Hàng ngàn năm về trước, con người sống thành từng cộng đồng, phụ thuộc và liên kết với nhau. Chúng ta đã quen với việc thở không khí của đám đông. Vậy không ngạc nhiên khi Keith Ferazzi, cùng tác giả của 'Never Eat Alone' (Đừng Bao Giờ Ăn Một Mình), một tác phẩm nổi tiếng, gọi thời đại của chúng ta là 'thời đại kết nối'. Trong đó, ông nhấn mạnh:
Tôi tin rằng mối quan hệ với người khác là biểu hiện rõ nét và đáng tin cậy nhất về con người và giá trị của họ. Không gì có thể sánh kịp với giá trị của mối quan hệ. (Trích từ trang 38, 'Never Eat Alone', Keith Ferazzi và Tahl Raz, NXB Trẻ, 2014).
'Đừng Bao Giờ Ăn Một Mình' là một trong những cuốn sách ưa thích của tôi. Triết lý và bí quyết về xây dựng mối quan hệ mà tác giả trình bày rất tuyệt vời và dễ hiểu. Tuy nhiên, tôi cũng từng hoài nghi, liệu việc xây dựng mối quan hệ có quan trọng đến vậy không? Liệu nó có thể thể hiện 'ai bạn là' và 'bạn có gì'? Tất cả điều đó có thực sự đúng không? Con người chúng ta trong những mối quan hệ có phải là bản thân thật của mình? Nếu mối quan hệ quan trọng như vậy, khi tôi cô đơn, tôi có vẻ không là ai và không có giá trị sao?
Nỗi sợ đi ăn một mình - sự trốn tránh bản thân
Mỗi ngày, tôi bắt đầu với việc đến trường, nơi tôi phải sẵn sàng ngồi ở những nơi khác nhau, kết bạn và tham gia vào các hoạt động nhóm. Buổi chiều, tôi tham gia vào các câu lạc bộ để giao lưu kết bạn. Buổi tối, tôi có cuộc hẹn với bạn bè hoặc đi làm thêm. Sau đó, tôi trở về nhà, làm bài tập và trả lời email, tin nhắn, lướt Facebook để kết nối với mọi người.
Nhưng một tối, về nhà sau giờ làm, tôi mở cửa và cô bạn cùng phòng, bình thường nhưng câu hỏi 'Ai vậy?' làm tôi giật mình. Ai vậy, tôi là ai?
Tối đó, tôi ngồi trước máy tính, nhìn vào gương mặt mệt mỏi của mình và tự hỏi 'Thực sự tôi là ai? Thực sự con người thật của tôi là ai?' Tôi không thể định nghĩa bản thân nếu không có mối liên kết với người khác.
Từ khi sinh ra, chúng ta đã sống trong mạng lưới quan hệ, từ đó phát triển ra các mối ràng buộc xã hội. Thời đại của chúng ta đặt nhiều giá trị vào việc kết nối với người khác. Nhưng có thể đâu đó, chúng ta đang trốn chạy bản thân, sợ phải đối diện với chính mình.
Đã đến lúc đi ăn một mình.
Tôi tin rằng, mối quan hệ với người khác là cách tốt nhất để thể hiện bản thân và giá trị của mình.
Tôi không đồng ý với Keith Ferazzi. Trước khi kết nối với người khác, ta cần kết nối với bản thân, không phải mọi mối quan hệ đều quan trọng. Trước khi xây dựng mối quan hệ, ta cần hiểu rõ bản thân.Nếu mối quan hệ thể hiện bạn là ai và bạn có gì, thì khi cô đơn, bạn không trở nên vô nghĩa.
Mỗi người cần sự độc lập trong suy nghĩ và hành động. Sự kết nối với người khác chỉ bổ sung thêm về con người bạn, không quyết định bạn là ai.
Trước khi tham gia một mối quan hệ, hãy tự xây dựng bản thân và không để ai thay đổi điều đó.
Ralph Waldo Emerson đã viết: 'Người dẫn đường cần tách khỏi sự ảnh hưởng của người khác.'
Mối quan hệ chỉ là yếu tố bên ngoài, quyết định cuối cùng vẫn thuộc về bạn.Sự thành công không chỉ đến từ mối quan hệ mà còn từ năng lực và đam mê của bản thân. Mỗi người đều có sứ mệnh riêng của mình.
Trong học thuyết Nho giáo, 'thận độc' là phương pháp cơ bản của 'tu thân', tức là cẩn trọng, nghiêm chỉnh với chính mình khi chỉ có một mình.
Muốn trở nên hoàn thiện, trước hết cần thận trọng và ngay thẳng ngay cả khi một mình. Mối quan hệ không nên là điều kiện để làm việc tốt mà là để nghĩ và làm tốt ngay từ khi chỉ có một mình.
Trước khi nói 'Tôi yêu em', hãy nói từ 'tôi' trước đã. Đừng quên kết nối với chính bản thân mình.
Hãy thử đi ăn một mình trước hết!
Tác giả: T.
Nguồn ảnh: Freepik
Nếu bạn thấy bài viết này hữu ích, hãy bấm nút Thích và chia sẻ nó với mọi người trên trang web nhé!