Cuốn Dế Mèn phiêu lưu kí được xuất bản lần đầu vào năm 1941, là tác phẩm nổi bật và được yêu thích nhất của tác giả Tô Hoài dành cho các em thiếu nhi. Truyện gồm mười chương, kể về cuộc phiêu lưu của nhân vật chính là Dế Mèn. Bài văn mẫu lớp 6: Kể lại một sự kiện từ Bài học đường đời đầu tiên sẽ được học trong môn Ngữ văn. Mytour hôm nay sẽ chia sẻ Bài văn mẫu lớp 6: Kể lại một sự kiện từ Bài học đường đời đầu tiên

Tài liệu này bao gồm 5 đoạn văn mẫu để hỗ trợ cho các em học sinh lớp 6. Mời các bạn học sinh cùng xem ngay sau đây.
Trình bày lại một sự việc từ Bài học đường đời đầu tiên của Dế Mèn
Mẫu văn số 1
Sau khi Dế Choắt qua đời, tôi đã chôn xác cậu ấy trong một vùng cỏ bao quanh. Tôi đứng trước mộ suy nghĩ lâu dài. Dế Choắt thật đáng thương vì đã chịu tội thay tôi. Lúc này, tôi nhận ra việc làm của mình thật ngớ ngẩn. Tôi nhớ lại lời dặn của Choắt trước khi ra đi: “Sống mà tồn tại bất lương, không biết nghĩ suy, sớm muộn cũng sẽ gánh hậu quả”. Có lẽ, đây là bài học đầu đời mà tôi nhận được.
Mẫu văn số 2
Một ngày nọ, tôi nhìn thấy chị Cốc bay lên từ dưới mặt nước, đến gần hang của tôi. Với tính nghịch ngợm, tôi định trêu chọc chị. Tôi rủ Dế Choắt cùng tham gia nhưng nó lại không dám. Tôi đã mắng Dế Choắt và định trêu chọc chị Cốc. Khi chị Cốc quay lại phía cửa hang, tôi liền lên tiếng trêu chọc. Chị Cốc bị hoảng hốt và hầu như bay đi. Sau đó, chị Cốc quay lại hỏi tôi. Tôi nhanh chóng trốn vào hang, tức giận nằm xuống và chạy chân ngõ ngách. Tôi nghĩ trong lòng: “Nếu chị tức, thì cứ tức đi, nhưng dù sao thì mày cũng không thể thực hiện được ý định của mày”. Tôi cảm thấy rất vui vẻ nhưng không biết rằng tai họa đang đến gần.
Mẫu văn số 3
Khi nhìn thấy chị Cốc, tôi nảy ra ý định trò vui và gọi Dế Choắt chơi cùng. Nhưng Dế Choắt là một người rất sợ hãi nên nó cầu xin tôi đừng trêu chọc chị. Tôi không để ý và tiếp tục trêu chọc chị Cốc. Nghe tiếng trêu, chị ta trợn tròn mắt, giương cánh lên như chuẩn bị đánh nhau. Khi đó, tôi sợ hãi nên vội chui vào hang, nằm trên giường khểnh. Tôi không nghĩ rằng Dế Choắt sẽ chịu hậu quả thay cho mình.
Mẫu văn số 4
Sau khi chị Cốc bay đi, tôi mới lẻ loi đi lên. Khi nhìn thấy tôi, Dế Choắt rất đau khổ và khóc lóc. Sau một lúc, cậu ấy không đứng lên được nữa, nằm lì bên đó. Thấy vậy, tôi giật mình, nâng đầu Choắt lên. Tôi rất hối hận, bởi chính tôi đã gây ra tất cả điều này. Choắt đã khuyên tôi nên từ bỏ tính hung hăng, kiêu ngạo vì sớm muộn sẽ gặp họa. Sau đó, Choắt không thở nữa, tôi rất tiếc nuối. Tôi chôn Choắt ở một vùng cỏ xung quanh. Tôi đắp một cái mộ lớn cho cậu. Tôi đứng lặng im lâu, suy nghĩ về bài học đầu đời của mình.
Trình bày lại một sự việc từ Bài học đường đời đầu tiên của Dế Choắt
Mẫu văn số 1
Một ngày nọ, Dế Mèn đến nhà tôi chơi. Anh ta nhìn quanh và phê phán căn nhà của tôi là luộm thuộm, bừa bộn. Anh còn đe dọa rằng nếu có kẻ xấu nào xâm nhập vào, tôi sẽ gặp nguy hiểm. Tôi rất sợ hãi và buồn bã khi phải giải thích rằng tôi yếu đuối, không đủ sức để đào tổ. Tôi xin anh Dế Mèn giúp tôi đào một cái hang sang bên nhà anh để sử dụng khi tối tắt lửa đèn. Tuy nhiên, trước khi tôi nói hết, anh ta vẫn cứ khinh thường và xì hơi rõ ràng, chỉ trích tôi có mùi như mèo, khiến anh ta không chịu nổi. Sau đó, anh ta đi mà không quan tâm đến tôi. Tôi cảm thấy buồn bã và bất lực, không dám nói thêm gì.
Mẫu văn số 2
Tôi đang đứng loay hoay ở cửa hang thì bị chị Cốc phát hiện. Chị ta tức giận hỏi tôi đã nói gì. Tôi biết Dế Mèn là người đã trêu chọc chị, nhưng không dám nói nhiều, chỉ đáp lại chị rằng tôi không nói gì cả. Tôi cố gắng rút lui vào nhà, nhưng chị Cốc đã lao tới gần. Mỏ của chị nhọn như mũi sắt, đâm thẳng xuống đất. Tôi chậm chạp nên bị đâm hai cái mỏ vào người, cảm thấy rất đau. Sau đó, chị Cốc như đã hết giận, vỗ cánh bay đi. Lúc đó, tôi nhìn thấy Dế Mèn bò ra từ hang. Nhìn thấy anh ta, tôi khóc lóc thảm thiết. Anh hỏi tôi nhưng tôi không còn đủ sức trả lời. Nghe lời hối hận của Dế Mèn, tôi cố dùng sức cuối cùng để khuyên anh không nên giữ thói hung hăng, bạo lực nữa.
Đoạn văn mẫu số 3
Hàng xóm của tôi là anh Dế Mèn, rất khỏe mạnh và cường tráng. Khác biệt so với anh ấy, tôi thì gầy yếu. Một ngày nọ, anh Dế Mèn sang nhà tôi chơi. Anh ta nhìn quanh và phê bình nhà tôi là lộn xộn và bừa bãi. Anh ta còn đe dọa rằng nếu có ai xâm nhập vào tôi sẽ bị nguy hiểm. Tôi rất sợ hãi, và nhanh chóng nhờ anh đào một cái hố sang nhà anh để sử dụng khi tối tắt đèn, để tránh bị bắt nạt. Nhưng ngay sau khi nói xong, anh Dế Mèn đã cười chê và từ chối tôi. Sau khi nói xong, anh ấy quay về nhà. Tôi cảm thấy rất đau khổ và bất lực, nhưng không dám nói gì thêm.
Trình bày lại một sự việc từ Bài học đường đời đầu tiên - Chị Cốc
Đoạn văn mẫu số 1
Khi tôi đang uống nước, bỗng nghe thấy tiếng hát: “Cò và Vạc, cùng với Con Nhông/ Ba con đều béo phì, bạn vặt lông của ai?/ Vặt lông của Cốc cho tôi/ Tôi nấu, tôi nướng, tôi xào, tôi ăn.” Ban đầu, tôi hơi hoảng sợ, nhưng sau khi tỉnh táo lại, tôi vừa trợn mắt, vừa giương cánh lên, đi và hỏi xem ai vừa cạnh khuôn mặt của tôi. Đột nhiên, tôi thấy một chú dế đang vật lộn ở cửa hang. Tôi lại gần hỏi, thì nó bay đi. Tức giận, tôi đánh mấy nhát về phía nó. Tôi tức giận và rỉa lông cánh của nó một lúc, sau đó nó bay xuống đầm nước.
Đoạn văn mẫu số 2
Gần đây, khi trời mưa lớn và nước dâng trên các hồ ao, tôi đến đó kiếm thức ăn. Bỗng nghe tiếng hát: “Cò và Vạc, cùng với Con Nhông/ Ba con đều béo phì, bạn vặt lông của ai?/ Vặt lông của Cốc cho tôi/ Tôi nấu, tôi nướng, tôi xào, tôi ăn”. Ban đầu tôi sợ hãi, nhưng sau khi tỉnh táo lại, tôi biết đó là lời trêu ghẹo. Tôi tức giận, đi vừa hỏi lớn, và nhận ra là một chú dế đang loay hoay ở cửa hang. Tôi lại gần hỏi, nhưng nó bay đi. Tức giận, tôi đánh dế và rỉa lông cánh một lúc rồi bay đi xuống đầm nước.
Đoạn văn mẫu số 3
Trời mưa lớn, nước tràn đầy các hồ ao xung quanh. Các loài vật hướng về đó để uống nước và kiếm thức ăn. Tôi cũng đến đây kiếm ăn. Bỗng nghe tiếng hát: “Cò và Vạc, cùng với Con Nhông/ Ba con đều béo phì, bạn vặt lông của ai?/ Vặt lông của Cốc cho tao/ Tao nấu, tao nướng, tao xào, tao ăn”. Ban đầu tôi hoảng sợ, nhưng sau khi bình tĩnh lại, tôi biết đó là lời trêu ghẹo. Tôi tức giận, đi vừa hỏi lớn, và nhận ra một chú dế đang loay hoay ở cửa hang. Tôi lại gần hỏi, nhưng nó bay đi. Tức giận, tôi đánh dế và rỉa lông một lúc rồi bay đi.