Giả sử bạn đang dạo bước trên vỉa hè đông đúc, bỗng một gã đàn ông lao xe tới và va phải bạn. Mọi chuyện trở nên tồi tệ, bạn bị thương và phải nằm viện gần một tháng, cuộc sống của bạn rối bời và bị ảnh hưởng, trong khi gã đó vẫn tỏ ra bất cần, vì biết mình có thể giải quyết mọi vấn đề bằng tiền.
Thật tốt khi gánh chịu mọi lỗi lầm cho những người không chịu thừa nhận
Bạn có cảm thấy tức giận không? Bạn nghĩ rằng bạn có thể làm gì khác không? Hay vì tình trạng bế tắc, bạn quyết định tự chịu trách nhiệm cho tất cả?
Kết quả khó chịu nhưng đúng vậy...
Một ý tưởng có vẻ khắt khe, không dễ chấp nhận nhưng lại là bước khởi đầu tốt để trải nghiệm sự tiến bộ và một cuộc sống ý nghĩa. Là cơ hội để tự nhìn nhận lại bản thân và thách thức những giá trị đã được tin tưởng suốt thời gian qua. Đó là việc chịu trách nhiệm hoàn toàn với mọi sự cố xảy ra với bạn, bất kể đó là gì.
Chịu trách nhiệm không chỉ là nhận lỗi. Không phải vì bạn có khả năng giải quyết vấn đề. Cũng không phải là suy nghĩ tích cực.
Để giảm bớt căng thẳng, hãy cùng bắt đầu bằng một số sự thật
Bạn không có quyền lựa chọn
Sáng nay, bạn cảm thấy đau chân và quyết định đi xe máy đến công ty thay vì đi bộ. Có thể như bạn dự đoán, chân bạn sẽ không còn đau nữa, nhưng cũng có thể, xe của bạn bị hỏng giữa đường và sau đó mọi thứ trở nên khá tồi tệ. Việc giảm đau chân là điều bạn muốn, nhưng việc xe bị hỏng thì chắc chắn là không. Bạn có thể đưa ra lựa chọn tốt cho tương lai của mình, nhưng bạn không thể chắc chắn về điều gì sẽ xảy ra.
Doctor Strange có phải là một trường hợp ngoại lệ không?
Môi trường xung quanh chúng ta, rộng lớn hơn cả vũ trụ này, không hoạt động theo cách mà con người mong muốn, chúng tuân theo những nguyên tắc của riêng chúng mà không quan tâm đến những nỗ lực kiểm soát của bạn. Đại dịch Covid-19 hoặc một trận lụt có thể lấy đi tất cả những gì bạn có, mọi cố gắng, thành quả, dù nó thật không công bằng và đau đớn, nhưng bạn không thể thay đổi được điều đó. Một cái đinh găm vào bánh xe máy hoặc một người lái xe lao tới, đều là ngoài khả năng kiểm soát của bạn.
Như J.H.Holmes đã nói: “Vũ trụ này không ác cũng không thiện. Chỉ đơn giản là nó không quan tâm mà thôi”. Chúng ta như những con kiến bé nhỏ, nếu chúng ta không may bị một kẻ khổng lồ nào đó dẫm chết, đó không phải vì hắn muốn, chỉ đơn giản là chúng ta quá nhỏ bé và không may mắn. Nếu bạn hy vọng không có điều gì xấu (thậm chí là kinh khủng) xảy ra, điều đó là không thể.
Ngoài ra, bạn luôn đối mặt với vấn đề cuối cùng.
Dù có thể là do thằng cha lái xe gây ra bạn bị gãy chân, nhưng chân gãy là của bạn và bạn phải tự xử lý. Cái đinh làm bánh xe của bạn không còn hoạt động, nhưng bạn là người phải đẩy chiếc xe đó đi. Và nếu có một ngày bạn bị người yêu bỏ rơi cho một người khác, đau khổ mà người ấy gây ra cũng chỉ có bạn phải chịu, dù bạn muốn hay không.
Tóm lại, bạn sẽ phải đối mặt với mọi thứ, từ tốt đến xấu, và trách nhiệm giải quyết luôn thuộc về bạn, thật nghiêm trọng phải không?
Rất may, bạn có quyền lựa chọn
Khi không thể kiểm soát các yếu tố bên ngoài, chúng ta chỉ còn cách kiểm soát những yếu tố từ bên trong. Khi không thể lựa chọn điều gì sẽ xảy ra, ta vẫn có quyền lựa chọn cách hiểu và cách phản ứng.
Có lần, mình vội vàng lên xe buýt mà quên mang khẩu trang. Khi đó, dịch bệnh vẫn còn phức tạp và mình bị mời xuống xe ở trạm kế tiếp. Thế là mình phải đi bộ 4km để về nhà, với đôi chân mỏi rã rời. Kể chuyện này với chị đồng nghiệp, mình mới biết chị cũng từng rơi vào tình huống tương tự.
Điểm khác biệt là chị ấy đã bật khóc vì quá mệt và cảm thấy bị bỏ rơi, trong khi mình lại vui vẻ suốt quãng đường về.
Cùng một hoàn cảnh, cùng một vấn đề nhưng cách nhìn nhận khác nhau dẫn đến phản ứng khác nhau giữa mình và chị. Mình xem đó là bài học cần rút kinh nghiệm, cơ hội để sống chậm lại và quan sát xung quanh. Vì vậy, mình tận hưởng việc đi bộ, ngắm bầu trời và đường phố khi hoàng hôn buông xuống.