Phê bình Đào, Phở Và Piano: Tốt Ở Nhiều Mặt, Nhược Điểm Không Thể Tránh Khỏi
Đào, Phở Và Piano: Một Sự Kỳ Vọng Lớn Và Khám Phá Mạo Hiểm
Phê bình Đào, Phở Và Piano: Sự Tiên Phong Và Kỳ Vọng
Đào, Phở Và Piano – Nhìn Lại Tình Người Giữa Bão Tuyết Và Đạn Lửa
Hà Nội Năm 1946: Cuộc Chiến và Tình Yêu Giữa Lửa Đạn
Đào, Phở Và Piano: Nét Đẹp Của Cuộc Sống Giữa Chiến Tranh
Nhìn Nhận Đào, Phở Và Piano: Hành Trình Của Con Người Trong Cuộc Chiến
Thời Kỳ Yên Bình Trước Cơn Bão: Bước Đi Cẩn Thận của Những Nhân Vật
Một Đôi Dòng về Các Nhân Vật: Sự Giao Thoa Đa Dạng Trên Phố Cổ
Đào, Phở Và Piano: Tình Thân, Tình Thành, Tình Lãng Mạn
Đào, Phở Và Piano: Những Khoảnh Khắc Duyên Dáng Của Cuộc Sống
Đào, Phở Và Piano Phát Hiện Rạn Nứt Ngay Từ Đầu
Đào, Phở Và Piano: Hơi Hấp Dẫn Quá Mức
Bối Cảnh và Kỹ Xảo: Hai Khía Cạnh Gây Thiếu Sót
Dàn Nhân Vật Đa Dạng, Nhưng Thinh Lặng
Việc Văn Dân tự ra đi hoặc bị bỏ lại không hợp lý khi các đồng đội đã gắn kết. Ngoài ra, việc đội lính rời đi chỉ ra rằng nơi đó không còn cần giữ nữa. Thậm chí, khi không có lệnh tử thủ, việc Văn Dân và ông họa sĩ ở lại là điều khó hiểu, đặc biệt khi ông họa sĩ biết về kế hoạch của nhóm và Thục Hương biết rõ đường đi của đội.
Màn đối đầu anh hùng ở đỉnh điểm dường như chỉ là một bức màn che giấu những điểm bất hợp lý này. Cuối cùng, người xem chứng kiến một kết thúc thiếu cảm xúc và sự hy sinh không thực sự cần thiết.
Đào, Phở Và Piano Dành Cho Ai?
Liệu Đào, Phở Và Piano có thể gọi là một tác phẩm hoàn hảo không? Chắc chắn không. Không có tác phẩm nào là hoàn hảo tuyệt đối, chỉ có những tác phẩm hoàn thiện đến mức có thể. Phim có thể được xem như không đủ bền vững, mạnh mẽ ở đầu nhưng yếu đi ở cuối. Tuy nhiên, khi nhìn vào toàn bộ, Đào, Phở Và Piano là một cố gắng đáng kể so với phim Việt Nam hiện tại.