Bài văn Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa hay nhất, ngắn gọn với dàn ý chi tiết, sơ đồ tư duy và các bài văn mẫu được tuyển chọn kỹ lưỡng từ những bài văn xuất sắc của học sinh lớp 9 sẽ giúp bạn hiểu và viết văn phân tích Lặng lẽ Sa Pa hiệu quả hơn.
Danh sách Top 40 Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa (thú vị và ngắn gọn)
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 1
Nổi bật trong dòng văn học Việt Nam thế kỉ 20, Nguyễn Thành Long đã tạo ra một câu chuyện sâu sắc. Thay vì khai thác hiện thực khắc nghiệt như nhiều tác giả khác, Nguyễn Thành Long đã lựa chọn cách tiếp cận nhẹ nhàng, sâu lắng như tâm hồn ông. Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” là minh chứng cho phong cách nghệ thuật tinh tế đó. Vẻ đẹp của Sa Pa được tái hiện một cách rất tinh tế và cuốn hút.
Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” xoay quanh cuộc gặp gỡ tình cờ giữa một số du khách và một thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Dù ngắn ngủi nhưng cuộc gặp gỡ này đã khắc họa rõ nét nhân vật chính và đưa ra thông điệp về sự cống hiến và vẻ đẹp của Sa Pa. Cuộc sống trên đỉnh núi không chỉ là sự vất vả mà còn là sự tươi đẹp và tràn đầy ý nghĩa.
Mỗi trang văn của Nguyễn Thành Long hé lộ hình ảnh của một anh chàng thanh niên 27 tuổi sống và làm việc một mình trên đỉnh núi cao 2600m, sống cùng mây mù và cây cỏ. Công việc hàng ngày của anh là 'đo gió, đo mưa, đo nắng, đếm mây và đo chấn động mặt đất, dự báo thời tiết để phục vụ sản xuất và chiến đấu'. Một công việc khó khăn nhưng yêu cầu sự chính xác, tỉ mỉ và tinh thần trách nhiệm cao. Mặc dù điều kiện làm việc khắc nghiệt, không có ai quản lý nhưng anh không bao giờ lơi lòng: 'dù mưa tuyết rơi, gió lạnh, đêm nào cũng phải dậy làm việc đúng giờ'. Cuộc sống và công việc đơn điệu và nhàm chán là một thử thách đối với tuổi trẻ đầy năng lượng và khao khát hành động. Nhưng điều khó khăn nhất với chàng trai trẻ đó là phải đối mặt với sự cô đơn, vắng vẻ quanh năm ở nơi núi cao không một bóng người.
Thuyền ta lái gió cùng buồm trăng
Lướt giữa mây cao với biển bằng
Ra đậu dặm xa khắp biển rộng
Dàn đan thế trận lưới vây giăng.
Công việc khó khăn đem lại nhiều thành tựu cho con người sau một đêm làm việc. Họ vui vẻ trở về với thành quả của lao động:
“Câu hát vang lên cùng gió khơi,
Thuyền đua cùng mặt trời
Mặt trời rạng ngời trên biển
Mắt cá lấp lánh nắng chói
Trong cảnh vật hùng vĩ của thiên nhiên và vũ trụ, con người ngư dân xuất hiện bên cạnh mặt trời, tạo nên hình ảnh 'đua cùng mặt trời'. Từ 'cùng', 'đua' thể hiện sự cân bằng và tương đồng giữa con người và thiên nhiên. Người lao động không còn bị lấn át bởi thiên nhiên mà ngược lại, họ tỏ ra tự tin, mạnh mẽ khi 'đua' với vũ trụ. Và thực tế đã chứng minh rằng con người đã chiến thắng. Cảnh hải trình bắt cá mở đầu và kết thúc bài thơ là biểu tượng cho thành công của lao động ngư dân. Nếu tiếng hát khởi hành khi ra khơi biểu hiện tinh thần lạc quan, hy vọng, tin tưởng, thì tiếng hát cuối cùng là niềm vui, hạnh phúc trước kết quả lao động mà họ thu hoạch được sau một đêm mòn mỏi. Khúc thơ cuối cùng đã mô tả thành công hình ảnh đoàn thuyền và con người ngư dân lớn lao, kì vĩ, thể hiện niềm vui và niềm hạnh phúc trước thành quả lao động, niềm tin vào cuộc sống mới, vào ngày mai tươi sáng của đất nước. Lời thơ ca ngợi vẻ đẹp của con người lao động, khen ngợi tinh thần lao động hăng say, yêu đời của họ, đang là chủ nhân của bản thân, cuộc sống và đất nước: Hãy tự lập, hãy tự do, làm chủ mọi thứ trong thiên nhiên!
Nguyễn Thành Long đã thành công khi sử dụng cách kể chuyện nhẹ nhàng, đầy cảm xúc. Sự kết hợp giữa lời dẫn chuyện và sự mô tả của các nhân vật làm cho câu chuyện trở nên tự nhiên, cảnh vật rõ ràng trước mắt người đọc. Nhân vật chính được thể hiện đa chiều, giúp người đọc dễ dàng cảm nhận được đầy đủ. Với 'Lặng lẽ Sa Pa', Nguyễn Thành Long đã gửi đi một thông điệp tôn vinh những anh hùng đã hi sinh bản thân, cống hiến cho sự phát triển của quê hương và đất nước trong thời đại mới. Điều này cũng là một phát hiện mới, một góc nhìn độc đáo của nhà văn.
Phân tích nội dung bài viết Lặng lẽ Sa Pa
1. Giới thiệu
- Giới thiệu truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa và tác giả Nguyễn Thành Long
- Đặt vấn đề: Truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa là một tác phẩm văn học giàu chất thơ
2. Nội dung chính
- Chất thơ trong truyện ngắn: sự kết hợp hoàn hảo giữa nội dung và nghệ thuật, với cảm xúc sâu lắng nhưng mãnh liệt, việc miêu tả những khung cảnh thiên nhiên lãng mạn, với sự tưởng tượng phong phú được thể hiện trong một ngôn từ phong phú, âm nhạc, đầy sức sống tạo ra những âm vang trong văn xuôi
- Chất thơ trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa
- Tên truyện mang đậm chất thơ: tiêu đề gợi lên sự nhẹ nhàng, tinh tế, khiến người đọc nghĩ ngay đến thể loại thơ trữ tình
+ Chất thơ từ tiêu đề lan tỏa khắp tác phẩm, làm cho nó trở nên hấp dẫn hơn
- Ý nghĩa thơ trong bối cảnh của câu chuyện
+ Tình huống trong truyện là cuộc gặp gỡ đầy bất ngờ và thú vị giữa các cá nhân có đặc điểm khác nhau về nghề nghiệp, địa vị xã hội, nhưng đều chung lòng yêu nghề nghiệp
+ Mặc dù cuộc gặp gỡ chỉ diễn ra trong thời gian ngắn, nhưng để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng mỗi nhân vật, với những cảm xúc tươi đẹp
+ Cuộc gặp gỡ diễn ra tại một không gian thơ mộng, lãng mạn, ẩn chứa nhiều ý nghĩa giữa vùng núi rừng tuyệt đẹp của Sa Pa
- Tính thơ trong việc phát triển các nhân vật
+ Tác giả, thông qua góc nhìn nghệ thuật, khám phá ra những con người tuyệt vời luôn dốc lòng vì công việc, đất nước, trong họ hiện lên tình yêu nghề nghiệp cao đẹp: như chàng trai trẻ, ông kỹ sư trồng rau dưới chân núi Sa Pa, và nhà nghiên cứu về bản đồ sét
+ Tác giả không tập trung vào việc đặt tên hoặc mô tả ngoại hình, hành động hay lời nói của nhân vật, mà thay vào đó tập trung vào thế giới tâm hồn của họ, với những suy tư, cảm xúc sâu sắc, tinh tế
+ Những người dân ở Sa Pa im lặng cống hiến sức trẻ, lao động cho đất nước, họ là những con người tràn đầy sức sống và ý chí bền bỉ
- Tính thơ trong ngôn từ:
+ Sử dụng câu văn dài kết hợp với hình ảnh tươi đẹp, thơ mộng của vùng núi rừng Sa Pa
+ Giọng văn nhẹ nhàng, êm đềm nhưng cũng chứa đựng sâu lắng như những bản nhạc ca ngợi vẻ đẹp của thiên nhiên và con người
3. Tổng kết
- Tính thơ thể hiện triết lý nghệ thuật của tác phẩm: tôn vinh vẻ đẹp của thiên nhiên, lòng dũng cảm của con người lao động, hiến dâng cho đất nước
- Tính thơ trong truyện đóng góp vào việc tạo ra dấu ấn riêng của phong cách nghệ thuật của nhà văn Nguyễn Thành Long
Sơ đồ tư duy Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 2
Truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa được sáng tác bởi Nguyễn Thành Long vào năm 1970. Trong giai đoạn xây dựng xã hội chủ nghĩa ở miền Bắc, tác giả đã trải qua một chuyến đi thực tế dài ngày tại Lào Cai, từ đó đã được trực tiếp tham gia vào cuộc sống lao động và chiến đấu của nhân dân nơi đây. Tác phẩm này là một khẳng định về vẻ đẹp của người lao động và ý nghĩa của công việc thầm lặng đối với Tổ quốc.
Trong truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa, câu chuyện xoay quanh cuộc gặp gỡ ngắn ngủi giữa ông họa sĩ già, cô kỹ sư trẻ và anh chàng thanh niên làm việc tại đỉnh Yên Sơn. Qua tình huống này, phẩm chất đẹp của các nhân vật dần được phát triển. Khung cảnh Sa Pa được mô tả vô cùng tươi đẹp và thơ mộng, tạo nên một bức tranh hùng vĩ và trữ tình. Anh chàng thanh niên làm công tác khí tượng trên đỉnh Yên Sơn cũng được mô tả là người tràn đầy tình yêu cuộc sống và sẵn lòng chia sẻ niềm vui với mọi người xung quanh. Anh ta biết cách tạo ra một cuộc sống đầy ý nghĩa và phong phú dù trong hoàn cảnh khó khăn.
Vẻ đẹp tinh thần của anh thanh niên được thể hiện qua sự tận tụy, đam mê và trách nhiệm với công việc. Mặ despite tuổi trẻ, anh không sợ gian khổ, anh đồng ý sống và làm việc trên đỉnh núi cao hàng nghìn mét. Chắc chắn là anh phải có tình yêu mãnh liệt với công việc mới có thể chấp nhận và vượt qua cảm giác cô đơn để thực hiện nhiệm vụ cao cả đó. Anh có quan điểm rất đẹp về công việc và hạnh phúc: anh cảm thấy hạnh phúc khi làm việc, dự báo thời tiết chính xác giúp người nông dân sản xuất và giúp không quân bắn rơi máy bay địch. Dù công việc gian nan, có những lúc phải làm việc đến một giờ sáng dưới mưa gió, nhưng anh không bao giờ nản lòng, anh vượt qua mọi khó khăn để hoàn thành nhiệm vụ của mình. Anh là người trung thực và có ý thức trách nhiệm cao với công việc. Tất cả những đặc điểm tích cực ấy đều phản ánh lí tưởng sống tốt đẹp của anh: anh muốn đóng góp cho sự phát triển và bảo vệ Tổ quốc. Anh không cảm thấy cô đơn vì luôn có những đồng nghiệp đi cùng anh như ông kỹ sư vườn rau, nhà lập bản đồ sét. Tất cả họ đều kiên trì, bền bỉ và im lặng trong công việc của mình. Anh thanh niên là biểu tượng của vẻ đẹp của những người lặng lẽ đóng góp vào xây dựng cuộc sống mới cho quê hương và đất nước. Ngoài nhân vật anh thanh niên, không thể không nhắc đến ông họa sĩ già, một người có nhiều kinh nghiệm và tình yêu sâu đậm với nghề. Dù đã cao tuổi nhưng trước khi nghỉ hưu, ông vẫn muốn tìm kiếm cảm hứng nghệ thuật cho mình. Ông có tâm hồn nhạy cảm để nhận ra vẻ đẹp của Sa Pa và con người nơi đây. Ông họa sĩ tự hào về vẻ đẹp và phẩm chất của một họa sĩ thực thụ. Cô kỹ sư trẻ cũng góp phần làm nổi bật vẻ đẹp của anh thanh niên và đại diện cho nét đẹp của thế hệ trẻ. Cô mang trong mình niềm tin cao cả và tinh thần nhiệt huyết tuổi trẻ: bỏ lại quá khứ để làm việc ở vùng núi cao. Cô thể hiện sự kiên định và quyết tâm phi thường. Ngoài ra, cũng không thể không nhắc đến ông kỹ sư vườn su hào và nhà lập bản đồ sét, những người im lặng đóng góp cho đất nước một cách rất ý nghĩa.
Truyện được viết ở góc độ người thứ ba, nhìn nhận nhân vật một cách khách quan và chân thực. Tác phẩm kết hợp giữa việc kể chuyện, mô tả và phê phán, tạo ra một tác phẩm sâu sắc hơn. Ngoài ra, tác phẩm còn mang đậm chất trữ tình, với ngôn từ nhẹ nhàng, giản dị, chân thực và giàu suy tư. Lặng lẽ Sa Pa là một trong những truyện ngắn đặc sắc của văn học Việt Nam, với một khung cảnh thiên nhiên đẹp và đầy cảm xúc cùng với những con người đậm chất nhân văn.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 3
Lặng lẽ Sa Pa là một tác phẩm xuất sắc của nhà văn Nguyễn Thành Long, được viết trong một chuyến công tác tại Lào Cai. Tác phẩm này là một lời ca ngợi cho cuộc sống và con người lao động chân chất, những người cống hiến tuổi thanh xuân cho đất nước. Với một ngôn từ tình cảm và nhẹ nhàng, Nguyễn Thành Long đã tạo nên một tác phẩm truyện ngắn đầy cảm xúc từ khung cảnh thiên nhiên đến con người.
Trong tác phẩm này, chúng ta được chiêm ngưỡng vẻ đẹp thơ mộng của Sa Pa qua con mắt tinh tế của Nguyễn Thành Long. Bức tranh về thiên nhiên ở đây không chỉ đơn thuần là những khung cảnh lạnh lẽo mà còn là sự kết hợp tinh tế giữa ánh nắng và màu sắc, tạo nên một không gian ấm áp và rất đặc biệt. Cuộc sống của nhân vật chính cũng là một phần không thể thiếu trong sự trữ tình của tác phẩm, với sự đơn độc nhưng đầy ý nghĩa trên đỉnh Yên Sơn. Anh chàng thanh niên này không chỉ là một nhân vật mộc mạc mà còn là biểu tượng của sự kiên nhẫn, chu đáo và khiêm tốn. Cuộc sống của anh là một hình ảnh đẹp đẽ về sự tận tụy và trung thành với nghề nghiệp, cũng như sự quan tâm và yêu thương đối với mọi người xung quanh.
Cuộc sống đầy mơ mộng và lãng mạn của nhân vật trong tác phẩm là điểm nhấn không thể phủ nhận. Với vườn hoa đa dạng màu sắc và sự quan tâm đến mọi người xung quanh, anh ta đã trở thành một biểu tượng của tình yêu và sự trung thành. Tính cách của anh là một phần không thể thiếu trong việc làm nên chất trữ tình của tác phẩm, với sự khiêm nhường, trách nhiệm và tâm hồn bao dung. Cuộc sống của anh không chỉ là hình ảnh của sự đẹp đẽ mà còn là niềm hy vọng và nguồn động viên cho những ai gặp gỡ anh trên đường đời.
Toàn bộ tác phẩm rực rỡ như một bức tranh thơ, đầy lòng người từ cảnh vật đến những lao động. Nguyễn Thành Long đã với tài hoa và tinh tế mang đến một cái nhìn mới về Sa Pa, về thế hệ trẻ trong thời kỳ xây dựng đất nước. Nhân vật thanh niên là biểu tượng cho sự cống hiến, sức trẻ của Việt Nam, hiện diện với tuổi xuân, lòng nhiệt thành với quê hương.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 4
Trong văn học Việt Nam hiện đại, có những tác giả chuyên viết truyện ngắn và kí. Nguyễn Thành Long (1925-1991) là một trong số đó. Ông nổi tiếng với những tác phẩm truyện ngắn và kí, là một nhà văn cần cù và nghiêm túc, sâu sắc trong việc thâm nhập đời sống thực tế. Truyện ngắn Lặng lẽ Sa Pa là một minh chứng đặc biệt cho sự sáng tạo của ông.
Mùa hè năm 1970, Nguyễn Thành Long và một người bạn quyết định nghỉ ngơi tại Sa Pa. Không tiếp xúc với cơ quan địa phương hay thực tế, tác giả tình cờ nghe được câu chuyện về một người thanh niên sống và làm việc một mình ở trạm khí tượng trên đỉnh Yên Sơn. Bằng sự nhạy cảm và tưởng tượng, ông đã biến câu chuyện đó thành một tác phẩm sâu sắc về cuộc sống và nghệ thuật.
Đầu tiên, là lòng trách nhiệm và niềm đam mê với công việc. Mỗi ngày, anh làm công việc 'đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động đất, dự báo thời tiết phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu'. Anh hiểu rằng công việc của mình quan trọng và hữu ích cho mọi người, nó kết nối anh với cộng đồng và cuộc sống của quê hương. Anh yêu công việc của mình: 'Công việc này gian khổ lắm đấy, nhưng nếu bỏ nó đi, tôi sẽ rất buồn chết đi'.
Trong truyện, ngoài nhân vật chính, các nhân vật phụ (bác lái xe, ông họa sĩ già, cô kỹ sư mới ra trường ...) không chỉ làm rõ nhân vật chính, mà còn làm giàu và sâu sắc thêm cho câu chuyện. Trong số đó, ông họa sĩ già là đáng chú ý nhất. Tác giả đã như 'sống vào' tâm trạng và suy nghĩ của ông để trình bày, kể cả quan sát, mô tả và suy ngẫm, bình luận. Thông qua ông, nhân vật chính được thể hiện rõ ràng hơn, đẹp hơn và kích thích suy nghĩ về cuộc sống và nghệ thuật.
Ngay từ những phút đầu tiên gặp gỡ với người thanh niên, ông họa sĩ đã cảm động và mơ mộng vì đã 'bắt gặp một điều mà ông luôn ao ước biết, một nét chỉ cần một tâm hồn, một ý sáng tạo'. Và ông nói về người thanh niên: 'Anh chàng ấy thật đáng yêu, nhưng làm cho tôi mệt mỏi quá: với những điều khiến mọi người suy nghĩ về anh và những điều anh suy nghĩ. Và như ông họa sĩ đã suy nghĩ: 'Những ý sáng tạo đúng đắn luôn có sức mạnh và khơi gợi nhiều suy nghĩ khác trong tâm trí người khác'. Từ câu chuyện với người thanh niên, ông suy nghĩ về nghệ thuật với sức mạnh và sự vô lực của nó so với cuộc sống, về con người và về Sa Pa.
Lặng lẽ Sa Pa chưa thể coi là một truyện ngắn xuất sắc. Có những chi tiết chưa hoàn hảo, những lời nói của nhân vật có phần rõ ràng về chủ đề của tác phẩm. Nhưng dù sao, đây cũng là một thành công đáng ghi nhận của Nguyễn Thành Long. Tác phẩm như một bài thơ về sự đẹp đẽ trong cách sống và suy nghĩ của những người lao động bình thường nhưng cao cả, những hình mẫu của một giai đoạn lịch sử đầy gian khổ, hi sinh nhưng cũng rất trong sáng. Từ những hình ảnh đó, chúng ta có thể suy nghĩ về ý nghĩa của cuộc sống, của lao động tự giác, về con người và về nghệ thuật.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 5
Nguyễn Thành Long, một tác giả truyện ngắn, không chú trọng vào sự táo bạo và xung đột mạnh mẽ, mà tập trung vào việc xây dựng vẻ đẹp nhẹ nhàng, sâu lắng trong những câu chuyện dịu dàng nhưng đầy ý nghĩa. 'Lặng lẽ Sa Pa' là minh chứng rõ ràng cho phong cách sáng tạo của ông. Truyện giới thiệu với độc giả một Sa Pa yên bình nhưng vẫn đong đầy sức sống của những người lao động hy sinh cho quê hương đất nước.
'Lặng lẽ Sa Pa' không chỉ là một câu chuyện ngắn mà còn giống như một bản giao hưởng nhẹ nhàng nhưng đầy ý nghĩa. Nó ca ngợi vẻ đẹp của cuộc sống đơn giản nhưng ấm áp. Câu chuyện kể về một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi giữa bốn người trong không gian tuyệt đẹp của Sa Pa. Ở đó, bản chất của con người hiện lên rõ ràng nhất, ấm áp nhất.
Từ những cuộc trò chuyện của bốn người, độc giả hiểu được ý nghĩa mà tác giả muốn truyền đạt: lòng tốt của con người với công việc, đất nước và nhau luôn là điều quan trọng nhất, có sức mạnh nhất.
Nhân vật chính trong truyện, anh chàng quan trắc khí tượng, sống và làm việc một mình ở một trạm khí tượng trên đỉnh đèo cao, mong mỏi được gặp gỡ con người và trò chuyện với họ. Dù làm việc cô đơn giữa không gian vắng vẻ, anh vẫn giữ ngọn lửa say mê nghề nghiệp và luôn tìm niềm vui trong công việc của mình.
Dù ở trong hoàn cảnh khó khăn và cô đơn, anh thanh niên vẫn giữ được tinh thần lạc quan và sự yêu đời. Anh tìm kiếm niềm vui từ công việc và luôn muốn chia sẻ niềm vui đó với người khác.
Ngoài trình độ học vấn, anh còn có một tâm hồn cao đẹp, yêu cuộc sống và luôn tạo ra niềm vui từ công việc và cuộc sống hàng ngày. Anh luôn quan tâm và chia sẻ với mọi người.
Anh thanh niên luôn tìm kiếm sự gặp gỡ và trao đổi với người khác, luôn tỏ ra cởi mở và quan tâm đến mọi người xung quanh. Anh có phong cách giao tiếp khiêm tốn, vui vẻ và lịch sự, luôn sống vì mọi người.
Sống trong cô đơn giữa hoang vu, người ta dễ trở nên bất cẩn. Nhưng chàng trai này lại là một người đầy trách nhiệm với bản thân, công việc và mọi người xung quanh. Ngôi nhà của anh không bao giờ bừa bộn, mà luôn sắp xếp gọn gàng và đẹp đẽ, sẵn sàng đón tiếp khách. Dù không có ai, anh vẫn chuẩn bị mọi thứ để chào đón khách của mình.
Với anh, công việc chỉ cần chính xác. Khó nhất là khi phải ghi và báo cáo vào một giờ sáng. Rét buốt, nhưng anh vẫn dũng cảm thực hiện nhiệm vụ mà không bỏ lỡ lần nào.
Dù mưa gió, khó khăn ra sao, anh vẫn quyết tâm hoàn thành nhiệm vụ của mình. Vì anh hiểu rõ về ý nghĩa và trách nhiệm của công việc.
Thiếu thông tin nhỏ từ đài quan sát của anh có thể gây ra những hậu quả nghiêm trọng. Đó là lý do một đoàn đại biểu quân đội đã đến cảm ơn anh vì công việc lặng lẽ của anh đã đóng góp vào chiến thắng.
Con người không thể cô đơn. Anh, dù không được đặt tên, nhưng thực sự là một người đầy ý nghĩa và trách nhiệm.
Anh không chỉ trồng hoa cho vẻ đẹp của thiên nhiên, mà còn làm điều đó để chia sẻ niềm vui và ý nghĩa của cuộc sống với mọi người xung quanh.
Chàng thanh niên này là biểu tượng của sự trẻ trung và tri thức, sống trọn vẹn, yêu đời và hiểu rõ về bản thân. Anh là nguồn động viên cho nhiều tâm hồn khác chỉ sau một cuộc gặp gỡ ngắn ngủi ở Sa Pa.
Hai kỹ sư, một trồng su hào và một nghiên cứu bản đồ chống sét, đều là những người sống một cuộc sống khiêm tốn ở Sa Pa. Họ là những lao động chân chính, say mê, vì mục tiêu chung của cộng đồng. Họ đang tạo nên sự sống động ở Sa Pa một cách lặng lẽ nhưng sâu sắc.
Cô kỹ sư mới ra trường, mặc dù hồi hộp nhưng cũng đầy tự tin. Cuộc gặp gỡ này đã mang lại cho cô niềm tin và động viên để vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống.
Cuộc gặp gỡ giữa bốn người đã tạo ra những kỷ niệm đẹp và tác động lớn đối với mỗi người. Dù khác biệt về mọi mặt, họ vẫn hiểu và quan tâm lẫn nhau.
Bác lái xe, người dẫn truyện, đã tạo ra một kỉ niệm tốt đẹp cho mỗi người. Anh là người hiểu biết về cuộc sống và đã giúp đỡ người khác vượt qua cô đơn.
Ông họa sĩ và cô kỹ sư trẻ đều đã có những trải nghiệm quý báu từ chuyến đi này. Họ là những tâm hồn đồng điệu, tìm thấy sự thăng hoa ở Sa Pa.
Lặng lẽ Sa Pa có sức hút đặc biệt với độc giả. Nó kể về những điều đơn giản nhưng ý nghĩa trong cuộc sống hàng ngày. Cuộc sống đích thực là hạnh phúc và đáng sống.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 6
'Lặng lẽ Sa Pa' là một truyện ngắn của nhà văn Nguyễn Thành Long, viết vào năm 1970. Truyện được tạo ra trong bối cảnh miền Bắc đang chủ động tham gia vào quá trình xây dựng chủ nghĩa xã hội, là nguồn lực lớn cho tiền tuyến ở miền Nam.
Xuất hiện trong thời kỳ đặc biệt đó, truyện mang đậm dấu ấn của một giai đoạn lịch sử khi mọi người sống vì lợi ích cộng đồng và đôi khi quên mất bản thân mình. Nhân vật thanh niên làm việc trong lĩnh vực khí tượng là minh chứng cho thế hệ trẻ chỉ biết hy sinh bản thân vì đất nước. Đọc 'Lặng lẽ Sa Pa', ta cảm thấy mình như được lặng lẽ đắm chìm trong biển cảm xúc.
Truyện bắt đầu một cách tự nhiên với cuộc đi xe lên Tây Bắc và câu chuyện của người lái xe. Hình ảnh của chàng trai chạy ra đón xe khi xe dừng lại ngay lập tức thu hút sự chú ý của độc giả: 'một chàng trai nhỏ nhắn, khuôn mặt rạng ngời'. Chính chàng trai ấy là nhân vật chính của câu chuyện, tạo ra những điều bất ngờ không chỉ cho hai người kia mà còn cho độc giả.
Giá trị của 'Lặng lẽ Sa Pa' nằm ở việc tác phẩm đã mô tả được hình ảnh của những người trẻ tuổi dũng cảm, có lòng quyết tâm và sức mạnh tinh thần, sống vì bản thân và cho cộng đồng.
Nhân vật đầu tiên cần đề cập đến là một chàng trai 27 tuổi, sống và làm việc một mình trên đỉnh Yên Sơn cao hai ngàn sáu trăm mét. Anh sống độc lập và suy nghĩ sâu sắc ở tuổi trẻ. Mặc dù bị gọi là 'người cô độc nhất thế gian', nhưng anh vẫn sống hạnh phúc và yêu đời.
Nhìn vườn hoa xung quanh và căn phòng gọn gàng của anh, ta hiểu được anh là một người nghiêm túc và sâu sắc. Anh cảm thấy buồn khi mới lên làm việc, mong được gặp gỡ người khác, vì anh 'thèm người lắm'. Cách suy nghĩ của anh giúp anh vượt qua cảm giác cô đơn.
Anh tin rằng 'Khi ta làm việc, ta với công việc là đôi', và sách cũng là một người bạn để anh tâm sự, trò chuyện. Suy nghĩ đó giúp anh không cảm thấy cô đơn. Rõ ràng, anh sống bằng ý chí mạnh mẽ và tình yêu lớn lao với cuộc sống.
Lối sống và tư duy của anh đã gây ấn tượng sâu sắc đối với người hoạ sĩ già và cô gái trẻ. Người hoạ sĩ già cảm thấy mình trẻ trở lại, với mong muốn thực hiện nhiều điều ý nghĩa hơn. Còn đối với cô gái, anh đã thổi bùng lên trong cô những hoài bão, nguyện vọng cao cả để dành tặng cho cuộc sống.
Người thứ hai trong câu chuyện là cô gái mới ra trường, được giao nhiệm vụ ở công ty Nông nghiệp Lai Châu. Tác giả đã miêu tả cô là một người trẻ có thể thích ứng ở bất cứ nơi nào, làm bất kỳ công việc nào, và cảm thấy nhẹ nhàng trong lòng. Cô gái này chính là một ví dụ về người dám đối mặt với thử thách, dám sống cao thượng hơn trong xã hội hẹp hòi.
Lần đầu tiên xa Hà Nội, cô cảm thấy phấn khích và đầy cảm xúc mới lạ. Cô tự tin rằng, ở mọi nơi, cô sẽ hoàn thành mọi nhiệm vụ được giao với tinh thần lạc quan và bước vào cuộc sống mới với sự mạnh mẽ và quyết đoán hơn nhờ gặp gỡ anh. Đó là bước đi đúng đắn và can đảm của cô.
Với tình yêu và sự nhiệt huyết chung đối với công việc, những người trẻ này đã gặp nhau. Niềm đam mê của họ đã tạo ra nguồn năng lượng trẻ trung cho tác phẩm. Và người hoạ sĩ đã vào tuổi hưu muốn tiếp tục sống và làm việc cho cuộc đời.
Ông đã quyết định thực hiện một chuyến đi cuối cùng trước khi về hưu. Nhưng bất ngờ, ông cảm thấy mình vẫn còn nhiều điều phải làm và cống hiến. Ông quyết định trở lại, để hiểu rõ hơn về sự yên bình vào một giờ sáng trên cao.
Xuất hiện vào năm 1970, trong bối cảnh hai miền đều đang nỗ lực xây dựng và chiến đấu, 'Lặng lẽ Sa Pa' đã từ trong sự im lặng tạo ra những tiếng vang riêng, giúp mọi người nhìn nhận cuộc sống một cách tích cực hơn và hiến dâng nhiều hơn.
Hình ảnh của chàng trai và cô gái với tư duy và hành động của họ giống như một câu chuyện cổ tích, khiến cho giới trẻ ngày nay phải suy ngẫm về bản thân nhiều hơn. Liệu chúng ta có dám sống và hành động, suy nghĩ như họ không? Đó là câu hỏi mà mọi người trẻ cần phải tự trả lời để xác định hướng đi của tương lai.
Bằng cách kể chuyện chân thực, tình cảm mà đồng thời đơn giản, Nguyễn Thành Long đã tài tình dẫn dắt người đọc đến với đỉnh cao của Yên Sơn, nơi mây gió tràn ngập, để họ hiểu và đồng cảm với những con người tốt đẹp, để yêu thêm cuộc sống và công việc.
Mặc dù mang danh 'lặng lẽ', tuy nhiên tác phẩm của Nguyễn Thành Long lại để lại tiếng vang rõ ràng trong thời đại này. Hi vọng rằng những tiếng vang đó sẽ vẫn còn vang mãi trong lòng của những thế hệ trẻ sau này.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 7
“Lặng lẽ Sa Pa” là một trong những tác phẩm nổi tiếng của nhà văn Nguyễn Thành Long. Tác phẩm đã thành công trong việc mô tả hình ảnh của những người lao động bình thường, đặc biệt là anh chàng thanh niên làm công tác khí tượng một mình trên đỉnh núi cao. Đồng thời, nó cũng là sự khẳng định về vẻ đẹp của con người lao động và ý nghĩa của những công việc im lặng.
Truyện ngắn là kết quả của chuyến đi của tác giả đến Lào Cai vào mùa hè năm 1970. Truyện được xuất bản trong tập sách “Giữa trong xanh” (1972). Nói về cuộc gặp gỡ và trò chuyện giữa anh chàng thanh niên, ông họa sĩ và cô kỹ sư.
Nhân vật trung tâm của truyện là một anh chàng thanh niên mới chỉ 27 tuổi, đang làm việc trên đỉnh núi Yên Sơn trong điều kiện thời tiết khắc nghiệt. Công việc chính của anh là thực hiện công tác khí tượng để cung cấp dữ liệu thời tiết. Trong một cuộc gặp gỡ, anh đã chia sẻ về cuộc sống và công việc của mình với ông họa sĩ và cô kỹ sư.
Mặc dù công việc đầy gian nan, nhưng anh chàng thanh niên vẫn luôn tự giác và nỗ lực làm việc chăm chỉ. Ông họa sĩ đã nhận ra phẩm chất cao quý của anh sau cuộc trò chuyện. Ông muốn vẽ chân dung của anh, nhưng anh đã từ chối và giới thiệu ông cho những người khác mà anh cho là xứng đáng hơn. Trước khi ra về, anh tặng ông một quả trứng.
Anh chàng thanh niên được khám phá qua góc nhìn và đánh giá của các nhân vật khác như bác lái xe, ông họa sĩ và cô kỹ sư. Qua mỗi cái nhìn đó, phẩm chất tốt đẹp của anh hiện ra rõ nét hơn, đặc biệt là tình yêu sâu đậm đối với quê hương và đất nước. Anh luôn mong muốn cống hiến hết mình cho đất nước.
Chính vì thế, anh rất trân trọng công việc của mình, luôn đặt tâm hồn vào từng công việc với tinh thần trách nhiệm cao. Mặc dù sống một mình trên đỉnh núi hoang sơ, nhưng anh vẫn biết tạo dựng một cuộc sống đẹp, văn minh và lãng mạn. Anh cũng là người rất chân thành, hòa nhã và biết ơn.
Ngoài anh chàng thanh niên, các nhân vật khác cũng được tác giả khắc họa với nhiều chi tiết nghệ thuật. Bác họa sĩ, một người đam mê nghệ thuật, sau khi trò chuyện với anh đã hiểu ra rằng nghệ thuật không dễ dàng như anh tưởng. Ông hứa sẽ quay lại để hiểu sâu hơn về công việc của anh.
Cô kỹ sư, một người trẻ trung và đầy nhiệt huyết, sau cuộc gặp gỡ với anh càng tự tin hơn về quyết định của mình. Những nhân vật thầm lặng qua lời kể của anh thanh niên đều hiện lên với vẻ đẹp riêng biệt.
Các nhân vật như ông kỹ sư trồng rau ở Sa Pa, một người cẩn thận và tận tâm với công việc, hoặc nhà nghiên cứu về sét, luôn sẵn lòng quan sát và nghiên cứu trong mười một năm liên tục, chỉ hiện ra qua lời kể của anh chàng thanh niên. Nhưng họ đều là những người say mê công việc của mình.
Khi sáng tác “Lặng lẽ Sa Pa”, Nguyễn Thành Long đã xây dựng một cốt truyện đơn giản, xoay quanh một tình huống gặp gỡ giữa ông họa sĩ già, cô kỹ sư trẻ và một anh chàng thanh niên làm công tác khí tượng. Mặc dù cuộc gặp gỡ chỉ kéo dài trong chốc lát nhưng đã để lại ấn tượng sâu sắc và mở ra những khía cạnh mới về các nhân vật khác nhau như kỹ sư trồng rau và nhà nghiên cứu về sét.
Chân dung của các nhân vật được tác giả ghi lại thông qua nhiều góc nhìn và mô tả tinh tế, không nhàm chán. Giọng văn nhẹ nhàng, phong phú cũng đóng vai trò quan trọng trong việc tạo nên sự thành công của tác phẩm.
Như vậy, tác phẩm 'Sa Pa trong im lặng' chứa đựng những giá trị văn học và nghệ thuật sâu sắc. Khi đọc truyện này, người đọc cảm thấy trân trọng hơn những con người lao động giản dị đang dày công cống hiến cho đất nước.
Phân tích 'Sa Pa trong im lặng' – mẫu 8
Nguyễn Thành Long là một nhà văn nổi tiếng trong cuộc chiến chống Pháp. Ông được biết đến với những câu chuyện ngắn đặc sắc vào những năm 60-70 của thế kỉ XX. Các tác phẩm ngắn của ông không chỉ rõ nét mà còn chứa đựng sự mộng mơ, tình cảm.
'Sa Pa trong im lặng' là một ví dụ điển hình cho phong cách của Nguyễn Thành Long. Tác phẩm được tạo ra dựa trên chuyến đi thực tế của tác giả đến Lào Cai vào mùa hè năm 1970. Qua câu chuyện, ông muốn giới thiệu với chúng ta về một miền đất đẹp ở phía Tây tổ quốc, nơi mà những con người lao động giản dị đang dốc sức cống hiến cho quê hương, đất nước.
Khi đọc tiêu đề 'Sa Pa trong im lặng', người đọc có thể nghĩ rằng tác giả sẽ mô tả về thiên nhiên, về một vùng đất du lịch nổi tiếng, nhưng đằng sau những cảnh đẹp ấy là cuộc sống bận rộn của những con người lao động, trẻ trung, đầy trách nhiệm, đang dày công cống hiến cho quê hương, đất nước.
Những con người đó có cuộc sống tươi đẹp, tràn đầy ước mơ và lý tưởng, họ là những người có bản lĩnh, có trí tuệ nghề nghiệp, như nhân vật anh thanh niên làm việc tại trạm khí tượng thủy văn và trạm vật lý địa cầu trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2.600m.
Đầu tiên, 'Sa Pa trong im lặng' được xây dựng dựa trên một tình huống độc đáo, là cuộc gặp gỡ giữa nhóm khách trên chuyến xe với anh chàng trẻ làm việc tại trạm khí tượng thủy văn trên đỉnh Yên Sơn ở Sa Pa. Tác giả thông qua cách tạo ra tình huống đó, để câu chuyện phát triển một cách tự nhiên. Các nhân vật được khai thác qua cái nhìn, đánh giá, ấn tượng của nhân vật khác. Điều này giúp làm nổi bật chủ đề của tác phẩm: sự tôn vinh của những người lao động bình thường mà chúng ta gặp hàng ngày.
Trước hết là nhân vật chàng trai trẻ. Là nhân vật chính trong câu chuyện nhưng chàng trai không được đưa ra một cách trực tiếp ngay từ đầu mà thông qua lời giới thiệu của tài xế taxi đến với họa sĩ già và cô kỹ sư. Điều này là minh chứng cho cách diễn đạt khéo léo của Nguyễn Thành Long, đồng thời tạo nên một hình ảnh tự nhiên, chân thực và khách quan về nhân vật qua đánh giá của những người khác.
Cuộc gặp gỡ tình cờ giữa chàng trai và họa sĩ già, cô kỹ sư, mặc dù ngắn ngủi nhưng đã cho người đọc cảm nhận được sâu sắc về hoàn cảnh sống, làm việc và những phẩm chất cao đẹp cũng như những đóng góp không lời của chàng trai đối với quê hương, đất nước.
Như nhà văn đã nói về tác phẩm của mình: 'Lặng Lẽ Sa Pa là một bức tranh…'. Đó là một bức tranh đẹp – tâm hồn - với sự rạng rỡ của chàng trai hai mươi bảy tuổi, làm công việc khí tượng trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2.600 mét giữa vùng núi Sa Pa.
Trong mắt của tài xế taxi, chàng trai được gọi là 'người cô đơn nhất thế gian'. Cách gọi này phản ánh đúng tình hình sống của chàng trai khi suốt ngày tháng, anh chỉ có cây cỏ, mây núi Sa Pa là bạn. Buồn chán đến mức anh phải cắm cọc chắn xe lại để nghe tiếng nói của người vì 'nhớ người quá'. Công việc của anh là: 'Đo gió, đo mưa, đo nắng, tính mây, đo chấn động đất, dự báo thời tiết hàng ngày, phục vụ sản xuất, phục vụ chiến đấu'.
Công việc này đòi hỏi phải tỉ mỉ, chính xác và có trách nhiệm cao. Nửa đêm, dù trời mưa hay tuyết, lạnh đến đâu thì anh vẫn phải dậy ra ngoài làm việc đúng giờ đã định. Đặc biệt khi thời tiết khắc nghiệt, khi làm xong công việc, anh vẫn không thể ngủ được. Nhưng có lẽ, điều khó chịu nhất đối với chàng trai trẻ này là sự cô đơn, suốt năm tháng không có một bóng người qua lại.
Tuy vậy, anh không cảm thấy buồn chán, chán nản hay từ bỏ trách nhiệm với công việc. Với anh, 'Khi làm việc, ta với công việc là một'. Đối với anh, công việc là người bạn đồng hành trong cuộc sống. Thậm chí anh còn hiểu rằng sự cống hiến của mình là một sợi dây gắn kết anh với mọi người xung quanh.
Đối với anh, hạnh phúc là được cống hiến, trung thành với công việc. Khi một lần tình cờ phát hiện ra một đám mây khô mà không quân ta không thể tấn công, anh cảm thấy 'rất hạnh phúc'. Hạnh phúc với anh là khi anh cảm thấy mình đã góp phần vào chiến thắng của đất nước trong cuộc chiến chống Mĩ. Có lẽ, suy nghĩ tích cực ấy đã giúp anh vượt qua khó khăn và tìm được ý nghĩa trong cuộc sống và công việc của mình.
Dù sống một mình trên đỉnh núi cao, trong cuộc sống hàng ngày, anh vẫn tuân thủ kỉ luật cao, sống gọn gàng và ngăn nắp. Trong công việc, anh luôn tôn trọng nghề nghiệp của mình. Mỗi đêm, đúng giờ, dù trời mưa tuyết có lạnh đến đâu, anh cũng rời giường ra ngoài làm việc. Anh làm việc đều đặn, chính xác, không bỏ sót lần nào trong ngày: vào lúc 4 giờ sáng, 11 giờ trưa, 7 giờ tối và 1 giờ sáng.
Để giảm bớt cảm giác cô đơn và tìm niềm vui tinh thần cho bản thân, anh tự trồng hoa, nuôi gà, và trồng rau... Trong giao tiếp với mọi người, anh luôn tỏ ra lịch thiệp, có phong cách và cử chỉ đẹp. Anh luôn nói lời khiêm nhường, hòa nhã, chân thành và chu đáo: anh tặng một củ tam thất cho vợ của lái xe khi bà ốm, tặng hoa và trứng cho cô kỹ sư nông nghiệp và ông họa sĩ già. Khi phải chia tay, anh luôn cảm thấy tiếc nuối và hẹn hò gặp lại mọi người...
Có thể nói, anh là hình mẫu tiêu biểu cho thanh niên ở Sa Pa, biểu tượng của những người lao động trẻ tuổi mang trong mình kiến thức, làm việc chăm chỉ và luôn sống lạc quan, tin tưởng vào cuộc sống. Điều đó giúp anh hoàn thành xuất sắc công việc của mình, mang lại niềm vui và sự ấm áp cho những người xung quanh ngay từ những phút gặp gỡ đầu tiên.
Bên cạnh anh, trên vùng đất thơ mộng Sa Pa còn có những người lao động khác, họ cũng có lối sống đẹp: làm việc cống hiến, làm giàu cho quê hương. Đó có thể là ông kỹ sư nông nghiệp tại vườn rau su hào, hoặc là anh kỹ sư nghiên cứu bản đồ địa chất trên đỉnh núi cao hơn 3000 mét, ông đã túc trực suốt 11 năm, hy sinh hạnh phúc cá nhân để hoàn thành bản đồ địa chất giúp tìm kiếm tài nguyên cho đất nước.
Tất cả những người này đều làm việc chăm chỉ, kiên nhẫn và có tinh thần trách nhiệm với sự phát triển của đất nước, quê hương. Dù im lặng và khiêm tốn, nhưng họ luôn là nguồn cảm hứng mạnh mẽ, nổi tiếng và mạnh mẽ, vươn lên và khẳng định giá trị bản thân và cuộc sống.
Cũng không thể quên một số nhân vật khác trong câu chuyện như bác lái xe, ông họa sĩ già và cô kỹ sư trẻ tuổi. Mặc dù chỉ là nhân vật phụ, nhưng họ đóng vai trò quan trọng trong câu chuyện. Nhờ bác lái xe mà câu chuyện được mở ra một cách tự nhiên, bác là cầu nối giữa hai miền đất, tạo ra cuộc gặp gỡ thú vị giữa anh thanh niên và ông họa sĩ, cô kỹ sư nông nghiệp.
Từ đó, tất cả những suy nghĩ, phẩm chất và hành động của các nhân vật trong câu chuyện đã được mở ra, để lại ấn tượng sâu đậm và kỉ niệm đẹp về vùng đất Sa Pa huyền thoại. Ông họa sĩ chính là biểu tượng của nhà văn, khi ông phát hiện ra sự thật của nghệ thuật và cảm hứng sáng tạo. Còn cô kỹ sư nông nghiệp trẻ tuổi, trong chuyến đi đầu đời của mình, cô đã tìm thấy động lực từ công việc của mình, từ đó, cô tự tin hơn trong cuộc sống và trong sự lựa chọn nghề nghiệp của mình.
Khi đọc tác phẩm này, chúng ta có thể nhận ra rằng các nhân vật trong truyện không được đặt tên cụ thể, chỉ đơn giản được gọi theo nghề nghiệp của họ. Điều này là một kỹ thuật nghệ thuật của tác giả để tôn vinh những người vô danh đang âm thầm đóng góp cho đất nước.
Những người này tồn tại ở mọi lứa tuổi, nghề nghiệp và mọi nơi trên dải đất Việt Nam. Họ là những người im lặng đóng góp cho cuộc sống, công việc và làm cho quê hương trở nên giàu đẹp và hạnh phúc hơn. Đây cũng là vẻ đẹp của con người Việt Nam trong giai đoạn kháng chiến và xây dựng đất nước.
Tính từ góc độ nghệ thuật, truyện đã xây dựng được một cốt truyện hợp lý, cách kể chuyện tự nhiên theo góc nhìn của nhân vật họa sĩ, miêu tả nhân vật từ nhiều góc độ khác nhau. Tác phẩm kết hợp giữa việc kể chuyện và bình luận một cách sáng tạo.
Yếu tố trữ tình là một trong những điểm thu hút và làm nên thành công của truyện này. Điều này phản ánh qua nhan đề, qua cảnh đẹp của Sa Pa và cuộc sống của nhân vật chính, cũng như qua suy nghĩ và cảm xúc của họ.
Tính trữ tình còn được thể hiện qua lời văn trôi chảy, giàu chất thơ, âm nhạc êm dịu nhưng sâu lắng, mang đến cho người đọc những cảm xúc thẩm mỹ sâu sắc.
Kết thúc câu chuyện, tiếng vang của núi Sa Pa vẫn tiếp tục vang lên, cuốn hút trong lòng người đọc với những cánh rừng rộng lớn. Và bên dưới vẻ đẹp xanh mượt đó là những người lao động vô danh, như anh thanh niên làm việc tại trạm khí tượng trên đỉnh núi Yên Sơn, mang trong mình lối sống đẹp, sự hy sinh im lặng và đáng quý.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 9
Trong cuộc sống lao động mới, con người là trụ cột quan trọng để xây dựng nền móng vững chắc. Những phẩm chất tốt đẹp sẽ khẳng định vai trò chủ đạo trong cuộc sống mới. Nhân vật anh thanh niên trong truyện Lặng lẽ Sa Pa là một minh chứng cho điều này.
Để tôn vinh những phẩm chất đáng quý của nhân vật anh thanh niên, Nguyễn Thành Long đã để ông họa sĩ thể hiện qua góc nhìn của mình. Mặc dù câu chuyện không phức tạp và không gây cấn, nhưng vẫn tạo nên một tình thần trữ tình hơn là tự sự. Sự xuất hiện của anh thanh niên, mặc dù là nhân vật chính với nhiều phẩm chất tốt đẹp, nhưng lại đến một cách bất ngờ, qua lời kể của bác lái xe.
Và giống như lúc xuất hiện, anh lại lặng lẽ tan biến vào mây mù trong cái tĩnh lặng muôn thuở của Sa Pa. Hình ảnh của anh thanh niên với những phẩm chất như khiêm tốn, lòng yêu lao động và tận tâm với công việc... tất cả được thể hiện trong một bức tranh lớn, khiến cho ông họa sĩ phải thốt lên: Ông biết rõ sự bất lực của nghệ thuật. Dù là con người bé nhỏ, nhưng những phẩm chất đáng quý khiến anh trở nên vĩ đại như vậy.
Trong lao động, anh thanh niên tỏ ra là một người yêu lịch sử và sẵn sàng hiến dâng cho công việc. Quan điểm về công việc là một điều rất mới mẻ: khi làm việc, ta không bao giờ làm một mình, vì công việc là một phần của chúng ta. Từ quan điểm này, anh vượt lên trên bản thân để tìm kiếm hạnh phúc trong lao động. Chỉ có từ quan điểm đó, anh mới cảm thấy không cô đơn, không lẻ loi.
Từ chia sẻ của anh thanh niên, cả ông họa sĩ và người đọc đều ấn tượng bởi thái độ trân trọng, sự gắn bó với lao động đã thấm sâu vào tâm trí của anh. Công việc của anh là gian khổ nhưng rất quan trọng, và việc bỏ đi nó sẽ khiến anh cảm thấy buồn bã. Tự nhận thức về vai trò không thể thiếu của lao động đối với mọi người nói chung và đặc biệt đối với bản thân anh.
Một suy nghĩ mới lạ khi anh so sánh việc làm gian khổ của mình với việc làm gian khổ của người bạn trên đỉnh Phang-xi-păng. Chính những suy nghĩ và chia sẻ này của anh giúp anh hiểu rõ hơn về mối quan hệ giữa bản thân và cộng đồng trong việc đóng góp cho đất nước: anh ở đây có nhiệm vụ đo gió, đo mưa... phục vụ cho sản xuất, phục vụ cho chiến đấu.
Trong công việc, anh nhận ra vai trò quan trọng của mình và biết rằng mình làm việc vì ai và cho ai. Những suy nghĩ này giúp anh cảm thấy hạnh phúc hơn trong lao động. Nhận ra vai trò của lao động đối với bản thân khiến anh tự giác và nghiêm túc hơn trong công việc. Công việc của anh thanh niên có sự cô đơn, nhưng vô cùng quan trọng.
Tuổi trẻ của anh, sức trẻ của anh đã bị đánh đổi bởi công việc hàng ngày đơn điệu: cháu chỉ quanh quẩn ở những chiếc máy ngoài vườn này thôi. Cháu thường gửi những con số báo về nhà bằng máy bộ đàm: bốn giờ, mười một giờ, bảy giờ tối và một giờ sáng. Dù không phải là người kiên nhẫn, tự giác cao, anh vẫn hoàn thành công việc một cách xuất sắc, đặc biệt là vào lúc một giờ sáng, khi gió tuyết và tĩnh lặng chỉ chờ anh ra lũ.
Thậm chí thời tiết khắc nghiệt cũng không thể làm khuất phục sự yêu lao động và trách nhiệm của anh. Anh không bao giờ lơ là trong công việc, luôn hoàn thành mọi việc một cách chính xác và cẩn thận, với tinh thần trách nhiệm cao. Anh không chỉ đẹp trong công việc mà còn đẹp trong cuộc sống.
Anh cũng là một người sống cởi mở, chân thành và hiếu khách. Anh thường muốn tìm cơ hội để trò chuyện với người khác và sẵn lòng giúp đỡ họ. Anh cũng rất hân hoan khi được giới thiệu những khách du lịch tới nhà anh.
Dù là những người xa lạ, anh vẫn rất nhiệt tình và chu đáo với họ, thể hiện qua việc trao hoa và mời họ uống trà. Anh đãi khách bằng những món đơn giản nhưng quý trọng, và sự tự nhiên của anh đã xóa bỏ mọi khoảng cách.
Anh rất thân thiện và quan tâm đến mọi người xung quanh, thể hiện qua những hành động như gửi rượu cho bác gái và hỏi thăm về sức khỏe của họ. Anh còn quan tâm đến những người mà anh chưa gặp qua lời kể của bác lái xe.
Anh biết cách sống hòa mình với mọi người thông qua sự quan tâm chân thành. Trong cuộc trò chuyện với ông họa sĩ, anh luôn khiêm tốn và không tự cao, coi bản thân mình là người bình thường.
Anh sống một cuộc sống đơn giản và không đòi hỏi sự chú ý của người khác, nhưng lại rất quan tâm đến mọi người xung quanh. Anh là một người giản dị và tử tế.
Việc ông họa sĩ tay nghề vào cuốn sổ tì khiến anh phải ngừng lại vì anh cảm thấy chưa xứng đáng với niềm vinh dự đó. Anh không chỉ để ông họa sĩ vẽ mình, mà còn giới thiệu ông cho kỹ sư vườn rau và đồng chí nghiên cứu khoa học.
Anh nhận thấy rằng cuộc sống thật đẹp bởi sự lao động chăm chỉ và trách nhiệm của những người xung quanh. Anh được người đọc ngạc nhiên bởi sự tổ chức khoa học của cuộc sống của mình. Vườn hoa, hoa dược liệu, vàng, tím, đỏ... tất cả được tạo ra bởi tay của anh.
Mặc dù công việc của anh trên trạm khí tượng đã ổn định, nhưng anh vẫn không ngừng học hỏi để có thể đóng góp nhiều hơn cho đất nước thời đổi mới.
Anh là một phần của sự làm giàu cho đất nước Việt Nam, tiếp tục truyền bá tinh thần lao động của lớp người đi trước. Vẻ đẹp tâm hồn của anh đã ảnh hưởng mạnh mẽ đến ông họa sĩ và cô kỹ sư.
Chúng ta cần suy ngẫm về công việc của mình và nỗ lực hơn để xã hội phát triển, bởi có những người như anh thanh niên với những phẩm chất cao quý.
Thiên truyện Lặng lẽ Sa Pa gợi lại suy tư sâu xa cho mỗi người đọc và tôn vinh nhân vật anh thanh niên, ngợi ca sự lao động và tự đánh giá bản thân.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 10
Nguyễn Thành Long là một trong những nhà văn đã góp phần quan trọng cho văn học Việt Nam nói chung và văn xuôi hiện đại nói riêng.
Với cách viết nhẹ nhàng, giàu tình cảm và ngôn ngữ trong sáng, những tác phẩm của Nguyễn Thành Long về cuộc đấu tranh chống Mỹ và xây dựng chủ nghĩa xã hội ở miền Bắc luôn để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả. Trong đó, truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”, viết năm 1970, là một ví dụ điển hình.
Truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” đã thành công trong việc mô tả vẻ đẹp thơ mộng của Sa Pa và những nhân vật sống động trong đó.
Bằng cách kể chuyện tinh tế và mô tả sinh động, Nguyễn Thành Long đã tái hiện lại vẻ đặc trưng của Sa Pa, tạo nên một không gian sống động và phong phú.
Trong bối cảnh thiên nhiên hùng vĩ của Sa Pa, nhà văn đã thành công trong việc vẽ nên những nhân vật có giá trị nhân văn, đáng trân trọng.
Anh thanh niên, nhân vật chính của truyện, được mô tả là người yêu nghề, luôn dành trọn tâm huyết cho công việc của mình, mặc dù sống trong điều kiện khắc nghiệt của núi cao.
Với niềm đam mê và tình yêu công việc, anh luôn hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc và đều đặn báo cáo kết quả công việc, bất kể điều kiện.
Hơn nữa, anh thanh niên luôn tỏa đầy tình yêu cuộc sống và sống lạc quan trong mọi tình huống. Dù sống một mình trên đỉnh núi cao, anh không bao giờ cảm thấy cô đơn hay buồn chán, mà ngược lại, anh luôn biết tạo niềm vui cho bản thân bằng những công việc đơn giản như trồng hoa, nuôi gà, và nuôi ong quanh ngôi nhà của mình.
Ngoài ra, anh còn là người đam mê đọc sách để tìm kiếm niềm vui và mở rộng kiến thức. Anh cũng rất tinh tế trong việc sắp xếp cuộc sống và không gian sống của mình, luôn giữ cho mọi thứ gọn gàng và ngăn nắp.
Không chỉ thế, anh thanh niên còn là người thật thà, mở lòng và luôn chào đón mọi người một cách nồng hậu. Anh thích gặp gỡ và trò chuyện với mọi người, và thậm chí còn dành thời gian để chặn đường và chia sẻ niềm vui với những người đi qua.
Thêm vào đó, anh là người rất hào phóng, chu đáo và quan tâm đến mọi người, kể cả những người lạ lẫm. Khi có khách đến thăm, anh thường mời họ vào nhà và chia sẻ những thức uống và đồ ăn, thậm chí là quà tặng để họ mang đi.
Cuối cùng, anh thanh niên là một người rất khiêm tốn. Dù công việc của anh có ý nghĩa lớn lao và đóng góp cho xã hội, nhưng anh luôn coi đó là những công việc nhỏ bé và giản dị, không đáng kể. Vì thế, khi được ông họa sĩ muốn vẽ anh, anh từ chối và cho rằng có những người khác xứng đáng hơn mình.
Như vậy, anh thanh niên hiện ra với nhiều phẩm chất cao quý và là biểu tượng của thế hệ trẻ trong cuộc cách mạng đất nước. Cùng với anh, còn có sự xuất hiện của nhiều nhân vật khác như ông họa sĩ, cô kỹ sư và bác tài xế, mỗi người mang đến một vẻ đẹp và ý nghĩa riêng biệt, làm nổi bật chủ đề của tác phẩm.
Đặc biệt, không thể không nhắc đến ông họa sĩ, người mặc dù không phải là nhân vật chính nhưng lại có vai trò quan trọng trong tác phẩm. Suốt câu chuyện, ông là người đại diện cho quan điểm của tác giả và hiện thân nhiều phẩm chất tốt đẹp.
Ông là một nghệ sĩ hội họa chân chính, nghiêm túc, say mê và không ngần ngại vượt qua khó khăn để tìm kiếm cái đẹp. “Hơn ai hết, ông hiểu rõ sự vô dụng của nghệ thuật, của hội họa trong cuộc hành trình vĩ đại của cuộc đời... Với chính người nghệ sĩ, việc vẽ luôn là một công việc khó khăn, gian khổ và đầy thách thức”.
Thêm vào đó, khi gặp người thanh niên, chứng kiến công việc và cuộc sống của anh ta, ông họa sĩ cảm thấy xúc động và lúng túng trước vẻ đẹp của anh ta, ông lại cảm thấy “mệt mỏi” với những định kiến về anh ta. Cảm xúc và suy nghĩ của ông họa sĩ về nhân vật người thanh niên đã góp phần làm nổi bật chân dung của anh ta.
Cùng với người họa sĩ, nhân vật cô kỹ sư cũng để lại ấn tượng sâu đậm trong tâm trí của người đọc. Cô ấy là biểu tượng của sức mạnh trẻ trung. Cuộc gặp gỡ bất ngờ và những câu chuyện, những lời chia sẻ của người thanh niên đã khiến cô ấy cảm thấy “sốc”, giúp cô ấy hiểu rõ hơn về anh ta, về những người giống như anh ta và có thể đó chính là động lực, là niềm tin để cô ấy tự tin bước đi trên con đường đã chọn.
Cuối cùng, đó chính là nhân vật lái xe bác. Nhân vật này xuất hiện từ đầu đến cuối tác phẩm và cũng là người tạo ra cuộc gặp gỡ bất ngờ, thú vị giữa người thanh niên, người họa sĩ và người kỹ sư. Bác là một người đam mê nghề nghiệp và trách nhiệm với công việc, đã lái xe suốt ba mươi năm và có kiến thức phong phú về Sa Pa.
Bác cũng là một người vui vẻ và cởi mở, có tâm hồn nhạy cảm trước vẻ đẹp của thiên nhiên và con người Sa Pa. Đồng thời, bác còn là cầu nối giữa người thanh niên và vùng miền, cuộc sống – bác mua sách cho người thanh niên, giới thiệu với anh ta những người bạn mới,...
Tóm lại, với cách diễn đạt tự nhiên, hợp lý, lời văn mượt mà, giàu chất thơ, truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” đã thành công trong việc miêu tả hình ảnh của những con người lao động im lặng, chăm chỉ trong cuộc hành trình xây dựng xã hội mới.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 11
Nguyễn Thành Long quyết định đặt tên cho tác phẩm của mình là “Lặng lẽ Sa Pa”, một tên gợi nhớ độc đáo về nghệ thuật. Sa Pa – nơi mờ mịt trong sương mù ở phía bắc của Tổ Quốc – nhưng lại là trung tâm của sự quan tâm, sự tìm kiếm của con người. “Trong bầu không khí yên bình của Sa Pa, dưới những căn nhà của Sa Pa, chỉ cần nghe tên thôi, người ta đã nghĩ đến sự thư giãn; luôn có những người làm việc hết mình cho đất nước”.
Nhan đề truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” nhắc nhở về những năm 1970, thời kỳ đất nước đang chống lại Mỹ cứu nước, đồng thời xây dựng chủ nghĩa xã hội. Đặc biệt, cuộc sống lao động, chiến đấu ở miền Bắc vào thời điểm đó đã làm nền tảng cho những tác phẩm văn học quý giá như “Lặng lẽ Sa Pa”.
Ở đây, các nhân vật đều phản ánh tinh thần lạc quan và lòng yêu nước anh hùng. Điều này là hoàn toàn sai lầm nếu nghĩ rằng Sa Pa chỉ là nơi để thư giãn, nghỉ ngơi. Nguyễn Thành Long đã làm sáng tỏ hơn về một Sa Pa có những người lao động nhiệt tình, chăm chỉ, luôn dốc hết tâm huyết cho Tổ Quốc. Tác giả đã thành công trong việc phản ánh thực tế này.
Tập trung và sắc nét nhất là nhân vật người thanh niên – một chàng trai hai mươi bảy tuổi, làm công tác dự báo thời tiết và vật lý địa cầu trên đỉnh Yên Sơn cao 2.600m. Một mình anh sống xa nơi nguyên sinh, lạnh lẽo, với sương tuyết nhiều khó khăn thách thức nhưng anh vẫn hoàn thành nhiệm vụ tốt đẹp. Để làm được điều đó, anh phải có một lòng dũng cảm vững vàng.
Càng hiểu sâu về cuộc sống của anh, người đọc càng kính trọng, tin tưởng anh hơn không chỉ ở tinh thần cách mạng, ở sự hy sinh vô tư cho đất nước mà còn ở lòng nhân ái, sự cởi mở và niềm đam mê với nghệ thuật và khoa học. Một mình trên đỉnh núi, mỗi ngày anh đến đỉnh bốn lần để đóng góp vào việc dự báo thời tiết.
Nếu không có ý thức trách nhiệm với công việc, người ta sẽ cảm thấy buồn chán và tẻ nhạt, bị rối ren bởi nhiều nhu cầu của cuộc sống... Nhưng với anh, công việc là niềm vui đầy thú vị: “công việc của tôi khó khăn thật, nhưng khi làm việc tôi thấy vui vẻ lắm”. Điều đặc biệt là anh không cảm thấy cô đơn, bởi vì “công việc của tôi chính là bạn đồng hành”.
Luôn có một người bạn đồng hành lớn bên cạnh anh: đó là sách. Thời gian rảnh rỗi trên đỉnh núi anh đã sử dụng một cách có ích. Anh trồng hoa, trồng cây thuốc, chăn nuôi gà và đọc sách, khiến cuộc sống của anh trở nên giàu có và ý nghĩa. Suy nghĩ này giúp anh không bao giờ cảm thấy cô đơn mà luôn cảm thấy mình gắn bó với nhiều người khác giống mình, điều này giúp anh làm việc một cách đam mê hơn.
Ông họa sỹ đã tưởng tượng về một căn nhà u ám... nhưng lại phát hiện ra một khu vườn hoa đầy sắc màu, một ngôi nhà gọn gàng và đầy sách vở, chứng tỏ chủ nhân phải sống gọn gàng, cẩn thận và quan trọng nhất là phải có một tâm hồn phong phú, yêu thiên nhiên và yêu cuộc sống đúng nghĩa.
Nguyễn Thành Long không quên những chi tiết nhỏ xíu, ý nhị, làm phong phú thêm cho nhân vật của mình: một gói tam thất, một bó hoa tươi, một quả trứng, một ánh mắt vui vẻ, một cái bắt tay ân cần, một lời chân thành và trực tiếp... của anh thanh niên, tất cả khiến chúng ta yêu quý anh hơn vì tấm lòng nhân ái, lòng rộng lượng và sự đam mê tới tận đáy lòng.
Anh thanh niên trẻ tuổi kia là người chân thành và tử tế. Khi thấy ông họa sỹ muốn vẽ hình anh, anh nói: “Không, đừng vẽ tôi! Hãy để tôi giới thiệu những người khác xứng đáng để ông vẽ”. Anh không để ý đến bản thân mình, chỉ quan tâm đến người khác và thành tựu của họ. Anh đã giới thiệu hai ông kỹ sư tại Sa Pa... Những chi tiết nhỏ nhặt đó làm cho hình tượng của anh thanh niên trở nên ấn tượng; đáng kính ngưỡng.
Nhan đề truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” đối chiếu giữa cái con người tưởng tượng và cái con người thực tế ở Sa Pa. Sa Pa – nơi chỉ cần nghe tên đã nghĩ đến việc thư giãn, nhưng qua bàn phím của Nguyễn Thành Long, Sa Pa hiện lên với hình ảnh của anh thanh niên sống và làm việc hết mình – Sa Pa thật không hề yên bình.
Và không chỉ vậy, ta còn gặp ông kỹ sư nông nghiệp tại vườn cà rốt, đam mê làm việc để “củ cà rốt của người dân miền Bắc trở nên lớn hơn, ngọt ngào hơn”, cũng như ông kỹ sư làm bản đồ đất sét, tận tâm tìm hiểu và đóng góp “trong mười một năm không lỡ một ngày nào, không đi đâu mà không tìm kiếm vợ. Đồng chí lo rằng nếu có sét lại vắng mặt”.
Ông họa sỹ lão đã bị xúc động và ngạc nhiên trước những vẻ đẹp này, thậm chí cây cọ già cũng không thể miêu tả hết. Nhưng đó lại là “một phần cuộc sống được lọc ra” (Tô Hoài), vì vậy ông đã “chấp nhận thử thách”. Hình ảnh của hai ông kỹ sư chỉ được đề cập trong vài dòng truyện, nhưng họ vẫn tỏ ra sống động, bởi vì họ hoàn toàn đồng lòng với anh thanh niên.
Bàn tay và trí óc của họ đều đóng góp hết mình cho đất nước, đều mang tinh thần lao động nhiệt huyết, đam mê khoa học giống như anh thanh niên trên đỉnh Yên Sơn. Và rồi, một Sa Pa “có những người lao động và lo nghĩ như vậy cho đất nước” đã hiện ra trước mắt của độc giả. Vẻ đẹp của cuộc sống tựa như được thể hiện từ thiên truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa” rất tự nhiên và giản dị như chính cuộc sống vậy.
Với tiêu đề truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”, Nguyễn Thành Long mang đến cho độc giả những ý tưởng đầy thú vị. Ban đầu là về một Sa Pa – thành phố mơ mộng trong sương mù, với mô tả phong cảnh rất tinh tế. Sa Pa thật sự là như vậy. Nhưng sau đó, mọi người dần khám phá ra một khía cạnh khác.
Trong vẻ đẹp yên bình ấy là một nhịp sống, một sự cống hiến nhiệt huyết, sôi động của những con người bình thường nhưng lại rất phi thường và cao quý. Đúng như nhà văn Hoài Anh đã nhận xét: “Sa Pa không phải là nơi yên tĩnh. Dưới vẻ yên bình đó, mọi người làm việc.”
Kết thúc truyện ngắn “Lặng lẽ Sa Pa”, lòng người cảm thấy xúc động, hoang mang trước vẻ đẹp của những con người, trước những tình cảm chân thành, ấm áp trong một cuộc sống tràn đầy tình yêu thương. Viết về thực tế tại vùng đất Sa Pa trong giai đoạn xây dựng chủ nghĩa xã hội và chống chiến tranh của đế quốc Mỹ, thiên truyện muốn truyền đạt rằng: dưới vẻ lặng lẽ của núi rừng, cuộc sống ở đây chứa đựng nhiều vẻ đẹp đáng yêu và sự hy sinh không ngừng.
Cho dù được mô tả nhiều hay ít, trực tiếp hay gián tiếp, mỗi nhân vật trong “Lặng lẽ Sa Pa” đều hiện ra với phẩm chất cao quý đáng kính trọng. Trong số đó, anh thanh niên làm việc với khí tượng và địa lý của trái đất, nhân vật chính của câu chuyện, đã để lại ấn tượng sâu sắc không thể phai mờ.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 12
Nguyễn Thành Long là một tác giả chuyên viết về truyện ngắn. Ông có nhiều tác phẩm nổi tiếng, nhưng tác phẩm nổi bật nhất là Lặng Lẽ Sa Pa. Truyện ngắn này là sản phẩm của một chuyến đi công tác ở Lào Cai vào năm 1970. Thông qua câu chuyện, tác giả muốn ca ngợi những phẩm chất của những thanh niên hiến dâng tuổi trẻ, tình yêu quê hương trong giai đoạn xây dựng xã hội chủ nghĩa và chống chiến tranh của đế quốc Mỹ ở Miền Bắc.
Lặng lẽ Sa Pa đã xây dựng một cốt truyện khá đơn giản nhưng qua đó, những nhân vật với phẩm chất tốt đẹp của mình lại được phản ánh một cách rõ ràng và tự nhiên. Đó là cuộc gặp gỡ bất ngờ giữa anh thanh niên trên núi Sa Pa và ông họa sĩ già cùng cô kỹ sư trẻ.
Cuộc gặp gỡ đó để lại ấn tượng về hình ảnh của anh thanh niên và phẩm chất của anh. Tác giả muốn khen ngợi hình ảnh của những thanh niên sẵn sàng hy sinh tuổi trẻ để đóng góp cho Tổ quốc. Anh hiện lên qua cách nhìn và đánh giá của các nhân vật phụ như ông họa sĩ và cô kỹ sư bác lái xe.
Khi đến Sa Pa, Nguyễn Thành Long không quên mô tả vẻ đẹp thiên nhiên ở đây. Ánh nắng chiếu xuống làm cháy rụi rừng cây, những đám mây trôi như những viên bi lăn, và những cây thông cao ngất rung lên dưới ánh nắng. Chỉ cần vài đường nét, tác giả đã tái hiện một bức tranh về Sa Pa với nắng, gió, mây và cây thông.
Mây gần như chạm đất, lăn vào cả bánh xe. Khung cảnh giống như thiên đường tiên, trong sáng và mơ mộng. Sa Pa hiện lên với vẻ đẹp tinh khiết nhất, trong trẻo mộng mơ nhất. Bức tranh đầy đủ đường nét, hình khối và màu sắc.
Xe dừng lại và cuộc gặp gỡ giữa họ diễn ra. Mặc dù chỉ có một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng họ đã biết về nhau nhiều hơn, từ nơi ở đến công việc của anh thanh niên. Anh xuất hiện qua lời của bác lái xe, mô tả anh như một người “cô đơn nhất thế gian” và mắc chứng “thèm người”, và ông họa sĩ thì muốn vẽ chân dung của anh để xem.
Họ dành cho nhau ba mươi phút, ông họa sĩ kịp vẽ một bức tranh chân dung của anh thanh niên trong khi cô kỹ sư cảm thấy biết ơn. Khi họ rời đi, anh lại lặng lẽ một mình trong mây gió núi.
Nhân vật anh thanh niên để lại trong lòng chúng ta nhiều tình cảm. Anh sống và làm việc trên đỉnh núi cao 2600 mét. Nhiệm vụ của anh là theo dõi thời tiết để báo cáo và bảo vệ mùa màng cho người dân, dù điều kiện khắc nghiệt. Anh sống một mình trong cảnh hoang vắng, nhưng tinh thần anh vẫn trẻ trung và lạc quan.
Trách nhiệm của anh rất cao, dù thời tiết khắc nghiệt “Dù mưa tuyết, gió lạnh, anh vẫn phải thức dậy đúng giờ để làm việc”. Vì điều kiện sống như vậy, anh phải lặng lẽ một mình. Anh sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt, nhưng tâm hồn anh vẫn trẻ trung và lạc quan đến như vậy.
Mỗi người chúng ta thấy được trong nhân vật này một tình yêu công việc sâu sắc. Dù sống cô đơn, anh vẫn kiên định làm việc để đóng góp cho sự phát triển của đất nước. Khi được hỏi, anh nói rằng “Công việc và ta là một”. Dường như anh không cảm thấy cô đơn mà vẫn tận tụy với công việc của mình.
Dù sống một mình, anh vẫn xây dựng một cuộc sống văn minh và gọn gàng. Cách anh tổ chức cuộc sống khiến nhiều người phải ngưỡng mộ. Ông họa sĩ và cô kỹ sư không khỏi ngạc nhiên. Anh còn thích trồng hoa và nuôi gà, và đã tặng cành hoa cho cô kỹ sư trẻ. Anh thích đọc sách, vì vậy anh không cảm thấy cô đơn.
Ngoài công việc, anh còn nuôi gà và trồng hoa. Anh đã tặng cành hoa cho cô kỹ sư trẻ, khiến cô ngượng ngùng. Anh thích đọc sách và giúp đỡ người khác. Anh khiêm tốn nhận lời khen của bác lái xe.
Anh thanh niên là một người hòa đồng và giúp đỡ người khác. Anh đã tặng củ tam thất cho bác lái xe và nhận lời khen từ bác. Cả ông họa sĩ và cô kỹ sư đều ngưỡng mộ anh. Họ giúp nhân vật chính hiện lên một cách tự nhiên. Bác họa sĩ vẽ bức tranh chân dung của anh và cô kỹ sư nhận ra ý nghĩa của cuộc sống.
Về những nhân vật phụ trong truyện thì họ có vai trò làm cho nhân vật anh thanh niên hiện lên một cách tự nhiên chân thành. Bác họa sĩ thì có thêm một bức tranh chân dung tuyệt vời còn cô kĩ sư thì nhận ra sau những câu chuyện của anh thanh niên về cuộc sống. Cô nhận thấy mối tình bấy lâu nay của mình là nhạt nhẽo. Còn Bác lái xe thì luôn là người yêu cuộc sống và đã quá thân thiết với anh thanh niên kia.
Dù sống một mình, anh vẫn tổ chức cuộc sống một cách văn minh và gọn gàng. Cách anh làm cuộc sống khiến nhiều người phải ngưỡng mộ. Ông họa sĩ và cô kỹ sư không khỏi ngạc nhiên. Anh còn thích trồng hoa và nuôi gà, và đã tặng cành hoa cho cô kỹ sư trẻ. Anh thích đọc sách, vì vậy anh không cảm thấy cô đơn.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 13
“Lặng lẽ Sa Pa” được viết trong bối cảnh đất nước chia cắt, Miền Bắc độc lập, Miền Nam chiến đấu với Mỹ Ngụy. Truyện khắc họa thế hệ thanh niên xây dựng và bảo vệ đất nước.
Tình huống gặp gỡ bất ngờ của anh thanh niên trên đỉnh núi với bác lái xe và hai hành khách trên chuyến xe là điểm nhấn.
Nhân vật chính không trực tiếp kể câu chuyện, nhưng qua hội thoại, phẩm chất của anh hiện lên: suy nghĩ, hành động và phong cách sống đẹp.
Các nhân vật phụ làm nổi bật nhân vật chính, ẩn dụ về những người vô danh cống hiến cho đất nước.
Anh thanh niên làm việc một mình trên đỉnh núi, thèm người đến mức từng chặt cây ngáng đường xe chạy chỉ để nghe tiếng người nói.
Ba cô thanh niên xung phong trong văn của Lê Minh Khuê. Anh làm công tác khí tượng kiêm vật lý địa cầu, công việc đòi hỏi tính chính xác và trách nhiệm cao.
Mặc dù công việc cô đơn và nhàm chán, anh không bao giờ cảm thấy cô đơn. Anh luôn nghĩ rằng “ta với công việc là đôi, gắn bó với bao anh em dưới kia, cất công việc đi cháu đến chết mất”.
Anh là người sống và chiến đấu hết mình, công việc là niềm vui, trách nhiệm, nghĩa vụ. Anh không bao giờ cho mình được nghỉ ngơi.
Anh vượt qua mọi cô đơn, gắn bó với công việc. 4 năm qua, anh chưa một lần nghỉ phép, không bỏ sót việc báo cáo cho đồng đội.
Anh yêu sách, không cảm thấy cô đơn vì biết tổ chức cuộc sống khoa học, trồng hoa, nuôi gà, trồng cây thuốc quý.
Anh là người khiêm tốn, ân cần, chu đáo, góp phần cho sản xuất và đấu tranh chống Mỹ thắng lợi. Anh là tiêu biểu cho hàng ngàn thanh niên cống hiến cho đất nước.
Tác giả xây dựng tình huống truyện hợp lý, kể chuyện tự nhiên, ca ngợi cuộc sống và ý nghĩa của lao động.
Trong không khí xây dựng và phát triển đất nước, chúng ta cần học tập và lao động hăng say để đưa đất nước đi lên.
Những con người làm việc một cách khẩn trương, hăng say, công việc thầm lặng của họ đáng được tôn vinh.
Truyện ngắn là bản hùng ca lặng lẽ, để mọi người hiểu và yêu mến những con người này, công việc của họ có ý nghĩa to lớn như vậy.
Nhân vật chính không được đề cập tên, nhưng qua mắt ông họa sĩ, nhân vật anh thanh niên hiện lên rõ nét, đẹp hơn và có chiều sâu về tư tưởng.
Cô kỹ sư cảm thấy bàng hoàng và biết ơn về cuộc gặp gỡ với anh thanh niên, điều đó giúp cô đánh giá đúng hơn về mối quan hệ nhạt nhẽo mà cô đã từ bỏ.
Anh thanh niên là người đi trước, làm cho cô cảm thấy vững vàng hơn trên hành trình của mình, điều đó là sự hàm ơn và hạnh phúc ngẫu nhiên.
Tác giả không nhắc đến sự ác liệt nơi chiến trường mà thấy sự bình yên của những con người cống hiến sức khỏe, tuổi trẻ, ước mơ để phục vụ sự nghiệp của đất nước.
Trong truyện không đặt tên cho bất cứ nhân vật nào, nhưng tác giả muốn nói tới những người vô danh, họ cống hiến, tự nguyện hy sinh hạnh phúc của bản thân mình cho sự nghiệp của đất nước.
Tác giả mang đến sự đối lập giữa nhan đề của truyện và sự cống hiến của những người giữ vị trí then chốt trong quá trình đấu tranh và kế hoạch chiến đấu của chúng ta.
Bằng lời văn nhẹ nhàng, bay bổng, tác giả đã truyền đạt những cảm xúc mới mẻ, cốt truyện được xây dựng đơn giản nhưng hợp lý, đặc biệt là cách đặt tên nhan đề, vừa nhấn mạnh tính cách của nhân vật vừa thể hiện sự cống hiến âm thầm và lặng lẽ của họ.
Kết hợp giữa cách kể chuyện tự nhiên, tự sự và bình luận, tạo nên một tác phẩm vô cùng mượt mà, đơn giản nhưng sâu sắc khiến người đọc hiểu được điều hay và đẹp của câu chuyện theo thời gian.
Truyện ngắn thành công trong việc mô tả những người lao động, cống hiến một cách thầm lặng, đặc biệt là anh thanh niên mới 27 tuổi làm việc ở trạm khí tượng trên đỉnh Hoàng Sơn, vạch ra vẻ đẹp và ý nghĩa lớn lao của những người này.
Phân tích về truyện Lặng Lẽ Sa Pa – mẫu 14
Nếu không có chuyến xe khách, chắc chẳng ai có dịp đặt chân đến Sa Pa, để cảm nhận vẻ đẹp yên bình, lặng lẽ của vùng núi non hùng vĩ và mơ mộng nhất Việt Nam này.
Chuyến xe khách từ Lào Cai đến Sa Pa vô tình đã trở thành liên kết, người dẫn đường cho cuộc trò chuyện. Trên chuyến xe có ba nhân vật, ngoài người lái xe già trước cách mạng năm 1945 còn có ông họa sĩ già vui tính và cô kỹ sư nông nghiệp trẻ lần đầu tiên đến Tây Bắc.
Truyện ngắn này được viết vào những năm 60, thời kỳ xã hội đang tràn ngập hương vị ngọt ngào của cuộc sống mới và những người mới. Ở đây, người lái xe già không chỉ nghề nghiệp mà còn ham mê nghệ thuật, ông họa sĩ già vẫn đam mê sáng tác ở những vùng đất xa xôi, còn cô kỹ sư nông nghiệp trẻ sẵn lòng nhận công tác ở vùng Tây Bắc.
Dù là những người xa lạ, gặp nhau lần đầu nhưng tâm hồn trong sáng và mục đích chung đã kết nối họ với nhau. Cuộc trò chuyện giữa họ cho thấy vẻ đẹp của cuộc sống mới. Tuy nhiên, mặc dù có ba, nhưng họ vẫn không phải là nhân vật chính.
Phải chờ xe đến Sa Pa và nghỉ chân ở đó ba mươi phút, ta mới có điều kiện tiếp cận với nhân vật chính, anh thanh niên mới hai mươi bảy tuổi, làm công tác khí tượng và địa lý trên đỉnh Yên Sơn cao hai ngàn sáu trăm mét.
Anh thanh niên này, dù không nói nhiều nhưng cái tên truyện lặng lẽ Sa Pa chính là dành cho anh, bởi anh làm việc một mình trên đỉnh núi cao, có một cuộc sống đơn giản nhưng ý nghĩa.
Anh thanh niên làm việc âm thầm trên đỉnh núi, giữa mênh mông đất trời sương tuyết, vẫn yêu đời, trách nhiệm và dũng cảm. Anh còn biết tạo cho mình một cuộc sống phong phú và thơ mộng: nuôi gà, trồng hoa, đọc sách.
Mặc dù làm việc một mình trên đỉnh núi, nhưng anh vẫn thỉnh thoảng xuống núi tìm gặp người lái xe già và khách qua đường để giảm bớt cô đơn. Cách này khá lạ lẫm nhưng lại rất người.
Người lái xe già kể: “Cách đây bốn năm, tôi đang đi như thế này thì chợt thấy một khúc cây chắn ngang đường, phải hãm lại. Một anh thanh niên ở đâu chạy đến và giúp tôi và khách đi xe đẩy khúc cây ra một bên. Hỏi thì anh ta chỉ đỏ mặt”.
Thì còn ai nữa, chính anh ta chứ ai! “Thì ra anh ta mới lên nhận việc, sống một mình trên đỉnh núi, bốn bề chỉ có cây cỏ và mây mù lạnh lẽo, chưa quen, thèm người quá, anh ta kiếm kế dừng xe lại để gặp chúng tôi, nhìn trông và nói chuyện một lát”. Và cái kết của anh thanh niên đó chính là đẩy khúc câu ra giữa đường để xe khách phải dừng lại. Đó cũng là một cách kế sách lạ lẫm hết mức!
Tuy nhiên, câu chuyện ấy đã xảy ra 4 năm trước, nhưng hiện tại, anh vẫn hạnh phúc khi nhìn thấy xe khách đến. Khi dừng chân và tiếp đón khách, anh luôn nhanh nhẩu làm mọi việc: cắt hoa, tưới nước, chia sẻ về công việc và lắng nghe câu chuyện của khách trong khoảng 30 phút, thời gian mà chiếc xe có thể dừng lại tại đây.
Mặc dù anh ta nói nhiều và nhanh chóng, và có lẽ cũng không thể giao tiếp bằng ngôn ngữ của mình với mọi người, nhưng trong những lần gặp gỡ, lần này có vẻ như anh ta gặp may mắn hơn.
Ngoài việc gặp lại người lái xe quen thuộc, anh còn gặp một họa sĩ già trẻ trung và vui vẻ, người luôn tôn trọng công việc và mọi người, cùng với một kỹ sư trẻ đầy xúc động. Cô kỹ sư đã đỏ mặt khi nghe câu chuyện về anh, và cảm động khi thấy một chàng trai nhỏ bé với nụ cười tươi trên khuôn mặt chạy đến xe.
Khi anh thanh niên tặng hoa, cô kỹ sư chỉ kịp kêu lên một tiếng, quên mất lễ phép, cô chạy tới và giúp anh cắt hoa. Hai người tự nhiên trao hoa và cô gái cũng tự nhiên nhận lấy. Tác giả đã mô tả sự phát triển tâm trạng của một cô gái trẻ, đầy cảm xúc và dễ xúc động, khi tiếp nhận câu chuyện và bó hoa từ chàng trai “cô đơn nhất thế giới” một cách chân thành.
Dù người thanh niên nói một cách đột ngột: “Chấm dứt việc hái hoa - Bạn trai quyết định đột ngột - Ông lái xe chỉ cho dừng lại 30 phút. Đã hết 5 phút rồi...” thì cô gái vẫn nghe và giữ bó hoa trong tay, lắng nghe. Khi đọc sách của anh, trong khi ông họa sĩ già sáng tạo, cô cảm thấy một điều gì đó bùng nổ trong lòng giúp cô vượt qua những cảm xúc nhạt nhẽo từ một tình cảm đã qua. Vô tình hay cố ý, cô để lại một chiếc khăn tay làm kỷ niệm cho cuộc gặp gỡ đầu tiên.
Dù chỉ là một cái cỏ nhỏ, có thể biến thành một chút dịu dàng và dũng cảm trong cuộc sống của anh. Người đọc có thể nghĩ sự phát triển tình cảm của cô gái hơi nhanh, nhưng ai có thể hiểu được trong tình hình đó, việc chia ly giữa những ngọn đồi Tây Bắc có thể là lần gặp cuối cùng, đẩy họ đến với những cảm xúc tương tự. Vì vậy, cách cô gái bắt tay anh có vẻ khác biệt: “Chia tay nhưng cẩn thận, như một cách để giữ cho mọi thứ trong tay, chứ không phải là cách để nắm lấy”.
Truyện ngắn của Nguyễn Thành Long mang đến nhiều điều bất ngờ với những chi tiết thực và mới lạ. Tác giả tài tình kể lại cuộc gặp gỡ một cách tự nhiên và hài hước. Ngôn ngữ của các nhân vật rất phản ánh tính cách của họ: anh thanh niên tràn đầy sức sống và vui vẻ, cô kỹ sư e ấp và dễ xúc động, ông họa sĩ già đầy trải nghiệm và lòng nhân ái. Rõ ràng, cuộc sống là một dòng chảy dễ thương và đáng yêu.
Những người tràn đầy nhiệt huyết luôn có cơ hội gặp gỡ và đồng hành với nhau trong cùng một mục tiêu, ý tưởng. Cuộc sống thực sự đáng quý khi ở trên đỉnh Sapa, ngoài anh chàng trẻ kia, còn có nhiều người như ông kỹ sư sáng tạo với loại cà rốt mới, như đồng chí nghiên cứu khoa học mỗi ngày đều sẵn sàng chờ đợi sét để lập bản đồ đến mức “đầu đồng chí dần trọc.” Nhưng bản đồ sét sắp xong rồi.
Tác giả viết: “Trong tĩnh lặng của Sapa, dưới những ngôi nhà cổ kính của Sapa... có những người làm việc và suy nghĩ như thế cho đất nước.” Có lẽ đó chính là chủ đề chính mà tác giả muốn truyền đạt trong truyện ngắn này.
Phân tích truyện Lặng lẽ Sa Pa – mẫu 15
“Lặng lẽ Sa Pa” của Nguyễn Thành Long là một trong những tác phẩm xuất sắc viết về những con người ở nơi sau cuộc chiến luôn im lặng hiến dâng hết mình cho đất nước. Đến với tác phẩm, hình ảnh của anh chàng trẻ với những phẩm chất cao đẹp đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng người đọc.
Nguyễn Thành Long diễn đạt rất tinh tế về anh chàng trẻ, không phải bằng cách anh tự miêu tả mình mà bằng cách nhấn mạnh vẻ đẹp của anh thông qua góc nhìn của những nhân vật khác. Anh chàng trẻ 27 tuổi, sống một mình trên đỉnh núi Yên Sơn cao 2600 mét, suốt năm mây che phủ. Anh làm công việc khí tượng và địa lý chuyên môn như “đo gió, đo nắng, đếm mây, đo động đất...”
Đây là công việc cực kỳ khó khăn, đòi hỏi sự kiên nhẫn, nhẫn nại, sự tỉ mỉ và chính xác cũng như tinh thần trách nhiệm cao. Đối với một chàng trai trẻ đầy nhiệt huyết sống một mình ở một nơi vắng vẻ như vậy, với một công việc nhàm chán nhưng anh luôn hoàn thành xuất sắc, vượt qua mọi khó khăn, thậm chí dậy từ lúc một giờ sáng với rét buốt và gió tuyết. Điều đó cho thấy anh là một người tràn đầy nhiệt huyết, luôn có tinh thần trách nhiệm.
Anh chàng trẻ mang trong mình một lý tưởng sống cao đẹp. Anh đã xin nhập ngũ khi đất nước gặp chiến tranh nhưng lại được giao nhiệm vụ làm khí tượng trên đỉnh núi cao. Anh nhận thức được rằng công việc này có vẻ đơn giản nhưng lại mang lại lợi ích lớn cho cuộc sống và nhiều người khác. Trong hoàn cảnh cô đơn, nhàm chán đó, anh vẫn nghĩ “công việc của tôi khá khó khăn, nhưng nếu tôi bỏ nó đi, tôi sẽ rất buồn.” Anh tin rằng “khi làm việc, ta phải làm cùng với công việc, không thể một mình.”
Câu hỏi về bản thân, về ý nghĩa của cuộc sống luôn khiến anh đau đầu: mình là ai, mình sống để làm gì... Những suy nghĩ đó chính là động lực giúp anh vượt qua khó khăn, hoàn thành nhiệm vụ một cách xuất sắc. Anh làm việc hiệu quả, đóng góp vào thành tựu lớn lao của cả dân tộc, đặc biệt là việc 'giúp quân đội bắn hạ nhiều máy bay Mỹ trên cầu Hàm Rồng nhờ phát hiện đám mây khô'.
Anh thanh niên biết cách tổ chức cuộc sống khoa học và gọn gàng. Anh không ngừng đọc sách để nâng cao tri thức, coi sách như người bạn, là niềm vui trong cuộc sống. Anh tự trồng hoa trong một vườn hoa đa dạng với nhiều loại như hoa dơn, hoa cẩm tú cầu, anh vàng, tím... Anh còn nuôi gà để có thêm trứng cho bữa ăn hàng ngày, tạo không khí ấm cúng trong gia đình.
Không chỉ thế, anh còn là người rất quan tâm và chu đáo. Khi nghe tin vợ của lái xe bị ốm, anh đã đào củ tam thất biếu. Anh tặng bó hoa tươi cho cô kĩ sư và giỏ trứng gà cho ông họa sĩ. Anh còn khiêm tốn, khi ông họa sĩ muốn vẽ chân dung anh, anh đã giới thiệu ông cho những người anh nghĩ xứng đáng hơn: kỹ sư vườn rau và cán bộ nghiên cứu sét. Anh khiêm nhường nhận rằng công việc của mình chỉ là bình thường và trân trọng đồng đội.
Nguyễn Thành Long đã thành công trong việc tạo dựng hình ảnh anh chàng thanh niên với những phẩm chất tốt đẹp. Anh là biểu tượng của lớp thanh niên luôn nhiệt huyết, hiến dâng cho quê hương và đất nước.