1. Bài văn phân tích chi tiết hình ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm của 'Chiếc thuyền ngoài xa' - mẫu 4
Mỗi chi tiết trong tác phẩm đều đóng vai trò quan trọng. Một tác phẩm xuất sắc không chỉ nêu bật tư tưởng mà còn phải chứa đựng những chi tiết thu hút và gợi nhiều suy ngẫm cho người đọc. Trong 'Chiếc thuyền ngoài xa', bức ảnh là một chi tiết nổi bật mà Nguyễn Minh Châu gửi gắm đến bạn đọc.
Chi tiết là yếu tố then chốt tạo nên giá trị và khai thác toàn diện nội dung tác phẩm. Thiếu chi tiết hay, tác phẩm sẽ không thể xuất sắc. Với chi tiết bức ảnh kết thúc tác phẩm, Nguyễn Minh Châu và 'Chiếc thuyền ngoài xa' đã thành công trong việc gợi nhiều suy nghĩ cho người đọc.
Bức ảnh xuất hiện ở phần kết của tác phẩm, nhưng ý nghĩa của nó không tách rời bối cảnh hiện thực. Phùng, được giao nhiệm vụ chụp ảnh tại một vùng biển miền Trung, đã may mắn phát hiện một cảnh tượng tuyệt đẹp không dễ tìm thấy. Đó là hình ảnh con thuyền “lưới vó” với lớp sương mờ bao quanh, đẹp và hoàn hảo về mặt nghệ thuật, xứng đáng với sự chiêm ngưỡng của những người yêu nghệ thuật.
Tuy nhiên, ẩn sau vẻ đẹp đó là một hiện thực khác. Câu chuyện lồng ghép hình ảnh của một gia đình ngư dân nghèo khổ. Bức ảnh không chỉ thể hiện sự kết nối giữa nghệ thuật và cuộc sống mà còn phản ánh mối quan hệ giữa hai yếu tố này. Đây là một vấn đề không mới trong lý luận nhưng lại thể hiện sự trăn trở của người nghệ sĩ chân chính. Nguyễn Minh Châu, qua chi tiết này, thể hiện trái tim đầy trăn trở trước sự tha hóa của con người và cuộc sống. Ông khám phá khoảnh khắc “trong ngần của tâm hồn” đối lập với sự tàn bạo của hiện thực.
Tác phẩm kết thúc với cảm xúc của người nghệ sĩ đối với tác phẩm của mình, xác nhận giá trị lâu bền của một tác phẩm nghệ thuật. Chỉ những nghệ sĩ dám sáng tạo, dấn thân và trung thực mới có thể đặt cuộc sống lên trên nghệ thuật.
Chi tiết bức ảnh đã minh chứng điều đó, Nguyễn Minh Châu xứng đáng là một nhà nhân đạo vĩ đại. Ông đã góp phần xây dựng nền văn học Việt Nam, luôn hướng về cuộc sống và con người, tôn vinh và đồng cảm với họ.
2. Bài văn phân tích chi tiết hình ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm của 'Chiếc thuyền ngoài xa' - mẫu 5
Nguyễn Minh Châu (1930-1989) luôn trăn trở về số phận con người và trách nhiệm của nhà văn. Với tài năng của mình, ông đã viết nên 'Chiếc thuyền ngoài xa', một tác phẩm thể hiện sự sắc sảo và bản lĩnh nghệ thuật của ông trong giai đoạn đổi mới: tập trung khai thác sâu sắc số phận cá nhân và đời sống thường nhật. Đoạn kết của tác phẩm để lại ấn tượng sâu sắc, đặc biệt là giá trị mà nó mang lại cho độc giả đến tận ngày nay.
Đặc biệt, bức ảnh mà Phùng chụp, ghi lại khoảnh khắc chiếc thuyền lưới vó đang vào bờ, hiện lên thật tuyệt vời qua cái nhìn của một nghệ sĩ. Cảnh vật như một bức tranh hoàn hảo với hình ảnh mũi thuyền mờ ảo trong lớp sương trắng pha chút màu hồng từ ánh mặt trời, và những bóng người ngồi yên trên mui thuyền như những tác phẩm nghệ thuật cổ điển.
Khi bức ảnh được đưa vào bộ lịch và nâng cao uy tín của tác giả, 'trưởng phòng rất hài lòng'. Bức ảnh này được yêu thích và treo ở nhiều nơi, đặc biệt là trong các gia đình yêu nghệ thuật. Dù vậy, Phùng không hoàn toàn hài lòng vì những gì anh chứng kiến sau đó khiến anh cảm thấy hụt hẫng. Bức ảnh tuy đẹp, nhưng thực tế cuộc sống khốn khó của những người phụ nữ hàng chài lại khiến Phùng cảm thấy sự khác biệt giữa nghệ thuật và hiện thực.
Đoạn kết của tác phẩm mở ra một góc nhìn về cuộc sống bình dị của người phụ nữ hàng chài với những nét thô kệch và sự vất vả trong đời sống. Phùng bị ám ảnh bởi cuộc sống của gia đình hàng chài và số phận của những người phụ nữ nơi đây. Cuộc sống của họ là một phần lớn của cộng đồng, nhưng lại không được phản ánh đúng mức trong nghệ thuật. Tấm ảnh vẫn nằm yên trong không gian sang trọng, trong khi thực tại của người phụ nữ đó là sự hòa nhập và niềm tin vào sự tiến bộ của cuộc sống.
Nguyễn Minh Châu đã thể hiện rõ nét các nhân vật và triết lý nhân sinh, sử dụng cấu trúc vòng tròn từ việc tìm kiếm đến ngắm nhìn bức ảnh để nhấn mạnh tính triết lý của câu chuyện. Tác phẩm không chỉ để lại ấn tượng sâu sắc mà còn mang đến cho độc giả nhiều trải nghiệm và suy ngẫm thú vị với giọng văn trầm lắng, suy tư.
3. Phân tích chi tiết hình ảnh nghệ thuật trong bộ lịch năm của 'Chiếc thuyền ngoài xa' - mẫu 6
'Chiếc thuyền ngoài xa' của Nguyễn Minh Châu, sáng tác sau năm 1975, phản ánh sâu sắc đời sống thường nhật qua chuyến đi của một nghệ sĩ nhiếp ảnh tìm kiếm vẻ đẹp chân thực. Tác phẩm không chỉ tôn vinh nghệ thuật mà còn khám phá mối liên hệ giữa văn học và hiện thực cuộc sống. Đặc biệt, đoạn kết của truyện mang lại những bài học sâu sắc về cuộc sống thực tại.
Hình ảnh chiếc thuyền tiến vào bờ, với vẻ đẹp tuyệt vời nhờ không gian biển rộng lớn và ánh sáng ban mai, hiện lên rõ nét trong bức ảnh. 'Mũi thuyền in hình mơ hồ trong sương mù trắng như sữa pha chút hồng từ ánh mặt trời', và 'những bóng người ngồi yên trên mui thuyền như những tác phẩm nghệ thuật cổ điển' tạo nên một cảnh sắc huyền ảo, tinh khôi.
Ảnh được đưa vào bộ lịch năm và được đánh giá cao, 'trưởng phòng rất hài lòng' và được treo ở nhiều nơi, đặc biệt trong các gia đình yêu nghệ thuật. Tuy vậy, Phùng không hoàn toàn hài lòng vì những gì anh chứng kiến trong chuyến đi khiến anh cảm thấy hụt hẫng. Dù bức ảnh đẹp, nhưng thực tế cuộc sống khốn khổ của người phụ nữ hàng chài vẫn ám ảnh anh. Phùng thấy hình ảnh người phụ nữ ấy bước ra khỏi bức ảnh, với 'bàn chân giậm chắc chắn trên mặt đất, hòa lẫn trong đám đông'.
Phùng bị ám ảnh bởi cuộc sống kham khổ của người phụ nữ hàng chài và gia đình cô. Mặc dù họ chấp nhận cuộc sống khó khăn, họ vẫn tìm thấy niềm vui và hạnh phúc giản dị. Đoạn kết của tác phẩm gợi ra sự đối lập giữa vẻ đẹp nghệ thuật và thực tế cuộc sống, nhấn mạnh sự khác biệt giữa vẻ đẹp lý tưởng và cuộc sống thực tế. Tấm ảnh nằm trên tường, nhưng Phùng vẫn thấy người phụ nữ ấy ra ngoài cuộc sống, tiếp tục hành trình của mình với sự kiên cường.
Nguyễn Minh Châu kết thúc câu chuyện bằng việc khắc họa một vẻ đẹp truyền thống qua cuộc sống của người phụ nữ hàng chài. Những đức tính của họ, dù đau đớn và khó khăn, vẫn phản ánh sức mạnh và sự chịu đựng. Tác phẩm không chỉ ghi dấu ấn về vẻ đẹp của thiên nhiên mà còn về nhân cách con người, khuyến khích độc giả mở rộng tầm mắt và sống tốt hơn.
4. Phân tích chi tiết bức ảnh nghệ thuật trong bộ lịch năm của 'Chiếc thuyền ngoài xa' - mẫu 7
Nguyễn Minh Châu, một nhà văn nổi tiếng với những biểu tượng mạnh mẽ, đã tạo nên tác phẩm 'Chiếc thuyền ngoài xa' với những hình ảnh và chi tiết đầy giá trị biểu tượng. Truyện ngắn này là một ví dụ tiêu biểu về sự kết hợp giữa nghệ thuật và thực tế cuộc sống.
Bức ảnh trong bộ lịch năm ấy, dù khép lại tác phẩm, nhưng vẫn để lại trong tâm trí người đọc và nghệ sĩ Phùng những suy tư sâu sắc. “Bức ảnh không chỉ hòa lẫn vào đám đông trong bộ lịch”, mà thực tế, dường như có hai bức ảnh trong một khung hình.
Trước tiên, đây là một bức ảnh nghệ thuật hoàn hảo dành cho những người yêu nghệ thuật: nó không chỉ là một cảnh vật tuyệt đẹp, được tạo ra từ sự kết hợp giữa thiên nhiên và kỹ thuật của nghệ sĩ. Bức ảnh về chiếc thuyền từ xa, với vẻ đẹp hòa quyện giữa con người và cảnh vật, không chỉ mang đến niềm vui cho người tạo ra nó mà còn có sức hấp dẫn lâu dài đối với những người sành nghệ thuật.
Những chi tiết của bức ảnh nghệ thuật xuất hiện ở cuối tác phẩm không tách rời bối cảnh mà nó được tạo ra. Phùng, sau nhiều ngày tìm kiếm, đã chộp được hình ảnh con thuyền lưới vó trong ánh sương tuyệt đẹp. Đây là một hình ảnh thực sự đẹp và hoàn hảo, thể hiện đầy đủ giá trị nghệ thuật mà một con mắt tinh tường và trái tim yêu nghệ thuật mới có thể cảm nhận được.
Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống, nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng mang vẻ đẹp lý tưởng như nghệ thuật. Nam Cao từng nói rằng nghệ thuật không chỉ là ánh trăng lừa dối mà còn là tiếng đau khổ thoát ra từ những kiếp lầm than.
Phùng bị ám ảnh bởi bức ảnh vì anh cảm thấy nó quá xa lạ với cuộc sống thực của những người lao động nghèo. Tấm ảnh chỉ là lớp vỏ bọc của những mảnh đời bất hạnh mà những người không chứng kiến trực tiếp sẽ không thể hiểu hết. Phùng muốn thấu hiểu và chia sẻ nỗi đau của người khác, đó là lý do anh “ngắm kỹ” và “nhìn lâu hơn”. Anh cảm thấy cần phải làm điều gì đó để nghệ thuật gắn liền hơn với cuộc đời.
Rời khỏi vùng biển với nhiều bức ảnh, Phùng có một bức chọn vào bộ lịch “tĩnh vật hoàn toàn” về cuộc sống chân thực. Tuy nhiên, mỗi lần nhìn bức ảnh, anh thấy ánh sương hồng và hình ảnh người đàn bà nghèo khổ bước ra từ bức tranh. Dù tấm ảnh vẫn được treo ở nhiều nơi, Phùng luôn thấy người đàn bà ấy hòa vào dòng người với những bước chân chắc chắn.
Chất thơ và vẻ đẹp lãng mạn của cuộc đời thể hiện trên nền giấy ánh sáng. Tuy nhiên, nếu nhìn lâu hơn, anh sẽ thấy hình ảnh người đàn bà với dáng vẻ thô kệch và khuôn mặt mệt mỏi đang bước ra khỏi tấm ảnh và hòa vào cuộc sống. Tấm ảnh là biểu tượng của nghệ thuật chân chính, không thể tách rời cuộc sống và phải phục vụ cho cuộc đời, như nhà văn Vũ Trọng Phụng từng nhấn mạnh.
5. Phân tích chi tiết bức ảnh nghệ thuật trong bộ lịch năm của 'Chiếc thuyền ngoài xa' - mẫu 8
Bức ảnh 'Chiếc thuyền ngoài xa' được các tín đồ nghệ thuật đánh giá rất cao. “Không chỉ trong bộ lịch năm đó mà mãi mãi về sau” nó vẫn giữ nguyên giá trị của mình. Nói cách khác, bức ảnh ấy còn được treo trang trọng trong những phòng khách của những người yêu thích nghệ thuật.
Sự đánh giá cao này hoàn toàn xứng đáng với công sức mà Phùng đã bỏ ra để “mai phục” nhiều ngày mới có thể chụp được bức ảnh ấy. Đây là một vẻ đẹp mà có thể cả đời Phùng chỉ có thể chạm tay vào một lần. Những người yêu nghệ thuật trân trọng bức ảnh này cũng là điều dễ hiểu. Nhưng họ có thể chỉ là những người yêu thích cái đẹp thuần túy, thưởng thức một tác phẩm hoàn mỹ, xứng đáng được trưng bày ở những nơi sang trọng nhất. Ai đã sưu tầm được nó chắc hẳn rất tự hào. Nghệ thuật là vô giá!
Tuy nhiên, đối với Phùng (hoặc nói cách khác, đối với Nguyễn Minh Châu) thì không hoàn toàn như vậy. Dù đã chụp được một bức ảnh hoàn hảo, tâm trạng của Phùng vẫn còn nhiều băn khoăn và ray rứt. Bởi vì từ bức ảnh, Phùng nhìn thấy những hình ảnh khác đằng sau nó. Đó là hình ảnh của những con người khốn khổ. Phùng không nhìn bức ảnh chỉ với cái nhìn hời hợt như một số người thưởng thức. Có thể nhiều người chỉ nhìn thấy vẻ đẹp bề ngoài, khen ngợi vài câu rồi quên lãng, còn Phùng lại “ngắm kỹ” và “nhìn lâu hơn”, điều này cho thấy anh vẫn còn điều gì đó trăn trở.
Luôn luôn, Phùng thấy người đàn bà ấy đang bước ra từ bức ảnh. Người phụ nữ hàng chài nghèo khổ vừa phải lo cho gia đình vừa bị chồng đánh đập “ba ngày một trận nhẹ, năm ngày một trận nặng”. Sự khổ sở, nghèo đói của chị hiện lên qua hình dáng “lưng áo bạc phếch, rách rưới, nửa thân dưới ướt sũng, khuôn mặt rỗ mệt mỏi, đã nhợt trắng vì kéo lưới suốt đêm”. Sự nhẫn nhục và cam chịu của chị khi bị chồng đánh mà không kêu than hay chống trả, cùng với hình ảnh thằng Phác, chị nó, và lão đàn ông vũ phu. Những mảnh đời khốn khổ, trong đó hình ảnh người phụ nữ hàng chài là ấn tượng sâu đậm nhất trong tâm trí Phùng. Chị là đại diện cho những người lao động vất vả.
Hạnh phúc của họ rất đơn sơ, giản dị nhưng không phải lúc nào cũng có được (như khi gia đình hòa thuận, con cái no đủ). Cuộc sống của họ bình thường, thầm lặng và vô danh, nhưng họ là số đông, là thành phần đại đa số của cư dân trên trái đất này. Họ chính là đám đông đã bám rễ trên hành tinh từ thuở ban đầu. Nhưng thật đáng buồn, đám đông ấy dường như xa lạ với những bức ảnh tuyệt mỹ về cuộc sống của họ. Nói cách khác, bức ảnh nghệ thuật “Chiếc thuyền ngoài xa” đẹp như mơ đó chỉ là cái vỏ bọc bên ngoài, còn đằng sau là cuộc sống nghèo khó và rách rưới. Tấm ảnh vẫn nằm yên trong những gia đình sành điệu!
Nghệ thuật xuất phát từ cuộc sống, nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng mang vẻ đẹp lý tưởng như nghệ thuật. Nam Cao từng nói rằng nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối, mà có thể là tiếng đau khổ thoát ra từ những kiếp lầm than. Phùng bị ám ảnh bởi bức ảnh vì anh cảm thấy nó quá sang trọng và xa lạ với cuộc sống của những người lao động nghèo. Bức ảnh chỉ là lớp vỏ bọc của những mảnh đời bất hạnh mà những người không trực tiếp chứng kiến sẽ không bao giờ hiểu hết được. Giữa nghệ thuật và cuộc sống vẫn còn một khoảng cách. Phùng muốn thấu hiểu, chia sẻ và cảm thông với nỗi đau của người khác bằng tất cả tấm lòng, vì vậy anh “ngắm kỹ” rồi “nhìn lâu hơn”. Phùng muốn khám phá điều gì trong một bức ảnh quen thuộc của chính mình? Đó cũng là tâm huyết của người say mê nghệ thuật.
6. Phân tích chi tiết bức ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm của 'Chiếc thuyền ngoài xa' - mẫu 1
Truyện ngắn 'Chiếc thuyền ngoài xa' của Nguyễn Minh Châu không chỉ thể hiện cái nhìn sâu sắc về cuộc sống nghèo đói hiện tại mà còn phản ánh trăn trở về trách nhiệm của nghệ thuật và nghệ sĩ đối với con người. Thành công của tác phẩm đến từ những hình ảnh và chi tiết ấn tượng, trong đó nổi bật là “tấm ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm”.
Chi tiết “Tấm ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm” không chỉ khép lại truyện ngắn mà còn chứa đựng những quan niệm sâu sắc về cuộc sống và nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu. Đây là một chi tiết quan trọng, mở ra nhiều suy tư cho nhân vật Phùng và người đọc.
Bức ảnh nghệ thuật được nhiếp ảnh gia Phùng chụp ở bãi biển đã trở thành tác phẩm được yêu thích, nổi bật trong giới yêu nghệ thuật. Đó là một bức ảnh hoàn hảo, kết hợp giữa vẻ đẹp thiên nhiên và tài năng của người nghệ sĩ. Bức ảnh không chỉ mang lại niềm vui cho Phùng mà còn chinh phục những người yêu nghệ thuật.
Tuy nhiên, theo thời gian, khi nhìn lại bức ảnh, Phùng không còn cảm nhận được niềm vui như trước mà thay vào đó là những suy tư và trăn trở. Phùng nhận thấy rằng đằng sau vẻ đẹp hoàn mỹ của bức ảnh là một hiện thực tăm tối, với những hình ảnh đau khổ của người đàn bà hàng chài xấu xí, đang hòa mình vào đám đông.
Trong cảm nhận của Phùng, bức tranh không còn chất thơ mộng mà đầy ắp hơi thở của cuộc sống. Những cảm nhận này đã tạo ra sự ám ảnh đặc biệt cho Phùng mỗi khi nhìn lại bức ảnh. Xuyên qua lớp sương mai, Phùng thấy những chi tiết thô kệch, ướt sũng của cuộc đời. Phùng dường như có cái nhìn sâu sắc hơn về tác phẩm của mình, điều này có thể là do anh đã chứng kiến những khó khăn, hoặc anh dám đối diện với hiện thực dù tàn khốc.
Thông qua tình huống truyện độc đáo, Nguyễn Minh Châu thể hiện quan điểm sâu sắc về cuộc đời và nghệ thuật. Nghệ thuật chỉ thực sự có giá trị khi phản ánh được thực tế cuộc sống. Người nghệ sĩ cần phải dám nhìn thẳng vào thực tế, đồng cảm với cuộc sống để nghệ thuật không chỉ là sự sáng tạo đẹp đẽ mà còn là sự kết nối với thực tế cuộc sống. Nghệ thuật không phải là điều gì trừu tượng mà là những số phận, cuộc đời cụ thể mà người nghệ sĩ cần lắng nghe và thấu hiểu để tạo nên giá trị thật sự.
Với chi tiết “tấm ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm”, Nguyễn Minh Châu không chỉ kết thúc câu chuyện mà còn tổng kết những giá trị tư tưởng, mở ra nhiều suy nghĩ cho độc giả.
7. Phân tích chi tiết bức ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm của 'Chiếc thuyền ngoài xa' - mẫu 2
Nguyễn Minh Châu, với phong cách viết biểu tượng đặc trưng, đã thể hiện sâu sắc những vấn đề về cuộc sống và nghệ thuật qua các tác phẩm của mình. Truyện ngắn 'Chiếc thuyền ngoài xa' là một ví dụ tiêu biểu, với sự khéo léo trong việc sử dụng hình ảnh và chi tiết giàu ý nghĩa. Đặc biệt, hình ảnh tấm ảnh trong bộ lịch cuối năm đã trở thành một biểu tượng mạnh mẽ, kết thúc câu chuyện và để lại nhiều suy tư cho cả nhân vật Phùng và người đọc.
Chi tiết “tấm ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm” không chỉ kết thúc truyện mà còn mở ra những chiều sâu tư tưởng về cuộc sống và nghệ thuật của Nguyễn Minh Châu. Ở đây, có thể thấy rõ sự hiện diện của hai bức ảnh trong một khung hình: một bức ảnh nghệ thuật thuần túy và một bức ảnh phản ánh thực tế cuộc sống.
Đầu tiên, bức ảnh nghệ thuật là thành quả của sự kết hợp giữa thiên nhiên và sự sáng tạo của người nghệ sĩ. Đây là một bức ảnh hoàn mỹ, được chụp sau nhiều ngày mai phục, thể hiện vẻ đẹp hài hòa giữa con người và cảnh vật. Nó không chỉ mang lại niềm vui cho Phùng mà còn chinh phục những nhà sành nghệ thuật với vẻ đẹp bền vững.
Nhưng đằng sau vẻ đẹp nghệ thuật ấy là một thực tế trần trụi, với hình ảnh người đàn bà vùng biển thô kệch, hòa lẫn trong đám đông. Đây không phải là một hình ảnh thơ mộng mà là hiện thực cuộc sống đầy khó khăn. Phùng, với cái nhìn sâu sắc và kinh nghiệm sống, có thể thấy được những chi tiết thô kệch ẩn sau vẻ đẹp của bức ảnh. Điều này chứng tỏ Phùng không chỉ nhìn mà còn sống trong thực tại của nhân vật.
Nguyễn Minh Châu đã sử dụng nghệ thuật tương phản và một chút phi lý để dựng lên một ẩn dụ sâu sắc: nghệ thuật và cuộc sống luôn có khoảng cách. Đằng sau vẻ đẹp tưởng chừng hoàn mỹ có thể là những thực tế khắc nghiệt. Nghệ thuật cần phản ánh trung thực cuộc sống và nghệ sĩ phải dám nhìn thẳng vào thực tại, lắng nghe và hiểu biết sâu sắc về những số phận cụ thể.
Chi tiết tấm ảnh không chỉ kết thúc câu chuyện mà còn mở ra một nhận thức mới cho nhân vật Phùng, người không ngừng tìm kiếm và đào sâu vào chính tác phẩm của mình. Phùng không chỉ sáng tạo mà còn có trách nhiệm và lương tâm của một nghệ sĩ chân chính, luôn trăn trở với nỗi đau của con người. Kết thúc tác phẩm, tấm ảnh trở thành biểu tượng của những ưu tư và nhận thức sâu sắc. Tôi vẫn tự hỏi nếu Phùng có cơ hội chụp lại bức ảnh, anh sẽ thể hiện nó như thế nào? Điều này chắc chắn sẽ rất thú vị!
8. Phân tích chi tiết bức ảnh nghệ thuật trong bộ lịch cuối năm của 'Chiếc thuyền ngoài xa' - mẫu 3
Bức ảnh 'Chiếc thuyền ngoài xa' được giới nghệ thuật hết lời khen ngợi. 'Không chỉ trong bộ lịch năm ấy mà mãi mãi về sau' nó vẫn giữ nguyên giá trị. Tấm ảnh này còn được treo trong những phòng khách sang trọng của những người sành điệu.
Đánh giá cao đó xứng đáng với công sức mà Phùng đã bỏ ra để 'phục kích' nhiều ngày mới có được. Vẻ đẹp ấy có thể là điều mà cả đời Phùng chỉ có một lần may mắn nắm bắt. Những người yêu nghệ thuật trân trọng bức ảnh ấy là điều dễ hiểu, song có thể họ chỉ thưởng thức cái đẹp bề ngoài mà không thấy được cái sâu xa bên trong. Phùng, ngược lại, không chỉ nhìn qua mà còn 'nhìn lâu hơn' để nhận ra điều gì đó khiến anh trăn trở.
Phùng luôn cảm thấy người phụ nữ trong bức ảnh như đang bước ra ngoài đời thực. Chị là người phụ nữ hàng chài nghèo khổ, phải lo toan cho con cái và chịu đựng những trận đòn của chồng. Hình ảnh chị với lưng áo bạc phếch, rách rưới và khuôn mặt mệt mỏi vì lao động miệt mài hiện lên rất rõ nét. Hình ảnh đó, đặc biệt là sự nhẫn nhục, cam chịu của chị khi bị chồng đánh, để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng Phùng. Chị đại diện cho những kiếp người lao động khổ cực, hạnh phúc của họ là những điều giản dị nhưng không phải lúc nào cũng có được.
Cuộc đời họ bình lặng và không ai biết đến, nhưng họ là số đông trên hành tinh này. Dù họ bám rễ trên trái đất từ lâu, nhưng bức ảnh đẹp như mơ chỉ là lớp vỏ bề ngoài, còn cuộc sống thật sự của họ vẫn là những mảnh đời nghèo khó. Bức ảnh vẫn nằm im ở nơi sang trọng trong những gia đình yêu nghệ thuật!
Nghệ thuật xuất phát từ cuộc sống, nhưng cuộc sống không phải lúc nào cũng đẹp như trong nghệ thuật. Nam Cao đã từng nói 'Nghệ thuật không cần phải là ánh trăng lừa dối, nghệ thuật có thể chỉ là tiếng đau khổ thoát ra từ những kiếp lầm than.' Phùng bị ám ảnh mỗi khi nhìn lại bức ảnh, vì nó có vẻ quá xa rời thực tế của những người lao động nghèo khổ. Đối với anh, khoảng cách giữa nghệ thuật và cuộc sống vẫn còn rất lớn. Anh muốn hiểu và cảm thông sâu sắc hơn với nỗi đau của người khác, đó là lý do anh 'nhìn kĩ' và 'nhìn lâu hơn'. Phùng muốn khám phá những điều còn ẩn sau bức ảnh quen thuộc của chính mình. Đây chính là tâm huyết của một người đam mê nghệ thuật.
Có lẽ vì vậy, Phùng có thể muốn làm điều gì đó cụ thể hơn để liên kết nghệ thuật với cuộc sống thực tế. Nếu không, bức ảnh đẹp như một giấc mơ đó sẽ mãi mãi chỉ là 'Chiếc thuyền ngoài xa'. Nguyễn Minh Châu cũng muốn người đọc nhận ra rằng 'dù là ảnh đen trắng, mỗi lần nhìn kĩ, tôi vẫn thấy hiện lên màu hồng của ánh sương mai'. Có lẽ tác giả muốn nói rằng, sau khi gạt bỏ lớp sơn hào nhoáng bên ngoài, cuộc đời vẫn có những điểm sáng nho nhỏ. Dù cuộc đời của người phụ nữ hàng chài tưởng như không có gì đáng nói, nhưng qua cái nhìn của Phùng, chị đã bộc lộ những phẩm chất quý giá khiến anh phải suy ngẫm và thay đổi quan niệm về con người và cuộc sống.
Tóm lại, qua đoạn kết, Nguyễn Minh Châu có thể muốn nói rằng 'Chiếc thuyền ngoài xa' chính là vẻ đẹp của ước mơ và lý tưởng mà người nghệ sĩ khao khát vươn tới. Tuy nhiên, để nó có giá trị thực sự, người nghệ sĩ cần có tấm lòng trân trọng và cảm thông sâu sắc. Điều này phản ánh sự dằn vặt, đau đáu khi người nghệ sĩ cảm thấy mình chưa thể hiện hết điều mình muốn nói.