1. Bài văn mẫu 'Kể lại một truyện ngụ ngôn' (Ngữ văn 7 - SGK Chân trời sáng tạo) - Mẫu 4
* Hướng dẫn:
Bước 1: Xác định đề tài, đối tượng nghe, mục đích, không gian và thời gian kể
Chọn một truyện ngụ ngôn nổi bật từ Việt Nam hoặc các nền văn hóa khác để kể. Ví dụ:
Chó và người đầu bếp
Một người giàu có tổ chức một bữa tiệc lớn và mời nhiều bạn bè. Con chó của người này mời một con chó lạ đến dự bữa tiệc với lý do sẽ có nhiều thức ăn thừa. Con chó lạ đến nơi, thấy thức ăn bày đầy, vui mừng và nói rằng sẽ ăn thật no. Nhưng khi vui vẻ thì người đầu bếp nhìn thấy và ném nó ra ngoài cửa sổ. Con chó rơi xuống đất, đau đớn và kêu lên, khiến các con chó khác hỏi thăm. Nó chỉ biết trả lời rằng vì uống rượu nhiều nên không nhớ gì.
Suy bụng ta ra bụng người
Con quạ tha xác chuột thối về và đang ăn. Diều thấy vậy liền cảnh báo xác chuột có độc và khuyên không nên ăn. Quạ không nghe mà còn mắng chửi, cho rằng Diều muốn giành phần mồi. Cuối cùng, Quạ ăn hết mồi và bị đứt ruột chết ngay.
Bước 2: Tìm ý và lập dàn ý
Trả lời các câu hỏi để tìm ý cho bài kể chuyện: Nhân vật chính, diễn biến sự kiện, bài học rút ra, và sự hài hước trong truyện? Cách kể nên theo trình tự nào và có thể sử dụng hình ảnh, giọng điệu, biểu cảm ra sao cho sinh động?
Bước 3: Luyện tập và trình bày
Cần lưu ý khi kể chuyện: Mở đầu và kết thúc sao cho hấp dẫn, chọn từ ngữ phù hợp với văn nói, nói rõ ràng và tự nhiên, và phân bổ thời gian hợp lý.
Bước 4: Trao đổi và đánh giá
Chú ý lắng nghe và phản hồi các ý kiến đóng góp để cải thiện.
2. Mẫu bài văn 'Kể lại một truyện ngụ ngôn' (Ngữ văn 7 - SGK Chân trời sáng tạo) - Mẫu 5
Các bước để kể một truyện ngụ ngôn:
Bước 1: Xác định chủ đề, người nghe, mục đích, không gian và thời gian kể.
Các gợi ý về truyện ngụ ngôn:
- Một trong bốn truyện ngụ ngôn đã học (Ếch ngồi đáy giếng, Thầy bói xem voi, Hai người bạn đồng hành và con gấu, Chó sói và chiên con)
- Một số truyện ngụ ngôn Việt Nam (Treo biển, Thả mồi bắt bóng, Đẽo cày giữa đường...)
- Một số truyện ngụ ngôn của Ê-dốp (Cây sồi và cây sậy, Thỏ và rùa, Cáo và mèo...)
- Một số truyện ngụ ngôn của La Phông-ten (Ve và kiến, Con cáo và chùm nho...)
Bước 2: Tìm ý và lập dàn ý
- Các câu hỏi giúp tìm ý:
- Nhân vật chính và sự kiện quan trọng của câu chuyện là gì? Diễn biến sự kiện chính ra sao?
- Bài học cuộc sống từ câu chuyện là gì?
- Tính hài hước và phê phán thể hiện qua tình huống, nhân vật, hành động hay lời kể nào?
- Có thể sử dụng yếu tố hài hước như thế nào để làm cho câu chuyện thêm thú vị?
- Gợi ý dàn ý:
- Mở bài: Giới thiệu câu chuyện, nhân vật và gợi ý để người nghe dự đoán bài học sau khi nghe kể
- Thân bài:
- Kể theo diễn biến của câu chuyện (từ sự kiện đầu tiên đến sự kiện cuối cùng)
- Thay đổi giọng điệu phù hợp, thể hiện tính hài hước khi cần thiết
- Thêm vào các câu miêu tả dáng vẻ, hành động của nhân vật
- Kết bài: Đánh giá chung về câu chuyện vừa kể
Bước 3:
Lưu ý khi trình bày:
- Mở đầu và kết thúc sao cho câu chuyện thật hấp dẫn
- Chọn từ ngữ phù hợp với văn nói
- Nói rõ ràng, hào hứng, tự nhiên
- Phân bổ thời gian nói hợp lý
Bước 4: Đánh giá và trao đổi
3. Mẫu bài văn 'Kể lại một truyện ngụ ngôn' (Ngữ văn 7 - SGK Chân trời sáng tạo) - Mẫu 6
I. Kể và nghe một truyện ngụ ngôn
- Yêu cầu chung
- Kể chuyện bằng ngôi thứ nhất.
- Làm cho bài kể thêm hấp dẫn bằng một trong các cách sau:
+ Sử dụng hình ảnh: vẽ tranh liên quan đến câu chuyện hoặc tóm tắt bằng sơ đồ tư duy.
+ Sử dụng âm thanh: thêm nhạc nền hoặc video minh họa cho bài kể.
+ Sử dụng đồ vật, mô hình: cầm theo đồ vật hoặc mô hình liên quan đến câu chuyện trong khi kể.
- Các bước thực hiện
Bước 1: Chuẩn bị (Xác định đề tài, đối tượng nghe, mục đích, không gian và thời gian kể)
Bước 2: Tìm ý và lập dàn ý
Bước 3: Luyện tập và trình bày
Bước 4: Đánh giá và trao đổi
II. Sử dụng và thưởng thức những cách kể thú vị và hài hước
Các cách kể thú vị và hài hước:
- Làm nổi bật yếu tố hài hước một cách bất ngờ trong câu chuyện.
- Sử dụng hình thức chế nhạo nhẹ nhàng từ ngữ hoặc câu nói của nhân vật.
- Chơi chữ, nói quá, so sánh để tạo hiệu ứng hài hước.
III. Một số bài tham khảo
Kể lại truyện ngụ ngôn Thầy bói xem voi
Vào dịp Tết, gia đình tôi thường về quê và được bà nội dẫn lên chùa thắp hương và xem quẻ đầu năm. Hình ảnh ông thầy bói trong trang phục truyền thống làm tôi nhớ đến câu chuyện Thầy bói xem voi mà tôi đã học.
Ở làng nọ có năm ông thầy bói mù, họ không có việc làm nên thường ngồi trò chuyện để giết thời gian. Một hôm, nghe nói có con voi đi qua, các thầy quyết định góp tiền để xem con voi. Khi đến gần voi, mỗi thầy sờ một bộ phận và đưa ra ý kiến khác nhau về hình dạng của con voi. Cuộc tranh cãi trở nên ồn ào và kết thúc bằng một trận xô xát hài hước. Truyện này chế giễu các thầy bói mù và nhấn mạnh bài học về việc đánh giá sự vật một cách toàn diện.
4. Mẫu bài văn 'Kể lại một truyện ngụ ngôn' (Ngữ văn 7 - SGK Chân trời sáng tạo) - Mẫu 1
Đề bài
(trang 50, SGK Ngữ văn 7 tập 1)
Em đã đọc và sưu tầm nhiều câu chuyện ngụ ngôn. Phần tiếp theo của bài học sẽ giúp em biết cách kể lại một câu chuyện ngụ ngôn, đồng thời vận dụng và thưởng thức những cách kể thú vị và hài hước khi giao tiếp.
Phương pháp giải - Xem chi tiết
- Chọn một câu chuyện ngụ ngôn mà em cảm thấy ấn tượng nhất để kể lại.
- Xác định đề tài, đối tượng nghe, mục đích, không gian và thời gian kể.
Lời giải chi tiết
Dàn ý:
- Mở đầu: Giới thiệu câu chuyện, nhân vật và đưa ra câu hỏi để người nghe có thể dự đoán về bài học sau khi nghe.
- Phần chính: Kể câu chuyện theo trình tự các sự kiện (từ sự kiện đầu tiên đến sự kiện cuối cùng); thay đổi giọng điệu phù hợp, thể hiện tính hài hước ở những điểm cần thiết; có thể thêm mô tả về dáng vẻ và hành động của nhân vật.
- Kết thúc: Đưa ra nhận xét, đánh giá chung của bản thân về câu chuyện.
Bài tham khảo: Kể lại một câu chuyện ngụ ngôn
Vào mỗi tối thứ bảy, bà thường kể cho tôi những câu chuyện cổ tích. Trong số đó có những câu chuyện ngụ ngôn ngắn gọn nhưng rất ý nghĩa, giúp tôi nhận ra nhiều bài học cuộc sống. Hôm nay, bà kể cho tôi câu chuyện về “Ếch ngồi đáy giếng”.
Bà nội tôi biết rất nhiều ca dao, tục ngữ và thành ngữ. Khi trò chuyện, bà thường chêm vào những câu tục ngữ lạ mà tôi chưa hiểu. Những lúc như vậy, bà lại giải thích cặn kẽ cho tôi. Hôm nay, bà giải thích câu tục ngữ “Ếch ngồi đáy giếng” để chỉ những người tuy hiểu biết hạn hẹp nhưng luôn tự mãn và kiêu ngạo. Để giải thích rõ hơn, bà kể cho tôi nguồn gốc của câu thành ngữ này.
Ngày xưa, có một con ếch sống trong một cái giếng nhỏ. Vì sống lâu ngày trong giếng nên nó không biết thế giới bên ngoài ra sao. Xung quanh nó chỉ có vài con cua, ốc, nhái nhỏ, nên nó tưởng mình là lớn nhất và mạnh nhất. Ếch tự hào về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi lần kêu, âm thanh làm rung động cả cái giếng, khiến những con vật nhỏ khác sợ hãi. Ếch nghĩ rằng mình rất oai. Khi ngẩng mặt nhìn trời, nó chỉ thấy bầu trời nhỏ như chiếc vung, không cao rộng như người ta thường nói. Nó tự hào và cho rằng trời quá nhỏ bé, còn mình mới xứng là chúa tể. Suy nghĩ đó khiến ếch coi thường mọi thứ. Khi trời mưa to, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ra ngoài. Ếch vẫn giữ thói quen cũ, ngạo mạn đi lại trên đường và tiếp tục kêu ồm ộp. Nhưng khi nhìn lên, nó thấy bầu trời vẫn nhỏ như cái vung và không để ý gì xung quanh. Đột nhiên, một vật lớn che khuất tầm nhìn của nó. Đó chính là chân của một con trâu, và ếch đã bị dẫm bẹp. Cuộc đời kiêu ngạo của ếch đã kết thúc.
Nghe câu chuyện, tôi thấy con ếch thật đáng trách. Có nhiều người trẻ, thiếu kinh nghiệm và hiểu biết nhưng lại có tính cách kiêu ngạo và tự phụ. Có lẽ vì chưa hiểu biết nhiều nên họ dễ mắc sai lầm. Do đó, người trẻ cần mở rộng kiến thức, không chỉ qua sách vở mà còn từ nhiều lĩnh vực khác, tránh chủ quan và kiêu ngạo. Những tính cách này có thể làm hỏng con người và gây tổn thương cho người khác.
Sau mỗi câu chuyện, bà luôn giúp tôi rút ra những bài học quý giá, gần gũi và thực tế. Tôi luôn lắng nghe và áp dụng những gì bà dạy vào cuộc sống. Như tất cả mọi người, tôi không hoàn hảo và luôn cần học hỏi từ nhau, bổ sung kiến thức cho nhau. Do đó, không nên giấu diếm điểm yếu. Bà còn khuyên tôi phải học thật chăm chỉ để không bị kém hiểu biết và không suy nghĩ hay hành động thiếu chín chắn. Những lời bà dạy yêu cầu sự nỗ lực lớn nhưng tôi sẽ cố gắng để không trở thành như chú ếch ngồi đáy giếng.
Câu chuyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng” thật sâu sắc: dùng hình ảnh loài vật để phản ánh tính cách con người. Mỗi người đọc câu chuyện sẽ tự rút ra được bài học bổ ích cho riêng mình.
5. Bài soạn 'Kể lại một truyện ngụ ngôn' (Ngữ văn 7 - SGK Chân trời sáng tạo) - mẫu 2
Câu hỏi trang 50 SGK Ngữ văn 7 Tập 1
Trả lời:
Dàn ý:
- Mở đầu: Giới thiệu câu chuyện, các nhân vật và đặt câu hỏi để người nghe có thể dự đoán bài học sau khi nghe kể.
- Phần chính: Kể lại câu chuyện theo trình tự các sự kiện (từ sự kiện đầu tiên đến sự kiện cuối cùng); thay đổi giọng điệu phù hợp, thể hiện tính hài hước khi cần thiết; có thể thêm mô tả về hình dáng, hành động của các nhân vật.
- Kết thúc: Đưa ra nhận xét, đánh giá chung về câu chuyện từ góc nhìn cá nhân.
Bài tham khảo: Kể lại một câu chuyện ngụ ngôn
Mỗi tối thứ bảy, bà thường kể cho tôi những câu chuyện cổ tích. Trong số đó có nhiều câu chuyện ngụ ngôn ngắn gọn nhưng rất ý nghĩa, cung cấp nhiều bài học cuộc sống quý giá. Hôm nay, bà đã kể cho tôi câu chuyện “Ếch ngồi đáy giếng”.
Bà nội tôi rất am hiểu về ca dao, tục ngữ và thành ngữ. Vì vậy, khi trò chuyện, bà thường chêm vào những câu tục ngữ mà tôi chưa hiểu. Những lúc như vậy, bà lại giải thích cặn kẽ. Hôm nay, bà giải thích câu tục ngữ “Ếch ngồi đáy giếng” để chỉ những người dù hiểu biết hạn hẹp nhưng luôn kiêu ngạo và tự mãn. Để giải thích rõ hơn, bà kể lại nguồn gốc của câu thành ngữ này cho tôi.
Ngày xưa, có một con ếch sống trong một cái giếng nhỏ. Vì sống lâu ngày ở đó, nó không biết thế giới bên ngoài ra sao. Xung quanh nó chỉ có vài con cua, ốc, nhái nhỏ, nên nó tưởng mình là to nhất và mạnh nhất. Ếch tự hào về tiếng kêu ồm ộp của mình. Mỗi lần kêu, âm thanh vang động cả cái giếng, khiến những con vật nhỏ khác hoảng sợ. Ếch nghĩ rằng mình rất oai. Khi ngẩng lên nhìn trời, nó thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung, không cao rộng như người ta thường nói. Nó tự mãn cho rằng trời quá nhỏ bé, còn mình mới xứng là chúa tể. Suy nghĩ đó làm cho ếch coi thường mọi thứ. Khi trời mưa lớn, nước trong giếng dâng cao, đưa ếch ra ngoài. Ếch vẫn giữ thói quen cũ, đi lại ngạo mạn trên đường và kêu ồm ộp như trước. Nhưng khi nhìn lên, nó thấy bầu trời vẫn nhỏ như cái vung và không để ý đến xung quanh. Đột nhiên, một vật lớn che khuất tầm nhìn của nó. Đó chính là chân của một con trâu, và ếch đã bị dẫm bẹp. Cuộc đời kiêu ngạo của ếch đã kết thúc.
Nghe câu chuyện bà kể, tôi thấy con ếch thật đáng trách. Có nhiều người trẻ tuổi, ít kinh nghiệm và hiểu biết nhưng lại kiêu ngạo và tự mãn. Có lẽ vì chưa có nhiều kiến thức nên họ dễ mắc sai lầm. Do đó, người trẻ cần mở rộng kiến thức của mình, không chỉ từ sách vở mà còn từ nhiều lĩnh vực khác, tránh chủ quan và kiêu ngạo. Những tính cách này có thể làm hỏng con người và gây tổn thương cho người khác.
Những câu chuyện bà kể luôn giúp tôi rút ra những bài học quý báu, thực tế và gần gũi. Tôi luôn lắng nghe và áp dụng những gì bà dạy vào cuộc sống. Như tất cả mọi người, tôi không hoàn hảo và luôn cần học hỏi từ nhau. Những điểm yếu của mình sẽ được bù đắp bằng kiến thức của người khác và ngược lại. Do đó, không nên che giấu điểm yếu. Bà cũng khuyên tôi học tập chăm chỉ để không kém hiểu biết, không suy nghĩ hay hành động thiếu chín chắn. Những lời bà dạy yêu cầu nỗ lực lớn, nhưng tôi sẽ không để mình trở thành như chú ếch ngồi đáy giếng.
Câu chuyện ngụ ngôn “Ếch ngồi đáy giếng” thật sâu sắc: dùng hình ảnh loài vật để phản ánh tính cách con người. Mỗi người khi đọc câu chuyện sẽ tự rút ra được bài học cần thiết và bổ ích cho mình.
6. Bài soạn 'Kể lại một truyện ngụ ngôn' (Ngữ văn 7 - SGK Chân trời sáng tạo) - mẫu 3
Hướng dẫn soạn bài 'Kể lại một câu chuyện ngụ ngôn'
1. Các bước thực hiện
- Bước 1: Xác định đề tài, đối tượng nghe, mục đích, không gian và thời gian diễn thuyết.
- Bước 2: Xây dựng ý tưởng và lập dàn ý
- Mở đầu: Giới thiệu câu chuyện, các nhân vật và đưa ra câu hỏi để người nghe dự đoán bài học sau khi nghe kể.
- Phần chính: Kể câu chuyện theo trình tự các sự kiện (từ sự kiện đầu tiên đến sự kiện cuối cùng), thay đổi giọng điệu phù hợp, thể hiện tính hài hước khi cần, có thể thêm miêu tả về hình dáng, hành động của các nhân vật.
- Kết thúc: Đưa ra nhận xét và đánh giá tổng quan về câu chuyện.
- Bước 3: Trình bày
- Mở đầu và kết thúc bài kể sao cho hấp dẫn.
- Lựa chọn từ ngữ phù hợp với văn nói.
- Nói rõ ràng, tự nhiên và đầy cảm xúc.
- Quản lý thời gian nói hợp lý.
- Bước 4: Trao đổi và đánh giá
- Người nói: Lắng nghe và ghi nhận các câu hỏi, nhận xét của người nghe, phản hồi thỏa đáng và thể hiện sự tôn trọng ý kiến.
- Người nghe: Đưa ra nhận xét hoặc câu hỏi để gợi ý người kể bổ sung các chi tiết còn thiếu hoặc chưa rõ.
2. Thực hành
Họ hàng nhà ếch chúng tôi vẫn còn nhớ mãi câu chuyện ngượng ngùng về tổ tiên của mình. Theo lời kể của ông bà, ngày xưa có một con ếch già sống trong một cái giếng sâu. Giếng nhỏ hẹp nên chỉ đủ cho các loài vật nhỏ sống.
Quanh giếng chỉ có vài con nhái, cua và ốc. Mỗi khi lão ếch cất tiếng kêu, âm thanh vang vọng khắp giếng khiến các bạn xung quanh hoảng sợ. Lão ếch rất tự mãn, cho rằng mình là mạnh mẽ nhất ở đáy giếng. Lão còn yêu cầu mọi người xung quanh gọi mình là chúa tể. Khi ngước lên nhìn, lão thấy bầu trời chỉ bằng chiếc vung nhỏ.
Một năm, trời mưa suốt ngày đêm, nước mưa dâng lên trong giếng. Lão ếch theo dòng nước thoát ra ngoài. Cảnh vật bên ngoài thật lạ lẫm. Thói quen cũ khiến lão bước đi huênh hoang trên đường. Nhìn lên bầu trời, lão ngạc nhiên vì trước đây bầu trời chỉ nhỏ như cái vung, giờ đây rộng lớn vô cùng. Trong lúc lơ đễnh, lão bị một con trâu đi ngang qua. Con trâu thấy lão liền bảo:
- Cậu ếch, tránh đường cho ta!
Lão ếch liếc nhìn con trâu, không chút sợ hãi, vẫn tiếp tục bước đi. Kết quả là lão bị con trâu giẫm bẹp mà không hay biết.