1. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Đường về quê mẹ - Mẫu số 1
Trong bài thơ 'Đường về quê mẹ', Đoàn Văn Cừ đã khắc họa một bức tranh tình cảm và hùng vĩ về quê hương và người mẹ. Bài thơ bắt đầu với tiếng gọi thân thương 'u tôi', thể hiện tình yêu và lòng kính trọng sâu sắc. Nhân vật 'tôi' hồi tưởng về những chuyến thăm quê trong mỗi mùa xuân, khi mẹ dẫn về quê ngoại. Con đường về quê đã gắn bó sâu đậm với những hình ảnh thân thuộc như hàng liễu, rừng đề, bầu trời trong xanh và dòng sông uốn lượn. Cảnh vật và công việc của người dân, từ cánh đồng mía đến công việc trồng ngô, tạo nên một khung cảnh sống động. Đặc biệt, hình ảnh của 'u tôi' với vẻ đẹp của tuổi thanh xuân, dù đã lớn tuổi, hiện lên thật hiền hòa và quyến rũ. Từ đôi mắt sáng đến làn môi hồng, hình ảnh của mẹ luôn làm lòng 'tôi' xao xuyến. Ký ức về mẹ và những người quen gặp trên đường khiến 'tôi' vừa tự hào vừa xót xa, khi phải trở về một mình. Bài thơ đã diễn tả trọn vẹn lòng yêu quê hương và mẹ.
2. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Đường về quê mẹ - Mẫu số 2
Bài thơ 'Đường về quê mẹ' khơi gợi nhiều cảm xúc sâu lắng trong lòng người đọc. Qua sáu khổ thơ, tác giả đã diễn tả tình yêu quê hương và nỗi nhớ mẹ một cách chân thành. Bài thơ mở đầu bằng tiếng gọi thân thiết 'U tôi', gợi sự gắn bó và tình cảm. Tác giả hồi tưởng về những kỷ niệm tuổi thơ mỗi khi mùa xuân đến, khi mẹ dẫn về quê. Con đường về quê hiện lên với những hình ảnh quen thuộc như dòng liễu, mây trắng, và sông dài. Cảnh vật thiên nhiên đẹp đẽ với cánh đồng mía và những người nông dân làm việc chăm chỉ. Hình ảnh của 'U tôi' dù đã già nhưng vẫn giữ được nét thanh xuân với thúng cắp bên hông, đội nón lá, đeo khuyên vàng, và mặc áo yếm thắm cùng áo nâu. Tuổi tác không làm giảm đi vẻ đẹp của bà với đôi mắt sáng, môi hồng và má đỏ tươi. Hai khổ thơ cuối truyền tải nỗi lòng của 'tôi' về mẹ, khi gió chiều mờ mịt làm hình ảnh của mẹ lẫn vào sự mơ hồ, khiến tác giả phân vân giữa bóng dáng của mẹ và một cô gái trẻ. Trên con đường về quê, 'tôi' gặp những người quen và nghe lời khen về mẹ, khiến lòng tự hào trào dâng.
3. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Đường về quê mẹ - Mẫu số 3
Bài thơ 'Đường về quê mẹ' là một tác phẩm đầy hoài niệm, kể về những kỷ niệm đẹp đẽ khi cùng mẹ về quê ngoại. Mỗi mùa xuân, mẹ lại đưa con trở về quê của mẹ. Bước chân của mẹ và con dẫn dắt qua cảnh vật thiên nhiên và con người quê ngoại. Mùa xuân mang đến khung cảnh tuyệt mỹ với dòng liễu, sông trắng, cồn xanh và bãi tía. Cảnh vật sống động và hài hòa tạo nên một bức tranh thôn quê rực rỡ. Con người bận rộn với công việc thường ngày như xới cà và gặt ngô trên cánh đồng, mang đến cảm giác yên bình và ấm áp. Quê ngoại hiện lên qua những cảm nhận của người con như một vùng đất đầy kỷ niệm đẹp. Nhân vật trung tâm là mẹ, người phụ nữ xinh đẹp và tốt bụng. Hình ảnh mẹ với khuyên vàng, yếm thắm, áo nâu, đôi mắt sáng và môi hồng tạo nên ấn tượng sâu sắc. Nhờ lời khen từ người dân quê, mẹ hiện lên với phẩm chất hiền hậu và dễ mến. Dù đã sống xa quê, mẹ vẫn không quên đường về quê ngoại. Bài thơ thể hiện niềm vui và tự hào của người con về vẻ đẹp và phẩm chất của mẹ.
4. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Đường về quê mẹ - Mẫu số 4
Trong bài thơ 'Đường về quê mẹ' của Đoàn Văn Cừ, những dòng thơ mở ra một cuộc hành trình trở về quê hương đầy cảm xúc. Mỗi câu thơ như những mảnh ghép sắc màu, tạo nên hình ảnh sống động và quyến rũ. Điều này không chỉ làm người đọc trầm trồ trước vẻ đẹp thiên nhiên mà còn cảm nhận được tình yêu thương chân thành của một người con đối với mẹ. Mỗi mùa xuân, mẹ dẫn con trở về quê ngoại, và những hình ảnh thiên nhiên hùng vĩ dần hiện ra trước mắt con. Mùa xuân hiện lên với hoa nở, sông trong xanh, cát trắng và cánh đồng xanh mướt, tất cả tạo nên một bức tranh thôn quê hài hòa. Những hình ảnh này không chỉ đẹp mà còn mang đến cảm giác bình yên. Quê ngoại là một vùng đất đầy kỷ niệm êm đềm và thơ mộng. Nhân vật trung tâm là mẹ, người phụ nữ xinh đẹp với khuyên vàng, yếm thắm, áo nâu, đôi mắt sáng và môi hồng. Mẹ hiện lên quyến rũ và đẹp như thời con gái, và được người dân quê khen ngợi với tính cách hiền hòa. Dù đã sống xa quê, mẹ vẫn giữ tình yêu và ghi nhớ quê ngoại. Bài thơ không chỉ phản ánh tình mẫu tử mà còn thể hiện niềm tự hào của người con với vẻ đẹp và phẩm chất của mẹ. Mỗi lần về quê cùng mẹ, lòng con luôn tràn đầy niềm vui và háo hức.
5. Đoạn văn cảm nhận bài thơ Đường về quê mẹ - Mẫu số 5
Bài thơ 'Đường về quê mẹ' lột tả những kỷ niệm quý giá của người con về những chuyến trở về quê ngoại cùng mẹ. Trong những ký ức tuyệt đẹp đó, mỗi mùa xuân, mẹ lại dẫn con về quê của bà. Bước chân mẹ dẫn dắt con, cảnh vật thiên nhiên và cuộc sống quê ngoại hiện ra với những đồng hoa nở rộ, con sông trắng xóa, bãi cát mịn màng, và cánh đồng xanh mướt. Cảnh vật mùa xuân hòa quyện trong sắc màu tươi sáng, tạo nên một bức tranh thôn quê hài hòa. Người dân đang bận rộn với công việc đồng áng như cày cấy và làm ruộng. Tất cả tạo nên một không gian yên bình và ấm áp. Quê ngoại trở thành một miền ký ức êm đềm và thơ mộng trong lòng người con. Mẹ, với vẻ đẹp và sự tốt bụng, là nhân vật trung tâm. Hình ảnh mẹ với khuyên vàng, yếm thắm, áo nâu, đôi mắt sáng và môi hồng vẫn in sâu trong tâm trí con. Mẹ đẹp quyến rũ như thời con gái, khiến con thốt lên ngạc nhiên: 'Trông mẹ như một cô gái'. Lời khen ngợi từ người dân quê làm nổi bật nét hiền hòa của mẹ. Dù đã sống xa quê, mẹ không bao giờ quên con đường về quê ngoại. Bài thơ không chỉ diễn tả niềm vui và háo hức của người con mà còn thể hiện tình yêu và niềm tự hào đối với vẻ đẹp và phẩm chất của mẹ.