1. Trộm cắp từ góc nhìn Phật giáo
2. Sử dụng đồ của chùa mà không cần lo lắng?
Phật đã cảnh báo rằng trộm cắp tại ban Tam Bảo là tội nặng nhất. Vì Tam Bảo thuộc về Phật, Pháp, Tăng, nên khi phạm tội trộm cắp ở đó, rất khó có thể đền tội.
Kinh Phật dạy rằng dù có tội nặng đến đâu, chư Phật Bồ Tát vẫn có thể cứu độ, nhưng trộm cắp ở ban Tam Bảo thì chẳng có ai cứu được.
Do đó, khi đến chùa hoặc đạo tràng, ta phải luôn lưu ý, không được trộm cắp dù chỉ là vật nhỏ như cây kim, sợi chỉ hay mảnh giấy.
Nếu sử dụng điện, ta phải trả tiền điện; nếu dùng điện thoại của chùa, cũng phải trả tiền. Lãng phí nước và điện cũng được coi là trộm cắp. Vì thế, ta cần chú ý đến từng điều nhỏ khi đến thăm chùa.
Theo Phật giáo, 'trộm cắp' là hành động 'không cho nhưng vẫn nhận'. Vật phẩm này có chủ, nếu chủ không đồng ý thì việc lấy, sử dụng hoặc di chuyển đều được coi là trộm.
Mọi đồ vật trong chùa (bao gồm cả những thứ được cúng dường cho Đức Phật) đều là sự đóng góp của tín đồ từ khắp nơi, không ai có quyền lấy miễn phí!
4. Hậu quả từ việc lấy đồ từ chùa
Theo Kinh Hoa Nghiêm, tội trộm cắp sẽ dẫn đến ba đường ác, khiến cho chúng sanh chịu hai thứ quả báo: bần cùng và không thoải mái khi phải chia sẻ của cải.
Trong cuộc sống, ta nên tự lập và sống đàng hoàng, hợp pháp. Nếu gặp khó khăn, hãy xin giúp đỡ một cách đàng hoàng, không nên lấy của người khác hoặc từ đền chùa mang về. Lười biếng sẽ gặp quả báo.
Chúng ta không thể tìm ra lý do để biện minh cho hành vi trộm cắp của mình, hành vi này sẽ nhanh chóng bị phát hiện, đừng coi thường.
Cả việc tự mình trộm cắp hoặc xúi giục người khác trộm cắp ở đền chùa, hay mừng rỡ khi thấy người khác trộm cắp đều là tội ác, và tội ác của bạn cũng như người ăn trộm.
Khi mượn đồ từ cá nhân hoặc tập thể, hãy trả lại đúng hạn và giữ lời. Nếu không, dần dần ta có thể trở nên tham lam và quên mất trách nhiệm, dẫn đến việc phạm tội trộm cắp.
Khi mượn đồ của người khác, phải hỏi trực tiếp chủ sở hữu. Nếu không, việc lấy mà không hỏi được coi là trộm cắp. Do đó, chúng ta cần chấp nhận và hiểu rằng mọi thứ cần sự đồng ý của chủ sở hữu trước khi có thể mượn.
Vì vậy, trong cuộc sống, đừng quá tham lam về tiền bạc và của cải. Đừng nghĩ rằng không làm mà có ăn, vì cuối cùng bạn sẽ phải trả giá đắt vì những hành động không đạo đức của mình. Chỉ khi tự mình kiếm được tiền, kiếm được của, thì nó mới có ý nghĩa và đáng quý.
Theo quy định của Phật giáo, trụ trì không có quyền sử dụng tài sản chung của tự viện và chư tăng mà không có sự đồng ý từ toàn thể chư tăng. Mọi quyết định cần được bàn bạc cẩn thận.
Nói một cách rõ ràng, các nhà sư không được phép chuyển nhượng đồ từ chùa trừ những trường hợp có ý nghĩa giúp đỡ người khác.
Trong một số tình huống đặc biệt như chiến tranh, đói kém, các nhà sư sử dụng tài sản trong chùa để giúp đỡ người dân thường không gây ra vấn đề gì.
Việc không trộm cắp nhằm bảo đảm sự công bằng và thúc đẩy tinh thần không tham lam, không ích kỷ.
Không trộm cắp nhằm hướng tâm con người đi vào sự không tham lam, không ích kỷ, và công bình.