blogradio.vn - Những đêm dài ở nơi đó, một viện dưỡng lão dành cho người già, Hà tự hỏi, có bao nhiêu nỗi mong chờ giống như của bà Sáu, của những đêm dài chờ mong như thế.
Người ta thường nói, chỉ khi thức đêm mới cảm nhận được đêm dài. Hà đã chứng kiến nhiều đêm thật dài với nhiều người, với những nỗi mong chờ khác nhau nhưng đều kéo dài trong nhiều ngày, tháng và năm.
Trong bài phóng sự này, Hà muốn chia sẻ những nỗi mong chờ của mọi người, để mọi người cùng đồng cảm và thấu hiểu, và nhận ra mình trong đó một cách nhỏ bé. Những câu chuyện về bốn nỗi mong chờ của bốn con người, bốn cuộc sống khác nhau có thể khiến mọi người bất ngờ nhận ra mình cũng đang chứa đựng trong đó.
Chị Ba, hàng xóm của Hà, thường gọi là chị Ba một cách thân mật. Chị Ba kể về những đêm dài trong bệnh viện, những đêm vô cùng dài và lạnh lẽo. Mỗi lần nhập viện là mất đi mấy tháng, chạy thận. Chị Ba thường mong đêm qua nhanh, mong được ra viện sớm.
Chị Ba nói về những đêm trong bệnh viện là những đêm dài với chị. Chị cảm nhận được mùi thuốc, mùi đau đớn, mùi hơi lạnh của đêm. Chị thường canh thâu mong cho nhanh hết bệnh, mong đêm qua nhanh để trở về với gia đình.
Hà nhớ mãi tiếng thở dài đầy ưu phiền của chị Ba, khi chị nói với Hà với giọng buồn, tự hỏi liệu những đêm dài chị trải qua có thấu hiểu được nỗi lòng chị không, có thấu hiểu được mong chờ khỏe mạnh của chị không.
Hà đến một viện dưỡng lão và chứng kiến nhiều cảnh đời, nhiều cuộc sống khác nhau. Hình ảnh bà Sáu, một người cao tuổi với mái tóc trắng như tuyết, vẫn đi lại khỏe mạnh, luôn mong chờ con đến thăm. Hà cảm thấy xót xa khi nghĩ về nỗi mong chờ của bà.
Những đêm dài ở viện dưỡng lão, Hà tự hỏi có bao nhiêu người giống như bà Sáu, chờ đợi trong những đêm dài như vậy.