
Một con người ở tuổi mười ba có thể làm gì? Chưa, có lẽ ở tuổi đó chúng ta chưa có khả năng làm được gì cả, thậm chí chưa suy nghĩ về tương lai. Nếu một tai họa bất ngờ ập đến với bạn ở tuổi mười ba, bạn sẽ phản ứng thế nào? Vùng vẫy, đấu tranh để thoát khỏi hoàn cảnh đó bằng bản năng tồn tại của mình?
Nói cách khác, đó là sức mạnh được Tạo hóa “lập trình” cho mỗi con người. Từ khi còn trong bụng mẹ, chúng ta đã đấu tranh bằng cách đẩy, đạp để cho mẹ biết rằng chúng ta vẫn còn sống. Khi mới sinh ra, ta đã khóc, giãy đạp để thoát khỏi chiếc tã bẩn, thoát khỏi cảm giác đói, thoát khỏi sự cô đơn.
Rồi chúng ta đấu tranh với hệ thống cơ gân chưa hoàn thiện của mình để đứng dậy, để bò, ngồi, và tự đi bằng hai chân. Tiếp tục những cuộc đấu tranh vô thức cho đến khi đủ lớn để có thể đấu tranh một cách có ý thức trước những thách thức giăng mắc trong cuộc sống.
Nhưng bạn có thể chịu đựng được bao lâu khi những góc khuất của số phận không chỉ không mở ra mà còn ngày càng trở nên chật chội hơn? Bạn sẽ vượt qua những góc khuất đó bằng cách nào?

Tôi từng là một đứa trẻ khỏe mạnh, dễ thương, vô tư, thích chơi, chỉ cần chạm đất là nhảy tung tăng. Tuổi thơ của tôi trôi qua trong làn gió và những trò chơi dại dột. Những ngày đến trường của tôi đầy sách vở và một thế giới văn chương huyền diệu mà tôi tự mình khám phá qua những lúc đọc lén tủ sách của ông nội. Chưa có điều gì khiến tôi phải suy tư.
Tôi vui vẻ trải qua tuổi thanh xuân mà không hề nuối tiếc những khoảnh khắc thần tiên ấy. Rồi tôi tiến vào tuổi dậy thì, nhìn thấy bản thân ở giai đoạn tuổi mới lớn. Mọi cảm xúc đang nảy nở, mở ra trong lòng.
Nhưng đột nhiên, sự bình yên tan biến, chôn vùi cả tính cách hồn nhiên. Mọi cảm xúc mới mẻ, đẹp đẽ cũng biến mất ngay. Cuộc sống của tôi trì trệ trước những lựa chọn đầy hy vọng rẽ sang hướng 180 độ, rơi vào nỗi sâu thẳm của tuyệt vọng. Tôi gục ngã. Trống rỗng. Không hy vọng.
Những áp lực của số phận đôi khi làm tôi hoảng sợ đến mức tưởng chừng như tôi sẽ không bao giờ thấy ánh sáng của những ngày tương lai, chỉ muốn nằm yên đóng lại mọi thứ. Có những lúc cảm giác tuyệt vọng tràn ngập toàn bộ không gian của tôi, làm mất đi những nguồn lực tôi tìm thấy trong cuộc sống. Có những lúc cả thế giới của ước mơ của tôi co lại, chỉ còn một ước nguyện duy nhất: có thể hít thở bình thường, dù chỉ một lần. Chỉ vậy thôi!
Tôi không chấp nhận những đau khổ. Tôi không quen với sự đau khổ, nỗi buồn và cảm giác cô đơn. Tôi không chọn những điều không may mắn đó cho cuộc sống của mình, và tôi càng không hề tìm kiếm chúng. Thay vào đó, chúng tự nhiên tới gần tôi. Tôi đóng mắt chờ chúng trôi qua, nhưng điều đó không bao giờ xảy ra.

Tôi đã chờ đợi, chờ đợi đủ lâu chỉ để thấy chúng ngày càng hắc hơi, ngày càng chiếm ưu thế, rình rập và chờ đợi thời điểm tôi buông xuôi. Tôi không được phép chọn kẻ thù, chỉ có thể chọn cách đối mặt hoặc không. Trong những thời điểm khó khăn nhất, tôi phải dựa vào một lời mệnh nghiêm khắc và nghiêm túc nhất từ sâu trong trái tim mình: không được gục ngã!
Những người theo dõi cuộc hành trình tôi đấu tranh với số phận nghiệt ngã đều cho rằng tôi đã chiến thắng. Có thể là quá sớm để kết luận đó là kết quả cuối cùng của cuộc chiến dài với kẻ thù nặng ký tên là số phận. Khi cuốn sách này đến tay bạn, tôi tin rằng ít nhất là tôi đã chiến thắng từng bước và chiến thắng những bước quan trọng trong cuộc đấu tranh đó.
Ít nhất, tôi đã sống đến ngày hôm nay để khẳng định với các bạn về sự quan trọng của thái độ đấu tranh, những gian khổ của hành trình vượt lên số phận, và những phần thưởng không thể đo bằng cho sự kiên nhẫn, bền bỉ, và quyết tâm để sống.
Những ai đã trải qua những cuộc đấu tranh tương tự như tôi đã và đang trải qua có thể dễ dàng đồng ý rằng phần thưởng lớn nhất của quá trình vượt lên khó khăn là ý thức sâu sắc về giá trị của cuộc sống, hoặc còn gọi là lòng yêu đời.
Trong cuốn sách này, tôi chân thành kể về hành trình vượt khó của mình. Cuộc sống luôn đầy những thách thức, khó khăn không lường trước. Nếu cuộc sống của bạn đang trôi qua êm đềm, bình yên, thì việc đọc cuốn sách này chỉ là để giết thời gian không hơn. Nhưng một ngày nào đó, nếu số phận từ chối ban tặng cho bạn những điều tốt lành, lấy đi hạnh phúc, lạc quan, niềm tin và hy vọng, thì câu chuyện của tôi có thể mang lại điều gì đó quý giá hơn sự an ủi.
Không gục ngã là câu chuyện của tôi và tôi hy vọng khi bạn đọc xong cuốn sách này, bạn sẽ bắt đầu viết tiếp những câu chuyện không gục ngã trong hành trình sống độc đáo của mỗi người.
Theo Không gục ngã - Tạ Bích Lan