Mỗi ngày, hãy chăm chỉ làm việc thiện và nhớ rằng không nên khinh thường việc làm thiện nhỏ. Theo thời gian, những hành động nhỏ đó có thể tích tiểu thành đại, mang lại phước lộc không ngờ tới.
1. Đức Phật không bao giờ khinh thường việc làm thiện nhỏ.
Một câu chuyện kể rằng Đức Phật đã giúp một người đệ tử tỉnh ngộ và khuyến khích việc làm việc thiện dù lớn hay nhỏ.
- A Na Luật à, có phải ông theo ta tu hành tự nguyện hay vì ông có nhiều nợ nần, sợ làm việc vất vả nên trốn vào đây để không phải làm gì nữa, thoải mái hơn việc làm thuê ở ngoài kia không?
A Na Luật ngượng ngùng trả lời:
- Bạn có thể là người Hoàng Tử, không phải vì nợ nần hay sợ làm việc vất vả mà bạn theo đuổi con đường tu hành. Bạn cảm kích công hạnh của Đức Phật và mong muốn giác ngộ giải thoát. Tuy nhiên, có lẽ do quá nhiều tâm tính cũ, bạn bị mê mải và không đủ tỉnh táo để nghe lời dạy của Đức Thế Tôn.

Nghe lời giải thích của bạn, Đức Phật nói:
- Mong muốn của bạn là chính đáng khi bạn mong muốn giác ngộ và giải thoát. Nhưng tại sao bạn lại mê ngủ đến vậy?
Trước câu hỏi của Đức Thế Tôn, bạn cảm thấy rất xấu hổ và sám hối. Từ đó, bạn quyết tâm không ngủ nữa. Thậm chí, bạn phát nguyện nếu không thành đạo trong đời này thì sẽ không nhắm mắt. Từ đó, bạn làm việc chăm chỉ ban ngày và siêng năng hành trì ban đêm. Bạn đã làm mắt sưng đỏ nhưng vẫn kiên trì. Dù các thầy thuốc khuyên bạn nên ngủ nhiều hơn, nhưng bạn cho rằng, nói dễ nhưng làm khó.
Mặc dù Đức Phật khuyên bạn nhưng bạn vẫn không ngủ. Cuối cùng, bạn trở nên mù hẳn khi chưa giác ngộ.
Một ngày nọ, khi trang phục của bạn rách, bạn không thể tự khâu lại. Đúng lúc này, Đức Phật đi ngang và giúp bạn khâu. Ngài nói:
Hành động của Đức Phật thường khiến chúng ta phải suy ngẫm vì Ngài là bậc toàn giác, một thầy vĩ đại, nhưng vẫn không bỏ qua những việc làm phước nhỏ khi có đủ nhân duyên.
Chúng ta cần biết làm việc thiện dù lớn hay nhỏ, như giọt nước lâu ngày đầy ly. Ngược lại, việc ác dù nhỏ cũng phải tránh, vì nó có thể tạo nên nghiệp ác lớn như lỗ thủng nhỏ rỉ nước vào thuyền, nếu không chặn lại từ đầu, cuối cùng nó sẽ làm chìm cả chiếc thuyền lớn.
Phân biệt giữa việc thiện nhỏ và lớn không hề dễ dàng như chúng ta nghĩ. Đừng bao giờ chê việc thiện nhỏ, vì Đức Phật hiểu rõ lợi ích của nó, trong khi thế gian thường coi thường những việc nhỏ.
Việc thiện nhỏ cũng có thể cứu mạng người. Câu chuyện về một Đệ tử và suối nhỏ là một minh chứng cho điều này.
Một Đệ tử cùng thầy lên núi tu Tiên. Trên đường về quê thăm gia đình, Đệ tử đã làm một việc thiện nhỏ nhưng đã được qua kiếp nạn.
Hành động nhỏ nhoi của Đệ tử đã có tác động lớn, cứu sống một đàn kiến đang trong cơn nguy kịch. Đó là sự minh chứng rõ ràng cho ý nghĩa của việc thiện nhỏ.
Câu chuyện này cho thấy rằng một hành động nhỏ nhặt như cứu một đàn kiến cũng có thể giúp cho người khác thoát nạn, giữ lại mạng sống của mình.
Thực sự, sự hiểu biết hạn chế của chúng ta khiến chúng ta không thể nhận biết được đâu là phước nhỏ và đâu là phước lớn. Vì vậy, mỗi khi có cơ hội, hãy cố gắng giúp đỡ người khác, đừng bao giờ coi thường những việc nhỏ.
Trong cuộc sống, có những việc mà ta cho là rất nhỏ nhặt nhưng thực sự lại mang lại ý nghĩa lớn lao với những người cần sự giúp đỡ.
Mọi việc làm tốt đều có ý nghĩa, không quan trọng là nhỏ hay lớn, vì chúng đều góp phần làm cho cuộc sống trở nên tốt đẹp hơn.
Hãy luôn chăm chỉ tạo ra phước lành, đừng bỏ lỡ cơ hội giúp đỡ người khác và luôn hạn chế mọi ý định ác.

Dù ở trong hoàn cảnh nào, hãy luôn cố gắng mang lại phước lành cho mọi người xung quanh.
Nếu không tích lũy phước đức khi phước báo đang mở cửa, thì đó là sự lãng phí không đáng có. Đừng để mất đi phước lộc, hãy nghiêm túc tu tập để gia tăng phước báo cho bản thân.
Khi phước báo đã cạn kiệt, hãy càng chăm chỉ tạo phước để vượt qua khó khăn. Hãy nhớ rằng một lá lành che chở cho lá rách, và ít lá rách có thể che chở nhiều lá rách.
Người có tâm cao thượng và kiên trì trong việc làm thiện được tích lũy nhiều phước báu, công đức, dần dần đạt được thành tựu lớn lao.
Phật dạy ta rằng để trở thành người trí tuệ, hãy như giọt nước kiên nhẫn chảy vào bình, tích lũy từng chút một cho đến khi bình tràn đầy.
Hãy chăm chỉ tạo phước mỗi ngày, mỗi tháng, mỗi năm. Những việc làm thiện nhỏ nhặt tích tụ dần sẽ đem lại phước báu và công đức lớn lao, giúp ta trở thành người có trí tuệ lớn.
Trong một chuyến đi dạo, Tôn giả Mục Liên kinh ngạc khi gặp một vị trời có sức mạnh vô cùng lớn. Ông hiếu kỳ hỏi về vị thần này, muốn hiểu rõ hơn về sức mạnh của người.
Này Thiên thần, cho ta hỏi, ông có sức mạnh kỳ diệu ấy từ đâu?
- Thưa ngài, đừng hỏi tôi. Thiên thần e ngại vì chỉ làm một việc nhỏ nên xấu hổ không muốn nói.
- Thưa ngài, tôi không cúng dường, tôn kính hay nghe pháp. Tôi chỉ nói thật mà thôi.
Sau đó, Tôn giả tò mò hỏi Thiên nữ khác. Một người chia sẻ:
- Thưa ngài, tôi không bố thí hay làm việc về tôn giáo. Nhưng tại thời Phật, tôi làm đầy tớ cho một ông chủ tàn bạo. Nhưng thậm chí khi bị đánh đập, tôi vẫn tự an ủi mình rằng ông ấy là chủ mình, không nên giận dữ. Nhờ điều này, tôi nhận được phước lành.
Người khác nói:
- Thưa Tôn giả, khi tôi đang canh chừng ruộng mía, tôi cúng một cây mía cho một Sa môn.
- Tôi cúng một quả timbaràsaka.
- Một elàluka cũng được cúng.
- Một phàrusaka tôi cũng đã cúng.
- Tôi cũng cúng một nắm củ cải.
Họ đều cho rằng chỉ làm những việc nhỏ nhặt mà vô tình đạt được phước lành. Khi trở về, Tôn giả mang nghi ngờ của mình để hỏi Đức Phật:
- Bạch Thế Tôn, chỉ cần thực hiện những hành động thiện nhỏ nhặt, chẳng hạn như nói sự thật, kiềm chế cơn giận, hay dành một ít thời gian để giúp đỡ người khác, cũng đủ để đạt được phước lợi của sanh thiên...?
- Vì sao con còn nghi ngờ những điều đã từng nghe rồi? Tất cả Thiên thần đã giải đáp rồi sao?
- Thưa vâng, con tin rằng chỉ một số hành động thiện nhỏ như vậy cũng đủ để đạt được phước lành của sanh thiên.
Phật dạy:
- Này Mục Liên, chỉ cần nói sự thật, kiềm chế cơn giận, hay tặng một quà nhỏ, cũng đủ để người ta đạt được phước lành của sanh thiên.