Hãy tưởng tượng bạn đang bước trên vỉa hè đông đúc, đột nhiên một người lái xe vụt qua và va vào bạn. Mọi thứ trở nên hỗn loạn, bạn bị thương và phải điều trị hơn một tháng, cuộc sống của bạn bị đảo lộn trong khi người lái xe vẫn thản nhiên ở bên ngoài, bởi vì họ nghĩ rằng việc bồi thường bằng tiền là đủ
Bạn có tức giận không? Bạn có nghĩ rằng bạn có thể đòi bồi thường thêm không? Bạn có tự cho rằng bạn phải chịu trách nhiệm cho những hậu quả không?
Đáp án đắng cay là... đúng vậy.
Một ý tưởng nghe có vẻ quá mức, không dễ chấp nhận nhưng lại là bước đầu tốt để bạn trải nghiệm sự tiến bộ và một cuộc sống ý nghĩa. Một quá trình tự nhìn nhận và thách thức những giá trị mà bạn đã tin tưởng suốt thời gian dài. Đó là việc đứng trước trách nhiệm hoàn toàn với mọi sự kiện xảy ra với bạn, bất kể là gì.
Chịu trách nhiệm không phải là tự nhận lỗi. Không phải vì bạn có khả năng tự giải quyết vấn đề. Cũng không phải là cách suy nghĩ tích cực.
Để giảm bớt sự căng thẳng, hãy cùng bắt đầu với một số sự thật thú vị
Bạn không có khả năng lựa chọn
Sáng nay, bạn cảm thấy đau chân và quyết định đi xe máy đến nơi làm việc thay vì đi bộ. Có thể như dự định, chân bạn sẽ không còn đau nữa, nhưng cũng có thể, xe máy của bạn bị hỏng giữa đường và mọi thứ trở nên tồi tệ. Giảm đau chân là điều bạn mong muốn, nhưng việc xe bị hỏng thì chắc chắn là không. Bạn có thể tạo ra lựa chọn có ích cho tương lai của mình, nhưng bạn không thể dự đoán được điều gì sẽ xảy ra.
Môi trường xung quanh chúng ta, rộng lớn hơn cả vũ trụ này, không hoạt động theo cách mà con người mong muốn, chúng tuân theo những nguyên tắc riêng mà không quan tâm đến nỗ lực kiểm soát của bạn. Đại dịch Covid-19 hoặc một trận lụt có thể lấy đi mọi thứ bạn có, tất cả công sức, thành tựu, nhưng bạn không thể thay đổi điều đó. Một cái đinh găm vào bánh xe máy hoặc một người lao tới cũng nằm ngoài khả năng kiểm soát của bạn.
Như J.H.Holmes đã nói: “Vũ trụ này không ác cũng không thiện. Nó đơn giản chỉ không quan tâm”. Chúng ta giống như những con kiến nhỏ bé và nếu chúng ta bị một kẻ khổng lồ nào đó dẫm chết, điều đó không phải vì hắn muốn, chỉ là vì chúng ta quá bé nhỏ và không may mắn. Nếu bạn hy vọng không có điều gì tồi tệ (thậm chí là kinh khủng) xảy ra, thì đó là điều không thể.
Không chỉ vậy, bạn luôn là người phải đối mặt với vấn đề cuối cùng.
Có thể là thằng cha lái xe gây ra tai nạn làm bạn bị gãy chân, nhưng cái chân gãy là của bạn và bạn phải chịu trách nhiệm với nó. Cái đinh làm bánh xe của bạn không thể lăn, nhưng bạn là người phải dắt chiếc xe đó. Và nếu có một ngày người yêu rời bỏ bạn để đi theo người khác, những đau khổ mà họ gây ra cũng chỉ có bạn phải chịu, dù bạn có muốn hay không.
Tóm lại, bạn sẽ phải đối mặt với mọi điều, từ tốt đến xấu, và trách nhiệm giải quyết luôn thuộc về bạn, đúng là nghiêm trọng đấy phải không?