Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là nguồn cảm hứng cho nhiều nhà thơ sáng tác những bài thơ ý nghĩa, tôn vinh các thầy cô đáng kính của chúng ta.
Ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 là dịp để tri ân và ghi nhớ công ơn dạy dỗ của các thầy cô. Hãy cùng Mytour khám phá hơn 20 bài thơ hay về các thầy cô trong ngày đặc biệt này để thể hiện sự tôn trọng và tình cảm của mình nhé!
Ngày Lễ Nhà Giáo
Tác giả: Đặng Ngọc Đào
Chúc các thầy cô một ngày vui vẻ
Khỏe mạnh, an lành và giọng hát truyền cảm
Tụ họp cùng nhau, thưởng thức bữa tiệc nhỏ
Hoa tươi, lời chúc tụng tràn đầy
Nhiều ngày lao động vất vả tại trường
Dạy dỗ đám trẻ một cách nhiệt huyết
Góp phần làm cho cuộc sống thêm phong phú
Vinh danh lung linh, lòng biết ơn dày đặc...
Bài thơ chúc mừng Ngày Nhà giáo Việt NamLá cây nhuộm màu tóc của thầy
Tác giả: Hồ Ngọc Quân
Trường mở cửa chào đón nhận huân chương
Gặp thầy, gặp bạn, tràn đầy tình thương
Cảm xúc ngập tràn, lòng lâng lâng
Tóc thầy đã bạc, biết được đâu
Sân trường xanh tươi, mầm non mọc um tùm
Có lẽ lá cây nhuộm tóc của thầy
Khi rời đi, lòng trào dâng những lo âu
Nguyện rằng mãi là học trò ngoan
Thầy và chiếc thuyền xưa
Tác giả: Nguyễn Quốc Đạt
Năm tháng êm đềm trôi lặng lẽ
Con thuyền kể lại những câu chuyện xưa
Nhớ người chèo lái đưa đón
Dù bụi phấn mùa trưa rơi phủ kín
Bay lên như những cánh diều
Những khách ngày xưa dần dần lãng quên
Rời xa bến nước, tên cũng mờ mịt
Giờ đây sông vắng lặng, không còn tiếng cười
Giọt sương mặn rơi trên cuộc đời
Tóc thầy bạc trắng giữa bầu trời chiều đông
Ánh mắt thầy mệt mỏi xa xăm
Cây bơ cô đơn đứng giữa dòng thời gian...
Cô ơi,
Tác giả: Thảo Thảo
Rời xa mái trường thân yêu
Bấy nhiêu năm rồi cô nhỉ?
Trong lòng em luôn ấp ủ
Những lời dạy bảo của cô
Ngày ấy, trong mùa thu
Bước chân em nhộn nhịp...
Cô không từ biệt
Rời xa trường, khi nào thế?
Em cứ tưởng như trong một giấc mơ
Cô đi đâu, chẳng thể biết?
Những lời của cô vẫn vang vọng tha thiết
Từ giọng nói dịu dàng của cô
Thời gian trôi qua êm đềm
Cô vẫn chưa một lần quay trở lại
Chúng em mãi nhớ về cô
Mong chờ thấy cô trở về
Trước đây, cô luôn bảo bọc...
Giờ đây, chúng em đã trưởng thành
Ngày chia tay trường đã gần kề
Bao giờ mới được gặp lại cô?!
Nghe thầy đọc những bài thơ
Tác giả: Trần Đăng Khoa
Mỗi ngày em nghe thầy đọc
Tiếng thơ ngân nga, nắng rọi trên lá xanh quê nhà
Âm thanh mái chèo vang dội từ sông xa
Nhẹ nhàng như tiếng nói của bà năm xưa
Nghe trăng chiếu sáng trên dòng sông dưới bóng dừa
Vang vọng tiếng mưa rơi giữa bầu trời xanh thẳm
Thêm vào đó là yêu thương trong tiếng hát và nụ cười của mẹ
Yêu thơ, em cảm nhận rằng cảnh đất trời trở nên đẹp hơn...
Bài thơ không có tựa đề
Tác giả: Nguyễn Trung Dzũng
Tri thức từ quá khứ quay trở lại,
Tình cảm đậm sâu từ các thầy cô!
Những người mang đến ánh sáng chiếu rọi cho tuổi trẻ;
Ai đang lái chiếc thuyền chiều tới bến này?
Chiếc thuyền đưa đến vinh quang ở một đất nước mới;
Lời cảm ơn dành cho người lái đò tài ba!
Ơn này sẽ mãi được ghi sâu trong tâm trí...
Người đã giúp con vượt qua những gian khổ!
Những bài thơ tuyệt vời nhất dành tặng cho các thầy cô vào ngày 20/11Nhà lái đò
Tác giả: Thảo Nguyên
Một cuộc đời - một dòng sông...
Ai dám đứng trông chờ ở bến sông,
5 bài thơ ngắn đậm chất tình thầy trò, hình ảnh số 3
'Muốn vượt sông phải cần có đò'
Trên con đường đời, tin tưởng vào người lái đưa...
Dù tháng ngày dài dằng dặc với nắng mưa,
Con đò tri thức của thầy đưa qua bao người.
Qua sông, gửi lại nụ cười
Tình yêu này dành cho người thầy thân yêu.
Chiếc đò gỗ - một ngọn sương trên đỉnh mái
Luôn bên ta suốt muôn ngàn ngày,
Dòng sông ấy vẫn chảy mãi,
Thầy tiếp tục đưa những chiếc đò qua dòng sông...
Những lời khuyên sâu sắc của thầy
Tác giả: Phạm Duy Cầu
Một số buổi chiều hè, những bông phượng đỏ rơi
Những năm cũ đã qua, sắp trôi xa.
Tình bạn cũ ấy, ân tình sâu đậm
Nhớ về những thầy cô xưa, tình không phai mờ.
Để được cho đi, thầy cần có tâm
Nhận những điều đó một cách chân thành, đó là đạo lý của tôi.
Cho đi không phải là mất đi, tình cảm vĩnh viễn.
Nhận được niềm vui trong cuộc sống, đó là quan trọng nhất.
Thưa thầy
Tác giả: Ngân Hoàng
Bỗng dưng con nhận ra tóc thầy đã bạc trắng
Mỗi lần nhìn thấy, con tự nhủ rằng đó chỉ là dấu hiệu của thời gian
Nhưng lòng con vẫn xao xuyến mãi mãi không nguôi
Bao nhiêu năm đã trôi qua? Đã bao lâu rồi phải không? Thầy ơi...
Khi lớp học đã ra đi, thầy vẫn ở lại
Những ngọn chèo trở thành những dấu vết trắng trên bảng
Và thầy là người lái đò cẩn thận
Hướng dẫn chúng con trong cuộc hành trình đến tương lai
Thời gian ơi, xin dừng lại, đừng trôi đi
Để chúng con có thêm lần cuối cùng để kính phục và cảm ơn
Gọi tên thầy với tất cả sự tin yêu ...
Thưa Thầy
Tác giả: Tạ Nghi Lễ
Kính thưa thầy, buổi học chiều nay
Con đã để quên bên ngoài cửa lớp
Dưới bóng cây phượng già, con nghe tiếng chim hót
Con biến mình thành bướm và hoa
Thưa thầy, bài tập của ngày hôm qua
Con nhét vào ngăn khóa kín
Mải mê lướt trên những đợt sóng
Với tư cách một nghệ sĩ trượt băng
Thưa thầy, ở bên cạnh ly cà phê đen
Con đốt cháy thời gian bằng khói thuốc
Sống cho bản thân mà không mơ ước gì
Mình sẽ là ai? Tôi sẽ trở thành ai?
Thưa thầy, bước qua cổng ngõ nhà thầy hôm nay
Con vẫn thấy ánh trăng ấm áp chiếu sáng
Thầy ngồi bên bàn phẳng yên lặng
Soạn bài dưới tiếng ho khan kẽ
Thưa thầy, hãy nhận định: điều đơn giản
Sao con học mãi mà không nhớ
Để bây giờ khi con hiểu rồi
Biết phải làm thế nào để xin lỗi thầy
Lời ru từ trái tim thầy
Tác giả: Đoàn Vị Thượng
Mỗi nghề đều có một lời ru riêng
Dù tốt hay xấu, thầy vẫn chọn lời ru này
Lời ru của gió trong lành và mây trắng
Con sông chảy qua lòng mẹ và con đường mà cha đã cày
Bắt đầu tuổi lên ba từ khi
Thầy ru điệp khúc quê hương cho em
Yêu đã, nhớ rồi càng yêu thêm
Tình yêu không biên giới cuối cùng!
Thầy không ru đủ nghìn lời
Dù biết chữ nhưng em vẫn còn trẻ
Tuổi thơ em đã từng trải qua
Ước mơ vô tận như bầu trời xa xăm
Như lời ru của lửa hồn nồng
Hạt mầm kia trong búp hoa, lá xanh
Thầy ru say đắm hết mình
Nguyện ước mơ em ngập tràn đầy.
Mẹ ru em giấc ngủ êm
Thầy ru mỗi bình minh bắt đầu ngày
Trong lòng em, từng chữ nối dài
Đừng quên mẹ, nắm tay bé nhỏ
Từ trường học, ngọt mát học trò
Nguyện lời ru dẫn lối em đi
(Con đường thầy, dẫu lắm khi
Tuổi thơ qua như cánh chim rồi!)
Dẫu thầy già, lòng vẫn non nớt
Hòa mình vào từng số phận trẻ thơ
Dù phấn đen trên bảng trắng
Hành trang ấy, thầy mang theo
Những bài thơ ý nghĩa về ngày 20/11 dành tặng thầy côXin lỗi các em
Tác giả: Trần Ngọc Hưởng
Tôi không phải người làm ruộng
Cày cuốc xong, đánh giấc say sưa
Chuông reo tan buổi dạy rồi
Nghe ray rứt, nỗi đời chưa yên
Trách lòng trước các em
Dửng dưng nghe tiếng hồn nhiên gọi: Thầy!
Rụng dần dưới ánh phấn bay
Ước mơ thuở trẻ tuổi đầy nhiệt huyết
Dẫu là lời dạy của riêng mình
Cơn ho bất ngờ đến, vô tình chia cắt
Dù là tiết học vừa kết thúc
Bước ra khỏi cửa lớp, hơi thở đôi lần trở nên rối bời!
Hãy thông cảm cho tôi, các em ơi
Giấu đi bao nỗi lo sợ không nguôi từng giờ
Cuộc đời ồn ào với những giao dịch mua bán
Quần áo không phải làm dễ dàng khi chơi đùa với ai.
Làm ngơ với cuộc sống ngoài kia
Nhiều điều lạ lùng thường trở nên quen thuộc
Tốt xấu, yêu ghét, đen trắng
Nhưng nhiều sự thật đã bị nhìn trực diện
Ai còn lo lắng trong đêm tối sâu
Trong những sợi tóc bạc của họ có sự trải nghiệm sâu sắc
Chân thành xin lỗi các em
Hiểu được khi trưởng thành vào ngày mai!
Tôi và thầy
Tác giả: Phạm Minh Dũng
Tôi và thầy
Một người lạ trong nước lã
Tôi và thầy
Sự khác biệt qua các thế hệ
Tôi đã tự hỏi bản thân nhiều lần
Hàng ngàn ngày đã trôi qua mà không gặp lại
Những người thầy dạy tôi từ khi còn thơ ấu
Vẫn đi cùng tôi suốt hành trình
Vẫn truyền động viên cho tôi
Mỗi khi tôi gặp khó khăn
Vẫn đồng hành cùng tôi những lời nhắc nhở
Mỗi khi tôi đạt được thành công...
Qua những niềm vui, qua những khó khăn
Câu trả lời tỏa sáng như những ngôi sao
Thầy là người gửi tôi những khát vọng của một người cha
Thầy truyền đạt cho tôi lòng kiên nhẫn và quyết tâm
Con đường vẫn còn rất dài và xa
Thầy giáo xưa dẫn đường tôi từng bước!
Từng bước đi, tôi với những kỷ niệm về thầy...
Với những kỷ niệm về thầy tôi...
Những dấu vết của thời học trò giờ đã xa xôi
Ngày xưa đã xa rồi
Khi chiều buông, ánh nắng vàng phai
Kỷ niệm ngọt ngào của những ngày xưa vẫn đọng lại trong lòng
Một mình lang thang tìm lại từng dấu vết
Nơi đó, một thoáng hương thơm của quá khứ dưới mái trường
Dù đã xa rời, nhưng vẫn mãi nhớ thương...
Này bàn ghế cũ, hàng cây me quen thuộc
Bảng đen kia, nhớ về những ngày học trò thân thương
Những kỷ niệm ngọt ngào đã trở thành bụi phấn xa rồi... nhưng vẫn gửi lại một chút hương thơm
Bạn ơi, bây giờ đã xa tôi rồi
Mỗi người một nơi, mỗi con đường riêng
Cuộc đời giống như một cuốn sách
Thế giới này rộng lớn, nhớ nhưng mặt trời!!!
Nước mắt giờ đây rơi vì nhớ ai???
Buồn cho những tháng ngày đã xa
Tìm kiếm hình bóng cũ, liệu còn gì?
Tôi nhớ về thầy, nhớ... trong lòng xót xa!
Như còn đây tiếng giảng bài
Mỗi trang giáo án vẫn giữ nguyên
Dù cuộc đời về muôn nẻo
Vẫn nhớ thầy ơi! Không thể phai nhạt!!!
Khi thầy nghỉ hưu
Tác giả: Lá Me
Cây phượng già nở mùa hạ trên cao
Ở bục giảng, giọng thầy đột ngột trầm lắng:
'Các con hãy cố gắng… năm học cuối cùng…'
Một chút xúc động… bụi phấn rối loạn.
Ngày hôm qua hay ngày trong quá khứ nào
Học sinh bước vào trường trung học, nức lòng
Thương cây lúa biến từ hạt thóc trở thành đất ruộng
Thầy gieo mùa vàng, ruộng đồng hòa quyện.
Mai khi thầy trở về, sân trường cũ liệu có đau lòng?
Hay là nỗi nhớ sâu sắc chôn vùi dưới lớp bụi?
Dù đắng cay, dù đau thương vạn trùng
Những gì thầy truyền đạt liệu có còn tồn tại vào ngày mai?
Khi thầy trở về vào ngày mai, mùa gọi nắng lên cao
Áo bạc của thầy như trang sách cũ
Con cảm thấy nghẹn ngào không thể diễn đạt bằng lời
Đã bao lần con làm phiền thầy ơi!
Không đề
Tác giả: Nguyễn Thị Chí Mỹ
Cầm bút lên để viết một bài thơ
Bỗng nhớ ra hôm nay là ngày của nhà giáo
Cảm thấy xấu hổ vì những lần kiêu căng trước đây
Nhận ra con cũng giống như bao người khác
Cầm bút lên, điều đầu tiên con nghĩ
Ai là cha, là mẹ, là thầy…
Chỉ là những cảm xúc vu vơ, bình dị, nhỏ nhặt…
Chẳng biết khi nào con sẽ lớn lên,
Thầy ơi! Con viết về thầy, nhưng lại nhuộm trắng
Lại “kính trọng”, lại “hy sinh vô danh”…
Những từ ngữ được sắp xếp một cách đều đặn
Tại sao lại quấn quýt vào những lời dối trá đến đau lòng.
Đã buổi chiều, bến xe vắng vẻ hiu quạnh
Chuyến xe cuối cùng bắt đầu lăn bánh
Cửa sổ xe kêu ù ù dưới làn gió mạnh
Con đường trôi về phía chẳng phải là nhà…
Mơ màng nghe tiếng cũ ê a
Thầy ở gần lại trở nên hình ảnh rất thực
Có những điều vô cùng đơn giản
Tại sao mãi giờ con mới nhận ra.
Thầy Giáo Lớp Em
Tác giả: Tùy bút
Thầy giáo lớp em
Tài năng uyển chuyển
Dáng vẻ trẻ trung
Đôi giày lấp lánh
Mọi người đều ngỡ ngàng
Em ngỡ ngàng hơn.
Nghề giáo viên tôn quý
Nghề giáo viên vô cùng quý báuTác giả: Tùy bút
Mọi người đều khen nghề giáo viên tôn quý
Thanh cao nhưng vẫn nhàn hạ… em tự hào
Chưa đầy bốn tuổi đã làm mẹ một đám con
Cả một lũ con đã có từ khi em còn bé
Biết ơn
Tác giả: Đào Phượng
Mùa thu đã tan, đông đã đến
Nhớ mong cô thầy trong lòng bồi hồi
Ai trao đam mê ngày hôm nay
Mở đường cho đôi cánh em bay vào cuộc đời
Những chuyến đò lặng lẽ không từ biệt
Gieo mầm xanh tươi, rực rỡ tương lai
Trên những trang giáo án chăm chỉ
Dành trọn tâm huyết suốt năm tháng dài
Từng câu, từng chữ kỳ công
Những lời dạy dỗ chân thành sâu sắc
Khuya sớm mệt mỏi vất vả
Nhiều đêm nín lặng tiếng ho khó chịu
Bao thế hệ đã trôi qua
Thầy cô luôn luôn ước ao theo dõi
Dù có mưa gió, dù bão táp
Vẫn âm thầm chiếu sáng bầu trời ước mơ
Hôm nay, lòng viết vần thơ
Tri ân từ lòng, vô vàn khắc sâu
Nẻo đời dẫu có thăng trầm
Dù gian khó, lòng biết ơn vẫn sâu
Chúc mừng ngày Nhà giáo hôm nay
Dâng lên lời chúc, muôn nơi thầy cô
An khang hạnh phúc, tỏa sáng rạng ngời
Gia đình êm đềm, trọn đời ấm áp
Dẫu có phải xa cách nghìn dặm
Tâm hồn vẫn khắc khoải hoài niệm thầy cô
Hành trình tri thức
Tác giả: Bằng Lăng Tím
Quay về bên mái trường xưa
Những kỷ niệm trôi qua như mới đây
Sương mai rải mái tóc thầy cô
Bảng đen phấn trắng còn đây trong lớp
Con đò neo đậu bến sông
Dẫn theo đàn em nhỏ, ấm áp yêu thương
Lá phượng rơi cuối đường
Nỗi nhớ vương mãi trong hồn thầy
Tiếng chim ríu ran trên cành me
Cánh diều mơ ước đưa ta trở về tuổi thơ
Bên trang giáo án, từng giờ trôi qua
Thầy vẫn lặng lẽ đưa đò qua sông
Ngoài sân, tia nắng vàng óng ánh
Chuyến đò tri thức vẫn mang hơi thở của thầy
Nhớ cô giáo trên làng xưa
Dù đã bao năm rời xa làng quê
Nhớ con bướm trắng, hoa vàng trên lối quê
Nhớ bài tập đọc ê a
Thương cô giáo xưa, mơ về thời thơ ấu
Nét chữ dại khờ xiêu nghiêng trên giấy vở
Tay cô ấm nồng, lòng em vẫn nhớ mãi
Cứ nhìn vào vở thơ ấu đã được xem
Tình cô như mẹ, biết đem lại điều gì
Tờ giấy uốn cong dưới đầu bút chì
Màu mực đỏ ngấm vào dấu ghi bên lề
Thương trường xưa, nhớ về làng quê
Mơ về một ngày trở lại thăm Cô
Hoa và ngày 20/11
Hoa và ngày 20/11Những bông hoa hồng của những ngày xưa
Vẫn lung linh sắc thắm rực rỡ
20-11 ngày ấy
Thầy tôi mới bước qua tuổi hai mươi
Cô tôi diện chiếc áo dài trắng
Tóc xanh buông một bông hồng
Như mùa xuân đang về
Học trò ngẩn ngơ đang chờ đợi...
Hồn hoa rực rỡ ngày ấy...
Xuân về, thầy đã qua bốn mươi
Tóc trắng pha bụi phấn
Còn thấy nhành hoa cô cài không?
Hồn hoa rực rỡ ngày ấy...
Áo dài trắng nơi đâu,
Thầy cô - những mùa trái ngọt
Bỗng dưng em nở hoa lúc nào.
Phan Thị Thanh Nhàn
Đây là 20+ bài thơ 20/11 hay, tri ân thầy cô mừng ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11 mà Mytour tổng hợp. Hy vọng bạn có thể chọn được bài thơ 20/11 phù hợp để dành tặng người thầy, người cô đáng kính của mình. Hãy khám phá thêm 20 bài thơ về lễ bế giảng, chia tay thầy cô cuối cấp, mang lại cảm xúc.
Mua nước hoa chính hãng, giá tốt tại Mytour để biếu tặng thầy cô nhân ngày 20/11 nhé: