'khao khát' được tôn trọng, quý trọng và đánh giá trong mắt người khác
Đến hiện tại, khi từng bước tự lập và độc lập hơn, chúng ta không quan tâm đến việc ai có nhiều thức ăn hơn, bữa cơm ấm áp hơn. Thay vào đó, chúng ta quan tâm đến đồ ăn sang trọng nhà hàng xóm, công ty bạn học cũ làm ngon đến đâu, số dư tài khoản của bản thân là bao nhiêu, người bạn thân du lịch đã đến được bao nhiêu nước,…
quá trình tiến hóa tự nhiên đã khôn khéo cài đặt vào tâm trí con người một cơ chế mang tên nỗi sợ, nỗi sợ bị cô lập, bị hạ thấp và không được bảo vệ bởi bộ lạc của mình.
Chúng ta thức dậy đi làm mỗi buổi sáng để tránh khỏi nỗi sợ thất nghiệp, nỗi sợ thiếu tiền để sinh sống và nỗi sợ bị đánh giá là thất bại theo tiêu chuẩn xã hội, hơn là để theo đuổi ước mơ cá nhân.
Chúng ta sẵn lòng dành một vài ngày tập thể dục cật lực, bất kể sáng hay tối chỉ để tránh bị đánh giá thấp trong nhóm thay vì dành ra 30 phút để vận động thường xuyên mỗi ngày.
Chúng ta cố gắng đạt được những 'tiêu chuẩn' mà xã hội đặt ra như vợ đẹp, con ngoan, nhà giàu có, xe sang,… để không bị tụt lại trong cuộc đua xã hội chứ không phải vì muốn đem lại hạnh phúc cho chính bản thân.