F-16 Fighting Falcon là một loại máy bay chiến đấu có thành tích ấn tượng trong lịch sử không chiến, nhưng đã bắt đầu trở nên lỗi thời. May mắn thay, người Mỹ đã đưa ra một giải pháp cho F-16, đó là để cho Không quân Mỹ (USAF) sử dụng chúng như mục tiêu huấn luyện để bảo vệ bầu trời... Những máy bay 'xác sống' này sẽ được sử dụng cho các nhiệm vụ thử nghiệm và huấn luyện phi công, đồng thời cũng là nền tảng lý tưởng để phát triển công nghệ mới. Máy bay đóng vai trò mục tiêu đã được phát triển lần đầu từ Thế chiến I, nhưng công nghệ không đủ tiến bộ. Đến Thế chiến II, chiếc DH82B Queen Bee được chế tạo để thực hành bắn trúng mục tiêu, vì không muốn đợi đối phương tấn công mới thực hiện bắn thử lần đầu.
DH82B Queen Bee.
Máy bay mục tiêu QF-4.
Máy bay QF-16.
QF-16 tại Căn cứ Không quân Tyndall, bang Florida. Khi được chuyển đổi, nhiều phần của F-16 cần phải bị gỡ bỏ, như súng 20 mm và radar APG-66-/68. Boeing cũng trang bị một hệ thống tự hủy để tiêu diệt Falcon nếu nó vượt khỏi tầm kiểm soát, đồng thời cài đặt các hệ thống cần thiết để điều khiển phi cơ từ xa. Mỗi FSAT có vòng đời khoảng 300 giờ bay. Ngoài ra, những chiếc F-16 cũ có thể đảm nhiệm nhiều vai trò hơn là chỉ làm mục tiêu. Chương trình lớn nhất hiện nay của USAF là phát triển chiến đấu cơ thế hệ thứ 6 (NGAD), với phạm vi không chỉ gói gọn ở chiến đấu cơ có người lái mà còn bao hàm cả mạng lưới các máy bay không người lái, được gọi là Máy bay Tác chiến Cộng tác (CCA). Trong đó, một chiến đấu cơ có người lái tiên tiến sẽ chỉ huy các máy bay không người lái phá hủy được. Một chương trình có tên Project VENOM đã được khởi động nhằm phát triển phần mềm tự động được cài đặt trên F-16. Tháng 4/2024, USAF cho biết có 3 chiếc F-16 đầu tiên đã tham gia chương trình VENOM.