Chúng ta đang sống trong thời đại mà ở đó, ai yếu đuối sẽ bị loại bỏ.
Tớ có một người bạn, thường xuyên trò chuyện với nó, giống như hình với bóng.
Nó là một người thích khóc, tâm trạng dễ bị ảnh hưởng và tâm lý mỏng manh.
Khi như vậy, tớ sẽ ở bên cạnh nó, lắng nghe, cho nó mượn bờ vai để khóc, và an ủi nó bằng những lời nói ý nghĩa nhất.
Nó có một chị gái rất mạnh mẽ, quyết đoán, trong khi nó lại trầm tính và nhút nhát. Suốt tuổi thơ, sự phân biệt đối xử khiến nó cảm thấy bị bỏ rơi, không ai để ý đến.
Nỗi tự ti đã ảnh hưởng đến nó từ lâu.
Nó sợ giao tiếp với mọi người, thậm chí cả gia đình. Mỗi khi có người đến nhà, nó lại tìm cách trốn tránh.
Một lần, chị nó ghen tỵ vì nó được mua một con thú nhồi bông.
Dù cha mẹ cưng chiều nó hơn, nhưng nó vẫn không biết làm thế nào để giúp chị.
Suốt thời gian học ở trường, thành tích của nó không mấy ấn tượng. Dù luôn cố gắng để làm hài lòng cha mẹ, nhưng thành tích vẫn không đạt như mong đợi. Dường như, số phận luôn định trước cho nó sẽ không bao giờ đứng đầu.
Tuổi thơ của nó tràn ngập sự ngây thơ và vô tội. Ở vùng quê xa xôi, mạng internet không phổ biến. Cha mẹ chỉ biết sử dụng điện thoại cục gạch, khiến cho nó không có nhiều cơ hội tiếp cận kiến thức. Việc duy nhất nó làm được là cố gắng hết mình để giữ vững danh hiệu học sinh giỏi, mặc dù không hề thích học. Tất cả chỉ vì sự ép buộc từ bản thân và lo lắng không muốn thất bại trước bạn bè, cũng như không muốn làm cha mẹ thất vọng.
Khi bước vào lớp bảy, nó bắt đầu học thêm để chuẩn bị cho kì thi lên lớp mười. Cuộc sống của nó bận rộn với việc học, trong khi cha mẹ phải cố gắng kiếm tiền nuôi gia đình. Do đó, ít có thời gian để trò chuyện và chia sẻ tâm tư. Nó đã trở thành thói quen giữ những điều này trong lòng.
Dù gặp khó khăn ở trường, nó cũng không bao giờ chia sẻ với ai. Thậm chí, sau khi bị thầy cô la mắng, nó chỉ biết cố gắng kiềm chế cảm xúc trước khi rời khỏi trường. Nỗi sợ hãi đã luôn hiện diện trong tâm trí của nó.
Thói quen này kéo dài suốt cuộc đời học của nó, cho đến khi nó lên đại học.
Bước vào cánh cửa của đại học, nó cảm thấy hài lòng vô cùng. Đó là nơi mà nhiều người mơ ước. Thực sự, lúc đó, nó tự hào vô cùng. Đó là kết quả của những nỗ lực không ngừng nghỉ, những đêm thức trắng bên sách vở, học đến khuya tối, ngủ quên trên bàn học. Thành công đã đến với nó, nhưng cũng là lúc nó bắt đầu đối mặt với những thách thức mới.
Đại học là mốc quan trọng, nơi mà những học sinh đã từng phải tuân theo nhiều quy định nghiêm ngặt ở trường trung học không còn. Cuộc sống đại học tự do và rất linh hoạt, từ việc chọn trường, bạn bè cho đến sở thích, tất cả đều do tự mình quyết định. Nó là cơ hội để học hỏi nhiều kỹ năng, từ kỹ năng mềm đến giao tiếp xã hội, quản lý mối quan hệ. Mặc dù tự hào về việc đậu vào trường hàng đầu, nhưng nó vẫn cảm thấy mơ hồ về tương lai.
Nó tham gia vào nhiều câu lạc bộ nhưng không thành công.
Nó sợ bạn bè có thể vượt mặt nó trong mọi lĩnh vực, nhưng cách sống của nó lại thoải mái và không rõ ràng.
Nó lo sợ phải đối mặt với những khó khăn, rủi ro và thử thách của thế giới bên ngoài, dẫn đến việc chọn những con đường an toàn hơn.
Trước khi nghĩ về tương lai, nỗi sợ luôn hiện hữu trong tâm trí nó.
Khi nghĩ lại và tự trách bản thân, nó nhận ra mình đã tự hạn chế bản thân bằng sự e dè, sợ hãi và tự mãn.
Mỗi người đều có nỗi sợ riêng. Chúng là những ẩn số tưởng chừng nhỏ nhưng có sức mạnh tàn phá. Trong số đó, lòng tự trọng quá cao cũng là rào cản mà nó cần vượt qua để thay đổi tốt hơn.
Nhiều lần, dù được người lớn khuyên nhủ, nó vẫn cứng đầu. Nó không muốn lắng nghe. Người chị cố gắng hướng dẫn nhưng nó không chịu. Đôi khi, nó cảm thấy ghen tị vì chị giỏi hơn mình. Nhưng thực tế, điều đó làm nó tự ái và không dám hỏi chị dù biết rằng chị sẵn lòng giúp đỡ.
Dần dần, nó cảm thấy cô đơn khi chị không còn quan tâm đến nó nữa. Không phải vì chị ghét nó, mà vì nó không chịu nghe lời. Nó chỉ có thể nhìn những người khác học hỏi từ chị. Mặc dù khó chịu, nhưng điều đó là cách để nó học hỏi và trở nên mạnh mẽ hơn.
Một câu nói tớ rất ưa thích là: “Đối mặt với nỗi sợ là cách duy nhất để vượt qua nó” của Brian Tracy. Dù có tránh được nỗi sợ ngày hôm nay, nhưng vào ngày mai, ngày kia và tương lai, nó vẫn sẽ theo chúng ta mãi. Vì vậy, nếu cảm thấy sợ điều gì đó, hãy đương đầu và học cách sống chung với nó.
Ban đầu có thể khó khăn, có thể cậu sẽ cảm thấy không thoải mái và muốn trốn vào lớp vỏ an toàn. Nhưng không ai nói rằng thành công sẽ dễ dàng đến. Nếu cậu cảm thấy khó khăn, hãy chia sẻ cùng bạn bè, người thân. Họ có thể đưa ra lời khuyên, động viên và động lực để cậu đối mặt với nỗi sợ.
Mọi thứ đều cần thời gian để làm quen, để thích nghi. Nếu cậu không dám thử sức với những điều mới mẻ, làm sao biết được chúng thực sự là gì. Đừng sợ hãi, hãy dũng cảm thử. Chúng ta chỉ có một cuộc đời, đừng để nỗi sợ ngăn cản chúng ta khám phá cơ hội và trưởng thành.
Tác giả: Đỗ Ngọc Tường Vy