Khi bắt đầu chia sẻ những câu chuyện về hành trình phát triển bản thân, mình đã nhận được nhiều tin nhắn đồng cảm từ các bạn và cả những câu chuyện cá nhân mà các bạn đã tin tưởng chia sẻ với mình.
Những lúc như vậy mình lại nhận thấy mỗi người đều có những câu chuyện đặc biệt, nhưng vì một lý do nào đó câu chuyện đó lại thường không được kể ra. Có thể đơn giản vì không muốn, hoặc vì thấy chuyện của mình không đáng để kể, không có ý nghĩa gì với ai. Mình nghĩ mọi bài học quan trọng nhất trên đời đã được người xưa nói hết, nhưng cách mỗi người học những bài học đó đều đáng để kể lại.
Mình bắt đầu cầm những cuốn sách dày, đọc nghiêm túc từ khi mình mới chuyển đến Sài Gòn sống, do chưa có bạn bè và cũng không biết đi đâu sau giờ học. Nói cách khác, ban đầu mình đọc sách không phải để có thêm kiến thức, mà để bớt cô đơn.
Đọc sách đã giúp mình có thể đi được nhiều nơi, trải nghiệm thêm nhiều cuộc đời khác được miêu tả dưới ngòi bút của tác giả. Nhiều bài học đã được gieo mầm vào bên trong mình thông qua sách, và khi trải qua những tình huống trong đời sống thực tế, những hạt mầm này đã nảy nở trở thành những bài học riêng cho mình.
Và đôi khi nhờ những cuốn sách hay, mình đã làm quen được với những người bạn cùng khẩu vị sách, gặp nhau, bàn về những nội dung trong sách. Nhờ đó mà nhiều góc nhìn khác nhau cho cùng một sự kiện trong những câu chuyện được mở ra, rồi từ đó tụi mình hiểu hơn ý đồ của tác giả. Mình gọi đó là FWB - Friends with books.
Và trước khi kể về kỷ niệm với một trong những người bạn đọc sách đặc biệt của mình, mình muốn nói về cuốn sách đã kết nối tụi mình từ trước.
Một trong những cuốn sách đã giúp mình vượt qua được nỗi đau mất người thân, và sự ám ảnh bởi những quyết định sai lầm trong quá khứ là cuốn Thư Viện Nửa Đêm của nhà văn Matt Haig.
Cuốn sách này kể về câu chuyện của Nora Seed, một phụ nữ tìm thấy mình trong một thư viện giữa không gian và thời gian, nơi mỗi cuốn sách đại diện cho một cuộc đời mà cô ấy có thể đã sống. Thư viện được quản lý bởi một người quản thư tên là Mrs. Elm, người hướng dẫn Nora qua các cuộc sống khác nhau mà cô có thể đã có.
Điều mình cảm thấy gắn bó với nhân vật này là Nora đã đưa ra quyết định kết thúc cuộc đời mình khi người bạn cuối cùng, chú mèo mướp vàng của cô mất bên vệ đường. Thời điểm đó, mình cũng đang phải đấu tranh với việc mất đi hai người thân trong một khoảng thời gian ngắn, một trong đó cũng là bé mèo mướp vàng.
Nora trong thời gian sống còn đã được đưa tới thư viện nơi lưu giữ những cuốn sách về những cuộc đời mà cô hối tiếc, như việc chọn kết hôn với người bạn trai đang yêu mình say đắm, chọn theo đuổi công việc yêu thích, lựa chọn trở thành một phiên bản đạt được sự kỳ vọng từ gia đình, và rất nhiều lựa chọn khác… Trong thư viện nửa đêm ấy, Nora có cơ hội trải nghiệm những cuộc đời này khi cô được quay về quá khứ và thay đổi quyết định của mình.
Mình sẽ không nói chi tiết hơn nữa, vì lo sợ sẽ tiết lộ quá nhiều nội dung của sách. Đây là cuốn sách hay mà nếu bạn cũng đang ở trong giai đoạn chông gai với nỗi đau và hối tiếc, thì hãy cho cuốn sách này một cơ hội giúp bạn nhé.
Đối với mình, cuốn sách này đã mang đến nhiều bài học quý giá, và mình sẽ chia sẻ ba điều mà mình ấn tượng nhất ở đây.
Chúng ta không thể chắc chắn được điều gì sau khi qua đời, nhưng sống lại rõ ràng hơn. Thế nên chỉ có tiếp tục sống mới có thể tiếp tục học hỏi. Và mình nghĩ có khi cái mà chúng ta thường gọi là “hành trình tìm kiếm lẽ sống” lại là mục đích của cuộc sống này.
Chúng ta không thể quan sát được các thế giới song song được tạo ra sau mỗi lựa chọn để so sánh. Suy nghĩ luôn muốn có lựa chọn hoàn hảo sẽ đặt lên chúng ta những kỳ vọng không hợp lý, rồi khi cuộc sống không đi theo quỹ đạo đó, chúng ta sẽ hối tiếc và trách móc bản thân.
Cách đúng đắn hơn là chúng ta cần liên tục học hỏi, phát triển và hiểu bản thân mình, để khi đứng trước những bước ngoặt quan trọng trong cuộc đời thì có thể đưa ra sự lựa chọn phù hợp. Rồi khi quyết định đã được đưa ra, thì cần kiên trì, quyết tâm theo đuổi, và có thể chấp nhận mọi kết quả xảy ra, miễn là bản thân đã thực sự nỗ lực hết mình.
Đây cũng là ý liên quan đến sự kiện về lời chúc “Chúc bạn hạnh phúc!” mình muốn kể.
Sau khi giới thiệu về cuốn sách Thư Viện Nửa Đêm trên Facebook, mình nhận được email từ một bạn đã chọn đọc nó. Đó là một email rất dài, được trình bày như là nhật ký, với ngày, giờ phút bên cạnh nội dung bạn viết.
Bạn viết những chia sẻ ngay sau mỗi chương bạn đã đọc, về cảm nhận của bạn như thế nào khi đọc, và cả về cảm nhận của bạn về mình. Cứ từng chương, từng sự kiện như vậy, rồi bạn kể nhiều hơn về những câu chuyện trong cuộc đời của bạn nữa.
Suy nghĩ cuối cùng
Thường thì mỗi khi chúc ai đó trong ngày sinh nhật hoặc năm mới, mình chỉ chúc họ thành công và “hạnh phúc”. Mình tin rằng ai cũng đang trên hành trình kiên trì với một thứ gì đó, vì vậy thành công có lẽ là điều phù hợp nhất khi mong muốn điều tốt đẹp dành cho người khác.
Còn lời chúc “hạnh phúc” là gửi gắm mong muốn dù bạn có phải trải qua nhiều sóng gió thì niềm vui sẽ là điều ở lại trong tâm trí bạn lâu hơn những điều khác.
Nếu bạn đang do dự kể những câu chuyện về bản thân mình vì bất kỳ lý do gì, thì mình hy vọng câu nói này sẽ giúp bạn vượt qua những rào cản đó:
Dù các bài học hay đã được người khác kể, nhưng các bài học trong câu chuyện của bạn cũng đang chờ được kể ra.