Đoạn trích Nỗi thương mình Trích từ câu 1229 đến câu 1248, Truyện Kiều

Buzz

Các câu hỏi thường gặp

1.

Tại sao đoạn trích 'Nỗi thương mình' trong Truyện Kiều lại phản ánh sự đau lòng về số phận của Thúy Kiều?

Đoạn trích 'Nỗi thương mình' phản ánh sự đau lòng của Thúy Kiều vì cô phải đối mặt với số phận nghiệt ngã, bị lừa vào nhà chứa của mụ Tú Bà. Sự đau đớn này thể hiện qua việc Kiều cảm thấy mình bị cuốn vào vòng xoáy không lối thoát, mất đi quyền làm chủ cuộc đời, từ đó thể hiện niềm thương cảm sâu sắc về bản thân.
2.

Đoạn trích 'Nỗi thương mình' thể hiện những đặc điểm nghệ thuật gì trong tác phẩm Truyện Kiều của Nguyễn Du?

Đoạn trích 'Nỗi thương mình' sử dụng nghệ thuật đối xứng, kỹ thuật miêu tả hình ảnh sinh động, đồng thời tạo ra sự đối lập giữa cuộc sống tươi đẹp và bi kịch của Thúy Kiều. Nguyễn Du cũng sử dụng ngôn từ sắc sảo, thể hiện niềm đau xót, thương cảm sâu sắc của nhân vật, mang đậm chất nhân đạo trong văn học.
3.

Nguyễn Du đã sử dụng những kỹ thuật nghệ thuật nào để làm nổi bật nhân cách của Thúy Kiều trong đoạn trích 'Nỗi thương mình'?

Nguyễn Du sử dụng kỹ thuật đối xứng để tạo ra sự tương phản giữa hình ảnh vẻ đẹp và số phận đau khổ của Thúy Kiều. Qua đó, nhân cách của Kiều được thể hiện rõ ràng, từ sự kiên cường phản kháng đến nỗi xót xa khi bị lừa dối. Nghệ thuật này giúp khắc họa sâu sắc tâm trạng và số phận của nhân vật.
4.

Đoạn trích 'Nỗi thương mình' trong Truyện Kiều có liên quan gì đến tư tưởng nhân đạo của Nguyễn Du?

Đoạn trích 'Nỗi thương mình' thể hiện tư tưởng nhân đạo của Nguyễn Du, khi ông đặt ra câu hỏi về giá trị nhân cách của con người và sự tôn trọng đối với những số phận bất hạnh. Kiều, với sự thông minh và kiên cường, vẫn bị cuốn vào hoàn cảnh bi đát, phản ánh sự đồng cảm sâu sắc của tác giả đối với người phụ nữ trong xã hội phong kiến.
5.

Đoạn trích 'Nỗi thương mình' trong Truyện Kiều thể hiện sự đau xót của Thúy Kiều như thế nào?

Sự đau xót của Thúy Kiều được thể hiện qua cảm giác cô đơn, bi thương và tự thương mình khi phải chịu đựng cảnh đời đầy bất công. Khi nhìn nhận số phận của mình, Kiều cảm thấy mình giống như hoa rơi giữa đường, không được ai yêu thương, và cuối cùng phải chấp nhận một thực tế tàn nhẫn mà cô không thể thay đổi.