TOP 22 bài Thảo luận về mối liên hệ giữa học và hành SIÊU HAY, kèm theo 3 gợi ý chi tiết và biểu đồ tư duy, giúp các bạn học sinh lớp 8 hiểu rõ mối liên hệ chặt chẽ giữa học và hành.
Học và hành có mối liên hệ chặt chẽ, học và hành cùng nhau sẽ giúp chúng ta áp dụng những kiến thức đã học để nhớ lâu hơn, hiểu sâu hơn. Nhờ đó, các bạn sẽ nhanh chóng hoàn thành bài số 6 lớp 8 đề 2 của mình. Mời các bạn tải miễn phí.
Đề bài: Từ bài 'Thảo luận về nghệ thuật học' của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp hãy chia sẻ suy nghĩ về mối liên hệ giữa 'học' và 'hành'.
Từ bài thảo luận về nghệ thuật học hãy chia sẻ suy nghĩ về mối liên hệ giữa học và hành
- Biểu đồ tư duy Suy nghĩ về mối liên hệ giữa học và hành
- Dàn ý chi tiết Suy nghĩ về mối liên hệ giữa học và hành (3 mẫu)
- Mối liên hệ giữa học và hành
- Thảo luận về mối liên hệ giữa học và hành
- Từ bài thảo luận về nghệ thuật học của La Sơn Phu
- Chia sẻ suy nghĩ về mối liên hệ giữa học và hành
- Suy nghĩ về mối liên hệ giữa học và hành (18 mẫu)
Biểu đồ tư duy Suy nghĩ về mối liên hệ giữa học và hành
Dàn ý chi tiết Suy nghĩ về mối liên hệ giữa học và hành
1. Bắt đầu
Giới thiệu vấn đề cần thảo luận: Mối liên hệ giữa học và hành. (Học sinh có thể bắt đầu bài viết trực tiếp hoặc gián tiếp tùy vào khả năng của mình).
2. Nội dung chính
a. Diễn giải
“Học và hành”: hiểu biết kiến thức từ sách vở, từ lời dạy của giáo viên, từ những người có kinh nghiệm, và áp dụng những kiến thức đó vào thực tiễn để làm việc và rút ra bài học để phát triển bản thân.
→ Lời khuyên nhắc nhở con người không nên chỉ tập trung vào lý thuyết từ sách vở mà cần thực hành nhiều hơn để đạt được kinh nghiệm.
b. Phân tích
Sách vở cung cấp cho chúng ta rất nhiều kiến thức từ nhiều lĩnh vực khác nhau, qua đó chúng ta có thể tìm hiểu, học hỏi nhiều điều và mở rộng kiến thức, hiểu biết của mình.
Thực hành, áp dụng kiến thức từ sách vào cuộc sống giúp chúng ta rút ra những bài học thực tiễn để hoàn thiện công việc và gần đến thành công hơn.
Chỉ có học mà không thực hành thì chỉ là kiến thức trống rỗng vì sự khác biệt giữa học và thực hành là rất lớn. Chỉ có thực hành mà không học thì sẽ không hiểu rõ nhiều vấn đề và sẽ chỉ dừng lại ở một mức độ nhất định. Vì vậy, học và thực hành cần phải đi kèm nhau để bổ sung, giúp con người hoàn thiện trong hành trình chinh phục mục tiêu mình theo đuổi.
c. Đưa ra minh chứng
Học sinh tự trích dẫn minh chứng cho bài làm văn của mình.
Lưu ý: Minh chứng phải được xác thực, nổi bật và được nhiều người biết đến.
d. Đối luận
Có nhiều bạn chỉ tập trung vào học kiến thức từ sách vở, dành nhiều thời gian với sách nhưng không quan tâm đến việc áp dụng kiến thức đó vào thực tế. Ngược lại, có những người có kinh nghiệm, áp dụng vào thực tế nhưng lại không tích lũy, không có đủ kiến thức cần thiết. Những người này cần phải nỗ lực để khắc phục những điều còn thiếu sót để hoàn thiện bản thân.
3. Tổng kết
Tóm lại vấn đề đã nghị luận (học và hành cùng tồn tại) và liên hệ, rút ra bài học cho bản thân.
Liên kết giữa học và hành
Từ lâu, mối liên kết giữa “học” và “hành” vẫn được các học giả đề cập. Trong bài viết “Bàn luận về phép học”, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp cũng viết “học rộng rồi tóm lại cho gọn, theo điều học mà làm”. Thấy rằng bất kỳ lúc nào việc học cũng cần phải kết hợp với việc hành để mang lại ý nghĩa toàn diện cho con đường học vấn.
Để hiểu sâu hơn về mối liên kết giữa học và hành thì chúng ta cần hiểu học là gì và hành là gì. Hàng ngày chúng ta đến trường và học, đó chính là cách tiếp nhận tri thức của nhân loại. Đây là vốn tri thức quý giá giúp chúng ta trở thành những người có tri thức sau này. Hành đồng nghĩa với hành động, làm việc. Bác Hồ cũng có câu nói rất nổi tiếng: “Học phải đi đôi với hành. Học mà không hành thì vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy”. Thông qua câu nói đó, chúng ta thấy rằng học và hành luôn cần cùng tồn tại.
Tại sao việc học phải kết hợp với việc thực hành? Hàng ngày, các bạn học sinh đến trường để tiếp thu thêm nhiều kiến thức mới. Nếu chỉ học lý thuyết mà không thực hành, thì đến một ngày nào đó, những kiến thức đó sẽ bị lãng quên. Việc học mà không áp dụng vào thực tế thì vô ích. Khi ra xã hội, chúng ta sẽ trở thành những người không biết gì cả. Những kiến thức đã học sẽ không còn giá trị. Các thành tựu học thuật trước đây chỉ là hình thức, không mang lại điều gì thực sự. Trong 'Bàn luận về phép học', Nguyễn Thiếp cũng chỉ trích những người chỉ tập trung vào học thuật mà không quan tâm đến thực hành.
Nếu con người chỉ thực hành mà không học, cũng khó có kết quả tốt. Một ví dụ đơn giản như nấu cơm, nếu trước đó chúng ta không học cách nấu, thì sẽ không bao giờ có được nồi cơm ngon. Có khi cơm sẽ nhão, sẽ khô hoặc bị cháy. Nhưng nếu chúng ta học cách nấu từ cách đong gạo và đổ nước, sau một số lần thực hành, chắc chắn chúng ta sẽ nấu được cơm ngon. Hoặc như môn ngoại ngữ, làm sao chúng ta có thể thực hành khi không học? Khi gặp người nước ngoài, chúng ta sẽ không hiểu họ nói gì. Nhưng nếu chúng ta học mà không thực hành, không giao tiếp với người nước ngoài, thì sớm muộn gì chúng ta cũng quên hết kiến thức.
Hiểu được giá trị của việc kết hợp học và thực hành, các trường học hiện nay đã tích hợp việc thực hành vào giảng dạy lý thuyết. Các phòng thực hành tin học, phòng thí nghiệm hóa học,... là minh chứng cho điều đó. Không chỉ học và thực hành kiến thức sách vở, chúng ta còn áp dụng kiến thức vào các hoạt động xã hội. Các hoạt động tình nguyện, tương thân tương ái chứng tỏ rằng trường học ngày càng gần gũi với xã hội hơn. Trường học không chỉ dạy học sinh thành tài mà còn dạy học sinh thành người.
Nếu chúng ta biết kết hợp học và thực hành, chúng ta sẽ trở thành những người biết nói và biết làm. Chúng ta áp dụng kiến thức của mình để phát triển đất nước. Đóng góp cho sự phát triển của Việt Nam, sánh ngang với các quốc gia khác. Hiểu được điều đó, chúng ta cũng sẽ loại bỏ được tình trạng học giả.
Việc học không bao giờ có điểm dừng, cuối cùng, học là để có hiểu biết và biết áp dụng kiến thức vào thực tế. Việc học chỉ mang lại giá trị khi kết hợp với thực hành, và việc thực hành chỉ có ý nghĩa khi được hỗ trợ bởi kiến thức. Hãy ghi nhớ bài học này để tự khích lệ bản thân phấn đấu hơn trong hành trình học tập.
Thảo luận về mối quan hệ giữa học và hành
Học là quá trình kéo dài và kiên nhẫn trong cuộc sống của mỗi cá nhân. Học từ lâu đã là một yếu tố quan trọng giúp con người rèn luyện trí tuệ và đạo đức. Tuy nhiên, để học tốt và thành công, cần có phương pháp học đi đôi với thực hành.
Học là việc tiếp thu tri thức từ những nguồn khác nhau, giúp con người phát triển tư duy và nhận thức. Thực hành là áp dụng tri thức vào cuộc sống. Học và thực hành là hai phần không thể thiếu trong quá trình học tập và phát triển bản thân.
Nếu chỉ học mà không thực hành, kiến thức sẽ chỉ là lý thuyết trên giấy và không có ứng dụng thực tế. Ngược lại, nếu chỉ thực hành mà không học, sẽ gặp khó khăn trong việc nắm bắt nguyên lý và kiến thức cần thiết. Học và thực hành là hai phần không thể thiếu để thành công trong cuộc sống.
Một vấn đề mà nhiều bạn trẻ gặp phải là học ít và thiếu thực hành. Thay vì tập trung vào việc học và thực hành, họ dành thời gian cho các hoạt động trực tuyến. Điều này làm mất đi tiềm năng và sự phát triển của họ. Hãy cố gắng học và thực hành mỗi ngày để tiến xa hơn trong cuộc sống.
Mối quan hệ giữa học và hành là sự phối hợp, tương hỗ lẫn nhau. Ai biết học và biết hành chắc chắn sẽ thành công trong tương lai. Vì vậy, từ bây giờ, hãy lựa chọn phương pháp học đúng đắn cho bản thân.
Nhận định từ cuộc thảo luận về học của La Sơn Phu
Trong bài “Bàn luận về phép học”, danh sĩ La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, thời Tây Sơn, đã đề cập đến phương pháp học đúng đắn dựa trên triết lý giáo dục của Chu Tử và truyền thống học thuật của đất nước.
Học vì lẽ gì? Học để tiếp thu kiến thức mới mẻ. Học để hiểu rõ về đạo lý con người. Học để trở thành con người tài năng, đạo đức. Hành là việc áp dụng những kiến thức đã học vào thực tiễn cuộc sống.
Học đi kèm với việc thực hành có nghĩa là không chỉ học lý thuyết mà còn thực hành, ứng dụng, và sử dụng kiến thức để làm việc và sống. “Theo điều học mà làm” đòi hỏi biến kiến thức thành kỹ năng, áp dụng những gì đã học vào thực tế, và phục vụ cho công việc và cuộc sống hàng ngày. Đúng như lời dạy của cụ Phan Bội Châu: “Học để biết, học để làm, học để thực hành”.
Tại sao học phải đi kèm với thực hành? Tại sao phải thực hiện những điều đã học? Không học vô ích, chỉ nhớ lý thuyết mà không áp dụng. Không thể chỉ đọc sách mà không làm được gì, khi bước vào cuộc sống, trở thành người không biết gì cả. Vì không 'học đi đôi với hành', không biết “theo điều học mà làm” nên nhiều người “chạy theo học lý thuyết chỉ vì danh lợi” như La Sơn đã chỉ trích. Vì thế, học phải thực tế và có ích.
Nếu bạn muốn trở thành bác sĩ, bạn phải hiểu về thuốc, cách sử dụng thuốc và triệu chứng của các bệnh. Nếu bạn muốn trở thành ca sĩ, bạn phải học âm nhạc để biết cách hát tốt như thế nào. Nếu bạn muốn trở thành dược sĩ, bạn phải biết rõ thành phần của thuốc và tác dụng của chúng để có thể kê đơn thuốc.
Vậy, bất kỳ ngành nghề nào cũng cần phải học lý thuyết mới có thể thực hành được. Nếu bạn không học lý thuyết, liệu bạn có thể thực hiện công việc đó một cách dễ dàng không? Câu trả lời là không. Bạn sẽ không thể làm được bất cứ điều gì nếu thiếu tri thức, và bạn cũng không thể có tri thức nếu không học.
Nếu chỉ thực hành mà không học, bạn sẽ không thể thực hiện được mọi công việc một cách tốt nhất. Còn nếu chỉ học mà không thực hành, tất cả công sức và tiền bạc bạn bỏ ra cho việc học đều sẽ trở nên vô nghĩa vì bạn không làm gì với kiến thức đó.
“Học đi đôi với hành”, 'Theo điều học mà làm” là phương châm, phương pháp giúp học sinh, sinh viên phát huy tinh thần chủ động, năng động trong học tập, sớm xác định được mục tiêu học tập đúng đắn. Học để mở mang tầm hiểu biết, để trở thành người lao động có kỹ thuật, có kiến thức để phục vụ công cuộc công nghiệp hóa, hiện đại hóa đất nước. Học và hành có mối quan hệ mật thiết không thể tách rời.
Lời dạy từ La Sơn Phu Tử, dù cách đây đã mấy thế kỷ, nhưng vẫn rực rỡ giá trị trong thời đại hiện nay, trở thành nguồn cảm hứng cho tuổi trẻ học tập và rèn luyện.
Nói về mối quan hệ giữa học và hành
Mười bốn tuổi. Mười bốn tuổi và tám năm ngồi trên ghế nhà trường đã giúp tôi trưởng thành và chín chắn hơn rất nhiều. Tôi đã nghe Chủ tịch Hồ Chí Minh nói “Học phải đi kèm với hành. Học mà không hành thì vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy”. Nhưng đến khi học văn bản “Bàn luận về phép học của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, tôi mới thực sự nhận ra sự quan trọng của việc học và mối quan hệ giữa học và hành.
Ngay từ đầu văn bản, Nguyễn Thiếp đã chỉ ra mục đích chân chính của việc học: “Ngọc không mài không thành đồ vật. Người không học không biết đạo”. Từ đó, ông nghiêm khắc nêu ra và phê phán lối học chuộng hình thức, cưỡi ngựa xem hoa để rồi gây ra những tai hoạ lớn cho bản thân, gia đình và cả đất nước. Để mọi người biết học, biết đạo, tức là quan hệ, ứng xử trong gia đình, xã hội, ông đã xác định phương pháp học đúng đắn để có kết quả cao nhất. Những ý kiến của ông rất chính xác, nào là phải học từ thấp đến cao, học rộng rồi tóm lược cho gọn, học phải đi kèm với hành. Để hiểu rõ được bài học sâu sắc của Nguyễn Thiếp, trước hết ta cần hiểu xem học và hành là gì. Học là quá trình tìm hiểu, thu nhận, tích luỹ kiến thức, rèn luyện kỹ năng để có hiểu biết về mọi mặt. Học không chỉ là ngồi trên ghế nhà trường mà ngay từ khi còn sống trong vòng tay của cha mẹ, ta đã được học ăn, học nói, học đi đúng cách, cư xử lịch sự với mọi người. Học phải từ từ, từ thấp đến cao, từ cơ bản đến phức tạp như việc xây dựng một ngôi nhà cao, móng chắc chắn thì ngôi nhà mới vững vàng. Khối óc con người không thể nhớ quá lâu, quá nhiều và tỉ mỉ, vì vậy khi có nhiều kiến thức, ta phải biết tóm gọn những ý chính, ý cơ bản. Còn hành là làm, là thực hành. Khi có kiến thức ta phải áp dụng những hiểu biết đó vào thực tế cuộc sống.
Chỉ như vậy, học mới mang lại ích lợi, mới không trở nên vô nghĩa. Qua văn bản, tôi đã nhận thấy vai trò, mục đích to lớn của việc học đối với con người: Học không chỉ cung cấp kiến thức, kỹ năng mà còn giúp chúng ta làm việc hiệu quả hơn, có một tương lai tươi sáng hơn. Nhưng quan trọng hơn là chúng ta phải nhận ra mối quan hệ giữa học và hành, để có phương pháp học tập đúng. Như thế mới có thể học tốt, mới có thể tiến xa trên con đường học tập.
Thật vậy. Nếu chỉ học mà không thực hành, thì những kiến thức đó chỉ là vô ích, con người sẽ không làm được gì hoặc làm việc rất lúng túng. Có thể bạn là một cây Toán, cây Văn của trường lớp nhưng nếu không làm bài tập về nhà, không viết bài văn mà chỉ đọc sách thì liệu bạn có học tốt lên được không? Hay chỉ làm cho tài năng, năng khiếu của bạn bị mai một, kiến thức bị rỗng, có mà như không. Bạn thích học Vật lí, Hoá học nhưng không thực hiện thí nghiệm, quan sát hiện tượng, không biết ứng dụng kiến thức vào thực tế cuộc sống thì liệu bạn có giữ mãi được những gì mình học, có học tốt được không? Hoặc tình yêu của bạn đối với môn học chỉ ngày một nhạt phai. Có biết bao thủ khoa, á khoa đại học khi ra trường lại không làm được chính nghề mà họ học. Đó là vì họ không vận dụng, thực hành trong quá trình học, chỉ biết học thuộc lòng. Nếu ai cũng như vậy thì con người sẽ không như “nước đổ đầu vịt” mà là “học trước quên sau”. Nhớ làm sau được khi ta ngồi im như tượng, miệng lẩm nhẩm học thuộc lòng như cầu kinh niệm Phật. Nếu ai cũng như vậy thì thế giới loài người sẽ trở thành một thế giới của những con mọt sách.
Tôi đã đọc một câu chuyện nhỏ. Câu chuyện đó kể về một con khỉ mồ côi mẹ, sống xa thế giới loài khỉ. Đến khi có người cho nó một quả chuối vàng ươm, nó cầm lên ngắm nghía, ngửi ngửi rồi vứt đi mà không biết bốc ăn. Câu chuyện đơn giản nhưng hàm chứa một ý nghĩa vô cùng sâu sắc. Chú khỉ con kia là loài khỉ mà không biết ăn chuối đó là vì chú sống không có mẹ, không được học tập về tập tính, thói quen của loài khỉ. Trong câu chuyện đó có thấp thoáng bóng dáng của con người. Con người mà không được học thì cũng không có kiến thức, chẳng phải giống như con khỉ mà không ăn chuối hay sao? Tôi có một vài câu hỏi nữa cần tôi và các bạn tự trả lời. Liệu bạn có thể tính được khối lượng, chất sản phẩm trong một phương trình hoá học nếu không biết cách tính toán. Bạn có thể tính được hiệu suất trong Vật lí nếu không biết hiệu suất là gì. Và bạn có thể vẽ được hình học động nếu không biết chức năng và các phần chính của phần mềm GeoGebra, có thể viết được một bài văn nghị luận chặt chẽ thuyết phục nếu không biết luận điểm là gì, cách sắp xếp các luận điểm theo một trình tự hợp lí ra sao? Câu trả lời là không. Bạn không thể làm được việc gì nếu không có tri thức, không thể có tri thức nếu không học.
Có bao giờ bạn nghĩ rằng những ước mơ đẹp đẽ có thể biến thành hão huyền chỉ vì thiếu ý chí và học hỏi chưa đủ sao? Xã hội ngày nay đã thay đổi, thế giới ngày càng phát triển, và Việt Nam đang trong quá trình công nghiệp hóa, hiện đại hóa. Ngay cả người nông dân cũng cần phải có kiến thức vững chắc về cây trồng, chăn nuôi, phòng trừ dịch bệnh và sâu bọ. Hơn nữa, họ cần phải biết sử dụng máy móc trong nông nghiệp để tăng năng suất lao động và tiết kiệm thời gian. Nếu chỉ biết lao vào công việc mà không biết đến việc học hỏi, thì con người chỉ như một con máy vô tri vô giác, hoặc như một con vẹt lặp lại những gì người khác nói mà không hiểu ý nghĩa. Tuy nhiên, khi kết hợp học và hành đúng cách, chúng ta có thể làm việc hiệu quả hơn, củng cố kiến thức và kỹ năng đã học. Chúng ta đã nghe về những người thành công như Bill Gates - tỷ phú sáng tạo ra một mạng lưới máy tính toàn cầu, hoặc nhà khoa học Edison - phát minh ra bóng đèn và xe điện, cả hai đều là người siêng năng học hỏi và thực hành trong cuộc sống. Lịch sử đã chứng minh rằng những nhân vật vĩ đại như Hưng Đạo Vương Trần Quốc Tuấn, Lí Tiên Hoàng, Hồ Chí Minh, và Võ Nguyên Giáp đều là những người biết học và hành đúng đắn, và họ đã để lại dấu ấn sâu đậm trong lịch sử dân tộc.
Bây giờ, tôi vẫn thích vui chơi nhưng đã hiểu rằng không nên làm những việc nguy hiểm như đụng vào điện, phá hoại thiên nhiên hoặc thiếu lễ phép. Tôi sẽ cố gắng học hỏi để có một tương lai tốt hơn. Dù tôi chỉ có những suy nghĩ đơn giản về học hành, nhưng tôi hiểu rằng việc học và rèn luyện bản thân là rất quan trọng. Mỗi người trong chúng ta đều có thể trở thành người thành công nếu biết kiên nhẫn và cố gắng sửa chữa những sai lầm của mình.
Suy nghĩ về mối quan hệ giữa học và hành
Bài viết số 6 lớp 8 đề 2 - Mẫu 1
Từ xưa đến nay, mối quan hệ giữa việc học và việc thực hành luôn là một vấn đề được quan tâm và thảo luận. Liệu việc học quan trọng hơn việc hành hay ngược lại? La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã đưa ra một quan điểm đáng chú ý về vấn đề này trong bài 'Bàn luận về phép học: Phép dạy, nhất định theo Chu Tử'. Ông nhấn mạnh việc học từ nhỏ, từ cơ bản đến nâng cao, và việc hành làm thực tiễn là rất quan trọng. Ông đã dẫn chứng từ các tấm gương về những người thành công như Bill Gates, Thomas Edison, và các nhà lãnh đạo Việt Nam như Hồ Chí Minh và Võ Nguyên Giáp để minh chứng cho ý kiến của mình về mối quan hệ giữa học và hành.
Ý kiến trên của ông là kết quả của việc tổng hợp kinh nghiệm sau nhiều năm áp dụng phương pháp dạy và học của Chu Tử, một bậc thầy trong Nho giáo thời đại nhà Tống ở Trung Quốc.
Trong phương pháp học của Chu Tử, Nguyễn Thiếp nhấn mạnh mối liên hệ giữa việc học và hành động: học rộng rãi rồi tóm tắt cho gọn, áp dụng những gì đã học vào thực tế. Vậy, chúng ta cần hiểu rõ học và hành là gì?
Học là quá trình tiếp thu tri thức của nhân loại tích lũy qua hàng ngàn năm lịch sử. Chúng ta có thể học từ trường học, từ bạn bè, tự học qua sách vở và từ cuộc sống hàng ngày. Mục đích của việc học là để làm giàu tri thức, nâng cao hiểu biết và có khả năng tự chủ, góp phần vào sự phát triển của đất nước và xã hội. Để đạt được kết quả tốt, cần phải có phương pháp học hiệu quả, bắt đầu từ những kiến thức cơ bản và biết tóm tắt nội dung đã học.
Hành động là quá trình áp dụng những kiến thức đã học vào thực tế. Ví dụ, bác sĩ sử dụng kiến thức đã học để điều trị bệnh nhân, kỹ sư xây dựng dựa trên kiến thức để thiết kế và xây dựng các công trình cần thiết cho xã hội. Các công nhân và nông dân cũng áp dụng kiến thức để cải tiến công việc và tăng hiệu suất sản xuất.
Công nhân trong xưởng sản xuất sử dụng lý thuyết để cải tiến kỹ thuật và nâng cao chất lượng sản phẩm. Nông dân áp dụng kiến thức khoa học vào việc trồng trọt để có được những vụ mùa bội thu. Học sinh áp dụng những kiến thức đã học để giải quyết bài toán và viết văn... đó là hành động.
Bác Hồ cũng nhấn mạnh: Học để hành, tức là học để thực hiện tốt, thực tế cho thấy học mang lại nhiều lợi ích. Các cụ cha chúng ta đã từng nói: Bất học, bất tri. Mục đích cuối cùng của việc học là phục vụ hiệu quả cho mọi công việc. Nếu học chỉ ở mức lý thuyết mà không áp dụng vào thực tế, thì việc học đó chỉ là lãng phí thời gian, công sức và tiền bạc.
Ngược lại, hành động mà không có học thì hành động sẽ không trôi chảy. Trong quá trình học, học sinh muốn thành công trong việc làm bài văn hay bài toán, không chỉ cần nắm vững lý thuyết mà còn cần biết áp dụng lý thuyết vào thực tế. Trong công việc, nếu chỉ tuân theo thói quen, kinh nghiệm mà không có lý thuyết làm cơ sở, thì năng suất công việc sẽ giảm và chất lượng không cao. Thói quen làm việc chỉ phù hợp với công việc đơn giản, không đòi hỏi nhiều trí tuệ. Còn đối với công việc phức tạp, liên quan đến khoa học kỹ thuật, chúng ta cần được đào tạo chuyên sâu theo từng ngành và tiếp tục học hỏi trong quá trình làm việc. Chỉ có như vậy, chúng ta mới đáp ứng được yêu cầu ngày càng cao của thời đại.
Quan điểm về học và hành của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp vẫn giữ nguyên tính khoa học và thực tiễn. Trong bối cảnh khoa học phát triển mạnh mẽ như hiện nay, tri thức là cơ sở của các công việc phức tạp. Lý thuyết đúng đắn làm sáng tỏ và dẫn lối cho thực tiễn. Con người sẽ tiết kiệm thời gian và tránh được những sai lầm đáng tiếc khi kết hợp lý thuyết với thực tiễn. Kết hợp giữa lý thuyết và thực tiễn sẽ thúc đẩy sự phát triển và đạt được hiệu quả cao hơn.
Vì vậy, chúng ta không thể coi nhẹ vai trò quan trọng của việc học mà cần hiểu rõ mối liên hệ giữa học và hành. Học và hành phải đi đôi vì chúng có ảnh hưởng lẫn nhau. Học dẫn đường cho hành động, và hành động bổ sung, nâng cao và hoàn thiện việc học. Nếu chỉ có học mà không có hành, thì chỉ là ôm mớ lý thuyết. Ngược lại, nếu chỉ chú trọng vào hành động mà không học hỏi, thì việc làm sẽ gặp khó khăn. Học và hành là hai mặt của cùng một quá trình, không thể coi thường một mặt nào.
Thực tế cho thấy, trong mọi cấp độ giáo dục hiện nay, phương châm 'Học đi đôi với hành' là hoàn toàn chính xác. Kiến thức thu được từ trường học, từ sách vở... phải được áp dụng vào cuộc sống thực để tạo ra những thành tựu hữu ích cho con người.
Với cách lập luận chặt chẽ, bài Bàn luận về phép học của Nguyễn Thiếp giúp chúng ta hiểu rõ mục tiêu của việc học là để trở thành con người có đạo đức, tri thức và tài năng, góp phần vào sự thịnh vượng của đất nước, không phải vì lợi ích cá nhân. Muốn học tốt phải có phương pháp đúng: Học rộng rồi tóm lược cho gọn, theo điều học mà làm; đặc biệt học phải đi đôi với hành.
Bài viết số 6 lớp 8 đề 2 - Mẫu 2
Thời nào cũng vậy, việc học và đào tạo người tài luôn là mối lo âu của những người có tâm huyết. Nguyễn Thiếp là một trong những người rất quan tâm đến sự phát triển của đất nước. Khi giúp vua Quang Trung trị nước, ông đã dành nhiều tâm huyết cho việc giáo dục nhân dân. Bài Bàn luận về phép học của ông đã truyền đạt tư tưởng về việc học chân chính để vua có thể chỉ dẫn mọi người, cũng như làm mẫu cho mọi người trong việc học của mình. Trong nhiều yếu tố quan trọng đó, Nguyễn Thiếp đã nhấn mạnh việc học phải kết hợp với hành động.
Con người 'thiên tư sáng suốt, học rộng hiểu sâu' như đã nói ở cuối bài tấu, đã nói về phép học (Luận học pháp): 'Học phải rộng sau đó tóm gọn theo điều học mà làm'. Rõ ràng từ xưa ông cha ta đã đề cao việc học phải đi đôi với hành. Bác Hồ cũng đã khẳng định: 'Học để hành, học với hành phải đi đôi. Học mà không hành thì học vô ích. Hành mà không học thì hành không trôi chảy'. Vậy học và hành là gì? Học là quá trình tiếp nhận kiến thức, rèn luyện kỹ năng. Trên con đường phát triển, con người đã tích lũy được một kho tàng kiến thức khổng lồ và truyền lại cho đời sau. Học là tìm những điều hữu ích từ kho tàng khổng lồ ấy để làm giàu vốn tri thức của mình. Học có thể hiểu rộng ra là tiếp thu kiến thức đã được tích lũy trong sách vở, là nắm vững lí luận đã được đúc kết trong các bộ môn khoa học, đồng thời tiếp nhận những kinh nghiệm của cha anh đi trước. 'Học' còn là trau dồi kiến thức, mở mang trí tuệ, từng lúc cập nhật hóa sự hiểu biết của mình, không để thụt lùi, lạc hậu. 'Học' là tìm hiểu, khám phá những tri thức của loài người nhằm chinh phục thiên nhiên, chinh phục vũ trụ. Còn 'hành' nghĩa là làm, là thực hành, là ứng dụng kiến thức, lí thuyết vào thực tiễn đời sống. Cho nên học và hành có mối quan hệ rất chặt chẽ với nhau. Học và hành là hai mặt của một quá trình thống nhất, nó không thể tách rời mà phải luôn gắn chặt với nhau làm một. Học là để hiểu biết còn hành là để quen tay. Chúng ta cần hiểu rõ 'hành' vừa là mục đích vừa là phương pháp học tập. Một khi đã nắm vững kiến thức, đã tiếp thu lí thuyết mà ta không vận dụng vào thực tiễn, thì học cũng trở nên vô ích. Bởi thế học và hành hết sức quan trọng và có mối quan hệ mật thiết. Ngày nay với đà phát triển của xã hội, quan niệm lí thuyết và thực hành được hiểu khác hơn, học và hành lúc nào cũng đi đôi, không thể tách rời nhau. Có nhiều bạn trẻ khi rời ghế nhà trường vào một nhà máy, một cơ quan... lúng túng không biết phải làm công việc mà chuyên môn mình đã được học như thế nào dẫn đến gặp rất nhiều khó khăn, nhiều khi là sự hoang mang, chán nản. Nguyên do là 'học' mà không 'hành', là do học không thấu đáo, khi còn ngồi trên ghế nhà trường không thật sự chuyên tâm, rèn luyện, trau dồi kiến thức hoặc thiếu môi trường hoạt động. Ngược lại nếu hành mà không có lí luận, lí thuyết soi sáng và kinh nghiệm đã được đúc kết dẫn dắt thì việc ứng dụng vào thực tiễn sẽ lúng túng, gặp rất nhiều khó khăn trở ngại, thậm chí có khi còn dẫn đến những sai lầm to lớn nữa. Do vậy việc học tập, trau dồi kiến thức và kinh nghiệm là nền tảng để mỗi người áp dụng vào thực tế, thực hành trong thực tiễn cuộc sống. Một thực tế cho thấy, sự thiếu liên hệ giữa kiến thức với thực tiễn ở các trường phổ thông đã khiến các sinh viên tương lai không biết nên lựa chọn ngành học nào trước mùa thi. Đa số các em không biết sử dụng những kiến thức đã được học vào việc gì ngoài việc để... thi đỗ đại học. Cho dù những năm gần đây, nhiều phương pháp dạy học tích cực trong và ngoài nước được đưa vào các trường học nhưng việc áp dụng và hiệu quả của phương pháp này vẫn còn rất nhiều hạn chế. Hậu quả sâu xa hơn của việc 'học' không đi đôi với 'hành' là có nhiều học sinh, sinh viên đạt kết quả học tập rất cao nhưng vẫn ngơ ngác khi bước vào cuộc sống, nhiều thủ khoa sau khi ra trường, va vấp cuộc sống mới tự hỏi: 'Không biết việc chọn trường chọn ngành của mình đã đúng hay chưa?'. Nhất là khi xã hội đang cần những người có tay nghề cao phục vụ cho công cuộc công nghiệp hoá - hiện đại hoá thì việc 'Học đi đôi với hành' càng trở nên quan trọng hơn bao giờ hết.
Muốn học và thực hành có hiệu quả, mỗi người cần phải học và thực hành một cách đúng đắn. Trong bài 'Bàn luận về phép học', tác giả đã nhấn mạnh rằng học đích thực là học để trở thành con người tốt, học từ dễ đến khó, từ cơ bản đến chuyên sâu, học để áp dụng vào cuộc sống, giúp cuộc sống con người trở nên ấm no, hạnh phúc. Điều đó là hoàn toàn đúng, vì vậy để học và thực hành có ý nghĩa, chúng ta cần thảo luận về mối quan hệ giữa học và thực hành. Nếu chỉ học với mục đích lấy danh vọng để chứng tỏ với mọi người rằng ta có học thì chỉ là lãng phí và mất thời gian. Hoặc nhiều người học chỉ để đạt điểm số, lấy bằng cấp, theo đuổi chức vụ mà không vận dụng kiến thức để tạo ra sản phẩm hữu ích, thì đó là những hành động ích kỷ, không có ý nghĩa gì đối với xã hội. Thực hành mà không có kiến thức đôi khi cũng có kết quả nhưng không ổn định, không cao bởi vì thiếu sự kế thừa từ thế hệ trước qua kinh nghiệm cũng như lý thuyết. Thậm chí, thực hành mà không có kiến thức có thể dẫn đến thất bại, thậm chí là phá sản... Vì vậy, học mà không thực hành là vô ích, thực hành mà không học thì không có hiệu quả. Vì thế, chúng ta cần phải kết hợp học và thực hành. Sự kết hợp này chắc chắn sẽ mang lại hiệu quả cao. Sau khi nghiên cứu, tìm hiểu lý thuyết, chúng ta áp dụng ngay vào thực tế để có kinh nghiệm, từ đó sáng tạo, điều chỉnh cho phù hợp, từ đó chúng ta sẽ rút ra được nhiều kinh nghiệm để sáng tạo, điều chỉnh cho phù hợp và tiến trình làm việc sẽ nhanh chóng, hiệu quả, có giá trị kinh tế. Vì vậy, mỗi chúng ta hãy hiểu và thực hiện học và thực hành để đạt được kiến thức, kỹ năng làm việc cho bản thân và đóng góp vào sự phát triển của đất nước.
Thông qua việc phân tích tác dụng của việc 'học đi đôi với thực hành', chúng ta nhận thấy quan điểm của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp luôn đúng ở mọi thời đại. Đây là một phương pháp học đúng đắn và hiệu quả nhất. Vì vậy, từ bây giờ, chúng ta hãy áp dụng những kiến thức đã học vào cuộc sống để việc học không trở nên nhàm chán, lãng phí và mỗi ngày đi học sẽ là một cuộc phiêu lưu thú vị, hữu ích. Hãy chọn cho mình một hướng đi trong đời, theo đuổi ngành nghề mà mình đam mê. Đừng học một cách cụt lủn, không thực hiện. Điều đó không chỉ làm lãng phí công sức học tập mà còn không có ích gì cho đất nước. Học và thực hành để có kiến thức, để trở thành con người sống đạo đức. Chỉ khi đó, chúng ta mới có thể đạt được những gì mình mong muốn và đóng góp vào việc xây dựng đất nước.
Bài viết số 6 lớp 8 đề 2 - Mẫu 3
Trong bài gửi vua Quang Trung vào tháng 8 năm 1791, ở phần 'Bàn luận về phép học', La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đã viết: 'Học rộng rồi tóm lại cho gọn, theo điều học mà làm'. Như vậy, từ hàng trăm năm trước, La Sơn Phu Tử đã nhận ra tầm quan trọng của phương pháp học kết hợp giữa lý thuyết và thực hành. Điều đó cho chúng ta thấy rằng giữa hai yếu tố 'học' và 'thực hành' có mối quan hệ mật thiết không thể phân tách được.
Vậy, 'học' là gì? Học là quá trình tiếp thu tri thức và biến những tri thức đó thành vốn hiểu biết của bản thân. Việc học không chỉ là việc học từ các giáo viên, học từ kinh nghiệm của người khác mà còn là việc học qua sự trao đổi với bạn bè, qua việc đọc, nghiên cứu tài liệu, sách báo và quan sát thực tế cuộc sống. Tuy nhiên, 'học' không chỉ dừng lại ở mức lý thuyết mà còn cần phải được thực hành. Chỉ khi đó, những điều đã học mới có thể trở thành hiện thực.
'Hành' là việc áp dụng các kỹ năng, kiến thức đã học vào việc giải quyết các vấn đề cụ thể. Mọi môn học đều có phần thực hành. Việc này thể hiện qua các bài tập sau khi học lý thuyết, qua các thí nghiệm trong các môn Lý, Hóa, Sinh; qua các hoạt động thể dục. Theo La Sơn Phu Tử trong 'bàn luận về phép học', 'hành' là việc áp dụng triết lý vào cuộc sống, biến triết lý thành hành động cụ thể để thể hiện nhân cách, phẩm giá con người.
Chủ tịch Hồ Chí Minh đã nói: 'Học mà không hành thì học vô ích, hành mà không học thì hành không trôi chảy'. Lời dạy của Bác nhấn mạnh mối quan hệ quan trọng giữa 'học' và 'hành' trong cuộc sống.
Thực hành giúp củng cố kiến thức, làm sâu hơn những điều đã học. Người biết học mà không biết áp dụng vào thực tế thì việc học đó trở nên vô ích. Bài tập và thí nghiệm giúp làm sâu kiến thức. Nếu không có bài tập và thí nghiệm, kiến thức sẽ trở thành lý thuyết suông.
Đối với người xưa, đi học là để hiểu rõ Đạo, để áp dụng Đạo vào cuộc sống hàng ngày. Người đi học mà không hiểu rõ Đạo, không biết áp dụng Đạo vào cuộc sống thì chắc chắn sẽ gây ra hậu quả không tốt cho xã hội.
Nếu mọi người biết áp dụng Đạo vào cuộc sống, xã hội sẽ tốt đẹp hơn nhiều. La Sơn Phu Tử đã nhấn mạnh 'Người tốt nhiều thì triều đình ngay ngắn mà thiên hạ thịnh trị'.
Tuy nhiên, để thành công trong việc thực hành, cần có sự kết hợp hài hòa giữa lí thuyết và thực tiễn. Kiến thức là hướng dẫn và định hình cho việc thực hành. Người thực hành không có kiến thức là như người đi trong bóng tối không có ánh sáng để chỉ đường. Không ai có thể làm bài tập mà không dựa vào kiến thức đã học. Cũng không ai thành công ngay từ lần thử nghiệm đầu tiên mà không có sự hướng dẫn từ người giáo viên. Để tăng cường vai trò của việc học, La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp đề xuất với vua Quang Trung thay đổi phương pháp học tập: 'Học từ cơ bản, dần dần tiến lên, học rộng rãi sau đó tóm tắt, tuân theo quy luật học để hành'.
Có một phương pháp học tập hiệu quả và đúng đắn, kết hợp với thực hành có kế hoạch, chắc chắn sẽ nâng cao được hiệu suất học tập và tạo ra những nhân tài mới. Nhờ đó, triều đình cũng sẽ ổn định hơn'.
Tóm lại, từ việc nghiên cứu bài tập 'Bàn luận về phép học' của La Sơn Phu Tử Nguyễn Thiếp, ta nhận thấy cả hai yếu tố 'học' và 'hành' đều quan trọng và liên kết chặt chẽ với nhau. 'Học' định hình cho 'hành' và 'hành' củng cố và hoàn thiện việc 'học'. Vì vậy, cần phải điều chỉnh phương pháp học tập sao cho đúng, biết cân bằng giữa việc học và thực hành để nâng cao trình độ học vấn và áp dụng vào thực tiễn một cách linh hoạt.
Bài viết số 6 lớp 8 đề 2 - Mẫu 4
Một trong những nguyên tắc quan trọng nhất của phương pháp học là 'Học phải đi đôi với hành'. Nguyên tắc này đã được truyền đạt từ thế hệ này sang thế hệ khác. Trong bài tập 'Bàn luận về phép học' gửi tới vua Quang Trung, La Sơn Phu Tử cũng đã nói rằng, cần phải 'tuân theo quy luật học để thực hiện'. Tuy nhiên, nhiều người vẫn chưa hiểu rõ, hiểu đúng về nguyên tắc và lợi ích của nó.
Vậy, điều gì là 'học đi đôi với hành'? Và điều gì là 'theo điều học mà làm'? Học là việc học tập, học văn hoá, ngoại ngữ, học lý thuyết về khoa học kỹ thuật. Hành là hành động, là hoạt động. 'Học đi đôi với hành' có nghĩa là học lý thuyết đồng thời làm thực tế; sử dụng lý thuyết để hướng dẫn thực hành, và thực hành để củng cố lý thuyết; học tập liên kết với sản xuất, các hoạt động khác, đặc biệt là hoạt động xã hội. 'Theo điều học mà làm' có nghĩa là biến kiến thức đã học thành kỹ năng thực hành, áp dụng kiến thức vào công việc, làm theo những gì đã học để phục vụ lao động sản xuất, áp dụng vào cuộc sống. Đúng như ông Phan Bội Châu đã nói: 'Học là bắt chước, học là để biết, học là để làm'.
Tại sao phải 'học đi đôi với hành'? Và tại sao lại phải 'theo điều học mà làm'? Không nên học chay, học vẹt, học lý thuyết trống rỗng. Không thể chỉ học sách vở, có thể đọc ngàn cuốn sách, 'nhiều sách không bằng một bài thực hành', nhưng khi vào thực tế, người ta không biết gì, trống rỗng, trở thành người 'thầy dở, thợ dốt'. Bởi vì không 'học đi đôi với hành', không biết 'theo điều học mà làm', nên nhiều người 'làm tròn chữ, học nửa vời' như La Sơn đã chỉ trích. Vì vậy, việc học phải thực tế và có ích.
Học là để nuôi dưỡng phẩm hạnh, trở thành con ngoan, trò giỏi, công dân tốt. Học các môn xã hội nhân văn không chỉ để có hiểu biết, kiến thức về văn, sử, địa,... mà còn để làm giàu tâm hồn,... Học ngoại ngữ phải thực hành nói, thực hành dịch, để đọc sách, để có thêm công cụ làm việc, tiến thủ, không phải để nói một vài câu tiếng Tây, tiếng Tàu, tiếng Anh, tiếng Nhật... cho bằng được! Nước ta đang phát triển và hội nhập quốc tế, vì vậy 'học đi đôi với hành', 'theo điều học mà làm' là những nguyên tắc giúp chúng ta cải tiến phương pháp học tập. Các môn tự nhiên rất quan trọng, sẽ cung cấp cho thanh thiếu niên nhiều kiến thức khoa học, kỹ thuật hiện đại. Phòng thư viện, phòng thí nghiệm, phòng học chuyên ngành, đặc biệt là phòng máy tính,... đã và đang được xây dựng, phát triển ở các trường tiểu học, trường phổ thông trên cả nước, chứng tỏ việc 'học đi đôi với hành', 'theo điều học mà làm' được ngành giáo dục và xã hội quan tâm, coi trọng như thế nào. Các phong trào xã hội của học sinh, sinh viên như 'phong trào tình nguyện', đóng góp quỹ từ thiện giúp người nghèo, người khuyết tật, nạn nhân chiến tranh... không chỉ thể hiện lòng nhân ái, mà còn cho thấy trường học đã kết nối với cuộc sống xã hội, phương châm 'học đi đôi với hành' được hàng triệu thầy cô giáo và học sinh nhiệt tình thực hiện, lập tức.
....