1. Chúng ta không bao giờ thất hứa với người khác: bạn chỉ từ chối tiếp tục giữ lời hứa với chính bản thân.
Hứa hẹn chính là sự chấp nhận không có lựa chọn thay thế (ngoài việc phá vỡ hứa hẹn): hứa rằng yêu thương mình em có nghĩa là quyết định không dành tâm trí cho ai khác nữa (bất kể ai cũng là dư thừa). Để giữ cho một cánh cửa vẫn mở, bạn cần phải đóng cửa tất cả những lựa chọn khác.
Hứa hẹn là cách để định rõ ranh giới của tự do: khi hứa, bạn hiểu rằng mình đang từ bỏ tự do, vì bạn phải tự giới hạn (thay vì tự do lựa chọn) với những mong muốn của bản thân. Tương tự như cảnh sát sinh ra để nhắc nhở mọi người tuân thủ các quy định tồn tại, lời hứa nhắc bạn rằng bạn đang tuân theo quy tắc mà bạn tự đề ra.
Có một lời hứa giúp chúng ta an ổn trong dòng thời gian tương lai: nó giữ chặt những tiềm năng, đảm bảo rằng nó không thay đổi hình dạng. Tương lai như một cây lớn với nhiều nhánh: nó có thể phát triển theo nhiều hướng, nhưng khi bạn cắt tỉa 100 cành, chỉ một cành được chú ý để phát triển.
Hứa hẹn chung thủy với một tương lai là quyết định chọn lựa, không mạo hiểm với các tương lai khác. Con người thường sợ những gì họ có thể làm, và vì vậy hứa hẹn để đảm bảo rằng họ không bao giờ phạm điều đó.
2. Hành động của ngày mai phụ thuộc vào lời hứa của hôm nay. Khi bạn hứa 'Từ giờ, mình sẽ... đọc sách, ăn ít, tập thể dục', đó là một bản cam kết cho 'Tôi của 1 tuần, 1 tháng, 1 năm nữa sẽ...'
Nhưng thực tế, đây chỉ là một thỏa thuận tự đề ra và tự giải quyết (khi bạn sai, bạn tự phê bình; bạn phạm luật, bạn tự sửa luật để không còn phạm). Giống như Nobita của tương lai quay về chỉ trích Nobita của quá khứ vì 'có làm mới có ăn', bạn vào cuối mỗi ngày tự trách mắng bản thân ngày hôm trước rằng 'cả ngày nay mày chẳng làm được gì cả'.
Để tiếp tục hứa, bạn phải tiếp tục thất hứa (mỗi thất bại là một cơ hội mới, mỗi lần thất hứa là một cơ hội để thay đổi). Không thể ngừng hứa, vì không thể ngừng thất hứa (như không thể dừng mua sắm, vì không thể dừng ham muốn).
Trẻ em thường không biết hứa điều gì. Người lớn thường không biết giữ lời hứa của mình.
3. Những điều tốt đẹp đến với những người kiên nhẫn với lời hứa của mình (không phải ai không giữ được lời hứa vài ngày sẽ gặp điều xấu). Hứa hẹn là như gieo một hạt mầm tốt (không ai hứa sẽ trở thành người xấu) vào tương lai để chờ đến ngày nở hoa.
Được hứa hẹn là khi người khác trao cho bạn một hy vọng, dù bạn không biết liệu họ sẽ cùng bạn chăm sóc mảnh vườn hay không, và nếu có, liệu có bao lâu.
Nếu hứa là nói sẽ làm điều này nhưng không thực hiện, thì bị lừa là nói sẽ làm điều này nhưng lại làm với người khác: anh ta nói sẽ cưới em, nhưng lại cưới cô khác. Họ chuyển lời hứa sang người khác (Lời hứa của tôi đâu, để tôi đứng dậy một lần nữa).
Những người luôn giữ lời hứa là những người được kính phục nhất, và những người không thể giữ lời hứa là những bi kịch. Nếu biết giữ lời hứa là một dạng năng lực, thì biết quên lời hứa cũng là một dạng năng lực khác. (Hứa sẽ trở lại, nhưng tại sao tôi mãi chờ đợi).
Gieo trong lòng (và trong tâm trí) những hạt mầm và chờ xem lời hứa nào sẽ trở thành hiện thực, và đợi xem cái nào bạn sẽ mãi không tin rằng nó không thể nở hoa.
'Và có những bông hoa đang chờ ngày nở trong không khí trong lành'
Vẽ một ước mơ mà chúng ta đang chờ đợi'