Ban đầu, tớ không nghĩ sẽ chia sẻ những cảm xúc tiêu cực này. Nhưng hôm nay, tớ đọc một bài viết về khủng hoảng căn tính và cảm thấy muốn chia sẻ.
Tớ thấy một cô gái nhận ra rằng cô ấy không thể tiếp tục trên con đường hiện tại, và quyết định dừng lại để bắt đầu lại từ đầu. Cô ấy vẫn giữ vững vẻ vui vẻ, nhưng bên trong, cô ấy đang trải qua nhiều biến động tâm lý.
Hình ảnh của tớ khi đi Phú Quý, khi cảm thấy không được ổn
Có lẽ đến bây giờ, tớ vẫn chưa tìm thấy bản thân mình.
Một lần, tớ đã đi xem tarot và chị bảo: “Tại sao em nghỉ việc để giảm áp lực nhưng lại cảm thấy áp lực nhiều hơn thế này.”
Trong những ngày đó, tớ không dám nói với ai rằng thực sự mình không ổn chút nào.
Trong những khoảnh khắc đó, tớ có thể ngồi trước cửa sổ, cảm nhận làn gió lành lạnh từ cuốn sách và để nước mắt rơi xuống.
Trong những ngày ấy, tớ tự thách thức mình phải chịu trách nhiệm hoàn toàn cho quyết định của mình. Và giữa những cơn bão tố tâm trí, tớ để mọi thứ tự nhiên diễn ra.
Trong những ngày đó, giữa mùa hè nắng ấm, ánh nắng không thể len lỏi vào tâm trí.
Ánh nắng buổi chiều dệt bên bờ kè
Sau đó, tớ đã tự nâng bản thân lên bằng cách chấp nhận và thay đổi cách suy nghĩ. Không phải vì mình không làm được gì mà cảm thấy thất vọng, mà là vì mình cần thời gian để trưởng thành và học hỏi. Không phải vì mình thua kém so với bạn bè, mà là vì mình đang tiến bộ từng ngày. Không phải vì mình từ bỏ và thiếu kiên nhẫn, mà là vì mình dừng lại để tự nhìn nhận và xác định hướng đi tiếp theo.
Chấp nhận rằng bản thân mình, dù nhỏ bé, vẫn có quyền bước đi và thất bại. Mình không hoàn hảo và được phép mắc sai lầm.
Chấp nhận rằng ánh sáng sân khấu chỉ là một ảo tưởng. Có thể mình sẽ không bao giờ đạt được ước mơ hoặc chỉ đơn giản là một phần của bức tranh lớn trong thế giới số hóa.
Điều thú vị khiến tớ phải đứng dậy và tiếp tục là sự thực tàn nhẫn của cuộc sống. Tớ nhận ra sự tiêu tốn năng lượng của mình và quyết định tiến lên. Dù đi đến đâu, dù cuộc sống của tớ có nhàm chán, tớ vẫn sẽ tiến lên.
Tớ lại đặt ra mục tiêu và lên kế hoạch, sử dụng số tiền tiết kiệm để mua sách và tài liệu, và quyết định hướng mình đi.
Con đường mà tớ đã chọn còn dài lắm, và có vẻ như tớ đang đi vào một hướng khác, nhưng tớ tin rằng điều đó cũng sẽ tốt hơn. Miễn là tớ vẫn thấy được con đường của mình, và nếu cần, tớ có thể lạc đường một chút cũng không sao.