1. Mẫu 4: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội hay nhất về bệnh vô cảm (lớp 12)
Bệnh vô cảm là sự thờ ơ với nỗi đau và khổ đau của người khác, không quan tâm đến những bất hạnh xung quanh, từ đó tạo điều kiện cho cái xấu và cái ác phát triển như “cỏ dại” và làm xói mòn giá trị nhân văn trong xã hội hiện đại. Đây là căn bệnh của những kẻ ích kỷ, nhìn đời bằng ánh mắt lạnh lùng, khiến tình yêu thương - giá trị thiêng liêng nhất - ngày càng trở nên xa xỉ. Như Nam Cao đã viết, tình thương là tiêu chuẩn quan trọng nhất để xác định phẩm giá con người. Khi bệnh vô cảm lan rộng, nó làm nhạt dần truyền thống quý báu “Thương người như thể thương thân” và khiến các mối quan hệ trở nên lỏng lẻo. Cuộc sống thiếu đi sự ấm áp, đồng cảm và sẻ chia trở thành “một sa mạc đời lạnh giá”, đầy nỗi buồn và thất vọng. Để khắc phục, cần học cách sống lành mạnh, tham gia các hoạt động xã hội nhân văn và lên án mạnh mẽ bệnh vô cảm như một cuộc chiến để bảo vệ xã hội.
Đừng bỏ qua bài

2. Mẫu 5: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội xuất sắc về căn bệnh vô cảm (lớp 12)
Tình thương và lòng nhân ái là nền tảng để xây dựng các chuẩn mực xã hội, nhưng hiện nay, sự vô cảm đang thay thế dần những giá trị đó. Vô cảm, nghĩa là thiếu cảm xúc, khiến người ta thờ ơ với nỗi đau và cảm xúc của người khác, không còn sự rung động trước những gì xảy ra xung quanh. Bệnh vô cảm ngày càng phổ biến trong đời sống hiện đại, biểu hiện qua sự xa cách, lạnh lùng giữa mọi người. Sự thờ ơ này làm giảm đi tình yêu và sự sẻ chia cần thiết trong cuộc sống. Để chống lại căn bệnh này, mỗi người cần nhận thức và thay đổi suy nghĩ của mình, nuôi dưỡng tình yêu thương và góp phần xua tan bóng tối của sự vô cảm bằng cách làm ấm lòng và giúp đỡ người khác.

3. Mẫu 6: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội xuất sắc về bệnh vô cảm (lớp 12)
Vô cảm được ví như căn bệnh “ung thư tâm hồn” đang tấn công một bộ phận trong xã hội. Vậy thực sự vô cảm là gì? Đó là thái độ sống thờ ơ, không có cảm xúc đối với mọi sự việc và con người xung quanh. Vô cảm không chỉ là thái độ mà đã trở thành lối sống tiêu cực của một số người. Biểu hiện rõ ràng nhất của lối sống vô cảm là hành vi ích kỉ, không quan tâm đến nỗi đau của xã hội, thậm chí cả với những người thân yêu. Một ví dụ điển hình là khi một cô gái bị bạn trai đánh đập giữa đường, nhiều người xung quanh chỉ mở điện thoại ra quay phim, chụp ảnh mà không hề can thiệp. Những người chọn lối sống vô cảm thường tự cô lập mình, tách biệt khỏi xã hội, do ảnh hưởng từ những suy nghĩ tiêu cực và tham vọng ích kỉ. Nguyên nhân có thể từ chính ý thức và lý tưởng sống lệch lạc, cùng sự tác động từ xã hội và sự thiếu quan tâm từ gia đình. Dù lý do nào đi nữa, thái độ sống vô cảm vẫn là mối lo ngại lớn vì nó làm suy giảm nhân cách con người và ảnh hưởng đến sự đoàn kết trong xã hội.

4. Mẫu 7: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội xuất sắc về bệnh vô cảm (lớp 12)
Trong xã hội hiện đại, bên cạnh những tấm lòng nhân ái, còn tồn tại hiện tượng vô cảm, một thái độ rất tiêu cực. Vô cảm là trạng thái mà một người hay một nhóm người thể hiện sự thờ ơ, dửng dưng đối với những gì xảy ra xung quanh. Ví dụ, khi thấy người gặp tai nạn, họ không giúp đỡ, khi thấy kẻ xấu hành xử không tố cáo, hay khi người khác gặp nạn thì chỉ rút điện thoại ra quay phim, chụp hình. Vô cảm còn thể hiện qua sự thiếu quan tâm đến các sự kiện cộng đồng như Giờ Trái Đất, tình nguyện xanh, Chủ nhật xanh, hay việc vứt rác bừa bãi mà không nhắc nhở. Đôi khi, vô cảm còn xuất hiện ngay trong chính cuộc sống của bản thân, sống chỉ để sống. Nguyên nhân có thể do lối sống vị kỉ, nhịp sống hối hả, hay do sự chiều chuộng quá mức từ gia đình. Vô cảm làm mất lương tâm và phẩm chất đạo đức, khiến con người trở nên vô cảm với những người xung quanh. Để chống lại căn bệnh này, chúng ta cần học cách sống lành mạnh, yêu thương và sẻ chia, tham gia vào các hoạt động xã hội nhân văn, và lên án mạnh mẽ bệnh vô cảm để xây dựng một xã hội văn minh hơn.

5. Mẫu 8: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội xuất sắc về bệnh vô cảm (lớp 12)
Vô cảm là một căn bệnh đáng lo ngại trong xã hội hiện nay. Đó là thái độ sống thờ ơ, không có cảm xúc đối với mọi sự việc và con người xung quanh. Những người sống vô cảm thường ích kỉ, không quan tâm đến nỗi đau của xã hội, thậm chí thờ ơ với người thân và chính mình. Họ chỉ đứng ngoài quan sát, thậm chí lợi dụng hoàn cảnh khi người khác gặp khó khăn hoặc bạo hành. Ví dụ, vụ cướp tiệm vàng Ngọc Bích ở Bắc Giang, nơi hung thủ đã giết ba người, bao gồm một thanh niên 17 tuổi, một cô gái 18 tuổi và một thai phụ 8 tháng, rồi vứt xác xuống mương, là minh chứng rõ ràng cho sự vô cảm. Ngược lại, có nhiều người trong xã hội luôn sẵn sàng quan tâm và giúp đỡ những người gặp khó khăn. Do đó, chúng ta cần phê phán thái độ thờ ơ, vô ơn và tôn vinh những người có lòng vị tha.

6. Mẫu 9: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội về bệnh vô cảm (lớp 12) xuất sắc
Trong bối cảnh xã hội hiện đại, khi con người ngày càng bị cuốn vào vòng xoáy của công việc và tiền bạc, bệnh vô cảm trở nên phổ biến hơn. Vô cảm là thái độ thờ ơ đối với niềm vui và nỗi buồn của người khác, khiến tâm hồn trở nên khô cứng và làm gia tăng khoảng cách giữa các cá nhân. Tình trạng này đặc biệt nghiêm trọng trong giới trẻ, với những trường hợp như khi chứng kiến tai nạn giao thông, thay vì giúp đỡ nạn nhân, nhiều người chỉ lo chụp ảnh, quay video để đăng lên mạng xã hội nhằm thu hút lượt thích. Nguyên nhân dẫn đến bệnh vô cảm bao gồm sự phát triển xã hội và việc con người coi trọng tiền bạc hơn nhân cách và tình cảm. Để chống lại bệnh vô cảm, cần phải giáo dục tình yêu thương ngay từ khi còn nhỏ và tuyên truyền rộng rãi về vấn đề này. Tuy nhiên, quan trọng nhất là mỗi người phải tự nhận thức được tác hại của vô cảm và nỗ lực để loại bỏ nó, vì đây là một trong những căn bệnh nguy hiểm nhất mà xã hội cần phải đẩy lùi.

7. Mẫu 10: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội về bệnh vô cảm (lớp 12) xuất sắc
Trịnh Công Sơn từng viết: “Sống trong đời sống cần có một tấm lòng/ Để làm gì em biết không?/ Để gió cuốn đi”. Thật vậy, trong cuộc sống đầy cạm bẫy và xô bồ này, chúng ta cần một trái tim đầy yêu thương và quan tâm. Thế nhưng, hiện nay có một bộ phận không nhỏ trong xã hội lại sống thờ ơ và vô cảm, điều này thật đáng lo ngại. Vô cảm đồng nghĩa với việc thiếu cảm xúc, tình yêu thương và không động lòng trước những khó khăn xung quanh. Đôi khi, sự vô cảm còn biểu hiện ở việc không quan tâm đến tương lai của chính bản thân mình.
Gần đây, một vụ việc khiến dư luận bàng hoàng: một cô gái trẻ sau khi sinh con đã nhẫn tâm cho đứa bé vào túi và ném từ tầng ba mươi mốt của một chung cư xuống. Đọc tin tức này, chúng ta không khỏi cảm thấy lạnh gáy và sợ hãi. Sự vô cảm đã đạt đến mức độ tàn nhẫn đến vậy sao? Mặc dù có câu nói rằng hổ dữ không ăn thịt con, nhưng hành động của người mẹ kia đã chứng tỏ sự tàn nhẫn và vô cảm vượt ngoài sức tưởng tượng.
Vô cảm còn thể hiện qua việc bạn chứng kiến các vụ móc túi hoặc cướp giật trên đường, nhưng lại không bận tâm hay sợ hãi khi can thiệp vì lo lắng sẽ gặp rắc rối. Trong khi nạn nhân chỉ biết đứng im, không thể cầu cứu, thì cái ác lại có cơ hội phát triển. Thậm chí, việc quay video và đăng lên mạng xã hội trong khi người khác gặp nạn đã trở thành một trào lưu đáng ghê tởm. Nếu còn một chút nhân tính, người ta sẽ không hành xử vô cảm và thiếu lương tâm như vậy, và nhiều người có thể đã không phải chịu cái chết oan uổng vì không được cứu chữa kịp thời.
Vô cảm cũng thể hiện khi bạn không quan tâm đến tương lai của chính mình. Ai trong chúng ta cũng có ước mơ để làm động lực phấn đấu, nhưng có những người lại chỉ mãi luẩn quẩn trong cuộc sống mà không cố gắng thay đổi, chỉ chờ đến ngày cuối cùng của đời mình. Tình trạng vô cảm không phải mới xuất hiện mà đã tồn tại từ lâu, tuy nhiên, hiện nay nó đang gia tăng vì nhiều yếu tố tác động.
Lối sống vô cảm ngày càng trở thành một đại dịch, xâm nhập vào nhận thức con người. Nguyên nhân bao gồm sự phát triển của công nghệ khiến con người bận rộn với việc tạo ra của cải vật chất mà quên chăm sóc tâm hồn. Việc tiếp xúc với các sản phẩm văn hóa bạo lực và cha mẹ quá mải mê kiếm tiền cũng góp phần làm gia tăng sự vô cảm. Cuối cùng, thiếu tự tu dưỡng đạo đức cá nhân cũng làm cho con người dễ bị ảnh hưởng bởi những yếu tố tiêu cực.
Để ngăn chặn bệnh vô cảm, cần phải giáo dục và tuyên truyền ngay từ khi còn nhỏ, và mỗi người cũng cần nhận thức rõ tác hại của sự vô cảm. Mỗi chúng ta cần tự tu dưỡng, quan tâm, giúp đỡ người khác và sống chân thành. Thay vì tiêu tốn thời gian vào những bộ phim bạo lực, hãy tìm đến những hoạt động tích cực để giữ cho tâm hồn luôn trong sáng.
Mỗi người đều có trong mình phần thiện lương, biết yêu thương và sẻ chia với người xung quanh. Tuy nhiên, do nhiều yếu tố tác động, lối sống vô cảm có thể xuất hiện. Hãy luôn mở rộng tấm lòng và giúp đỡ người khác.

8. Mẫu 11: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội về bệnh vô cảm (lớp 12) xuất sắc
Truyền thống tương thân tương ái đã luôn là một giá trị quý báu của dân tộc ta từ xưa. Tuy nhiên, bên cạnh những tấm lòng nhân ái, hiện nay chúng ta cũng chứng kiến sự gia tăng của hiện tượng vô cảm, một thái độ đáng báo động. Vô cảm là căn bệnh của sự thờ ơ, lạnh lùng, không quan tâm đến nỗi đau của người khác và chỉ biết lo cho bản thân mình. Hiện tượng này thể hiện rõ trong học đường khi học sinh tham gia đánh nhau mà không can thiệp, hoặc quay phim, chụp hình thay vì giúp đỡ nạn nhân trong các vụ tai nạn giao thông. Sự vô cảm này đi ngược lại truyền thống tốt đẹp của dân tộc và làm tình cảm con người trở nên chai sạn. Nguyên nhân chính là do xã hội hiện đại với sự giả dối và lối sống thực dụng, cùng với sự phát triển kinh tế khiến con người chỉ chú trọng kiếm tiền. Để khắc phục, xã hội, gia đình và trường học cần tập trung vào giáo dục tư tưởng và tình cảm, nâng cao ý thức bản thân. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể xoá bỏ sự vô cảm và thực hiện tinh thần 'Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình'.

9. Mẫu 12: Đoạn văn và bài luận nghị luận xã hội về bệnh vô cảm (lớp 12) xuất sắc
Cuộc sống sẽ trở nên lạnh lùng và vô nghĩa nếu con người thiếu tình yêu thương và chỉ tập trung vào bản thân. Tình cảm là yếu tố quan trọng để xây dựng một xã hội vững bền. Tuy nhiên, hiện nay căn bệnh vô cảm ngày càng trở nên phổ biến. Vô cảm là sự thờ ơ, lạnh nhạt, không quan tâm đến đau khổ của người khác mà chỉ lo cho chính mình. Đây là một tính cách xấu cần được thay đổi để xã hội trở nên tốt đẹp hơn. Khi xã hội phát triển, con người ngày càng bận rộn với công việc và mục tiêu cá nhân, điều này vô tình tạo ra khoảng cách giữa mọi người. Sự vô tâm đôi khi bắt nguồn từ bản chất vị kỉ, không muốn quan tâm đến người khác và chỉ mong nhận lại. Bên cạnh đó, ảnh hưởng từ những người xung quanh cũng có thể hình thành tính cách vô cảm. Dù vậy, vẫn còn nhiều người sống với lòng nhân ái và tình nghĩa, biết yêu thương và chia sẻ với người khác. Những cá nhân này và các thông điệp tốt đẹp của họ cần được lan tỏa để mọi người học tập và noi theo. Mỗi người có quyền lựa chọn cách sống và điều khiển cảm xúc của mình; hãy sống chan hòa và yêu thương để mỗi ngày đều tràn đầy niềm vui. Lan tỏa những giá trị tốt đẹp để cuộc sống thêm trọn vẹn.

10. Đoạn văn, bài viết nghị luận xã hội về căn bệnh vô cảm (lớp 12) mẫu 13
Với sự phát triển không ngừng của đời sống vật chất, thật tiếc khi những giá trị truyền thống tốt đẹp như “tương thân tương ái” đang dần bị lãng quên. Chúng ta đang đối diện với một căn bệnh tinh thần đáng lo ngại, được gọi là “bệnh vô cảm”. Những người mắc căn bệnh này không còn cảm xúc với cuộc sống và những sự kiện xung quanh. Tình trạng vô cảm ngày càng nghiêm trọng, trở thành một vấn đề khó giải quyết. Hiện tượng này không chỉ xảy ra trong gia đình, nơi con cái thờ ơ với nỗi vất vả của cha mẹ, mà cha mẹ cũng không quan tâm đến hành động sai trái của con cái. Trong trường học, học sinh thường không chú ý đến sự chỉ dạy của thầy cô. Và ngoài xã hội, người ta chỉ đứng nhìn và bàn tán, thậm chí lợi dụng khi thấy ai đó gặp tai nạn hoặc bị bạo hành. Nguyên nhân của thực trạng này là do lối sống ích kỷ, thiếu trách nhiệm và sự đắm chìm của giới trẻ vào thế giới ảo, làm họ quên đi thực tại. Thêm vào đó, gia đình và nhà trường chưa thực sự quan tâm đến việc giáo dục tình cảm cho thế hệ trẻ. Nền kinh tế thị trường đề cao vật chất cũng góp phần tạo ra sự vô cảm này. Những hậu quả của bệnh vô cảm bao gồm việc con người xa cách nhau, không còn biết đặt mình vào vị trí của người khác, dẫn đến sự hờ hững với nỗi đau của người khác và làm mất đi giá trị truyền thống của dân tộc. Để khắc phục tình trạng này, mỗi người cần nhận thức rõ và sống có trách nhiệm với bản thân, gia đình và cộng đồng. Gia đình và nhà trường cần chú trọng giáo dục ý thức cho thế hệ trẻ. Chúng ta cần chỉ trích lối sống thờ ơ, vô cảm và tôn vinh những người có lòng nhân ái, vị tha.

11. Đoạn văn, bài viết nghị luận xã hội về hiện tượng vô cảm (lớp 12) mẫu 14
Chúng ta đang sống trong một thời đại kinh tế thị trường, nơi mà nhiều giá trị truyền thống tốt đẹp đang dần bị lãng quên. Cuộc sống hiện đại cuốn con người vào vòng xoáy của đồng tiền, khiến nhiều người cảm thấy mình ngày càng trở nên vô cảm với xã hội. Bệnh vô cảm đang trở thành một trong những vấn đề nghiêm trọng của xã hội hiện nay.
Bệnh vô cảm xuất phát từ tâm lý của con người, khi mà những hiện tượng xung quanh không còn tác động đến họ. Vô cảm là sự thờ ơ, làm ngơ trước những diễn biến của cuộc sống. Nguyên nhân của bệnh vô cảm có thể do xã hội thúc đẩy người ta chạy theo vật chất, hoặc do cả những người tốt cũng có thể im lặng trước cái xấu. Bệnh vô cảm thể hiện qua nhiều hình thức: từ sự thờ ơ với xã hội, người thân, gia đình, bạn bè, đến sự vô cảm với chính bản thân.
Chúng ta đã thấy không ít trường hợp tai nạn giao thông mà không ai dừng lại giúp đỡ, hay trên xe buýt thấy kẻ gian móc túi mà vẫn dửng dưng. Vô cảm đang lan rộng ra ngoài xã hội, thậm chí trong chính các gia đình và giữa những người thân thiết. Điều đáng lo ngại là nếu ngay cả anh em ruột thịt cũng có thể ra tay với nhau, thì đạo đức sẽ còn đâu?
Bệnh vô cảm để lại nhiều hậu quả nghiêm trọng cho xã hội, làm con người trở nên vô cảm và lạnh lùng. Khi trái tim con người bị đục khoét, mọi giá trị nhân văn sẽ bị đe dọa. Những người làm việc vì cộng đồng, như cán bộ hay y bác sĩ, có thể quên đi trách nhiệm của mình và sẵn sàng vì lợi ích cá nhân mà bỏ quên lợi ích quốc gia. Đặc biệt, bệnh vô cảm có thể gây nguy hiểm đến tính mạng của bệnh nhân khi các nhân viên y tế mất đi sự quan tâm.
Bệnh vô cảm không chỉ đe dọa đạo đức xã hội mà còn đầu độc tâm hồn con người, biến họ thành những cỗ máy không trái tim. Để chống lại hiện tượng này, chúng ta cần khôi phục lòng yêu thương và đồng cảm. Hãy vì một xã hội tràn đầy tình yêu thương và trách nhiệm, đặc biệt là giới trẻ cần phát huy tinh thần tương thân tương ái và tình yêu thương con người.
Mỗi chúng ta cần trở thành người có ích cho xã hội, và dù là những hành động nhỏ nhất cũng có thể góp phần xây dựng một cộng đồng đầy tình nghĩa và đoàn kết.

12. Bài luận về hiện tượng vô cảm trong xã hội (lớp 12) mẫu 1
Cuộc sống vốn là một bức tranh đa sắc, đầy màu sắc của tình yêu thương và sự chia sẻ. Tuy nhiên, với sự phát triển không ngừng của xã hội và sự bùng nổ của công nghệ, khoảng cách giữa con người ngày càng rộng ra, dẫn đến sự gia tăng của vô cảm. Chính sự thờ ơ này đã làm cho bức tranh cuộc sống trở nên xỉn màu hơn.
Vô cảm là gì? Đó là sự thiếu cảm xúc và quan tâm đến những gì diễn ra xung quanh, thậm chí cả bản thân mình. Mặc dù không phải là một căn bệnh thể chất, vô cảm đang trở thành một “dịch bệnh” nguy hiểm trong xã hội hiện đại.
Tại sao, trong khi xã hội ngày càng phát triển và kết nối qua nhiều phương tiện, bệnh vô cảm lại ngày càng mạnh mẽ? Nguyên nhân chủ yếu là do áp lực cuộc sống ngày càng gia tăng. Với chi phí sống cao và gánh nặng tài chính, nhiều người chỉ tập trung vào kiếm tiền và lo cho các nhu cầu vật chất, khiến họ quên đi mối quan tâm với những người xung quanh. Một nguyên nhân khác là sự phát triển mạnh mẽ của internet, khiến con người bị cuốn vào thế giới ảo và dần xa cách với thực tại. Trong thế giới ảo, mối quan hệ và tương tác qua mạng thay thế cho những kết nối thực tế, làm cho con người trở nên xa lạ với nhau hơn.
Truyền thống “lá lành đùm lá rách” của dân tộc Việt Nam đang dần bị lãng quên trong xã hội hiện đại, đặc biệt là ở giới trẻ. Những người trẻ, vốn là tương lai của đất nước, đang bị ảnh hưởng bởi sự vô cảm. Họ thường đứng ngoài nhìn khi chứng kiến những vụ việc đau lòng như đánh nhau hay tai nạn, thay vì giúp đỡ. Điều này làm giảm đi sự văn minh cần có trong xã hội hiện đại. Hơn nữa, sự thờ ơ, vô cảm có thể dẫn đến những hậu quả nghiêm trọng đối với từng cá nhân, như là sự tách biệt khỏi xã hội thực tại và sự gia tăng các vấn đề tâm lý như trầm cảm và tự kỷ.
Vì vậy, thay vì chỉ nhận, chúng ta cần học cách chia sẻ và giúp đỡ người khác. Sống là cho đi, không chỉ nhận riêng mình. Khi mỗi người biết sẻ chia và đồng cảm, tình yêu thương sẽ lan tỏa và làm phong phú thêm cuộc sống.
Cuối cùng, vô cảm đang âm thầm làm suy yếu những giá trị tốt đẹp của cuộc sống. Chúng ta cần thay đổi nhận thức và hành động để đẩy lùi sự vô cảm, bảo vệ cuộc sống và gìn giữ những giá trị tốt đẹp trong xã hội.

13. Bài viết về hiện tượng vô cảm trong xã hội (lớp 12) mẫu 2
Trong bối cảnh xã hội phát triển với tốc độ nhanh chóng trên nhiều lĩnh vực như văn hóa, chính trị và kinh tế, chính sự bùng nổ này đã tạo ra khoảng cách giữa con người với nhau. Sự hối hả trong cuộc sống hàng ngày đã dẫn đến sự hình thành của thái độ vô cảm và thờ ơ. Vô cảm là trạng thái thiếu cảm xúc và quan tâm, không chỉ đối với cuộc sống mà còn với những người xung quanh. Khi căn bệnh này đã ăn sâu vào tâm trí, nó rất khó để xóa bỏ. Để hạn chế tình trạng vô cảm, mỗi người cần có phương pháp và ý thức cải thiện bản thân. Trong xã hội hiện đại, sự lạnh lùng và thờ ơ ngày càng phổ biến, thay thế cho sự quan tâm và gắn bó giữa con người. Để tạo ra một môi trường yêu thương và chia sẻ, chúng ta cần nhận thức được tầm quan trọng của việc đồng cảm và giúp đỡ lẫn nhau. Đặc biệt, giới trẻ cần ngăn chặn sự hình thành thái độ vô cảm để góp phần xây dựng một tương lai tươi sáng hơn. Sử dụng trái tim để sưởi ấm những trái tim khác là cách tốt nhất để chống lại sự vô cảm. Mỗi người cần nhận thức rằng yêu thương và chia sẻ sẽ làm cho cuộc sống của chúng ta trở nên tốt đẹp và có ý nghĩa hơn.

14. Bài viết về hiện tượng vô cảm trong xã hội (lớp 12) mẫu 3
Ngày nay, trong khi các nhà khoa học đang nỗ lực tìm ra phương pháp điều trị mới để xóa sổ HIV/AIDS khỏi danh sách các bệnh không chữa được, thì bệnh vô cảm – một căn bệnh tinh thần – vẫn chưa có giải pháp chữa trị hiệu quả. Vô cảm là một thái độ sống tiêu cực, thể hiện sự thờ ơ và lạnh nhạt đối với những người xung quanh và những sự kiện diễn ra trong cuộc sống. Đây là một tình trạng tâm lý sâu sắc, ăn mòn cảm xúc và hành động của mỗi cá nhân. Vô cảm dẫn đến việc con người sống với “trái tim không có tình người,” như Nam Cao đã từng nói: “Không có tình thương, con người chỉ là một con vật bị sai khiến bởi lòng ích kỉ” (Đời thừa).
Những câu chuyện từ thuở nhỏ, như “Cô bé bán diêm,” phản ánh rõ ràng sự tàn nhẫn của bệnh vô cảm. Trong đêm Giáng sinh lạnh giá, cô bé bán diêm không được ai để ý dù ánh mắt cô tràn đầy sự van nài. Chính thái độ thờ ơ của mọi người đã dẫn đến cái chết của cô bé, khiến người đọc không khỏi xót xa và suy ngẫm về sự thiếu tình người trong xã hội. Tác giả muốn nhắn nhủ rằng, sự sống có ý nghĩa khi chúng ta biết yêu thương và quan tâm đến nhau.
Bệnh vô cảm không chỉ tồn tại trong các trang sách mà còn hiện diện khắp nơi trong cuộc sống. Nó không phân biệt tuổi tác hay nghề nghiệp và đã “lây nhiễm” rộng rãi trong xã hội. Ngay cả những quan chức, những người đáng lẽ phải phục vụ lợi ích cộng đồng, đôi khi cũng thể hiện sự thờ ơ và dửng dưng. Ví dụ, vụ việc của Đặng Văn Hiến ở Đăk Nông là một minh chứng rõ ràng về sự thiếu trách nhiệm của chính quyền địa phương, khiến người dân phải dùng đến bạo lực để bảo vệ quyền lợi của mình.
Trong môi trường giáo dục, bệnh vô cảm cũng không bỏ qua. Tình trạng bạo lực học đường đang gia tăng, và nhiều học sinh thay vì can thiệp thì lại cổ súy hoặc quay video để đăng lên mạng xã hội. Thầy cô giáo có thể thấy hành vi sai trái nhưng lại lờ đi. Sự thờ ơ này khiến xã hội thiếu đi sự văn minh và công bằng.
Bệnh vô cảm còn thể hiện qua những hành động nhỏ nhưng đáng lo ngại như không lên tiếng khi thấy kẻ gian móc túi, hoặc làm ngơ trước những số phận nghèo khổ và các vụ tai nạn giao thông. Sự thờ ơ này không chỉ ảnh hưởng đến cộng đồng mà còn đến chính bản thân và người thân của chúng ta. Các hội nhóm tôn giáo cực đoan, như Hội thánh Đức Chúa Trời, cũng khai thác sự thờ ơ của người dân để lôi kéo và gây ra nhiều hậu quả nghiêm trọng.
Vô cảm không chỉ là một vấn đề xã hội mà còn là một mối đe dọa nghiêm trọng đối với các giá trị truyền thống và tinh thần nhân đạo. Để khắc phục, cần phải xây dựng một xã hội đầy lòng nhân ái và sẻ chia, khơi dậy tình thương và trách nhiệm trong mỗi cá nhân. Mỗi người chúng ta cần nhận thức rõ ràng về sự nguy hiểm của bệnh vô cảm và nỗ lực chung tay đẩy lùi nó, nhằm xây dựng một xã hội đầy yêu thương và cảm thông. Như một nhà văn Nga đã từng nói: “Nơi lạnh nhất không phải là Bắc cực mà là nơi không có tình thương.”
