1. Bài văn kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời của em - Bài 4
Ngày xưa, khi giặc Minh xâm lược nước ta, chúng đối xử với người dân hết sức tàn bạo, khiến dân ta căm thù và khao khát tự do. Ở vùng Lam Sơn, nghĩa quân nổi dậy chống giặc. Dù ban đầu bị thiệt thòi về quân số và sức mạnh, nhưng tinh thần chiến đấu của nhân dân không hề giảm sút. Để thực hiện lời hứa với tổ tiên về việc hỗ trợ nhau trong lúc khó khăn, Long Quân quyết định giao thanh gươm thần cho nghĩa quân để giúp họ đánh đuổi giặc và lấy lại đất nước.
Ở Thanh Hóa có một ngư dân tên là Lê Thận, người hiền lành và được mọi người yêu quý. Long Quân đã chọn Lê Thận làm sứ giả mang gươm thần đến cho nghĩa quân. Một đêm khuya, khi Lê Thận đang thả lưới ở sông Mã, anh kéo lên và thấy một thanh sắt nặng, tưởng là cá lớn nhưng hóa ra là một lưỡi gươm. Lê Thận nhận ra và vui mừng.
Sau đó, Lê Thận gia nhập nghĩa quân và chứng tỏ mình là một chiến binh dũng cảm. Một hôm, Lê Lợi và những người theo ông đến thăm Lê Thận. Trong lúc ở lều của Thận, thanh gươm bỗng sáng lên và Lê Lợi nhận thấy hai chữ “Thuận Thiên” khắc trên lưỡi gươm. Tuy nhiên, không ai chú ý đến điều này.
Khi giặc đuổi, Lê Lợi và các tướng chia nhau chạy trốn. Lê Lợi phát hiện một chuôi gươm ngọc quý trên cây đa. Nhớ đến lưỡi gươm ở nhà Lê Thận, Lê Lợi mang chuôi gươm về và khi lắp vào lưỡi gươm thì vừa vặn. Tất cả đều kinh ngạc và Lê Thận tuyên bố rằng đây là dấu hiệu của trời để hỗ trợ cuộc chiến. Sau đó, nghĩa quân thắng lợi liên tục và đánh bại quân Minh. Sau một năm, khi đất nước hòa bình, vua Lê Thái Tổ đã trả lại gươm cho Long Quân và hồ Tả Vọng được đổi tên thành Hồ Gươm hoặc Hồ Hoàn Kiếm.
2. Kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời kể của em - Bài 5
Trong thời kỳ giặc Minh xâm lược nước ta, chúng đối xử với nhân dân tàn tệ, thực hiện nhiều hành động bạo ngược.
Nghĩa quân Lam Sơn nhiều lần chống giặc nhưng đều thất bại. Nhận thấy tình hình, Long Quân quyết định cho họ mượn gươm thần để chiến đấu.
Lê Thận, một ngư dân ở Thanh Hóa, một đêm khi thả lưới, đã kéo lên ba lần liên tục và chỉ thấy một thanh sắt, nhận ra đó là lưỡi gươm và cất giữ nó. Sau đó, Lê Thận gia nhập nghĩa quân Lam Sơn. Một lần, khi chủ tướng Lê Lợi đến thăm, thanh gươm tự dưng sáng rực lên, và Lê Lợi phát hiện hai chữ “Thuận Thiên” khắc trên đó.
Khi đi qua một khu rừng, Lê Lợi phát hiện một chuôi gươm quý trên cây đa, mang về và kết hợp với lưỡi gươm. Khi lắp ghép, chúng hoàn toàn khớp nhau. Lê Thận trao gươm cho Lê Lợi, cho rằng đây là dấu hiệu trời phó thác. Với thanh gươm báu, nghĩa quân mạnh mẽ hơn, quân Minh bị đánh bại, chiến công liên tiếp được ghi nhận và chiến lợi phẩm ngày càng phong phú.
Cuộc sống của nghĩa quân cải thiện rõ rệt, và rất nhanh chóng, đất nước được giải phóng khỏi quân thù. Một năm sau khi giành lại đất nước, vua Lê Lợi dạo quanh hồ Tả Vọng trên thuyền rồng. Long Quân sai rùa vàng đến đòi lại gươm. Khi thuyền đến giữa hồ, rùa vàng xuất hiện và yêu cầu vua trả gươm. Vua hiểu ý, trả gươm và rùa vàng lập tức nhận lấy và lặn xuống nước.
Khi gươm và rùa chìm xuống nước, ánh sáng lấp lánh hiện lên dưới hồ xanh. Từ đó, hồ Tả Vọng được gọi là Hồ Gươm hoặc Hồ Hoàn Kiếm.
3. Kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời kể của em - Bài 6
Khi đặt chân đến thủ đô Hà Nội, không ai là không biết đến Hồ Gươm, không chỉ là điểm đến vui chơi nổi tiếng nhất mà còn là địa danh gắn liền với lịch sử dân tộc. Sau đây, em xin kể lại truyền thuyết về Hồ Gươm.
Thời kỳ giặc Minh đô hộ, nước ta chịu đựng nhiều khổ cực, nhân dân bị áp bức, bóc lột đến cùng cực. Nghĩa quân Lam Sơn đã nhiều lần nổi dậy chống giặc nhưng đều thất bại. Nhận thấy tình cảnh đó, Long Quân từ biển khơi đã quyết định cho nghĩa quân mượn gươm thần để chống lại quân thù.
Lê Thận, một ngư dân ở Thanh Hóa, trong một lần kéo lưới đã vớt được một thanh sắt, về sau nhận ra là lưỡi gươm và cất giữ nó. Một hôm, khi Lê Lợi đến thăm, thanh gươm bỗng nhiên phát sáng với hai chữ 'Thuận Thiên'. Tuy nhiên, chỉ khi Lê Lợi bị giặc truy đuổi vào rừng và tìm thấy chuôi gươm nạm ngọc, thì thanh gươm mới được hoàn thiện. Khi lắp ghép, mọi người mới nhận ra đây là gươm thần.
Có gươm thần trong tay, Lê Lợi và nghĩa quân ngày càng mạnh mẽ, chiến thắng liên tiếp. Sau nhiều trận chiến, nghĩa quân Lam Sơn đã đánh bại quân Minh và trả lại sự bình yên cho nhân dân. Một năm sau, khi Lê Lợi dạo chơi trên hồ Tả Vọng, Long Quân sai rùa vàng đến đòi lại gươm thần. Lê Lợi hiểu ý, trao trả gươm cho rùa vàng, và rùa vàng lặn xuống nước với gươm trong miệng.
Từ đó, hồ Tả Vọng được đổi tên thành Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm để ghi nhớ sự kiện này.
4. Kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời kể của em - Bài 7
Sự tích Hồ Gươm là một câu chuyện truyền thuyết đầy ấn tượng về lịch sử dân tộc, ca ngợi cuộc kháng chiến chống giặc Minh. Qua truyền thuyết, chúng ta hiểu rõ ý nghĩa của tên gọi 'Hồ Gươm' và vai trò của cụ rùa trong hồ.
Vào thế kỷ XV, giặc Minh xâm lược nước ta, nhân dân bị áp bức, bóc lột tàn nhẫn. Nghĩa quân Lam Sơn do Lê Lợi chỉ huy, tuy lực lượng còn yếu nhưng đã nhiều lần chiến đấu. Long Quân thấy dân chúng khổ cực, đã quyết định cho mượn gươm thần để giúp nghĩa quân chiến thắng.
Long Quân để lưỡi gươm dưới sông và chuôi gươm trong rừng. Một người dân chài tên Lê Thận, khi kéo lưới ba lần đều vớt được thanh gươm, nhận ra đây là gươm thần và cất giữ. Khi Lê Lợi đến thăm, thanh gươm phát sáng với chữ 'Thuận Thiên', nhưng chưa hiểu hết giá trị của nó.
Khi Lê Lợi bị giặc đuổi vào rừng và tìm thấy chuôi gươm nạm ngọc, lắp ghép với thanh gươm cũ, mọi người nhận ra đây là gươm thần. Nhờ có gươm thần, nghĩa quân Lam Sơn chiến thắng liên tục và đánh đuổi giặc Minh. Sau khi dẹp giặc, Lê Lợi lên làm vua và khi đi thuyền trên hồ Tả Vọng gặp rùa vàng, sứ giả của Long Quân, và trao trả gươm thần. Rùa vàng ngậm gươm và lặn mất tích.
Từ đó, hồ Tả Vọng được gọi là Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm, nhắc nhở về những năm tháng chiến đấu của dân tộc và nhấn mạnh giá trị lịch sử của truyền thuyết này.
5. Kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời kể của em - Bài 8
Mỗi câu chuyện truyền thuyết hay cổ tích đều chứa đựng những bài học đạo lý và tư tưởng sâu sắc, nhằm truyền lại cho thế hệ sau. Truyền thuyết về Hồ Gươm cũng vậy, vừa ca ngợi cuộc kháng chiến chống giặc Minh của nhân dân ta, vừa chứng minh rằng cuộc chiến vì chính nghĩa sẽ được trời đất và thần linh ủng hộ và dẫn đến chiến thắng.
Vào thế kỷ XV, giặc Minh từ phương Bắc tràn xuống xâm lược nước ta, không chỉ chiếm đóng mà còn tàn ác, áp bức dân chúng, khiến lòng dân oán hận. Trong bối cảnh đó, nghĩa quân Lam Sơn do Lê Lợi lãnh đạo đã nổi dậy kháng chiến.
Dù nghĩa quân nhiều lần khởi nghĩa nhưng không thể thắng giặc do lực lượng yếu kém. Thấy vậy, Long Quân đã quyết định cho mượn gươm thần để nghĩa quân có thể tiêu diệt quân thù. Lê Thận, một ngư dân ở Thanh Hóa, trong một lần kéo lưới đã vớt được một thanh sắt, cả ba lần kéo đều trúng thanh sắt đó. Sau khi kiểm tra, Lê Thận nhận ra đây là lưỡi gươm và cất giữ nó. Khi Lê Lợi đến thăm, thanh gươm tự dưng phát sáng với chữ 'Thuận Thiên'. Sau đó, khi Lê Lợi bị giặc truy đuổi vào rừng, ông phát hiện một chuôi gươm nạm ngọc phát sáng trên cây đa.
Lê Lợi mang chuôi gươm về, lắp vào thanh gươm và bất ngờ nó trở thành gươm thần. Lê Thận dâng gươm cho Lê Lợi, và nhờ có gươm thần, nghĩa quân Lam Sơn trở nên mạnh mẽ và chiến thắng liên tục. Sau khi giành chiến thắng và đưa đất nước về hòa bình, Lê Lợi lên làm vua và dời đô về Thăng Long. Một năm sau, khi dạo thuyền trên hồ Tả Vọng, Lê Lợi gặp rùa vàng trên mặt nước, yêu cầu trả lại gươm cho Long Quân. Hiểu ý, Lê Lợi trao gươm cho rùa vàng, và rùa vàng mang gươm lặn xuống nước.
Từ đó, hồ Tả Vọng được đổi tên thành Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm, và cụ rùa ở hồ đã trở thành biểu tượng lịch sử. Đáng tiếc, cụ rùa đã qua đời vào năm 2016.
6. Kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời kể của em - Bài 9
Trong thời kỳ giặc Minh xâm lược nước ta, chúng coi thường dân ta như rơm rác và thực hiện nhiều hành động tàn bạo. Nhân dân căm phẫn đến tận xương tủy. Trong hoàn cảnh đó, ở vùng núi Lam Sơn, tỉnh Thanh Hóa, khi Lê Lợi phát động khởi nghĩa, dân chúng đã tụ tập theo ông rất đông. Tuy nhiên, sau nhiều trận chiến, nghĩa quân vẫn chưa thể đánh bại quân Minh. Nhớ lời thề xưa, Đức Long Quân quyết định cho mượn gươm thần để giúp nghĩa quân tiêu diệt quân thù.
Thời điểm ấy, ở Thanh Hóa có một người chài lưới tên Lê Thận. Một đêm trăng sáng, khi thả lưới ở một bến vắng, Lê Thận cảm thấy lưới nặng, nghĩ rằng có cá lớn. Nhưng khi kéo lưới lên, chỉ thấy một thanh sắt, nên chàng vứt xuống nước và tiếp tục thả lưới ở chỗ khác. Thanh sắt đó cứ lặp đi lặp lại mắc vào lưới của chàng. Khi kiểm tra kỹ, Lê Thận nhận ra đó là một lưỡi gươm và vui mừng reo lên:
– Ha ha! Một thanh gươm.
Chàng đem về cất trong lều và sau đó gia nhập nghĩa quân Lam Sơn, trở thành người dũng cảm và được tin tưởng. Một lần, khi Lê Lợi ghé thăm làng Thận, thanh sắt bỗng phát sáng. Lê Lợi cầm lên và thấy khắc chữ “Thuận Thiên”. Tuy nhiên, lúc đó chưa ai biết đây là báu vật.
Sau đó, khi nghĩa quân bị giặc truy đuổi và phải phân tán, Lê Lợi rút vào một khu rừng sâu và phát hiện ánh sáng từ một chuôi gươm nạm ngọc trên cây cổ thụ. Nhớ đến lưỡi gươm ở nhà Lê Thận, ông thu chuôi gươm và mang về. Khi gặp lại Lê Thận, Lê Lợi lắp chuôi vào lưỡi gươm và vừa khít, lập tức dâng gươm và nói:
– Đây là ân phúc trời ban cho minh công. Chúng tôi nguyện cùng gươm thần này phò trợ minh công để trả nợ nước!
Từ đó, tinh thần nghĩa quân trở nên mạnh mẽ hơn. Gươm thần giúp họ chiến thắng liên tiếp, quân Minh không còn làm chủ đất nước. Nghĩa quân không còn phải lẩn trốn như trước mà xông pha tìm giặc và có đầy đủ lương thực từ việc cướp của giặc. Lê Lợi lên làm vua và một năm sau, khi dạo chơi trên hồ Tả Vọng, vua gặp rùa vàng và yêu cầu trả lại gươm cho Long Quân. Ngay lập tức, rùa vàng lấy gươm và lặn xuống nước. Ánh sáng từ dưới mặt hồ vẫn loang loáng, và hồ Tả Vọng được đổi tên thành Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm (hồ trả gươm).
7. Kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời kể của em - Bài 1
Dù trải qua bao thăng trầm của lịch sử, Hà Nội vẫn lưu giữ vẻ đẹp cổ kính của một đô thị văn hiến. Khi nhắc đến Hà Nội, hình ảnh hồ Gươm luôn gợi nhớ câu chuyện về người anh hùng Lê Lợi và gươm thần, tại hồ Tả Vọng. Chuyện kể rằng:
Vào thế kỉ XV, dưới sự đô hộ của giặc Minh, nhân dân ta phải chịu đựng nhiều khổ cực. Lòng căm phẫn của người dân lên đến cực điểm. Nghĩa quân Lam Sơn lúc đó còn yếu, phải chịu nhiều thất bại. Long Quân quyết định cho nghĩa quân mượn gươm thần để đánh giặc. Thời điểm ấy, ở Thanh Hóa, có một ngư dân tên Lê Thận. Một đêm, khi thả lưới ở bờ sông vắng, Lê Thận chỉ kéo lên được một thanh sắt. Sau ba lần gặp phải thanh sắt đó, Thận mới soi đèn xem kỹ và phát hiện đây là một lưỡi gươm, nên đã mang về nhà.
Sau này, Thận gia nhập nghĩa quân Lam Sơn, trở nên dũng cảm và không sợ nguy hiểm. Một lần, Lê Lợi đến thăm nhà Thận, bỗng thấy ánh sáng lạ phát ra từ góc nhà, hóa ra là từ lưỡi gươm với khắc chữ “Thuận Thiên”. Nhưng lúc đó chưa ai biết đây là báu vật.
Trong một lần bị giặc truy đuổi, Lê Lợi phải tản ra, và khi đi qua một khu rừng, thấy ánh sáng lạ trên ngọn cây. Lê Lợi trèo lên và phát hiện đó là một chuôi gươm nạm ngọc. Nhớ đến lưỡi gươm có khắc chữ “Thuận Thiên”, ông mang chuôi gươm về và yêu cầu Thận mang lưỡi gươm đến. Sau khi nghe Thận kể về việc vớt gươm ba lần, Lê Lợi hiểu rằng đây là ý trời và nhận gươm từ Thận, nói: “Đây là ân phúc trời ban cho minh công. Chúng tôi nguyện theo minh công, cùng thanh gươm thần này để báo đáp Tổ quốc.”
Khi biết đây là gươm thần, tinh thần nghĩa quân Lê Lợi càng thêm mạnh mẽ. Quân ta chiến thắng liên tục, tăm tiếng vang xa, lực lượng ngày một tăng. Nghĩa quân chiếm được nhiều kho lương thực và nhanh chóng quét sạch kẻ thù. Cuộc sống nhân dân trở nên yên bình và hạnh phúc.
Khi giặc Minh bị đánh bại, Lê Lợi lên ngôi vua. Trong một lần dạo chơi quanh hồ Tả Vọng, Long Quân đã sai Rùa vàng đòi lại gươm thần. Khi thuyền rồng của vua ra giữa hồ, vua thấy gươm tự động động đậy và sóng lớn xuất hiện. Vua lệnh dừng thuyền, và Rùa vàng đến yêu cầu: “Xin bệ hạ hoàn gươm cho Long Quân”. Vua hiểu ý, đưa gươm về phía Rùa vàng, và ngay lập tức, Rùa vàng há miệng nhận gươm và lặn xuống nước.
Từ đó, hồ Tả Vọng được đổi tên thành hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm. Tên gọi ấy gắn liền với chiến công và sự chính nghĩa của cuộc khởi nghĩa Lam Sơn và người anh hùng Lê Lợi.
8. Kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời kể của em - Bài 2
Trong lúc nước Nam đang yên bình, giặc Minh bất ngờ xâm lược và áp đặt ách đô hộ tàn bạo, xem thường nhân dân như cỏ rác. Sự oán hận của dân chúng trở nên sâu sắc.
Lúc bấy giờ, ở Lam Sơn, nghĩa quân đã nổi dậy, nhưng vì lực lượng còn yếu nên liên tiếp thất bại. Nhân dân phải chịu khổ cực. Đức Long Quân thấy vậy quyết định trao cho nghĩa quân một thanh gươm thần để chống lại giặc và cứu nước.
Vào một đêm ở Thanh Hóa, ngư dân Lê Thận thả lưới và chỉ vớt được một thanh sắt. Sau nhiều lần vớt phải thanh sắt đó, Thận quyết định nhìn kỹ và phát hiện ra đây là lưỡi gươm. Thận mang gươm về nhà và sau đó gia nhập nghĩa quân Lam Sơn, thể hiện lòng yêu nước và dũng cảm. Khi Lê Lợi đến thăm, ánh sáng lạ từ lưỡi gươm làm mọi người ngạc nhiên, nhưng chưa ai nhận ra giá trị của nó. Nghĩa quân vẫn thất bại liên tiếp.
Trong một lần bị giặc truy đuổi, Lê Lợi đi vào rừng và phát hiện một chuôi gươm nạm ngọc trên ngọn cây. Ông kết hợp chuôi gươm với lưỡi gươm ở nhà Lê Thận, và phát hiện chúng khớp nhau hoàn hảo. Lê Thận vui mừng trao gươm cho Lê Lợi, cam kết đồng hành cùng thanh gươm để cứu nước.
Kể từ đó, nghĩa quân Lam Sơn trở nên mạnh mẽ hơn. Lê Lợi cùng gươm thần đánh bại giặc Minh, chiến thắng liên tục và mở rộng quyền lực. Nghĩa quân chiếm nhiều kho lương thực, quét sạch kẻ thù và đem lại bình yên cho đất nước. Khi Lê Lợi lên ngôi, vào một năm sau, Rùa Vàng xuất hiện để đòi lại gươm thần. Khi thuyền tiến ra giữa hồ, gươm tự động lay động và Rùa Vàng yêu cầu vua hoàn trả gươm. Vua hiểu ý, đưa gươm cho Rùa Vàng, và từ đó, hồ Tả Vọng được đổi tên thành Hồ Gươm hay Hồ Hoàn Kiếm, gắn liền với chiến thắng và chính nghĩa của cuộc khởi nghĩa Lam Sơn.
Nhìn hồ Hoàn Kiếm, em không khỏi nhớ về gươm thần và những chiến công oanh liệt của nghĩa quân Lam Sơn. Em tự hào về lịch sử dân tộc và hy vọng hòa bình sẽ mãi bền vững.
9. Kể lại truyền thuyết “Sự tích Hồ Gươm” qua lời kể của em - Bài 3
Khi giặc Minh xâm lược và áp đặt sự đô hộ tàn bạo lên nước Nam, chúng coi thường dân chúng và gây ra nhiều hành động trái đạo lý. Nghĩa quân Lam Sơn nhiều lần đứng lên chống giặc nhưng đều thất bại.
Nhận thấy tình hình, Đức Long Quân quyết định trao cho nghĩa quân một thanh Gươm thần để chống lại giặc. Lúc đó, ở Thanh Hoá, có chàng trai đánh cá tên là Lê Thận. Một đêm, Thận thả lưới và ba lần vớt được một thanh sắt. Nhận ra đó là lưỡi gươm, Thận cất giữ và gia nhập nghĩa quân Lam Sơn. Khi Lê Lợi đến nhà Thận, thanh gươm tự nhiên sáng lên, Lê Lợi nhận ra có hai chữ “Thuận Thiên”.
Trong một lần bị giặc truy đuổi, Lê Lợi phát hiện chuôi gươm nạm ngọc trên ngọn cây đa tỏa sáng. Nhớ đến lưỡi gươm ở nhà Thận, Lê Lợi lấy chuôi gươm và về kể lại với mọi người. Khi thử lắp chuôi vào lưỡi gươm, chúng khớp hoàn hảo. Lê Thận vui mừng trao gươm cho Lê Lợi, khẳng định đây là ý trời giao phó cho Lê Lợi để làm việc lớn. Với thanh gươm và tinh thần quyết chiến, nghĩa quân Lam Sơn mạnh mẽ hơn, khiến quân Minh khiếp sợ và chiến thắng liên tục.
Danh tiếng nghĩa quân lan rộng khắp nơi. Chiến lợi phẩm thu được ngày càng nhiều, và họ nhanh chóng đẩy lùi quân Minh ra khỏi đất nước. Một năm sau, vua Lê Lợi ngự thuyền rồng dạo quanh hồ Tả Vọng và Rùa vàng từ dưới nước hiện lên đòi lại thanh gươm thần. Vua hiểu ý, trao gươm cho Rùa vàng, và Rùa vàng nhanh chóng lấy gươm rồi lặn xuống nước. Mặc dù gươm và Rùa đã chìm, ánh sáng vẫn còn lấp lánh dưới hồ. Hồ Tả Vọng từ đó được gọi là hồ Gươm hay hồ Hoàn Kiếm.