Tác Phẩm Tây Du Ký Vẫn Chứa Đựng Nhiều Bí Ẩn Chưa Lộ Hết
Khởi Đầu Của Đường Tăng Trong Tây Du Ký
Cuộc Sống Đầy Khó Khăn Của Đường Tăng
Thân Thế Bất Phàm Của Đường Tăng
Khám Phá Hành Trình 81 Kiếp Nạn Của Đường Tăng

Dù là đệ tử của Phật Tổ, khi phạm tội vẫn phải chịu trách nhiệm như bất kỳ ai khác.
Kiếp trước, là đồ đệ của Như Lai, tu vi hàng vạn năm, đến mức yêu quái tin rằng ăn thịt Đường Tăng có thể trường sinh.
Ngoài Phật Tổ Như Lai, chỉ có Quan Thế Âm và Trấn Nguyên Đại tiên biết thân thế thực sự của Đường Tăng.
Mô tả về Kim Thiền Tử trong Tây du ký
Trong hồi thứ 12, Bồ Tát và Mộc Xoa đi dự lễ Đại hội thủy lục để kiểm tra phúc đáng của Kim Thiền Tử.
Trong hồi thứ 24, thầy trò Đường Tăng được mời đến cung Di La trên Thương Thanh Thiên nghe giảng về 'Hỗn nguyên đạo quả'.
Khi đi, mang theo 46 đệ tử và dặn 2 đệ tử Thanh Phong, Minh Nguyệt: 'Một cố nhân sắp đến, hai con phải tiếp đón nồng hậu, mời ngài xơi nhân sâm để tỏ tình cố cựu.'
Tại Thái Ất huyền môn, sư phụ quen biết vị hòa thượng là Kim Thiền Tử chuyển sinh, đệ tử thứ hai của Phật Như Lai.
Ngô Thừa Ân viết: Núi này có yêu tinh, khi Hành Giả ra đi, con yêu quái hỏi: 'May quá! Mấy năm nay người ta thường nói về lão hòa thượng nhà Đường. Lão vốn là Kim Thiền Tử, ăn được thịt của lão sẽ sống lâu.'
Trong hồi thứ 100, Như Lai tiết lộ: 'Kim Thiền Tử, đồ đệ thứ hai của ta, do không chịu nghe thuyết pháp, đày linh hồn xuống cõi phương Đông. Nay mừng đã quy y, ta gia phong cho chính quả chức to là Chiên Đàn Công Đức Phật.'
Ý nghĩa thực sự về Đường Tăng - Kim Thiền Tử
Tác giả cho rằng, Kim Thiền Tử là biểu tượng của Đường Tăng, truyền nhân của Thiền. Thiền tông Trung Quốc truyền nhập từ Phật Tổ tại Linh Sơn, trải qua nhiều đời truyền sau, cuối cùng do Đạt Ma Sư Tổ truyền nhập vào Trung Quốc, trở thành tông phái lớn nhất trong Phật giáo Trung Quốc.
Đường Tăng là hóa thân của Kim Thiền Tử, Kim Thiền Tử biểu tượng cho sự dung hợp cao độ của Thiền, Nho, và Đạo.

Trong lịch sử, pháp sư Huyền Trang lấy được Tam tạng chân kinh, một bước quan trọng trong thành công của Phật giáo Trung Quốc.
Pháp sư Huyền Trang được Đường Thái Tông ca ngợi: 'Gió thông trăng nước chẳng sánh vẻ hào hoa; ngọc sáng móc tiên khó so bề cốt cách.'
Sau khi biết Huyền Trang bị bệnh, Đường Cao Tông phái ngự y cứu chữa. Sau khi ông qua đời, Cao Tông thương tiếc: 'Trẫm mất quốc bảo rồi'.
