b. Trong “Chiều tối”, chúng ta thấy một kỹ thuật viết quen thuộc là việc sử dụng từ ngắn mô tả nhiều. Đặc biệt, tác giả sử dụng từ “hồng” ở cuối bài để mô tả bóng tối.
2. Tính hiện đại trong bài thơ “Chiều tối”
a. Khác với thơ xưa, con người trong “Chiều tối” không bị lẻn vào hình ảnh thiên nhiên mà được nhấn mạnh lên. Hình ảnh người lao động, “cô gái xay ngô” trở nên quan trọng và chi phối cảnh vật, tạo ra ánh sáng trong bức tranh thiên nhiên.
b. Trong bài thơ “Chiều tối”, chúng ta có thể thấy sự di chuyển rõ rệt của tư duy và hình tượng thơ, từ một bức tranh về thiên nhiên sang một bức tranh về cuộc sống, từ nỗi buồn đến niềm vui ấm áp, từ sự suy tàn đến sự sống.
Tóm lại, bài thơ có đặc điểm cổ điển và hiện đại rõ ràng, phản ánh phong cách viết của Hồ Chí Minh. Do đó, dù viết về chiều tối, bài thơ không chỉ mang tính bi quan mà còn rực rỡ ánh sáng ở phần kết thúc.