1. Bài viết về cô Tấm trong truyện 'Tấm Cám' (bài 1)
Em rất yêu thích những câu chuyện cổ tích, và trong tất cả các truyện cổ tích em đã đọc, nhân vật cô Tấm để lại ấn tượng sâu sắc nhất với em. Cô là nhân vật chính trong câu chuyện cổ tích 'Tấm Cám'.
Cô Tấm có hoàn cảnh hết sức đáng thương: mẹ mất sớm, cha cô lấy vợ hai rồi cũng qua đời không lâu sau. Cô sống với mẹ kế và người em cùng cha khác mẹ là Cám. Hai mẹ con Cám không hề yêu thương cô mà luôn tìm cách hãm hại. Dù phải chịu đựng nhiều đau khổ, nhưng cô Tấm vẫn giữ được vẻ đẹp xinh xắn và phẩm hạnh đáng quý.
Tấm có vóc dáng thanh mảnh. Khuôn mặt cô hình trái xoan với làn da trắng hồng, căng mịn. Đôi mắt bồ câu đen láy, trong suốt như viên bi ve, được làm nổi bật bởi đôi lông mày lá liễu. Chiếc mũi dọc dừa rất hài hòa với khuôn mặt, bên dưới là đôi môi đỏ tươi. Tấm có mái tóc dài, đen mượt, thường được vấn gọn gàng bằng khăn mỏ quạ truyền thống. Nhìn tổng thể, cô Tấm như một nàng tiên với vẻ đẹp thuần khiết và hiền hòa.
Tấm phải làm việc vất vả từ sáng sớm đến tối muộn, từ việc chăn trâu, mò cua bắt ốc đến làm tất cả công việc của Cám vì Cám lười biếng. Dù vậy, cô Tấm luôn chăm chỉ, không một lời phàn nàn. Vận chiếc áo tứ thân nâu cũ, cô lặng lẽ quét dọn nhà cửa, chăm sóc vườn tược, nấu cơm, giặt giũ và sắp xếp mọi thứ ngăn nắp, không một chút sơ suất.
Tấm còn là biểu tượng của sức sống mãnh liệt và sự thiện lương. Dù bị mẹ con Cám hãm hại và chết đi, cô vẫn hồi sinh nhiều lần dưới hình dạng cây cối, chim chóc và cuối cùng là quả thị. Cuối cùng, cô Tấm đã tìm thấy hạnh phúc bên nhà vua, và mẹ con Cám phải chịu hình phạt cho những hành động ác độc của mình.
Cô Tấm không chỉ đẹp người mà còn đẹp nết, là hình mẫu của người dân Việt Nam. Qua câu chuyện Tấm Cám, em càng thấm thía câu tục ngữ “Ở hiền gặp lành – Người ngay thì được Phật, Tiên độ trì”.
2. Bài viết miêu tả nàng tiên cá trong truyện 'Nàng tiên cá'
Nàng tiên cá trong các câu chuyện cổ tích là hình ảnh tuyệt đẹp do trí tưởng tượng của con người tạo nên, khiến ai cũng cảm thấy yêu mến.
Họ là những nàng tiên cá xinh đẹp và quyến rũ. Phần thân trên của họ giống như con người, trong khi phần dưới là một chiếc đuôi cá lớn. Chiếc đuôi của nàng được phủ đầy vảy xanh vàng lấp lánh, phản chiếu ánh sáng mặt trời. Những nàng tiên cá thường sở hữu mái tóc dài thướt tha, toát lên vẻ dịu dàng và cuốn hút.
Khuôn mặt của nàng tiên cá đẹp như các thiên thần, vẻ đẹp ấy khiến ai cũng phải ngẩn ngơ. Làn da trắng hồng càng làm nổi bật sự xinh đẹp của nàng. Đôi mắt xanh thẳm và sâu như đáy biển, đôi môi đỏ mọng quyến rũ, vẻ đẹp của các nàng có thể làm say đắm lòng người, đẹp đến mức có thể làm nghiêng ngả cả một thành trì.
Theo truyền thuyết, nàng tiên cá là con gái của vua Thủy Tề, sống dưới đáy đại dương. Các nàng cư trú trong cung điện lấp lánh làm từ ngọc trai và san hô. Thỉnh thoảng vào sáng sớm hoặc chiều muộn, các nàng thường nổi lên mặt nước để vui chơi, hát ca trên các đảo nhỏ.
Khi tiếng hát của các nàng vang vọng, mặt trời cũng ngừng chiếu, mây ngừng trôi, gió ngừng thổi, chim ngừng hót, say mê trước sự dịu dàng và vang vọng của bài hát. Tiếng đàn lia của thần Apollo cũng không thể sánh bằng. Chính vì sự kỳ diệu của giọng ca, nhiều thủy thủ đã sẵn sàng hy sinh để tìm đến các nàng.
Hình ảnh nàng tiên cá mang đến cho con người một thế giới tưởng tượng bay bổng, giải thích một cách lãng mạn về sự biến mất bí ẩn của những con thuyền trên biển, mang đậm dấu ấn thần thoại cổ xưa.
3. Bài viết mô tả ông Bụt trong truyện 'Cây tre trăm đốt'
Trong kho tàng truyện dân gian Việt Nam, có rất nhiều nhân vật quen thuộc mang đến cho chúng ta những bài học sâu sắc về cuộc sống. Một trong những nhân vật em yêu thích nhất chính là ông Bụt trong truyện 'Cây Tre Trăm Đốt'.
Ngày xưa có một anh nông dân khỏe mạnh và chăm chỉ. Vì hoàn cảnh nghèo khó, anh phải làm thuê cho một lão bá hộ keo kiệt và độc ác. Một hôm, lão bá hộ gọi anh lại và hứa rằng nếu anh làm việc chăm chỉ, sẽ gả con gái cho anh. Tin vào lời hứa, anh nông dân làm việc không ngừng nghỉ.
Hai năm trôi qua, nhờ sự lao động vất vả của anh, lão bá hộ đã tích lũy được nhiều tài sản. Lão lại gọi anh đến và nói: 'Sau hai năm làm việc cực khổ, ta sẽ gả con gái cho con. Nhưng trước tiên, con phải mang về một cây tre trăm đốt.' Anh nông dân vội vã vào rừng, nhưng tìm mãi không thấy.
Nhận ra mình bị lừa, anh buồn bã khóc. Lúc đó, lão bá hộ đang chuẩn bị hôn lễ cho con gái mình và một chàng trai giàu có ở làng bên. Bỗng dưng, một làn khói trắng xuất hiện che lấp ánh mặt trời. Từ xa, ông Bụt với mái tóc bạc phơ hiện ra. Ông có khuôn mặt chữ điền, cằm chẻ hiền từ và trán đầy nếp nhăn. Đôi mắt ông to tròn và nhân hậu, mũi khoằm và hàm răng đều, mặc dù không trắng sáng, nhưng luôn ẩn sau đôi môi hồng hào.
Điểm nổi bật của ông là bộ râu dài trắng muốt, tạo nên vẻ gần gũi và hiền hòa như những cụ già Việt Nam. Ông mặc áo trắng tinh, lấp lánh dưới ánh nắng, trang trí bằng hình long phụng. Tay ông cầm cây phất trần trắng, và chân ông bước đi nhanh nhẹn.
Thấy anh nông dân khóc, ông Bụt tiến lại gần, cười lớn khiến âm thanh vang dội khắp khu rừng. Với giọng nói trầm ấm, ông hỏi: 'Tại sao con lại khóc?'
Anh nông dân kể hết sự việc cho ông nghe. Sau khi suy nghĩ, ông bảo anh thu thập một trăm đốt tre và xếp thành hàng. Ông bắt đầu làm phép, phất cây phất trần và một cơn gió mạnh thổi bay lá cây rụng. Một vầng hào quang xuất hiện sau lưng ông.
Ông hô: 'Khắc nhập - khắc nhập'. Những đốt tre ngay lập tức gắn kết lại thành cây tre trăm đốt. Ông cười vang một lần nữa, rồi hóa thành khói trắng bay về trời. Anh nông dân kịp thời về ngăn chặn lễ cưới, và cuối cùng, lão bá hộ phải gả con gái cho anh. Hai người sống hạnh phúc bên nhau mãi mãi.
Câu chuyện ông Bụt nhắc nhở chúng ta rằng: hành thiện sẽ được đền đáp, còn hành ác sẽ gặp quả báo. Ông Bụt là hình mẫu của sự giúp đỡ những người nghèo khó trước sự tàn nhẫn của bọn phú hộ. Sau này, em sẽ truyền lại những câu chuyện dân gian này cho con cái để bảo tồn văn hóa dân tộc.
4. Bài viết miêu tả công chúa Mị Nương trong truyện 'Sơn Tinh, Thủy Tinh'
Trong môn Tiếng Việt ở cấp Tiểu học, em đã có cơ hội tìm hiểu nhiều câu chuyện thú vị và đầy ý nghĩa. Trong số đó, nhân vật Mị Nương trong truyền thuyết “Sơn Tinh Thủy Tinh” là người em yêu thích nhất.
Mị Nương, con gái của vua Hùng vương thứ mười tám, là một công chúa với vẻ đẹp nổi bật. Nàng có dáng vẻ thon thả, nhẹ nhàng như cành liễu, làn da trắng như tuyết trên đỉnh núi cao. Khuôn mặt trái xoan của nàng luôn toát lên vẻ e ấp, dễ dàng làm rung động trái tim bất kỳ chàng trai nào.
Tóc nàng đen dài như dòng suối mát, mang lại vẻ duyên dáng và dịu dàng. Sống mũi thẳng tắp, đôi mắt bồ câu và đôi môi hồng hào kết hợp hoàn hảo. Đôi mắt nàng sống động, không chỉ biết nói và cười mà còn tạo cảm giác gần gũi và thân thiện.
Giọng nói của Mị Nương trong trẻo như tiếng chuông, mỗi khi nàng hát, cả những chú sơn ca cũng phải dừng lại để thưởng thức. Đôi tay nàng như ngọc, những ngón tay thon dài và hồng hào khiến bông hoa dường như xấu hổ khi đứng cạnh nàng. Chính vì vậy mà rất nhiều chàng trai đã đến cầu hôn nàng khi đến tuổi trưởng thành.
Theo truyền thuyết, trong số các người cầu hôn có hai vị thần nổi tiếng: “thần biển khơi” và “thần núi Tản Viên”, chính là Sơn Tinh và Thủy Tinh. Sau nhiều ngày chiến đấu, Sơn Tinh đã chiến thắng và đưa Mị Nương về núi, đánh bại Thủy Tinh. Họ đều muốn có được Mị Nương không chỉ vì sắc đẹp mà còn vì tài năng cầm kì thi họa và nữ công gia chánh của nàng.
Mị Nương là một công chúa giản dị, không ích kỷ, luôn lo lắng cho mọi người. Nàng giúp đỡ dân lành bằng tất cả khả năng mà không yêu cầu gì đền đáp, không kiêu ngạo, luôn khiêm nhường. Mị Nương là hình mẫu công chúa mẫu mực và nhân hậu, được dân chúng yêu quý và biết ơn.
Em rất quý trọng công chúa Mị Nương vì nàng vừa xinh đẹp, nết na lại vô cùng nhân hậu. Em mong nàng sẽ có một cuộc sống hạnh phúc bên chồng và những đứa con đáng yêu.
5. Bài văn tả người con hiếu thảo trong truyện 'Bông hoa cúc trắng'
Từ nhỏ, mẹ em đã kể cho em rất nhiều câu chuyện cổ tích. Nhưng đến bây giờ, dù đã đọc nhiều lần, em vẫn yêu thích truyện “Bông hoa cúc trắng” và đặc biệt là nhân vật người con trong câu chuyện.
Nhân vật chính là một cậu bé có thân hình thon gọn và cao ráo. Khuôn mặt của cậu biểu lộ sự hiền lành. Cậu có mái tóc dài, suôn mượt và hàm răng trắng như ngọc. Đôi mắt của cậu trong sáng, cậu sống cùng mẹ trong một túp lều tranh cũ kỹ.
Nhân vật mà em nói đến là một cô bé vô cùng hiếu thảo. Mẹ của cô bị bệnh nặng và vì gia đình nghèo không có tiền chữa trị, cô bé rất buồn. Một lần, khi cô đang khóc bên đường, một ông lão dừng lại và hỏi thăm. Sau khi nghe câu chuyện, ông dặn cô bé hãy vào rừng tìm gốc cây cổ thụ lớn nhất, hái một bông hoa duy nhất trên cây. Số cánh hoa sẽ là số ngày mẹ cô sống được.
Cô bé vào rừng và tìm thấy bông hoa trắng sau một thời gian dài. Cô trèo lên cây để hái hoa và đếm cánh hoa, chỉ thấy bốn cánh. Cô đau lòng và quyết định xé từng cánh hoa lớn thành nhiều cánh nhỏ hơn, làm số lượng cánh hoa tăng lên không đếm được.
Từ đó, bông hoa này được gọi là bông hoa cúc trắng, biểu thị lòng hiếu thảo của cô bé với mẹ. Câu chuyện nhấn mạnh tình yêu thương của người con dành cho mẹ và khuyến khích mọi người noi gương.
6. Bài văn miêu tả bà lão trong truyện 'Nàng tiên Ốc'
Trong câu chuyện “Nàng tiên Ốc”, bên cạnh nàng tiên xinh đẹp, khéo léo và chăm chỉ, hình ảnh bà lão nông dân nghèo cũng để lại ấn tượng sâu sắc trong em. Trong một lần thăm thú khu vườn cổ tích của các nhân vật, em đã gặp lại bà lão ở đó.
Bà lão đã 75 tuổi nhưng vẫn rất nhanh nhẹn và khỏe mạnh. Bà có thân hình nhỏ nhắn và những bước đi vội vã. Khuôn mặt bà hiện rõ dấu vết thời gian với những nếp nhăn và vết đồi mồi. Mái tóc bạc trắng như cước, miệng móm mém nhai trầu tươi, làm hàm răng trở nên đen bóng. Đôi mắt bà chứa đựng sự trầm tư nhưng đầy ấm áp, và nụ cười của bà rất hiền từ và phúc hậu. Bà thường mặc chiếc quần bà ba đen xắn gối và áo bạc màu, đã dãi nắng dầm sương, với những mảnh vá chắp vá. Nhìn bà, em cảm thấy rất thương, chiếc áo mỏng manh ấy khó lòng giữ ấm cho bà trong những ngày đông lạnh giá. Nếu có thể, em sẽ tặng bà một chiếc áo bông ấm áp.
Bà làm công việc bắt ốc, mò cua để kiếm sống. Ngày nào bà cũng ra đồng và tối về nhà, cuộc sống của bà gắn bó chặt chẽ với ruộng đồng và làng quê. Dù nghèo khó, bà lão vẫn rất tốt bụng. Một lần, khi bắt ốc, bà tìm thấy một con ốc rất đẹp, với vỏ xanh biếc và sáng bóng. Thay vì bán nó, bà mang về thả vào chiếc chum ở góc nhà. Kể từ đó, mỗi ngày khi trở về, bà đều ngạc nhiên thấy nhà cửa tự nhiên sạch sẽ, lợn no bụng không kêu la, cơm được chuẩn bị sẵn, vườn cỏ được làm sạch.
Rồi một ngày, bà lão quyết định tìm ra người đã giúp đỡ mình. Sáng hôm ấy, bà dậy sớm, mang theo giỏ, đội nón ra sông bắt tép và mò ốc. Giữa trưa, bà trở về bất ngờ và lặng lẽ. Núp sau bụi chuối trong vườn, bà quan sát thấy một cô gái trẻ đẹp bước ra từ chum nước và nhanh chóng dọn dẹp nhà cửa, nấu nướng. Bà lão ngạc nhiên và vội vàng chạy đến, đập vỡ vỏ ốc. Cô gái định quay lại nhưng đã quá muộn. Bà lão nắm tay cô và ân cần hỏi:
- Con gái tốt bụng ngày nào cũng giúp lão đây phải không?
Nàng tiên lúng túng đáp:
- Dạ... dạ thưa bà, con giúp bà để đền ơn bà đã cứu sống con.
Bà lão cười hiền từ, nhìn nàng âu yếm và nói:
- Vậy từ nay con ở lại cùng bà nhé. Chúng ta sẽ sống bên nhau, có rau ăn rau, có cháo ăn cháo. Con có đồng ý không?
Nàng tiên Ốc vui mừng gật đầu, nở nụ cười rạng rỡ. Từ đó, hai bà cháu sống hòa thuận và hạnh phúc bên nhau.
7. Bài văn miêu tả Thạch Sanh trong truyện 'Thạch Sanh' (bài 1)
Khi nhắc đến truyện 'Thạch Sanh', không thể không nhớ đến cây đàn và niêu cơm đất kỳ diệu. Chúng đã trở thành biểu tượng không thể thiếu trong hình ảnh của Thạch Sanh. Mỗi lần đọc xong truyện, em cảm thấy như nhân vật từ câu chuyện bước ra ngoài, gần gũi và thật sự sống động.
Thạch Sanh là một chàng trai cao lớn, vạm vỡ với cơ bắp cuồn cuộn. Thân hình cân đối và mạnh mẽ của anh càng làm nổi bật vẻ đẹp của mình. Anh thường mặc một cái khố và quấn một chiếc khăn nâu trên đầu, vai đeo cung tên, bước ra từ rừng với những bó củi to, giống như một lực sĩ của thiên nhiên.
Thạch Sanh mồ côi từ nhỏ, không phải là người bình thường mà là thái tử, con của Ngọc Hoàng đầu thai thành con của một đôi vợ chồng già ở Cao Bình. Nguồn gốc cao quý và khác thường của anh như một điềm báo cho biết cuộc đời Thạch Sanh sẽ đầy thử thách và gian nan.
Thạch Sanh là người tốt bụng, chăm chỉ và tài giỏi. Do sự thật thà, anh nhiều lần bị Lí Thông lừa mà không hề hay biết. Dù sống với Lí Thông gian xảo, anh luôn sống chân thành và giúp đỡ hắn rất nhiều. Thạch Sanh luôn sẵn sàng giúp đỡ người khác khi họ gặp hoạn nạn, bất chấp nguy hiểm.
Thạch Sanh đã chiến đấu với chằn tinh, cứu mẹ con Lí Thông và giúp dân làng thoát khỏi sự tấn công của đại bàng khổng lồ. Anh cũng đã đánh bại quân mười tám nước chư hầu bằng trí thông minh mà không tốn một viên đạn nào. Những chiến công vĩ đại của Thạch Sanh thật đáng ngưỡng mộ. Trải qua nhiều thử thách, Thạch Sanh càng chứng tỏ bản lĩnh và tài năng của mình. Anh luôn sẵn sàng chiến đấu mà không sợ hãi, dù là đối mặt với chằn tinh hay giải cứu công chúa khỏi đại bàng.
Khi bị vu oan tội ăn cắp của cải của vua và bị giam vào ngục, Thạch Sanh đã dùng cây đàn của mình để gửi tiếng đàn đến công chúa, từ đó tự cứu mình. Thử thách từ mười tám nước chư hầu đã thể hiện rõ tài năng và lòng nhân ái của chàng. Niêu cơm kỳ diệu đã giúp Thạch Sanh khiến các binh lính phải rút lui.
Trong niềm vui chiến thắng, Thạch Sanh hiện lên đẹp hơn bao giờ hết, với vẻ đẹp hòa quyện giữa ngoại hình, tâm hồn và tài năng. Thạch Sanh mãi là hình mẫu dũng sĩ cho các thế hệ trẻ, dù có đọc bao nhiêu câu chuyện cổ tích khác, hình ảnh của Thạch Sanh vẫn luôn đọng lại trong tâm trí em.
8. Bài văn miêu tả công chúa trong truyện 'Rất nhiều mặt trăng'
Khi đọc câu chuyện “Rất nhiều mặt trăng”, chắc chắn chúng ta không thể quên hình ảnh công chúa nhỏ nhắn, đáng yêu và trong sáng.
Cô công chúa sống trong một lâu đài tráng lệ, bên vua cha và những người hầu cận. Cô mới khoảng năm, sáu tuổi. Do sức khỏe yếu, cơ thể cô mảnh mai và có phần gầy guộc. Dáng vẻ thanh thoát của cô làm cho những chiếc váy lộng lẫy trở nên thật phù hợp. Mái tóc vàng óng của cô như những đám mây bồng bềnh trong nắng.
Cô thường đội một chiếc vương miện lấp lánh với những viên kim cương nhỏ. Vẻ đẹp của cô công chúa nhỏ thật đáng yêu! Khuôn mặt trái xoan và làn da trắng như tuyết. Đôi mắt to tròn, đen láy, sáng lấp lánh như những vì sao đêm. Đôi môi hồng chúm chím và hàm răng trắng muốt tạo nên một nụ cười quyến rũ.
Cô công chúa luôn khao khát có được một mặt trăng trên bầu trời cao. Chú hề thông minh đã tạo ra một mặt trăng vàng nhỏ xíu để tặng cô. Cô vui sướng chạy khắp vườn với mặt trăng mà nàng hằng mơ ước. Vào đêm rằm, khi mặt trăng mọc lên giữa bầu trời, cô giải thích với chú hề rằng một mặt trăng cũ sẽ được thay thế bằng mặt trăng mới. Khi ra đi vào giấc ngủ vĩnh hằng, đôi tay nhỏ bé của cô vẫn ôm chặt mặt trăng vàng. Phút giây đó, cô vẫn mỉm cười, với đôi má hồng hào, căng tràn sức sống.
Nỗi niềm hồn nhiên của công chúa chắc chắn sẽ gợi nhớ đến những suy nghĩ đơn giản của tuổi thơ chúng ta. Cách nhìn của trẻ em về thế giới thường khác biệt với người lớn. Hình ảnh công chúa sẽ mãi khắc sâu trong lòng những độc giả yêu thích câu chuyện này.
9. Bài văn miêu tả cô bé bán diêm trong truyện 'Cô bé bán diêm'
Các câu chuyện cổ tích luôn để lại trong em những ấn tượng sâu đậm về các nhân vật, từ nàng Bạch Tuyết xinh đẹp, cô Tấm hiền lành, chàng Thạch Sanh dũng cảm đến chàng Sọ Dừa thông minh. Nhưng hình ảnh gây ấn tượng mạnh mẽ nhất với em là cô bé bán diêm trong truyện “Cô bé bán diêm”.
Cô bé bán diêm có một cuộc sống đáng thương, mẹ mất sớm, em sống với bà nhưng bà cũng qua đời vì bệnh tật. Cô bé sống với người cha tàn nhẫn, ngày ngày bị chửi mắng và đánh đập. Cô lang thang khắp thành phố để bán diêm, hy vọng kiếm được chút tiền gửi về cho cha.
Trong đêm giao thừa cuối năm, cô bé gầy gò co ro trong cái lạnh. Mái tóc dài dính đầy tuyết, đôi mắt em mệt mỏi và lạnh cóng. Đôi môi em tái nhợt, chỉ còn đôi má vẫn đỏ hồng. Giọng nói em ấm áp, từng lời mời mua diêm vang lên như lời cầu xin:
- Cô ơi, mua diêm cho cháu với ạ
- Chú mua diêm đi chú
- Bà ơi, bà có mua diêm không ạ?
Mặc dù em mời gọi, chẳng ai dừng lại mua diêm. Trong đêm lạnh, khi mọi người quây quần bên nhau, em chỉ cô đơn trong góc tối, đôi chân trần lạnh cóng, mặc chiếc áo mỏng đã rách, bụng đói cồn cào vì không có gì để ăn. Mọi người lướt qua em, không ai mua cho em chiếc áo ấm, đôi dép hay đơn giản là một ổ bánh mì, hoặc chỉ là một lời hỏi thăm an ủi.
Thật đáng thương cho cô bé nhỏ bé phải chịu đựng sự thiếu thốn vật chất lẫn tình yêu thương. Cô bé hiếu thảo, thương cha, thương bà, luôn ước ao được gặp lại bà yêu quý. Cô đã quẹt que diêm để sưởi ấm và mơ về những điều mình khao khát. Rồi cô gặp lại bà, cùng bà lên thiên đường, bỏ lại cuộc sống khổ cực nơi trần gian.
Hình ảnh cô bé bán diêm khiến em rất xúc động. Em chỉ ước nếu có thể gặp em trong đêm đó, em sẽ giúp em có một chiếc áo ấm, xin mẹ mua diêm cho em, dù không thay đổi được điều gì, ít nhất cũng giúp em cảm thấy ấm lòng hơn trong đêm giao thừa lạnh lẽo ấy.
10. Bài viết miêu tả anh Khoai trong truyện 'Cây tre trăm đốt'
Cổ tích luôn là những câu chuyện mang theo ước mơ và hy vọng của người xưa. Qua mỗi câu chuyện, người nông dân gửi gắm niềm tin vào một cuộc sống công bằng và tốt đẹp hơn. Những câu chuyện ấy đã gắn bó với chúng ta từ khi còn bé, qua lời kể dịu dàng của ông bà, cha mẹ. Trong thế giới cổ tích đầy sắc màu và kỳ diệu, nhân vật anh Khoai trong truyện “Cây tre trăm đốt” là một hình ảnh để lại ấn tượng sâu sắc với tôi.
Anh Khoai là một chàng trai trẻ tuổi, mới ngoài đôi mươi. Với thân hình cao lớn và khỏe mạnh, khuôn mặt anh có vẻ hiền lành và phúc hậu. Mái tóc đen nhánh của anh được búi gọn gàng trên đỉnh đầu. Đôi mắt anh sáng lên sự lanh lợi và chân thật. Làn da của anh sạm màu do trải qua nhiều sương gió. Tất cả tạo nên hình ảnh chân chất và đôn hậu của người nông dân Việt Nam.
Mồ côi từ nhỏ, anh phải làm thuê cho phú ông. Là một chàng trai hiền lành, chăm chỉ, anh luôn làm việc với tinh thần vui vẻ và không hề oán trách. Anh dậy sớm khi gà gáy, ra đồng khi sương còn đọng trên lá cây, và chỉ về khi trời tối. Nhờ sự chăm chỉ của anh, nhà phú ông ngày càng trở nên thịnh vượng, nhưng ông ta lại lợi dụng sự thật thà của anh. Ông hứa sẽ gả con gái cho anh nếu anh tìm được cây tre trăm đốt.
Ngày thực hiện lời hứa đến. Anh vào rừng tìm kiếm cây tre trăm đốt nhưng không thấy. Đến khi tuyệt vọng, anh được Bụt xuất hiện giúp đỡ với câu thần chú: “Khắc nhập, khắc xuất”. Nhờ đó, anh tìm thấy cây tre trăm đốt và dạy cho phú ông một bài học. Cuối cùng, anh Khoai hiền lành cũng tìm được hạnh phúc xứng đáng. Đây là một minh chứng cho triết lý “Ở hiền gặp lành” trong cổ tích:
“Ở hiền thì lại gặp hiền
Người ngay thì gặp người tiên độ trì”
Những câu chuyện cổ tích dù đã tồn tại lâu đời nhưng vẫn luôn thu hút và nuôi dưỡng tâm hồn trẻ thơ, dạy cho chúng ta niềm tin vào những điều thiện lành trong cuộc sống.
11. Bài viết miêu tả cô bé Lọ Lem trong truyện 'Cô bé Lọ Lem' (bài 2)
Những giấc mơ thời thơ ấu của em luôn gắn liền với hình ảnh các nàng công chúa tuyệt đẹp như Bạch Tuyết, Aurora hay Ariel từ thủy cung. Tuy nhiên, ấn tượng nhất đối với em chính là nàng Cinderella-Lọ Lem.
Lọ Lem không phải là một công chúa sinh ra từ hoàng gia, nàng sống cùng mẹ kế độc ác và thường xuyên phải ở trong căn hầm bụi bặm. Dù cuộc sống đầy khó khăn và bộ váy rách nát, nàng không hề bi quan. Khuôn mặt Lọ Lem luôn tươi cười rạng rỡ, dáng người thon thả uyển chuyển, và đôi chân nàng thường nhảy múa cùng những chú chim xanh. Những chú chim này là bạn thân thiết của nàng, và mỗi sáng, nàng cùng chúng hát vang khúc ca chào ngày mới; thậm chí, trong các bộ phim hoạt hình, những chú chim còn giúp nàng tết tóc.
Mái tóc vàng óng của nàng dài qua vai, đặc trưng của người phương Tây, đôi khi được buộc gọn gàng bằng chiếc ruy băng hồng, có lúc để buông lơi trên vai. Sóng mũi cao và đôi môi căng mọng ửng hồng tạo nên vẻ đẹp cổ điển và kiêu sa cho nàng. Đôi mắt xanh long lanh như chứa cả đại dương sóng gợn, hàng lông mi dài và đôi lông mày thanh tú khiến nàng vừa hiền hòa vừa sắc sảo.
Khi nàng mặc bộ trang phục xấu xí, vẫn không mất đi vẻ đẹp kiều diễm. Nhưng khi khoác lên những bộ váy dạ hội lộng lẫy, Lọ Lem trở thành một công chúa cao quý và sang trọng. Mái tóc mượt mà được búi cao, tôn lên làn da trắng trẻo của nàng. Đôi tai nàng đeo trang sức ngọc trai quý phái, rất hợp với bộ váy màu xanh da trời bồng bềnh. Đôi giày thủy tinh lấp lánh là điểm nhấn kỳ diệu, giúp nàng và hoàng tử gặp gỡ; đôi giày chỉ vừa với chân của nàng, và hạnh phúc đến với nàng chính là minh chứng cho nhan sắc và đức hạnh.
Em rất yêu thích nhân vật Lọ Lem, nàng đã dạy em bài học về lòng tốt và sự công bằng. Em ước nàng có thật để có thể nhìn thấy nàng ngoài đời.
12. Bài viết miêu tả cô Tấm trong truyện 'Tấm Cám' (bài 2)
Mỗi tối trước khi đi ngủ, em thường đọc một câu chuyện cổ tích từ cuốn sách mẹ tặng nhân dịp sinh nhật. Đêm qua, sau khi đọc xong truyện Tấm Cám, em đã mơ thấy cô Tấm xinh đẹp.
Cô Tấm có dáng vẻ nhỏ nhắn và xinh xắn. Mái tóc dài, mượt mà được quấn gọn bằng chiếc mấn trắng đơn giản. Nước da của cô trắng hồng và khuôn mặt hiền hậu thể hiện đúng bản chất của cô. Cô trông có phần gầy, hai gò má nổi rõ. Cô đeo đôi khuyên tai hình chú chim vàng anh rất đẹp. Em gặp cô Tấm trong một khu vườn, cô mặc chiếc yếm đỏ và áo choàng vàng đính cườm lấp lánh, bộ trang phục có vẻ như dành cho hoàng hậu.
Cô Tấm nhìn em với nụ cười thân thiện. Ngồi bên cây xoan, em được nghe cô kể về cuộc đời của mình, về những khó khăn và thử thách để có được hạnh phúc. Cô kể chuyện với sự ân cần, đôi khi như sắp khóc. Vẻ đẹp của cô Tấm thật giản dị nhưng cuốn hút, vừa hiền từ vừa thông minh, với đôi mắt bồ câu, chiếc mũi cao và nụ cười nhẹ nhàng. Cô còn nắm tay em gần gũi, bàn tay cô nhỏ nhắn và mềm mại.
Trước khi gặp vua, cô đã trải qua thời gian khó khăn khi bị mẹ con Cám đối xử tệ bạc. Dù chỉ là trong giấc mơ, em cảm thấy hạnh phúc khi thấy cô Tấm hiền hòa và gần gũi. Trước khi chia tay, cô Tấm nhắc em rằng: trong cuộc sống, hãy vừa lương thiện vừa biết đấu tranh để giành lại công bằng cho mình, rồi sẽ có được hạnh phúc.
Em rất yêu thích cô Tấm, người đã vượt qua khó khăn để có được bình yên. Thật vui khi em có thể gặp cô trong giấc mơ như vậy.
13. Bài viết miêu tả cô Tấm trong truyện 'Tấm Cám' (bài 3)
Hôm nay, lớp học của em đã được khám phá câu chuyện cổ tích “Tấm Cám” đầy hấp dẫn và ý nghĩa. Câu chuyện cuốn hút em đến mức khi về nhà, em vẫn không thể ngừng nghĩ về nó, và hình ảnh cô Tấm đã xuất hiện trong giấc mơ của em.
Trong trí tưởng tượng của em, cô Tấm hiện lên thật xinh đẹp. Như miêu tả trong câu chuyện, cô là một thiếu nữ tuyệt vời với mái tóc dài đen nhánh, mềm mại và duyên dáng. Khuôn mặt cô trái xoan, cân đối, với đôi mắt to tròn và đen láy, luôn lấp lánh. Đôi lông mi dài và đen tạo nên vẻ cuốn hút đặc biệt, trong khi chiếc mũi dọc dừa và đôi môi chúm chím hình trái tim làm tăng thêm vẻ đẹp của cô. Dáng người cô cao và hơi gầy, trông rất thanh thoát và mong manh.
Điểm nổi bật của cô là làn da trắng hồng như trứng gà bóc, khiến ai cũng phải ao ước. Trong giấc mơ của em, cô Tấm là một người hiền lành và tốt bụng, luôn sẵn sàng giúp đỡ những người xung quanh, đặc biệt là những người gặp khó khăn. Cô không chỉ chu đáo mà còn rất chăm chỉ, mọi đồ đạc trong gia đình đều được cô sắp xếp và lau dọn một cách tỉ mỉ.
Đáng tiếc, cô Tấm lại thường xuyên bị mụ dì ghẻ và Cám đối xử tàn tệ, bắt cô làm mọi việc và chịu đựng đủ loại sự bóc lột. Cô phải ăn thức ăn thừa, mặc quần áo rách và không được ra ngoài, chỉ quanh quẩn với công việc nhà và đồng áng. Dù vậy, cô không hề phàn nàn, luôn nhẫn nhịn chịu đựng. Sự kiên nhẫn và đức hạnh của cô đã khiến ông trời cảm động và giúp cô tìm được hoàng tử của đời mình. Sau bao nỗ lực và đấu tranh, cô Tấm cuối cùng cũng được đoàn tụ với người yêu và sống hạnh phúc mãi mãi.
Mặc dù chỉ là hình ảnh trong tưởng tượng, nhưng cô Tấm sẽ luôn là một hình mẫu đẹp trong tâm trí em. Em hứa sẽ học tập thật tốt, noi gương cô Tấm hiền lành để có một cuộc sống hạnh phúc như cô.
14. Bài viết miêu tả Thạch Sanh trong truyện 'Thạch Sanh' (bài 2)
'Tôi yêu những câu chuyện cổ tích của đất nước tôi
Chúng vừa nhân ái vừa kỳ diệu vô cùng'
Mỗi lần câu thơ này vang lên, tâm trí em lại hiện về với hình ảnh những nhân vật tốt đẹp từ câu chuyện cổ tích mà bà và mẹ thường kể. Đó là cô Tấm hiền lành, anh Khoai chăm chỉ và chàng Thạch Sanh dũng cảm, nhân hậu.
Thạch Sanh là nhân vật chính trong câu chuyện cổ tích nổi tiếng mà bao thế hệ trẻ em yêu thích. Chàng vốn là con của Ngọc Hoàng, được phái xuống trần gian đầu thai làm con của gia đình họ Thạch. Mồ côi cha mẹ từ sớm, Thạch Sanh sống một cuộc đời khó khăn, làm việc chăm chỉ để đổi củi lấy gạo nuôi sống bản thân.
Khi trưởng thành, Thạch Sanh trở thành một thanh niên vạm vỡ và khỏe mạnh. Khuôn mặt chàng khắc khổ, sạm màu vì sương gió. Vầng trán cao, đôi mắt nâu sẫm sáng lên sự kiên cường, nghị lực. Thân hình chàng to lớn, cơ bắp cuồn cuộn, vai rộng và ngực nở, khiến chàng trông rất cường tráng. Chàng thường đội chiếc khăn vải nâu cũ, áo rách và đi chân đất. Nước da nâu sạm do chịu đựng nắng mưa, Thạch Sanh đẹp như một bức tượng đồng của người hùng.
Từ nhỏ, Thạch Sanh đã được các vị thần dạy nhiều phép thuật kỳ diệu. Tuy vậy, chàng vẫn không ngừng lao động chăm chỉ. Hằng ngày, chàng lên rừng kiếm củi từ sớm, người luôn ướt đẫm mồ hôi và vai đầy vết chai. Với bản tính thật thà, Thạch Sanh bị Lí Thông lừa gạt, suýt mất mạng, nhưng khi gặp lại, chàng vẫn rộng lượng tha thứ.
Thạch Sanh đã thực hiện nhiều chiến công vang dội. Chàng đã dũng mãnh tiêu diệt chằn tinh, cứu giúp dân lành, và với sức mạnh phi thường, cứu sống công chúa và con vua Thủy Tề. Sau trận chiến ác liệt, đôi tay chắc khỏe của chàng đã sử dụng cung vàng bắn hạ đại bàng khổng lồ để cứu công chúa. Vua Thủy Tề cảm kích, nhưng chàng không tham lam, chỉ xin một cây đàn nhỏ.
Thạch Sanh đã dùng cây đàn thần để chữa bệnh cho công chúa và âm thanh của nó còn làm cảm hóa giặc xâm lược, giúp chàng giữ yên bờ cõi. Nhờ tài đức vẹn toàn, Thạch Sanh cưới công chúa và được nhường ngôi.
Thạch Sanh như một biểu tượng bất diệt của anh hùng dân tộc, là hình mẫu lý tưởng mà bao thế hệ vẫn ngưỡng mộ. Hình ảnh Thạch Sanh sẽ mãi mãi sống trong tâm hồn người dân với vẻ đẹp đáng trân trọng.
15. Bài viết miêu tả cô Tấm trong truyện 'Tấm Cám' (bài 4)
Tuổi thơ của em đã được nuôi dưỡng bằng những câu chuyện cổ tích tuyệt vời từ bà, mẹ và những lời ru ngọt ngào từ mẹ. Dần dần, những câu chuyện ấy đã trở thành một phần không thể thiếu trong tâm hồn em. Đêm qua, em đã mơ thấy một giấc mơ kỳ diệu, nơi em được gặp cô Tấm từ câu chuyện cổ tích 'Tấm Cám'. Dù chỉ là giấc mơ, nhưng hình ảnh cô Tấm xinh đẹp, hiền dịu và nết na vẫn mãi đọng lại trong tâm trí em.
Đêm đó, trong tiết trời thu dễ chịu, từng cơn gió mát đã đưa em vào giấc ngủ. Trong giấc mơ, em lạc vào một làng quê thanh bình, với những con đường đất và mái nhà lợp rạ. Trong khi em đang thưởng thức âm thanh của chim hót và gió thổi, em thấy cô Tấm đang chăn trâu ngoài đồng, vừa làm việc vừa hát một cách vui vẻ. Khi lại gần, em mới thực sự chiêm ngưỡng vẻ đẹp như tiên của cô.
Cô Tấm có dáng người thanh thoát, nhẹ nhàng như nhành mai ngày Tết. Mái tóc dài, đen như gỗ mun, được cô tết thành hai bím xinh xắn. Khuôn mặt trái xoan của cô thật hiền hậu với làn da trắng hồng như trứng gà. Đôi mắt bồ câu của cô đôi khi ánh lên niềm vui trẻ trung, lúc lại chứa đựng nỗi buồn vì hoàn cảnh sống. Cô rất hay cười, mỗi lần nở nụ cười, đôi môi cô như bông hoa trong nắng sớm, lộ ra hàm răng trắng muốt. Đây là lần đầu tiên em nắm tay cô Tấm, cảm nhận làn da mềm mại và mát rượi, bàn tay ấm áp và ân cần của cô.
Cô Tấm ôm em vào lòng đầy trìu mến và chia sẻ về cuộc đời mình. Cô đang mặc chiếc áo tứ thân đã sờn, nhưng sự kiên nhẫn và đức hi sinh của cô thật đáng ngưỡng mộ. Dù phải sống trong cảnh thiếu thốn tình cảm và bị mẹ ghẻ hành hạ, cô vẫn luôn ngoan ngoãn, siêng năng và chăm chỉ làm việc. Từ sáng sớm đến tối muộn, cô chỉ biết chăm lo cho công việc mà người khác giao phó, không có điểm nào để chê trách.
Chưa kịp nghe hết câu chuyện của cô, mẹ gọi em dậy. Em tỉnh dậy với cảm giác ngỡ ngàng và vui sướng vì đã được gặp cô Tấm. Cô Tấm quả thực là một cô gái đẹp cả về hình thức lẫn phẩm hạnh. Em hy vọng cô sẽ có được hạnh phúc như trong câu chuyện cổ tích.
16. Bài viết miêu tả Nàng tiên Ốc trong truyện thơ 'Nàng tiên Ốc'
Các bạn còn nhớ câu chuyện Nàng tiên Ốc mà chúng ta đã học trong lớp Bốn không? Trong câu chuyện, nàng tiên biến hóa thành một con ốc và được một bà lão nông dân mang về chăm sóc.
Nàng tiên Ốc thật sự xinh đẹp! Với dáng người thanh thoát và bước đi uyển chuyển, nàng có làn da trắng như tuyết. Khuôn mặt nàng trái xoan, hiền lành và dịu dàng. Đôi mắt bồ câu long lanh dưới hàng mi cong vút, cùng đôi môi hình trái tim luôn đỏ hồng. Nàng diện bộ váy xanh nước biển, thắt đai trắng, càng tôn thêm vẻ duyên dáng của mình.
Mỗi ngày, nàng từ trong vỏ ốc ra giúp bà lão quét dọn nhà cửa, nấu cơm, nhổ cỏ và cho lợn ăn. Cử chỉ của nàng nhanh nhẹn, bước đi như bay trên mặt đất. Công việc của nàng luôn hoàn thành nhanh chóng. Cơm nàng nấu rất ngon và đầy đặn. Đàn lợn dưới tay nàng chăm sóc lớn nhanh chóng, vườn rau cũng ngày càng xanh tốt.
Mỗi lần trở về từ đồng, bà lão nông dân luôn tự hỏi ai đã giúp mình. Một lần, bà lão giả vờ ra đồng rồi trở về, bắt gặp nàng tiên Ốc. Bà ngạc nhiên trước vẻ đẹp lộng lẫy của nàng và ngay lập tức phá vỡ vỏ ốc. Khi nghe động, nàng tiên Ốc định chạy lại, nhưng bà lão đã ôm chầm lấy nàng. Từ đó, nàng trở thành con hiếu thảo và ngoan ngoãn của bà cụ, và hai mẹ con sống hạnh phúc bên nhau.
17. Bài văn tả Lọ Lem trong truyện 'Cô bé Lọ Lem' (bài 1)
Em đã đọc rất nhiều truyện cổ tích trên thế giới, nhưng câu chuyện về Cô bé Lọ Lem vẫn để lại ấn tượng sâu sắc nhất với em. Lọ Lem trong câu chuyện không chỉ xinh đẹp, dịu dàng mà còn đầy nết na. Cô nàng đã trải qua nhiều khó khăn để tìm được hạnh phúc đích thực.
Lọ Lem thật sự rất xinh đẹp! Với vóc dáng nhỏ nhắn và cao ráo, khuôn mặt nàng trái xoan, thanh thoát, nổi bật với làn da trắng hồng và mịn màng. Đôi mắt đen láy, sáng long lanh dưới hàng mi cong vút khiến cho đôi mắt của nàng thêm phần quyến rũ. Hàng lông mày lá liễu dài và cong tạo thêm vẻ tự nhiên cho đôi mắt. Chiếc mũi dọc dừa làm nổi bật vẻ đẹp của khuôn mặt. Đôi môi nàng mềm mại, đầy đặn, lúc nào cũng bóng như vừa được bôi son. Hàm răng trắng, đều đặn lấp ló giữa hai vành môi, tạo nên một vẻ đẹp nền nã. Mái tóc đen, óng mượt, xoã ngang vai. Thường ngày, Lọ Lem chỉ có thể mặc những bộ đồ rách rưới để làm việc nhà. Dù khuôn mặt nàng xinh đẹp, nhưng vì phải lau dọn những nơi bẩn thỉu, nàng luôn bị lem luốc, và đó cũng là lý do nàng được gọi là Lọ Lem. Lọ Lem rất chăm chỉ, luôn làm việc không ngừng. Cô có tính cách tốt đẹp: hiền dịu, nết na và chăm chỉ – những phẩm chất đáng quý của một người phụ nữ.
Cuộc đời của Lọ Lem phải trải qua nhiều gian khổ mới tìm được hạnh phúc đích thực. Ngày xưa, cô sống vui vẻ với cha mẹ trong một ngôi nhà rộng lớn. Nhưng rồi mẹ cô lâm bệnh nặng và qua đời. Cha cô tái hôn với một người phụ nữ có hai con riêng. Mẹ kế của Lọ Lem đã đối xử tồi tệ với cô và bắt cô phải phục vụ hai mẹ con bà ta. Lọ Lem phải mặc những bộ đồ cũ kỹ và làm việc không ngừng nghỉ. Trong khi hai cô con gái riêng của mẹ kế chỉ biết ăn chơi, sống cuộc sống sung sướng mà đáng lẽ Lọ Lem được hưởng. Lọ Lem xinh xắn phải sống trên gác xép bẩn thỉu và chỉ có bạn là những con chuột. Một hôm, hoàng tử mở tiệc và mời tất cả mọi người, trong đó có cả mẹ con mẹ kế và Lọ Lem. Nhưng mẹ kế chỉ lo trang điểm cho bản thân và hai cô con gái, còn bắt Lọ Lem làm việc vất vả và không cho đi dự tiệc. May mắn thay, nhờ sự giúp đỡ của bà tiên, Lọ Lem có được bộ đồ lộng lẫy và chiếc xe tuyệt đẹp để dự tiệc. Lọ Lem đã nhảy múa cùng hoàng tử cho đến sau mười hai giờ đêm – thời điểm bà tiên dặn cô phải trở về trước khi phép màu biến mất. Cô vội vã bỏ lại một chiếc giày, và hoàng tử đã tìm được cô qua chiếc giày đó. Cuối cùng, hoàng tử tìm thấy Lọ Lem và cưới nàng làm vợ. Họ sống hạnh phúc mãi mãi.
Lọ Lem là một cô gái nết na, hiền dịu và rất xinh đẹp. Với tâm hồn trong sáng và phẩm chất tốt đẹp, cô đã tìm được hạnh phúc đích thực. Qua câu chuyện, em hiểu rằng sự chăm ngoan, hiền dịu và nết na sẽ được đền đáp xứng đáng.
18. Bài văn tả bà Tiên trong truyện 'Cô bé Lọ Lem'
Các câu chuyện cổ tích thường chứa đựng những thông điệp sâu sắc về cuộc sống. Đối với em, hình ảnh bà Tiên trong truyện “Cô bé Lọ Lem” không chỉ là biểu tượng của lòng tốt, mà còn là niềm khao khát về một xã hội công bằng, nơi cái thiện chiến thắng cái ác.
Khi nhìn từ xa, bà Tiên nhỏ bé như một ngôi sao lấp lánh trong đêm tối. Nhưng khi lại gần, bà hiện lên với vẻ ngoài hồng hào và phúc hậu. Bà đội một chiếc vương miện nhỏ được trang trí bằng những viên kim cương lấp lánh. Khuôn mặt bà tỏa ra một ánh hào quang của sự nhân từ.
Đôi mắt bà sáng long lanh như những vì sao trên bầu trời. Khi bà gặp những người hiền lành, đôi mắt bà dịu dàng và che chở. Nhưng khi đối diện với kẻ ác, đôi mắt bà như rực cháy lửa căm phẫn, sẵn sàng thiêu rụi cái xấu xa.
Bà thường khoác lên mình một chiếc áo choàng trắng được điểm xuyết bằng những hạt cườm lấp lánh. Giống như các vị tiên khác, bà có một đôi cánh nhỏ lấp lánh sắc màu ở lưng, giúp bà bay lượn dễ dàng trên không trung. Sức mạnh kỳ diệu của bà nằm ở cây đũa thần, mỗi khi bà vung lên, những bông tuyết sáng rực sẽ phát tán ra xung quanh.
Nhờ có cây đũa thần, Lọ Lem xinh đẹp đã có mọi thứ cần thiết để tham gia dạ hội. Bà Tiên với tấm lòng rộng lớn và nhân ái luôn giúp đỡ những người kém may mắn. Khi nghe tiếng khóc của Lọ Lem, bà đã cưỡi mây hồng đến hỏi lý do. Bà nhẹ nhàng vung đũa thần và nói “úm ba la”, biến hai chú chuột đang ăn vụng thành hai con bạch mã.
Thật kỳ diệu, quả bí đỏ hóa thành một cỗ xe lộng lẫy, và chú mèo đang ngơ ngác khi thấy những con chuột bỗng dưng biến mất lại biến thành những người lái xe ngựa. Lọ Lem có đủ mọi thứ cần thiết, nhưng khi thấy bộ đồ rách rưới của cô, bà Tiên lại vung đũa thần, tạo ra một làn bụi hào quang. Ngay lập tức, bộ đồ rách rưới của Lọ Lem biến mất, thay vào đó là một bộ váy công chúa xinh đẹp, lộng lẫy màu hồng với hạt cườm lấp lánh.
Đôi giày thủy tinh trong suốt và xinh đẹp khiến ai cũng phải trầm trồ. Bà Tiên nhẹ nhàng dặn dò Lọ Lem: “Nhớ về trước 12 giờ đêm nhé!” Với những người hiền lành, bà thể hiện sự yêu thương và che chở, còn với kẻ ác, bà hành động mạnh mẽ và quyết liệt.
Để trừng trị mẹ con dì ghẻ độc ác, cây đũa thần của bà quay tít, bà Tiên nổi giận, giọng bà vang vọng cả đất trời. Bà biến mẹ con dì ghẻ thành hai con cóc và đày họ đến nơi hoang vu. Sau đó, bà vui vẻ tham dự đám cưới của Lọ Lem và hoàng tử.
Bà Tiên thật sự là một hình mẫu của lòng tốt và sự giúp đỡ. Em rất yêu quý bà và hy vọng một ngày không xa sẽ được bà giúp đỡ. Bà đã truyền cho em một bài học quý giá về cuộc sống: sống hiền lành sẽ gặp được điều tốt, còn ác độc sẽ nhận được quả báo.