Đề bài: Đoạn văn tận hưởng cảm xúc khổ cuối trong Bài thơ Bếp lửa
1. Nét đẹp tâm linh
2. Khám phá Bài mẫu số 1
3. Bài mẫu số 2
4. Bài mẫu số 3
Đoạn văn nhận định về phần khép cuối của bài thơ Bếp lửa
I. Bài phân tích Đoạn văn cảm nhận khổ cuối bài Bếp lửa (Phiên bản mới)
1. Khởi đầu
Chào đón độc giả vào thế giới của tác giả Bằng Việt, tác phẩm thơ 'Bếp lửa' và khám phá nét đặc sắc ở phần cuối của bài thơ.
2. Phần thân
- Bối cảnh: Xa xứ quê.
- Cuộc sống của người cháu: Tràn đầy với những điều mới mẻ, niềm vui mới:
+ 'Khói trăm tàu', 'Lửa trăm nhà', 'Niềm vui trăm ngả' : Mô tả những trải nghiệm thú vị và hạnh phúc mà cháu trải qua. Cuộc sống mới mà cháu đã trải nghiệm.
+ Chữ 'trăm' ở đây nhấn mạnh sự đầy đủ và mới lạ.
- Tâm trạng của người cháu:
+ Nỗi nhớ về bà không nguôi không dứt.
+ Trong khoảnh khắc sâu thẳm của ký ức, bà cùng bếp lửa mãi giữ một góc khuất đặc biệt trong trái tim cháu.
+ Câu hỏi tự hỏi nhẹ nhàng: 'Bà đã bật bếp lên chưa, sớm mai?'.
- Nghệ thuật thơ:
+ Sử dụng thể thơ 7 chữ.
+ Kỹ thuật điệp ngữ, liệt kê, và ẩn dụ.
+ Kết hợp kể chuyện, miêu tả, và biểu cảm.
3. Phần Kết luận:
Đặt ra giá trị của khổ thơ, làm nổi bật tầm quan trọng của bài thơ.
II. Những đoạn văn cảm nhận khổ cuối bài Bếp lửa xuất sắc nhất
1. Đoạn văn cảm nhận khổ cuối bài Bếp lửa, mẫu 1 (Chuẩn)
Trong khổ cuối bài thơ 'Bếp lửa', nhà thơ Bằng Việt tài tình dẫn dắt độc giả đến với một thế giới của kí ức:
'Giờ cháu đã bước ra xa, nơi có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng lòng chẳng bao giờ quên nhắc nhở:
Sớm mai này bà đã bật bếp lên chưa?'
Trong những hồi ức, người cháu trở về hiện tại, xa lìa bà, xa quê nhà để học tập ở một nơi xa lạ. Hình ảnh ẩn dụ với 'Ngọn khói trăm tàu', 'lửa trăm nhà', 'niềm vui trăm ngả' chỉ những trải nghiệm mới mẻ, thú vị bên ngoài khi xa lạ với vòng tay thân thuộc của bà. Ở nơi xa, dù có niềm vui lớn nhưng cháu không bao giờ quên hình bóng bà, về những ngày tháng bên bà. Trong kí ức sâu thẳm, hình ảnh bà và những kỷ niệm tuổi thơ giữ vững một vị trí đặc biệt trong trái tim. Trong tâm hồn cháu, câu hỏi nhẹ nhàng đầy tình cảm: 'Sớm mai này bà đã bật bếp lên chưa?'. Khổ thơ cuối cùng thể hiện tình cảm nhớ thương và đầy xúc động của người cháu dành cho bà. Tình cảm ấy luôn trào dâng, mãnh liệt, và lớn lên theo năm tháng. Đoạn thơ còn là lời nhắn nhủ đến mọi người: cần trân trọng tình cảm gia đình, quý trọng những khoảnh khắc bên người thân yêu.
2. Đoạn văn cảm nhận khổ cuối bài Bếp lửa, mẫu 2 (Chuẩn)
Khổ thơ cuối bài thơ 'Bếp lửa' là tiếng thổn thức tự tâm của tác giả - một người cháu xa quê, rời bỏ vòng tay thân thuộc của bà để khắc sâu những dấu ấn của cuộc sống mới.
'Giờ cháu đã bước chân ra xa. Có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng lòng chẳng bao giờ quên nhắc nhở
- Sớm mai này, bà đã đốt lên bếp chưa?'
Từ điệu 'trăm' cùng với phép liệt kê và ẩn dụ 'khói trăm tàu, lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả' thể hiện sự phong phú và quý giá của những trải nghiệm mà người cháu đã trải qua khi xa quê. Tại nơi đó, bên cạnh những cảm xúc mới, niềm vui mới, mà tưởng chừng như sẽ làm dịu đi nỗi nhớ về bà, trong tâm hồn cháu vẫn hiện hữu hình bóng bà với bếp lửa quen thuộc, nơi giữ gìn những tình cảm ấm áp của bà. Sự chân thành, những kí ức không nguôi, và sự tôn kính của người cháu dành cho bà được thể hiện qua câu hỏi nhẹ nhàng ở cuối bài: Sớm mai này, bà đã đốt lên bếp chưa? Nhớ về bà không chỉ là nhớ về kí ức tuổi thơ tươi đẹp mà còn là nhớ về gia đình, quê hương. Sự kết hợp giữa kể chuyện, miêu tả và biểu lộ cảm xúc, khổ thơ cuối cùng như một lá thư tâm sự nhẹ nhàng nhưng sâu sắc, những câu thơ cuối cùng như những nốt nhạc nhẹ nhàng, truyền đạt đầy ân tình của người viết.
3. Đoạn văn cảm nhận khổ cuối bài Bếp lửa, mẫu 3 (Chuẩn)
Khổ thơ cuối bài 'Bếp lửa' của Bằng Việt là một bức tranh tình cảm, là sự tri ân và nhớ thương bà một cách sâu sắc. Bằng những từ ngữ tình tế, tác giả đã làm hiện lên không khí ấm áp và gần gũi của tuổi thơ và gia đình.
'Giờ cháu đã bước chân ra xa. Có ngọn khói trăm tàu,
Có lửa trăm nhà, niềm vui trăm ngả,
Nhưng tình thương chẳng phai nhòa
- Bà ơi, sớm mai đã đánh lửa chưa?'
Lời tự hỏi cuối cùng đậm chất tâm linh là lời nhắc nhở về trách nhiệm tôn trọng và giữ gìn những giá trị truyền thống. Cuối cùng, Bằng Việt đã tạo nên một tác phẩm thơ đẹp, tràn đầy cảm xúc và ý nghĩa.