1. Mẫu bài phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - mẫu 4
An-đéc-xen, nhà văn nổi tiếng người Đan Mạch, được biết đến với những câu chuyện dành cho trẻ em. Trong số các tác phẩm nổi bật của ông, 'Cô bé bán diêm' là một ví dụ điển hình. Câu chuyện gây ấn tượng với sự hòa quyện giữa thực tại và mộng mơ, đặc biệt là hình ảnh cô bé bán diêm trong đêm giao thừa, gợi lên sự đồng cảm sâu sắc với số phận bi thảm của một đứa trẻ nghèo khổ.
Cô bé bán diêm sống trong hoàn cảnh nghèo khó, sớm mồ côi mẹ và bị cha ngược đãi. Mỗi ngày, cô phải lang thang bán diêm và đối mặt với sự lạnh lẽo cũng như bạo lực gia đình. Đêm giao thừa càng làm nổi bật sự đơn độc và đau khổ của cô bé khi mọi người xung quanh đều vui vẻ, còn cô bé vẫn phải vật lộn với đói lạnh.
Dưới trời tuyết lạnh giá, đôi chân trần của cô bé lê lết khắp các con phố để bán diêm, mặc dù chưa ăn gì cả ngày. Cái lạnh và đói dày vò, nhưng cô không dám về nhà vì sợ bị cha đánh đập nếu không bán được diêm. Căn phòng trên gác mái của họ không khác gì ngoài trời.
Trong khi mọi người xung quanh đang vui vẻ chuẩn bị đón năm mới, cô bé phải chịu sự thờ ơ và lạnh lùng từ mọi người. Sự thiếu thốn tình thương và sự đồng cảm từ xã hội khiến chúng ta cảm thấy xót xa cho số phận cô bé. Sự thực tế trong hoàn cảnh của cô bé phản ánh một thực tế đau lòng rằng rất nhiều trẻ em phải chịu đựng hoàn cảnh tương tự.
Cô bé tìm nơi ẩn náu bên một góc tường, quẹt những que diêm để sưởi ấm tay chân tê cóng. Mỗi que diêm mang lại cho cô những hình ảnh ấm áp như bữa tiệc thịnh soạn, lò sưởi, và cây thông Noel. Khi gặp bà trong ánh lửa, cô bé đã cầu xin được ở bên bà, và cuối cùng, điều ước của cô đã được thực hiện.
Mặc dù các que diêm chỉ tạo ra ảo ảnh, nhưng chúng mang lại hạnh phúc thực sự cho cô bé. Cái chết của cô bé diễn ra nhẹ nhàng, như một sự giải thoát khỏi cuộc đời khổ cực, nhưng đồng thời phản ánh sự thờ ơ của xã hội đối với số phận của những người như cô. Nếu xã hội có lòng nhân ái, có thể số phận của cô bé đã khác.
Nhân vật cô bé bán diêm đã để lại trong lòng người đọc những suy ngẫm về số phận con người, khơi dậy lòng thương cảm đối với những cảnh đời bất hạnh. Chúng ta, những người may mắn, có trách nhiệm giúp đỡ những người kém may mắn hơn, đó là lòng nhân ái mà con người cần có.
2. Mẫu bài viết phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong câu chuyện 'Cô bé bán diêm' - bản mẫu 5
An-đéc-xen, một trong những nhà viết truyện cổ tích nổi tiếng nhất phương Tây, không chỉ sưu tầm mà còn sáng tạo những câu chuyện độc đáo. 'Cô bé bán diêm' là một tác phẩm đặc biệt của ông, là một câu chuyện cổ tích phản ánh thời đại hiện đại mà tác giả sống, thời kỳ mà diêm đã được chế tạo, xe ngựa đã trở nên phổ biến và những cây thông Noel lấp lánh đã trở thành một phần của lễ đón giao thừa. Câu chuyện kể về cái chết đầy thương tâm của một cô bé nghèo khổ trong xã hội đó.
Vào đầu câu chuyện, tác giả tạo ra một bối cảnh khắc nghiệt và khác thường. Khắc nghiệt bởi vì 'trời đã tối đen' và 'tuyết rơi không ngừng', trời lạnh giá. Khác thường vì 'đêm nay là đêm giao thừa', một thời điểm đặc biệt đối với mỗi gia đình, khi năm cũ lùi vào quá khứ và năm mới mở ra với nhiều hi vọng. Tuy nhiên, đêm giao thừa ở phương Tây thường rất lạnh, với tuyết phủ khắp nơi. Trong cái lạnh giá ấy, một cô bé không có mũ, chân đi đất, đang dò dẫm trong đêm tối, đi bán diêm vì 'nếu không bán được chút diêm nào hoặc không ai cho em một đồng xu', em không thể về nhà vì sợ bị cha đánh đập.
Em bé đáng thương này đã mất bà, tài sản gia đình bị tiêu tan và gia đình phải rời khỏi ngôi nhà xinh đẹp để sống trong một góc tối tăm, thường xuyên phải chịu sự mắng nhiếc. Thêm vào đó, 'ở nhà cũng lạnh lẽo, cha con em sống trên gác mái dù đã nhét giẻ rách vào các kẽ hở, gió vẫn thổi vào trong nhà'. Em bé bán diêm có hoàn cảnh rất nghèo khổ.
Em bé không tên tuổi này như một kẻ lạc lõng giữa trời tuyết. 'Em cố tìm nơi có nhiều người qua lại, nhưng trời lạnh quá, khách qua đường đi rất nhanh, không ai để ý đến em.' Do đó, 'suốt ngày em không bán được gì và không ai cho em chút gì. Em bé đáng thương vẫn đói và lạnh lẽo lang thang.' Em đi trong mưa tuyết đến mức 'bông tuyết bám đầy trên tóc em, em không để ý', và những người qua đường cũng không thấy em. Em đã đi rất lâu trong mưa tuyết. Giờ em không còn sức để đi nữa và ngồi nép vào một góc tường giữa hai ngôi nhà.
Đó là nơi mà ai đi qua cũng phải tránh, nhưng em ngồi đó với hy vọng sẽ có người chú ý và mua diêm từ em. Xung quanh, 'cửa sổ các nhà đều sáng ánh đèn và mùi ngỗng quay thơm lừng'. Mùi ngỗng quay gợi nhớ em đến 'đêm giao thừa' và những ngày ấm áp trước đây. Còn hiện tại, em đang bị tuyết lạnh bao phủ. 'Em thu chân lại nhưng càng cảm thấy lạnh hơn'. 'Lúc này, đôi tay em đã cứng đờ'. Em nghĩ đến việc đánh diêm để 'sưởi ngón tay'. Khi em quẹt một que, ngọn lửa bùng lên trong đêm lạnh, mang lại cho em một niềm vui nhỏ. 'Ngọn lửa lúc đầu xanh lam, sau đó chuyển dần sang trắng, rồi rực hồng quanh que gỗ, sáng chói và đẹp mắt'.
Em bé sưởi tay trên ngọn lửa nhỏ, tưởng tượng mình đang ngồi trước một cái lò sưởi 'tỏa ra hơi ấm dịu dàng'. Nhưng đó chỉ là một ước mơ, vì 'khi em duỗi chân ra sưởi thì lửa vụt tắt, lò sưởi biến mất'. Em cảm thấy buồn khi nhận ra rằng cha em đã giao cho em bán diêm. Một lò sưởi ấm áp trong đêm đông giá rét là một ước mơ xa vời.
Cái đói cũng hiện diện. Que diêm thứ hai 'cháy sáng rực'. Em thấy 'bàn ăn đã dọn sẵn, khăn trải bàn trắng tinh, bát đĩa sứ quý giá và cả một con ngỗng quay. Kỳ diệu hơn, ngỗng quay nhảy ra khỏi đĩa và tiến về phía em bé.' Mặc dù bữa ăn trông hấp dẫn, nhưng đó cũng chỉ là mộng tưởng. Khi que diêm tắt, 'thực tế thay thế mộng mị: không có bàn ăn thịnh soạn nào, chỉ có phố xá vắng lạnh, tuyết phủ trắng xóa, gió bấc vi vu và những người qua đường trong áo ấm vội vã đi qua'.
Bên cạnh em giờ đây chỉ có đói và lạnh, em dùng ánh sáng của que diêm để chống lại. Trong ánh sáng ngắn ngủi của que diêm, em tưởng tượng những thứ mình cần, tạo ra thế giới của riêng em, vì gió rét và đói cản trở người khác đến với em. Em bị bao quanh bởi 'những bức tường dày đặc và lạnh lẽo', những bức tường mà con người tạo ra để bảo vệ mình và cách biệt với người khác.
Em còn lại một mình trong thế giới của em, bị tuyết và đêm đen bao phủ. Để xua tan đêm và lạnh, 'em quẹt que diêm thứ ba'. Em thấy hiện ra một cây thông Noel lớn, trang trí lộng lẫy với 'hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh và nhiều bức tranh màu sắc rực rỡ'. Cây thông gợi nhớ truyền thống tặng quà và quan tâm đến trẻ em của phương Tây, nhưng trong thực tại, em bé bán diêm vẫn đang ngập trong tuyết lạnh. Em không cần quà từ ông già Noel nữa vì tuyết và lạnh đã quá đủ. Que diêm thứ ba cũng tắt, và sự sống của nó quá ngắn ngủi.
Que diêm không xua tan màn đêm, nhưng màn đêm không thắng nổi nó. Khi que diêm tắt, những ngọn nến trên cây thông Noel 'bay lên trời, trở thành những ngôi sao.' Em nghĩ đến cái chết, vì bà em, 'người duy nhất đối với em' thường nói: 'Khi có một vì sao đổi ngôi, có một linh hồn lên trời cùng Thượng đế.' Nhưng bà đã chết từ lâu. Em tìm an ủi nơi bà, quẹt diêm và thấy bà đang cười với em, 'em reo lên' và cầu xin bà 'cho cháu đi với bà'. Em hy vọng bà sẽ không từ chối.
Em bé chết trong đêm giao thừa một cách thê thảm. Cái chết của em tố cáo xã hội. Dù người ta thấy 'một em bé gái có má hồng và môi mỉm cười, bên cạnh một bao diêm đã cháy hết', nhưng họ không thể biết được 'những điều kỳ diệu mà em đã thấy, đặc biệt là cảnh huy hoàng khi hai bà cháu bay lên đón năm mới.' Những người sống đã xây dựng những bức tường để tạo sự ngăn cách với em bé và không bao giờ thấy được thế giới mộng mơ của em. Cái chết của em còn chỉ trích lối sống ích kỷ và co cụm của xã hội hiện đại. Đó là một sự cảm thông sâu sắc từ nhà kể chuyện thiên tài An-đéc-xen.
3. Bài phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - mẫu số 6
An–Đéc–xen, được mệnh danh là ông tổ của những câu chuyện cổ tích và là nhà văn vĩ đại của Đan Mạch, viết những câu chuyện không chỉ dành cho trẻ em mà còn chứa đựng bài học nhân đạo sâu sắc dành cho người lớn. Một trong những tác phẩm nổi bật của ông là câu chuyện ngắn “Cô bé bán diêm”, với hình ảnh cô bé đáng thương nổi bật trong tác phẩm.
Cô bé bán diêm được miêu tả với một hoàn cảnh nghèo khó, khổ cực. Mẹ em mất sớm, em sống cùng cha và bà. Khi bà cũng rời bỏ thế gian, em chỉ còn lại cha nghiện ngập, người hàng ngày bắt em làm việc vất vả để kiếm tiền. Cô bé quá nhỏ để chịu đựng cuộc sống nặng nhọc và thiếu tình thương gia đình.
Người cô bé bán diêm phải chịu đựng bao khó khăn, đau khổ ngay cả trong ngày Lễ Giáng sinh, một ngày đoàn tụ ấm cúng. Giữa bão tuyết lạnh lẽo, khi mọi người mặc đồ ấm áp, em phải đi chân trần trên mặt đất đầy tuyết, đôi chân đỏ ửng vì lạnh. Quần áo rách nát, đầu trần không có mũ, tuyết phủ kín đầu, khiến em trông thật đáng thương.
Cô bé liên tục mời gọi mọi người mua diêm, nhưng không ai để ý đến em. Đó là sự chỉ trích của An-Đéc-xen về những con người sống vội vã, thiếu tình thương và bỏ qua những sinh linh nhỏ bé. Em lạnh lẽo, đói rét nhưng không dám về nhà vì sợ cha sẽ đánh đập vì không bán được hộp diêm nào.
Nhìn phố xá lên đèn, những ngôi nhà trang hoàng ấm cúng khiến người đọc cảm thấy xót xa. Tác giả khắc họa những đối lập rõ nét để làm nổi bật sự đáng thương của cô bé. Khi “mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và trong phố ngào ngạt mùi ngỗng quay”, cô bé hồi tưởng về quá khứ tươi đẹp khi bà nội còn sống, dù kí ức ngắn ngủi nhưng đủ để em mỉm cười giữa cái lạnh. Nhưng càng đẹp, hiện tại càng đau đớn, càng chua xót.
Cô bé được cảm nhận sâu sắc qua những lần quẹt diêm. Lần đầu tiên, ánh sáng xanh lam của que diêm biến mất, sáng rực lên quanh que gỗ, hiện lên hình ảnh “một lò sưởi bằng sắt có những hình nổi bằng đồng bóng nhoáng”. Ánh sáng ấm áp của lò sưởi làm dịu đi sự lạnh lẽo, nhưng hiện thực vẫn là tuyết trắng và mùa đông giá lạnh. Khi ánh sáng tắt, bóng tối lại bao trùm.
Que diêm thứ hai biến bức tường xám thành “tấm rèm bằng vải màu”, hiện lên hình ảnh “bàn ăn đã dọn, khăn trải bàn trắng tinh, bát đĩa quý giá và một con ngỗng quay”. ước muốn giản dị của em là được ăn no, nhưng hiện thực lại là phố xá vắng vẻ, lạnh buốt và sự thờ ơ của người qua đường làm nổi bật sự bất hạnh của em.
Quẹt que diêm tiếp theo, ánh sáng hiện lên một cây thông Noel lấp lánh, mang đến thiên đường tuổi thơ với “hàng ngàn ngọn nến sáng rực, cành lá xanh tươi và bức tranh màu sắc rực rỡ”. Khi que diêm vụt tắt, em vội quẹt thêm que diêm và thấy bà nội mỉm cười, em cầu xin bà đưa em đi với bà, không còn đói rét, đau buồn nữa. Họ bay lên cao, thoát khỏi đau khổ và trở về chầu Thượng đế. Cái chết của em nhẹ nhàng như giấc ngủ, ước mơ đẹp nhưng đau xót. Cuộc đời cô bé bán diêm nhỏ bé, nghèo khổ và thiếu thốn tình thương của cha mẹ cùng cộng đồng.
Thông qua nhân vật cô bé bán diêm, An-Đéc-xen gửi gắm thông điệp yêu thương những đứa trẻ bất hạnh và phê phán sự thờ ơ, thiếu tình thương của con người đối với những số phận khó khăn.
4. Phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - mẫu 7
Ai trong chúng ta không từng lớn lên trong những câu ca dao nghĩa tình của bà, hay những câu chuyện cổ tích thần thoại, và cả những câu chuyện “đẹp như trong cuộc sống thực” của Andersen? Tác phẩm của Andersen đã trở nên quen thuộc với độc giả toàn cầu, đặc biệt là trẻ em. Những câu chuyện của ông không chỉ để đọc mà còn để suy ngẫm và sống tốt hơn. Nhân vật cô bé bán diêm trong câu chuyện cùng tên là một phần ký ức của mọi thế hệ.
Những câu chuyện cổ tích của Andersen đã chiếm một chỗ đứng vững chắc trong trái tim độc giả. Tác phẩm của ông toát lên sự nhẹ nhàng, trong sáng, và tràn đầy tình yêu thương, đặc biệt là đối với những người nghèo khổ. Ông tin tưởng vào sự chiến thắng của những điều tốt đẹp trên thế giới. “Cô bé bán diêm” cũng giống như “Nàng tiên cá” hay “Bầy chim thiên nga” là một thông điệp sâu sắc của Andersen.
Cô bé bán diêm, mồ côi mẹ từ nhỏ, sống cùng người cha cục cằn trong một ngôi nhà tồi tàn. Cô phải bán diêm để kiếm sống, một số phận đáng thương cả về vật chất lẫn tinh thần. Vào đêm giao thừa, giữa cái lạnh giá và tuyết phủ dày đặc, trong khi mọi nhà sáng rực ánh đèn và mùi ngỗng quay thơm lừng, cô bé vẫn phải “đầu trần chân đất, bụng đói cật rét, lang thang kiếm sống”. Sự đối lập này làm nổi bật hoàn cảnh khó khăn của cô bé bán diêm, một sinh linh nhỏ bé bị lạc lõng trong cuộc sống.
Điểm cảm động nhất trong câu chuyện không phải chỉ là sự đáng thương của cô bé mà là những mơ mộng của cô. Khi quẹt que diêm đầu tiên, một lò sưởi ấm áp hiện ra. Đó là ước mơ của những người nghèo khổ giữa mùa đông giá lạnh. Que diêm thứ hai hiện ra một bàn ăn thịnh soạn với ngỗng quay và bát đĩa sứ, thể hiện ước mơ về một bữa ăn no đủ. Que diêm thứ ba cho thấy một cây thông Noel rực rỡ với hàng ngàn ngọn nến, thể hiện ước mơ về một mái ấm gia đình. Que diêm thứ tư hiện lên hình ảnh bà nội đang mỉm cười, thể hiện ước mơ về tình yêu thương. Sau bốn lần quẹt diêm, cô bé đã trải qua những ước mơ về vật chất và tinh thần, dù chỉ trong khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng đã sưởi ấm tâm hồn cô. Cô bé đã quẹt hết tất cả que diêm trong bao, ánh sáng diêm nối nhau như ban ngày. Cô thấy bà nội lớn lao và đẹp lão, và hai bà cháu cùng về chầu Thượng Đế.
Ngọn lửa diêm, hình tượng nổi bật nhất trong câu chuyện, đại diện cho ước mơ và khát vọng của tuổi thơ về một mái ấm gia đình. Ở đó, trẻ em được sưởi ấm, vui chơi và sống trong tình yêu thương. Tác giả muốn bày tỏ sự đồng cảm với những số phận bất hạnh trên thế giới. Tuy nhiên, thực tế sau mỗi que diêm tắt lại là cái lạnh giá và sự thờ ơ của người đời. Cô bé bán diêm cuối cùng đã chết vì đói, rét và sự vô cảm của xã hội. Cái chết của cô bé không chỉ là sự lên án xã hội mà còn là một cái chết thanh thản và mãn nguyện trong một thế giới khác với Andersen.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng tươi đẹp, bên cạnh niềm vui còn có những giọt nước mắt. Nhưng cuộc sống sẽ trở nên đẹp hơn nhờ những trang văn và những tấm lòng như Andersen.
5. Phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - mẫu 8
Tác phẩm 'Cô bé bán diêm' của Hans Christian Andersen là một câu chuyện đầy sâu lắng, thể hiện cái nhìn nhân ái của tác giả về những số phận trẻ em trên toàn thế giới. Câu chuyện vẽ nên một thế giới mà những đứa trẻ phải đối mặt với cuộc sống nghèo khổ, lầm than, không nhận được sự quan tâm và giúp đỡ, dẫn đến cái chết đau thương của cô bé tội nghiệp.
Cô bé bán diêm chịu đựng những đau đớn cả về thể xác lẫn tinh thần. Không gì buồn hơn việc bị bỏ rơi và lạc lõng trong cuộc đời. Truyện ngắn của Andersen gợi lên nỗi xót xa trước những cuộc đời bất hạnh, cơ nhỡ.
Chuyện diễn ra vào đêm giao thừa, thời điểm thiêng liêng khi năm cũ qua đi và năm mới đến, mang theo hy vọng. Trong bão tuyết và gió lạnh, cô bé bán diêm đi chân không dưới nền tuyết, đầu không đội mũ, chỉ có một chiếc áo mỏng manh. Em chịu đựng giá rét, mưa tuyết.
Em mời chào người qua đường mua diêm, nhưng không ai chú ý. Từ sáng đến giờ, em chưa được cho một mẩu bánh mì hay đồng tiền nào, bụng đói, tay lạnh cóng. Em nhìn vào những ô cửa sổ sáng ánh đèn, thấy mọi người vui vẻ bên mâm cơm, lò sưởi, cây thông Noel rực rỡ và món ăn ngon.
Hình ảnh đối lập làm câu chuyện thêm bi kịch. Andersen thường viết những câu chuyện có kết thúc tốt đẹp, nhưng ở đây, tác giả khai thác sự vô tâm của con người đối với nỗi đau của đồng loại, thể hiện sự hờ hững đối với những số phận bất hạnh.
Cảnh ngộ của cô bé bán diêm làm đau lòng người đọc. Khi mọi người vui vẻ bên nhau, cô bé phải chịu đói rét ngoài đường. Đêm càng vắng người, không ai quan tâm đến em. Nếu trở về nhà mà không bán được diêm, em sẽ bị cha đánh đập vì không có tiền mua rượu.
Cô bé ngồi trong khe giữa hai ngôi nhà, quẹt que diêm để sưởi ấm tay. Khi ánh sáng bùng lên, em thấy một bàn đầy món ăn ngon. Khi que diêm tắt, em lại quẹt que thứ hai, thấy một lò sưởi ấm áp. Que thứ ba hiện lên cây thông Noel với quà tặng. Que thứ tư đưa em gặp bà ngoại, người luôn yêu thương em. Em gọi bà và cùng bà bay lên trời.
Mỗi que diêm hiện thực hóa ước mơ của cô bé. Ánh sáng diêm mang đến niềm vui ngắn ngủi rồi vụt tắt. Sáng hôm sau, người ta thấy xác cô bé trong khe tường, trên môi còn nở nụ cười mãn nguyện.
Andersen đã cho cô bé một cái chết thanh thản, nhưng cũng phản ánh sự tàn nhẫn của con người đối với nhau. Hình ảnh cô bé bán diêm để lại nhiều suy nghĩ về những số phận bất hạnh trong cuộc sống.
6. Phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 9
Truyện của An-đéc-xen luôn được yêu thích bởi các em nhỏ toàn cầu. Những câu chuyện của ông thường kết thúc một cách viên mãn, nhưng 'Cô bé bán diêm' lại để lại nỗi xót xa đậm sâu cho người đọc.
Nhân vật chính trong truyện là cô bé bán diêm, một đứa trẻ bất hạnh thiếu vắng tình yêu thương. Cô không được đến trường như bạn bè, phải vật lộn với cuộc sống ngoài đường trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt. Dù không phải mồ côi, nhưng cuộc đời của cô bé còn đau khổ hơn cả những đứa trẻ mồ côi. Bố của cô thường xuyên đánh đập cô mỗi khi cô không mang tiền về cho ông ta. Cô bé chỉ còn bà ngoại là người yêu thương, nhưng bà đã qua đời từ năm ngoái, để lại cô bé bơ vơ, đơn độc.
Hình ảnh cô bé bán diêm trong đêm giao thừa càng làm cho câu chuyện thêm phần bi kịch. Khi mọi người đang hối hả về nhà đón năm mới, cô bé vẫn phải đi bán diêm trong tuyết. Chân cô không có giày, đầu không đội mũ, chỉ mặc một chiếc áo mỏng. Suốt cả ngày, cô chưa được ăn gì, không ai mua diêm của cô, không ai cho cô một mẩu bánh mì. Cô sợ trở về nhà vì sẽ bị bố đánh nếu không mang tiền về. Cô bé nhỏ tuổi phải gánh chịu nỗi khổ lớn, và số phận đáng thương của cô khiến người đọc cảm thấy xót xa.
Trong lúc tuyết rơi dày, cơn gió lạnh buốt, cô bé bán diêm đi trong đêm tối với cái bụng đói. Cô mời mọi người mua diêm nhưng không ai để ý đến cô. Cô bé nhìn vào những ngôi nhà sáng đèn, bên trong mọi người đang sum vầy, ăn tối với ngỗng quay, súp nóng và tận hưởng sự ấm áp. Cô bé tìm chỗ trú trong khe nhỏ giữa hai ngôi nhà, cảm thấy lạnh cóng và bắt đầu quẹt diêm để sưởi ấm tay.
Que diêm đầu tiên hiện lên hình ảnh một chiếc lò sưởi ấm áp, một mong ước chính đáng của cô trong lúc này. Khi que diêm tắt, cô lại trở về với đêm tối. Que diêm thứ hai hiện lên hình ảnh một bữa tối thịnh soạn với ngỗng quay, dao dĩa bạc. Que diêm thứ ba hiện lên hình ảnh cây thông Noel lấp lánh với nhiều món quà. Que diêm thứ tư hiện lên hình ảnh bà ngoại, người luôn yêu thương và che chở cô. Cô bé khóc và muốn đi theo bà. Sáng hôm sau, người ta tìm thấy thi thể cô bé với những que diêm đã cháy hết. Đối với người khác, đó là nỗi ám ảnh, nhưng với cô bé, đó là sự giải thoát khỏi cuộc sống đau khổ.
Nhân vật cô bé bán diêm để lại ấn tượng sâu đậm với kết thúc đáng suy ngẫm, phản ánh sự lạnh lùng của con người khiến cô bé phải ra đi trong đau khổ và tủi hờn.
7. Phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 10
Nhà văn Đan Mạch An-dec-xen, người gắn bó với tuổi thơ của trẻ em trên toàn thế giới, không thể không nhắc đến. Trong số những tác phẩm của ông, hình ảnh cô bé bán diêm luôn để lại ấn tượng sâu sắc. Cô bé không chỉ là nhân vật trung tâm mà còn là biểu tượng của nhiều bài học quý giá về cuộc sống và con người.
Nhân vật cô bé bán diêm chính là hình ảnh trọng tâm xuyên suốt tác phẩm. Từ hình ảnh của cô, nhà văn truyền tải những thông điệp sâu sắc về cuộc sống. An-dec-xen đã thành công trong việc xây dựng nhân vật và bối cảnh một cách sống động. Hình ảnh ám ảnh của cô bé, đơn độc giữa phố tuyết trong khi các gia đình đang sum họp, càng làm nổi bật sự đối lập giữa quá khứ hạnh phúc và hiện tại đau khổ của cô. Trong khung cảnh “Mọi nhà đều sáng rực ánh đèn và mùi ngỗng quay trong phố,” cô bé hồi tưởng về những ngày tháng hạnh phúc khi bà còn sống.
Cuộc sống hiện tại của cô bé, với người cha tàn nhẫn và mùi địa ngục, hoàn toàn trái ngược với ký ức ấm áp trước đây. Cô bé khao khát trở về nhà nhưng sợ bị cha đánh đòn vì chưa bán được diêm nào. Cô sống trong cảnh thiếu thốn cả vật chất lẫn tinh thần, khiến em càng mong mỏi sự ấm áp trong mùa đông: “Chà! Giờ mà được quẹt một que diêm để sưởi ấm thì tốt biết bao.”
Ước mơ nhỏ bé của cô bé trong thế giới phồn hoa dường như không thể thành hiện thực, nhưng nó vẫn gây xúc động mạnh mẽ. Que diêm đầu tiên mang đến chút ánh sáng vui vẻ, nhưng bị cái giá lạnh dập tắt. Que diêm thứ hai hiện lên cảnh vật tươi đẹp nhưng cũng bị thời tiết làm lụi tàn. Dù chỉ là một ngọn lửa nhỏ, đó là niềm hy vọng duy nhất của cô. Cô bé mong mỏi được dựa vào bà ngoại, người đã mất, và que diêm thứ ba hiện lên hình ảnh bà đang đón chào cô. Đó là giây phút cô từ giã cuộc đời trong sự giải thoát khỏi đau khổ. An-dec-xen đã dùng ngôn từ giản dị nhưng đầy cảm xúc để xây dựng nhân vật và gửi gắm lòng xót thương sâu sắc.
Với ngôn ngữ tinh tế và giản dị, An-dec-xen đã khắc họa thành công nhân vật cô bé bán diêm, thể hiện sự xót thương và yêu mến. Qua đó, chúng ta càng hiểu rõ hơn và trân trọng hơn hạnh phúc của trẻ em ngày nay.
8. Phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - mẫu 11
Câu chuyện ngắn 'Cô bé bán diêm' của nhà văn An-đéc-xen đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc. Nó không chỉ là một tác phẩm cảm động mà còn phản ánh nỗi xót thương vô bờ bến dành cho số phận bi thương của cô bé bán diêm.
Hoàn cảnh của cô bé thật đáng thương, ngay từ những dòng đầu tiên, người đọc đã cảm nhận được sự đau đớn: bà và mẹ, những người yêu thương em nhất, đã qua đời, để lại em sống một mình với người cha trong căn gác tối tăm. Người cha, vì hoàn cảnh khó khăn, đã trở nên khó tính, thường xuyên mắng mỏ và hành hạ em. Trong đêm đông giá lạnh, em phải bán diêm để sống qua ngày. Mặc dù có nơi trú ẩn, em vẫn không dám về vì sợ bị cha mắng vì không bán được diêm nào. Người cha tàn nhẫn đã đẩy cô bé ra ngoài trong cái giá lạnh của mùa đông, gió và tuyết ngày càng nhiều.
Ngày cuối năm, khi mọi người quây quần bên gia đình, cô bé chỉ còn lại cái đầu trần, chân đất trong giá rét, tuyết phủ. Xung quanh, các gia đình đã lên đèn, không khí ấm cúng và mùi ngỗng quay lan tỏa khắp nơi, còn cô bé đã đi cả ngày mà không bán được diêm nào. Những hình ảnh đối lập không chỉ nhấn mạnh sự thiếu thốn vật chất mà còn là sự thiếu vắng tinh thần.
Trong cái lạnh của mùa đông, cô bé quẹt diêm để tìm sự ấm áp. Ngọn lửa diêm mang nhiều ý nghĩa sâu sắc. Đầu tiên, nó xua tan cái lạnh, giúp cô bé quên đi những đau khổ. Ngọn lửa cũng thắp sáng những ước mơ và khao khát, đưa cô vào thế giới mộng mơ đầy hạnh phúc. Đó còn là biểu tượng của cuộc sống gia đình ấm cúng, tình yêu thương của cha mẹ và ông bà. Ngọn lửa diêm như con thuyền nhân văn của tác giả, thể hiện sự cảm thông và trân trọng những ước mơ giản dị của trẻ nhỏ.
Mỗi lần quẹt diêm, cô bé lại trải qua những giây phút hạnh phúc trong thế giới cổ tích. Lần đầu, cô thấy lò sưởi, điều cô cần trong đêm đông. Khi que diêm tắt, nỗi sợ hãi về việc bị cha mắng quay lại. Lần thứ hai, cô thấy bàn ăn thịnh soạn, phản ánh khao khát được ăn no trong đêm giao thừa. Lần ba, trong không khí Giáng Sinh, cô thấy cây thông, biểu tượng của mái ấm gia đình. Lần bốn, giữa đói rét và cô đơn, bà hiện lên như hình ảnh ấm áp nhất. Cô bé van xin bà cho đi cùng, và ước nguyện của cô trở thành hiện thực khi cô không còn phải chịu đựng khổ sở nữa. Cô bé, với tâm hồn trong sáng và ngây thơ, đã vượt qua những khó khăn và mơ ước giản dị của mình.
Dù trong cảnh đói rét, cô bé không oán trách ai. Tâm hồn cô vẫn trong sáng và nhân hậu. Cô là một đứa trẻ giàu mơ ước, vượt lên hoàn cảnh khắc nghiệt với những ước mơ giản dị nhưng diệu kỳ.
9. Phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - mẫu 12
H.C. An-đéc-xen, nhà văn Đan Mạch nổi tiếng sống vào thế kỷ XIX (1805 – 1875), được biết đến rộng rãi như một trong những tác giả truyện thiếu nhi hàng đầu thế giới. Các tác phẩm của ông, như Nàng tiên cá, Bầy chim thiên nga, Bộ quần áo mới của hoàng đế, và đặc biệt là Cô bé bán diêm, đã chinh phục trái tim của nhiều thế hệ độc giả. Trong số đó, câu chuyện về Cô bé bán diêm được biết đến nhiều nhất tại Việt Nam.
Câu chuyện Cô bé bán diêm mở ra một bức tranh buồn về đêm giao thừa lạnh lẽo tại Đan Mạch, hơn một thế kỷ trước. Cô bé mồ côi mẹ, vừa mất bà và phải bán diêm để kiếm sống. Dù đói và lạnh, em không bán được bao diêm, phải thu mình trong góc tường, chịu đựng cái đói và giá rét. Trước đây, em từng sống trong sự ấm áp và yêu thương, giờ đây chỉ còn lại sự cô đơn và thiếu thốn khi bà – người duy nhất yêu thương em – đã ra đi.
Đêm giao thừa của em giờ chỉ còn là những giấc mơ từ những que diêm. Que diêm đầu tiên đưa em vào hình ảnh lò sưởi ấm áp nhưng rồi cũng vụt tắt, que diêm thứ hai hiện lên một bàn ăn thịnh soạn rồi cũng biến mất. Que diêm thứ ba là hình ảnh cây thông Nô-en rực rỡ, nhưng cũng chỉ tồn tại trong chốc lát trước khi vụt tắt. Cuối cùng, que diêm thứ tư mang đến hình ảnh bà, người đã cho em cảm giác ấm áp và yêu thương, và em đã vui mừng khi thấy bà. Trong khoảnh khắc đó, những que diêm đã giúp em thoát khỏi khổ đau và bước vào một thế giới đẹp đẽ bên bà.
Cái chết của cô bé là một cái kết đầy cảm xúc, thể hiện sự ra đi đầy thanh thản trong cái lạnh của đêm giao thừa. Mặc dù em đã chết, nhưng khuôn mặt em vẫn hồng hào và mỉm cười, như thể em đang sưởi ấm trong giấc mơ kỳ diệu với bà. Cái chết của em không chỉ là sự giải thoát khỏi khổ đau mà còn là sự sống mãi trong những kỷ niệm đẹp và yêu thương. Câu chuyện của An-đéc-xen luôn toát lên sự nhẹ nhàng và tình yêu thương con người, đặc biệt là đối với những số phận bất hạnh như cô bé bán diêm.
10. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 1
An-đéc-xen, một nhà văn vĩ đại nổi tiếng với những câu chuyện dành cho trẻ em, đã để lại dấu ấn sâu đậm với những tác phẩm giàu ý nghĩa. Trong kho tàng sáng tác của ông, truyện Cô bé bán diêm nổi bật với giá trị nhân văn sâu sắc và tình cảm chân thành.
Câu chuyện kể về số phận đau thương của cô bé bán diêm. Trong quá khứ, cô bé từng sống trong một gia đình ấm áp, cùng bà hiền hậu trong một ngôi nhà xinh đẹp bao quanh bởi dây thường xuân. Tuy nhiên, giờ đây, tất cả đã trở thành kỷ niệm xa xôi. Cả mẹ và bà đều đã qua đời, để lại cô bé sống trong cảnh nghèo khổ với người cha nghiện rượu, phải bán diêm để kiếm sống trong căn gác tồi tàn.
An-đéc-xen khắc họa nỗi khổ của cô bé qua những hình ảnh tương phản mạnh mẽ trong đêm giao thừa giá rét. Cô bé, đầu trần chân đất, bụng đói, phải bán diêm giữa cơn gió lạnh, sợ hãi trở về nhà vì cha sẽ đánh đập nếu em không bán được diêm. Em ngồi co ro ở góc tường, hy vọng ai đó sẽ mua diêm để giúp đỡ em.
Tác giả sử dụng nghệ thuật tương phản để làm nổi bật hoàn cảnh đáng thương của cô bé: từ ngôi nhà xinh xắn, đầy yêu thương trong quá khứ đến căn gác tồi tàn hiện tại, từ ánh sáng ấm áp của các gia đình khác đến cái lạnh và sự cô đơn của cô bé. Mỗi lần quẹt diêm, cô bé đều mơ về những điều mà em thiếu thốn, từ lò sưởi, ngỗng quay đến cây thông và bà, tất cả đều phản ánh sự thiếu thốn và khao khát tình yêu thương của em.
Cô bé quẹt diêm năm lần: lần đầu thấy lò sưởi, lần hai thấy ngỗng quay, lần ba thấy cây thông, lần bốn thấy bà, và lần năm quẹt hết các que diêm còn lại để giữ bà ở lại với mình. Trình tự quẹt diêm từ vật chất đến tinh thần phản ánh rõ ràng khát vọng và tình yêu của em. Mỗi lần que diêm tắt, thực tại đau khổ lại ùa về, khiến cho số phận của cô bé thêm bi kịch.
Khi cô bé quẹt diêm cuối cùng, em ước mình được đi cùng bà mãi mãi, thể hiện mong mỏi về tình yêu và sự an ủi. Cái chết của em, mặc dù đau thương, cũng mang một vẻ đẹp bi kịch khi em được hòa quyện với bà trong một thế giới khác. Câu chuyện kết thúc bằng một thông điệp sâu sắc về tình yêu thương và sự đồng cảm đối với những số phận bất hạnh.
Tác phẩm của An-đéc-xen không chỉ phác họa số phận bi thảm của cô bé bán diêm mà còn truyền tải một thông điệp nhân đạo mạnh mẽ: hãy yêu thương và chăm sóc trẻ em, để chúng có một cuộc sống đầy đủ và hạnh phúc.
11. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 2
Những ai đã đọc 'Cô bé bán diêm' của nhà văn Đan Mạch An-đéc-xen chắc chắn không thể quên hình ảnh những que diêm nhỏ bé sáng lên trong đêm giao thừa giá lạnh, tạo nên một thế giới mộng mơ đầy đẹp đẽ của cô bé nghèo. Mặc dù kết thúc câu chuyện rất buồn, nhưng những giấc mơ rực rỡ của cô bé vẫn ám ảnh tâm trí người đọc qua những mô tả sinh động của An-đéc-xen.
Trong cái lạnh cắt da của Đan Mạch, hình ảnh cô bé với đôi môi tím tái, bụng đói cồn cào, từng bước chân trần trên phố đông lạnh giá hiện lên rõ nét. Cô bé mồ côi, sợ về nhà vì chưa bán được diêm và sợ bị cha đánh, đã được nhà văn An-đéc-xen khắc họa một cách sinh động qua những khoảnh khắc tâm trạng của cô. Cảnh tượng cô bé bị lạc lõng giữa đêm giao thừa, khi mọi nhà sáng rực và phố phường ngào ngạt mùi ngỗng quay, gợi nhớ đến quá khứ ấm áp bên bà nội yêu quý.
Ngôi nhà xinh xắn với dây thường xuân ngày xưa đối lập hoàn toàn với cảnh sống hiện tại của hai cha con trong một góc tối tăm. Sự nghèo khổ và những lời mắng nhiếc của người cha đã khiến cô bé càng thêm cô đơn. Dù cố gắng thu mình trong góc tường để bớt lạnh, nỗi sợ hãi lớn hơn cái rét đã khiến cô bé cảm thấy càng lạnh hơn. Cô bé không thể về vì sợ cha sẽ đánh, và sự thiếu tình thương khiến cô cảm thấy nỗi đau gấp bội.
Em ao ước chỉ cần quẹt một que diêm để sưởi ấm, nhưng sợ làm hỏng hàng diêm chưa bán được, cô bé liều lĩnh quẹt que đầu tiên để bắt đầu hành trình mộng tưởng. Ngọn lửa từ que diêm tạo nên một hình ảnh lò sưởi bằng sắt, mang đến niềm vui tạm thời trước khi ngọn lửa vụt tắt và hiện thực khắc nghiệt trở lại. Ánh sáng từ que diêm làm nổi bật sự tương phản giữa ảo mộng và thực tại, khi cô bé đối diện với cái lạnh và sự thờ ơ của mọi người xung quanh.
Tiếp theo, que diêm thứ hai thắp sáng những ảo mộng mới, với ánh sáng biến bức tường xám thành một tấm rèm màu và mang đến hình ảnh bàn ăn với ngỗng quay. Dù ước mơ của cô bé có thể thành hiện thực, ngọn lửa lại tắt và cô lại phải đối mặt với sự lạnh lẽo và sự thờ ơ của người qua đường. Cuối cùng, ánh sáng từ que diêm thứ ba mở ra một thế giới của cây thông Nô-en, đầy màu sắc và ánh sáng, nhưng tất cả chỉ là ảo ảnh mà cô bé không thể chạm tay vào. Cảnh tượng này làm nổi bật sự bất lực và đau đớn của cô bé trước cái lạnh khắc nghiệt.
12. Bài văn phân tích nhân vật Cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 3
Câu chuyện 'Cô bé bán diêm' của An-đéc-xen khiến em cảm nhận sâu sắc nỗi đau xót trước cảnh đời nghèo khổ và cái chết bi thương của cô bé. Em không chỉ bị thiếu thốn vật chất mà còn tổn thương tinh thần nghiêm trọng. Có điều gì đau đớn hơn khi một đứa trẻ bị bỏ rơi, đơn độc giữa bầu trời lạnh lẽo?
Nhìn cảnh cô bé khốn khổ, lòng tôi như bị xé nát. Làm sao không cảm thấy thương cảm khi nghĩ đến hình ảnh cô bé lạc lõng giữa không gian tối tăm và lạnh lẽo? Trong khi mọi người sum vầy ấm cúng bên lò sưởi, cô bé phải một mình bán diêm trong đêm giao thừa, không ai quan tâm. Sự nghèo khổ của cô bé càng làm đau lòng hơn khi xảy ra trong đêm mà mọi nhà đều đầy đủ và vui vẻ.
Giá như những hình ảnh tưởng tượng của cô bé trở thành hiện thực, em sẽ được hạnh phúc biết bao khi thấy 'ngỗng nhảy ra khỏi đĩa' mang đến bữa ăn ngon. Nhưng một lần nữa, ảo mộng lại biến mất, em lại đối mặt với cảnh 'phố xá vắng teo, lạnh buốt, tuyết phủ trắng xoá, gió bấc vi vu'. Hình ảnh sự thờ ơ của người qua đường càng làm nỗi đau của cô bé thêm sắc nét.
Que diêm tiếp theo lại thắp sáng những giấc mơ đẹp của cô bé. Trong cuộc sống đầy vất vả, em phải từ bỏ những niềm vui của tuổi thơ. Ánh sáng từ que diêm tạo ra vầng hào quang rực rỡ, hình ảnh 'cây thông Nô-en' và những 'ngọn nến sáng rực, lấp lánh' mang đến thiên đường tuổi thơ. Tuy nhiên, tất cả chỉ là ảo ảnh, như những ngôi sao không thể với tới, khiến trái tim ta nghẹn ngào khi nghĩ đến sự kiệt sức của cô bé trước cái lạnh khắc nghiệt của xứ sở bà chúa Tuyết.