(Mytour.com) Theo lời dạy của Đức Phật, chúng ta không nên để mình bị cuốn vào cơn giận vì cơn giận chính là liều thuốc độc làm hại chính bản thân mình. Hãy cùng tìm hiểu cách kiểm soát cơn giận theo lời dạy của Đức Phật để luôn sống trong bình an và hạnh phúc mỗi ngày, đồng thời cũng loại bỏ được nhiều ác nghiệp.
- Đức Phật chỉ dạy cách vượt qua khó khăn: Cuộc đời có thể là biển cả khổ đau, nhưng để thoát khỏi khổ đau, hãy tự cứu lấy chính mình!
- Đây là 2 hành vi gây tổn thất PHƯỚC lớn nhất, ngay cả Đức Phật cũng không thể tha thứ!
1. Vì sao Đức Phật khuyên nên kiềm chế cơn giận?

Tức giận là phản ứng tự nhiên của con người khi đối mặt với những tình huống không như ý. Tuy nhiên, việc tỏ ra quá nổi giận có thể dẫn đến sự căng thẳng tinh thần, và khi không kiểm soát được, nó có thể dẫn đến hành động không đúng đắn.
Trong triết lý Phật pháp, việc trở nên nóng giận luôn là không được khuyến khích. Mặc dù có thể bộc lộ sự giận dữ để giảm bớt sự bực tức, nhưng tổng cộng, cảm giác tức giận chỉ làm tăng thêm phiền não cho cả người tức giận và người bị tức giận.
Theo lời dạy của Đức Phật, chúng ta luôn được khuyến khích hãy kiềm chế cơn giận, dù có lý do chính đáng hay không. Vì khi tức giận, tâm trí sẽ không bình tĩnh đủ để kiểm soát hành động và lời nói của mình. Phật đã nói: “Hãy từ bỏ sự tức giận, để đem lại bình an cho chính mình”.
Hỉ, nộ, ái, ố là những cung bậc cảm xúc mà ai trong chúng ta cũng phải trải qua trong cuộc đời. Khi đối mặt với những căng thẳng và phiền muộn, không phải lúc nào cũng dễ mỉm cười.
Dù là những người bình thường, tâm trạng của chúng ta thường bị ảnh hưởng bởi cảm xúc và mong muốn. Việc thể hiện cảm xúc là điều tự nhiên, nhưng cũng cần phải biết kiểm soát. Trong số nhiều cảm xúc, sự tức giận thường là nguyên nhân gây tổn thương nhiều nhất.
Tức giận là một trong ba thứ tâm kích căn bản và lâu đời nhất, gọi chung là “Tam độc”, cùng với tham, sân, và si. Trong triết lý Phật, mục tiêu chính là loại bỏ sự phiền não và mọi khổ đau, và việc kiềm chế tức giận là một phần quan trọng của hành trình đó.
Một trong những mục tiêu chính của Đạo Phật là “Diệt trừ phiền não và mọi khổ đau”. Do đó, việc từ bỏ cơn giận là một bước quan trọng trong việc loại bỏ nguyên nhân của phiền não.
Không giận dữ là giữ được bình tĩnh trước những tình huống không như ý. Tức giận chỉ là một dạng của tai họa, làm tổn thương cả người tức giận và những người xung quanh.

Có một câu khác hay như thế này: “Nhất sân chi hỏa, năng thiêu vạn khoảnh công đức chi sơn”, ý nghĩa là: Khi cơn giận bùng lên, có thể làm tiêu tan công đức như ngọn lửa thiêu cháy hàng ngàn dặm sơn.
Trong triết lý của Khổng tử cũng có câu: “Nhẫn nhất thời chi khí, miễn bá nhật chi ưu”, ý nghĩa là: Kiềm chế cơn giận trong một khoảnh khắc có thể tránh được phiền não trong hàng trăm ngày.
Bất kỳ phiền muộn nào cũng có thể xuất phát từ việc không kiềm chế cơn giận. Phật dạy rằng, chúng ta nên sống với lòng từ bi và ôn hoà để đánh bại sự tức giận. Đồng thời, chúng ta cũng cần phải cẩn trọng trong lời nói, tránh những lời thô lỗ và đau lòng người khác.
Theo lời dạy của Phật, chúng ta nên thể hiện nỗi khổ của mình một cách chân thành và trung thực với người mà chúng ta đang giận dữ. Chỉ có như vậy, vấn đề mới có thể được giải quyết.
Điều khó nhất là loại bỏ sự giận dữ từ trong tâm. Khi không còn nghĩ đến sự tức giận, cơn giận cũng sẽ không còn bùng phát. Việc rèn luyện tính nhẫn nhục là cách để chúng ta đối phó với những tình huống khó khăn mà không bị tức giận.
Cơn giận chính là một liều thuốc độc có thể giết chết chính bản thân ta. Đó là lý do mà Phật luôn khuyên chúng ta cần học cách kiềm chế và vượt qua cơn giận.
2. Phương pháp Phật dạy để kiểm soát cơn giận
Trong một câu chuyện cổ, Tôn giả Ananda hỏi Đức Phật về lý do tại sao có những người tu theo Pháp mà lại gặp nhiều bất hạnh. Đức Phật giải thích rằng một trong những nguyên nhân chính là do họ thường nổi giận và toàn tâm toàn ý phỉ báng người khác.
Theo “Kinh Đại Thừa Bản Sanh Tâm Địa Quán”, tổn thương từ sân hận gây ra thậm chí còn nghiêm trọng hơn cả một cơn bão định mệnh, ngay cả Đức Phật cũng không thể giúp đỡ.
Phương pháp của Phật để kiểm soát cơn giận rất đơn giản: chỉ cần nhẩm ba câu sau trong lòng, cơn giận sẽ tan biến ngay lập tức.
Câu đầu tiên: “Giận là tự hại cho chính mình”.

Theo triết lý cổ xưa, “giận dữ tự hại thân thể”, và các nghiên cứu hiện đại đã chứng minh rằng khi tức giận, cơ thể sẽ chịu ảnh hưởng tiêu cực.
Khi tức giận, đặc biệt khi tranh cãi với người khác, bạn có thể cảm thấy đau ở xương sườn, một số người thậm chí cảm thấy khó thở và phổi như sắp 'nổ tung' khi cơn giận bùng phát.
Về mặt sinh lý, tức giận làm tim đập nhanh hơn, mặt nóng hơn và đỏ hơn, cơ thể căng trở và co quắp, có nguy cơ bị co rút, nhồi máu cơ tim, tai biến hoặc đột quỵ. Đây là cơ thể cảnh báo bạn không nên nổi giận.
Tâm lý, tức giận có thể dẫn đến trầm cảm, tự ti, mất tự tin, tổn thương tâm hồn và thậm chí sử dụng các chất kích thích như rượu, thuốc lá hoặc ma túy, gây ảnh hưởng đến sức khỏe và mối quan hệ xã hội.
Theo Đạo Phật, giận dữ không có lợi ích, chỉ gây khó khăn và tạo ra nghiệp ác, kéo theo khổ đau trong kiếp sau.
Tức giận làm mất tầm nhìn, làm chúng ta không thể nhận biết đúng các sự thật, điều này cản trở việc đạt được sự giải thoát và sự giác ngộ.
Tại sao có những người dễ tức giận trong khi những người khác không? Có lẽ do nghiệp của họ từ quá khứ quyết định, và chúng ta không thể can thiệp.
Khi nghiệp gieo quả, thường ta lại gặt những hậu quả giống như chính những gì ta đã làm. Hành động và lời nói tỏ ra tức giận là biểu hiện của nghiệp ác, khiến người khác bị tổn thương.
Có người tự phê phán rằng họ 'nóng tính' từ khi sinh ra, nhưng Phật đã chỉ dẫn cách chuyển hóa cơn giận và làm cho những hậu quả xấu đi của nó tan biến. Không có lý do gì để cho rằng bạn không thể thay đổi được.
Cơn giận có thể phá vỡ mối quan hệ mà chúng ta đã dành rất nhiều công sức để xây dựng và giữ gìn bằng sự chân thành. Người nóng giận có thể gây tổn thương tâm hồn hoặc coi bạn là kẻ thù, sẵn sàng tranh đấu và báo thù.
Khi bị tức giận chi phối, con người thường mất kiểm soát và thực hiện những hành động hấp tấp và sai lầm, dẫn đến hối hận và đau khổ sau này, cũng như ảnh hưởng xấu đến cuộc sống của những người xung quanh.
Phật dạy rằng trong tâm hồn con người tồn tại nhiều 'hạt giống' đang chờ đợi nảy nở, bao gồm cả sự tức giận. Người nào nuôi dưỡng 'hạt giống' tức giận sẽ trở nên giận dữ, còn người nuôi dưỡng hạt giống từ bi sẽ trở nên hiền lành và ôn hòa.
Hạt giống nào được chăm sóc thường xuyên sẽ phát triển mạnh mẽ hơn, trong khi hạt giống bị bỏ qua sẽ yếu dần đi. Điều này minh chứng cho sức mạnh của việc nuôi dưỡng lòng từ bi và ôn hòa trong tâm hồn.
Câu thứ hai: “Người khôn không tức giận”

Theo Phật dạy, để kiểm soát cơn giận, hãy nhớ rằng người thông minh không bao giờ để mình bị tức giận.
Phật dạy rằng mọi sinh linh đều trải qua nỗi đau. Sự mù quáng của tâm hồn khiến chúng ta hiểu lầm thực tế và chìm đắm trong ảo tưởng. Tức giận không chỉ không giải quyết vấn đề mà còn tạo ra thêm trở ngại.
Trong cuộc sống, không phải mọi điều luôn suôn sẻ. Khi gặp khó khăn, hãy học cách kiểm soát cảm xúc, không tức giận và than vãn. Bạn có thể buồn, nhưng chỉ là một chút thôi.
Napoleon đã nói: Người kiểm soát được cảm xúc của mình vĩ đại hơn một người anh hùng chiến thắng một thành phố. Trong cuộc sống, chúng ta phải đối mặt với thử thách và vượt qua chúng một cách tích cực.
Chỉ khi tập trung và kiên nhẫn, đối mặt với khó khăn, rèn luyện bản thân, con người mới có thể vững vàng như cây tùng, chống lại những thách thức của cuộc sống.
Cây tùng và cây bách trên đỉnh núi, khi cơn bão quét qua, uốn cong thân theo gió để tránh bị gãy.
Áp lực cuộc sống khiến ta dễ rơi vào trạng thái cáu giận, khi đó thường ít suy nghĩ và dễ mắc sai lầm, gây tổn thương cho người khác và chính bản thân.
Người trưởng thành biết giữ bình tĩnh khi xảy ra sự việc, không tức giận, không suy nghĩ, buông bỏ, duy trì tâm thái bình yên.
Cổ nhân đã dạy: “Lời giận trong lòng không nói ra cũng chẳng phải do khiếp sợ, mà là người biết suy trước nghĩ sau, tâm điềm yên ổn”.
Khi tức giận, người khôn ngoan giữ im lặng, suy xét cẩn thận trước khi nói để tránh tổn thương cho bản thân và người khác.
Hãy lựa lời nói cẩn thận, tu dưỡng đạo đức từ việc kiểm soát khẩu ngôn. Người có tâm sáng sẽ biết lắng nghe và chọn từ ngữ phù hợp.
Câu thứ ba: “Tám gió thổi chẳng lay/Dựa vững tòa sen vàng”

Câu nói “Tám gió thổi chẳng lay/Dựa vững tòa sen vàng” có nguồn gốc từ câu chuyện giữa thi sĩ Tô Đông Pha và Đức Phật Ấn vào thời kỳ Tống.
Tô Đông Pha, một thi sĩ nổi tiếng, không chỉ là nhà thơ mà còn là nhà nghiên cứu Phật học. Ông tự hào về kiến thức và tài năng của mình. Ông thường trò chuyện với Đức Phật Ấn về Phật học.
Một ngày, khi đến thăm Đức Phật Ấn, ông không gặp được. Đợi chờ lâu, ông viết bài thơ:
“Gió thổi cành sen lay,
Ánh sáng rọi đền này.
Bát phong suy trầm bất di động
Đoạn tỏa tinh hoa từ bút viết.
Tạm dịch:
“Kính đầu thờ lễ Đạo vương,
Mười hướng tỏa sáng vinh quang.
Tám gió thổi, lòng vẫn vững vàng,
Ngồi trang nghiêm trên đóa hoa sen vàng.
Bát phong tượng trưng cho tám loại sức mạnh của cuộc sống, tác động mạnh mẽ đến tâm trạng và sự ổn định của con người. Nếu không để tâm trạng bị ảnh hưởng bởi những yếu tố này, cuộc sống sẽ trở nên bình yên và ổn định.
Tám loại sức mạnh này bao gồm: Lợi, Suy, Hủy, Dự, Xưng, Cơ, Khổ, Lạc.
Con người thường phản ứng rõ rệt trước những biến động của cuộc sống. Khi gặp may mắn, họ vui vẻ, hạnh phúc, ngược lại khi gặp khó khăn, họ buồn bã, tiêu cực.
Khi được khen ngợi, họ hạnh phúc và tự hào, nhưng khi bị chỉ trích, họ cảm thấy bất mãn và tổn thương.
Cuộc sống luôn biến đổi và đầy thách thức, nhưng để đạt được hạnh phúc, chúng ta cần giữ vững tinh thần và tâm trí khi đối mặt với những khó khăn này.
Theo triết lý Phật giáo, một người Bà-la-môn, trong một ngày tâm tình không tốt, tới thăm Đức Phật và tỏ ra khinh thường. Đức Phật hỏi: “Nếu bạn tặng một món quà cho ai đó mà họ không chấp nhận, liệu món quà đó vẫn thuộc về bạn không?”
Người Bà-la-môn trả lời: “Tất nhiên là vẫn là của tôi!” Đức Phật tiếp tục: “Vậy thì tôi không chấp nhận sự xúc phạm của bạn.” Lúc đó, người này mới nhận ra sự xấu hổ của mình.
Việc khó nhất là loại bỏ hận thù từ trong lòng. Khi ta không còn nuối tiếc và giận dữ, cảm xúc tức giận sẽ dần dần tắt đi. Chúng ta nên đối xử với mọi người bằng tình thương và khoan dung, thậm chí khi họ gây tức giận.
Hãy nhớ rằng, khi ta học được cách kiềm chế sự tức giận, cuộc sống sẽ trở nên thanh thản và dễ chịu hơn nhiều.