1. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - Mẫu số 4
An-dec-xen, nhà văn Đan Mạch nổi tiếng với những câu chuyện dành cho trẻ em, đã tạo nên hình ảnh cô bé bán diêm in sâu vào tâm trí của nhiều thế hệ. Nhân vật cô bé bán diêm không chỉ là hình ảnh trung tâm của câu chuyện mà còn truyền tải những bài học giá trị về cuộc sống. Từ cảnh tượng lạnh lẽo, thiếu thốn trên đường phố tuyết đến những hồi tưởng về quá khứ ấm áp, cô bé đã tạo nên một câu chuyện cảm động và sâu sắc. Sự đối lập giữa hiện tại tăm tối và ký ức hạnh phúc càng làm nổi bật khát vọng sum vầy của em. Những ngọn lửa nhỏ bé trong các que diêm không chỉ sưởi ấm mà còn là biểu tượng của hy vọng và mơ ước. Khi ánh lửa cuối cùng của cô bé tắt đi, hình ảnh người bà hiện ra, dẫn dắt em vào một thế giới hạnh phúc, nơi em không còn phải chịu đựng đau khổ. An-dec-xen đã khắc họa nhân vật cô bé bán diêm với sự xót thương và tình cảm sâu sắc, nhắc nhở chúng ta về giá trị của hạnh phúc và sự đồng cảm với những số phận bất hạnh.
2. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - Phiên bản số 5
Các câu chuyện cổ tích của An-đéc-xen đã chinh phục trái tim của biết bao thế hệ. Những tác phẩm này không chỉ kích thích trí tưởng tượng phong phú mà còn chứa đựng những thông điệp sâu sắc của tác giả. Hình ảnh những que diêm nhỏ bé lóe sáng giữa đêm giao thừa lạnh lẽo trong 'Cô bé bán diêm' mang đến một thế giới mộng mơ tuyệt đẹp, dù kết thúc vẫn buồn nhưng đầy nhân văn.
Phần mở đầu của câu chuyện mô tả hoàn cảnh khó khăn của cô bé bán diêm với sự đối lập rõ rệt: “Trời đông giá rét, tuyết rơi”, nhưng “cô bé đầu trần, chân đất” vẫn bước đi. Trong khi ngoài trời lạnh lẽo và tối tăm, thì “cửa sổ mỗi nhà đều sáng rực ánh đèn”. Cô bé đói khát cả ngày, trong khi “phố ngập tràn mùi ngỗng quay”. Những hình ảnh đối lập này làm nổi bật sự tội nghiệp và đáng thương của cô bé. Sự đói khát và cái rét cắt da hành hạ em. Những kỷ niệm ấm áp khi còn sống cùng bà, với căn nhà xinh xắn và cây trường xuân, nay trở thành những hồi tưởng xa xăm. Hiện tại, giữa đêm giao thừa, cô bé ngồi co ro, cảm nhận sự rét buốt càng lúc càng gia tăng. Những hình ảnh đối lập này phản ánh sự thay đổi từ hạnh phúc sang cô độc, từ sự chăm sóc của bà đến sự bơ vơ, đơn độc.
Phần tiếp theo của câu chuyện kể về những lần cô bé quẹt diêm, mỗi lần ánh sáng của que diêm mở ra một thế giới mơ mộng. Những hình ảnh đối lập giữa thực tại và mộng tưởng ngày càng rõ rệt. Que diêm đầu tiên sáng lên, cô bé tưởng tượng mình đang ngồi trước một lò sưởi ấm áp, nhưng niềm vui nhanh chóng tắt lịm khi ngọn lửa vụt tắt. Que diêm thứ hai hiện ra cảnh bàn ăn sang trọng với món ngỗng quay, nhưng cũng nhanh chóng biến mất, chỉ còn lại sự lạnh lẽo. Khi quẹt que diêm thứ ba, một cây thông Nô-en xuất hiện, nhưng ánh sáng lại tắt đi, để lại cô bé trong sự đơn độc. Trong lần quẹt thứ tư, hình ảnh bà hiện ra, và cô bé không thể để bà biến mất như các hình ảnh trước. Những que diêm nối tiếp nhau trong niềm cầu nguyện tha thiết của cô bé, cuối cùng bà cầm tay em và hai bà cháu bay lên cao, đến với thế giới không còn đau khổ. Đây là sự kết thúc nhẹ nhàng của giấc mơ, nơi mà cô bé tìm thấy sự bình yên và hạnh phúc bên bà.
Khi que diêm cuối cùng tắt, giấc mơ của cô bé trở thành hiện thực. Người đọc không khỏi xúc động khi thấy cô bé nằm chết bên góc tường, giữa những que diêm cháy dở, nhưng trên gương mặt vẫn ánh lên niềm hạnh phúc. Có phải đối với cô bé, cách duy nhất để thoát khỏi nỗi đau trong cuộc sống chính là được đoàn tụ với bà trên thiên đường? Và ánh lửa diêm, dù nhỏ bé, đã sưởi ấm tâm hồn non nớt của em, giúp em ra đi thanh thản?
Câu chuyện kết thúc và ngày mới bắt đầu với mặt trời lên rực rỡ trên bầu trời. Cuộc sống vẫn tiếp diễn, mọi người nhìn thấy thi thể cô bé bên góc tường, thờ ơ với cái chết của em và chỉ nghĩ rằng em muốn sưởi ấm. Chỉ có nhà văn là người duy nhất chứng kiến khoảnh khắc huy hoàng khi hai bà cháu bay lên, và đã kể câu chuyện cảm động này với tình yêu thương vô bờ đối với trẻ em và những người nghèo khổ. An-đéc-xen đã dùng tác phẩm này để cảnh tỉnh trái tim vô cảm, gửi gắm thông điệp yêu thương đến mọi người.
Câu chuyện “Cô bé bán diêm” đã khiến người đọc cảm động sâu sắc, thương xót cho số phận của những đứa trẻ bất hạnh phải sống lang thang thiếu tình thân. Nó cũng là lời nhắc nhở cho chúng ta về việc bớt vô cảm trước nỗi đau của đồng loại trong xã hội này.
3. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - Phiên bản số 6
An-đéc-xen, được mệnh danh là bậc thầy kể chuyện cổ tích và nhà văn vĩ đại của Đan Mạch, đã để lại dấu ấn sâu đậm với những câu chuyện không chỉ dành cho trẻ em mà còn chứa đựng nhiều bài học nhân văn cho người lớn. Trong số những tác phẩm nổi tiếng của ông, không thể không nhắc đến truyện ngắn “Cô bé bán diêm”. Trong tác phẩm này, hình ảnh cô bé bán diêm hiện lên rõ nét với một cuộc đời đầy đau khổ và bất hạnh.
Cô bé bán diêm được miêu tả trong cảnh ngộ đầy bi thương. Mồ côi mẹ từ nhỏ, em sống với cha và bà. Nhưng bà yêu thương em nhất đã qua đời, để lại em sống với người cha nghiện ngập, thường xuyên bắt em làm việc vất vả để kiếm tiền. Cuộc sống của cô bé là một chuỗi ngày thiếu thốn tình thương và vật chất.
Ngày Lễ Giáng sinh, khi mọi người quây quần trong không khí ấm áp, cô bé lại phải chịu đựng sự lạnh lẽo và khổ cực. Trong bão tuyết trắng xóa, khi người khác mặc những bộ quần áo ấm áp, em chỉ có đôi chân trần trên mặt đất lạnh giá. Cô bé mặc bộ quần áo rách rưới, đầu trần không mũ, phải hứng chịu cái rét cắt da cắt thịt, tạo nên hình ảnh đáng thương và xót xa.
Dù cô bé liên tục mời chào mọi người mua diêm, nhưng chẳng ai quan tâm đến em. Đây là một chỉ trích sâu sắc của An-đéc-xen về sự vô cảm của xã hội, nơi mà những sinh linh nhỏ bé như cô bé bán diêm bị bỏ qua và không nhận được sự quan tâm. Em không dám về nhà vì sợ bị cha đánh đập vì không bán được diêm.
Cô bé nhìn vào những ngôi nhà ấm cúng, những ánh đèn sáng rực và mùi ngỗng quay, gợi lại ký ức tươi đẹp về bà nội. Tuy nhiên, sự đối lập giữa quá khứ hạnh phúc và hiện tại đau khổ càng làm nổi bật sự đáng thương của em. Những ký ức đẹp đẽ khiến em thêm đau xót khi hiện tại không có gì ngoài lạnh lẽo và đói khát.
Mong ước của cô bé được thể hiện rõ nhất qua những lần quẹt diêm. Lần quẹt diêm đầu tiên, ánh sáng xanh lam biến thành đỏ rực, hiện lên hình ảnh lò sưởi ấm áp. Tuy nhiên, niềm vui ngắn ngủi, hiện thực lại là tuyết trắng và giá lạnh. Ánh sáng tắt, bóng tối bao trùm.
Quẹt diêm thứ hai, ánh sáng biến bức tường thành một bữa ăn ngon với bàn dọn sẵn, nhưng hiện thực lại trở về với sự lạnh lẽo và sự thờ ơ của người qua đường. Quẹt diêm thứ ba hiện lên hình ảnh cây thông Noel rực rỡ, nhưng lại nhanh chóng vụt tắt. Khi quẹt diêm cuối cùng, bà hiện ra với nụ cười ấm áp, cô bé cầu xin được đi cùng bà. Sự hiện diện của bà mang lại niềm an ủi lớn lao, và hai bà cháu bay lên cao, thoát khỏi nỗi đau và lạnh lẽo trần gian, về với Thượng đế.
Cái chết của cô bé, dù đau thương, lại mang màu sắc kì ảo và thanh thản như một giấc mơ đẹp. Điều này phản ánh sự thiếu thốn tình thương và cuộc đời cơ cực của em. An-đéc-xen qua nhân vật cô bé bán diêm đã thể hiện lòng thương xót với những trẻ em nghèo khổ, đồng thời phê phán sự vô cảm của xã hội đối với những người khó khăn.
4. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 7
Truyện 'Cô bé bán diêm' của An-đec-xen khắc họa một nỗi xót xa sâu sắc trước số phận nghèo khổ và cái chết đau thương của cô bé. Cô đã kiệt quệ về vật chất và tổn thương tinh thần trầm trọng. Cuộc đời này có gì đau đớn hơn khi là một cô bé bị bỏ rơi, đơn độc giữa trời đêm.
Truyện 'Cô bé bán diêm' của An-đec-xen gợi cho em nỗi cảm thương sâu sắc trước cảnh đời khốn khó và cái chết của cô bé. Nhìn cảnh ngộ cơ cực của cô, lòng tôi như thắt lại. Có lẽ nào không cảm thấy xót xa khi nghĩ đến hình ảnh cô bé lẻ loi, giữa không gian mênh mông trong đêm tối giá lạnh. Khi mọi người đang sum vầy bên lò sưởi, em bé phải lẻ loi bán từng que diêm, không ai quan tâm. Cảnh ngộ đau đớn của cô bé càng tăng thêm sự xót xa khi nó diễn ra vào đêm giao thừa, lúc mà niềm vui và sự đủ đầy tràn ngập trong các căn nhà ấm cúng.
Những lúc đó, cô bé đầu trần, chân trần, run rẩy vì đói rét. Sự ấm áp của các gia đình qua khung cửa sổ làm chúng ta thêm xót xa cho cô bé khốn khổ không có lấy một chút hạnh phúc trong đêm giao thừa. Hình ảnh cô bé ngồi thu mình trong góc tường, hồi tưởng và mơ ước. Một que diêm sáng lên là quá khứ vui vẻ, hạnh phúc bên bà nội hiện về, trong ngôi nhà nhỏ xinh xắn có dây thường xuân bao quanh.
Nhưng khi que diêm tắt, thực tại nghiệt ngã lại ập đến. Em sống trong cảnh cơ cực, mỗi ngày phải bán diêm và nếu không bán được thì tối về lại bị bố đánh đập. Trong đêm giao thừa rét buốt, em không dám về vì không bán được que diêm nào. Những ước mơ nhỏ bé của em chỉ hiện lên trong mộng ảo. Mỗi que diêm sáng lên chỉ là ánh lửa nhỏ bé, dễ dàng tắt lụi trong đêm băng tuyết, không thể sưởi ấm tấm thân và tâm hồn lạnh giá của cô bé. Em bé quẹt hết số diêm còn lại để cố bám víu vào những ước mơ đó. Trong khi chúng ta có đầy đủ mọi thứ thì cô bé bán diêm của An-đec-xen lại thiếu tất cả, ngay cả giấc mơ đẹp nhất cũng chỉ được thấy khi đã hấp hối.
Chúng ta càng trân trọng ước mơ của em bao nhiêu, lại càng đau đớn trước cái chết thương tâm của em. Dù tác giả miêu tả em bé chết với đôi má hồng và đôi môi mỉm cười, nỗi đau trong ta vẫn không giảm, thậm chí hình ảnh ấy càng ám ảnh hơn khi nhắm mắt lại.
Hình ảnh cô bé bán diêm sẽ mãi in đậm trong lòng độc giả khắp thế gian, là niềm đau thương vô hạn, nhắc nhở chúng ta hãy yêu thương và giúp đỡ lẫn nhau. Đây chính là tấm lòng nhân ái của An-đec-xen.
5. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 8
Những ai đã đọc câu chuyện 'Cô bé bán diêm' của tác giả Đan Mạch An-đec-xen chắc chắn không thể quên hình ảnh những ngọn lửa diêm nhỏ bé giữa đêm giao thừa lạnh giá, kết hợp với thế giới mộng mơ tuyệt đẹp của cô bé nghèo khó. Mặc dù kết thúc câu chuyện rất buồn, nhưng sức mạnh của những giấc mơ tuyệt vời vẫn đọng lại trong tâm trí người đọc, nhờ vào cách miêu tả hấp dẫn của An-đec-xen.
Trong màn đêm tối tăm và cái lạnh cắt da của Đan Mạch, chúng ta như thấy rõ hình ảnh cô bé môi tím tái, bụng đói cồn cào bước từng bước chân trần trên phố. Cô bé mồ côi, không dám về nhà vì sợ bị cha đánh nếu không bán được bao diêm nào. Nhà văn đã tạo nên một cảm giác sống động khi ông hòa mình vào cảm xúc của cô bé. Ấn tượng đầu tiên khơi dậy sự cảm thông chính là hình ảnh cô bé bị lạc lõng giữa bóng đêm vào thời khắc giao thừa. Khi “mọi nhà đều sáng ánh đèn và phố tràn ngập mùi ngỗng quay”, cô bé nhớ về những ngày tháng tươi đẹp bên bà nội hiền hậu.
Ngôi nhà nhỏ xinh với dây thường xuân trong những ngày ấm áp đối lập hoàn toàn với cuộc sống khốn khổ của hai cha con trong góc tối tăm. Sự nghèo khổ kéo theo những lời mắng nhiếc từ cha khi gia sản đã cạn kiệt. Để xua tan cảm giác lạnh lẽo, em đã “ngồi co ro trong góc tường”, “thu chân vào người” nhưng nỗi sợ hãi còn mạnh mẽ hơn cái lạnh khiến em “cảm thấy rét buốt hơn”. Em không dám về vì biết “cha sẽ đánh em”. “Ở nhà cũng lạnh như vậy”, điều đáng sợ nhất không phải là thiếu hơi ấm mà là thiếu tình thương. Thân hình bé nhỏ của em phải chống chọi với cái lạnh từ bên ngoài và cái lạnh từ trong trái tim khiến “đôi tay em đã cứng đờ”.
Lúc ấy, em chỉ ước ao điều nhỏ bé: “Giá như quẹt một que diêm để sưởi ấm một chút” nhưng e rằng làm vậy sẽ hỏng một bao diêm không bán được. Nhưng cuối cùng cô bé đã “quyết định quẹt một que”, bắt đầu hành trình mộng tưởng vượt qua thực tại khắc nghiệt. Giấc mơ của em bắt đầu từ ánh lửa: “lúc đầu xanh lam, dần dần biến thành trắng, rực hồng quanh que gỗ, sáng chói mắt”. Ánh sáng ấy lấn át bóng tối, hiện lên hình ảnh “một lò sưởi bằng sắt với những họa tiết đồng bóng loáng”. Niềm vui của em trong ảo giác “lửa cháy sáng và tỏa hơi nóng dịu dàng”. Đó là ước mơ giản dị trong khi thực tại là “tuyết phủ kín mặt đất, gió bấc thổi ào ào… trong đêm đông rét buốt”. Ước mơ ngồi hàng giờ “trước lò sưởi” tan biến khi “lửa vụt tắt, lò sưởi biến mất”. Khoảnh khắc em “bần thần” khi tưởng tượng những lời mắng chửi của cha khiến ta phải xót xa. Bóng tối lại bao trùm tâm hồn em.
Nhà văn để em tiếp tục thắp que diêm thứ hai, mang lại niềm vui nhỏ bé trong mộng tưởng. Không chỉ phải chống chọi với cái lạnh, cô bé còn phải cầm cự với cơn đói khi cả ngày không có gì vào bụng. Ánh sáng rực lên của que diêm đã biến bức tường xám xịt thành “tấm rèm màu sắc”. Hạnh phúc trong những ngôi nhà ấm áp đến với em khi em thấy: “Bàn ăn được dọn, khăn trải bàn trắng tinh, trên bàn đầy bát đĩa sứ quý và có cả một con ngỗng quay”. Giá như những hình ảnh này thành hiện thực, em sẽ vui sướng biết bao khi “ngỗng nhảy ra khỏi đĩa” và mang đến bữa ăn thịnh soạn. Nhưng ảo ảnh lại vụt tắt, em phải đối mặt với “phố xá vắng lạnh, tuyết phủ trắng, gió bấc vi vu”. Em còn chứng kiến sự thờ ơ của những người qua đường, điều này càng làm ta đau xót cho em bé bất hạnh.
Và một lần nữa, que diêm thứ ba lại sáng lên, đưa em đến những giấc mơ đẹp nhất của tuổi thơ. Trong cuộc sống vật lộn từng phút, em đã phải từ bỏ niềm vui trẻ thơ. Ánh sáng từ que diêm tỏa ra vầng hào quang lộng lẫy, cho em “một cây thông Nô-en”, mang đến một thiên đường tuổi thơ với “hàng ngàn ngọn nến sáng rực, lấp lánh trên cành lá xanh tươi và nhiều bức tranh màu sắc rực rỡ”. Thật đau đớn khi tất cả những hình ảnh tươi đẹp chỉ là ảo ảnh, như những ngôi sao trên trời mà em không thể với tới. Trái tim ta như nghẹn lại với câu chuyện, khi em bé đang kiệt sức và sắp gục ngã trước cái lạnh chết người của xứ sở bà chúa Tuyết.
6. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong tác phẩm 'Cô bé bán diêm' - mẫu 9
Nhiều người trong chúng ta đã quen thuộc với các tác phẩm của An-đéc-xen như 'Bầy chim thiên nga' hay 'Nàng tiên cá' - nhà văn nổi tiếng người Đan Mạch của thế kỷ XIX. Ông là tác giả của những câu chuyện dành cho trẻ em với phong cách Bắc Âu, nơi tuyết trắng, cánh thiên nga, nàng tiên cá và những ngọn lửa diêm thần kỳ đưa tuổi thơ chúng ta vào những giấc mơ huyền bí và tuyệt đẹp.
'Cô bé bán diêm' là một trong những tác phẩm của An-đéc-xen viết năm 1845, khi ông đã có hơn hai thập kỷ cầm bút và danh tiếng nổi danh toàn cầu. Đây là một câu chuyện kết hợp giữa thực tại và ảo mộng, mang đậm chất cổ tích và lãng mạn, phản ánh một tình cảm nhân văn sâu sắc. Cô bé bán diêm qua đời vì lạnh cóng giữa tuyết, với đôi má hồng và môi mỉm cười như đang được ru vào những giấc mơ huyền thoại.
Người đọc không khỏi thắc mắc: Mẹ của cô bé đâu rồi? Nhiều người suy đoán rằng em mồ côi mẹ. Khoảnh khắc hạnh phúc nhất của em là khi sống bên bà nội hiền từ trong ngôi nhà xinh đẹp với dây thường xuân bao quanh. Cuộc đời em trở nên tăm tối kể từ khi bà nội mất, sống cùng người bố thô lỗ, em phải 'chịu đựng trong góc tối tăm, liên tục nghe những lời mắng chửi'.
An-đéc-xen dẫn dắt chúng ta qua hành trình của cô bé bán diêm. Một khoảnh khắc tiêu biểu cho sự nghèo khổ và bất hạnh của em chính là đêm giao thừa 'rét buốt, tuyết rơi'. Em ra ngoài với đôi 'giày vải mỏng', nhưng chỉ sau một thời gian, giày của em bị xe ngựa nghiền nát và bị một cậu bé lạ mặt lấy đi, đem về 'làm nôi cho con chó sau này'. Em tiếp tục bán diêm trong đêm tối với đôi chân trần, nhanh chóng 'chân em đỏ ửng rồi tím bầm vì lạnh'. Nhìn em, ai không cảm thấy đau xót?
Nhà văn vẽ nên hai cảnh tượng đối lập trong đêm giao thừa. Một em bé đi bán diêm cả ngày mà không bán được bao diêm nào, 'bụng đói cồn cào, lạnh rét', lang thang trên phố mà không ai giúp đỡ! Tóc và lưng em phủ đầy tuyết. Ngược lại, mọi cửa sổ đều 'rực sáng ánh đèn' và trong không khí là 'mùi ngỗng quay thơm ngon'. Đó là hai bức tranh đối lập, khiến câu chuyện trở nên đầy cay đắng. Trong khi em bé mưu sinh giữa đêm giao thừa, em sống trong cô đơn và nỗi buồn. Một quá khứ hạnh phúc hiện lên trong tâm trí em với mái nhà xưa và hình ảnh bà nội. Nay tất cả đã biến mất, chỉ còn lại ngôi nhà tồi tàn và những lời mắng chửi. Số phận em bé bán diêm thật đáng thương và đau xót! Một tuổi thơ ngập nước mắt. Đằng sau câu chuyện là cái nhìn cảm thông của An-đéc-xen, với nỗi lo lắng không nguôi về số phận em bé.
Ngoài cái lạnh và sự đơn độc, cô bé còn mang trong mình nỗi đau tinh thần sâu sắc. Ở nhà, em bị bố mắng chửi, còn khi lang thang trong đêm giao thừa, nếu không bán được diêm hay không ai cho em đồng nào, em sẽ bị đánh! Nỗi bất hạnh này đè nặng lên tâm hồn em. Tình yêu của cha mẹ như là thiên đường của tuổi thơ, vì thế sự nhân ái của An-đéc-xen được thể hiện rõ nét. Ông khuyến khích chúng ta, những ai đang sống hạnh phúc trong vòng tay cha mẹ, nên biết đồng cảm với những nỗi đau của các bạn nhỏ bất hạnh như cô bé bán diêm. San sẻ tình thương cũng là một dạng hạnh phúc.
Cảnh xúc động nhất là khi tác giả kể về những giấc mơ của cô bé bán diêm. Em đã dùng hết một bao diêm. Lần đầu tiên, em 'quẹt một que' với mong muốn 'sưởi ấm một chút'. Ngọn lửa diêm sao có thể chống lại cái lạnh của đêm dài? Lúc đầu em chỉ thấy ngọn lửa 'xanh lam', rồi 'trắng dần', 'rực hồng quanh que gỗ, rất vui mắt'. Từ niềm vui nhỏ bé của một đứa trẻ nghèo, em bước vào những giấc mơ kỳ diệu. Mỗi que diêm cháy lên tạo ra một ngọn lửa 'thần kỳ'. Que diêm đầu tiên 'sáng rực như than hồng', khiến em 'tưởng đang ngồi trước một lò sưởi bằng sắt với những hình nổi bóng nhoáng'. Ngọn lửa trong lò sưởi 'rất vui mắt và tỏa ra hơi nóng dịu dàng'. Đây cũng là mơ ước của những số phận nghèo khổ giữa mùa đông giá rét! An-đéc-xen với trái tim nhân ái và trí tưởng tượng phong phú đã đồng cảm với những giấc mơ giản dị của trẻ em nghèo.
Que diêm thứ hai bùng cháy, dẫn em đến một ngôi nhà ấm áp với 'tấm rèm vải màu' và một mâm cỗ sang trọng. Bàn ăn có khăn trải bàn trắng, bát đĩa sứ quý giá, và cả một con ngỗng quay. Em đang đói và lạnh, nên thấy điều kỳ diệu là ngỗng nhảy ra khỏi đĩa, mang dao ăn gắn trên lưng và tiến về phía em. Khi que diêm tắt, giấc mơ tan biến. Em bé bán diêm vẫn ngồi đơn độc dưới trời tuyết trong đêm giao thừa. Những ai mang trong lòng tình người sẽ không khỏi rơi lệ khi nghĩ về em sau khi que diêm thứ hai tắt.
Que diêm thứ ba lại bùng cháy, em thấy một cây thông Nô-en rực rỡ với hàng ngàn ngọn nến sáng lấp lánh trên cành lá xanh. Em đang vươn tay về phía cây... thì diêm tắt. Các ngọn nến bay lên trời và 'biến thành những ngôi sao'. Từ ngọn nến trên cây thông (trong mơ), em nghĩ đến những ngôi sao và rồi đến một ngôi sao đổi ngôi, một linh hồn đã 'bay lên trời cùng Thượng đế'. Hình ảnh Thượng đế trong câu chuyện không phải theo quan niệm tôn giáo mà là một biểu tượng của niềm tin vào điều cao cả, thiêng liêng. Cũng như Tiên, Phật trong cổ tích Việt Nam.
Khi quẹt que diêm thứ tư, em chìm vào giấc mơ đẹp của tuổi thơ. Trong ánh lửa xanh từ que diêm, em thấy bà nội đang mỉm cười với em. Nhưng diêm tắt, giấc mơ tan. Hơn một thế kỷ đã trôi qua từ khi An-đéc-xen viết câu chuyện này (1845), nhưng người đọc khắp nơi vẫn còn nghe văng vẳng lời nguyện cầu của cô bé bán diêm. Em vẫn ngoan ngoãn: 'Cháu cầu bà, xin Thượng đế cho cháu về với bà.'
Giấc mơ chập chờn, đêm khuya càng lạnh và tuyết phủ dày. Diêm nối nhau cháy. Bà nội hiện lên to lớn và đẹp đẽ. Bà cầm tay em bay lên cao, không còn đói lạnh hay đau buồn. Hai bà cháu về với Thượng đế. An-đéc-xen đã miêu tả cái chết của cô bé bán diêm, chết vì đói và lạnh trong tuyết, mà không gây ra cảm giác bi thương. Em chưa chết, em không chết! Em đã cùng bà nội từ biệt hiện thực đau đớn để bước vào thế giới mới tươi đẹp hơn. Hình ảnh cô bé bán diêm nằm trên tuyết, giữa những bao diêm, một bao đã cháy hết, với 'má hồng và đôi môi mỉm cười' trong ngày Tết là hình ảnh đầy ý nghĩa, gợi nỗi xót xa trong lòng người. Bầu trời vẫn xanh, mặt trời rực rỡ, tuyết vẫn phủ mặt đất. Mọi người vui vẻ ra ngoài và nghĩ rằng 'Chắc nó muốn sưởi ấm!'. Trái đất và bầu trời vẫn đẹp, nhưng vẫn có người vô tình trước nỗi đau đồng loại. Đời vẫn nhiều nghịch cảnh đau buồn như 'tuyết phủ kín mặt đất'. Ai biết được 'cảnh huy hoàng khi hai bà cháu bay lên đón niềm vui đầu năm?'
Đọc 'Cô bé bán diêm', hình ảnh ngọn lửa - diêm là hình tượng rực sáng nhất. Đó là ngọn lửa của những ước mơ tuổi thơ về mái ấm gia đình, về sự ấm no và hạnh phúc, được ăn ngon và vui chơi, ước mơ về tình yêu gia đình mà ông bà, cha mẹ mang lại. Ngọn lửa - diêm biến thành những ngôi sao trên trời... để dẫn lối cho cô bé lên với Thượng đế. Qua ngọn lửa và ngôi sao sáng, An-đéc-xen thể hiện sự đồng cảm, trân trọng và ngợi ca những mơ ước bình dị và kỳ diệu của tuổi thơ, vẻ đẹp nhân văn trong 'Cô bé bán diêm' được thể hiện tài tình qua hình tượng ngọn lửa. Ông cũng nhắc nhở mọi người biết san sẻ tình thương, không phũ phàng hay vô tình trước nỗi đau của các em nhỏ. An-đéc-xen với lối viết nhẹ nhàng, giá trị nhân bản của câu chuyện giúp ta nhận ra ông là nhà văn của 'mọi thời, mọi người và mọi nhà' như Huy-gô đã nói. Hãy nghĩ về và phấn đấu cho một ngày mai tươi đẹp, đầy hạnh phúc và hòa bình cho tuổi thơ.
7. Bài văn cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong câu chuyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 10
Truyện ngắn 'Cô bé bán diêm' của Hans Christian Andersen đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc với những cảm xúc vô bờ bến về số phận đau khổ của cô bé bán diêm. Không chỉ đơn thuần là một câu chuyện, mà còn là một bản tình ca đầy cảm thương về cuộc đời bất hạnh của nhân vật chính.
Cô bé bán diêm sống trong một hoàn cảnh bi thương khi mà bà và mẹ, những người yêu thương nhất, đã không còn bên cạnh. Cô bé phải sống chung với người bố thô lỗ trong một căn gác tăm tối, chật chội. Vì nghèo khó, người bố trở nên cục cằn và đối xử tệ bạc với cô, luôn mắng chửi. Trong đêm đông lạnh giá, cô phải bán diêm để kiếm sống, nhưng không dám về nhà vì sợ bị bố mắng nếu không bán được hàng. Số phận nghiệt ngã đã khiến cô phải chịu đựng cái lạnh giá và gió tuyết ngoài đường phố trong khi các gia đình khác quây quần bên bữa cơm ấm cúng.
Xót xa thay, vào đêm giao thừa, khi mọi người sum vầy bên gia đình, cô bé lại phải lang thang ngoài trời giá rét, tuyết phủ trắng. Trong khi không khí xung quanh tràn đầy ánh sáng và hạnh phúc, mùi ngỗng quay thơm lừng, cô bé lại không bán được diêm nào. Những hình ảnh đối lập này không chỉ phản ánh sự thiếu thốn vật chất của cô mà còn là sự thiếu vắng tình cảm và ấm áp tinh thần.
Giữa cái lạnh của mùa đông, cô bé quẹt từng que diêm để sưởi ấm. Ngọn lửa diêm không chỉ là ánh sáng trong đêm tối mà còn là biểu tượng của những ước mơ, khát khao về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Mỗi que diêm khi quẹt lên mở ra một thế giới huyền bí với những ước vọng giản dị về tình yêu thương gia đình. Ngọn lửa diêm như con thuyền chở đầy nhân văn, thể hiện sự cảm thông và trân trọng những mơ ước nhỏ bé của trẻ thơ.
Khi quẹt diêm, cô bé sống trong những giấc mơ hạnh phúc: lò sưởi ấm áp, bàn ăn thịnh soạn, cây thông Nô-en, và hình ảnh bà nội. Những giấc mơ này không chỉ phản ánh sự thiếu thốn về vật chất mà còn là niềm khao khát về tình yêu thương và mái ấm gia đình. Khi diêm tắt, thực tại tăm tối lại ùa về, nhưng giấc mơ cuối cùng đã trở thành hiện thực khi cô bé được cùng bà bay lên trời, thoát khỏi mọi khổ đau và bất hạnh.
Cô bé, dù đã ra đi, vẫn để lại hình ảnh đôi mắt hồng và nụ cười, thể hiện sự thanh thản và mãn nguyện vì đã được về với bà và thoát khỏi nỗi đau. Cái chết của cô không chỉ thể hiện lòng nhân đạo của nhà văn mà còn gửi gắm thông điệp về tình yêu thương và sự trân trọng những ước mơ giản dị của trẻ thơ.
Bên cạnh nội dung sâu sắc, nghệ thuật của truyện cũng góp phần quan trọng vào sự thành công của tác phẩm. Truyện có cấu trúc hợp lý, diễn biến phù hợp với số phận bi thương của cô bé. Nghệ thuật đối lập và tương phản làm nổi bật hơn hoàn cảnh của cô.
Khép lại trang sách, người đọc không khỏi xót xa trước cái chết của cô bé bán diêm. Tác phẩm không chỉ khiến ta cảm nhận sâu sắc lòng nhân ái của tác giả mà còn nhắc nhở chúng ta về tình yêu thương con trẻ, và giá trị của một cuộc sống ấm no, hạnh phúc trong gia đình.
9. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong câu chuyện 'Cô bé bán diêm' - phiên bản 11
Hans Christian Andersen, nhà văn Đan Mạch sống vào thế kỷ XIX (1805 – 1875), là một trong những tác giả truyện thiếu nhi nổi tiếng toàn cầu. Các tác phẩm của ông như Nàng tiên cá, Bầy chim thiên nga, Bộ quần áo mới của hoàng đế, Cô bé bán diêm… đã trở nên quen thuộc với trẻ em trên toàn thế giới, trong đó, câu chuyện Cô bé bán diêm được biết đến nhiều nhất tại Việt Nam.
Truyện Cô bé bán diêm dẫn dắt người đọc vào một đêm giao thừa giá rét ở Đan Mạch, cách đây hơn một thế kỷ. Cô bé mồ côi mẹ, bà vừa mất, và bị bố sai đi bán diêm để kiếm sống. Đối với một đứa trẻ, việc kiếm tiền là rất khó khăn. Trong đêm giao thừa, cô không bán được bao diêm, vừa đói khi ngửi thấy mùi ngỗng quay thơm lừng, vừa rét khi nhìn thấy ánh sáng từ các cửa sổ. Cô bé thu mình lại trong góc tường của một tòa nhà lớn, mơ mộng về một cuộc sống tốt đẹp hơn. Trước đây, cô được hạnh phúc bên bà, giờ đây, cô chỉ còn biết mơ ước khi phải bơ vơ ngoài phố.
Cô bé quẹt que diêm đầu tiên: ngọn lửa sáng như than hồng, khiến cô tưởng như đang ngồi trước lò sưởi ấm áp. Nhưng khi lửa tắt, niềm vui cũng biến mất. Que diêm thứ hai hiện lên hình ảnh một bàn ăn sang trọng, với con ngỗng quay, nhưng khi lửa vụt tắt, mọi thứ lại trở về với sự lạnh lẽo. Que diêm thứ ba mở ra hình ảnh cây thông Nô-en lấp lánh, nhưng khi lửa tắt, các ngọn nến biến thành những ngôi sao trên trời.
Khi cô bé quẹt que diêm thứ tư, bà cô hiện ra và cô vui mừng trò chuyện, xin bà cho đi theo. Trong những phút giây này, cô bé sống trong một giấc mơ diệu kỳ, được ấm áp bên bà. Những ước mơ giản dị và ngây thơ của cô gắn liền với tuổi thơ trong sáng, phản ánh khát vọng chính đáng của cô. Cuối cùng, khi cô bé gặp bà, cũng là lúc cô từ giã cõi đời. Cái chết của cô bé, mặc dù đau đớn, nhưng lại đầy vẻ đẹp khi cô được về với bà, giải thoát khỏi mọi khổ đau. Cái chết của cô không chỉ thể hiện sự nhân đạo của nhà văn mà còn gửi gắm thông điệp về lòng yêu thương và sự trân trọng những ước mơ nhỏ bé của trẻ thơ.
Những câu chuyện của Andersen luôn nhẹ nhàng và đầy lòng yêu thương con người, đặc biệt là những người nghèo khổ như cô bé bán diêm. Niềm tin vào những điều tốt đẹp nhất trên thế gian vẫn luôn hiện hữu trong tác phẩm của ông.
9. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong câu chuyện 'Cô bé bán diêm' - phiên bản 12
Ai trong chúng ta không lớn lên với những câu ca dao ân tình của bà, những câu chuyện cổ tích lãng mạn và cả những câu chuyện 'đẹp như đời thực' của Andersen? H. C. Andersen, nhà văn Đan Mạch, đã trở thành người bạn quen thuộc của độc giả toàn cầu, đặc biệt là trẻ em. Các tác phẩm của ông không chỉ là những câu chuyện để đọc mà còn là những bài học cuộc sống đầy ý nghĩa. Một trong những nhân vật nổi bật của Andersen, có sức ảnh hưởng sâu rộng, chính là cô bé bán diêm trong câu chuyện cùng tên.
Các tác phẩm của Andersen đã chiếm một vị trí đặc biệt trong trái tim độc giả từ lâu. Những câu chuyện của ông nhẹ nhàng, tinh khôi, tràn đầy tình yêu thương dành cho con người, đặc biệt là những số phận nghèo khổ. Tác phẩm 'Cô bé bán diêm' cùng với 'Nàng tiên cá' và 'Bầy chim thiên nga' là những tuyên ngôn của Andersen về niềm tin vào những điều tốt đẹp.
Cô bé bán diêm mồ côi mẹ từ nhỏ và bà nội, người duy nhất yêu thương em, đã qua đời. Em phải sống với người cha thô lỗ trong một ngôi nhà tồi tàn, vừa phải bán diêm để sống. Đêm giao thừa, trong cái lạnh cắt da, tuyết rơi trắng xóa, khi mọi nhà rực rỡ ánh đèn và ngập tràn mùi ngỗng quay, cô bé nghèo khổ vẫn lang thang ngoài phố, đói rét. Sự đối lập này làm nổi bật hoàn cảnh bất hạnh của cô bé.
Điều cảm động nhất trong câu chuyện không phải chỉ là số phận của cô bé, mà là những mộng tưởng của em. Quẹt que diêm đầu tiên, cô bé thấy một lò sưởi ấm áp, mơ ước của những người nghèo khổ. Quẹt diêm thứ hai, em thấy một bàn ăn thịnh soạn với ngỗng quay, mơ ước về một bữa ăn no đủ. Quẹt diêm thứ ba, em thấy cây thông Noel lấp lánh, mơ ước về mái ấm gia đình. Cuối cùng, quẹt diêm thứ tư, bà nội xuất hiện, hiện thực hóa ước mơ về tình yêu thương. Qua những giấc mơ này, cô bé tạm quên đi sự lạnh lẽo và đói khổ, nhưng khi diêm tắt, hiện thực trở lại với sự khắc nghiệt của cuộc sống. Cuối cùng, cô bé quẹt hết số diêm còn lại để được cùng bà về với thế giới hạnh phúc vĩnh hằng.
Ngọn lửa diêm, với mỗi lần quẹt, thắp sáng những ước mơ về một mái ấm gia đình, nơi trẻ em được yêu thương và sưởi ấm. Điều này thể hiện sự cảm thông sâu sắc của tác giả đối với những số phận bất hạnh. Cái chết của cô bé, mặc dù đau đớn, lại là cái chết thanh thản khi cô được về bên bà và thoát khỏi khổ đau. Andersen gửi gắm thông điệp về tình yêu thương và sự trân trọng những ước mơ nhỏ bé của trẻ thơ.
Cuộc sống không phải lúc nào cũng hoàn hảo, bên cạnh niềm vui luôn có những giọt nước mắt. Nhưng cuộc sống sẽ trở nên đẹp hơn nhờ vào những trang văn và tấm lòng nhân ái như của Andersen.
10. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong câu chuyện 'Cô bé bán diêm' - phiên bản 13
An-đéc-xen, nhà văn Đan Mạch lừng danh với những câu chuyện dành cho trẻ em, đã để lại dấu ấn sâu đậm qua tác phẩm 'Cô bé bán diêm'. Câu chuyện cuốn hút người đọc bởi sự hòa quyện giữa thực tại và ước mơ. Hình ảnh cô bé bán diêm trong đêm giao thừa không chỉ khiến chúng ta cảm thấy xót thương cho một đứa trẻ nghèo khổ mà còn gợi lên lòng cảm thông sâu sắc.
Cô bé bán diêm sống trong hoàn cảnh bất hạnh, sớm mồ côi mẹ và phải sống với cha trong cảnh nghèo đói. Cô phải đi bán diêm để sống qua ngày. Mỗi ngày trôi qua, cô bé lầm lũi với giỏ diêm trên tay, di chuyển qua các con phố, và phải chịu đựng sự đánh đập từ cha nếu không bán được diêm. Cô vừa thiếu thốn tình cảm, vừa phải gánh chịu sự bạo lực gia đình, gây tổn thương cả về tinh thần lẫn thể xác. Trong đêm giao thừa, khi mọi người sum vầy đón năm mới, cô bé lại lẻ loi, đơn độc.
Giữa cơn mưa tuyết lạnh giá, đôi chân trần của cô bé lê lết khắp phố phường, không bán được diêm nào, đói khát và lạnh lẽo làm cô không dám trở về nhà vì sợ bị cha đánh. Ngay cả căn phòng trên gác mái của cha con cô cũng không ấm áp hơn ngoài trời.
Trong khi chúng ta được quây quần bên gia đình, ăn uống no đủ và chuẩn bị đón năm mới, cô bé phải chịu sự thờ ơ, lạnh lùng của những người xung quanh. Họ không hề quan tâm đến cô bé và nỗi khổ của em, điều này càng làm tăng sự xót xa cho hoàn cảnh của cô. Trái tim người đọc như bị xé nát trước hiện thực đau thương của cô bé bán diêm, bởi trong xã hội còn nhiều trẻ em khác phải chịu đựng như em, sống trong bất hạnh và thiệt thòi.
Cô bé bán diêm, nép mình trong góc tường, quẹt những que diêm để sưởi ấm đôi tay và chân đã tê cóng. Những que diêm em đốt lên hiện lên hình ảnh của bữa tiệc thịnh soạn, lò sưởi ấm áp và cây thông Noel, tất cả đều là những điều em khao khát trong hoàn cảnh đói rét. Khi gặp bà trong ngọn lửa diêm, em cảm thấy vui mừng và cầu nguyện được ở bên bà mãi mãi. Cuối cùng, em được mãn nguyện.
Dù những que diêm chỉ tạo ra ảo ảnh, nhưng đối với cô bé, chúng mang lại hạnh phúc thực sự. 'Bà cụ nắm tay em, và hai bà cháu bay lên cao, không còn đói rét và đau buồn đe dọa họ nữa.' Cái chết của em thật nhẹ nhàng, như một sự giải thoát khỏi kiếp sống khổ cực. Tuy nhiên, nó phản ánh một sự thật đau lòng về sự vô tâm của xã hội, khiến em phải chết trong lạnh lùng và thờ ơ. Nếu xã hội có lòng nhân ái, có thể số phận của em đã khác.
Nhân vật cô bé bán diêm để lại trong lòng người đọc những cảm xúc sâu lắng, gợi mở suy nghĩ về số phận con người, và khơi dậy lòng thương cảm đối với những cuộc đời bất hạnh. Chúng ta, những 'chiếc lá' may mắn, cần có trách nhiệm giúp đỡ và đùm bọc những 'chiếc lá' kém may mắn hơn, đó chính là lòng nhân ái và tình thương mà con người cần dành cho nhau.
11. Bài viết cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 1
An-đéc-xen là một nhà văn nổi tiếng với nhiều tác phẩm dành cho thiếu nhi. Truyện 'Cô bé bán diêm' đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lòng người đọc.
Truyện xoay quanh một cô bé bán diêm, người đã mất mẹ và bà nội không lâu sau đó. Trong đêm giao thừa lạnh giá, khi mọi người sum vầy bên gia đình, cô bé phải lang thang trên đường để bán diêm. Hình ảnh cô bé với đôi chân trần và quần áo rách nát giữa sự ấm áp của các ngôi nhà xung quanh, cùng với mùi ngỗng quay từ các cửa sổ, thật sự xót xa. Đôi tay cô bé đã cứng đờ vì lạnh. Sự nghèo khổ của cô không chỉ về vật chất mà còn thiếu tình yêu thương, sự che chở của gia đình.
Mỗi que diêm mà cô bé quẹt là một ước mơ của cô. Khi quẹt que diêm đầu tiên, cô ước có lò sưởi để cảm nhận sự ấm áp. Que diêm thứ hai mang đến hình ảnh một bàn ăn đầy món ngon, ước muốn được no bụng. Lần quẹt diêm thứ ba hiện lên cây thông Noel, ước mơ đón giao thừa như mọi người. Que diêm thứ tư hiện ra hình ảnh bà nội, ước muốn được yêu thương và che chở. Cuối cùng, khi cô bé đã dùng hết que diêm, ước mơ duy nhất còn lại là được đoàn tụ với bà và đi đến một nơi hạnh phúc. Những ước mơ của cô bé thật sự đáng thương và xứng đáng được thực hiện.
Khi kết thúc câu chuyện, người đọc không khỏi cảm thấy đau lòng. Cô bé bán diêm đã chết vì giá lạnh, một cái chết tượng trưng cho sự vô cảm của xã hội. Tuy nhiên, An-đéc-xen đã khắc họa hình ảnh cô bé với nụ cười nhẹ nhàng, như một cách tưởng tượng để làm giảm nỗi đau của câu chuyện. Đây là một lòng nhân ái cao cả của nhà văn.
Câu chuyện 'Cô bé bán diêm' không chỉ thể hiện lòng cảm thương đối với số phận bất hạnh của cô bé mà còn mang đến những bài học quý giá cho chúng ta.
12. Bài văn cảm nghĩ về nhân vật cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 2
'Cô bé bán diêm' của An-đéc-xen là một tác phẩm nổi tiếng, chứa đựng nhiều bài học ý nghĩa về cuộc sống.
Nhân vật chính trong câu chuyện là một cô bé có hoàn cảnh đáng thương. Mồ côi mẹ, bà nội mới qua đời, cô bé sống với người bố tàn nhẫn. Trong đêm giao thừa, cô phải bán diêm để kiếm tiền, nếu không sẽ bị bố đánh. Trong khi những đứa trẻ khác được hưởng không khí ấm áp và các món ăn ngon, cô bé phải đi chân trần giữa trời lạnh. Những người qua đường không chú ý đến cô, không ai giúp đỡ. Đọc đến đây, chúng ta cảm thấy đau lòng trước hình ảnh cô bé.
Vì đói và lạnh, cô bé ngồi nép vào tường và quẹt một que diêm để sưởi ấm. Que diêm đầu tiên mang đến cảm giác ấm áp như lò sưởi. Que diêm thứ hai hiện ra một bàn ăn đầy món ngon. Que diêm thứ ba hiện lên cây thông Noel. Que diêm thứ tư hiện ra hình ảnh bà nội với khuôn mặt hiền từ. Những hình ảnh này nhanh chóng biến mất khi que diêm tắt. Cô bé đã quẹt hết bao diêm để giữ lại bà nội, phản ánh những mong muốn hợp lý và đáng thương của cô: sự ấm áp, no bụng, niềm vui đêm giao thừa và tình yêu thương. Những mong mỏi này hoàn toàn chính đáng và cô bé xứng đáng có cuộc sống tốt đẹp hơn.
Cuối cùng, sự vô cảm của xã hội đã dẫn đến cái chết của cô bé bán diêm. Cái chết của cô là một lời tố cáo mạnh mẽ về xã hội vô cảm. Câu chuyện mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc, khiến người đọc phải suy nghĩ về cách sống của mình.
'Cô bé bán diêm' là một tác phẩm có giá trị nhân văn cao, giúp chúng ta thêm yêu thương trẻ em và nhận ra nhiều giá trị tốt đẹp trong cuộc sống.
13. Bài văn cảm nhận về nhân vật cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm' - mẫu 3
Tuổi thơ mỗi người thường gắn liền với những câu chuyện cổ tích kỳ diệu, với những bà tiên xinh đẹp, những miền đất nhiệm màu, và những hoàn cảnh éo le nhưng vẫn giữ được một trái tim nhân hậu, ấm áp. Câu chuyện 'Cô bé bán diêm' của tác giả Adersen được coi là một trong những câu chuyện cổ tích tuyệt vời nhất mọi thời đại, là hành trang đầu tiên của mọi đứa trẻ trên thế giới. Trong đó, nhân vật cô bé bán diêm nổi bật với hoàn cảnh đáng thương nhưng vẫn giữ một niềm tin mãnh liệt vào cuộc sống hạnh phúc với những ước mơ đơn giản và trong sáng.
Câu chuyện kể về một bé gái mồ côi mẹ, bà đã qua đời, phải sống trong căn gác tối tăm cùng với người cha nghiện rượu, luôn chỉ biết đánh đập và chửi mắng. Trong đêm Giáng Sinh, khi mọi người đang quây quần bên mâm cơm ấm áp, cô bé phải đi bán diêm; nếu không kiếm được tiền, em sẽ không được về nhà. Trong cái lạnh giá, cô bé phải quẹt diêm để sưởi ấm, và mỗi lần quẹt diêm, cô lại thấy một cảnh tượng hạnh phúc mà em luôn ao ước: lò sưởi bập bùng, bữa ăn thịnh soạn, cây thông rực rỡ, và cuối cùng là hình ảnh người bà hiền hậu mà em luôn nhớ thương, đã xuất hiện và đưa em bay lên Thiên Đàng.
Hoàn cảnh của cô bé bán diêm thật đáng thương. Gia đình sa sút, mồ côi mẹ, bà đã mất, sống với người cha hay mắng nhiếc, trong căn gác xép tối tăm, chật chội. Trong đêm Giáng Sinh giá lạnh, khi mọi nhà đều quây quần đón năm mới trong căn nhà ấm áp, cô bé bán diêm 'đầu trần, chân đất, bụng đói, dò dẫm trên đường', 'cả ngày không bán được bao diêm nào'. Đường phố lạnh lẽo trái ngược hoàn toàn với khung cảnh ấm cúng, mọi nhà đều sáng rực đèn, 'cửa sổ các nhà sáng rực, ấm áp' trái ngược với 'ngoài đường phố tối tăm', 'góc tường lạnh lẽo giữa hai ngôi nhà'. 'Trong phố sực nức mùi ngỗng quay' trái ngược với việc cô bé bán diêm cả ngày chẳng có gì lót dạ. 'Ngôi nhà xinh đẹp, nơi em từng sống có hàng cây thường xuân bao quanh' trái ngược với nơi gác mái gió lùa lạnh lẽo. Những hình ảnh đối lập đã làm nổi bật hoàn cảnh đáng thương của cô bé. Một đứa trẻ đáng lẽ phải được đón Giáng Sinh bên gia đình, bóc quà và mong đợi món quà từ ông già Noel, nhưng cô bé chỉ một mình chống chọi với cái lạnh và sự cô độc.
Dù khổ đau, đáng thương, những khó khăn ấy không thể dập tắt niềm tin của cô bé vào cuộc sống với những ước mơ giản dị và trong sáng. Mỗi lần quẹt diêm sưởi ấm là mỗi lần em sống trong ước mơ của mình, xa rời hiện thực tàn khốc. Lần quẹt diêm đầu tiên, em thấy một lò sưởi bập bùng, ấm áp để sưởi ấm giữa cái lạnh. Ước mơ đơn giản, chỉ mong được ấm áp trong đêm đông, tưởng như là điều hiển nhiên mà mọi trẻ em đều được tận hưởng.
Que diêm vụt tắt, hiện thực tàn nhẫn trở lại, chỉ còn lại em bé nghèo khổ với nỗi lo không có tiền, sợ cha đánh đập và chửi mắng. Lần quẹt diêm thứ hai, em thấy một bàn ăn thịnh soạn với ngỗng quay vàng ruộm, những bộ dao dĩa sáng bóng, sạch sẽ, thể hiện mong ước được ăn một bữa no nê. Có lẽ khi bà và mẹ còn sống, cô bé đã được đón Giáng Sinh với những món ăn thơm ngon trên khăn trải bàn trắng tinh. Một bữa no nê đối với một đứa trẻ có thể là một giấc mơ xa vời.
Lần quẹt diêm thứ ba, cô bé thấy hình ảnh cây thông, biểu tượng của Giáng Sinh và sự hạnh phúc của một gia đình đầy đủ. Và cuối cùng, chi tiết cảm động nhất là khi cô bé bán diêm thấy bà hiện ra khi que diêm cháy sáng. Trong cái lạnh giá, bà là hơi ấm, là biểu tượng hạnh phúc, là niềm khao khát được yêu thương của em. Em biết rằng khi que diêm tắt, bà sẽ biến mất. Hành động cuống cuồng quẹt hết số diêm còn lại cùng lời khẩn nài bà đưa em đi cùng thật thương tâm.
Ước mơ của cô bé tội nghiệp đã thành hiện thực, giờ đây em không còn phải đối mặt với đói rét, khổ sở, không còn đòn roi và lời mắng nhiếc. Em đã lên Thiên Đường với bà, mẹ và những người yêu thương em, sống ở nơi không còn khổ đau, không ai có thể làm hại đến họ. Niềm tin của cô bé khiến người đọc vừa thương cảm, vừa nể phục. Những ước mơ giản dị xuất phát từ tận đáy lòng đứa trẻ ngây thơ. Trong hoàn cảnh cùng khổ, em không oán trách cha mà chỉ dám thầm mơ ước, lén lút quẹt từng que diêm tìm kiếm chút hơi ấm lẻ loi.
Hình tượng cô bé bán diêm được xây dựng với giá trị nhân đạo sâu sắc, với hoàn cảnh đáng thương nhưng vẫn giữ một trái tim lương thiện và suy nghĩ trẻ con hồn nhiên. Tác giả gửi gắm ước mong qua đoạn kết truyện rằng những người sống thiện sẽ sớm gặp điều lành, đồng thời thể hiện sự quý trọng những số phận kém may mắn nhưng sống trong sạch và nhân hậu đến cuối đời.