TOP 70 bài Tập làm văn lớp 5 học kì I SIÊU HAY, được lựa chọn từ những bài văn xuất sắc của các bạn học sinh giỏi trên cả nước, giúp các em học sinh lớp 5 dễ dàng hoàn thiện bài văn của mình.
Các bài văn tả cảnh đẹp như cánh đồng, dòng sông, cơn mưa, ngôi nhà, cảnh biển, người thân, ngôi trường... được trình bày dưới đây của Mytour hy vọng sẽ mang lại nhiều ý tưởng mới cho các em viết bài văn để đạt điểm cao.
Bộ sưu tập những bài văn mẫu lớp 5 tuyệt vời nhất
- Mô tả cảnh đồng quê (15 mẫu)
- Mô tả dòng sông quê (5 mẫu)
- Mô tả cảnh biển (7 mẫu)
- Mô tả một cơn mưa (6 mẫu)
- Mô tả ngôi trường (4 mẫu)
- Mô tả buổi sáng (hoặc trưa, chiều) trong vườn cây (3 mẫu)
- Mô tả ngôi nhà (4 mẫu)
- Mô tả cảnh sông nước (2 mẫu)
- Mô tả con đường từ nhà đến trường (3 mẫu)
- Miêu tả ngôi trường thân yêu (2 mẫu)
- Mô tả một người thân (5 mẫu)
- Viết về một người mà bạn thường gặp (2 mẫu)
- Mô tả một em bé đang ở tuổi tập đi, tập nói (4 mẫu)
- Miêu tả một người lao động đang làm việc (8 mẫu)
Miêu tả cảnh đồng quê
Đồng hồ đã báo hiệu một buổi sáng mới bằng âm nhạc tự nhiên của những tiếng gà gáy. Dậy sớm, em bước ra sân nhìn thấy cảnh sắc hùng vĩ của cánh đồng quê thật tuyệt vời.
Bầu trời cao xanh ngọc bích, mây trắng nhè nhẹ trôi, và mặt trời mọc ló rạng rỡ sau những lũy tre. Cơn gió nhẹ nhàng thổi qua, làm cánh đồng lúa như trở mình trong giấc mơ.
Thay vì sự yên bình của đêm, nơi này bắt đầu trở nên sống động hơn với tiếng cười, tiếng nói, và tiếng trò chuyện của mọi người. Mùa thu hoạch lại đến, mang lại niềm vui và sự hạnh phúc cho làng quê.
Màu vàng của bình minh trên cánh đồng là màu của quê hương, màu của vùng đất hứa. Rời xa quê hương, ngày trở lại có lẽ chỉ cần thấy màu vàng tươi sáng ấy cũng đủ hạnh phúc, cũng đủ yên lòng.
Mô tả dòng sông quê
Quê hương em có dòng sông Đà hiền hòa thơ mộng chảy qua. Con sông ấy đã gắn liền với tuổi thơ của em, đồng hành cùng em trong mỗi bước chân tới trường.
Dòng sông Đà nằm vắt ngang thành phố Hòa Bình, chia thành phố thành hai bờ, bờ trái và bờ phải. Nhà em nằm ở bờ phải nhưng trường học lại nằm bên bờ trái nên không có ngày nào là em không đi qua dòng sông. Mỗi sáng sớm, dòng sông như dải lụa xanh chảy hiền hòa, thơ mộng. Trong những ngày có sương mù, những chiếc thuyền nằm bên bờ sông lúc ẩn, lúc hiện. Lòng sông trở nên như thực, như mơ. Mỗi sáng em đi học qua dòng sông Đà đều nhìn thấy ánh đèn hắt ra từ các con thuyền. Với nhiều người, thuyền chính là nhà. Họ mưu sinh hàng ngày nhờ công việc chài lưới.
Những khi mặt trời lên cao, ánh nắng chiếu xuống làm nước sông lấp lánh ánh vàng. Giữa trưa nắng em đi học về ngang qua dòng sông mà cảm thấy mát lịm. Khi đêm xuống, dòng sông lại chìm vào giấc ngủ. Chỉ có những con người ở xóm chài bên ánh đèn bập bùng chuẩn bị cho công việc đi đánh cá đêm. Những ngày mở cửa xả lũ, sông Đà như mang một hình hài khác, mạnh mẽ và có phần hung dữ.
Nhưng dù hiền hòa thơ mộng hay hung dữ thì sông Đà vẫn là dòng sông mà em yêu nhất.
Mô tả bãi biển
Nghỉ hè, bố mẹ dẫn em đến bãi biển Đá Nhảy. Vẻ đẹp của nơi này khiến em rất thích thú.
Bãi biển không quá rộng lớn, nhưng vẫn thu hút bởi vẻ đẹp đặc biệt. Nước biển trong xanh mát lạnh, không có đồ vật lạ trong nước khiến việc bơi thêm thú vị. Sóng biển đều và không quá mạnh, tạo cảm giác an toàn. Xung quanh bãi biển có rất nhiều cây xanh, không chỉ dừa mà còn có nhiều loài cây khác tạo nên không gian trong lành, mát mẻ.
Điều thú vị nhất ở Đá Nhảy là có nhiều tảng đá lớn với hình dáng độc đáo. Người ta thích thú khi leo lên những tảng đá này để ngắm cảnh hoặc chụp ảnh. Em đã chụp rất nhiều bức ảnh vui vẻ cùng với những tảng đá này.
Bãi biển Đá Nhảy không phải là bãi biển đẹp nhất em từng thấy. Nhưng chắc chắn đây là bãi biển đặc biệt và thú vị nhất trong lòng em.
Mô tả một cơn mưa
Một ngày trời đẹp bỗng chốc trở nên oi bức. Những đám mây đen nặng trĩu bay tới làm xám xịt bầu trời. Gió thổi mạnh làm cây cỏ nghiêng ngả, và từng giọt mưa rơi lách tách, lách tách rơi. Lộp độp! Lộp độp rơi xuống các mái hiên. Gió càng thổi mạnh, mưa càng xối xả tuôn ào ào. Mọi người hối hả tìm nơi trú ẩn, có người chưa kịp mặc áo mưa. Tiếng sấm vang lên ầm ầm, sét đánh xuống rạch vẻt trên bầu trời. Chú mèo đang ngủ bật dậy hoảng hốt, lảo đảo tìm nơi khô ráo. Đường phố ngập lụt. Sau 30 phút mưa lớn, mọi thứ dần yên bình trở lại. Các chú chim lại bay tới hót líu lo. Bầu trời sáng sủa, không khí trong lành và dễ chịu hơn. Mặt trời ló ra với bảy sắc cầu vồng. Cây cỏ như được tắm rửa, vươn lên với sức sống mới.
Mọi người rời khỏi nơi trú ẩn, quay trở lại với công việc của mình, tiếng cười và tiếng nói vang vọng khắp nơi. Em yêu mưa bởi nó làm cho cây lá trở nên tươi tốt.
Miêu tả trường của em
Đã năm năm trôi qua, em đã gắn bó với ngôi trường tiểu học (tên trường). Nơi đây giống như một ngôi nhà thứ hai của em, nơi chứa đựng nhiều kỷ niệm đẹp bên thầy cô và bạn bè.
Nghe thầy cô kể rằng, trường của chúng ta đã đứng vững hai mươi năm. Mặc dù đã trải qua thời gian dài nhưng vẫn giữ được vẻ mới và sáng sủa. Trường nằm trên một khu đất cao ráo, rộng rãi bên lề đường quốc lộ. Diện tích rộng lớn, tạo điều kiện cho các em sinh hoạt và học tập một cách thoải mái.
Bên trong, ba dãy nhà hình chữ U quen thuộc như các trường khác. Những dãy nhà sơn màu vàng nổi bật. Mái ngói đỏ tươi tạo cảm giác ấm cúng. Phòng học được sơn màu vàng và luôn sạch sẽ. Cửa sổ kính luôn được lau dọn kỹ lưỡng. Mỗi lớp học đều được trang bị đầy đủ. Bảng đen lớn để thầy cô giảng bài, bàn ghế gọn gàng. Bảng ghi “Hoa điểm mười” ở cuối lớp. Ngoài ra, mỗi phòng học đều có hai chiếc điều hòa và nhiều phòng còn có máy chiếu. Sân trường rộng lớn và được lát bằng bê tông phẳng. Các cây xanh được sắp xếp ngay, tạo cảm giác mát mẻ. Khu vực dành cho cán bộ và thầy cô là nơi làm việc. Phía trước có khu vực sân khấu để tổ chức các sự kiện. Em thích ngắm cảnh ngôi trường vào lúc ra chơi. Mọi người đều vui vẻ và nhộn nhịp.
Em rất yêu quý ngôi trường của mình và mong rằng các bạn học sinh sau này sẽ biết trân trọng và bảo vệ để ngôi trường luôn tươi đẹp như ngày hôm nay.
Mô tả một buổi sáng trong vườn cây (hoặc công viên, đường phố)
Khi bình minh ló dạng, màn đêm kết thúc để lại bình yên đặc biệt cho cảnh vật.
Ánh sáng mới chỉ lung linh, mơ màng. Trên cành cây, giữa tán lá, những giọt sương sớm lấp lánh như những viên ngọc quý, đẹp đến kỳ lạ. Bên lề đường, xe cộ lướt qua, bụi bặm bay. Lúc lắc, làn gió nhẹ làm đu đưa hàng ngàn chiếc lá, phát ra âm thanh độc đáo, vui tai. Môi người từng hợp một. Bầu trời rộng mở, trong lành. Sân vườn, những chú chim hót như các ca sĩ chuyên nghiệp. Giờ đây, tia nắng nhấp nhô trên cây cối, ánh sáng lan tỏa khắp nơi, trên phố phường, xe cộ qua lại náo nhiệt.
Một ngày mới đã bắt đầu, tiếng chim hót như một dấu hiệu cho một ngày hạnh phúc và đầy niềm vui.
Mô tả ngôi nhà của em
Mỗi người đều có một mái ấm riêng, một ngôi nhà nhỏ ấm áp ghi lại những kỷ niệm tuổi thơ. Ngôi nhà của gia đình em cũng vậy. Đó là một ngôi nhà đẹp và sang trọng.
Ngôi nhà của em là một biểu tượng của sự thoải mái và rộng rãi. Từ xa, tường màu vàng ấm cúng cùng với hoa giấy nở rộ trên tường. Cánh cổng sắt màu xanh bảo vệ an toàn cho ngôi nhà này suốt nhiều năm. Cánh cửa mở ra một sân nhỏ được lát gạch đỏ, hai bên là các chậu cây cảnh, hoa với nhiều màu sắc. Bước vào nhà, em thấy một phòng khách rộng rãi, bàn ghế và ti vi. Bàn trang trí với lọ hoa cắm do mẹ em cắm. Mỗi ngày, mẹ hái hoa từ vườn và cắm vào lọ. Trên tường là các bức ảnh gia đình và những giấy khen em nhận được. Bếp sạch sẽ với đầy đủ đồ dùng. Cầu thang dẫn lên tầng trên là phòng ngủ của bố mẹ và của em. Phòng ngủ lớn của bố mẹ với nhiều tiện nghi và có cửa kính mở ra ban công. Phòng ngủ của em có một góc học tập và một cửa sổ lớn nhìn ra đường phố. Cuối cùng là phòng thờ, nơi gia đình thờ cúng tổ tiên và các vị thần. Mỗi chủ nhật, em giúp mẹ dọn dẹp nhà. Khi rảnh rỗi, hai mẹ con thay đổi cách bài trí nhà để làm cho nó đẹp hơn.
Em thật sự yêu căn nhà của mình. Đó không chỉ là nơi che chở, mà còn là nơi ghi lại những kỷ niệm quý báu của gia đình, là nơi mà em luôn được chào đón sau những chuyến đi xa.
Mô tả một cảnh sông nước
Tả cảnh sông nước - Mẫu 1
'Quê hương ai cũng có một dòng sông bên nhà. Con sông quê gắn bó với tuổi thơ của tôi… ' Đúng vậy, quê hương em cũng có một dòng sông hiền hoà và thơ mộng. Mỗi khi nhắc đến con sông quê, lòng em lại trào dâng tình yêu quê hương.
Dòng sông như một dải lụa mềm mại trải qua cánh đồng xanh mướt, rồi chảy qua làng em. Sông trôi êm đềm, phản chiếu bóng mát của hàng tre xuống đôi bờ.
Các buổi trưa hè, ánh nắng chói chang rọi xuống sông, làm cho dòng nước trở thành một tấm gương phẳng lặng, phản chiếu bóng mây trời. Trên bề mặt sông, những chiếc thuyền lá tre nhỏ bé bồng bềnh trôi theo dòng nước trong xanh. Thỉnh thoảng, có một chú bói cá xanh biếc hoặc một chú cò trắng như vôi đậu trên cành tre, mắt lim dim nhìn bóng mình dưới nước. Có những buổi trưa, nhóm trẻ em chúng tôi rủ nhau ra sông tắm. Chúng tôi bơi lội, tung tẹo nước khiến lũ chim cũng phải giật mình bay đi.
Sông như người mẹ âu yếm, vuốt ve chúng tôi như những đứa trẻ của mình. Sông cũng như người bạn thân thiết của tôi. Mỗi buổi chiều, khi hoàng hôn buông xuống, mặt sông như được nhuộm màu hồng rực. Dưới lòng sông, tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài làm rộn rã cả một phần sông.
Buổi tối, khi trăng tròn vắt ngang qua những cây tre, ánh sáng soi bóng xuống sông, tạo ra vẻ lấp lánh. Mặt sông như được phủ một lớp vàng, bạc. Thật tuyệt vời!
Con sông quê hương từ bao đời nay đã gắn bó với mỗi người dân địa phương. Sông mang dòng nước ngọt lành làm cho ruộng đồng, cây cỏ trở nên xanh tươi, làm cho quê hương thêm giàu đẹp. Em mong ước rằng con sông quê em sẽ mãi giữ được vẻ đẹp như ngày nào. Để sau này, khi em trưởng thành, hình ảnh của con sông quê yêu thương, tươi đẹp sẽ luôn in sâu trong tâm trí em.
Tả cảnh sông nước - Mẫu 2
Tuổi thơ của em gắn liền với những khung cảnh đẹp của quê hương. Đó là những cánh đồng lúa trải dài, những con đường quen thuộc với dấu chân in sâu… Nhưng gần gũi và thân thiết nhất vẫn là dòng sông nhỏ đầy tiếng cười của bọn trẻ chúng em mỗi buổi chiều hè.
Dòng sông là một nhánh của sông Hồng. Nó chảy qua bao nhiêu xóm làng, qua những cánh đồng xanh mướt lúa khoai rồi chảy qua làng em. Dòng sông như một dải lụa trắng mềm mại vắt qua cánh đồng, phản chiếu hàng tre đỏ bóng mát rượi xuống đôi bờ.
Buổi sáng, dòng sông như một dải lụa mềm mại. Buổi trưa, ánh nắng chiếu xuống làm mặt sông lấp loáng. Trên bờ sông, có một gã bói cá lông xanh biếc hoặc một chú cò trắng như vôi đang ngắm nhìn bóng mình dưới nước. Chiều tà, bọn trẻ chúng em rủ nhau ra sông tắm, vui đùa, làm nước bắn tung toé. Phía cuối sông, tiếng gõ lanh canh của bác thuyền chài đánh cá làm rộn rã cả khúc sông. Buổi tối, ánh trăng tròn vẽ bóng trên mặt sông, tạo nên một đường trăng lung linh dát vàng. Mỗi khi học xong, em và bạn bè ra bờ sông hóng mát, ngắm cảnh và thưởng thức làn gió mát từ sông thổi lên, cảm giác thảnh thơi, sảng khoái.
Em yêu dòng sông như yêu người mẹ hiền. Sau này dù thời gian có làm phai mờ những kí ức thơ ấu nhưng hình ảnh dòng sông quê hương vẫn sâu sắc trong tâm trí em.
Tả con đường quen thuộc từ nhà đến trường
Quê hương của em trùm một vải đẹp không ít, nhưng trong lòng em, cảnh đẹp nhất vẫn là con đường quen thuộc mỗi sáng ra trường.
Ra khỏi ngõ nhà là chạm ngay vào con đường làng thân quen. Con đường đã qua nhiều mùa nắng mưa, lát gạch phẳng lì, ghi dấu bước chân em hướng về trường. Cây gạo ở đầu làng, già năm nào cứ mỗi độ xuân về lại rực rỡ hoa đỏ, đón em về nhà mỗi buổi chiều.
Bình minh, ánh nắng đầu ngày len lỏi qua rặng tre, con đường làng tỉnh giấc, bước chân rộn rã. Cả lũ học trò nô nức đi qua, tiếng cười vang trên con đường làng.
Hai bên con đường, những hàng cây chen chúc, tạo bóng mát dịu dàng, làm mát con đường. Các căn nhà mái đỏ góp phần tạo nên khung cảnh thân thuộc, gần gũi.
Đi hết con đường làng là đến con đường liên thôn. Con đường rải đá răm, chạy qua cánh đồng lúa. Mỗi sáng, hương lúa đọng trong gió, làm dịu mát và thơm phức.
Cuối con đường, ngôi trường lợp mái ngói đỏ tươi hiện ra, che khuất sau tán lá xanh của cây xà cừ. Tiếng trống trường vang lên, em vội vã bước nhanh, trong lòng rộn ràng chuẩn bị đến lớp.
Từ lâu, con đường đã trở nên thân quen với em. Em yêu quý con đường này như một người bạn thân thiết. Dù ra đi bao xa, hình ảnh con đường này vẫn luôn hiện hữu trong trí nhớ của em, như một phần không thể thiếu của tuổi thơ học sinh.
Mô tả ngôi trường thân yêu đã gắn bó với em trong suốt nhiều năm qua.
Tuổi thơ của em gắn bó với nhiều cảnh vật quen thuộc, nhưng không gì gắn bó nhiều như ngôi trường Tiểu học Cát Linh.
Trường em nằm trên phố Cát Linh, với cổng rộng mở, ba cánh cửa màu xanh lá cây và họa tiết hoa văn đẹp mắt. Lối vào trường rộng lớn, hai bên là những hàng cây tươi mát. Tường trường có ba toà nhà, mỗi toà khoác áo vàng tươi. Các lớp học khang trang, sạch sẽ với bảng xanh, bàn ghế nâu. Sân trường rộng lớn với sân khấu, cột cờ và khu vườn hoa cây. Mỗi góc trường đều đong đầy tiếng cười và hồn nhiên của các bạn nhỏ.
Em thật lòng yêu quý ngôi trường này. Đây là nơi thầy cô đã dìu dắt, dạy bảo em trưởng thành. Chỉ còn một năm học nữa, em sẽ phải xa ngôi trường yêu dấu này. Em mong rằng, những em nhỏ sau này sẽ tiếp tục cố gắng học để góp phần vào sự phát triển của đất nước.
Miêu tả một người thân trong gia đình của em.
Cả nhà em đều kính yêu bà nội. Bà là người cao tuổi nhất trong gia đình, rất hiền lành và nhân hậu. Bà năm nay đã ngoài bảy mươi tuổi, tuổi của sự trưởng thành và hiểu biết. Dáng vẻ nhỏ nhắn, gầy guộc của bà thể hiện sự dẻo dai qua thời gian. Bàn tay, bàn chân gầy gò, nhưng vẫn năng động và linh hoạt. Mái tóc bạc trắng nhưng luôn được gọn gàng trong khăn nhung đen. Bà có đôi mắt tinh tường và luôn tỏ ra phúc hậu với mọi người. Bà luôn giữ vững nụ cười và truyền đạt những lời khuyên bảo cho em.
Buổi tối, bà thường nhắc nhở em học bài và kể chuyện cổ tích. Em cảm thấy như bà là một nguồn kiến thức vô tận về những câu chuyện cổ tích.
Em mãi mãi kính yêu bà. Mỗi khi nhớ đến bà, em luôn hứa với lòng sẽ cố gắng chăm chỉ, học tập để làm bà hạnh phúc!
Viết về một người mà em thường gặp.
Năm tháng trôi đi, chỉ có thời gian là đánh giá được tình cảm của mọi người. Bây giờ, em đã là học sinh lớp 5, sắp phải chia tay trường tiểu học để bước vào trung học. Nhưng nhớ lại những năm tháng ở trường, em không thể quên cô giáo dễ thương đã dạy em từ những ngày đầu tiên bước chân vào trường.
Miêu tả về cô giáo mà em thích.
Cô Kim Oanh là một giáo viên chăm chỉ và yêu thương học sinh. Cô dạy bài rất dễ hiểu, hấp dẫn. Trong những giờ ra chơi, cô luôn ở lại để chấm bài và giúp đỡ học sinh. Cô luôn hỗ trợ nếu học sinh gặp khó khăn trong việc học tập. Em rất nhớ những lời khen ngợi của cô về lớp em.
Khi bước vào lớp năm, mỗi lần em đi qua lớp cô, em lại nhớ những kỷ niệm hạnh phúc khi còn học lớp 1 và được cô giáo yêu thương dạy bảo.
Em nhất định sẽ không quên cô - người mẹ đã dẫn em bước vào ánh nắng đầu tiên của cuộc đời.
Mô tả một đứa trẻ đang ở tuổi tập đi, tập nói.
'Con cò bé bé, nó đậu cành tre…'. Đó là giọng hát ngọng nguậy của bé Bông, em gái của em. Bé mới tròn hai tuổi, tuổi mà mọi người gọi là 'tuổi tập đi, tập nói'. Bé Bông dáng tròn tròn, béo bụng như con lợn con, trông rất đáng yêu. Tóc bé xoăn như búp bê, dài đến vai, được tết thành hai bím xinh xắn. Gương mặt bé tròn xoe với làn da trắng mịn, nhìn mặt bé ai cũng muốn hôn, véo má phúng phính của bé cho 'bõ ghét'. Mũi bé cao cao, hơi hếch một chút, nhìn rất hóm hỉnh. Môi bé đỏ hồng như hoa, mắt bé to tròn đen láy, long lanh như ngọc nước, đôi mi cong vút. Mỗi khi bé cười, răng sữa trắng tinh và đều, bé rất chăm chỉ vệ sinh răng miệng.
Nhìn bé tập đi mới thật thú vị. Bé nắm chặt tay em, bước chập chững vài bước rồi buông ra, chập choạng, lảo đảo như người say rượu. Mọi người cười vui. Bé như ngượng ngùng, cúi mặt rồi lại đứng lên đi tiếp như không có chuyện gì xảy ra.
Bé Bông thích hát và em thường dạy bé hát hoặc bật nhạc lên để bé tập hát. Bé chỉ cần nghe vài lần là nhớ được. Bé cũng rất thích chơi các loại đồ chơi xếp hình. Lúc chơi, bé rất chăm chú và sáng tạo, em thấy yêu bé lắm.
Gia đình nào có trẻ con là gia đình hạnh phúc. Nhà em cũng vậy. Thiếu bé một buổi là nhà trở nên vắng lặng, thiếu đi tiếng cười rộn rã. Em sẽ dạy bé học và chỉ cho bé những điều tốt lành như em đã học ở trường.
Mô tả một người lao động đang làm việc.
Tả người thợ xây dựng
Ở xóm em, có nhiều người làm công việc xây dựng nhưng em rất thích anh Tạo, một công nhân ở công trường xây dựng gần nhà. Một buổi sáng chủ nhật, em đi cùng bố đến công trường và được chiêm ngưỡng anh Tạo đang làm việc xây dựng một bức tường.
Lúc ấy, mặt trời đã lên cao. Anh đứng trên giàn giáo, cái bóng to lớn của anh Tạo lan ra trên mặt đất. Công trường đang bận rộn với việc xây dựng một ngôi nhà hai tầng. Một bên, một số người đang đánh vữa, một bên khác, một số người đang chuyển gạch để cung cấp cho đội xây dựng, trong đó có anh Tạo.
Anh Tạo có hình dáng to lớn, khỏe mạnh, da sạm nắng. Khuôn mặt vuông vức với nụ cười luôn nở trên môi. Anh mặc bộ quần áo 'bảo hộ' màu tím, đội mũ cối, tay đi găng bằng vải bạt dày. Đang xây dựng một bức tường, anh tạo các viên gạch thành một bức tường chắc chắn.
Anh Tạo làm việc tỉ mỉ, nhẹ nhàng. Anh sử dụng dao xây để đặt gạch, kiểm tra độ thẳng của bức tường bằng dây dọi. Mặt trời lên cao, anh vẫn làm việc mạnh mẽ, mồ hôi rơi xuống mặt. Tiếng cười rôm rả của anh làm vơi đi nỗi mệt mỏi trong công việc.
Nhìn em ngước nhìn bức tường cao, anh Tạo nở nụ cười, hỏi:
- Em thấy thú vị với công việc của anh không?
Nhìn anh Tạo làm việc, em cảm kích công lao của người lao động. Nhờ có những người như anh mà quê hương có những công trình mới. Em ngưỡng mộ tinh thần làm việc của anh và quyết định sẽ theo đuổi nghề thợ xây dựng khi lớn lên.
Mô tả chú Cảnh sát giao thông
'Tuýt... tuýt… tuýt...'. Tiếng còi của chú Quỳnh vang lên giữa dòng xe đông đúc.
Chú Quỳnh, một viên cảnh sát giao thông, có vóc dáng to lớn, sức khỏe bền bỉ. Với khuôn mặt mạnh mẽ, mái tóc đen gọn gàng, và đôi mắt thông minh, chú luôn mặc bộ quần áo công an giao thông màu vàng và đội mũ bảo hiểm khi làm việc. Mặc dù vui tính, nhưng khi làm nhiệm vụ, chú rất nghiêm túc và công minh.
Em ngưỡng mộ chú Quỳnh và mong mình sẽ trở thành một viên cảnh sát giao thông như chú, góp phần giữ gìn trật tự và an toàn giao thông cho cộng đồng.
Mô tả ông Nông dân
Bác Tài, một nông dân chăm chỉ và đơn giản. Em biết đến bác khi đang trở về quê ngoại.
Trên đường về, khi xe hỏng, em và mẹ nghỉ ngơi ở quán nước gần đường. Tại đây, em gặp bác Tài đang cày ruộng.
Bác Tài, khoảng trên bốn mươi, cao lớn và mạnh mẽ. Da sạm nắng, tay chân chắc nịch. Bác điều khiển con trâu và lượm thuốc để hút sau mỗi giờ làm việc nặng nhọc. Mặc dù mệt mỏi, bác vẫn cười vui vẻ và tiếp tục công việc của mình.
Trong lòng em, cảm ơn và ngưỡng mộ sự cống hiến của các bác nông dân, những người đã làm ra những bát cơm mà chúng ta thưởng thức mỗi ngày.
Mô tả người thợ mộc
Cậu Tám, người thợ mộc giỏi và tận tụy. Em đã có dịp được chiêm ngưỡng cậu làm việc.
Cậu Tám, mới bước sang tuổi bốn mươi, đã dày dạn hơn mười lăm năm trong nghề mộc. Dù tuổi đã ngoài bốn mươi nhưng mái tóc của cậu đã chứa đựng sợi bạc. Khuôn mặt cậu phúc hậu, với đôi mắt sáng và lông mi cong dài.
Dưới đôi bàn tay tài hoa của cậu Tám, những sản phẩm gỗ ra đời luôn thu hút khách hàng. Cách cậu làm việc cẩn thận, tinh tế và sáng tạo luôn làm cho mỗi sản phẩm trở nên độc đáo và hấp dẫn.
Em thích ngắm nhìn cách cậu Tám làm việc. Đằng sau sự khéo léo là niềm đam mê và sự chịu khó không ngừng của người thợ mộc này.
Mô tả người thân đang làm việc
Tả mẹ nấu cơm
Không ai có thể thay thế vị ngọt ngào của tình mẹ. Mẹ là người đã dạy em biết ăn, biết mặc và biết lễ phép. Hôm nay, cả nhà lại được thưởng thức bữa tối do mẹ chuẩn bị. Mỗi việc nhỏ em giúp mẹ cũng là một niềm vui.
Mẹ em đã bước sang tuổi bốn mươi nhưng vẫn rất trẻ trung. Mẹ luôn biết cách lựa chọn trang phục phù hợp. Dù ở nhà hay đi làm, mẹ đều rất duyên dáng. Hôm nay, sau khi đi chợ, khuôn mặt mẹ lấm tấm mồ hôi nhưng vẫn rực rỡ với nụ cười thân thiện.
Tấm lòng yêu thương của mẹ vô hạn. Em sẽ cố gắng học hỏi và làm theo lời dạy dỗ của mẹ để đền đáp công ơn.
Tả bố đọc báo
Em thích ngắm mọi người trong gia đình làm việc, như mẹ nấu cơm, em gái học viết và đặc biệt là quan sát bố khi đọc báo.
Bố đi làm suốt ngày, chỉ có buổi tối rảnh rỗi mới đọc báo. Mỗi tối, bố ngồi đọc báo với sự nghiêm túc và tập trung. Bố thường chọn những tờ báo quen thuộc như Lao động, An ninh, Tuổi trẻ... và không quên tờ báo thể thao.
Một giờ trôi qua với biết bao cảm xúc. Sau khi đọc xong, bố gấp gọn các tờ báo và đặt lên kệ. Rồi bố tháo kính, đứng dậy và ra ngoài tán gẫu cùng mọi người.
Em thích nhất là được nhìn bố đọc báo mỗi tối. Cách bố đọc báo đặc biệt nhưng đó mới chính là bố của em.
Tả cô giáo giảng bài
Mới đây, đã qua một năm, em đã lên lớp 5, là một học sinh cuối cấp bậc tiểu học, và cũng qua năm học lớp 5 này, em phải xa mái trường thân quen. Mái trường ghi lại những kỷ niệm đẹp về tuổi thơ. Em nhớ đến cô Vân, những lời dạy dỗ của cô trên bục giảng.
Cô Vân có dáng cao, thon thả. Khuôn mặt trái xoan luôn tươi vui. Mái tóc đen mềm mại, không dài lắm, xoã ngang vai. Màu da đen nhưng vẫn toát lên vẻ duyên dáng. Điểm nhấn là đôi mắt to, tròn, luôn tràn đầy yêu thương. Giọng cô truyền cảm, khiến lớp yên bình, lắng nghe. Cô đi qua đi lại, giảng bài ngắn gọn, dễ hiểu.
Cô Vân tận tâm với học sinh, nghiêm khắc để dạy chúng em trở nên tốt hơn. Em hãnh diện là một học sinh của lớp 5A và sẽ nhớ mãi những kỉ niệm với cô.
....