chạp, tất cả các gia đình cúng ông Táo đều trang trí cây nêu tuyệt đẹp, với lá cờ đỏ sao vàng tung bay phấp phới trong gió. Đèn đủ màu sắc nhấp nháy, trang trí quanh cây nêu. Cổng xóm, cổng nhà sáng bừng ánh sáng. Cành đào nở rộ với những bông hồng được cắm từ vườn để trang trí đèn nhấp nháy và những quả bóng đủ màu sắc. Theo quan niệm dân gian, cành đào có đủ nụ, hoa và quả thì là điều tốt lành, mang lại tài lộc và sự thịnh vượng trong năm mới. Chuẩn bị thức ăn Tết ở quê cũng khác biệt so với thành phố. Ngoài việc mua sắm hoa quả, bánh kẹo, vật dụng gia đình tại cửa hàng tạp hóa, người dân quê tự tay chăm sóc thực phẩm cho ngày Tết. Thực phẩm đó được lấy từ những luống rau củ, những hàng xà lách, vườn khoai lang, rau bầu xanh tươi rợp, hoặc những bắp cải trắng xanh quả tròn khoe mình dưới ánh nắng xuân rực rỡ. Các hồ ao làng cũng là nơi mà người dân tung lưới, đặt nơm để đánh bắt cá, tôm... như một lời kêu gọi mùa xuân đang ấm áp tràn đến xóm làng. Các gia đình còn chung nhau làm thịt lợn, thịt trâu, thịt bò. Bếp lửa to lớn, dao thớt, nồi xoong, rổ rá, mọi thứ được chuẩn bị đầy đủ. Người lớn tập trung tại một nhà để cùng nhau thưởng thức bữa cơm cuối năm ấm cúng. Mùi thơm của thịt, mùi của lạc rang, mùi của các loại thảo mộc... đều hấp dẫn. Mọi thảo luận, từ những câu chuyện hằng ngày đến chính trị, bóng đá,... đều được mang ra bàn luận nồng nàn. Sau khi ăn, mọi người ngồi quanh bàn uống trà xanh ấm cùng những bát nước đường vàng. Điều thú vị nhất là không khí khi chuẩn bị bánh chưng, bánh tét vào chiều 29 tháng Chạp. Gần như mọi thành viên đều tham gia. Người lớn chẻ lá chuối, rửa sạch, lau khô lá dong, còn trẻ con người đảm nhận công việc ngâm nếp và vớt nếp cho ráo để chuẩn bị nguyên liệu làm nhân bánh. Những chiếc bánh chưng hình vuông và bánh tét hình trụ, được buộc chặt từng lớp, từng lớp được đặt vào nồi một cách cẩn thận. Bếp lửa nhen lên với những viên than và những thanh củi to bốc lên ngọn lửa. Sau bữa tối, mọi người ngồi quanh nồi bánh chưng nóng hổi, vừa ấm tay vừa trò chuyện, xua đi cái lạnh giá của mùa đông. Bánh thường chín vào buổi tối, khi mọi người cùng nhau ngủ. Sáng sớm hôm sau, khi lũ trẻ tỉnh giấc, những chiếc bánh nhỏ đã được bố gói hôm trước được bóc ra, thơm ngon, ấm dẻo, mỗi miếng bánh là một niềm vui ngọt ngào.
Ngày cuối cùng của năm là ngày rất đặc biệt. Tiếng trống từ nhà thờ họ vang lên, mùi hương trầm lẻo tràn ngập không gian, tạo nên không khí ấm áp, linh thiêng và gần gũi. Gần trưa ngày 30, các em nhỏ trong bộ quần áo mới, cầm theo túi quà có chai rượu, thẻ hương và cặp bánh chưng, cùng bố mẹ hát nhảy, trò chơi,... đến nhà thờ họ. Tết đến với những lo lắng, nhưng cũng tràn đầy bình yên và niềm vui. Chúng tôi đã lớn lên từ những ngày Tết trọn vẹn ở quê nhà!
Nguyễn Thị Hương


8. Tìm Xuân Trong Lòng
Trong những dịp Tết, nhiều gia đình trẻ ngày nay thường chọn du lịch để thay đổi không khí. Điều này được gọi là 'trốn Tết', là cách họ tận hưởng không khí mới và tránh những khía cạnh nhạt nhẽo của Tết truyền thống. Tuy nhiên, có những người vẫn tin rằng Tết nên được trải nghiệm theo cách truyền thống, với niềm vui chân thành và tình cảm gia đình. Cuộc sống hiện đại có thể thay đổi, nhưng những giá trị ấy vẫn giữ nguyên trong tiềm thức, là một phần quan trọng của văn hóa.
Mỗi người đều có cách riêng để tìm kiếm Tết. Trong thời đại này, nhiều người trẻ lựa chọn du lịch hơn là quay về quê nhà. Họ thấy rằng chi phí đi du lịch có thể thấp hơn và mang lại trải nghiệm đặc biệt hơn. Tuy nhiên, với những người trưởng thành, Tết vẫn là thời điểm quan trọng nhất, nơi họ tìm thấy sự ấm áp và yêu thương của gia đình. Việc thích ứng với sự thay đổi là quan trọng, nhưng giữ nguyên những giá trị quan trọng là không thể thiếu.
Đôi khi, việc tìm kiếm Tết không chỉ là ở bên ngoài mà còn ở bên trong chính con người chúng ta. Những giây phút đoàn viên, những bữa cơm ấm áp, những cuộc trò chuyện vui vẻ, và những khoảnh khắc thư giãn đều là những điều quý giá. Trong thế giới hiện đại, nơi mọi thứ thay đổi nhanh chóng, những giá trị này là những điểm ổn định và quan trọng trong cuộc sống hàng ngày.
Với tôi, những kí ức về Tết là những dòng suối nho nhỏ chảy trong tâm hồn. Nó không chỉ là về những món ngon, những trò chơi truyền thống, mà còn về tình cảm, ý nghĩa sâu sắc mà Tết mang lại. Ngay cả khi cuộc sống thay đổi và chúng ta trưởng thành, những kí ức về Tết vẫn là nguồn động viên và niềm hạnh phúc.
Trong năm qua, chúng ta đã trải qua nhiều biến động. Những thay đổi lớn đã giúp chúng ta nhìn nhận lại những điều giản dị và quý báu trong cuộc sống. Dù có những khó khăn, nhưng niềm hạnh phúc của chúng ta là sự an lành của gia đình. Tết này, mặc dù không thể đoàn tụ, nhưng chúng ta vẫn có cơ hội để trải nghiệm những điều tốt đẹp, để cùng nhau chờ đón Tết và cảm nhận tinh thần thiêng liêng ẩn sâu trong trái tim mỗi người...
Hoàng Đào Ngọc Trinh


10. Hồi ức Tết nhỏ
Những khoảnh khắc Tết xưa hiện vẫn rạng ngời trong tâm hồn tôi.
Nhớ những ngày giáp Tết, bố mẹ và anh chị em tôi hân hoan làm bánh chưng. Mặc dù nghèo đói, nhưng tình yêu thương của gia đình là nguồn động viên lớn nhất. Cùng nhau ngồi quanh nồi nấu bánh, tôi học cách làm từ bố, và mẹ luôn tươi cười dạy chị em mỗi bước thực hiện. Nước mắt nồng nàn của mẹ khi kể về những kỷ niệm khó khăn càng khiến tôi trân trọng hơn những giây phút ấm áp ấy.
Những đêm tối trước Tết, bố mẹ dẫn chúng tôi đi làm pháo. Những chiếc pháo tự làm từ giấy và bột thuốc súng trở thành niềm háo hức không nguôi. Cùng anh em đốt pháo, tiếng nổ vang lên như âm nhạc của niềm vui. Những kí ức ấy là những khoảnh khắc trọn vẹn nhất về Tết thơ ấu.
Nhớ những bữa cơm đoàn viên, không chỉ vì thức ăn ngon mà còn vì tình cảm gia đình. Bố luôn chia sẻ những suy nghĩ về năm qua và dặn dò chúng tôi về tình thương. Tết xưa, với bố, không chỉ là dịp ăn no mà còn là dịp chia sẻ yêu thương.
Những ngày Tết ngọt ngào, khi cả gia đình quây quần bên nồi bánh chưng đỏ rực, tôi nghe những câu chuyện về Tết xưa, về những khó khăn và hạnh phúc. Mỗi câu chuyện là một tấm gương sáng, làm tôi hiểu rằng Tết không chỉ là lễ hội, mà còn là khoảnh khắc trải nghiệm tình thương và sự đoàn kết gia đình.
Chân Thành


11. Tình Cảm Tết trong Tâm Hồn
Những ngày giáp Tết, bản làng của tôi bắt đầu chìm đắm trong không khí sôi động của mùa lễ hội. Cơn mưa phùn lạnh cùng làn gió nhẹ mang theo hương thơm đất trời, tạo nên bức tranh Tết yên bình và ấm áp. Đường làng trở nên tấp nập với những bước chân vội vã, những đám người tìm kiếm niềm vui và hạnh phúc cho ngày Tết sắp đến.
Chợ huyện trở thành trung tâm sầm uất nhất, thu hút mọi người từ mọi nơi kéo đến. Ánh đèn chói lọi cùng tiếng cười rộn rã, những câu chuyện về cuộc sống được kể lại. Tất cả đều tạo nên bức tranh sống động của một Tết truyền thống, đầy năng lượng tích cực.
Những ngày cuối đông giá rét, nhưng cây cỏ vẫn xanh tươi, sẵn sàng chào đón mùa xuân mới. Trong những gánh hàng dọc đường là những sản phẩm độc đáo từ làng quê: hoa giấy tinh tế, tranh tết truyền thống, đến những món ăn tinh tế, đủ loại rau củ để phục vụ nhu cầu của những người chuẩn bị cho ngày Tết trọng đại.
Ngày càng gần Tết, không khí trở nên hối hả và sôi động. Con đường làng dường như chật cứng, những bước chân hối hả vội vã, mọi người đổ về chợ huyện như một lời chào biệt năm cũ, chào đón năm mới. Những ngôi nhà đều hướng về trung tâm, những con đường quen thuộc đổ về chợ, nơi tất cả những dự định, hy vọng và sự mong đợi đều tập trung.
Có tiếng lợn kêu eng éc đâu đó, những ngôi nhà hồi hương đang chế biến thịt lợn để chuẩn bị cho bữa ăn Tết truyền thống. Trẻ con hồi hộp chạy ra xem tất cả, không quan trọng việc ướt áo quần trong cái lạnh buổi đông. Những khoảnh khắc như thế làm cho Tết trở nên ý nghĩa, đầy sôi động và gắn bó với truyền thống của làng quê.
Chiều 30 Tết, làng quê tôi trở nên nhộn nhịp hơn bao giờ hết. Bàn tay tài năng gói bánh chưng khéo léo, những đôi mắt tròn xoe chờ đợi mùi hương thơm phức của bánh chưng nấu chín. Người người chăm chỉ làm những công đoạn cuối cùng để hoàn tất bức tranh Tết truyền thống.
Tôi cảm nhận rõ sự khác biệt của Tết xưa và Tết nay. Những thay đổi trong lối sống và quan niệm đã làm cho Tết trở nên hiện đại hơn. Nhưng nhìn lại, tôi vẫn giữ trong trái tim những kỷ niệm ngọt ngào về những Tết xưa, với hương vị truyền thống, tình thân thương và những khoảnh khắc đong đầy hạnh phúc.
Tản văn: Trần Trung

