Bài Phân Tích Các Ngôi Sao Xa Xôi bao gồm kế hoạch chi tiết, biểu đồ tư duy và hơn 40 bài mẫu phân tích xuất sắc nhất, được tuyển chọn và lựa chọn từ những bài văn cao điểm của học sinh lớp 9 để giúp bạn thích và viết văn tốt hơn.
Danh sách Top 40 Phân Tích Các Ngôi Sao Xa Xôi (Tốt Nhất)
Phân Tích Văn Bản Các Ngôi Sao Xa Xôi - Mẫu 1
Trong thời gian dài, hình ảnh các cô gái thanh niên xung phong đã trở thành một nguồn cảm hứng vô tận trong thi ca và âm nhạc. Có thể kể đến bài thơ 'Gửi em cô gái thanh niên xung phong' của nhà thơ Phạm Tiến Duật hoặc bài hát 'Cô gái mở đường' của cố nhạc sĩ Xuân Giao. Trong đề tài này, Lê Minh Khuê đã thành công trong việc mô tả hình ảnh của những cô gái xung phong một cách chân thực: trong sáng, hồn nhiên, giàu mộng ước, lạc quan và dũng cảm trong chiến đấu. Tác phẩm này, được viết vào năm 1971, là 'đứa con tinh thần' đầu tiên của nhà văn, trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
Câu chuyện không chỉ thu hút ở khả năng phản ánh cuộc sống chiến đấu khốc liệt của các cô gái thanh niên xung phong tại tuyến đường Trường Sơn mà còn ở cách Lê Minh Khuê miêu tả tâm trạng của nhân vật một cách sâu sắc. Nhà văn đã khéo léo lựa chọn ngôi kể qua nhân vật Phương Định để tạo ra một thế giới nội tâm phong phú và đa chiều. Việc chọn ngôi kể qua một cô gái trẻ trong sáng, nhạy cảm và dũng cảm không chỉ làm cho câu chuyện trở nên chân thực mà còn mang lại một giọng điệu sôi nổi và nữ tính cho câu chuyện.
Trong truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi', Lê Minh Khuê đã thể hiện một cách chân thực cuộc sống và chiến đấu khốc liệt của ba cô gái thanh niên xung phong trẻ tuổi, sống dưới chân một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn. Công việc của họ là quan sát và phá bom, một công việc nguy hiểm đến tính mạng. Tác phẩm này đã mô tả đầy đủ những khía cạnh đau khổ, hiểm nguy nơi chiến trường, từ hình ảnh môi trường sống trần trụi, đến những phút giây căng thẳng khi chạy trên cao điểm hoặc chờ đợi tiếng nổ của quả bom. Tác giả đã diễn tả tinh tế những cảm xúc lo lắng, sợ hãi và quyết tâm vượt qua của nhân vật, giúp độc giả cảm nhận được sự dũng cảm và trách nhiệm của họ trong cuộc sống và công việc.
“Chúng ta đã trải qua những năm thanh xuân không hối tiếc (Tuổi hai mươi, đáng tiếc nhất trong cuộc đời), nhưng ai cũng hối tiếc khi đã bỏ lỡ cơ hội góp phần vào sự nghiệp bảo vệ tổ quốc.” Điều này được minh họa rõ ràng trong thành công của truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi”, đặc biệt là ở việc xây dựng nhân vật, đặc biệt là miêu tả tâm lý của họ.
Dàn ý Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi
I. Mở bài:
- Giới thiệu tác giả Lê Minh Khuê: một nhà văn thế hệ chiến sĩ chống Mỹ cực kỳ xuất sắc.
- Giới thiệu về tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi”: thành công trong việc tái hiện những hình ảnh tiêu biểu của các cô gái thanh niên xung phong trên đường Trường Sơn.
II. Thân bài:
1. Bối cảnh sống và chiến đấu
- Các cô gái sinh sống dưới lòng đất tại khu vực cao nguyên, nơi mà bom đạn và nguy hiểm luôn hiện hữu.
- Họ phải sử dụng nước từ suối đựng trong ấm hoặc bị đóng băng, tắm trong dòng suối, và đồ chơi giải trí duy nhất của họ là một chiếc đài nhỏ để nghe nhạc và tin tức.
- Công việc của họ rất nguy hiểm: chạy qua cao nguyên suốt cả ngày, đối mặt với nguy cơ mỗi khi ra ngoài, và phải lấp đầy hố bom sau mỗi trận đánh, đồng thời tham gia vào việc phá bom khi cần thiết.
⇒ Tình hình sống cực kỳ nguy hiểm, luôn căng thẳng, với sự nguy cơ tử thần luôn rình rập, đòi hỏi họ phải bình tĩnh, tự tin và dũng cảm.
2. Đặc điểm chung của các cô gái
- Họ đều có những phẩm chất của các chiến sĩ thanh niên xung phong:
- Họ sống với lý tưởng cao cả: sẵn lòng hy sinh tuổi trẻ và hạnh phúc cá nhân để bảo vệ Tổ quốc mình.
- Dũng cảm đối diện với mưa bom và đạn, thể hiện sự kiên nhẫn và quyết tâm không khuất phục.
+ Nơi mà các cô gái làm việc là một thách thức lớn, nhưng họ không sợ hãi khi phải hy sinh.
+ Dù bị thương nhưng vẫn sẵn lòng ở lại bên đồng đội, chia sẻ gánh nặng của cuộc chiến.
- Tinh thần trách nhiệm cao trong công việc: Dù khối lượng công việc lớn, nhưng các cô gái luôn cố gắng hoàn thành một cách xuất sắc mà không cần sự giúp đỡ từ người khác.
- Họ còn thể hiện tình đồng chí, tình đồng đội mạnh mẽ và sâu sắc.
+ Khi Nho gặp tai nạn, chị Thao lo lắng và chăm sóc Nho như một y tá tận tâm, Phương Định cũng không ngần ngại giúp đỡ và chăm sóc Nho.
⇒ Tình đồng đội đó là động lực giúp các cô gái vượt qua mọi khó khăn và hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc.
3. Đặc điểm riêng của từng nhân vật
- Về Nhân vật Nho
+ Nho là em út, tính cách trẻ con, thích ăn kẹo, với hình dáng nhỏ nhắn. Mỗi khi trở về từ nhiệm vụ, Nho thường đi tắm, làm cho Phương Định nhớ đến hình ảnh của một que kem mát lạnh. Dù bị thương, Nho vẫn luôn cho thấy sự kiên cường và dũng mãnh.
- Về Nhân vật Thao
+ Chị Thao, dù là chị cả, nhưng thích làm duyên: Lông mày cẩn thận tỉa nhỏ, áo lót luôn được thêu với những chi tiết màu mè. Chị rất đam mê việc sao chép bài hát mặc dù không biết hát một cách thành thạo.
+ Trong công việc, chị Thao luôn tỏ ra mạnh mẽ và quyết đoán nhưng lại sợ máu và lo lắng.
⇒ Trong bản tính của chị Thao, có sự kết hợp giữa sự nhút nhát, yếu đuối và tính cách quyết đoán đầy mạnh mẽ.
- Về Nhân vật Phương Định
+ Phương Định là một cô gái trong sáng, thường mơ mộng và sống trong những kỷ niệm của một thiếu nữ ở thành phố nơi cô sinh sống.
+ Cô thể hiện sự dũng cảm khi tham gia vào việc phá bom, và càng tự tin hơn khi cảm thấy có ánh mắt của các chiến sĩ ủng hộ mình.
+ Phương Định không sợ chết, chỉ sợ rằng không thể hoàn thành nhiệm vụ vì đường đi bị cắt.
⇒ Tất cả các nhân vật đều mang những đặc điểm tính cách đẹp đẽ và đáng yêu, họ là những con người sống động từ cuộc sống thực tế chân thực bước vào trong tác phẩm một cách tự nhiên.
III. Tổng kết:
- Xác nhận lại những thành công về mặt nghệ thuật của tác phẩm:
+ Về Nghệ thuật: Sử dụng góc nhìn thứ nhất để miêu tả tâm lý nhân vật một cách tinh tế.
+ Về Nội dung: Khẳng định sự kiên cường và những phẩm chất đáng yêu của ba cô gái cũng như thế hệ trẻ Việt Nam thời kỳ đó.
Sơ đồ Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi
Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 2
Lê Minh Khuê được biết đến là một trong những tác giả nữ nổi tiếng của văn học kháng chiến chống Mỹ. Bà chủ yếu viết truyện ngắn, sử dụng ngôn từ tinh tế, sắc sảo, đặc biệt là khi miêu tả tâm lý của nhân vật nữ. 'Những ngôi sao xa xôi' được viết vào năm 1971, thời điểm cuộc kháng chiến chống Mỹ đang diễn ra dữ dội. Truyện kể về ba cô gái thanh niên xung phong tham gia phá bom trên tuyến đường Trường Sơn, tôn vinh lòng dũng cảm của tuổi trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến. Hoàn cảnh sống và chiến đấu của ba cô gái rất khắc nghiệt. Họ sống dưới chân một cao điểm giữa vùng trọng điểm của tuyến đường Trường Sơn, nơi mà bom đạn rơi rất nhiều. Họ ở trong một cái hang dưới chân cao điểm, cách xa đơn vị, nơi mà mọi việc đều khó khăn. Nhiệm vụ của họ là quan sát địch ném bom, đo khối lượng đất đá để san lấp các hố bom, đánh dấu các quả bom đang nổ và phá bom.
Công việc của ba cô gái rất nguy hiểm vì phải thường xuyên di chuyển trên cao điểm giữa ban ngày, và có nguy cơ bị máy bay địch tấn công bất cứ lúc nào. Đó là một công việc mạo hiểm, đòi hỏi sự bình tĩnh và tập trung cao độ.
Các cô gái trong truyện đều mang những phẩm chất đáng yêu và đầy duyên dáng, tạo nên những nhân vật sống động và đặc biệt, phản ánh chân thực cuộc sống và tinh thần của thế hệ trẻ Việt Nam thời kỳ đó.
Ba cô gái trẻ hiện lên với những phẩm chất cao đẹp. Tinh thần trách nhiệm, dũng cảm, kiên cường, họ luôn hoàn thành nhiệm vụ được giao một cách xuất sắc. Tình đồng đội mạnh mẽ, sâu sắc, họ quan tâm, chăm sóc lẫn nhau một cách chu đáo, sẵn sàng đối mặt với mọi khó khăn, không sợ hãi trước bom đạn của kẻ thù. Họ trẻ trung, giàu cảm xúc, mơ mộng, dễ vui nhưng cũng dễ buồn; rất nữ tính, yêu việc làm đẹp.
Họ còn sở hữu những nét riêng đáng quý. Nho, em út thích ăn kẹo, vẻ ngoài như trẻ con nhưng khi bị thương lại rất mạnh mẽ. Chị Thao, chị cả thích làm dáng, lông mày mảnh như que tăm, thích chép bài hát, trong công việc quyết đoán nhưng lại sợ máu, sợ đau. Phương Định, hồn nhiên, mơ mộng, nhớ lại ký ức của ngày xưa ở thành phố. Những chiến sĩ thanh niên xung phong kiên cường, dũng cảm. Cô gái Hà Nội duyên dáng, trẻ trung, lãng mạn, dũng cảm, gắn bó với đồng đội qua hành động, lời nói và suy nghĩ.
Sử dụng ngôn ngữ tự nhiên, trẻ trung, nữ tính; đặc biệt với nhiều câu ngắn phù hợp với không khí căng thẳng, khẩn trương trong chiến trường. Truyện dùng góc nhìn của nhân vật chính, kể chuyện một cách tự nhiên, ngôn từ sống động, trẻ trung và đặc biệt thành công trong việc miêu tả tâm lý nhân vật.
Tác phẩm ca ngợi vẻ đẹp tâm hồn của ba cô gái thanh niên xung phong – những nhân vật tiêu biểu cho chủ nghĩa anh hùng cách mạng Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ cứu nước.
Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê đã làm nổi bật tâm hồn trong sáng, mơ mộng, dũng cảm, cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ, hi sinh nhưng rất hồn nhiên, lạc quan của những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn. Đó chính là hình ảnh đẹp, tiêu biểu về thế hệ trẻ Việt Nam trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ.
Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 3
Nếu nhắc đến Trường Sơn, chúng ta không thể không nghĩ đến những hy sinh, mất mát, nơi mà lính Mỹ đã thả bom dồn dập để ngăn cản bước tiến của quân đội tiến về Sài Gòn. Nhưng Trường Sơn không chỉ là biểu tượng của đau khổ, mà còn là nơi lưu giữ tinh thần lạc quan, tự nhiên của những người lính lái xe không kính, của những cô gái thanh niên xung phong đã hy sinh tuổi trẻ để dành cho đất nước.
Nhà văn Lê Minh Khuê, người từng trải qua những ngày bão đạn, đã đưa vào tác phẩm 'Những ngôi sao xa xôi' những hình ảnh sâu sắc về cuộc sống của những cô gái thanh niên xung phong trên đỉnh Trường Sơn.
Trong thời gian đồng đội thường làm việc khi hoàng hôn buông xuống, tổ trinh sát lại hoạt động ban ngày, lúc mà cơn chết luôn rình rập 'ẩn trong bụng những quả bom'.
Cô Phương Định không chỉ là người hát để động viên bản thân mình mà còn là người hát để động viên hai bạn đồng đội Nho và Thao trong những thời điểm căng thẳng.
Tác phẩm 'Những ngôi sao xa xôi' của Lê Minh Khuê phản ánh chân thực tinh thần dũng cảm, sự hy sinh và sự hồn nhiên, lạc quan của những cô gái thanh niên xung phong trong cuộc chiến chống Mỹ.
Cốt truyện đơn giản, nhưng mạch truyện phát triển linh hoạt theo tâm trạng của nhân vật, xen kẽ giữa hiện tại và quá khứ.
Ba nữ thanh niên xung phong làm tổ trinh sát trên đỉnh Trường Sơn, đối mặt với nguy cơ tử thần mỗi khi phải thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm phá bom.
Các cô gái sống trong một hang dưới chân cao điểm, xa lánh đơn vị, dù cuộc sống khắc nghiệt nhưng vẫn đọng lại niềm vui, sự thanh thản, mơ mộng.
Công việc của họ nguy hiểm vì ban ngày phải đối mặt với sự tấn công của máy bay địch. Tuy nhiên, các cô tự hào với vai trò của mình trong tổ trinh sát mặt đường.
Sự bình tĩnh đến lạ lùng của các cô gái trái ngược hoàn toàn với cảnh tàn khốc của cuộc chiến.
Truyện 'Những ngôi sao xa xôi' của Lê Minh Khuê là biểu tượng cho tinh thần dũng cảm, hy sinh và lạc quan của thanh niên xung phong trong cuộc chiến chống Mỹ.
Tác phẩm của Lê Minh Khuê mô tả cuộc sống của tổ trinh sát mặt đường trên con đường chiến lược Trường Sơn thời chiến tranh.
Cuộc sống của tổ trinh sát mặt đường đầy gian khổ và hy sinh, nhưng vẫn mang lại sự hồn nhiên, lạc quan của những người lính trẻ.
Cảnh vật trong truyện phản ánh sự tàn phá của chiến tranh, nhưng cũng đề cao tinh thần chiến đấu và kiên cường của con người.
Công việc của ba cô gái rất nguy hiểm và khó khăn. Họ phải chạy lên khi có bom nổ, đo đạc đất để lấp hố bom, phá bom chưa nổ. Thần kinh căng thẳng trong khi làm việc này.
Phương Định, con gái Hà Nội, đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc. Vẻ ngoài kiêu sa, cá tính mạnh mẽ của Định khiến người ta không thể quên.
Nhiều người đã chú ý và gửi thư cho Phương Định. Mặc dù có vẻ kiêu kỳ nhưng Định luôn tự hào về những người lính can đảm, thông minh.
Dù sống trong môi trường chiến tranh ác liệt, Phương Định vẫn thích hát. Tiếng hát của Định trở nên đặc biệt trong những khoảnh khắc nguy hiểm.
Phương Định thường hát để động viên bản thân và đồng đội trong những tình huống nguy hiểm. Tiếng hát của Định trở thành biểu tượng của sự dũng cảm và kiên định.
Trong cuộc chiến chống Mỹ, hàng vạn cô gái đã đóng góp vào hàng ngũ lính tiền tuyến. Con đường Trường Sơn chứng kiến nhiều sự tích anh hùng của những người con gái Việt Nam.
Những ngôi sao xa xôi ghi lại những chiến tích vĩ đại của tổ trinh sát mặt đường. Cảnh chiến trường trở nên vắng lặng khi những cô gái đồng lòng phá bom.
Cảnh vật bị hủy diệt: cây cỏ cháy khô, đất nóng chảy, khói đen bay lơ lửng trong không khí. Phương Định, dũng cảm và điềm tĩnh, tiến gần quả bom với bước chân đều đặn. Quả bom, một biểu tượng của nguy hiểm, nằm yên trên một cành cây khô, một phần chìm sâu vào đất. Sự chết đang đợi chờ. Vỏ bom nóng bức. Định dùng lưỡi xẻng chạm nhẹ vào quả bom. Đôi khi, Định rùng mình khi nhận ra mình làm việc quá chậm chạp!
Hai mươi phút trôi qua. Tiếng còi của chị Thao vang lên. Định thận trọng đặt gói thuốc nổ vào lỗ đã đào, đốt ngòi. Cô lấy đất phủ lên và nhanh chóng trở về nơi ẩn náu... Tiếng còi của chị Thao lại vang lên. Quả bom nổ. Ba tiếng nổ kế tiếp. Mảnh vụn bom văng lên trời. Đất bụp bụp. Nỗi đau nhói trong ngực, đôi mắt cay xè.
Trong cuộc chiến chống Mỹ, không chỉ có các anh hùng lính nam, những người nông dân mà còn có cả những cô gái phụ nữ. Nhà văn Lê Minh Khuê đã tận dụng truyện ngắn của mình để ca ngợi những người phụ nữ dũng cảm trong cuộc chiến.
Trong truyện ngắn, ba cô gái phá bom sống trên dãy Trường Sơn. Họ sống trong một hang trên núi, nơi mà bom đạn lúc nào cũng đe dọa. Cuộc sống của họ đầy gian nan nhưng họ vẫn dũng cảm đối mặt với tử thần để làm nhiệm vụ của mình.
Ba cô gái phá bom là Phương Định, Nho và Thao. Họ sống giữa vùng đất bị phá hủy, dấn thân vào những công việc nguy hiểm để phục vụ tổ quốc. Dù nguy hiểm nhưng họ vẫn bình tĩnh và kiên nhẫn.
Dù đối mặt với nhiều khó khăn, ba cô gái vẫn luôn nhận nhiệm vụ một cách trách nhiệm và quyết tâm. Họ không ngần ngại đối diện với cái chết để bảo vệ quê hương.
Các cô gái này đã quen với cuộc sống nguy hiểm và biết cách xử lý những tình huống bất ngờ. Dù phải phá bom đến năm lần một ngày, họ vẫn giữ vững bản lĩnh và sự bình tĩnh.
Họ thể hiện tinh thần đồng đội mạnh mẽ, tình thương như chị em ruột. Khi Thao và Nho ra ngoài, Phương Định luôn lo lắng và quan tâm đến họ. Khi Nho bị thương, Phương Định và Chị Thao đã cẩn thận chăm sóc và băng bó vết thương cho cô ấy. Họ hiểu và chia sẻ tình cảm của nhau, cũng như hiểu rõ sở thích của nhau.
Dù cuộc sống gian khổ, họ vẫn giữ được tâm hồn lạc quan và yêu đời. Họ thích những điều phù hợp với tuổi trẻ của mình. Dù sống trong môi trường căng thẳng với bom đạn, họ vẫn tìm được niềm vui trong cuộc sống. Nho thích thêu thùa, Chị Thao thích viết nhạc và Phương Định thích tự ngắm mình trong gương và hát mơ mộng. Họ rất vui mừng khi trời mưa đá.
Mỗi người có một tính cách riêng biệt nhưng chung lại là những phẩm chất đáng quý và đáng yêu. Ba người phụ nữ này luôn gan dạ và quả cảm khi thực hiện nhiệm vụ, nhưng khi ở trong những khoảnh khắc bình yên, họ lại như những cô gái trẻ thích làm đẹp. Ba người phụ nữ này là biểu tượng của thế hệ phụ nữ Việt Nam trong cuộc chiến phá bom trên dãy Trường Sơn.
Truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' của Lê Minh Khuê, viết vào năm 1971, kể về ba cô gái trẻ tuổi trong tổ nữ trinh sát mặt đường trên tuyến đường Trường Sơn. Họ sống và chiến đấu với sự gan dạ và dũng cảm, đại diện cho hình ảnh những phụ nữ Việt Nam trong cuộc chiến khốc liệt.
Giống như những nhà văn khác, Lê Minh Khuê luôn tập trung vào cuộc kháng chiến chống Mỹ để cứu nước. Ông luôn khám phá và miêu tả vẻ đẹp của con người trong cuộc sống và chiến đấu của lính. Ông chú ý đặc biệt đến những nhân vật nữ và cố gắng mô tả chân thực cuộc sống vật chất và tinh thần của họ.
Truyện kể về ba cô gái trẻ tuổi từ thành phố tham gia chiến đấu. Cuộc sống và chiến đấu của họ đầy gian nan và nguy hiểm, tại một vị trí chiến lược trên dãy Trường Sơn. Họ sống xa đơn vị, ẩn náu dưới một hang ở chân cao điểm.
Truyện ngắn 'Những ngôi sao xa xôi' của Lê Minh Khuê viết năm 1971 kể về ba cô gái trẻ tham gia tổ nữ trinh sát mặt đường trên dãy Trường Sơn. Họ sống và chiến đấu với tinh thần gan dạ và dũng cảm, đại diện cho hình ảnh những phụ nữ Việt Nam trong cuộc chiến khốc liệt.
Mỗi ngày, công việc của họ là theo dõi địch ném bom và đo lường khối lượng đất đá. Khi xác định vị trí của những quả bom chưa nổ, họ phải làm cho chúng phải tiêu tan. Họ phải đối mặt với cái chết mỗi giây phút trên cao điểm, luôn sẵn sàng đối phó khi máy bay địch xuất hiện để trút bom. Khói lửa bao phủ cảnh vật khi bom rơi xuống như mưa, làm rung chuyển mặt đất.
Công việc của họ đòi hỏi nhanh chóng, chính xác, bình tĩnh và dũng cảm. Dù có những lúc căng thẳng đến không thể tả, nhưng dần dần, đó trở thành điều bình thường. Khi kết thúc công việc, họ nhìn lại đoạn đường vừa đi qua, thở phào nhẹ nhõm rồi quay về hang.
Mặc dù công việc đầy khó khăn, nguy hiểm, họ vẫn sống một cách hồn nhiên và yêu đời. Trong những khoảnh khắc rảnh rỗi, họ thường hát, tâm hồn đầy mơ mộng. Đặc biệt, Phương Định - một cô gái trẻ Hà Nội trẻ trung và nhạy cảm.
Dù mỗi người một tính cách, họ vẫn gắn bó và yêu thương nhau. Sau những phút phá bom căng thẳng, cơn mưa đá vụt tới và đi nhanh chóng, nhưng trong lòng Phương Định vẫn luôn chứa đựng nỗi hoài niệm và khát khao.
Đọc những đoạn văn như thế này, người đọc vẫn cảm thấy căng thẳng và hãi hùng. Mặc dù chiến tranh đã lùi xa, nhưng tiếng bom vẫn còn vang vọng, hình ảnh quả bom nổ tung lên như những cột khói đen khổng lồ vẫn còn hiện hữu. Nhưng càng căm hận chiến tranh, càng ngưỡng mộ những cô gái trẻ này, với tinh thần dũng cảm và kiên cường.
Những cô gái trẻ này đều có phẩm chất anh hùng. Họ có tinh thần trách nhiệm cao, dũng cảm và sẵn sàng hy sinh cho nhiệm vụ, đồng thời gắn bó và yêu thương đồng đội. Dù sống giữa bom đạn, họ vẫn giữ được tinh thần mơ mộng và luôn thích làm đẹp cho mình, thích hát và nghe nhạc. Tiếng hát của họ giữa không gian căng thẳng này thật sự là biểu tượng của tinh thần anh hùng.
Mỗi người trong số họ đều có những nét đẹp riêng. Nho bé nhỏ và trẻ trung, thích thêu thùa và ăn kẹo. Dù trông yếu đuối, Nho vẫn là người phá bom quả cảm. Khi bị thương, Phương Định chăm sóc, chị Thao lo lắng, trong khi Nho vẫn giữ vẻ bình thản. Cô ấy thậm chí còn xin Phương Định một vài viên đá mát lạnh sau cơn mưa.
Chị Thao, với tuổi già hơn, có những ước mơ và kế hoạch cho tương lai rất thực tế. Dù không hát hay, nhưng chị rất chăm chỉ trong việc chép bài hát. Mỗi lời nói của Phương Định, chị đều ghi chép kỹ lưỡng. Đôi lông mày của chị luôn được chải tỉa cẩn thận. Mọi chiếc áo lót đều được thêu bằng màu chính xác. Chị sợ máu và vắt, mỗi khi nhìn thấy máu là mặt chị tái nhợt. Nhưng người tổ trưởng ấy luôn giữ vững bình tĩnh. Chị thường nhai bích quy thong thả trước tiếng máy bay và tiếng bom nổ. Trong khi phá bom, chị quyết đoán và dũng cảm đến đáng sợ.
Phương Định, giống như Nho, mang trong mình tinh thần hồn nhiên, mơ mộng và dũng cảm. Cô là một cô gái Hà Nội. Khi rảnh rỗi, cô thích hát và ngồi suy ngẫm, hoặc nhớ nhà. Nhưng khi đối mặt với chiến đấu, cô gan dạ và kiên cường không kém các chị em. Mỗi ngày, Phương Định phải phá bom từ ba đến năm quả. Mỗi lần phá bom đều mang lại cảm giác khác nhau. Dù căng thẳng và hồi hộp khi phá bom, nhưng cô vẫn vượt lên để đối phó với những quả bom nguy hiểm và hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc.
Phương Định để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người khác. Cô là một cô gái Hà Nội với mái tóc dày và cổ cao kiêu hãnh. Đôi mắt của cô khiến mọi người cảm thấy xa xăm. Nhiều pháo thủ và lái xe đã gửi thư cho Phương Định. Cô có cách cư xử kiêu kỳ khi tiếp xúc với bất kỳ ai. Nhưng trong tâm trí cô, những người đẹp nhất, thông minh và can đảm nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ.
Phương Định là một cô gái hồn nhiên yêu đời và đầy cá tính. Từ nhỏ, cô đã có khả năng hát. Cô thường ngồi trên cửa sổ hát lớn tiếng. Bàn học của cô luôn đầy quyển sách, đến nỗi bà mẹ phải than phiền. Vì thế, ngay từ khi còn nhỏ, cô đã quyết không lấy chồng.
Sống giữa bom đạn và cái chết, Phương Định vẫn thường hát. Những bài hát và những điệu nhạc quê hương, cùng với các bài ca của quân đội, luôn làm cô cảm thấy gần gũi. Khi máy bay trinh sát bay qua và bom nổ, cô hát để động viên mọi người và cả bản thân. Hát giữa cảnh tượng u ám của chiến trường.
Phương Định hát trong im lặng, khi máy bay trinh sát bay qua và cơn bão lửa sắp sụp xuống. Cô hát để động viên mọi người và cả bản thân, giữa không khí ngột ngạt của chiến trường. Tiếng hát của cô là biểu tượng cho tinh thần kiên cường và anh hùng của những người con gái trong tổ trinh sát mặt đường.
Thật sự là tiếng hát của những người con gái trong tổ trinh sát mặt đường là ánh sáng giữa bóng tối, là biểu tượng cho tinh thần anh hùng và kiên cường của họ.
Trong cuộc chiến chống Mỹ, ở cả miền Nam lẫn Bắc của đất nước, hàng vạn, thậm chí hàng triệu người trẻ đã sẵn sàng ra trận với tinh thần quyết tâm để giành lại tự do cho đất nước. Tiền tuyến kêu gọi, hàng ngàn cô gái dũng cảm theo gương Bà Trưng, Bà Triệu tiến vào hàng ngũ tiền tuyến. Con đường chiến lược Trường Sơn với những câu chuyện anh hùng đã được xây dựng từ sự hy sinh của những người con gái Việt Nam.
Hình ảnh ba người con gái xung phong gợi lại kỷ niệm về mười nữ anh hùng đã hy sinh tại ngã ba Đồng Lộc. Họ mãi mãi ghi sâu trong lòng người Việt về một thời chiến tranh đau thương và anh hùng. Cuộc sống và chiến đấu vĩ đại ấy đã được ghi chép chân thực qua những chiến công của tổ trinh sát mặt đường. Trong cảnh chiến trường đầy rẫy bom đạn, tiếng còi vang lên, làm cảnh vật trở nên đáng sợ.
Phương Định, mạnh mẽ và điềm tĩnh, tiến đến gần quả bom. Cô không còn sợ hãi, chỉ biết 'điềm tĩnh mà bước tới'. Quả bom nằm yên trên một bụi cây, với hai vòng tròn màu vàng, một phần chìm sâu trong đất. Phương Định đào đất với lưỡi xẻng, đôi khi cảm thấy mình làm quá chậm.
Hai mươi phút đã trôi qua. Tiếng còi lại vang lên, chị Thao tháo gói thuốc mìn, châm ngòi, sau đó nhanh chóng chạy về nơi an toàn. Tiếng còi vang lên lần nữa, bom nổ tung. Mảnh bom xé toang không khí, đất đá rơi lộp bộp. Cảm giác đau nhói, mắt cay cảm, và mồ hôi tuôn trào.
Nguy hiểm luôn là thách thức không ngừng. Chị Thao vấp ngã, vết sẹo xuất hiện, mảnh dù bay lên. Nhưng cô vẫn cười, Nho bị thương, bom nổ, hầm sập. Chị Thao và Định phải bế Nho lên, máu rơi xuống đất. Cảnh này gợi lại hình ảnh cuộc sống chiến đấu hàng ngày của họ.
Phương Định nói: 'Tôi đã nghĩ đến cái chết, nhưng không cụ thể'. Đoạn văn này là điểm sáng trong tác phẩm. Lê Minh Khuê tái hiện một cách chân thực cảnh phá bom, tạo nên tượng đài về anh hùng của tổ trinh sát mặt đường.
Tổ trưởng Thao, Nho và Phương Định đã sáng danh lên trong hỏa lửa của chiến trường. Chiến công của họ là bất diệt trong lòng dân tộc. Tổ quốc và nhân dân sẽ không bao giờ quên họ.
'Quê hương ta hiền hậu
Trời đất ôm ấp, làm dịu vết thương
Em nằm yên dưới lòng đất
Như bầu trời đã lặng lẽ kề bên đất
Mỗi đêm, tâm hồn em chiếu sáng
Những vì sao tỏa sáng, lung linh...'
(Khoảng trời bị tàn phá - Lâm Thị Mỹ Dạ)
Truyện 'Những ngôi sao xa xôi' của Lê Minh Khuê đã tái hiện lại trong lòng chúng ta hình ảnh tuyệt đẹp và những chiến công phi thường của tổ trinh sát mặt đường như Phương Định, Nho, chị Thao, cùng hàng ngàn cô thanh niên đã hy sinh trong cuộc chiến chống Mĩ. Chiến công lặng lẽ của họ là biểu tượng của anh hùng, là lời gọi tình yêu đối với tổ quốc và cuộc sống.
Chiến tranh đã qua đi. Sau ba thập kỷ, khi đọc truyện 'Những ngôi sao xa xôi', chúng ta như được sống lại những thời kỳ hào hùng của dân tộc. Những ngôi sao sẽ mãi mãi tỏa sáng trên bầu trời. Mỗi đêm, chúng ta nhìn lên, mỗi ngôi sao sẽ nhắc nhở chúng ta phải bảo vệ bầu trời tự do mà biết bao thế hệ đã hy sinh để giữ gìn.
Phân tích văn bản 'Những ngôi sao xa xôi' - mẫu 8
'Bước qua Trường Sơn, góp phần cứu nước
Và lòng hướng về tương lai hào hùng.'
(Theo bước chân của Bác - Tố Hữu)
Hình ảnh các anh bộ đội, các cô thanh niên xung phong trên đường Trường Sơn đã trở thành đề tài văn chương, là nguồn cảm hứng không ngừng cho văn học. Trong 'Những Ngôi Sao Xa Xôi' của Lê Minh Khuê, họ mang lại cho người đọc những cảm xúc mới về những người lính dũng cảm giữa chiến trường.
Họ mang vẻ đẹp của những cô gái trẻ, với tinh thần gan dạ, dũng cảm không sợ hi sinh, nhưng vẫn giữ được sự trong sáng và hồn nhiên của tuổi trẻ. Nhất là hình ảnh Phương Định, cô thanh niên xung phong dũng cảm giữa bom đạn.
Lê Minh Khuê, người đã trải qua nhiều năm tuổi trẻ ở chiến trường Trường Sơn, đã chia sẻ những gian khổ và hi sinh của người lính trong 'Những ngôi sao xa xôi', tái hiện cuộc sống khó khăn giữa chiến trường và hình ảnh những cô thanh niên xung phong.
Phương Định và các đồng đội sống trong hang dưới chân cao điểm Trường Sơn, nơi tập trung bom đạn và nguy hiểm. Họ phải đối mặt với cái chết hàng ngày, nhưng vẫn giữ được lòng dũng cảm và lạc quan.
Công việc của họ đầy nguy hiểm, phải mạo hiểm với cái chết để phục vụ nhiệm vụ quan trọng trên tuyến đường Trường Sơn. Nhưng Phương Định và đồng đội vẫn giữ được tinh thần dũng cảm và lòng đồng đội sáng ngời.
Phương Định là hình mẫu của lòng yêu nước cao đẹp và tinh thần dũng cảm không sợ gian khổ, hi sinh. Cô đã hy sinh tuổi thanh xuân để giành độc lập và tự do cho đất nước.
'Cho dù cần, ta sẽ hy sinh,
Cho mỗi tổ quốc, mỗi ngôi nhà, ngọn núi, con sông...'
Trước vẻ đẹp tâm hồn của Phương Định, tôi nhận ra sự rạng ngời nhất là khi cơn mưa đá bất ngờ xuất hiện. Chỉ một trận mưa đá đủ để xua tan không khí ám ảnh, căng thẳng của cuộc chiến, nhường chỗ cho niềm vui của trẻ thơ, những bông hoa nở rộ: “Mưa đá! Cha mẹ ơi! Mưa đá!” Mỗi cơn mưa đá qua đi lại đánh thức nhiều ký ức trong Phương Định. Và nhớ về quê hương, gia đình, và tuổi thơ thanh bình. Sau niềm vui của trẻ thơ là nỗi nhớ sâu sắc, cô nhớ rất nhiều: nhớ mẹ, nhớ cửa sổ của nhà, nhớ những vì sao lớn trên bầu trời, nhớ cây vòng tròn ở nhà hát, nhớ bà bán kem và đám trẻ con đang chờ đợi, nhớ con đường nhựa sau cơn mưa, nhớ những ngọn đèn trên quảng trường lung linh,… Tất cả vừa hiện hữu vừa mơ hồ trong tâm trí, vừa gần gũi vừa xa xôi. Những kỷ niệm này làm dịu đi nỗi khát khao, nỗi khát khao cháy bỏng, những ước mơ xa xôi, tất cả hòa vào nhau như cơn mưa đá. Làm cho tinh thần cô thanh niên xung phong đầy sức mạnh, thắp sáng niềm tin và vẻ đẹp của người chiến sĩ Trường Sơn.
Vẻ đẹp của Phương Định còn được thể hiện qua tình đồng đội thân thiết. Cô luôn quan tâm và yêu thương đồng đội. Cô lo lắng cho chị Thao và Nho lên cao điểm chưa về khi đại đội trưởng hỏi tình hình. Cô hiểu chị Thao và Nho như hiểu về những người chị em thân thiết. Chị Thao sợ máu và những tình huống khó khăn, nhưng vẫn dũng cảm chiến đấu; trong công việc, mọi người đều phải ngưỡng mộ chị vì sự bình tĩnh, quyết đoán và can đảm của mình. Đối với em út của tổ trinh sát, Phương Định muốn bế trên tay “nhẹ nhàng như que kem trắng”, tràn đầy tình yêu thương trong ánh nhìn ấy. Khi chị Nho bị thương, cô chăm sóc như một y tá chuyên nghiệp. “Vun đất, bế Nho lên đùi, rửa cho Nho bằng nước đun sôi trên bếp than, tiêm cho Nho rồi pha sữa cho Nho trong cái ca sắt…” Đặc biệt, cô dành tình yêu và ngưỡng mộ cho tất cả những chiến sĩ mà cô gặp trong hành trình ra mặt trận. Đối với cô, những người mặc quân phục với ngôi sao trên mũ là những người đẹp nhất, thông minh nhất, can đảm nhất và cao thượng nhất. Tình đồng chí và đồng đội của Phương Định là một điều thiêng liêng, cao cả và đáng quý. Chính điều đó đã tăng thêm sức mạnh cho cô hoàn thành nhiệm vụ của mình.
Khi hiểu được vẻ đẹp của Phương Định, ta càng yêu mến, tự hào về các cô gái thanh niên xung phong như Phương Định, Nho và chị Thao. Vẻ đẹp của họ mãi mãi tỏa sáng như những vì sao lấp lánh trên bầu trời, trong lòng biết ơn và ngưỡng mộ của dân tộc.
'Đêm đêm tâm hồn em tỏa sáng Những vì sao ngời chói lung linh.'
'(Khoảng trời hố bom – Lâm Thị Mỹ Dạ)'
'Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 9'
'Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 9'
Khi nhắc đến văn học Việt Nam thời kỳ kháng Pháp, kháng Mỹ, ta không thể không nhắc đến giai đoạn của sử thi, của lãng mạn đầy cảm hứng. Đó là thời kỳ mà cảm hứng anh hùng dâng trào, sôi động, các tác giả gắn bó với bút vàng của mình với cộng đồng, với quê hương. Hình ảnh những chàng trai, cô gái bước ra đường ra trận hiện hữu rất nhiều trong văn học:
'Chúng tôi đã đi không hối tiếc đời mình'
'(Những tuổi hai mươi làm sao không hối tiếc)'
'Nhưng ai cũng hối tiếc tuổi hai mươi thì còn gì hơn cho Tổ quốc?'
(Khúc bảy - Thanh Thảo)
'Những ngôi sao xa xôi' là một tác phẩm đặc sắc. Truyện ngắn này đã mô tả về những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn, làm cho chúng ta nhận ra vẻ đẹp của thế hệ trẻ trong cuộc kháng chiến chống Mỹ.
'Những ngôi sao xa xôi' được viết vào năm 1971 bởi Lê Minh Khuê - một nhà văn nữ và cũng là một thanh niên xung phong. Tiêu đề tác phẩm không chỉ là hình ảnh thực tế về những tia sáng trên bầu trời mà còn biểu hiện cho lý tưởng sống cao quý như ngôi sao trên mũ lính và cũng là biểu tượng cho những ký ức, ước mơ của nhân vật cùng với vẻ đẹp rực rỡ của những cô gái. Truyện kể về cuộc sống và cuộc chiến của ba cô gái thanh niên xung phong tại một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn trong những năm kháng chiến ác liệt. Nho, Thao, Phương Định là thành viên của tổ trinh sát mặt đường. Công việc của họ vô cùng gian nan, nguy hiểm, nhưng dù đối mặt với nguy cơ tử thần, những cô gái vẫn giữ cho mình niềm vui, sự hồn nhiên và mơ mộng.
Ngoài những điểm tương đồng, các cô gái cũng có những đặc điểm riêng biệt trong tính cách. Nho trông rất dễ thương, trẻ trung, và hồn nhiên với các chi tiết như “chiếc cổ tròn và những cúc áo nhỏ nhắn”, “Trông nó nhẹ, mát mẻ như một que kem trắng”. Mặc dù nhỏ bé đến mức khiến Phương Định muốn bế lên tay nhưng Nho lại rất dũng cảm, kiên cường. Khi bị thương, cô không muốn đồng đội phải lo lắng cho mình, và cũng không hề rên la. Ẩn sau vẻ ngoài mỏng manh là một tinh thần thép. Phương Định thì nhạy cảm, mộng mơ, thường sống trong kí ức xưa cũ khi còn ở thành phố với gia đình. Thao, người chị lớn nhất, có phần trầm tư, trưởng thành, và thực tế hơn. Tuy nhiên, trong trái tim của Thao vẫn chứa đựng những rung cảm của tuổi trẻ. Đặc biệt, mặc dù rất gan dạ trong chiến đấu nhưng Thao lại sợ khi thấy máu chảy. Ba cô gái là hình ảnh tiêu biểu cho những cô gái thanh niên xung quanh ở Trường Sơn trong thời kỳ chống Mỹ. Họ anh dũng, kiên trung trong chiến đấu và hồn nhiên, lạc quan, mơ mộng trong cuộc sống hàng ngày. Họ thực sự là những bông hoa nở giữa chiến hào như nhà thơ Xuân Quỳnh từng ca ngợi:
Chúng ta bước trong chiến trường
Mùi đất còn mới mẻ
Nhưng đã thấy quen thuộc
Như những ngày thơ ấu
Quen với con đường tới trường
Một hương hoa lily quen thuộc
Cuối cùng, chúng ta còn thấy trong Phương Định những nét đẹp tâm hồn trẻ trung và giản dị. Người ta thường tự hỏi, tại sao những cô gái ấy vẫn giữ được sự lạc quan, hồn nhiên? Liệu bom đạn có thể làm mất đi sự mơ mộng của họ? Tác giả Lê Minh Khuê đã giải thích điều này. Sống giữa núi rừng, trong khó khăn nhưng lại thấy tự do. Khi ta sống với mục tiêu lớn lao, hy sinh cho lý tưởng của mình, thì trái tim ta không bao giờ khô héo. Nhân vật trong tác phẩm sống tự do sau khi hoàn thành nhiệm vụ. Bom đạn không thể làm mất niềm vui sống. Phương Định thậm chí còn thích hát. Cô gái trẻ hát bài Ca-chiu-sa, khúc dân ca Ý, câu quan họ,.. toát lên tình yêu và khát khao hòa bình. Cơn mưa đá ở cuối đoạn trích khiến Phương Định nhớ về gia đình, thành phố, tuổi thơ. Cô nhớ hình ảnh người mẹ, cửa sổ nhà, ánh đèn điện, ngôi sao trên bầu trời, hoa trong công viên,.. Kí ức là kỉ niệm, nhưng cũng là động lực để cô tiếp tục. Mọi thứ vừa rõ ràng vừa mơ hồ. Lê Minh Khuê gọi nỗi nhớ này là nỗi nhớ “tượng trưng”. Thành phố sáng láng không phải là biểu tượng cho khó khăn mà là mục tiêu tượng trưng để những người lính sẵn sàng hi sinh. Con người không sợ khó khăn vì họ có hình ảnh đất nước bình yên trong lòng.
Để có thể “đi đến tận cùng mọi ngóc ngách của con người trong chiến tranh”, nhà văn Lê Minh Khuê đã sử dụng nghệ thuật trần thuật ở ngôi thứ nhất với người kể chuyện là nhân vật chính, nghệ thuật xây dựng và miêu tả tâm lí nhân vật rất tinh tế, các câu văn được ngắt nhịp đặc biệt, ngôn ngữ và giọng điệu tự nhiên, đậm tính khẩu ngữ, pha chút hóm hỉnh, nữ tính.
Tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi” viết về những người con gái thanh niên xung phong -“những bông hoa trên đá” xứng đáng là một trong những tác phẩm sâu sắc nhất viết về đề tài chiến tranh.
Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 10
Tác giả Lê Minh Khuê là một nhà văn thuộc thế hệ trưởng thành trong thời kỳ kháng chiến chống Mĩ những tác phẩm của bà đều sôi nổi hào hùng thể hiện sức chiến đấu của những thanh niên xung phong, trên tuyến đường Trường Sơn.
Truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi” phản ánh chân thực tâm hồn vô cùng trong sáng, thể hiện sự mơ mộng tinh thần dũng cảm của người trong cuộc sống. Thể hiện sự hy sinh nhưng tâm hồn nhiên, lạc quan của những cô gái thanh niên xung phong tên Minh Nguyệt.
Đó chính là những hình ảnh vô cùng tươi đẹp, tiêu biểu cho phẩm chất cao quý, của những con người thế hệ trẻ Việt Nam qua kháng chiến chống Mĩ đã qua. Thể hiện những con người với những tâm hồn cao quý sẵn sàng hy sinh tuổi trẻ, tính mạng của mình cho quê hương đất nước.
Trong tình yêu, họ cũng thể hiện sự chung thủy, sắc son sau trước. Dù chưa từng gặp nhau, họ vẫn giữ trọn thời thề, chờ đợi nhau qua khó khăn, gian khổ, thử thách. Truyện ngắn “Những ngôi sao xa xôi” có cốt truyện đơn giản nhưng phát triển mạch lạc tự nhiên, diễn biến tâm trạng của nhân vật thuyết phục người đọc.
Lãm và Nguyệt là hai nhân vật chính của câu chuyện. Họ yêu nhau qua sự mai mối, qua những lời giới thiệu của người quen. Khi được nghỉ phép, Nguyệt đã bắt nhờ xe để gặp chàng trai được mai mối, giới thiệu. Nhưng Nguyệt không ngờ rằng người đó chính là chàng trai cô cần gặp.
Do họ chưa từng biết mặt nhau nên cả hai không nhận ra nhau. Trên đường đi chung xe, có những sự việc xảy ra tình cờ, những khó khăn bất ngờ. Những đạn giặc giáng xuống khiến xe của Lãm sa lầy, nhưng những khoảnh khắc đó đã làm cho Nguyệt tỏa sáng. Cô đã phát huy được ưu điểm, thể hiện được trái tim nhân hậu của mình.
Nguyệt không chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, mà gót chân cũng vô cùng hồng hào, thể hiện sự sạch sẽ. Vẻ đẹp trong sáng của Nguyệt khiến Lãm lúc đầu không có thiện cảm với cô.
Và nghĩ rằng cô chỉ là cô gái tiểu thư nhõng nhẽo chẳng làm được việc gì. Tác giả thể hiện con người thiên về những điều tốt đẹp, trong sáng, tâm hồn cao thượng của những người thanh niên xung phong trong kháng chiến chống Mĩ. Tương tự, truyện ngắn của Lê Minh Khuê không rơi vào tình trạng vô cùng đơn giản vì tác giả đã miêu tả nội tâm phong phú, thể hiện nét tâm lý đa dạng của từng nhân vật.
Tác giả tỏ ra vô cùng thông minh sắc sảo trong việc thể hiện khung cảnh và không khí sục sôi, của một tuyến đường trọng điểm trên đường Trường Sơn. Sự thành công của tác phẩm “Những ngôi sao xa xôi” thể hiện nghệ thuật tinh tế trong tâm lý nhân vật.
Nhân vật Minh Nguyệt qua lời kể của nhân vật bạn cùng chiến đấu của mình Phương Định, tác giả đã phản ánh một cách tự nhiên và tinh tế những cô gái nơi chiến trường ác liệt, luôn đối mặt với những khó khăn thử thách, thể hiện cuộc sống hồn nhiên, lạc quan và không kém phần hấp dẫn, lãng mạn.
Chiến tranh đã biến những cô gái ngây thơ thành những người trưởng thành, thể hiện sự khát khao của tuổi trẻ. Trong truyện “Những ngôi sao xa xôi” có nhiều chi tiết về cuộc sống gian khổ, hy sinh và sự dũng cảm của phụ nữ thanh niên xung phong.
Cốt truyện bất ngờ đã tạo điểm nhấn cho truyện ngắn, tạo âm hưởng về những cô gái thanh niên xung phong kiên cường sẵn sàng hy sinh cho tổ quốc. Đọc truyện, ta hiểu được chủ nghĩa anh hùng, tuổi trẻ kiên cường trong kháng chiến chống Mĩ.
Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 11
Lê Minh Khuê là nhà văn thế hệ kháng chiến chống Mĩ. Tác phẩm đầu tiên của chị viết về cuộc sống chiến đấu của thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn, thu hút sự chú ý và yêu mến của bạn đọc.
Truyện Những ngôi sao xa xôi phản ánh chân thực cuộc sống chiến đấu, hy sinh của những cô gái thanh niên xung phong. Đó là hình ảnh tiêu biểu cho tuổi trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến chống Mĩ.
Cốt truyện đơn giản, phát triển theo diễn biến tâm trạng của người kể, kết hợp hiện tại và quá khứ. Ba nữ thanh niên xung phong thực hiện nhiệm vụ nguy hiểm, nhưng vẫn giữ được niềm vui, sự gắn bó và tình đồng đội.
Ba nữ thanh niên xung phong thực hiện nhiệm vụ gian khổ trên tuyến đường Trường Sơn, đối mặt với thách thức và nguy hiểm. Họ giữ vững niềm tin, tình đồng đội trong mỗi cuộc phá bom, trong từng cơn mưa đá.
Để Phương Định làm người kể chuyện là phù hợp và thuận lợi để tác giả miêu tả đời sống tâm hồn. Truyện viết về chiến tranh nhưng tập trung vào thế giới nội tâm của con người.
Ba cô gái sống và chiến đấu trên một cao điểm trên đường Trường Sơn, mặc cho nguy hiểm và tự hào về công việc của mình. Họ được gọi là tổ trinh sát mặt đường, gắn liền với những sự tích anh hùng.
Định kể về những lúc bị bom vùi, gọi nhau là “những con quỷ mắt đen'.
Sau mỗi trận bom, các cô lao ra trọng điểm, một công việc mạo hiểm đòi hỏi sự dũng cảm và bình tĩnh. Nhưng với ba cô, công việc đó đã trở nên bình thường.
Cảnh tàn khốc do bom đạn gây ra đối lập với sự bình tĩnh của các cô gái. Họ sống trong hang với sự lạc quan, thơ mộng.
Ba cô đều là con gái Hà Nội, có phẩm chất tốt và tinh thần dũng cảm. Trong bom đạn, họ vẫn thích làm đẹp cho cuộc sống của mình.
Các cô gái có nhiều phẩm chất tốt đẹp như dũng cảm, quyết tâm và tình đồng đội. Trong bom đạn, họ vẫn thích làm đẹp cho cuộc sống của mình.
Phương Định, một học sinh Thủ đô, có tính cách vô tư, tinh nghịch và dịu dàng. Cô thường hồi tưởng về kỉ niệm tuổi thiếu nữ trong gia đình và thành phố yêu thương. Trên chiến trường, những kỉ niệm ấy luôn sống trong tâm trí cô, là niềm khao khát và làm dịu mát tâm hồn giữa những khó khăn của chiến tranh.
Giống như các cô gái khác, Phương Định quan tâm đến hình thức của mình. Cô tự nhận mình là một cô gái khá và tự hào về nhan sắc của mình. Tuy vậy, cô luôn kín đáo và tỏ ra kiêu kì trước đám đông.
Phương Định thích nhìn mắt của mình trong gương. Cô biết mình thu hút nhiều người nhưng không biểu lộ tình cảm của mình ra ngoài.
Cô yêu thương bạn bè trong đơn vị và dành tình yêu và sự cảm phục cho mọi chiến sĩ mà cô gặp trên đường vào mặt trận.
Cô thường nhận được sự quan tâm từ các lính lái xe. Tuy nhiên, cô luôn giữ sự kín đáo và không quan tâm đến sự chú ý của họ.
Lê Minh Khuê am hiểu và tinh tế miêu tả tâm lý của các cô gái trong nhóm trinh sát mặt đường, đặc biệt là Phương Định. Tâm trạng của Định khi phá bom nổ được tác giả miêu tả rất sinh động.
Nhưng thực tình, trong suy nghĩ của Định, những người đẹp nhất, thông minh và can đảm nhất là những người mặc quân phục, có ngôi sao trên mũ.
Quả bom nằm im lìm dưới gốc cây khô, một phần chìm sâu trong đất. Phần còn lại nhô ra ngoài với hai vòng tròn màu vàng...
Tôi lấy xẻng nhỏ đào dưới đất, đất cứng. Những viên sỏi bắn ra hai bên theo cú đập của tay tôi. Đôi khi xẻng chạm vào quả bom. Âm thanh sắc bén làm tôi rùng mình, nhận ra tại sao tôi làm chậm. Nhanh lên! Vỏ quả bom nóng. Một dấu hiệu xấu. Có lẽ nóng từ bên trong quả bom hoặc từ ánh nắng mặt trời.
Cảnh bom đạn của quân Mỹ diễn ra mỗi ngày, mỗi giờ, từng ngày qua ngày khác, nhưng sức mạnh chịu đựng của các cô gái thật tuyệt vời: Quen rồi. Một ngày chúng tôi phá bom đến năm lần. Ngày nào ít: ba lần. Có khi tôi nghĩ về cái chết, nhưng nó chỉ mờ nhạt, không rõ ràng. Quan trọng hơn là liệu mìn có nổ, bom có nổ không? Nếu không, làm thế nào để châm mìn lần thứ hai? Tôi suy nghĩ, suy nghĩ nhiều: Đứng cẩn thận, mảnh bom đâm vào cánh tay là phiền phức. Và mồ hôi thấm ướt môi, cát nhoe trong miệng.
Nhưng quả bom nổ. Âm thanh kỳ quặc đến từ trong đầu tôi. Ngực tôi đau, mắt cay mãi mới mở ra được. Mùi khó chịu của bom. Ba tiếng nổ tiếp theo. Đất rơi lộp bộp, tan vào trong những bụi cây. Mảnh bom xé toang không gian, bay và rít vô hình trên đầu.
Mặc dù đã thành thạo trong công việc nguy hiểm, thậm chí một ngày phải phá tới năm quả bom, nhưng mỗi lần phá bom nổ chậm vẫn là một thách thức đối với Phương Định. Từ cảnh căng thẳng đến cảm giác được các anh lính trên trên đầu dõi theo từng động tác của mình, để rồi tinh thần dũng cảm bừng tỉnh trong cô: Tôi lại gần quả bom. Cảm nhận được ánh mắt của đồng đội theo dõi, tôi không còn sợ. Tôi sẽ không uốn éo. Các anh ấy không ưa kiểu uốn éo khi có thể đi thẳng.
Ở bên cạnh quả bom, đối mặt với cái chết, cảm giác của cô trở nên nhạy bén hơn: Thỉnh thoảng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Âm thanh sắc bén đâm vào da thịt, làm tôi sợ hãi. Tôi nhận ra tại sao tôi làm chậm. Nhanh lên! Vỏ quả bom nóng. Dấu hiệu không tốt. Sau đó là cảm giác căng thẳng chờ đợi tiếng nổ của quả bom, đồng nghĩa với việc công việc đã hoàn thành.
Vào chiến trường đã ba năm, đã quen với những thử thách và nguy hiểm, đối mặt với cái chết hàng ngày, nhưng Phương Định và đồng đội của cô vẫn giữ được sự trong sáng, hồn nhiên và những ước mơ về tương lai.
Trong câu chuyện, có rất nhiều chi tiết về cuộc sống khó khăn, nguy hiểm, về những đóng góp im lặng và lòng dũng cảm, hy sinh của thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn dữ dội. Nhưng điều làm cho truyện ngắn này hấp dẫn là sự hiểu biết sâu sắc của tác giả về cuộc sống của những con người hiến dâng tuổi thanh xuân cho Tổ quốc. Qua đó, người đọc có thể tưởng tượng được phần nào về tinh thần anh hùng cách mạng của thanh niên Việt Nam và dân tộc Việt Nam trong cuộc chiến chống Mỹ, giải cứu đất nước đã qua.
Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 12
Cùng nằm võng trên con đường Trường Sơn
Hai đứa ở hai đầu xa xôi
Con đường ra trận mùa này thật đẹp
Trường Sơn nhớ Trường Sơn Tây
Phạm Tiến Duật
Nhưng không chỉ thế, trên con đường Trường Sơn, chúng ta còn gặp những gì? Những chàng trai lái xe có kính hoặc không kính và những chàng trai cầm súng pháo thủ nhanh nhẹn trò chuyện thoáng qua với những cô gái thanh niên xung phong, những cô gái trinh sát mặt đường, chuyên phá bom nổ chậm, mở đường cho xe qua một cách thú vị và cảm động. Truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi tái hiện cuộc sống và vẽ nên bức tranh tinh thần và tính cách của ba cô gái trẻ, ba vì sao xa xôi trên đỉnh Trường Sơn.
Ba cô gái thanh niên xung phong Thao, Định, Nho được hợp thành một tổ trinh sát mặt đường tại một trọng điểm trên tuyến đường Trường Sơn trong thời kỳ chiến đấu chống Mỹ. Nhiệm vụ của họ là theo dõi kẻ thù ném bom, đo lường đất đá phải san lấp và đánh dấu các vị trí bom chưa nổ, sau đó phá hủy chúng. Công việc này rất nguy hiểm vì họ phải chạy trên cao nguyên vào ban ngày và máy bay của địch có thể xuất hiện bất cứ lúc nào. Dù cuộc sống và chiến đấu của họ tại trọng điểm giữa chiến trường đầy gian khổ và nguy hiểm nhưng ba cô gái vẫn giữ được sự bình thản, niềm vui và lãng mạn, đặc biệt là tình đồng chí, tình đồng đội mạnh mẽ giữa họ mặc dù mỗi người có một cá tính riêng.
Con đường Trường Sơn trong những năm 1969, 1970 đầy khắc nghiệt. Mỹ liên tục dội bom, đánh phá trên con đường này, nơi mà con người phải chăm sóc cho chiến trường miền Nam. Thanh niên xung phong có nhiệm vụ phá bom, lấp hố bom, mở đường cho quân đội tiến quân. Ba cô gái sống và chiến đấu trên một cao điểm giữa vùng trọng điểm bị tập trung bom đạn của địch. Họ ở trong một hang đá mát mẻ dưới chân cao điểm, cách đơn vị xa. Ban ngày, họ phải đối mặt với nguy cơ từ máy bay. Sau mỗi trận dội bom, họ phải nhanh chóng làm nhiệm vụ.
Trước cái chết, mọi người đều sợ hãi và né tránh. Nhưng họ vẫn phải đối mặt với nó, với tâm trạng căng thẳng, đòi hỏi bình tĩnh và dũng cảm. Đây là công việc hàng ngày, đôi khi phải phá bom nhiều lần trong một ngày, rất nguy hiểm. Tuy nhiên, các cô tự hào với cái tên mà đơn vị gọi họ: tổ trinh sát mặt đường. Mỗi lần phá bom là một thử thách, nhưng họ vẫn giữ được tinh thần lạc quan.
Cả ba đều là con gái Hà Nội, mang trong mình phẩm chất của thanh niên xung phong tiền tuyến. Họ dũng cảm, quyết tâm vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ và luôn gắn bó, yêu thương đồng đội. Dù sống trong môi trường nguy hiểm nhưng họ vẫn giữ được tính cách vui vẻ, dễ xúc động, và niềm đam mê với cuộc sống.
Phương Định, một cô gái xinh đẹp, hồn nhiên và lãng mạn, luôn nhớ về gia đình trong những thời điểm khó khăn. Cô cũng rất nhạy cảm và mong muốn được người khác chú ý đến mình.
Lê Minh Khuê đã miêu tả một cách tinh tế tâm trạng của các cô gái trong tổ trinh sát mặt đường, nhất là nhân vật Phương Định. Dù thành thạo trong công việc, mỗi lần phá bom vẫn là một thử thách, đặc biệt là lúc chờ đợi tiếng nổ của quả bom.
Công việc nguy hiểm không ngăn cản các cô gái cất cao tiếng hát khi rảnh rỗi. Thậm chí, Thao còn hát với giọng chua chát nhưng vẫn thích thú với việc đó.
Nho có vẻ như là người ít nói nhất trong ba người nhưng thực ra cô là người rất can đảm và kiên cường. Trông xinh đẹp nhưng không yếu đuối, cô luôn giữ vững tinh thần và không bao giờ khóc trước nguy hiểm.
Lê Minh Khuê đã thành công trong việc viết truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi, khuyến khích tuổi trẻ Việt Nam luôn tự hào vươn lên trong cuộc sống.
Lê Minh Khuê, một nhà văn thuộc thế hệ của cuộc chiến chống Mỹ, từng là thanh niên xung phong và bắt đầu sáng tác từ những năm 70. Trước chiến tranh, tác phẩm của bà tập trung vào việc phản ánh cuộc sống và sự chiến đấu của những người trẻ trên tuyến đường Trường Sơn, ca ngợi phẩm chất và tinh thần của họ. Những ngôi sao xa xôi là một trong những tác phẩm nổi bật của bà trong thời kỳ kháng chiến.
Những ngôi sao xa xôi được viết vào năm 1971 trong thời kỳ chiến tranh đang diễn ra khốc liệt. Tác phẩm không chỉ thể hiện cuộc sống đấu tranh gian khổ của các chiến sĩ và thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn, mà còn vạch ra tinh thần anh dũng của họ. Tác phẩm xoay quanh ba nhân vật: Nho, Thao, Phương Định, mỗi người mang một cá tính riêng nhưng đều có tình yêu nước sâu sắc.
Phương Định là nhân vật chính trong tác phẩm, một cô gái người Hà Nội, trẻ trung và tinh thần kiên cường. Cô đảm nhận nhiệm vụ gian khổ và nguy hiểm trên tuyến đường Trường Sơn trong những năm chiến tranh gay gắt nhất.
Phương Định không chỉ là một chiến sĩ dũng cảm mà còn là người nhạy cảm, mơ mộng và đầy tình yêu thương. Dù đối mặt với nhiều khó khăn, cô vẫn giữ vững niềm tin và sự tươi vui trong lòng.
Ngoài Phương Định, không thể không nhắc đến chị Thao, một người cứng cỏi nhưng lại mang những nét rất nữ tính và mềm mại. Trước khi bước vào cuộc chiến, chị luôn giữ bình tĩnh và tỏ ra thong thả. Dù trải qua những trận đánh, chị vẫn giữ được sự bình thản. Ngoài ra, chị còn có những nét đáng yêu như việc tỉa lông mày, thêu chỉ trên áo lót và sở thích ghi chép bài hát. Tất cả cho thấy tình cảm, sự quan tâm sâu sắc từ chị. Và cũng không thể quên cô bé Nho, em út của đội, luôn được các chị chăm sóc và quan tâm. Dù nhỏ nhắn và dễ thương, nhưng cô bé lại rất mạnh mẽ và can đảm đối mặt với bom đạn.
Tác phẩm được kể từ góc nhìn của nhân vật Phương Định, điều này giúp người đọc hiểu rõ hơn về suy nghĩ, cảm xúc của nhân vật cũng như tạo ra sự chân thực cho câu chuyện. Ngôn từ tự nhiên, sử dụng lời thoại ngắn gọn và nhịp điệu linh hoạt giúp tạo ra một câu chuyện sống động và sinh động.
Tác phẩm đã thành công trong việc mô tả những nữ thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn thời chiến tranh chống Mỹ. Ba nhân vật chính: Nho, Thao, Phương Định, trở thành biểu tượng cho vẻ đẹp và tinh thần dũng cảm của thế hệ trẻ Việt Nam trong cuộc kháng chiến.
Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 14
Lê Minh Khuê, một trong những cây bút nổi bật trong cuộc chiến chống Mỹ, đã sáng tác nhiều tác phẩm phản ánh cuộc sống và cuộc chiến của thanh niên xung phong. Trong số đó, Những ngôi sao xa xôi là một trong những tác phẩm xuất sắc nhất, tả lại cuộc sống của ba cô gái trên tuyến đường Trường Sơn.
Tác phẩm được viết vào năm 1971, thời điểm chiến tranh chống Mỹ đang diễn ra khốc liệt. Nó tập trung vào cuộc chiến của thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn trong thời kỳ kháng chiến.
Nhan đề của tác phẩm có ý nghĩa sâu sắc và biểu đạt. Nó không chỉ là một hình ảnh tả thực về vẻ đẹp của các cô gái trên tuyến Trường Sơn, mà còn là biểu tượng của sự lạc quan và dũng cảm của họ trong môi trường chiến tranh khốc liệt.
Nho, Thao, và Phương Định không chỉ là những cô gái trẻ tuổi mà còn là những chiến binh dũng cảm sống giữa những hang động dưới chân cao nguyên, nơi mà bom đạn của địch rơi xuống nhiều nhất. Môi trường sống của họ chỉ toàn là hậu quả của chiến tranh: đường xé toạc, màu sắc của đất trời hoàn toàn thay đổi, không gian trống trải không lá cây, chỉ còn lại những thân cây cháy khô, những tảng đá lớn, và những đống xăng hoặc ô tô hỏng nằm rải rác. Mọi thứ dường như đã bị phá hủy, không còn dấu hiệu của sự sống. Cuộc sống đó là minh chứng cho sự khốc liệt của chiến tranh và sự gian khổ mà con người phải trải qua.
Công việc của họ cực kỳ nguy hiểm, phải đối mặt với nguy cơ bị địch ném bom mọi lúc mọi nơi. Họ phải liên tục kiểm tra và phá bom để đảm bảo an toàn cho mọi người. Điều này đòi hỏi họ phải luôn giữ tinh thần bình tĩnh và can đảm.
Mặc dù có những đặc điểm riêng biệt, nhưng ba cô gái này đều có tinh thần trách nhiệm cao với nhiệm vụ của mình. Họ quyết tâm hoàn thành công việc mà chỉ quan tâm đến một điều duy nhất: bom có nổ không, và làm cách nào để bom nổ. Đối với họ, nhiệm vụ còn quan trọng hơn cả tính mạng của bản thân.
Ngoài tinh thần gan dạ và can đảm, họ còn rất hồn nhiên và đầy nữ tính. Dù sống trong môi trường chiến tranh đầy đe dọa, họ vẫn giữ được tính cách mơ mộng, vui vẻ và yêu đời. Chiến tranh không thể làm mất đi những khoảnh khắc tươi vui ấy.
Họ đã hình thành một tình đồng đội vững chắc giữa những nguy hiểm và gian khổ. Tình cảm này dựa trên sự chân thành và sự sẻ chia nguy cơ, gian khổ với nhau. Họ luôn lo lắng và chăm sóc lẫn nhau, sẵn sàng hy sinh cho đồng đội.
Bên cạnh những điểm tương đồng, họ cũng có những đặc điểm riêng của mình. Nho đáng yêu và hồn nhiên, thích ăn kẹo và tắm suối. Thao là tổ trưởng, mạnh mẽ và yêu đẹp. Phương Định có nét hồn nhiên và mơ mộng, luôn nhớ về quá khứ và những kỉ niệm của mình. Ba cô gái này là những con người thật sự, sống động và đầy màu sắc.
Dù có những điểm khác biệt, nhưng điều quan trọng nhất là ba cô gái này đã hòa mình vào một cuộc sống đầy gian khổ và hiểm nguy một cách tự nhiên. Họ là những người phản ánh rõ ràng về sức mạnh và lòng dũng cảm của con người giữa những thời kỳ khó khăn nhất.
Lối văn sắc sảo, truyền cảm đã mang đến cho người đọc những trang văn sâu sắc. Qua tác phẩm này, chúng ta được thấy rõ vẻ đẹp của những cô gái xung phong, họ vừa trong sáng, mơ mộng, nữ tính, nhưng cũng rất kiên cường, dũng cảm. Họ là biểu tượng tuyệt vời nhất trong cuộc chiến chống Mỹ.
Có lẽ không nơi nào như Việt Nam, mỗi con đường, góc phố, từng đám rừng đều in sâu vẻ đẹp của những người dũng cảm. Đặc biệt là trong những năm chiến tranh, có vô số người trẻ tuổi đeo ba lô ra chiến trường, vì lý tưởng cao cả là giành lại tự do cho đất nước.
Rất nhiều tác phẩm văn học đã được sinh ra trong thời kỳ hào hùng ấy. Truyện ngắn Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê, viết vào năm 1971, khi cuộc chiến đấu đang ở giai đoạn gay go nhất. Tác phẩm này chính là kết quả của ngòi bút trực tiếp tham gia vào cuộc chiến ở tuyến đường Trường Sơn, làm rõ được sự ác liệt của bom đạn và tâm hồn đẹp của người Việt trẻ tuổi, với nhân vật chính là Nho, Thao và Phương Định.
Hãy tưởng tượng cuộc sống và công việc của các nhân vật chính trong truyện. Họ là ba cô gái sống trong một hang dưới chân cao điểm, nơi mà bom đạn liên tục đổ xuống. Nhiệm vụ của họ là trinh sát đường đi, đo lượng đất đá cần thiết để lấp kín hố bom, phát hiện và phá hủy bom để bảo vệ con đường.
Nơi họ sống là một môi trường nguy hiểm, công việc của họ luôn đối mặt với cái chết. Nhưng trong họ, ta cảm nhận được sự đoàn kết mạnh mẽ. Họ như một thể thống nhất, có sức mạnh để vượt qua mọi khó khăn.
Lê Minh Khuê miêu tả từng nhân vật với các tính cách riêng biệt. Chị Thao, tiểu đội trưởng, luôn giữ bình tĩnh trong mọi tình huống. Tính bình tĩnh đó giúp chị thực hiện nhiệm vụ một cách chính xác và hiệu quả, ngay cả khi tình hình trở nên nguy hiểm.
Cuộc sống và công việc của ba nhân vật chính trong truyện thực sự gian khổ và nguy hiểm. Tuy nhiên, họ là biểu tượng của sự kiên cường và lòng đoàn kết, là người dẫn dắt đồng đội vượt qua mọi thách thức.
Dù vậy, cô gái này vẫn luôn nhận biết dấu hiệu nguy hiểm, khuôn mặt của chị ấy trở nên tái mét, áo lót thêu màu sắc. Chị Thao luôn tỉa đôi lông mày một cách tỉ mỉ, nhưng trong công việc, chị lại rất quyết đoán và can đảm. Mọi mệnh lệnh từ chị Thao luôn được Nho và Phương Định tuân thủ một cách nghiêm ngặt. Tính kỷ luật của đội nhỏ này được đặt lên hàng đầu.
Khi mô tả Nho, tác giả để nhân vật xuất hiện trong ánh nhìn đầy tình cảm của Phương Định. Đó là lúc Nho đi từ dưới suối lên, cổ tròn như que kem mát lạnh. Nho có những ước mơ giản dị nhưng rất chân thành: 'Sau chiến tranh, tôi sẽ làm việc tại một nhà máy thủy điện lớn. Tôi sẽ làm thợ hàn và trở thành cầu thủ bóng chuyền cho nhà máy. Tôi sẽ chơi rất giỏi và có thể được tuyển vào đội bóng chuyền miền Bắc'.
Vẻ đẹp của Nho đơn giản nhưng cô gái thanh niên này có thể hoàn thành những nhiệm vụ khó khăn nhất. Khi phá bom, Nho luôn thực hiện nhiệm vụ của mình một cách chính xác. Khi bị thương, Nho vẫn giữ bình tĩnh và yêu cầu được uống nước, đồng thời vui vẻ trước cơn mưa đá bất ngờ. Nho thực sự đáng yêu và đáng kính trọng.
Tuy nói về Phương Định không nhiều nhưng Lê Minh Khuê đã mô tả nhân vật này một cách sâu sắc nhất. Về nguồn gốc, Phương Định là một cô gái Hà Nội mới rời trường đã tham gia vào cuộc chiến, biểu hiện cho vẻ đẹp lý tưởng của thế hệ trẻ trong cuộc chiến chống Mỹ. Ngoại hình của Phương Định khá xinh đẹp, nhưng cô tỏ ra khiêm tốn: 'Tôi chỉ là một cô gái bình thường'.
Vẻ đẹp tươi tắn của Phương Định hoàn toàn đối lập với khung cảnh chiến tranh, làm cho người đọc càng thêm ghét bỏ cuộc chiến tranh độc ác mà kẻ thù đã gây ra. Nét kiêu hãnh trong cách nói và cử chỉ của Phương Định khiến cô trở nên quyến rũ hơn, tạo ra một sự tương phản đầy cuốn hút.
Nhà văn miêu tả tính cách của Phương Định với nhiều nét lãng mạn và tinh nghịch. Cô thích ca hát và thường tự ngắm mình trong gương. Nhiều lính cũng bí mật đánh giá cao cô, nhưng Phương Định không bao giờ tỏ ra kiêu căng. Đối với cô, mọi người trong quân đội đều đẹp nhất. Cách hành xử và suy nghĩ của Phương Định thể hiện cô là một người giản dị, yêu đời và ngây thơ, nhưng đồng thời cũng có tâm hồn sâu sắc và mạnh mẽ.
Trong truyện ngắn này, Lê Minh Khuê đã khám phá ra rằng sau vẻ đẹp dịu dàng của Phương Định là một tâm hồn mạnh mẽ và can đảm của một người lính. Điều này thể hiện qua những lần Phương Định tham gia phá bom. Bom của kẻ thù là công cụ tàn ác gieo rắc cái chết, nhưng để đảm bảo an toàn cho đoàn xe, Phương Định và đồng đội của cô luôn đương đầu với những quả bom nguy hiểm đó.
Trong tác phẩm của Lê Minh Khuê, không tránh khỏi việc mô tả sự thật khắc nghiệt của chiến tranh. Đó là lúc Phương Định đứng trên cao điểm, cảm nhận nguy hiểm đang rình rập. Nhưng đồng thời, cô cũng nhận ra sự ủng hộ, động viên từ ánh nhìn của các đồng đội. Vì vậy, Phương Định không tỏ ra sợ hãi, mà điều chỉnh tư thế tự tin khi tiếp cận quả bom. 'Cảm nhận được sự ủng hộ của các chiến sĩ, tôi không còn sợ nữa. Tôi đi thẳng và tự tin'.
Các đồng đội không ưa việc đi lom khom khi có thể bước đi đầy tự tin'. Tâm trạng của Phương Định lúc đó vẫn bình thản, mặc dù cô đang căng thẳng. Cách cô thực hiện nhiệm vụ phá bom rất chính xác: đặt thuốc nổ cạnh quả bom, khởi động, chạy lại chỗ trú ẩn, nép vào tường, và nhìn đồng hồ...
Những lúc như vậy, tinh thần trách nhiệm và mong muốn hoàn thành nhiệm vụ của Phương Định mạnh mẽ hơn cả sợ hãi. Cô hiểu rõ ý nghĩa của công việc mình làm, vì vậy trước cái chết, cô vẫn điều khiển tình thần mạnh mẽ, bình tĩnh và dũng cảm, sẵn lòng hy sinh cho sự an toàn của đồng đội. Đó chính là vẻ đẹp tâm hồn cao quý của cô và đồng đội!
Là một người phụ nữ lính mạnh mẽ, nhưng trong lòng, Phương Định lại có tình yêu thương và dịu dàng, đặc biệt đối với đồng đội của mình. Khi thấy Nho gặp nạn, Phương Định liền lao vào cứu, và quan tâm chăm sóc Nho như em gái. Với chị Thao, Phương Định cũng biết quan tâm và chia sẻ.
Nghe giọng hát chua cay của chị Thao, Phương Định cảm thấy ấm áp và động viên trong những thời điểm khó khăn. Như Thao và Nho, Phương Định mang trong mình một tâm hồn trong sáng, nhạy cảm. Trong những ngày rời xa Hà Nội, cô nhớ nhung nhớ nhớ nhà, nhớ chiếc xe bánh kem, và những vì sao sáng trên bầu trời thủ đô.
Có thể nói, trong ba người phụ nữ này, ta cảm nhận được sự kết hợp giữa tính cách mạnh mẽ, gan dạ và lòng yêu thương, đầy nữ tính và sâu lắng. Đó không chỉ là vẻ đẹp của họ, mà còn là biểu tượng của tâm hồn Việt Nam trẻ thời chiến tranh.
Lê Minh Khuê đã chọn một cách viết đơn giản, với ngôn từ mang hơi thở của chiến tranh. Người kể chính là Phương Định - 'tôi', do đó, câu chuyện trở nên tự nhiên và trẻ trung. Có thể tác giả đã từng là một người lính, nên bà miêu tả tâm trạng của nhân vật một cách chân thực và tinh tế.
Từ đó, bà đã làm nổi bật tâm hồn trong sáng, mơ mộng, tinh thần dũng cảm, cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ, hi sinh nhưng hồn nhiên và lạc quan của những cô gái thanh niên xung phong trên tuyến đường Trường Sơn đầy khói lửa.
Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 16
Trong nền văn học cách mạng thời kì chống Mỹ, những cái tên nổi tiếng như Nguyên Ngọc, Nguyễn Thi, Nguyễn Minh Châu… đã sáng tác ra những tác phẩm vô cùng ý nghĩa. Theo quy luật chung của văn học, Lê Minh Khuê cũng góp phần cho văn học cách mạng bằng những tác phẩm hiện thực và lãng mạn như Những ngôi sao xa xôi.
Câu chuyện về ba cô gái sống dưới hang đá ngày đêm làm công việc nặng nhọc và nguy hiểm. Mặc dù công việc phá bom, đo lường đất đá thường dành cho nam giới, nhưng ba cô gái này lại thể hiện khả năng vượt trội. Đó là Phương Định, Nho và Thao.
Họ đều có tinh thần gan dạ và dũng cảm. Họ là tổ trinh sát mặt đường, gỡ mìn một cách dứt khoát, luôn quan tâm và nhận trách nhiệm. Sau những giờ căng thẳng, họ trở về hang giống như những con người khác. Họ đùa giỡn với nhau, mơ mộng và vui vẻ.
Phương Định có vẻ đẹp tỏa sáng, đôi mắt như ngôi sao trên bầu trời. Cô nhớ về quê nhà, nơi có Hà Nội xưa, nơi cô thường hát lên để làm bác sĩ già bên cạnh khó ngủ. Cô vui vẻ khi thấy mưa đá. Cô nhớ mẹ, nhớ những mái nhà mái đỏ. Cô thích hát và ước mơ trở thành người hát trong đội đồng ca hoặc kiến trúc sư.
Chị Thao mong muốn chồng mình sau này sẽ làm đại úy và chính mình làm y sĩ. Chị không biết hát nhưng thích chép lời bài hát, thậm chí là lời bịa của Phương Định. Chị gan dạ trên chiến trường nhưng lại sợ con vắt. Chị thích tỉa tót đôi lông mày của mình nhỏ như tăm.
Nhân vật thứ ba là Nho. Cô có tính cách rất mạnh mẽ và hơi bướng bỉnh. Nho đam mê thêu thùa nhưng thường thêu những họa tiết lòe loẹt, mỗi khi bị người khác chê cười Nho chỉ làm nổi căng thẳng. Nho không muốn lập gia đình, hàng ngày vẫn có một chàng trai viết thư cho cô. Cô mơ ước trở thành một tay bóng chuyền trong đội tuyển quốc gia.
Ba nhân vật, ba tính cách khác nhau nhưng họ đều là biểu tượng của thế hệ trẻ Việt Nam thời kỳ kháng chiến chống Mỹ, dũng cảm và kiên cường trên chiến trường nhưng cũng đầy niềm vui và mơ mộng trong những khoảnh khắc không có bom đạn. Họ như những vì sao sáng trên bầu trời cách mạng của Việt Nam.
Phân tích văn bản Những ngôi sao xa xôi - mẫu 17
Truyện Những ngôi sao xa xôi phản ánh chân thực tâm hồn trong sáng, mơ mộng, tinh thần dũng cảm, cuộc sống chiến đấu đầy gian khổ, hi sinh nhưng cũng rất lạc quan, hồn nhiên của những cô gái thanh niên xung phong.
Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê kể về cuộc sống chiến đấu của tổ trinh sát mặt đường, trên con đường chiến lược Trường Sơn trong thời kỳ kháng chiến chống Mỹ. Tổ trinh sát mặt đường bao gồm ba cô gái thanh niên xung phong: Nho, Phương Định và chị Thao. Họ sống trong một hang dưới chân đỉnh núi cao. Tại đó, máy bay Mỹ tấn công dữ dội. Con đường bị tàn phá, màu đất đỏ, trắng lẫn lộn.
Tưởng như sự sống đã bị hủy hoại: không còn lá xanh ven đường, cây bị khô cháy. Có vô số thương tích từ bom đạn giặc, những cành cây nằm vụng trên đất. Có những hòn đá lớn, một vài thùng xăng hoặc chiếc xe ô tô vụn vỡ, han rỉ chôn trong đất.
Công việc của họ rất nguy hiểm và gian khổ. Khi có bom nổ, họ phải lên đo khối lượng đất để lấp vào hố bom, đêm không có bom nổ, họ phải phá bom. Tâm trạng luôn căng thẳng. Trong những lúc cả nhóm thanh niên xung phong thường ra ngoài vào lúc mặt trời lặn, và thậm chí làm việc suốt đêm, tổ trinh sát lại phải hoạt động trên đỉnh cao nguy hiểm cả ban ngày dưới cái nắng 30 độ. Khi quay trở lại hang, mọi người đều thấy hai con mắt rực rỡ, hàm răng tỏa sáng khi cười, khuôn mặt rạng rỡ.
Cả 3 cô, đều là những người đáng yêu và đáng ngưỡng mộ. Nhưng Phương Định, cô gái Hà Nội, để lại ấn tượng sâu sắc nhất trong lòng chúng ta. Với mái tóc hai bím dày và mềm mại, cô có một vẻ đẹp kiêu sa như hoa loa kèn. Đôi mắt của Định được những người lái xe khen ngợi là sâu thẳm và xa xôi.
Nhiều lính pháo và lái xe thường hỏi thăm hoặc viết thư dài gửi cho Định. Cô có vẻ tự cao tự đại khi giao tiếp với những người lính nói giỏi, nhưng trong tâm trí cô, những người đẹp nhất, thông minh nhất và cao thượng nhất là những người mặc áo quân phục, đội mũ có ngôi sao.
Sống giữa những vụ nổ bom ác liệt, cái chết luôn bên cạnh, nhưng Định lại thích hát. Những bài hát dân ca, những giai điệu truyền thống, bài hát của quân đội Xô viết, những bài hát ý nghĩa... Định còn sáng tạo ra những bài hát mới, mà chị Thao luôn thích ghi chép vào sổ tay. Định hát trong những khoảnh khắc yên lặng giữa tiếng rít của máy bay trinh sát, giữa cơn bão lửa sắp kéo tới.
Định hát để an ủi Nho, chị Thao và chính mình. Hát khi máy bay rít và bom nổ; nổ ở gần hang, khoảng cách từ cái hang này đến bom khoảng 300 mét. Hát dưới bầu không khí ngột ngạt: khói bốc lên và cái hang che phủ, Nhưng giọng hát của Định vẫn vang lên. Đúng là tiếng hát vượt qua tiếng nổ của những cô gái trong tổ trinh sát mặt đường, những người luôn khao khát tạo nên những truyền thuyết anh hùng.
Trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, ở cả hai miền Nam và Bắc của đất nước, hàng triệu chàng trai đã đứng lên chiến đấu với tinh thần và quyết tâm để đánh bại Mỹ, đẩy lùi quân giặc để giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước. Tiền tuyến gọi, hàng vạn cô gái mang theo tinh thần Bà Trưng, Bà Triệu ra tiền tuyến. Con đường chiến lược Trường Sơn huyền thoại được làm nên từ xương máu, mồ hôi và những câu chuyện phi thường của những người phụ nữ anh hùng Việt Nam.
Những ngôi sao xa xôi đã ghi lại một cách chân thực những chiến tích im lặng của tổ trinh sát mặt đường. Trong bối cảnh chiến trường đang chìm trong mưa bom và lửa. Tiếng hát của Định vang lên: 'Tôi một quả bom trên đồi. Nho, hai quả dưới lòng đường. Chị Thao, một quả dưới chân cái hầm ba- ri – e cũ.' Không gian chiến trường trở nên im lặng đến đáng sợ.
Cảnh vật bị hủy hoại: cây trở thành đống tro, đất nóng chảy, khói đen bao phủ mỗi góc trời: Phương Định, mạnh mẽ và điềm tĩnh, tiến gần quả bom, bước đi một cách tự tin. Quả bom với hai vòng màu vàng nằm lạnh lùng trên một bụi cây khô, một đầu chôn sâu trong đất. Thần chết đang chờ đợi. Vỏ quả bom nóng. Định sử dụng lưỡi xẻng chạm vào quả bom. Có lúc Định sợ hãi vì cảm giác mình làm quá chậm chạp!
Đã hai mươi phút trôi qua. Tiếng còi của chị Thao vang lên. Phương Định cẩn thận đặt gói thuốc mìn vào lỗ đã đào, châm ngòi. Sau đó, cô khẩn trương chạy về nơi trú ẩn… Tiếng còi của chị Thao lại vọng lên. Bom phát nổ. Ba tiếng nổ liên tiếp. Mảnh bom xé toang không khí. Đất bắn lên. Bom nổ kinh hoàng, ngực đau nhói, mắt cay xè.
Mồ hôi chảy dài trên môi, cát rơi vào miệng. Nguy hiểm, căng thẳng khó tả. Chị Thao ngã, vết sẹo hiện lên, mảnh dù bay lên, nhưng chị cười, răng trắng, mắt to mở… Nho bị thương. Bom nổ, hầm sập. Chị Thao và Định phải đào đất, đưa Nho đi. Máu đỏ rỉ ra, thấm vào đất. Chị Thao nghẹn ngào. Định vệ sinh vết thương cho Nho, tiêm thuốc, pha sữa…
Chị Thao lại hối: Hát đi, Phương Định, mày thích bài gì nhất, hát đi!. Đó là cuộc sống hàng ngày của họ. Mỗi ngày, tổ trinh sát mặt đường phá bom tới 5 lần; ít nhất 3 lần. Phương Định thú nhận: Tôi đã nghĩ đến cái chết. Nhưng một cái chết mờ nhạt, không rõ ràng…
Đoạn văn miêu tả cảnh phá bom trên cao điểm là đoạn văn xuất sắc nhất trong truyện. Lê Minh Khuê đã dùng ngôn từ chân thực tái hiện cảnh tượng đầy nguy hiểm này, tạo ra một tượng đài cho sự anh dũng và kiên cường của tổ trinh sát mặt đường.
Chị Thao, Nho và Phương Định đã tỏa sáng trong cuộc chiến chống lại bom đạn. Công lao vĩ đại của họ trường tồn qua thời gian và lòng của mọi người. Tổ quốc và nhân dân có lẽ không bao giờ quên những anh hùng nữ tại Đồng Lộc, trên con đường chiến lược Trường Sơn.
Định, cô gái Hà Nội xinh đẹp, can đảm giữa ngọn lửa của chiến trường, luôn yêu thương đồng đội. Cô cũng thích làm duyên như những cô gái xưa, mỉm cười và vuốt tóc như thôn nữ ngày xưa soi mình trong giếng làng. Định thích ngắm đôi mắt của mình trong gương. Cô tự hào về đôi mắt dài màu nâu của mình, sáng lên như ánh nắng. Tâm hồn của Định luôn trong sáng và đầy mơ mộng.
Cô đã dùng tiếng hát để truyền đi trái tim mình, hát giữa những trận bom đạn. Định có trái tim đầy yêu thương. Sau mỗi trận đánh dữ dội, chị Thao lại hát, Nho vừa tắm xong đã đòi ăn kẹo. Còn Định thì vui vẻ, hạnh phúc như trẻ con… nhặt những viên đá mưa trên cao điểm.
Với cô gái, hình ảnh của mẹ, chiếc cửa sổ, những vì sao sáng trên bầu trời thành phố, chiếc xe đầy thùng kem, con đường nhựa trong đêm, và vòm tròn của nhà hát... tất cả những điều đó cuồn cuộn như sóng trong lòng cô, như một thời gian đạn bom. Đôi mắt của Phương Định, Nho, Thao, cùng với hàng vạn cô gái thanh niên xung phong trên các cao điểm, trọng điểm của con đường chiến lược Trường Sơn, và trái tim đỏ lửa của họ, của những người con gái anh hùng Việt Nam, là những ngôi sao xa xôi mãi mãi chiếu sáng.
Trong truyện Những ngôi sao xa xôi của Lê Minh Khuê, những hình ảnh đẹp và những chiến công phi thường của tổ trinh sát mặt đường như Phương Định, Nho, chị Thao, cùng với hàng ngàn, hàng vạn cô gái thanh niên xung phong thời chiến tranh chống Mĩ, đã được tái hiện một cách sống động. Chiến công lịch sử của họ là một bài ca anh hùng.
Trong truyện Những ngôi sao xa xôi, cách kể chuyện độc đáo với góc nhìn từ nhân vật chính đã tạo nên sức hút đặc biệt. Việc miêu tả tâm trạng của nhân vật và kết hợp với các đoạn hồi ức và mô tả cảnh chiến đấu làm cho câu chuyện thêm sinh động. Văn phong truyện pha trộn giữa câu văn ngắn và câu văn dài, gần gũi với khẩu ngữ thường ngày.
Chiến tranh đã qua đi. Sau ba thập kỷ, đọc truyện Những ngôi sao xa xôi, ta như được sống lại những ngày tháng hào hùng của dân tộc. Trong lòng ta tràn đầy sự kính trọng và tự hào về thế hệ đi trước. Phương Định, chị Thao, Nho và những người anh hùng khác vẫn mãi tỏa sáng trong lòng chúng ta, với một tâm trạng ngưỡng mộ không nguôi.