1. Tản Mạn Về Tháng Mười Một - Hoàng Phan
TẢN MẠN THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Hoàng Phan
Gió bấc về mang hơi lạnh từ xa
Trời mây xám xua nắng vàng lẩn khuất
Hương hoa sữa dường như đà phai nhạt
Tháng Mười một về se sắt hanh hao
Đồng hoa cải lấp lánh tựa trời sao
Như níu lại chút vàng mùa thu cũ
Các bạn trẻ cùng vui đùa hớn hở
Khoác tay nhau áo ấm đủ sắc mầu
Tháng Mười một, ngày hối hả trôi mau
Mặt trời vội ươm trái cây chín mọng
Đêm mùa đông giấc ngủ dài thêm mộng
Cánh đồng đang phơi ải đợi nước về
Anh và em bao năm tháng cận kề
Vẫn xao xuyến khi đông về gõ cửa
Nhớ những đêm mùa đông còn cách trở
Ấm nồng sao khi gặp gỡ hẹn hò
Hoa tím đưa hương rực rỡ bên bờ
Như hứa hẹn đến một mùa hoa trái
Tháng Mười một sẽ đi qua vồi vội
Với lòng người hướng tới phía trời xuân.
21.11.2018
PH


2. Tuyển Tập Bài Thơ
BUỒN BÊN THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Hoàng Hôn
Tháng mười một vương vấn buồn bên lối cũ
Kỷ niệm trường xưa dần phai nhạt trong gió
Áo dài thướt tha dưới ánh nắng xao xuyến
Hoài niệm xanh mơn mởn trong tim u hoài
Tháng mười một bước chân chập chững nỗi niềm
Đường đời trải bước từng bước em dần lớn
Thầy cô dẫn dắt từng bước chân đầu tiên
Hạnh phúc đong đầy trong ký ức êm đềm
Chúc thầy cô mãi trẻ mãi trường tồn vững mạnh
Hòa bình, hạnh phúc trong tình người gần xa
Ngày nhà giáo Việt Nam tới nơi rồi
Hoa tươi sáng rạng ngời trên con đường
Ngọn hy vọng sáng ngời không phai tàn
Em thơ bước vào ngày mai đầy sức sống
Mơ ước bay xa, xanh biếc trời mênh mông
Trái tim nồng ấm dựng xây tương lai rộng mở
Tháng mười một vẫn ngân ca êm đềm
Sứ mệnh truyền bá tri thức, tình thầy trò
Đêm dài viết dấu bài giảng sáng tạo
Vươn tới giấc mơ ngày mai sáng trăng sao.


3. Bài thơ: TIẾNG HÁT THÁNG 11 - Nguyễn Thị Lan
TIẾNG HÁT THÁNG 11
Thơ: Nguyễn Thị Lan
Tháng mười một kia tiếng hát lưu luyến
Đông về trên cành, gió lay nhẹ nhàng
Âm nhạc mơ màng, dịu dàng trôi bên tai
Lá vàng rơi, trải thảm vàng dưới chân.
Tháng mười một kia giọt sương cùng lệ
Buồn vui cuộc đời, qua lại như mơ
Nắng vàng rơi, in hình bóng nắng vàng
Trên cánh đồng vắng, bên hè phố quen.
Tháng mười một kia góc phố lặng thinh
Chim ca ríu rít, trời xanh biếc xanh
Tiếng hát tháng 11, êm đềm ngân vang
Trong tim ta, những ước mơ bất tận.
Mỗi khúc hát, mỗi lời ca êm đềm
Thấm vào lòng, như làn hương dịu dàng
Tháng mười một kia, ta hát vang lên
Yêu thương, hi vọng, và niềm tin mãi mãi.


4. Bài thơ: CHIỀU THÁNG MƯỜI MỘT - Nguyễn Thị An
CHIỀU THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Nguyễn Thị An
Nắng ấm rơi lên phố chiều tháng mười một,
Hoàng hôn buông ánh vàng ươm trên cành cây,
Con đường quen vắng vẻ gió lạnh lồng lộng,
Bước chân êm đềm trên lối về yêu thương.
Tháng mười một, những cơn gió se lạnh buốt,
Lá vàng rụng trải thảm, dệt một mùa thu,
Những ký ức xao xuyến nhẹ nhàng trôi về,
Tình yêu ấm áp đong đầy trong tim thơ.
Chiều tháng mười một, những hạt mưa buông rơi,
Nhè nhẹ ru bên tai những bài ca thầm,
Góc phố hiên ngang, những góc phố quen thuộc,
Tình yêu chân thành trải dài bao ngày dài.
Chiều tháng mười một, lòng người dịu dàng lắng xuống,
Góc phố vắng lặng, nhưng trái tim rộn ràng,
Âm nhạc chiều tan, tiếng chuông gió hiền hòa,
Một mùa thu êm đềm, đọng lại trong lòng.


5. Bài thơ: NỖI BUỒN THÁNG 11 - Nguyễn Thị Lan Anh
NGỌN LỬA TRONG THÁNG 11
Thơ: Hoàng Huyền
Tháng mười một lại về, đèn trời hé mở
Hơi lạnh vương vấn, mùa thu dần rụng rời
Đêm đêm gió nhẹ thổi, khu vườn mơ mộng bao la
Trong tim ai nỗi nhớ, hồn bay theo làn khói.
Tháng mười một, ngọn lửa nhỏ khẽ cháy
Trên bàn ấm áp, ly trà sắc nồng hương
Chân trời buồn vương lên tia nắng sớm mai
Và trên cành cây, lá vàng rơi tít mùa.
Em và anh, bên nhau trong ngày đầu đông
Tay nắm chặt tay, bước qua từng con đường
Ngọn lửa trong tim, rực rỡ như đóa hồng
Và tháng mười một, tình yêu dâng trào bồi hồi.
Ngọn lửa trong tháng mười một không phai mờ
Màu vàng rực rỡ, nồng ấm như ánh sáng
Đến khi mùa đông buốt giá ập đến
Tháng mười một vẫn lung linh trong trái tim.
Tháng mười một, hãy ấm áp như trà sôi
Và ngọn lửa trong lòng, mãi không tắt!


6. Bài thơ: KHÚC NHẠC THÁNG MƯỜI MỘT - Phan Thị Tuyết vân
KHÚC NHẠC THÁNG MƯỜI MỘT.
Thơ: Phan Thị Tuyết vân
Tháng mười một, gió lạnh tràn qua phố phường.
Đèn vàng ấm áp khoe sắc trên cành liễu.
Bước chân vội vàng, tiếng lá reo ca.
Tháng mười một đưa ta về kỷ niệm.
Khúc nhạc tháng mười một vang vọng xa.
Màu sắc thu vẫn còn đọng trong tâm hồn.
Ngày ấy bên em, ta bước trên lối rừng.
Nắng vàng hòa mình vào nỗi nhớ thương.
Tháng mười một, trong tim ta vẫn u hoài.
Góc phố quen, hình bóng ai vẫn hiện hữu.
Thời gian trôi, nhưng tình yêu không phai mờ.
Trong khúc nhạc tháng mười một, em vẫn là người.
Phố Nắng
Hà Nội, 2/11/2018


7. Bài thơ: ĐÁNH THỨC THÁNG MƯỜI MỘT - Phan Thu Hà
ĐÁNH THỨC THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Phan Thu Hà
Tháng mười một về, một lần nữa thức dậy
Bước chân ai chầm chậm trên con đường
Mắt đêm mơ mộng chợt bừng tỉnh giấc
Ngày mới mang theo những hy vọng.
Tháng mười một, thời gian trôi nhanh chóng
Hạnh phúc và nỗi buồn đều vừa phải
Nắng lung linh chiếu sáng cả ngày dài
Mặt trời ấm áp tay ai nắm vững.
Tháng mười một, giọt sương long lanh đêm qua
Chút se lạnh giữa trời đông bắt đầu
Nhưng lòng vẫn ngẩng cao hướng về trời
Hy vọng ươm mầm, như đóa hoa nở.
Tháng mười một, là lúc ta sum vầy
Trong tình thương, trong ôm ấp gia đình
Và từng khoảnh khắc, ta sống đắm say
Trong ân tình, từng ngày một êm đềm.
Tháng mười một, mỗi khoảnh khắc quý giá
Là một món quà, là một niềm vui
Tháng mười một, ta vui vẻ chào đón
Để cùng nhau, xây dựng tương lai mới!
Phan Thu Hà


8. Bài thơ: NHỚ VỀ CÔ - Nguyễn Thị Khánh Hà
NHỚ CÔ THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Nguyễn Thị Khánh Hà
Bao tháng mười một, cô ơi, qua đi
Nhưng trong lòng, nhớ thương vẫn vơi tràn
Ngọt ngào lời dạy của cô in sâu
Là hành trang, bước vào cuộc đời thêm an lành
Dù cuộc đời, chúng em, khắp nơi mòn mỏi
Không quên đi bài giảng, lời dạy của cô
Dù cuộc sống, như con thuyền trôi dạt lạc
Ơn thầy cô, đã dìu bước chúng con từ ngày xưa
Lời dạy của cô, như giai điệu êm đềm
Mẹ dạy ru từ khi còn thơ bé
Cô giống như người lái thuyền yên bình
Đưa con thuyền qua những sóng gió
Cho chúng con, niềm vui, tuổi thơ hồng
Thời gian như nhuộm mái tóc cô bạc trắng
Như mẹ cha, chịu mưa, gánh nắng
Cho chúng con, hôm nay, thành công từ ngày hôm qua
Tháng mười một về, nhớ cô, mỗi ngày
Công ơn ấy, ghi sâu trong lòng mãi.


9. Bài thơ: TÌNH THƠ THÁNG MƯỜI MỘT - Dạ Quỳnh
TÌNH THƠ THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Dạ Quỳnh
Tháng mười một ôm mình trong gió lạnh
Bên nhau như đôi tình nhân, sớm nắng, chiều mưa rơi - vui buồn xen kẽ
Mang theo cảm giác se lạnh như đàn ong mùa đông
Môi hồng nở giữa chợ trưa bận rộn
Tháng mười một về, anh có cảm nhận không?
Khăn len bông thêm lớp áo ấm mặc
Bước chân trên con đường nhỏ nghiêng ngả
Hồn lạc trôi, nhớ về em?
Tháng mười một, trời đất lặng thinh như phủ màn che
Câu thơ tình u buồn, chưa kịp gởi đi
Anh giả vờ quay lưng, em giận mắng đi đi, đừng đợi chờ
Một câu chuyện tình, vẫn mãi... lạc lõng.
Dạ Quỳnh


10. Bài thơ: THÁNG 11 CHO EM - Đỗ Hương
THÁNG 11 CHO EM
Thơ: Đỗ Hương
Tóc em là dòng suối mát mẻ
Bọt nhẹ tung bay như tiếng ca Lang-Biang
Môi em ngọt ngào hương rừng mát lạnh
Sóng biển ôm ghì chặt môi ấm
Chờ đợi anh trở về trong tháng mười một
Đơn giản chỉ là để dành cho em mà thôi
Trời đất vào đông, cái lạnh êm đềm
Nồng nàn như biển sâu ôm lấy bờ môi...
18/ 11/ 2018
SunNy Do


11. Bài thơ: THÁNG 11 ẤM ÁP - Trương Túy Anh
THÁNG 11 ẤM ÁP
Thơ: Trương Túy Anh
Tháng mười một, cúc họa mi mơ màng
Thu về, luyến tiếc bước chậm trãi
Cải vàng rực rỡ đường triền đê
Thu dìu dịu thời gian níu lại
Gió bấc về, lá đỏ rơi rụng
Xào xạc cành cây, lá khô sào sạch
Em co ro trong gió, cô đơn chống chọi
Mắt mỏi mòn, mong chờ anh qua.
Anh dắt em về, trốn rét về đất mũi
Tháng mười một sang, gió chướng se lạnh
Tóc em mềm mại dưới làn mây
Anh kể chuyện xưa, ngày em nhỏ
Bông hoa cúc trắng nở bên sông
Anh chèo xuồng, đi hái hoa sớm
Theo dòng nước, về nhà, cá lóc, cá rô
Thịt béo, nấu canh chua thơm lừng
Nồi cơm nồng, bếp lửa ấm
Nghe tiếng cuốc kêu 'cuốc cuốc' ngoài hiên
Bóng hai ta, in trên vách nghiêng
Thật ấm áp, khi Đông về, anh nhỉ
Hai ta thân thiết, thủ thỉ ngọt ngào
Tháng mười một, đẹp lắm, em ơi
Ngắm cúc họa mi, và hoa sớm tuyệt vời
Tim đập cùng nhịp, hơi thở hòa quyện
Mùa Đông diệu kỳ, gió chướng về
Nắng nhạt đậu, xung quanh êm đềm
Đẩy xa rét tê tái, lòng ấm áp
Anh và em, trọn vẹn, những yêu thương.


12. Bài thơ: THÁNG MƯỜI MỘT HOÀI NIỆM - Trịnh Thanh Hằng
HOÀI NIỆM THÁNG MƯỜI MỘT
Thơ: Trịnh Thanh Hằng
Anh vẫn nhớ những ngày đông năm xưa
Chúng ta bên nhau, hương tình ngọt ngào
Tiếng cười cùng lời nói đầy ân cần
Trong khoảnh khắc biến thành hoài niệm
Đông đã qua, chim chiền chiện đâu rồi
Bay trên trời, hát những khúc ca yêu
Vòng tay ôm trọn mộng ước phía xa
Làm tình yêu rơi vào vực sâu thẳm
Áng mây tím vờn quanh bềnh bồng lững lờ
Trôi bên kia, chẳng dừng chân trên đất trời
Hoa cải vàng, nở rực sắc ngập trời
Đón đông sang, lòng ai cũng ấm áp
Có biết không, nơi phương trời xa vời
Mong chờ một lời thưa thiết từ biển cả
Những kỷ niệm xưa, giờ còn gì không?
Chúng ta gói chặt vào hòm ký ức
Tháng mười một còn đọng trong tâm hồn
Trước nhà thờ, ai đang chờ Noel
Bước chân buồn, tìm dấu vết quen thuộc
Người xưa đã trở thành quá khứ
Và một ngày, ánh sáng rực rỡ sẽ trở lại
Anh sẽ đến, tan biến hết lạnh buốt
Cho những nụ hồng thắm lại rực rỡ
Chúng ta sẽ quên đi cái lạnh của đông.
Thơ: Trịnh Thanh Hằng

