Tổng Hợp Hơn 40 Bài Văn Phân Tích Chị Em Thúy Kiều Hay Nhất, Súc tích với Dàn Ý Chi Tiết Để Học Sinh Có Thêm Tài Liệu Tham Khảo Viết Văn Sắc Sảo.
Danh Sách Top 40 Phân Tích Chị Em Thúy Kiều (Tốt Nhất)
Phân Tích Chị Em Thúy Kiều - Mẫu 1
Trong Truyện Kiều Của Nguyễn Du, Đoạn Thơ Về Chị Em Thuý Kiều Được Miêu Tả Cực Kỳ Sắc Sảo, Thể Hiện Tài Năng Văn Chương Của Thi Hào.
Bốn Câu Đầu Miêu Tả Vị Thứ Trong Gia Đình: “Thuý Kiều Là Chị, Em Là Thuý Vân”, Hai Cô Gái Xinh Xắn, Xinh Tươi, Có Cơ Cách Thanh Cao Như Mai, Tinh Thần Trinh Trắng Như Tuyết.
“Khuôn Trăng Đầy Đặn, Nét Ngài Nở Nang
Hoa Cười, Ngọc Thốt Đoan Trang
Dùng Kỹ Thuật So Sánh, Nhân Hoá:
“Mây Thua Nước Tóc, Tuyết Nhường Màu Da”
Từ Ngữ: “Trang Trọng”, “Đoan Trang” Là 2 Nét Vẽ Tinh Tế, Gợi Tả Cái Thần Của Bức Chân Dung Ả Tố Nga: Vẻ Đẹp Quý Phái, Phúc Hậu.
“Làn Thu Thuỷ, Nét Xuân Sơn,
Hoa Ghen Thua Thắm, Liễu Hờn Kém Xanh”
Mắt Đẹp Xanh Trong Như Nước Hồ Thu, Lông Mày Thanh Tú Như Dáng Vẻ, Nét Núi Mùa Xuân.
“Tài Tính Vốn Sẵn Của Kiều,
Kỹ Thuật Pha Nghề Thi Hoạ, Ca Ngâm..
Phong Cách Cung Thương Lầu Bậc Ngũ Âm,
Nghề Riêng Ưu Việt Hơn Hồ Cầm Một Trương.”
Kiều Là Người Tài Năng Về Âm Nhạc, Kỹ Thuật Của Nàng Cao Siêu Đến Mức “Lầu Bậc”.
“Một Vừa Hai Phải Ai Thua!
Kỹ Thuật Tài Năng Làm Cả Thiên Đất Phải Ghen Ghét.”
Cuối Đoạn Mô Tả Về Đức Hạnh Của Hai Cô Gái Xinh Đẹp: Mặc Dù Họ Có Sự Quý Phái, Tài Năng, Nhưng Vẫn Sống Một Cuộc Sống Giản Dị, Tuân Thủ Gia Đạo.
Bình Yên Dưới Lớp Rủ Mành Che,
Trong Vườn Đông, Ong Bướm Bay Về Mà Chẳng Làm Ai Phiền Phức.
Câu Thơ “Xuân Xanh Xấp Xỉ Tới Tuần Cập Kê” Tạo Ra Một Bức Tranh Mỹ Mãn Về Cuộc Sống Bình Yên, Âm Thanh Nhẹ Nhàng, Bình Yên Của Thiếu Nữ Phòng Khuê.
Phân Tích Chi Tiết Chị Em Thúy Kiều
1. Giới Thiệu
- Thông Tin Về Truyện Kiều Và Đoạn Trích Chị Em Thúy Kiều:
+ Truyện Kiều, tác phẩm vĩ đại của Nguyễn Du, toát lên vẻ đẹp của hiện thực, lòng nhân ái và nghệ thuật tinh tế.
+ Trích Đoạn Mở Đầu, Giới Thiệu Gia Đình Của Thuý Kiều, Đặc Biệt Là Miêu Tả Về Vẻ Đẹp Và Tài Năng Của Cả Hai Chị Em Thuý Kiều và Thuý Vân.
2. Phần Thân
a. Bốn Câu Đầu Giới Thiệu Về Chị Em Thuý Kiều, Thuý Vân
- Tóm Gọn: Hai Chị Em Là Con Gái Đầu Lòng, Thuý Kiều Là Chị Cả, Thuý Vân Là Em Gái.
- Tác Giả Sử Dụng Từ Ngữ “Tố Nga” Để Khẳng Định Sắc Đẹp Của Hai Cô Gái; Còn “Mai Cốt Cách, Tuyết Tinh Thần” Miêu Tả Về Nhân Cách, Phẩm Hạnh Thuần Khiết.
- Xác Nhận: “Mỗi Người Một Vẻ Mười Phân Vẹn Mười”.
b, Mô Tả Vẻ Đẹp Của Thuý Vân (Tiếp Theo)
- Câu Thơ Đầu: Giới Thiệu và Tóm Gọn Đặc Điểm Của Nhân Vật
+ “Trang Trọng”: Được Sử Dụng Để Diễn Đạt Vẻ Đẹp Cao Quý, Lịch Lãm Của Thuý Vân.
- Tác Giả So Sánh Vẻ Đẹp Của Thúy Vân Với Trăng, Hoa, Ngọc, Mây, Tuyết: Những Hình Ảnh Tươi Đẹp Trong Thiên Nhiên.
+ Tác Giả Sử Dụng Phép Tượng Trưng Ước Lệ Để Miêu Tả Vẻ Đẹp Của Thuý Vân, Lấy Thiên Nhiên Làm Mẫu Chuẩn Đoán Đẹp Của Con Người.
- Từ Ngữ “Thua”, “Nhường” Cùng Với Sự Miêu Tả Sâu Sắc, Đầy Đặn, Đoan Trang: Tác Giả Tiên Đoán Về Tính Cách Sống Sót, Hoà Nhã Và Suôn Sẻ Của Thúy Vân.
c, Mô Tả Vẻ Đẹp Của Thuý Kiều (Tiếp Theo)
- Câu Thơ Đầu Tóm Gọn Tài Sắc Của Thuý Kiều: “Càng Sắc Sảo, Mặn Mà”
+ Vẻ Đẹp Trưởng Thành, Tinh Anh, Thông Tuệ, Có Tài Có Sắc.
- Tác Giả Tiếp Tục Sử Dụng Phép Tượng Trưng Ước Lệ Để Miêu Tả Vẻ Đẹp Của Thuý Kiều: Thu Thủy, Xuân Sơn, Hoa, Liễu.
+ Tập Trung Mô Tả Vẻ Đẹp Của Đôi Mắt: Đôi Mắt Là “Cửa Sổ Tâm Hồn”, Thể Hiện Đầy Đủ Vẻ Đẹp Tâm Hồn Và Trí Tuệ Của Nhân Vật.
- Mô Tả Tài Năng, Tâm Hồn Thúy Kiều:
+ Thông Thạo Cả Cầm (Đàn), Kì (Cờ), Thi (Thơ), Hoạ (Vẽ), Đặc Biệt Ca Ngợi Tài Chơi Đàn “Ăn Đứt Hồ Cầm Một Trương”.
+ Tâm Hồn Đa Sầu, Đa Cảm: “Thiên Bạc Mệnh” Mà Kiều Tự Sáng Tác Cho Thấy Tâm Hồn Nhạy Cảm, Thương Người, Thương Đời Của Kiều.
+ Thuý Kiều Toàn Diện Về Sắc, Tài, Tình, Đẹp “Nghiêng Nước Nghiêng Thành”
- Mô Tả Thuý Kiều, Tác Giả Sử Dụng Từ Ngữ Chỉ Mức Độ: Ghen, Hờn ⇒ Thiên Nhiên Phải Ghen Tị, Hờn Giận Trước Vẻ Đẹp Và Tài Năng, Tâm Hồn Của Thuý Kiều, Từ Đó Báo Hiệu Một Cuộc Đời Nhiều Gian Nan, Sóng Gió.
d, Nhận Xét Chung Về Cuộc Sống Của Hai Chị Em (4 Câu Cuối)
- “Phong Lưu Rất Mực Hồng Quần”: Gợi Hoàn Cảnh Sống Của Hai Chị Em Thuý Kiều, Họ Sống Trong Phong Lưu Của Một Gia Đình Gia Giáo.
- Hai Chị Em Luôn Sống Theo Khuôn Phép, Đức Hạnh, Theo Đúng Khuôn Khổ Của Lễ Giáo Phong Kiến. Tuy Cả Hai Đều “Đến Tuần Cập Kê” Nhưng Vẫn “Êm Đềm Trướng Rủ Màn Che- Tường Đông Ong Bướm Đi Về Mặc Ai”.
e, Nhận Xét Về Nghệ Thuật:
- Thủ Pháp Ước Lệ Tượng Trưng: Lấy Từ Chỉ Thiên Nhiên Tả Vẻ Đẹp Con Người. Đây Là Thủ Pháp Thường Thấy Trong Văn Học Trung Đại.
- Sử Dụng Thủ Pháp Đòn Bẩy: Tác Giả Tả Trước Thúy Vân, Chỉ Sử Dụng Bốn Câu Thơ Để Miêu Tả Vẻ Đẹp Của Thúy Vân, Sử Dụng Mười Hai Câu Thơ Để Miêu Tả Cả Tài Sắc Và Tâm Hồn Của Thúy Kiều Nên Càng Làm Tăng Thêm Vẻ Đẹp Toàn Diện Của Thúy Kiều.
- Sử Dụng Từ Ngữ Có Tính Chất Tiên Đoán Số Phận: Tiên Đoán Số Phận Thúy Vân Êm Đềm Qua Hình Ảnh Thiên Nhiên “Thua, Nhường”, Số Phận Thúy Kiều Trắc Trở Qua Hình Ảnh Thiên Nhiên “Ghen, Hờn”.
3. Kết Bài: Nhận Xét Về Nội Dung Và Nghệ Thuật Của Đoạn Trích:
- Đoạn Trích Miêu Tả Tài Sắc Chị Em Thuý Kiều Cho Thấy Nguyễn Du Trân Trọng, Đề Cao Vẻ Đẹp Của Người Phụ Nữ. Lòng Thương Cảm Bộc Lộ Ngay Từ Những Dự Đoán Số Phận Nhân Vật.
- Ngôn Ngữ Giàu Cảm Xúc, Vận Dụng Một Cách Linh Hoạt Các Biện Pháp Nghệ Thuật Ước Lệ, So Sánh, Ẩn Dụ.
Phân Tích Chị Em Thúy Kiều – Mẫu 2
Trong Thơ Cổ Viết Về Giai Nhân Thì Đoạn Thơ “Chị Em Thúy Kiều” Trích Trong “Đoạn Trường Tân Thanh” Tức Truyện Kiều Của Đại Thi Hào Nguyễn Du Là Một Trong Những Vần Thơ Tuyệt Bút. Hai Mươi Tư Câu Thơ Lục Bát Đã Vẽ Nên Sắc, Tài, Đức Hạnh Của Hai Chị Em Thuý Kiều, Thuý Vân. Với Ngòi Bút Của Một Kỳ Tài Diệu Bút Nguyễn Du Đã Vẽ Nên Bức Chân Dung Hai Nàng Giai Nhân Tuyệt Thế:
“Bắt đầu là hai cô gái đẹp,
Thuý Kiều là chị, Thuý Vân em”
Vân là em, Kiều là chị. Hai chị em Vân và Kiều (con đầu lòng của gia đình Vương viên ngoại) đều là những cô gái xinh đẹp. Vẻ đẹp của hai nàng như vẻ đẹp thanh tao của hoa mai, là sự trắng trong, tinh khôi của tuyết:
“Hoa mai thanh cao, tuyết tinh khôi,
Mỗi người một vẻ đẹp riêng tuyệt vời”
Bút pháp ước lệ cùng phép ẩn dụ đã gợi lên vẻ đẹp hài hoà, hoàn hảo cả về hình thức lẫn tâm hồn. Vẻ đẹp của hai nàng đều đạt đến mức hoàn mỹ tuyệt đối nhưng mỗi người lại mang một vẻ đẹp riêng. Nguyễn Du đã sử dụng những đặc điểm đẹp nhất của thiên nhiên để miêu tả hai chị em. Thuý Kiều và Thuý Vân đều có vẻ đẹp lý tưởng, tuân theo mẫu mực và vượt qua mẫu mực.Sau những câu thơ giới thiệu về hai chị em, ngòi bút Nguyễn Du lại đi vào chi tiết hơn trong việc vẽ nên bức chân dung quý phái của Thuý Vân:
“Vân mang vẻ đẹp trang trọng khác biệt,”
Hai từ trang trọng trong câu thơ đã thể hiện vẻ đẹp cao quý, tôn nghiêm của Vân. Vẻ đẹp của cô được so sánh với những vật cao quý trên thế gian:
“Mặt trăng tươi sáng như mặt ngài rạng rỡ.
Nụ cười thanh thoát như hoa nở tươi,
Mây mờ tóc thả mềm mịn như làn da trắng”
Chân dung của Vân được mô tả một cách tỉ mỉ từ gương mặt, lông mày, làn da, mái tóc đến nụ cười, giọng nói. Vân có gương mặt đầy đặn, phúc hậu như mặt trăng, có đôi lông mày sắc nét như mặt ngài, có nụ cười tươi sáng như hoa, giọng nói thanh thoát như tiếng róc rách và mái tóc của cô bồng bềnh hơn mây, làn da của cô trắng hơn tuyết, vẻ đẹp của Vân sánh ngang với những nét kiều diễm, sáng sủa của những báu vật tinh khôi của trời đất. Tất cả toát lên vẻ đẹp trung hậu, êm đềm, tôn nghiêm, cao quý. Vân đẹp hơn những gì tuyệt vời của thiên nhiên nhưng tạo sự hài hòa, dịu dàng: mây mờ, tuyết trắng. Với vẻ đẹp như thế, Vân sẽ có một cuộc đời yên bình, suôn sẻ và một tâm hồn điềm đạm. Qua bức chân dung này, Nguyễn Du đã gửi đi những thông điệp về tương lai, cuộc sống vì vậy mà bức chân dung Thúy Vân là bức chân dung mang tính chất số mệnh. Mô tả Vân rất tỉ mỉ, rất cụ thể nhưng Nguyễn Du chỉ vẽ Kiều bằng những nét phác họa rộng lớn bởi ông không muốn là người thợ vẽ vụng về:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà,
So bề tài sắc lại là hơn”
Sắc đẹp của Kiều được so sánh với vẻ đẹp quý phái của Vân để thể hiện sự vượt trội của Kiều về sự sắc sảo của tài năng và trí tuệ, nhấn mạnh vào sự mênh mông của nhan sắc. Không miêu tả khuôn mặt, giọng nói, nụ cười, làn da, mái tóc như Vân mà Nguyễn Du đã khéo léo chọn đôi mắt của Kiều để diễn đạt bởi đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, thể hiện phần tinh tế của tâm trí và trí tuệ:
“Ánh thu thủy nét xuân sơn,”
Câu thơ về đôi mắt tạo ra hình ảnh của một bức tranh tự nhiên, rạng rỡ. Bức tranh này bao gồm ánh sáng của mùa thu và dáng vẻ của núi xuân. Như cũng khuôn mặt của Kiều với đôi mắt trong trắng, lấp lánh, và đôi lông mày thanh tú mà khiến:
“Hoa ghen đua, liễu hờn, xanh kém đẹp”
Vẻ đẹp của Kiều không chỉ giống như thiên nhiên mà còn vượt trội hơn thiên nhiên khiến hoa phải ghen tỵ, liễu phải ghen tị. Thiên nhiên không thể vượt qua sự đẹp đó mà thậm chí còn ghen tỵ, căm phẫn. Nếu vẻ đẹp của Vân là biểu tượng của sự trong sáng và tinh khôi nhất của trời đất thì Kiều mang vẻ đẹp của dòng sông, của mảnh đất mênh mông, của thời gian vô tận. Cái đẹp đó làm cho mọi thứ phải nghiêng nước, phải gục ngã:
“Một hai nghiêng nước nghiêng thành,”
Nguyễn Du đã sử dụng những biểu tượng để mô tả Kiều với vẻ đẹp của một người phụ nữ tuyệt vời. Và cũng chính vẻ đẹp không thể so sánh của cô ấy tiết lộ những phẩm chất cao quý bên trong đặc biệt là tài năng và tình cảm:
“Kỹ năng vẽ tranh và sáng tạo thơ mang đậm tinh thần ca ngâm.
Cùng với tài hoạ và âm nhạc tinh tế,”
Tài của Kiều vượt xa cả sự giỏi về đàn cầm,”
Kiều sở hữu cả kỹ năng về vẽ tranh, sáng tác thơ, đàn cầm và hoạ thơ của những nhà văn và nghệ sĩ tài hoa, và mỗi kỹ năng đều được thể hiện với độ tinh tế. Nàng thậm chí còn vượt trội trong âm nhạc đến mức cao quý. Cây đàn mà nàng chơi là cây hồ cầm, âm nhạc của nàng vượt trội hơn bất kỳ nghệ sĩ nào và đã trở thành một lĩnh vực riêng biệt. Để miêu tả khả năng của Kiều, Nguyễn Du đã sử dụng một loạt các từ ngữ như “vốn có, kỹ năng, cao quý và đầy đủ”. Nàng không chỉ giỏi hát và chơi đàn mà còn sáng tác nhạc. Cây đàn mà nàng sáng tác là một thiên “Bạc mệnh”. Bản nhạc ấy đã ghi lại tiếng lòng của một tâm hồn đa cảm, đầy bi kịch. Nguyễn Du diễn đạt khả năng của Kiều không chỉ là việc tài năng mà còn là việc ca ngợi bản chất đặc biệt của nàng. Tài năng của Kiều vượt xa tất cả và là biểu hiện của những phẩm chất cao quý, trái tim nhân hậu, nồng nàn, tình yêu và lòng khoan dung. Vẻ đẹp của Kiều là sự kết hợp của nhan sắc, tài năng và tình cảm và đạt đến mức siêu phàm, hoàn hảo. Tuy nhan sắc của nàng gây ghen tỵ, ganh tị, nhưng khả năng âm nhạc và sự thông minh siêu phàm làm cho nàng trở nên đặc biệt, với tâm hồn đa cảm, phong phú như tự nhiên. Chính vì Kiều quá hoàn hảo, toàn diện nên trong xã hội phong kiến, không dễ để nàng tìm được một vị trí thích hợp. Và cây đàn “Bạc mệnh” nàng sáng tác giống như một dự báo cho một cuộc đời gặp nhiều sóng gió, biến động của Kiều. Cuộc sống của nàng sẽ đầy sóng gió, thăng trầm, trải qua nhiều biến cố. Tương tự như bức chân dung của Thúy Vân, bức chân dung của Kiều là một bức chân dung mang tính cách số phận,”
Nguyễn Du khen ngợi cả Vân và Kiều mỗi người với một vẻ đẹp đặc biệt riêng nhưng ngòi bút của ông lại thể hiện sự khác biệt ở mỗi người. Vẻ đẹp của Vân chủ yếu nằm ở bề ngoại hình trong khi Kiều là sự hoàn hảo về cả nhan sắc, tài năng và tâm hồn. Điều đó tạo ra sự khác biệt trong vẻ đẹp của hai người phụ nữ và dự báo cho hai cuộc sống khác nhau mà hai nàng đang chuẩn bị đối mặt. Hai bức chân dung của chị em Thuý Vân và Thuý Kiều thể hiện sự tài tình của Nguyễn Du trong việc sáng tạo. Đoạn kết bằng bốn câu lục bát miêu tả cuộc sống phong lưu, kiểu mẫu của hai chị em Kiều:
“Cuộc sống hoàn toàn phong lưu,”
Và sự hoàn mỹ đã sắp tới”
Hai cô gái tên Vương không chỉ xinh đẹp - tài năng - thông minh mà còn có lòng nhân từ. Sống quý phái đến mức hồng hoang. Cả hai đã bước vào tuổi dậy thì - tuổi độ tróc tóc, đeo trâm nhưng vẫn sống trong hoàn cảnh:
“Dịu dàng trướng rủ màn che,
Biết bao cánh ong bướm bay về nơi nào”
Hai câu thơ như lớp áo che phủ, bảo vệ cho hai chị em, hai đóa hoa vẫn còn tỏa sắc trong không gian êm đềm chưa từng rộn hương vì ai. Nguyễn Du đã kéo màn, loại bỏ mọi mảnh vụn để cuộc sống của hai chị em không còn phô trương, mà tôn trọng đức tính của hai người. Với trí tuệ nhân đạo và nghệ thuật thơ, Nguyễn Du đã vẽ lên bức chân dung Thúy Vân, Thuý Kiều bằng những điều đẹp đẽ, quyến rũ nhất. Hai bức tranh mỹ nhân bằng thơ đã phản ánh phong cách tượng trưng và các kỹ thuật tu từ tinh tế của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du
Phân tích Hai chị em Thúy Kiều – mẫu 3
Có những người cho rằng: “Truyện Kiều là một kiệt tác đã tồn tại hàng trăm năm và đã truyền bá rộng rãi, có sức lôi cuốn lớn đối với độc giả”. Thật sự, với tài năng và lòng nhiệt thành của mình, Nguyễn Du đã tạo ra một kiệt tác vĩnh cửu. Trong đó, đoạn trích “hai chị em Thúy Kiều” là một ví dụ tiêu biểu cho khả năng miêu tả, khắc họa nhân vật.
Là một đoạn trích khắc họa rõ ràng hai chị em Thúy Kiều, không chỉ vậy, qua những nét mô tả đó còn thể hiện tính cách và số phận của họ. Đoạn trích mở đầu bằng bốn câu giới thiệu hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân:
“Đầu lòng hai nàng tố nga
Kiều là chị, em là Thúy Vân
Mai vẻ cách, tuyết trắng tinh
Mỗi người một phong cách, đều đẹp trọn ven”
Hai chị em xuất hiện, được tác giả gọi là “tố nga” tức chỉ một người con gái đẹp ở thời xưa. Thúy Kiều và Thúy Vân, hai người con gái có hình dáng mảnh mai như cây mai và có lòng trắng trong như tuyết đầu mùa. Hai người con gái với nét đẹp riêng biệt nhưng đều hoàn hảo và tinh tế. Dường như, hai chị em được coi là mẫu mực của cái đẹp đương thời. Sau khi tác giả giới thiệu về hai người con gái xinh đẹp nết na, đại thi hào đi vào miêu tả từng nhân vật. Trong đoạn trích Thúy Vân xinh đẹp đến ngạc nhiên:
“Vân hãy nhìn trang trọng khác thường,
Mặt trăng tròn đầy, nụ cười nở nang.
Hoa tươi nở nụ cười, đẹp tinh khôi,
Mây lướt nhẹ, tóc uốn dòng nước, da trắng mịn như tuyết”
Vân tỏa sáng với vẻ đẹp thanh lịch của thiếu nữ thời xưa. Khuôn mặt đầy đặn, tròn như trăng tròn, lông mày sắc nét như con ngựa, nụ cười tươi thắm như hoa, làn da trắng mịn như tuyết, mái tóc bồng bềnh mượt như mây. Bằng nghệ thuật so sánh, sử dụng hình ảnh tự nhiên như: “mây, trăng, hoa, tuyết” làm nổi bật vẻ đẹp của Vân, tác giả đã làm cho nét đẹp tự nhiên của cô gái hiện lên trước mắt sống động và chân thực. Qua các nét miêu tả của tác giả, chúng ta có thể cảm nhận được rằng Vân là một cô gái đoan trang, hiền hậu, dịu dàng và tinh khôi. Đặc biệt, vẻ đẹp này tạo nên một sự hòa hợp với thiên nhiên: “mây lướt”, “tuyết nhường”, thể hiện sự nhân từ và chấp nhận từ thiên nhiên trước vẻ đẹp của cô. Nhìn vào vẻ đẹp của Thúy Vân, chúng ta cảm nhận được một sự an bình và hạnh phúc sẽ đến với cô trong tương lai.
Nếu Thúy Vân với vẻ đẹp dịu dàng và thanh lịch thì vẻ đẹp của Thúy Kiều càng phô diễn cao quý và tài năng thông qua mười hai câu mô tả Kiều với bốn câu trình bày vẻ đẹp của cô:
“Kiều vẻ sắc sảo, nữ tính, quyến rũ,
So sắc vẻ, lại còn hơn phần
Nụ cười thuần khiết, nét đẹp thiên nhiên
Hoa rủi thua thắm, liễu hờn kém xanh”
Trong xã hội xưa, người ta thường cho rằng thiên nhiên là tiêu chuẩn của vẻ đẹp, con người thường được so sánh với thiên nhiên, hoặc hiện lên qua các hình ảnh tượng trưng ước lệ. Tác giả tài tình miêu tả Vân trước, thông minh sử dụng thủ đoạn để làm nổi bật vẻ đẹp của Kiều. Nếu Thúy Vân mang vẻ đẹp dịu dàng, hiền hậu thì Thúy Kiều lại là sắc sảo mặn mà, hoàn hảo cả về tài lẫn vẻ. Vẻ đẹp của Kiều được mô tả một cách chắc chắn chứ không phải là một cách toàn diện như Vân, điều này tạo nên điểm nhấn rõ rệt. Qua ánh mắt trong trẻo, dịu dàng như hồ nước mùa thu, đôi mày sắc nét như đỉnh núi mùa xuân. Một hình ảnh ước lệ kết hợp với so sánh ẩn dụ đã miêu tả rõ ràng chân dung của Thúy Kiều đẹp hoàn hảo. Vẻ đẹp khiến cho “hoa rủi thua thắm, liễu hờn kém xanh”. “Rủi thua”, “hờn kém” là những từ chỉ sự ganh tỵ, đố kị, nó mang một ý nghĩa mạnh mẽ biểu thị sự ganh ghét của thiên nhiên đối với vẻ đẹp của Thúy Kiều, vẻ đẹp làm cho thiên nhiên phải chào thua, tiềm ẩn nguy cơ tai họa. Và sau sự tức giận của tạo hóa đó sẽ là sự trả thù theo quy luật tự nhiên: “trời xanh quen thói, má hồng ghen tỵ”. Nếu ở Thúy Vân, tác giả chỉ dừng lại ở việc miêu tả vẻ đẹp thì ở Thúy Kiều, cả tài lẫn vẻ đều được hội tụ:
“Sắc một đành đòi, tài hai đành hoạ”
Tác giả ca ngợi Thúy Kiều là một thiếu nữ với vẻ đẹp hoàn hảo, không chỉ vậy, tài năng của cô cũng xuất sắc đến mức có thể so sánh với một người khác trên thế giới này:
“Thông minh bẩm sinh theo quy luật của trời,
Kỹ nghệ hội họa với vị ngọt của lời hát ngân nga”
Điều hòa nội tâm như âm nhạc của lầu bậc ngũ âm,
Nghề riêng vượt trội hơn cả đàn hồ cầm
Khúc nhạc do tay người chọn lựa tạo ra chương mới”
Chuẩn mực về sự tài giỏi ngày xưa tập trung vào “cầm, kỳ, thi, họa” và Thúy Kiều có đủ cả, không chỉ biết mà còn đạt đến mức khiến người khác phải ngưỡng mộ. Trong số đó, nàng nổi bật với tài năng âm nhạc. Âm nhạc vang lên từ bàn tay của một thiếu nữ đa cảm, có lẽ bản nhạc mà Kiều sáng tác ở tuổi thanh xuân lại là một dấu hiệu, dự báo cho một tương lai không mấy êm đềm:
“Một dấu hiệu về tương lai càng khiến con người bối rối”
Với tất cả tài năng và phẩm chất của mình, có thể chắc chắn rằng, cuộc sống êm đềm hiện tại, sự an nhàn tĩnh lặng đang sẵn sàng đối mặt với những thử thách khó khăn sắp tới. Trong dân gian, có câu: “tài năng làm cho cả thiên hạ ghen tỵ” hoặc “tài năng thường đến với tai nạn”. Kết thúc đoạn văn, Nguyễn Du một lần nữa mô tả cuộc sống đầy màu sắc, từng ngày của hai chị em Thúy Vân và Thúy Kiều:
“Sống phong lưu đến mức hồng hoang,
Mùa xuân xanh đã gần như tới tuổi trưởng thành,
Trong bóng tối, ánh trăng nhẹ nhàng tựa màn che
Bướm ong bay về trong tiếng đông tường vắng
Hai chị em sống dưới ánh sáng giả dối, nhưng vẫn giữ lại tính cách riêng biệt và không quên người khác
Phân tích về sự tương tác giữa chị em Thúy Kiều
“Truyện Kiều” không chỉ là tác phẩm văn học vĩ đại mà còn là biểu tượng của nền văn hóa Việt Nam
Mặc dù sống trong xã hội cổ truyền, nhưng tư duy của Nguyễn Du đã vượt xa thời đại của ông
Thúy Kiều và Thúy Vân, hai chị em, mặc dù có những điểm tương đồng nhưng vẫn có sự độc đáo riêng biệt
Thần sắc của Vân trở nên trang nghiêm, khác biệt
Ánh trăng làm nên vẻ đẹp tròn đầy của khuôn mặt
Nụ cười, giọng nói rất dịu dàng và trang nhã
So sánh nhẹ nhàng giữa mây và nước tóc, tuyết và da
Vẻ đẹp của Thúy Vân là biểu tượng cho sự hiền hậu và thanh nhã
Thúy Kiều có vẻ đẹp đặc biệt, tuyệt vời và hiếm có
Tại sao Nguyễn Du lại chọn miêu tả đôi mày của Kiều bằng hình ảnh của núi non, điều này cũng khiến chúng ta phải suy ngẫm
Vẻ đẹp của Kiều không chỉ xuất sắc ở nhan sắc mà còn ở tài năng của cô
Kiều tỏ ra phóng khoáng và lịch lãm
Mùa xuân đã gần kề và nhẹ nhàng đến
Khung cảnh yên bình được che phủ bởi màn mưa nhẹ nhàng
Chướng tổ ong và bướm trải rộng về phía người ấy
Đoạn này là cách Nguyễn Du thể hiện sự tài năng và tôn trọng đối với vẻ đẹp và tài năng của hai chị em Thúy
Phân tích về Chị em Thúy Kiều - mẫu 2
Một quan điểm cho rằng: “Truyện Kiều là một kiệt tác đã vượt qua hàng trăm năm và vẫn được người đọc trên toàn thế giới trân trọng”. Thực sự, bằng tài năng và lòng nhiệt huyết của mình, Nguyễn Du đã tạo ra một tác phẩm vĩ đại. Trong đó, đoạn trích “chị em Thúy Kiều” thể hiện rõ sự tài ba trong việc mô tả và khắc họa nhân vật.
Đoạn trích này rõ ràng miêu tả hai chị em Thúy Kiều một cách sinh động, và thông qua đó cũng thể hiện tính cách và số phận của họ.
“Hai chị em có bề ngoại hình rất đẹp
Kiều là chị, Vân là em
Mỗi người một nét đặc trưng
Nhưng cả hai đều hoàn hảo và tuyệt vời”
Thúy Kiều và Thúy Vân được mô tả như những người con gái đẹp đẽ nhất thời đại của họ. Dù có những nét đẹp riêng biệt, nhưng họ đều được coi là tiêu chuẩn về vẻ đẹp.
Sau khi giới thiệu về vẻ đẹp của hai chị em, tác giả tiếp tục khắc họa từng nhân vật một. Trong đoạn trích về Thúy Vân, cô được miêu tả như sau:
Vẻ đẹp trang trọng và sang trọng của Vân,
Mặt trăng tròn đầy ánh sáng mềm mại,
Da trắng như tuyết, so sánh với mây và nước tuyết”
Vân tỏa sáng với vẻ đẹp trang trí của cô gái thời xưa. Khuôn mặt đầy đặn, tròn như mặt trăng, lông mày sắc nét nhưng đậm đà, nụ cười tươi thắm như hoa, làn da trắng mịn như tuyết, mái tóc bồng bềnh mượt mà như mây. Bằng cách sử dụng nghệ thuật ẩn dụ và so sánh với thiên nhiên, vẻ đẹp của Vân trở nên sống động và chân thực với tất cả những nét đẹp tự nhiên. Qua cách tác giả miêu tả, ta cảm nhận được rằng Vân là một người con gái dịu dàng, tốt bụng, và thanh cao. Vẻ đẹp của cô tạo nên sự hài hòa với tự nhiên: “mây thua”, “tuyết nhường”, biểu thị sự nhượng bộ và chấp nhận từ thiên nhiên trước vẻ đẹp của cô. Nhìn vào vẻ đẹp của Thúy Vân, chúng ta cảm thấy một dự cảm về một tương lai hạnh phúc và bình yên cho cô.
Nếu Thúy Vân có vẻ đẹp phúc hậu và cao quý, thì vẻ đẹp của Thúy Kiều càng vượt trội cả về sắc lẫn tài, được miêu tả qua mười hai câu đặc biệt:
“Kiều sắc sảo và mặn mà,
Không chỉ về sắc mà còn về tài
Nét thu thủy và xuân sơn,
Hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh”
Trong xã hội cổ xưa, thiên nhiên thường được coi là tiêu chuẩn của vẻ đẹp, và con người thường được so sánh hoặc hiện thân qua các biểu tượng của thiên nhiên. Tác giả miêu tả Vân trước, sau đó thông qua so sánh khôn ngoan, nổi bật vẻ đẹp của Kiều. Nếu Vân được miêu tả là dịu dàng và phúc hậu, thì Kiều lại được tưởng tượng là sắc sảo và mặn mà, vừa về ngoại hình vừa về tài năng. Bằng cách miêu tả chi tiết về đôi mắt trong trẻo và đôi mày sắc nét, tác giả đã tạo ra một bức tranh hoàn hảo về Thúy Kiều. Vẻ đẹp của cô khiến cho 'hoa ghen thua thắm, liễu hờn kém xanh'. Cảm xúc ghen tức và hờn dỗi này của thiên nhiên thể hiện sự ghen tị và sợ hãi trước vẻ đẹp của Kiều, và tiềm tàng tai họa. Và sau sự phẫn nộ của thiên nhiên sẽ đến sự trả thù, như câu tục ngữ 'trời xanh quen, má hồng ghen'.
Nếu Vân được miêu tả chỉ về vẻ đẹp bên ngoài, thì Kiều lại được đánh giá cao cả về sắc lẫn tài:
“Sắc đành đòi một, tài đành hoạ hai”
Tác giả ca ngợi Thúy Kiều là một thiếu nữ với vẻ đẹp tuyệt vời, không chỉ về ngoại hình mà còn về tài năng. Cô được mô tả như một người có tài năng vượt trội đến nỗi khó có ai sánh kịp:
“Tài năng từ trời ban san
Pha nghệ thi họa, hương vị ca ngâm
Cung thương, lầu bậc âm dương,
Tài riêng vượt hồ cầm, vẻ trương huyền diệu
Khúc nhạc chọn chương, tay đan nên chương”
Chuẩn mực của tài năng trong quá khứ đã hiện hữu đầy đủ: “cầm, kỳ, thi, họa” và Thúy Kiều cảm nhận và thể hiện mọi điều đó, không chỉ hiểu biết mà còn thành thạo. Trong số đó, cô nổi bật với kỹ năng âm nhạc. Cây đàn vang lên dưới bàn tay của một thiếu nữ đa cảm, có lẽ những bản nhạc mà Kiều sáng tác từ tuổi thanh xuân mang theo một dấu ấn đặc biệt, tiên tri cho một tương lai đầy khó khăn:
“Một dấu ấn đặc biệt đã tương trợ cho định mệnh”
Với tất cả tài năng và phẩm chất của mình, rõ ràng cuộc sống êm đềm hiện tại chỉ là một cái lợi trước một cuộc sống đầy thách thức phía trước. Trong câu tục ngữ dân gian có câu: “Tài năng dường như ghen tức trời đất” hoặc “Tài năng và tai họa thường ở cùng nhau”
Kết thúc đoạn trích, Nguyễn Du một lần nữa miêu tả cuộc sống bình yên, hằng ngày của hai chị em Thúy Vân và Thúy Kiều:
“Phong lưu vô số quần hồng,
Xuân tới gần, tuần trước còn ấp ủ,
Trướng rủ màn che, yên bình ấm êm
Bướm ong bay về, không màng đến ai”
Sống trong sự nguyên tắc, trong “trướng rủ màn che”, hai chị em sắp bước vào tuổi lấy chồng nhưng có vẻ như ở câu thơ cuối, từ 'mặc', đã thể hiện thái độ của Kiều và Vân, không để ý đến những người khác.
Bằng tài năng và tình yêu đối với nghệ thuật của mình, đại thi hào Nguyễn Du đã mô tả hai nhân vật một cách sinh động và rõ ràng. Sử dụng hình thức thơ lục bát truyền thống mềm mại và tinh tế, ông đã biểu đạt ý nghĩa một cách khéo léo. Đồng thời, ông cũng sử dụng các phép tu từ quen thuộc như so sánh, nhân hóa để thêm sức sống cho các nhân vật. Không chỉ thành công trong việc mô tả các nhân vật mà còn truyền đạt được cảm nhận về số phận của họ. Đặc biệt, bức chân dung của Thúy Kiều là một tác phẩm đầy tính chất số phận, tổng hợp mọi yếu tố: 'sắc, tài, tình, mệnh'.
Đằng sau việc mô tả và dự cảm về số phận, Nguyễn Du thể hiện sự tận tâm của mình đối với phụ nữ trong xã hội cũ. Điều này thể hiện rõ trong đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều' - một phần quan trọng trong việc mô tả chân dung của đại thi hào.
Phân tích Chị em Thúy Kiều - mẫu 3
Nguyễn Du, một đại thi hào của dân tộc, là một nhà nhân đạo lớn, một biểu tượng văn hóa của thế giới. 'Truyện Kiều' là kiệt tác của ông và cũng là niềm tự hào dân tộc của Việt Nam. Phần đầu của tác phẩm đã giới thiệu và mô tả vẻ đẹp của hai cô gái.
Bốn câu thơ đầu tiên đã phác họa tổng thể về vẻ đẹp của hai người:
'Đầu lòng hai ả tố nga
Thúy Kiều là chị, còn Thúy Vân là em
Đặc điểm của mỗi người đều được mô tả một cách tuyệt vời'
Hai chị em được Nguyễn Du ví như 'hai ả tố nga', là những người phụ nữ xinh đẹp thời xưa. Tác giả đã giới thiệu về vị trí và vai trò của từng người trong gia đình Thúy Kiều: Kiều là chị, còn Vân là em. Cả hai đều có vẻ ngoài mềm mại, thanh tú như hoa mai, có phẩm chất trong sáng như tuyết. 'Mai' và 'tuyết' đều là biểu tượng của vẻ đẹp, và Kiều Vân chính là sự kết hợp hoàn hảo của những phẩm chất tinh túy ấy. Vẻ đẹp của họ được tuyệt đối hóa, lý tưởng hóa trong câu 'mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười'.
Bức chân dung của Thúy Vân được mô tả tiếp qua bốn câu thơ tiếp theo. Vẻ đẹp của Vân được ví như 'sang trọng khác biệt', tinh tế như những cô tiểu thư quý phái trong các dinh thự. 'Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài nở nang' là một gương mặt phúc hậu, tròn trịa như mặt trăng trong đêm rằm, đôi lông mày cong cong giống như con ngài tạo nên sự hài hòa và cân đối.
'Hoa cười ngọc thốt đoan trang
Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da'
Nụ cười của Vân tươi như hoa, giọng nói trong trẻo như ngọc. Nguyễn Du sử dụng từ 'thốt' để chỉ rằng Vân là người biết nghĩ suy. Tóc của nàng mượt mà bồng bềnh hơn cả mây. Da của nàng trắng mịn như tuyết.
Khác với Vân, kiều diễm của Thúy Kiều không được miêu tả cụ thể và được tác giả nhấn mạnh, qua đó lộ rõ bản chất và tinh thần:
'Làn thu thủy nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh'
Trước đó, Nguyễn Du cũng đã nói rằng 'So bề tài sắc', Kiều vượt trội hơn em. Vẻ đẹp của Kiều là một vẻ đẹp tinh tế, đằm thắm với đôi mắt như dòng nước mùa thu ẩn dưới đôi lông mày cong cong giống như dáng núi mùa xuân. Đặc biệt, trong khi với Vân, nhà thơ sử dụng từ 'thua', 'nhường' để thể hiện sự hòa hợp với thiên nhiên, thì đối với Kiều, vẻ đẹp của nàng khiến thiên nhiên ganh tỵ và ghen tị. Quả là một người phụ nữ tuyệt vời. Tuy nhiên, điều này cũng dự báo cho một cuộc đời ấm êm và êm đềm của Thúy Vân, trong khi cuộc đời của Thúy Kiều đầy sóng gió và thách thức.
Không chỉ miêu tả vẻ đẹp bề ngoại, Nguyễn Du còn nói về tài năng của Kiều, đặc biệt là khả năng chơi đàn: 'Sắc đành đòi một, tài đành họa hai'. Bất kỳ lĩnh vực nào cô cũng giỏi, nhưng tài năng vượt trội nhất của cô là âm nhạc:
'Cung thương làu bậc ngũ âm
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương'
Nàng còn sáng tác cung đàn Bạc mệnh riêng của mình. Bản đàn là biểu hiện của một tâm hồn đa sầu đa cảm. Tuy nhiên, trong cung đàn ẩn chứa một điềm báo về cuộc đời chông gai của Kiều. Kiều kết hợp hoàn hảo giữa vẻ đẹp, tài năng và tình thần.
Dù là những giai nhân, những người đẹp nhưng hai chị em vẫn sống rất mực thước như những bông hoa vẫn đang nở rộ, bất chấp mọi gian khó.
Đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều' đã đưa người đọc khám phá vẻ đẹp của hai giai nhân tuyệt sắc trong văn học. Nó cũng thể hiện tài năng và cảm hứng nhân văn của đại thi hào Nguyễn Du.
Phân tích Chị em Thúy Kiều - mẫu 4
“Nguyễn Trãi với Quốc âm thi tập là người đặt nền móng cho ngôn ngữ văn học dân tộc, còn Nguyễn Du với Truyện Kiều lại là người đặt nền móng cho ngôn ngữ văn học hiện đại của Việt Nam. Truyện Kiều có thể coi là cột mốc trong sự phát triển của văn học tiếng Việt, đặc biệt là trong việc biểu hiện sâu sắc và đầy đủ khả năng biểu đạt.” Điều này đã được thể hiện rõ trong tác phẩm, khi đọc giả vừa tan chảy trước vẻ đẹp hoàn mỹ của Thiếu nữ Kiều vừa cảm thấy xót xa cho số phận đầy bi thương của cô. Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” đặt ở đầu tác phẩm, mô tả cuộc sống, vẻ đẹp và dự đoán về tương lai của Thúy Vân và Thúy Kiều.
Trong những câu thơ đầu tiên, Nguyễn Du giới thiệu với độc giả hai cô gái thuộc dòng họ Vương:
Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân.
Mai cốt cách tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười.
Ngay từ bốn câu thơ đầu, người đọc đã hình dung được hai cô gái xinh đẹp như 'hai bông hoa tố nga', Thúy Vân là em gái và Thúy Kiều là chị. Mỗi người mang một vẻ đẹp đặc trưng riêng, tỏa sáng, tỏa hương 'mười phân vẹn mười'. Đó là một vẻ đẹp hoàn mỹ, cả về bề ngoài lẫn tinh thần. Cốt cách của họ được so sánh như 'mai' và 'tuyết', trong sáng, thanh thuần, mộc mạc.
Vẻ đẹp của Thúy Vân được miêu tả rõ nét trong bốn câu thơ tiếp theo:
Vân xem trang trọng khác vời
Khuôn trăng đầy đặn nét ngài nở nang
Hoa cười, ngọc thốt đoan trang
Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da
Thúy Vân sở hữu một vẻ đẹp không thể sánh bằng. Đó là vẻ đẹp trang trọng, quý phái, đoan trang, xứng đáng với một nàng tiểu thư. Nét đẹp của Vân được miêu tả bằng những hình ảnh tượng trưng: khuôn mặt tròn trịa, phúc hậu như mặt trăng, đôi lông mày đậm, sắc nét.
Những hình ảnh tượng trưng này càng làm nổi bật vẻ đẹp của Vân. Tính cách nhã nhặn, ôn hòa, nụ cười tỏa sáng tựa hoa, lời nói như ngọc. Vẻ đẹp đó đã đạt đến mức khiến mọi thứ xung quanh phải xấu hổ, kính trọng 'mây thua nước tóc, tuyết nhường màu da'. Những hình ảnh tượng trưng này dự báo cho cuộc sống êm đềm, thuận lợi của Thúy Vân.
Nhà thơ miêu tả về Thúy Vân như một nền móng, một điểm tựa để làm nổi bật thêm vẻ đẹp của Thúy Kiều. Khi miêu tả Vân chỉ bằng bốn câu thơ nhưng khi nói về Kiều, tác giả đã dành cả mười hai câu thơ, đủ để thấy được tình cảm sâu nặng của ông đối với hồng nhan, bạc mệnh này:
Thúy Kiều sắc sảo và quyến rũ, vượt xa hơn so với Thúy Vân, làm cho cả thiên nhiên phải ngưỡng mộ và kiêng dè. Mắt nàng trong trẻo như dòng nước thu, là biểu tượng của sự thông tuệ và trưởng thành. Nét mày cong gợi nhớ đến hình ảnh của núi xuân, tôn lên vẻ đẹp tự nhiên và nhu thuận của nàng.
Nhìn vào đôi mắt của Kiều, ta cảm nhận được nỗi buồn và tình yêu sâu nặng trong tâm hồn nàng. Nét mày cong và mảnh mai được so sánh với những cành liễu mềm mại, thể hiện tính cách dịu dàng của nàng.
Đời sống của Kiều giống như một cuộc leo dốc trên dốc đồi, khó khăn và gập ghềnh. Vẻ đẹp tự nhiên của nàng làm cho mọi thứ phải ngả mũ kính phục, từ những đám hoa đến những cành liễu. Có lẽ định mệnh đã dự báo trước cho Kiều một cuộc sống không hề êm đềm.
Thúy Kiều vượt trội hơn Thúy Vân cả về ngoại hình lẫn tài năng. Nàng thông minh, sắc sảo và tài năng trong nghệ thuật thơ ca, làm cho mọi người phải ngưỡng mộ và trầm trồ.
Nét đẹp và tài năng của Kiều khiến cho mọi người phải ngạc nhiên. Không chỉ là một cung thủ hàng đầu, nàng còn sở hữu khả năng viết thơ độc đáo, khiến cho mọi người phải trầm trồ kính phục.
Theo tư tưởng Nho giáo, một người phụ nữ không cần phải quá xuất sắc về mọi mặt để đạt được hạnh phúc. Thúy Vân là minh chứng cho điều này. Tuy nhiên, Thúy Kiều lại là biểu tượng của sự hoàn hảo, vừa có vẻ đẹp, lại còn có tài năng.
Thúy Kiều, với vẻ đẹp và tài năng của mình, là biểu tượng của sự hoàn hảo. Nàng vừa có nhan sắc, lại còn có tài giỏi, khiến cho mọi người phải ngạc nhiên và ngưỡng mộ.
Tư tưởng thời đại ảnh hưởng đến thơ ca của nhà thơ. Ông cho rằng: “Một nên sắc, hai nên tài'. Thúy Kiều được biết đến là một thiên tài từ nhỏ, được phú cho trí thông minh sắc sảo. Ngoài ra, nàng cũng giỏi trong nhiều lĩnh vực như âm nhạc, thi ca, họa sĩ.
Đặc biệt, tài năng âm nhạc của Kiều là điểm nhấn đặc biệt: “Nàng có thể tự sáng tác, phổ nhạc, thể hiện cảm xúc của mình thông qua âm nhạc. Cuộc đời của nàng đầy gian nan và đau khổ, nhưng nàng vẫn biết cách biểu đạt một cách tuyệt vời.
Kết thúc đoạn trích, Nguyễn Du mô tả cuộc sống bình yên, giàu có của hai thiếu nữ:
Họ sống trong một không gian thật êm đềm và gia giáo.
Xinh đẹp và tài năng, họ được nhiều người theo đuổi.
Thúy Kiều và Thúy Vân chọn cách sống một cuộc sống bình yên, hạnh phúc.
Phân tích về hai chị em Thúy Kiều cho thấy tài năng của Nguyễn Du. Ông đã thành công trong việc miêu tả hai nhân vật một cách sinh động và sắc nét thông qua thể thơ lục bát. Bằng cách sử dụng các hình ảnh tượng trưng và so sánh sắc bén, ông đã tạo ra những cảm xúc mạnh mẽ cho độc giả.
Nguyễn Du đã có bức tranh tinh tế và sâu sắc về hai chị em Thúy Kiều. Bức tranh sống động và chân thực, thể hiện rõ sự đau khổ và tương lai bất định của Thúy Kiều. Truyện Kiều vẫn luôn là một tác phẩm vĩ đại, đầy cảm xúc, được truyền tụng qua các thế hệ.
Thúy Kiều là một biểu tượng của văn học Việt Nam. Bức tranh về cuộc đời nàng do Nguyễn Du vẽ ra là một kiệt tác không thể lẫn vào đâu được. Từ bây giờ và mãi mãi sau này, Truyện Kiều sẽ là một phần không thể thiếu trong văn học Việt Nam.
Phân tích về hai chị em Thúy Kiều - mẫu 5
Nguyễn Du là một trong những thi sĩ lớn của dân tộc, được coi là một biểu tượng văn hóa của thế giới. Tác phẩm “Truyện Kiều” của ông vẫn được coi là một kiệt tác thơ Nôm của văn học dân tộc. Trong đó, ông đã thể hiện sự tài năng của mình qua việc xây dựng nhân vật sống động và sinh động. Đặc biệt là trong đoạn trích về hai chị em Thúy Kiều.
Trong bốn câu đầu, nhà thơ đã không chỉ tả mà còn giới thiệu về vị trí và vẻ đẹp toàn diện của hai người phụ nữ:
“Trong lòng dân dã, hai người là ngọc tựa sắc sảo
Thúy Kiều là chị, Thúy Vân là em
Cả hai đều có phẩm giá và vẻ đẹp tuyệt vời
Mỗi người một vẻ, mỗi vẻ đều hoàn hảo”
“Ngọc tựa sắc sảo” là cách mà nhân dân gọi các chị, các em. “Sắc sảo” ở đây chỉ vẻ đẹp thanh tú và rạng rỡ của phụ nữ trẻ. Bên cạnh đó, hình ảnh “mai cốt cách” và “tuyết tinh thần” tượng trưng cho sự thanh cao và trong sáng của họ. Đồng thời, Nguyễn Du đã giới thiệu vị trí của hai chị em và vẻ đẹp của họ: “Mỗi người một vẻ, mỗi vẻ đều hoàn hảo”.
Sau đó, nhà thơ mô tả chi tiết về hai chân dung của Kiều và Vân. Trước tiên, ông miêu tả chân dung của Thúy Vân:
“Vân có vẻ trang trọng và duyên dáng
Gương mặt tròn trịa như trăng đầy
Nụ cười tươi sáng như ngọc thô
Mái tóc mượt mà như mây và da trắng như tuyết”
“Trang trọng” là từ ngữ Hán - Việt chỉ vẻ đẹp của phong cách; “đoan trang” đề cập đến phẩm cách và lối sống. Thúy Vân mang phong thái lịch lãm, quý phái, và phẩm cách thanh cao, mẫu mực, điềm đạm - những đặc điểm thường thấy ở con gái nhà gia giáo, truyền thống và nề nếp. Khuôn mặt tròn trịa của Thúy Vân sáng đẹp như trăng tròn. Nét mày cong mềm mại và óng ả. Nụ cười của nàng rạng rỡ như hoa. Giọng điệu trong trẻo, lời nói như châu, như ngọc. Tóc mềm mại như mây, da trắng mịn hơn cả tuyết…
Với Thúy Vân, người ta cảm nhận được vẻ đẹp hiền hậu, phúc hậu. Mặc dù không ai có thể so sánh được, vẻ đẹp của nàng vẫn tựa như một phần của thiên nhiên, hòa mình vào bức tranh tự nhiên, tĩnh lặng:
“Mây thua nước tóc tuyết nhường màu da”
Trước vẻ đẹp của Thúy Vân, thiên nhiên dường như phải “nhường” và “thua” - nhưng không phải là sự cạnh tranh. Liệu vẻ đẹp này có dự báo cho một cuộc sống êm đềm, thanh bình, không gianh ghét?
Tác giả đã sử dụng nghệ thuật tượng trưng và hình ảnh nhân hóa một cách khéo léo. Điều này giúp tạo nên một bức chân dung sống động, chân thực về Thúy Vân.
Mô tả về vẻ đẹp của Thúy Kiều được Nguyễn Du thực hiện với một cách tiếp cận nghệ thuật độc đáo:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn”
Như vậy, sau khi mô tả về Thúy Vân, vẻ đẹp dịu dàng và trong sáng của cô được sử dụng làm bối cảnh để tôn vinh vẻ đẹp mạnh mẽ, sắc sảo của Kiều. Đặc biệt, Kiều không chỉ có vẻ đẹp mà còn là một người phụ nữ tài năng vượt trội.
“Làn thu thủy nét xuân sơn
Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh”
Bằng cách sử dụng hình ảnh thiên nhiên và nghệ thuật ước lệ, tác giả đã tạo ra một ấn tượng về vẻ đẹp xuất sắc của một người phụ nữ tuyệt vời. Khi mô tả vẻ đẹp của Kiều, tác giả tập trung vào đôi mắt vì chúng không chỉ là vẻ đẹp ngoại hình mà còn thể hiện sự sâu lắng của tâm hồn và trí tuệ. Nếu vẻ đẹp của Thúy Vân được thiên nhiên “thua”, ”nhường” thì với vẻ đẹp hoàn hảo của Thúy Kiều, thiên nhiên đã phải “ghen”, “hờn”. Qua cách mô tả này, Nguyễn Du đã đưa ra một dự báo về tương lai khó khăn của Kiều.
Thúy Kiều cũng là một người phụ nữ “tài sắc toàn tài”. Cô không chỉ có vẻ đẹp xuất sắc về ngoại hình và trí tuệ mà còn là một người có tài năng đặc biệt, rất giỏi: “Sắc đành đòi một tài đành họa hai”:
“Thông minh vốn sẵn tính trời
Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm
Cung thương làu bậc ngũ âm
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một chương”
Thúy Kiều thông thạo mọi thứ: âm nhạc, hội họa, thi ca, và vượt trội hơn cả là kỹ năng đánh đàn. Kỹ năng của Kiều đã đạt đến một cấp độ lý tưởng theo tiêu chuẩn thẩm mỹ của xã hội phong kiến thời đó.
Chỉ bằng bốn câu thơ, Nguyễn Du đã khám phá sự xuất sắc và tài năng của Kiều. “Cung đàn bạc mệnh” của Thúy Kiều thể hiện sự phức tạp của một trái tim đa cảm và đa sầu. Vẻ đẹp của Kiều là sự hòa quyện hoàn hảo giữa sắc, tài, và tình.
Bốn câu thơ cuối phản ánh quan sát của Nguyễn Du về cuộc sống “Êm đềm trướng rủ màn che” của hai chị em. Đó là cuộc sống phong lưu, dù đã đến tuổi “cập kê” - tức là tuổi búi tóc, cài trâm, nhưng vẫn sống trong sự che chở của gia đình.
Qua nghệ thuật mô tả đặc sắc, biện pháp ước lệ tượng trưng và sử dụng ngôn ngữ dân tộc tài tình, Nguyễn Du đã vividly vẽ chân dung hai chị em Kiều, mỗi người một vẻ, tạo nên bức tranh hài hòa và đồng thời tương phản.
Phân tích Chị em Thúy Kiều - mẫu 6
Nguyễn Du được coi là thiên tài văn học của dân tộc Việt Nam. Truyện Kiều, tác phẩm kiệt xuất của ông, đại diện cho văn học cổ điển của Việt Nam, với tinh thần nhân đạo rực rỡ. Tính chất nghệ thuật và vẻ đẹp của ngôn từ, miêu tả cảnh vật, nhân vật, tình huống đều là điểm nhấn tuyệt vời của tác phẩm, mang lại cho độc giả những trải nghiệm văn chương thú vị. Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” là một trong những tác phẩm nghệ thuật tuyệt vời của Nguyễn Du. Sử dụng mô tả sinh động và hình tượng tuyệt vời làm nền tảng cho sức mạnh phi thường trong việc miêu tả của tài năng văn học Nguyễn Du.
Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” là một trong những phần thơ hay nhất, đẹp nhất của “Truyện Kiều”. Thúy Kiều, nhân vật trung tâm của tác phẩm, là một thiếu nữ vừa tài năng, vừa xinh đẹp, được tác giả miêu tả một cách lôi cuốn và quyến rũ.
Hai chị em Thúy Kiều mang vẻ đẹp thanh cao, trắng trong như “mai”, như “tuyết”, mỗi người một vẻ đẹp riêng nhưng đều hoàn hảo, tuyệt vời:
“Mai cốt cách, tuyết tinh thần.
Mỗi người một vẻ, mười phân vẹn mười”.
Sau khi tả về vẻ đẹp của hai chị em, Nguyễn Du tạo ra một bức chân dung tuyệt đẹp của Thúy Vân trước mắt độc giả:
Vân tỏa vẻ trang trọng khác biệt,
Khuôn mặt đầy đặn, nét ngài tươi sáng.
Nụ cười hồng, giọng nói thanh nhã,
Tóc mượt như mây, da trắng hơn tuyết.
Vẻ đẹp của Thúy Vân là vẻ đẹp của một thiếu nữ “đoan trang”, “trang trọng khác biệt”; rất quý phái. Nàng có gương mặt “đầy đặn”, tươi sáng như trăng tròn, mắt lấp lánh, mày cong, miệng cười tươi như hoa, giọng nói trong trẻo như tiếng ngọc,… Ngoài ra còn có mái tóc suôn mượt hơn cả mây, và làn da trắng sáng hơn tuyết. Quả là một vẻ đẹp hiếm có.
Nhà thơ đã sử dụng biện pháp ước lệ tượng trưng, tạo ra những hình ảnh gợi cảm và ẩn dụ sâu sắc. Bức chân dung của Thúy Vân hiện lên thanh cao, trinh trắng và gần gũi trong ánh nhìn và tưởng tượng. Vẻ đẹp ấy hòa hợp với trần thế, khiến cho mọi vật đều tôn vinh, ngưỡng mộ. Với cách miêu tả đó, Nguyễn Du dự báo rằng Thúy Vân sẽ có một cuộc đời hạnh phúc và êm đẹp.
Tiếp theo không mạch lạc, tác giả miêu tả ngay vẻ đẹp của Thúy Kiều. Ánh sáng rọi sáng, vũ trụ hân hoan khi từng đường nét của Thúy Kiều được vẽ lên trên ngòi bút của thiên tài:
Kiều rực rỡ, mặn mà,
So với vẻ đẹp, tài sắc vẫn hơn.
Mùa thu thơm, vẻ xuân sắc,
Hoa ghen thua màu, cỏ hờn phai.
Miêu tả Thúy Vân trước, sau đó là Thúy Kiều là một chiến thuật nghệ thuật của tác giả. Trên nền vẻ đẹp của Thúy Vân, Thúy Kiều tỏa sáng với vẻ đẹp rực rỡ có thể làm cho cả một thành phố rung động. Khác với bức chân dung của Thúy Vân, ở bức chân dung của Thúy Kiều, Nguyễn Du chỉ tập trung miêu tả hai điểm. Mắt nàng sâu như sắc nước mùa thu, hàng mày thanh tú, diễm lệ như dáng núi mùa xuân. Chỉ vậy thôi đã lộ rõ vẻ đẹp phi thường của nàng, thật là kỳ diệu.
Đó là một vẻ đẹp tỏa sáng, tráng lệ, mê hoặc với sức mạnh bí ẩn, thu hút và quyến rũ.
Ở đây, cách viết về nhân vật có sự đa dạng. Sử dụng các biện pháp nghệ thuật ẩn dụ nhân hóa, vận dụng tinh tế và hiệu quả từ ngôn ngữ thơ cổ điển tạo ra sức mạnh diễn đạt đặc biệt. Thi hào mạnh mẽ khẳng định: “Sắc đẹp mong manh, tài năng vĩ đại hơn”. Điều này dường như báo trước rằng cuộc sống của Thúy Kiều sẽ đầy thách thức và tai ương do những phẩm chất và năng lực vượt trội của mình.
Sau khi tả về hai mỹ nhân, Nguyễn Du dành nhiều không gian hơn cho tài năng của Thúy Kiều:
Thúy Kiều thông minh như dự định từ trời,
Thi họa kỳ phương pha hòa với âm ca.
Tài năng của nàng vượt trội,
Chẳng kém phần so với Hồ cầm.
Mỗi bài hát đều làm nên một chương,
Và mỗi trang sách là một hình bóng của sự thiên “Bạc mệnh”.
Trước hết, nàng là một người rất thông minh. Bên cạnh vẻ đẹp tuyệt vời, nàng cũng sở hữu trí tuệ lỗi lạc, là một điều hiếm thấy. Mọi kỹ năng của người xưa, nàng đều giỏi, thậm chí là xuất sắc. Cầm, kỳ, thi, họa, âm nhạc, thi ca, thậm chí là văn chương, nàng đều lưu loát. Ai mà không bị cuốn hút bởi điều đó. Bức chân dung của Thúy Kiều đã đạt đến đỉnh cao của hoàn hảo, vượt qua mọi khái niệm về con người. Nàng như một thần tiên trên cõi đời này. Bởi vì là thần tiên nên nàng không thể hoà nhập với luật lệ khắc nghiệt và giả dối của thế gian, điều này có lẽ dẫn đến bi kịch và khổ đau trong cuộc đời của nàng.
Tóm lại, Thúy Kiều là một nhân vật vô cùng xuất sắc trong 'Đoạn trường tân thanh'. Thi hào Nguyễn Du với trí tưởng tượng và tài nghệ thơ ca trác tuyệt đã miêu tả Thúy Kiều qua những bài thơ lục bát tuyệt vời, đầy cảm xúc và sâu sắc. Ông đã dành cho nhân vật tình cảm yêu mến và trân trọng sâu sắc. Việc kết hợp tài nghệ văn chương ẩn dụ, so sánh, lặp lại, hình tượng gợi cảm và kỹ thuật miêu tả con người tài năng đã tạo ra một bức tranh về một người phụ nữ vô cùng đặc biệt trong văn học Việt Nam. Chưa từng có ai đẹp như vậy.
Phân tích Chị em Thúy Kiều - mẫu 7
Nguyễn Du được xem là thi sĩ vĩ đại của Việt Nam, một biểu tượng văn hóa toàn cầu. 'Truyện Kiều' là tác phẩm kiệt xuất của Nguyễn Du và của văn học Việt Nam từ xưa đến nay, có giá trị về cả nội dung tư tưởng và nghệ thuật. Đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều' được lấy từ phần 1: 'Gặp gỡ và đính ước', trong 'Truyện Kiều'. Với những đường nét tinh xảo, Nguyễn Du đã mô tả chân thực và sống động vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều. Mặc dù mỗi người có một vẻ đẹp riêng, nhưng đều mang đến vẻ đẹp hiếm có đó.
Đoạn thơ mở đầu gợi lên vẻ đẹp chung của chị em Thúy Kiều bằng các từ ngữ đơn giản nhưng đủ để phản ánh vẻ đẹp của họ:
Đầu lòng hai người tuyệt vời
Thuý Kiều là chị, còn Thuý Vân
Thân hình cao ráo, da trắng mịn
Mỗi người một vẻ đẹp riêng biệt.
Sau khi giới thiệu nhân vật, Nguyễn Du tiến vào việc miêu tả. Phương pháp miêu tả của ông thường sử dụng các biểu tượng và ước lệ. Hình ảnh ẩn dụ, tượng trưng 'đầu lòng hai người tuyệt vời' được sử dụng để miêu tả vẻ đẹp của chị em Thúy Kiều. Cả hai đều có hình dáng cao ráo, mảnh mai và dịu dàng như cành mai. Tư duy và tâm hồn của họ trong sáng như tuyết. Dù có hai vẻ đẹp khác nhau nhưng đều rất tuyệt vời.
Tiếp theo, tác giả mô tả vẻ đẹp của Thuý Vân thông qua việc sử dụng các từ ngữ đặc trưng và hình ảnh đặc biệt:
Thuý Vân mang vẻ cao quý khác lạ
Khuôn mặt tròn đầy, nét mặt thanh tao
Miệng cười rạng rỡ, da trắng mịn
Mái tóc óng ả, da trắng như tuyết.
Câu thơ mở đầu tóm tắt sự phong phú của nhân vật bằng cách mô tả bằng 4 từ 'cao quý khác lạ', làm nổi bật vẻ đẹp quý phái của Thuý Vân. Nguyễn Du tiếp tục sử dụng phương pháp ẩn dụ và tượng trưng để mô tả vẻ đẹp phong phú của Thuý Vân. Khuôn mặt tròn đầy của cô toả sáng như mặt trăng, nét mặt thanh tao và miệng cười tươi sáng như hoa, làm cho Thuý Vân trở nên quý phái và đáng ngưỡng mộ. Nhờ vào sự hoàn hảo của vẻ đẹp này, Thuý Vân sẽ trải qua cuộc sống hạnh phúc và êm đềm.
Sau khi tả vẻ đẹp của Thuý Vân, tác giả mô tả vẻ đẹp của Thuý Kiều. Thuý Vân được tả trong 4 câu, còn Thuý Kiều thì trong 12 câu, nhấn mạnh vai trò của nhân vật chính:
Kiều tinh tế, quyến rũ
Vượt trội về vẻ đẹp và tài năng
Thanh lịch, sôi động như mùa xuân
Vẻ đẹp khiến hoa cúc ghen tỵ, liễu hờn
Vẻ đẹp vượt trội, không thể bằng bất cứ tài năng nào.
Cũng như khi tả Vân, tác giả tóm tắt đặc điểm nhân vật. Kiều sắc sảo về trí tuệ, mặn mà về tâm hồn. Mô tả vẻ đẹp của Kiều bằng những hình ảnh tượng trưng và ước lệ như nước mùa thu, núi mùa xuân. Đôi mắt sáng long lanh, lông mày thanh tú, mềm mại. Dung nhan đầm thắm, trẻ trung khiến hoa cúc ghen tỵ, liễu hờn. Nàng không chỉ xinh đẹp mà còn rất tài năng:
Thông minh và tài năng tự nhiên
Thơ ca, hội họa đều xuất sắc
Có nghệ thuật âm nhạc tuyệt vời
Tài năng của nàng vượt trội hơn bất kỳ ai
Nàng làm cho mọi thứ trở nên hoàn hảo
Vẻ đẹp của nàng là biểu tượng cho số phận éo le.
Nàng có trí tuệ và tài năng tự nhiên, với thơ ca và hội họa xuất sắc, cùng với sự thông minh vượt trội và tài năng âm nhạc tuyệt vời. Nàng là biểu tượng cho số phận éo le, khiến mọi thứ trở nên hoàn hảo.
Bốn câu cuối của Nguyễn Du mô tả cuộc sống của chị em Thuý Kiều, dù họ là người đẹp nhưng vẫn sống một cuộc đời yên bình, trong khuôn phép gia giáo:
Cuộc sống êm đềm, bình yên
Không gì làm ảnh hưởng đến sự thanh thản của họ.
Đoạn thơ mang âm điệu nhẹ nhàng tạo nên cuộc sống yên vui êm đềm của những thiếu nữ phòng khuê.
Trích đoạn Chị em Thuý Kiều là một trong những đoạn thơ đẹp và hay nhất trong tác phẩm. Ngôn ngữ thơ tinh tế, giàu cảm xúc, sử dụng biện pháp ẩn dụ để miêu tả bức chân dung sống động của hai chị em. Điều đặc biệt là tác giả đã tạo ra bức chân dung tuyệt vời ấy bằng tình yêu thương và trân trọng con người.
Phân tích về Chị em Thúy Kiều - mẫu 8
Truyện Kiều của Nguyễn Du không chỉ là một kiệt tác văn học bất hủ mà còn là biểu tượng của văn học Việt Nam. Tác phẩm này thể hiện những giá trị nội dung sâu sắc, phản ánh sự bất công và tàn ác của chế độ phong kiến, cũng như lòng nhân đạo sâu sắc đối với số phận con người.
“Truyện Kiều” của Nguyễn Du không chỉ là một kiệt tác văn học bất hủ mà còn là biểu tượng của văn học Việt Nam. Tác phẩm này thể hiện những giá trị nội dung sâu sắc, phản ánh sự bất công và tàn ác của chế độ phong kiến, cũng như lòng nhân đạo sâu sắc đối với số phận con người.
Thúy Kiều là nhân vật chính trong Truyện Kiều, có nguồn gốc từ gia đình danh giá. Đoạn trích về Chị em Thúy Kiều nằm ở phần “Gặp gỡ và đính ước” của tác phẩm, giới thiệu về gia đình và duyên phận của Thúy Kiều với Kim Trọng.
Hai câu đầu của đoạn trích “Đầu lòng hai ả tố nga/Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân” đã giới thiệu về hai chị em trong gia đình Vương viên ngoại, với Thúy Kiều là chị cả và Thúy Vân là em út. Vẻ đẹp chung của hai chị em được tóm tắt trong câu thơ “Mai cốt cách, tuyết tinh thần”, thể hiện sự bền bỉ, thanh cao và tinh tế của họ.
“Vẻ đẹp của Thúy Vân tinh tế và kiêu sa
Khuôn mặt tròn đầy khí phúc, đôi mày rõ nét
Nụ cười tươi tắn, giọng nói nhẹ nhàng như ngọc
Tóc dài đen nhánh, da trắng mịn như tuyết”
Vẻ đẹp của Thúy Vân được miêu tả như một tiêu chuẩn của xã hội phong kiến, thể hiện sự phúc tướng và cuộc sống an nhàn của những người con gái may mắn. Thúy Vân được ví như trăng, hoa và ngọc, mang lại cảm giác nhã nhặn và thanh cao.
Trong khi Thúy Vân có vẻ đẹp dịu dàng và nhẹ nhàng, Thúy Kiều lại có vẻ đẹp hiếm có và tuyệt mỹ. Vẻ đẹp của Kiều được miêu tả qua nhiều chi tiết và cảm xúc, thể hiện sự sắc sảo và hấp dẫn.
“Thúy Kiều sắc sảo, phúc hậu
Làn mày rõ nét, tâm hồn cao quý
Nụ cười tươi sáng, giọng nói dịu dàng
Tóc dài đen nhánh, da trắng mịn như tuyết”
So với Thúy Vân, Nguyễn Du vận dụng triệt để phong cách ước lệ tượng trưng để miêu tả Thúy Kiều. Nguyễn Du dùng từ ngữ tinh tế để gợi lên hình ảnh của Kiều một cách sâu sắc và lãng mạn.
Thúy Kiều không chỉ sở hữu vẻ đẹp nổi trội mà còn có tài năng vượt trội. Tuy vẫn bị ảnh hưởng sâu sắc bởi tư tưởng Nho học, nhưng Kiều được miêu tả như một người con gái thông minh và tài năng, đồng thời cũng là một biểu tượng cho cuộc sống đầy biến động.
“Kiều xinh đẹp như hoa sắc, đằm thắm
Ngày cưới sắp đến, màn che trướng êm đềm
Trong phòng lụa, hoa ong bướm vẫn mải mê bay đi”
Miêu tả cuộc sống của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân trong bài viết, nhấn mạnh vào sự giàu có và sự thanh cao của họ. Dù đã trưởng thành nhưng họ vẫn giữ vững nền nếp gia phong.
Phân tích sự khác biệt giữa Thúy Kiều và Thúy Vân
Trong đoạn trích “Chị em Thuý Kiều” trong Truyện Kiều, Nguyễn Du đã mô tả sắc đẹp tuyệt vời của hai chị em Thuý Kiều và Thuý Vân bằng cách sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng.
Nguyễn Du bắt đầu giới thiệu về hai chị em trong gia đình Vương bằng cách nêu rõ quan hệ giữa Thúy Kiều và Thúy Vân.
“Thúy Kiều là em, Thúy Vân là chị”
Sau đó, tác giả tổng quan mô tả về nét đẹp chung và riêng của hai chị em.
“Hình dáng như mai cốt, tinh thần như tuyết
Mỗi người một vẻ, đẹp mười phân vẹn mười”
Bằng cách sử dụng so sánh ước lệ, Nguyễn Du vẽ nên bức tranh về vẻ đẹp hoàn hảo của hai chị em, cả hai đều rất đẹp và mỗi người đều có vẻ đẹp riêng biệt.
Nguyễn Du tường tận mô tả vẻ đẹp của Thuý Vân bằng những từ ngữ tinh tế và hình ảnh sống động, làm nổi bật nét duyên dáng và gần gũi với thiên nhiên của cô.
Nếu Thuý Vân được miêu tả với vẻ đẹp hoàn hảo, thì vẻ đẹp của Thuý Kiều lại vượt trội hơn cả: “Kiều càng sắc sảo mặn mà”. Điều này là một kỹ thuật nghệ thuật văn học cổ điển. Chỉ cần một câu như “Kiều càng sắc sảo mặn mà” sau khi mô tả về vẻ đẹp của Thuý Vân, Nguyễn Du đã làm nổi bật vẻ đẹp của Thuý Kiều hơn cả về ngoại hình (sắc sảo) và tâm hồn (mặn mà). Việc miêu tả Vân trước, sau đó là Kiều là cách tác giả sử dụng Vân để miêu tả Kiều. Thông qua vẻ đẹp của Vân, người đọc có thể hình dung được vẻ đẹp của Kiều.
Trong khi tác giả không mô tả đôi mắt của Vân, lại đặc tả đôi mắt của Kiều. Dùng kỹ thuật ước lệ tượng trưng, đôi mắt của Kiều được so sánh với “Làn thu thuỷ, nét xuân sơn”. Sự sắc sảo mặn mà của đôi mắt chính là biểu hiện của vẻ đẹp tâm hồn. Nếu vẻ đẹp của Vân là đẹp đoan trang, phúc hậu, hoà hợp với thiên nhiên, thì vẻ đẹp của Kiều lại làm cho thiên nhiên phải ngưỡng mộ.
Tác giả ca ngợi Thúy Kiều là một thiếu nữ vừa xinh đẹp lại vô cùng tài năng, không có ai sánh kịp:
“Tài trời ban sẵn thông minh
Pha nghề họa thi, hương vị ca dao
Chơi đàn như gió nơi sao,
Nghề riêng vượt cả hồ cầm bản thiên”
Khúc ca nơi tay nàng viết nên huyền thoại”
Được đánh giá theo tiêu chuẩn “cầm , kỳ, thi, họa”, Thúy Kiều vượt trội, không chỉ biết mà còn giỏi đến mức khiến người khác phải trầm trồ. Trong đó, nàng nổi bật với khả năng “cầm”. Âm nhạc phát ra từ đôi tay của một cô gái đa cảm, đa tình như Kiều có lẽ là một dấu hiệu, dự báo cho một tương lai không hề êm đềm:
“Dấu hiệu ấy lại càng khiến cho người ta lo lắng”
Với tất cả tài năng và phẩm chất hiện có, chắc chắn rằng cuộc sống êm đềm hiện tại đang dần chuẩn bị cho một cuộc chiến không tránh khỏi. Như một câu tục ngữ đã nói: “tài tình làm cho trời đất phải ghen tỵ” hoặc “tài tình gắn liền với tai họa”.
Kết thúc đoạn trích, Nguyễn Du một lần nữa tái hiện cuộc sống yên bình, hàng ngày của hai chị em Thúy Vân và Thúy Kiều:
“Cuộc sống vô cùng yên bình,
Ngày qua ngày cận kề tuổi lên đường,
Trong bình yên, rèm kín che,
Ong bướm bay đi dù cho ai”
Sống trong khuôn phép, trong “rèm kín che”, hai chị em sắp bước vào tuổi tìm kiếm đối phương, nhưng có vẻ như từ từ, ở câu cuối cùng, Kiều và Vân đã thể hiện sự phớt lờ đến những người ngoài kia.
Tóm lại, đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” đã mô tả rõ vẻ đẹp của Thúy Kiều và Thúy Vân. Qua đó, chúng ta thấy được nghệ thuật mô tả đầy độc đáo của Nguyễn Du.
Phân tích Chị em Thúy Kiều - mẫu 10
Nguyễn Du (1765 - 1820) xuất thân từ Tiên Điền, Nghi Xuân, Hà Tĩnh. Ông là nhà thơ vĩ đại của dân tộc, một biểu tượng văn hóa toàn cầu. Một trong những tác phẩm nổi tiếng của ông là “Đoạn trường tân thanh” hay còn gọi là “Truyện Kiều”. Truyện không chỉ nổi tiếng về nội dung sâu sắc mà còn thành công về mặt nghệ thuật. Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” là minh chứng cho nghệ thuật miêu tả nhân vật tài năng của Nguyễn Du. Đoạn trích này đã tôn vinh vẻ đẹp và tài năng của phụ nữ thông qua miêu tả của chị em Thúy Kiều. Đây thực sự là một phần tuyệt vời trong việc khắc họa nhân vật của Nguyễn Du.
Bốn câu thơ đầu tiên tác giả giới thiệu chung về địa vị và vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều:
“Bắt đầu từ hai nàng xinh đẹp,
Thuý Kiều là chị, còn em là Thuý Vân.
Hình dáng cao quý, tâm hồn thuần khiết,
Mỗi người mỗi vẻ hoàn mỹ”
Bằng cách giới thiệu hai 'ả tố nga', tác giả tạo ra một hình ảnh đầy ấn tượng và rõ ràng về hai cô gái đẹp như 'Hằng Nga' trong gia đình Vương. Câu thơ '‘Hình dáng cao quý, tâm hồn thuần khiết” bằng cách sử dụng hình ảnh của 'mai' và 'tuyết', tác giả mô tả vẻ đẹp của hai thiếu nữ và tinh thần trong trắng của họ. Cả hai đều có vẻ đẹp hoàn hảo, 'mỗi người mỗi vẻ' riêng biệt, chứng tỏ sự tôn trọng và ngưỡng mộ của tác giả.
Đến với bốn câu thơ tiếp theo, tác giả tôn vinh vẻ đẹp của Thúy Vân.
“Vẻ đẹp cao quý của Vân,
Khuôn mặt tròn đầy đặn, nụ cười rạng rỡ,
Làn da trắng mịn như tuyết,
Mái tóc mềm mại hơn cả mây trời”
Câu đầu tiên 'Vẻ đẹp cao quý của Vân' đã tóm tắt đặc điểm chung của nhân vật. Hai từ 'cao quý' nêu bật vẻ đẹp sang trọng, quý phái của Thúy Vân. Tất cả các đặc điểm của một người đều được tác giả mô tả chi tiết bằng từ ngữ như 'đầy đặn', 'rạng rỡ', 'trắng mịn', 'mềm mại'. Những phép tu từ như ẩn dụ, so sánh, nhân hoá đều được sử dụng để thể hiện vẻ đẹp tinh tế và quý phái của cô gái. Thúy Vân với vẻ đẹp tỏa sáng như trăng, nụ cười tươi sáng như hoa, làn da trắng mịn hơn cả tuyết. Vẻ đẹp của cô ấy khiến thiên nhiên phải thua kém, nhường bộ.
Nếu tả Thúy Vân trong bốn câu thơ thì khi đến Thúy Kiều, Nguyễn Du dành cho cô mười hai câu thơ. Nếu Vân được mô tả với vẻ đẹp hoàn hảo thì vẻ đẹp của Thúy Kiều lại vượt xa điều đó, nếu Vân chỉ được nhắc đến vẻ đẹp bề ngoại thì Kiều còn được tôn vinh cả vẻ đẹp tâm hồn, là một người phụ nữ tài năng, quyến rũ, lôi cuốn.
“Kiều sắc sảo và quyến rũ,
Vượt qua vẻ đẹp bề ngoại là tài năng và phẩm chất”
Ở đây, Nguyễn Du đã thành công trong việc sử dụng nghệ thuật để tạo ra sự tương phản. Mô tả Vân trước đó để làm nền cho vẻ đẹp của Kiều. Chỉ với một câu thơ bằng các từ “càng”, “hơn”, tác giả đã giúp người đọc hiểu rõ vẻ đẹp xuất sắc của Kiều. Nàng không chỉ nổi bật về nhan sắc mà còn về trí tuệ, tinh thần phong phú.
“Đôi mắt sáng lạn như dòng nước thu,
Lông mày thanh tú như ngọn núi xuân”
Khi mô tả Thúy Kiều, tác giả vẫn sử dụng nghệ thuật ước lệ thông qua hình ảnh của thiên nhiên như “dòng nước thu”, “ngọn núi xuân”, “hoa ghen”, “cây liễu hờn”. Tuy nhiên, Nguyễn Du tập trung vào đôi mắt của Kiều hơn là liệt kê chi tiết như Vân. Hình ảnh “dòng nước thu” mô tả đôi mắt của Kiều trong suốt và sáng lạn, còn “ngọn núi xuân” tượng trưng cho lông mày thanh tú trên khuôn mặt trẻ trung. Đôi mắt của Kiều là cửa sổ của tâm hồn, thể hiện sự sắc sảo và phong phú của nàng. Vẻ đẹp của Kiều khiến mọi người say mê đến mức “mất nước, mất thành”, trong khi thiên nhiên cũng ganh ghét và ghen tỵ.
Sắc đã đủ, lại còn tài, tình của Kiều thì sao? Khi mô tả Kiều, tác giả dành một phần để nói về nhan sắc, nhưng hai phần còn lại để nói về tài năng. Điều này là một dụng ý nghệ thuật của Nguyễn Du. Ông muốn nhấn mạnh về vẻ đẹp của Kiều thì không thể dùng bút pháp nào để diễn tả được. Vẻ đẹp của Kiều là số một, còn về tài năng, có lẽ không có ai sánh kịp nàng:
“Sắc tốt cần một, tài xuất sắc cần hai”
Kiều có trí tuệ bẩm sinh, tài năng được ban cho từ trời. Tài năng của nàng đạt đến mức hoàn thiện trong cả 'âm nhạc, văn chương, hội họa'.
“Trí tuệ sẵn có từ trời,
Phối hợp nghề thi với họa văn ca.
Âm nhạc nổi danh khắp làng quê,
Tài năng vượt trội không thể đánh bại”
Tài nghệ của Kiều, đặc biệt là kỹ thuật chơi đàn, là xuất sắc nhất, là điểm mạnh nhất của nàng. Âm nhạc từ đàn của Kiều thật tuyệt vời, đến mức có thể vượt qua bất kỳ nghệ sĩ tài ba nào. Kiều không chỉ là một nghệ sĩ đàn giỏi mà còn là một nhà soạn nhạc tài ba, có thể sáng tác ra những bản nhạc sâu lắng như 'Bạc mệnh'. Mỗi khi cô ta cầm đàn, lòng người lắng đọng, tâm trí người nghe như lạc vào thế giới của nỗi buồn và mơ mộng. Bản nhạc 'Bạc mệnh' chính là tâm hồn của một con tim biết đau khổ và cảm xúc phong phú của một người đa cảm.
Do đó, vẻ đẹp của Kiều không chỉ là sự hòa trộn của nhan sắc, tài năng và tình cảm, mà còn là một vẻ đẹp vượt ra ngoài giới hạn, khiến cho cả thiên nhiên cũng phải ghen tỵ.
“Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh”
Từ việc mô tả chân dung của Thúy Kiều, tác giả dự báo về một tương lai khắc nghiệt, đau khổ cho nàng. Dù nhan sắc và tài năng của Thúy Kiều, Thúy Vân có sự khác biệt, nhưng đức độ của cả hai nàng đều đáng được tôn trọng. Điều này được thể hiện qua bốn câu thơ cuối cùng:
“Phong lưu rất mực hồng quần,
Xuân xanh xấp xỉ tới tuần cập kê.
Êm đềm trướng rủ màn che,
Tường đông ong bướm đi về mặc ai”
Dù đã đến tuổi cập kê nhưng 'hai ả tố nga' vẫn sống một cuộc sống nề nếp, gia giáo, không có tình yêu sai trái của các cô gái phong khuê.
Với bốn câu thơ trong đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”, tác giả đã tạo ra một mẫu chân dung về nghệ thuật miêu tả con người. Sử dụng thủ pháp ước lệ tượng trưng, đòn bẩy, và các biện pháp tu từ như so sánh, nhân hóa, ẩn dụ. Nguyễn Du đã vẽ nên hình ảnh của hai người phụ nữ với tất cả sắc, tài, tình và số phận. Đằng sau bức chân dung của chị em Thúy Kiều là sự ngợi ca và trân trọng của tác giả, thể hiện tinh thần nhân văn trong tác phẩm Truyện Kiều.
Phân tích Chị em Thúy Kiều - mẫu 11
Nguyễn Du được coi là một thiên tài văn học và là Đại thi hào văn hóa của Việt Nam. Trong suốt cuộc đời viết văn, ông để lại nhiều tác phẩm có giá trị, trong đó có 'Đoạn trường tân thanh', hay còn gọi là 'Truyện Kiều'. Đoạn trích 'Chị em Thúy Kiều' trong sách giáo khoa Ngữ văn lớp 9, tập 1, là một ví dụ độc đáo về khả năng miêu tả nghệ thuật, khắc họa con người của Nguyễn Du, góp phần làm nên thành công của tác phẩm.
Đoạn trích này nằm ở phần mở đầu của tác phẩm, giới thiệu về gia cảnh của Kiều. Khi giới thiệu các nhân vật trong gia đình Kiều, tác giả tập trung vào việc mô tả vẻ đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều.
Trước hết, bốn câu thơ mở đầu là lời giới thiệu tổng quan về hai chị em Kiều - Vân:
“Đầu lòng hai ả tố nga,
Thúy Kiều là chị em là Thúy Vân
Mai cốt cách tuyết tinh thần,
Mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười”
Nguyễn Du đã sử dụng thủ pháp ẩn dụ, ước lệ để giới thiệu một cách tổng quan về hai chị em thông qua nhiều khía cạnh như: gia đình, vị trí và vẻ đẹp của họ. Hai chị em là hai người con gái đầu lòng trong gia đình họ Vương, với Thúy Kiều là chị và Thúy Vân là em. Mặc dù hai chị em có vẻ đẹp khác nhau, nhưng cả hai đều thể hiện vẻ đẹp duyên dáng, cao quý, trong trắng: về hình thức, họ thanh tao như cây mai; về tinh thần, họ trong trắng như tuyết. Đó là vẻ đẹp hoàn hảo, toàn diện từ trong ra ngoài, từ ngoại hình đến tâm hồn “mười phân vẹn mười”. Với chỉ bốn câu thơ ngắn gọn, tác giả đã tổng quan hóa thông tin cần thiết về nhân vật và làm nổi bật vẻ đẹp của hai chị em. Điều này định hình cảm xúc cho toàn bài, giúp người đọc cảm nhận được sự ngưỡng mộ và ca ngợi con người trong đoạn thơ.
Ở bốn câu thơ tiếp theo, Nguyễn Du phác họa một cách cụ thể hơn về vẻ đẹp và chân dung của nhân vật Thúy Vân:
“Vẻ uy nghi của Vân khác biệt
Mặt trăng đầy đặn, nét ngài toát lên thanh cao
Hoa cười tươi như ngọc, đoan trang
Mây nhường, tóc tuyết nhường màu da”
Ngay từ câu thơ đầu, nhà thơ đã tóm tắt vẻ đẹp cao quý của Vân bằng từ “uy nghi”. Đó là vẻ đẹp thanh lịch, quý phái, tự tin và nghiêm túc. Tiếp tục sử dụng lối ước lệ, nhà thơ đã mô tả nét đẹp của Vân bằng những hình ảnh tươi đẹp nhất của thiên nhiên và vũ trụ như: “mặt trăng, hoa, mây, tuyết, ngọc”. Dưới ngòi bút của Nguyễn Du, chân dung vẻ đẹp của Vân hiện lên rực rỡ, toàn diện từ gương mặt, nét mày, nụ cười cho đến lời nói, mái tóc, làn da. Tất cả được mô tả sống động, cụ thể như thực, gợi lên trước mắt người đọc. Đó là hình ảnh của một cô gái có khuôn mặt tròn đầy phúc hậu như ánh trăng đêm; đôi lông mày thanh tú, sắc nét như con ngài (mắt phượng mày ngài); nụ cười tươi tắn như hoa nở; tiếng nói mềm mại, trong trẻo như ngọc; mái tóc đen óng ả hơn cả mây; làn da trắng mịn màng hơn cả tuyết. Vẻ đẹp bên ngoài của Vân, với vẻ đẹp phúc hậu, hài hòa trong khuôn khổ của lễ giáo phong kiến, đã được thiên nhiên, sự tạo hóa chấp nhận: “tuyết nhường”, “mây nhường”. Từ đó, giúp người đọc phần nào hiểu được tính cách và số phận của nhân vật: tính cách uy nghi, điềm đạm; cuộc sống bình yên, không gian lặng.
Sau khi mô tả vẻ đẹp của Vân, nhà thơ tập trung vào việc miêu tả vẻ đẹp của Kiều qua sự so sánh với Vân:
“Kiều càng tinh tế và quyến rũ
So với nhan sắc, tài của Vân lại vượt trội hơn”
Vẻ đẹp của Kiều khác biệt và vượt trội hơn Vân cả về tài lẫn nhan sắc. Đó là sự “tinh tế” về trí tuệ; “quyến rũ” về tâm hồn.
Trước hết là vẻ đẹp nhan sắc - bề ngoại của Kiều. Tiếp tục sử dụng thủ pháp ước lệ tượng trưng bằng vẻ đẹp của tự nhiên để đánh giá vẻ đẹp của con người thông qua những hình ảnh như “thu thủy, xuân sơn, hoa, liễu”, Nguyễn Du đã tạo ra hình ảnh của một người phụ nữ đầy quyến rũ và tinh tế. Tuy nhiên, khi mô tả Kiều, tác giả không tập trung vào việc miêu tả chi tiết như ở Vân, mà ngược lại, tác giả chỉ tập trung vào một điểm nhìn là đôi mắt “Làn thu thủy nét xuân sơn”: Đôi mắt sáng trong và sâu thẳm như làn nước mùa thu; đôi lông mày thanh thoát như nét núi mùa xuân. Đây là việc miêu tả “điểm nhãn” cho nhân vật. Vì đôi mắt chính là cửa sổ tâm hồn của con người. Và qua đôi mắt ấy của Kiều, ta thấy được tâm hồn trong sáng, sâu thẳm và cuốn hút của nhân vật. Vẻ đẹp nhan sắc của Kiều vượt ra ngoài khỏi chuẩn mực của tự nhiên và khuôn khổ của phụ nữ phong kiến, được: “Hoa ghen - liễu hờn”, thậm chí là nghiêng ngả cả thành phố, quốc gia:
“Hoa ghen thua thắm liễu hờn kém xanh
Một hai nghiêng nước nghiêng thành”
Sự tài hoa của Kiều không chỉ là vẻ đẹp bên ngoài mà còn là trí tuệ và nghệ thuật. Tài năng của cô không phải là phù du mà là sự kết hợp hài hòa giữa nghệ thuật và tài năng tự nhiên.
Khác với việc chỉ tập trung vào vẻ đẹp ngoại hình, tác giả đã tôn vinh sự thông minh và tài năng của Kiều trong việc sáng tạo và biểu diễn nghệ thuật.
Một câu thơ ngắn đã tỏ lên sự độc đáo và toàn diện của Kiều khi cô vừa sở hữu vẻ đẹp vượt trội vừa có tài năng bậc nhất.
Tài năng của Kiều không thể phủ nhận, từ sự thông minh đến sự thành thạo trong nghệ thuật, cô là một tượng đài không thể phai nhạt trong làng nghệ sĩ.
Chân dung của Kiều không chỉ là một bức tranh tĩnh mà còn là một câu chuyện sống động về tình cảm, nghệ thuật và số phận.
Tác giả đã khéo léo kết hợp giữa sự nghiêng nước nghiêng thành và nghệ thuật nhân hóa để tạo ra bức chân dung độc đáo và đầy ý nghĩa về Kiều.
Bốn câu thơ cuối cùng là lời nhận xét sâu sắc về cuộc sống phức tạp của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân, nhấn mạnh vào sự độc đáo và phong phú của từng nhân vật.
Vẻ đẹp của hai chị em Kiều - Vân được tả một cách tinh tế và sinh động qua bức chân dung mà Nguyễn Du đã tạo ra.
Cuộc sống của hai người phản ánh một gia đình phong lưu, gia giáo và sắp bước vào tuổi trưởng thành. Họ sống trong một không gian kín đáo, ít giao tiếp với bên ngoài, tuân theo quy tắc lịch sự và đạo đức.
Nguyễn Du đã thành công trong việc khắc họa vẻ đẹp và tài năng của hai chị em Kiều - Vân, đồng thời thể hiện cảm hứng về sự vĩ đại và nhân văn trong con người.
Phân tích về chị em Thúy Kiều là một phần quan trọng của tác phẩm, cho thấy sự tài hoa của Nguyễn Du trong việc sáng tạo và biểu diễn nhân văn.
Bằng một cách viết tinh tế, Nguyễn Du đã miêu tả chân dung và tính cách của hai chị em Kiều - Vân một cách sâu sắc và chân thực.
“Chị em Thúy Kiều” giới thiệu về hai nhân vật chính trong tác phẩm với sự tinh tế và sinh động, đồng thời nhấn mạnh vào vẻ đẹp và tính cách đặc biệt của từng người.
Nguyễn Du đã khéo léo giới thiệu về hai chị em Thúy Kiều - Vân qua một phong cách viết ngắn gọn nhưng đầy đủ và sâu sắc, để lại ấn tượng mạnh mẽ trong lòng độc giả về vẻ đẹp và tài năng của họ.
Sau khi tổng quan về hai chị em, bốn dòng thơ tiếp theo được dành để tả nét đẹp tinh tế nhất của nàng Vân:
Thúy Vân được mô tả mang vẻ đẹp tươi trẻ, đầy phong cách và đẳng cấp. Khuôn mặt của cô toát lên vẻ đẹp tươi mới, mặn mà như ánh trăng rằm, đôi mắt sáng như ngọc, và làn da trắng như tuyết.
Với vẻ đẹp thanh cao và dịu dàng, Thúy Vân là hình ảnh của sự nghiêm túc và quý phái. Tác giả tập trung vào mô tả khuôn mặt của cô, nhấn mạnh vào nét thanh tú và vẻ đẹp hoàn hảo của nàng.
Miêu tả về Thúy Kiều tập trung vào sự sắc sảo và độc đáo của nàng. Bằng cách tập trung vào miêu tả đôi mắt của nàng, tác giả đã thể hiện sự phong phú và đa chiều trong tính cách của Kiều.
Thúy Kiều không chỉ đẹp về bề ngoại mà còn có vẻ đẹp tinh tế và trí tuệ. Sự thông minh của cô được thể hiện qua việc kết hợp nghệ thuật và tri thức.
Nàng Kiều không chỉ sở hữu vẻ đẹp ngoại hình mà còn có trí tuệ tự nhiên. Sự thông minh và tài năng của cô được tác giả miêu tả một cách tinh tế và lôi cuốn.
Ngoài vẻ đẹp bề ngoại, Thúy Kiều còn được mô tả mang vẻ đẹp tinh tế và trí tuệ tự nhiên. Sự thông minh của cô được thể hiện qua việc thể hiện sự sáng tạo và tri thức.
Trong thời Trung Đại, việc tôn vinh tài năng của phụ nữ là điều hiếm hoi, nhưng câu thơ đã phản ánh sự tiến bộ của Nguyễn Du khi đề cao cả vẻ đẹp ngoại hình và trí tuệ của Thúy Kiều. Nàng là người thông minh, sắc sảo và tài năng ở mọi lĩnh vực, đặc biệt là trong nghệ thuật âm nhạc.
Nguyễn Du đặc biệt tôn vinh vẻ đẹp của Thúy Kiều, người đại diện cho số phận của người phụ nữ 'hồng nhan bạc mệnh'. Trong suốt tác phẩm, ông không ngừng nhắc lại số phận bất hạnh của Kiều và dự báo những gian nan, thử thách mà cô sẽ phải đối mặt.
Bốn dòng thơ cuối cùng là nhận xét chung về cuộc sống của hai chị em. Họ được sinh ra và lớn lên trong một gia đình giàu có và phong lưu, sống trong sự yên bình và che chở của gia đình. Dù đã đến tuổi cập kê, họ vẫn giữ được sự trong sạch và thanh tao.
Nguyễn Du đã sử dụng các hình ảnh tự nhiên như 'mây, trăng, hoa, tuyết' để tôn vinh vẻ đẹp của hai chị em. Thông qua việc miêu tả cảnh sắc và tính cách của họ, ông đã khắc họa rõ nét chân dung của Thúy Kiều và Thúy Vân.
Bằng cách sử dụng bút pháp ước lệ tượng trưng, Nguyễn Du đã thành công trong việc phác họa vẻ đẹp và tài năng của hai chị em Thúy Kiều. Từ chân dung của họ, ông đã thể hiện tính cách và số phận của họ một cách sâu sắc.
Phân tích về Chị em Thúy Kiều nằm ở phần mở đầu của tác phẩm 'Gặp gỡ và đính ước', giới thiệu về gia đình của Thúy Kiều và tập trung vào miêu tả vẻ đẹp và tài năng của họ.
Đoạn trích về Chị em Thúy Kiều là một phần quan trọng của tác phẩm, giới thiệu về gia cảnh và nhân vật chính của câu chuyện, đồng thời nhấn mạnh vào vẻ đẹp và tài năng của họ.
Hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân được mô tả qua bút pháp tượng trưng, tạo nên hình ảnh đẹp và ấn tượng:
Đầu lòng hai người đẹp Thúy Kiều và Thúy Vân,
Thúy Kiều là chị, còn em là Thúy Vân.
Cả hai đều thanh cao và trong trắng,
Mỗi người một vẻ, đều rực rỡ sắc hồng
Nguyễn Du đã sử dụng các yếu tố văn học cổ điển Trung Quốc (như Tố Nga, mai cốt cách), cùng với việc sử dụng từ ngữ nhân xưng và danh từ riêng để miêu tả vẻ đẹp của hai chị em Thúy Kiều. Họ là những người phụ nữ tuyệt vời: dáng vẻ thanh tú như mai và tinh tế như tuyết. Những biểu tượng này đã làm nổi bật vẻ đẹp của hai chị em một cách tinh tế, thông qua việc sử dụng ngôn từ của tác giả. Bốn câu thơ đầu tiên đã chuẩn bị tâm trạng để người đọc có thể cảm nhận được vẻ đẹp riêng biệt của từng người. Thúy Vân - người con gái có vẻ đẹp phúc hậu và đẹp đẽ. Thúy Vân được mô tả với vẻ đẹp trẻ trung, đầy sức sống:
Thúy Vân tỏa sáng với vẻ trang trọng riêng,
Mặt trăng tròn đầy ánh sáng, nụ cười trên môi rạng ngời.
Hoa cười, ngọc thốt, phong cách đoan trang,
Mây kém bởi mái tóc, tuyết nhường vẻ mịn màng của da.
Bốn dòng lục bát đã tả đẹp của Thúy Vân một cách sâu sắc. Nhờ vào sự kết hợp tinh tế của nghệ thuật ước lệ, ẩn dụ và so sánh, Nguyễn Du đã mô tả vẻ đẹp của Thúy Vân một cách tinh tế. Tác giả không chỉ mô tả cụ thể về ngoại hình của Thúy Vân mà còn làm nổi bật vẻ đẹp phúc hậu và đằm thắm của cô. Việc sử dụng các yếu tố văn học cổ điển Trung Quốc như mặt trăng đầy ánh sáng đã thể hiện tài năng của Nguyễn Du trong việc tạo ra một hình ảnh tươi sáng và một tương lai tốt đẹp cho Thúy Vân. Đồng thời, việc sử dụng các từ ngữ miêu tả phong cách và hình thái con người đã làm nổi bật hơn vẻ đẹp của Thúy Vân.
Khi đọc miêu tả về Thúy Vân, ta có thể thấy được sự tài năng và khéo léo của Nguyễn Du trong việc sử dụng từ ngữ. Tuy nhiên, miêu tả về Thúy Vân chỉ là bước đệm để tác giả có thể mô tả về Thúy Kiều theo phong cách tả khách hình chủ. Vẻ đẹp phúc hậu và đẳm thắm của Thúy Vân đã làm nổi bật hơn trong việc mô tả về Thúy Kiều:
Thúy Kiều rất sắc sảo và quyến rũ,
So với vẻ đẹp bề ngoại của Vân:
Đôi mắt trong trẻo, nét mặt như mùa thu,
Hoa cỏ đều ghen tỵ, cây liễu ghen gò.
Nếu Thúy Vân được mô tả chi tiết về ngoại hình (khuôn mặt, lông mày, mái tóc, da mặt), thì khi miêu tả Thúy Kiều, Nguyễn Du đã tập trung vào đôi mắt đẹp (và lông mày) của cô. Tác giả sử dụng nhiều hình ảnh tươi sáng, mê hoặc từ thiên nhiên thông qua các kỹ thuật nghệ thuật ẩn dụ, so sánh, thậm chí sử dụng các yếu tố văn học cổ điển Trung Quốc như một cách để diễn đạt vẻ đẹp quyến rũ của Thúy Kiều. Vẻ đẹp tinh tế của Thúy Kiều được thể hiện qua đôi mắt tuyệt vời của cô, và vẻ đẹp này chỉ có thể so sánh với vẻ đẹp tinh tế của thiên nhiên như sơn và thủy.
Bên cạnh vẻ đẹp bề ngoại, tác giả cũng nhấn mạnh vào tài năng của Thúy Kiều, điều mà không có ở Thúy Vân. Trong khi chỉ cần bốn dòng thơ để mô tả vẻ đẹp, thì khi miêu tả tài năng của Thúy Kiều, tác giả đã dùng tám dòng thơ. Điều này cho thấy tác giả muốn nhấn mạnh và khám phá sâu hơn về nhân vật của mình. Thúy Kiều hiện lên như một người phụ nữ tài năng và sắc đẹp:
Một hai nghiêng nước nghiêng thành
Sắc đành đòi một, tài đành họa hai.
Thông minh vốn có từ trời ban,
Pha nghệ thi họa đủ mùi ca ngâm.
Cung thương, lầu bậc ngũ âm,
Nghề riêng ăn đứt hồ cầm một trương.
Khúc nhà tay lựa nên chương,
Một thiên “Bạc mệnh’' lại càng não nhân.
Qua tám dòng thơ miêu tả tài năng và số phận của Thúy Kiều, ta thấy cô là một cô gái giỏi về nhiều mặt như cầm, kỳ, thi, họa, ca ngâm và rất thành thạo về Hồ cầm. Tiếng đàn của cô và bản đàn có tên là Bạc mệnh mà Thúy Kiều sáng tác không chỉ là biểu tượng của tài năng mà còn là dấu hiệu của một tương lai không may mắn, bất hạnh sẽ đến với Thúy Kiều. Ở Thúy Kiều, tài năng và số phận là hai mặt của cùng một đồng xu, và không chỉ khi tài năng được thể hiện, mà ngay cả khi miêu tả vẻ đẹp của Kiều, Nguyễn Du cũng đã dự báo điều này qua các từ ngữ như “ghen', “hờn',” nghiêng nước”, “ nghiêng thành” đã làm nổi bật sự bất an về nhan sắc và tài năng của Thúy Kiều.
Đoạn trích về Chị em Thúy Kiều đã mô tả được hình ảnh của nhân vật có nhan sắc, tài hoa và phẩm cách đẹp đẽ, phong phú và toàn diện nhưng đằng sau đó là một số mệnh diễn đạt ý niệm triết học và thể hiện cảm hứng nhân văn sâu sắc từ nhà thơ Nguyễn.
Đoạn trích về Chị em Thúy Kiều là một mẫu mực của văn miêu tả, giới thiệu chung và tả riêng từng người về tài, sắc và đức hạnh. Ngôn ngữ trau chuốt, lời thơ giàu cảm xúc. Các phép tu từ như nhân hóa, ẩn dụ, so sánh, tương phản được sử dụng một cách tinh tế. Các từ ngữ như danh từ, động từ, phó từ, được sử dụng mang giá trị diễn đạt và biểu cảm cụ thể. Các điển cố, văn học Trung Hoa cổ điển được sử dụng một cách khéo léo, mặc dù sử dụng ngôn ngữ ước lệ, tượng trưng nhưng bức chân dung của Chị em Thúy Kiều vẫn hiện lên một cách cụ thể, sinh động, hấp dẫn và lôi cuốn người đọc.
Phân tích Chị em Thúy Kiều - mẫu 14
Trong thơ cổ viết về phụ nữ, đoạn thơ “Chị em Thúy Kiều” trích từ “Đoạn trường tân thanh” của Truyện Kiều của Nguyễn Du là một tác phẩm tuyệt vời. Hai mươi bốn câu lục bát đã miêu tả về vẻ đẹp, tài năng và phẩm hạnh của hai chị em Thúy Kiều và Thúy Vân.
Bằng bút tài của mình, Nguyễn Du đã vẽ ra bức chân dung tuyệt vời của hai nàng phụ nữ:
“Thuý Vân là em, Thúy Kiều là chị.
Vân là em, Kiều là chị”
Vân là em, Kiều là chị. Cả hai đều là những người con gái xinh đẹp, được miêu tả như những bông mai tinh khôi, sự trong trắng của tuyết:
“Mai tinh cách tuyết vẻ đẹp thanh tao,
Mỗi người một vẻ, đẹp đều mười phần mười”
Bằng cách sử dụng ngôn ngữ ước lệ và phép ẩn dụ, Nguyễn Du đã tạo ra một bức tranh vẽ về vẻ đẹp hoàn hảo, không chỉ về hình thức mà còn về tâm hồn. Hai nàng được mô tả như những vẻ đẹp tuyệt mỹ mười phần mười, mỗi người lại mang một vẻ đẹp riêng biệt. Nguyễn Du đã dùng những hình ảnh tinh tế của thiên nhiên để mô tả hai chị em. Thúy Kiều và Thúy Vân đều có vẻ đẹp lý tưởng, vượt trội hơn cả khuôn mẫu.
Sau khi giới thiệu về hai chị em, Nguyễn Du tiếp tục miêu tả một cách cụ thể hơn về vẻ đẹp quý phái của Thúy Vân:
“Vẻ trang trọng của Vân vượt bậc,”
Hai từ 'trang trọng' trong câu thơ đã phản ánh sự sang trọng, quý phái của Vân. Vẻ đẹp của cô được so sánh với những thứ cao quý nhất trên đời:
“Gương mặt đầy đặn như trăng tròn,
Nụ cười như hoa, giọng nói như ngọc,
Tóc mượt như mây, da trắng như tuyết”
Bức chân dung của Vân được miêu tả một cách tỉ mỉ và toàn diện từ khuôn mặt, lông mày, làn da, mái tóc cho đến nụ cười, giọng nói. Vân có khuôn mặt đầy đặn như trăng tròn, có lông mày sắc nét như con ngọc, có nụ cười tươi thắm như hoa, giọng nói trong trẻo như ngọc, và mái tóc của cô bồng bềnh hơn mây, làn da trắng hơn tuyết. Sắc đẹp của Vân vượt trội hơn cả những vẻ đẹp tự nhiên nhưng vẫn tạo ra sự hoà hợp, êm dịu: mây thua, tuyết nhường. Với vẻ đẹp như thế, Vân sẽ có một cuộc đời bình an, thuận lợi và một tính cách điềm đạm. Thông qua bức chân dung này, Nguyễn Du đã truyền đi những thông điệp về tương lai, số phận của cô.
Miêu tả về Vân được thực hiện một cách chi tiết, rõ ràng trong khi Nguyễn Du chỉ đơn giản miêu tả Kiều bằng những nét tương phản vì ông không muốn trở thành một họa sĩ phác họa vụng về:
“Kiều hơn về sắc sảo và mặn mà,
So với vẻ đẹp, tài năng mới là điều quan trọng”
Sắc đẹp của Kiều được so sánh với vẻ đẹp quý phái của Vân để thấy sự hơn hẳn của Kiều trong tài năng trí tuệ, vượt xa cái đẹp về hình thức. Nguyễn Du không miêu tả khuôn mặt, giọng nói, nụ cười, làn da, mái tóc như với Thuý Vân mà ông đã chọn đôi mắt của Kiều để miêu tả bởi vì đôi mắt là cửa sổ của tâm hồn, thể hiện sự tinh tế của tâm trí và trí tuệ:
“Dòng thủy thu của mùa thu, vẻ xuân sơn,”
Câu thơ này mô tả đôi mắt như một bức tranh đẹp như sơn thuỷ, lôi cuốn. Bức tranh đó bao gồm dòng thủy thu - dòng nước mùa thu, và vẻ xuân sơn - hình ảnh của núi mùa xuân. Khuôn mặt của Kiều có đôi mắt trong trẻo, long lanh, và đôi lông mày thanh tú khiến mọi người:
“Hoa đua nhau khoe sắc, liễu ghen tức xanh”
Vẻ đẹp của Kiều không chỉ đẹp như thiên nhiên mà còn vượt xa hơn, khiến hoa phải ghen tỵ, cây liễu phải tức giận. Thiên nhiên không còn làm chủ được cảm xúc mà thậm chí phải ganh tị, ghen tỵ. Nếu vẻ đẹp của Vân là tinh khôi nhất của đất trời thì của Kiều lại là vẻ đẹp của sông núi, của không gian vô tận, của thời gian vô hạn. Vẻ đẹp ấy khiến mọi thứ đều phải kính trọng, đổ về phía:
“Một hai nghiêng nước, nghiêng thành,”
Nguyễn Du đã sử dụng những ví dụ để miêu tả Kiều với vẻ đẹp của một quý bà tuyệt vời. Và cũng chính vẻ đẹp không thể sánh bằng đó chứa đựng những phẩm chất bên trong cao quý như tài năng và tình cảm đặc biệt:
“Pha nghề văn thơ hòa với âm nhạc tinh tế,
Thiên tài đầy nghệ thuật, sâu sắc như biển sâu.
Trình cao vượt hẳn âm nhạc cung đàn,”
Kiều sở hữu tài cầm, kỳ, thi, hoạ vượt trội của các nhà văn và họa sĩ quân tử, mỗi tài năng đều điêu luyện. Nàng làm chủ về âm nhạc đến mức xuất sắc. Cây đàn mà nàng chơi là cây hồ cẩm, tiếng đàn của nàng vượt trội hơn bất kỳ nghệ sĩ nào và đã trở thành biểu tượng riêng của nàng. Để mô tả tài năng của Kiều, Nguyễn Du đã sử dụng các từ ngữ như “vốn sẵn, pha nghề, làu bậc và đủ mùi”. Nàng không chỉ giỏi ca hát và chơi đàn, mà còn sáng tác nhạc. Bản nhạc mà nàng sáng tác mang tên “Bạc mệnh”. Bản nhạc ấy ghi lại tiếng lòng của một tâm hồn phong phú, đa cảm. Nguyễn Du khen ngợi tài năng của Kiều là ca ngợi cái tâm đặc biệt của nàng. Tài năng của Kiều vượt trội hơn tất cả và là biểu hiện của những phẩm chất cao đẹp, trái tim trung hậu, nồng nhiệt, nghĩa tình, vị tha. Vẻ đẹp của Kiều là sự kết hợp của sắc - tài - tình và đạt đến mức siêu phàm, lí tưởng. Tuy nhiên, vẻ đẹp của nàng khiến cho thiên nhiên phải ganh tị và tạo hóa phải ghen tỵ, với tài năng và trí tuệ thiên bẩm của nàng, cùng với tâm hồn phong phú, đa cảm, nhưng cũng mang theo sự khó lường của số phận. Chính vì Kiều quá hoàn hảo, toàn mỹ, nên trong xã hội phong kiến khó có chỗ cho nàng. Và bản nhạc “Bạc mệnh” mà nàng sáng tác như một dự báo cho cuộc sống hồng nhan, bạc mệnh không tránh khỏi của Kiều. Cuộc đời của nàng sẽ trải qua sóng gió, gian nan, thăng trầm. Tương tự như bức chân dung của Thúy Vân, bức chân dung của Kiều là biểu tượng của số phận.
Nguyễn Du khen ngợi Vân và Kiều mỗi người một vẻ mười phân vẹn mười, nhưng ngòi bút của tác giả lại tập trung khác biệt ở mỗi người. Vẻ đẹp của Vân chủ yếu là ở ngoại hình trong khi Kiều là vẻ đẹp của tài năng, nhan sắc và tâm hồn. Điều này tạo ra sự khác biệt trong vẻ đẹp của hai người phụ nữ và hé mở hai tính cách, dự báo hai cuộc đời khác nhau của hai người đẹp. Hai bức chân dung của chị em Thuý Vân và Thuý Kiều thể hiện sự tài tình trong ngòi bút tinh tế của Nguyễn Du.
Cuối cùng, đoạn thơ là bốn câu lục bát mô tả cuộc sống phong lưu, mẫu mực của hai chị em Kiều:
“Cuộc sống phong lưu hồng quần không mặc cả,
Xuân xanh đã sát tuổi búi tóc”
Hai người con gái của họ Vương không chỉ có sắc - tài - tình mà còn có đức hạnh. Sống phong lưu đến mức lạ thường. Cả hai đã đến tuổi búi tóc nhưng vẫn sống trong cảnh:
“Cuộc sống êm đềm, không có ai chia sẻ,
Nhà đông bướm ong vẫn rời đi không màng”
Hai câu thơ như là một tấm mành che phủ, bảo vệ cho hai chị em, hai bông hoa vẫn giữ được vẻ đẹp trong cảnh êm đềm mà chưa một lần hương thơm lan tỏa vì ai. Nguyễn Du đã mở lối, loại bỏ mọi vấn đề cho cuộc sống phong lưu của hai chị em để tôn vinh đức hạnh của họ.
Với tinh thần nhân đạo và nghệ thuật thơ, Nguyễn Du đã vẽ lên bức chân dung của Thúy Vân và Thuý Kiều bằng những nét đẹp tinh tế nhất. Hai bức tranh mỹ nhân được thể hiện thông qua bút pháp tượng trưng và tu từ tinh tế của đại thi hào dân tộc Nguyễn Du.
Phân tích Chị em Thúy Kiều - mẫu 15
Nguyễn Du là một trong những tác giả vĩ đại của văn học Việt Nam. Ông để lại nhiều tác phẩm có giá trị, nhưng nổi tiếng nhất phải kể đến Truyện Kiều. Khi đọc “Truyện Kiều”, người đọc sẽ ấn tượng với đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”.
Đoạn trích “Chị em Thúy Kiều” nằm ở đầu tác phẩm, giới thiệu về gia đình của Thúy Kiều. Tác giả tập trung mô tả về tài năng và sắc đẹp của Thúy Vân và Thúy Kiều. Đoạn trích này đã thể hiện vẻ đẹp và tài năng của hai chị em Thúy Kiều, cũng như sự dự cảm của Nguyễn Du về số phận của họ.
Bốn câu thơ đầu tiên là tổng quan nhất về chị em Thúy Kiều:
“Đầu lòng hai ả tố nga
Thúy Kiều là chị, còn Thúy Vân là em
Mai cốt cách, tuyết tinh thần
Mỗi người mỗi vẻ, mười phân vẹn mười”
Tác giả đã sử dụng lối diễn đạt ước lệ để giới thiệu về lai lịch, vị trí trong gia đình và vẻ đẹp của Thúy Kiều và Thúy Vân. Họ đều là con gái trong gia đình họ Vương, trong đó Thúy Kiều là chị, còn Thúy Vân là em. Mỗi người đều mang vẻ đẹp riêng. Tuy nhiên, cả hai đều có điểm chung là hình ảnh của “mai” và “tuyết”, tượng trưng cho sự thanh cao: vẻ đẹp ngoại hình và tâm hồn trong trắng. Một vẻ đẹp hoàn hảo từ ngoại hình đến tính cách, tâm hồn, mỗi người đều đẹp đến mức “mười phân vẹn mười”.
Đến bốn dòng thơ tiếp theo, Nguyễn Du đã tả lại vẻ đẹp của Thúy Vân:
“Vẻ trang trọng của Vân khác biệt
Khuôn trăng đầy đặn, nét ngài rạng ngời
Hoa cười ngọc thốt, đoan trang sáng láng
Mây vượt nước, tóc như tuyết, da mịn màng”
Ngay từ dòng thơ đầu tiên, vẻ đẹp của Thúy Vân đã được tóm gọn bằng hai từ “trang trọng”. Một vẻ đẹp cao quý, phong cách của những cô gái trong nhà quý tộc. Tiếp theo là chuỗi những hình ảnh so sánh ước lệ. “Khuôn trăng đầy đặn” gợi lên hình ảnh một khuôn mặt đầy đặn, với nét đẹp phúc hậu và dịu dàng. Điểm nhấn trên khuôn mặt đó là “nét ngài rạng ngời”, tôn vinh vẻ đẹp của đôi lông mày sắc sảo. Không chỉ vậy, tác giả còn diễn tả được giọng nói, nụ cười đằm thắm, nhẹ nhàng và đầy đặn: “hoa cười ngọc thốt, đoan trang sáng láng”. Đặc biệt nhất là vẻ đẹp của Thúy Vân đã khiến tự nhiên phải nhường nhịn: “Mây vượt nước, tóc như tuyết, da mịn màng”. Miêu tả ngoại hình của Thúy Vân như đang dự đoán về một cuộc đời yên bình, hạnh phúc của cô.
Miêu tả vẻ đẹp của Thúy Vân trước, Nguyễn Du nhấn mạnh để làm nổi bật sự xuất sắc của Thúy Kiều. Trong vấn đề sắc đẹp, không ai sánh kịp nàng. Trong vấn đề tài năng, nàng “có một không hai” trên thế gian. Vẻ đẹp “sắc sảo” của ngoại hình cũng như “mặn mà” của tính cách:
“Kiều càng sắc sảo mặn mà
So bề tài sắc lại là phần hơn”
Đầu tiên là vẻ đẹp ngoại hình không ai sánh bằng:
“Dòng thu mượt mà, nét xuân non
Hoa thua vẻ thắm, liễu chào khom nghiêng
Quanh nước nghiêng đình, dòng trôi mặn mà”
Đôi mắt của Kiều tựa như dòng nước mùa thu, đôi lông mày thanh thoát như nét núi xuân. Vẻ đẹp của Kiều khiến thiên nhiên phải ghen tị “ghen”, “hờn” - vẻ đẹp dường như vượt qua mọi chuẩn mực của thiên nhiên, có sức làm “khuynh quốc khuynh thành”. Nghệ thuật nhân hóa (hoa ghen - liễu hờn) kết hợp với nói quá (nghiêng nước nghiêng thành) được sử dụng để tả vẻ đẹp ngoại hình của Kiều. Nhưng qua hình ảnh đó, tác giả cũng muốn dự báo về cuộc đời gặp nhiều bất hạnh của nàng Kiều.
Không chỉ đẹp về ngoại hình, Thúy Kiều còn rất tài năng:
“Sắc đành đòi một tài đành họa hai
Thông minh tự nhiên của trời đất
Pha nghề thi họa đủ mùi ca ngâm
Cung thương làu bậc ngũ âm
Nghề riêng vượt hồ cầm một chương
Khúc nhà tay lựa nên chương
Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân”
Thông minh tự nhiên của trời đất nên ở lĩnh vực nào nàng cũng rất am hiểu: cầm - kỳ - thi - họa. Nhưng đặc biệt nhất vẫn là ở tiếng đàn. Nàng thuộc lòng các cung bậc và đánh đàn Hồ cầm (đàn cổ) thành thạo. Hơn thế, nàng còn giỏi sáng tác nhạc nữa: “Khúc nhà tay lựa nên chương/Một thiên bạc mệnh lại càng não nhân”. Mỗi khi đánh đàn, nàng lại gợi lên “bạc mệnh” làm cho người nghe đau đớn, buồn phiền. Bản đàn cất lên từ một trái tim đa sầu đa cảm. Có vẻ như đó cũng là một dấu hiệu cho cuộc sống của nàng trong tương lai. Bức tranh về Thúy Kiều mang trong đó số phận của nàng.
Và bốn dòng thơ cuối cùng là bức tranh về cuộc sống của hai chị em:
“Sống phong lưu kiểu cách hồng quần
Mùa xuân xanh xấp tới tuần cập kê
Căn phòng êm đềm che màn
Trong bóng tường, ong bướm bay về nơi nào”
Thúy Kiều và Thúy Vân sống trong một gia đình giàu có, quyền quý. Dù đã đến tuổi “cập kê” nhưng cả hai vẫn giữ gìn phong cách, sống theo chuẩn mực của lễ giáo phong kiến. Sử dụng thành ngữ “ê mềm trướng rủ màn” để chỉ một cuộc sống kín đáo. Đó là cuộc sống của tiểu thư con nhà thượng đẳng: trong bốn bức tường, ít khi giao tiếp bên ngoài, hàng ngày học nữ công gia chánh. Cuộc sống kín đáo luôn được bảo tồn bất chấp “bóng tường, ong bướm” - hình ảnh ẩn dụ để chỉ những người đàn ông tán tỉnh phụ nữ không có mục đích tốt đẹp.
Qua đoạn trích “Chị em Thúy Kiều”, người đọc đã thấy được vẻ đẹp của Thúy Kiều và Thúy Vân. Nhờ đó mới nhận ra tài năng xuất sắc của Nguyễn Du.