Nếu phải so sánh, một lời tỏ tình bị từ chối, một tình yêu tan vỡ có gì đáng sợ bằng một mối quan hệ mập mờ? Tôi không thể hiểu rõ, không thể gọi tên được những cảm xúc đang lẻ loi trong lòng mình. Mọi thứ mơ hồ không rõ nguồn gốc, vui buồn không rõ lẽ ra làm sao, và tôi không thể trách ai hoặc cái gì cho những cảm xúc ấy. Một mối quan hệ không có định hình rõ ràng, có gì đáng thương hơn thế? Nhưng rồi, tôi vẫn duy trì mối quan hệ đó. Không hiểu vì sao...
Có lẽ, cuộc sống chính là những bất ngờ không thể đoán trước
Giống như lúc tôi gặp anh, trong một buổi chiều lang thang trên con đường nhỏ. Ánh mắt tôi chú ý đến anh, cao gầy, vững và có vẻ như cô đơn. Hai ánh mắt gặp nhau và tôi cảm thấy mình và anh như cùng chung một cảm giác lạc lõng. Thậm chí trước khi nói chào, trước khi biết bất cứ điều gì về nhau, chúng tôi đã cảm thấy sự đồng điệu trong sự cô đơn đó.
Nhìn lại, tôi gặp anh vào những thời điểm khó khăn nhất, không thành công, không tình yêu, không có niềm tin nào vào bản thân. Có lẽ điều tôi cần nhất là sự an ủi cho tâm hồn, và anh đã đem đến điều đó cho tôi.
Chúng tôi trao đổi số điện thoại và bắt đầu liên lạc qua tin nhắn. Anh từng nói:
“Để hiểu rõ một người, cần ít nhất 200 giờ tiếp xúc.”
Nếu chúng ta chưa dành đủ thời gian đó, chúng ta vẫn còn xa lạ. Nhưng qua thời gian, tôi nhận ra mối quan hệ với anh không chỉ là muốn gần gũi hay tìm bạn chia sẻ.
Sự tinh tế trong anh là điều khiến tôi bị thu hút. Anh nhớ đến lịch trình của tôi, hỏi những điều nhỏ nhặt:
“Hôm nay em đã làm gì chưa?”
“Hôm nay em đã học môn gì chưa?”
Có điều chắc chắn rằng, nếu bạn thường xuyên chia sẻ tâm tư với ai đó, sẽ đến lúc bạn phát hiện ra mình thích họ. Tôi cũng đã trải qua điều đó, và tôi cảm nhận rằng anh cũng có tình cảm với tôi, như là một phụ nữ. Từ những lời nói chân thật xen lẫn lời đùa, những dòng quan tâm, và những suy tư sâu thẳm nhất. Tôi thực sự chờ đợi khoảnh khắc chúng ta sẽ trở thành một cặp đôi.
Nhưng tình cảm ấy mãi không thể nảy nở thành tình yêu…
Những cuộc trò chuyện vẫn tiếp diễn hàng ngày, những dòng quan tâm, những câu đùa về tình bạn, nhưng không ai đặt cho nó một danh xưng cụ thể. Gần nửa năm trôi qua, mối quan hệ vẫn còn mập mờ.
Ai từng trải qua cảm giác thích một người trong một mối quan hệ mập mờ, mới hiểu được khó chịu đến từ đâu.
Có lúc như đang trong một mối quan hệ ngọt ngào, lúc như bạn thân, và lúc khác như hai người xa lạ.
Khi muốn ghen tỵ khi người ấy đi chơi với người khác nhưng không có quyền.
Khi muốn giận dỗi suốt cả ngày vì không nhận được phản hồi từ tin nhắn, nhưng không có lí do cụ thể, người ấy không cần phải làm như vậy, chỉ có bạn tự luyện lòng với những suy nghĩ và nhớ nhung.
Khi có ngày tâm hồn vỡ vụn, muốn tìm người ấy chia sẻ nhưng không dám, vì mối quan hệ đó thân thuộc và hiểu biết, nhưng không phải là tình yêu.
Mỗi ngày là một chuỗi lặp lại của những mơ ước, tự tưởng tượng ra những khoảnh khắc tình yêu, nhưng cuối cùng lại tự làm mình thất vọng và đau lòng.
Lại một câu hỏi khó khăn khác được đặt ra. Yêu một người trong mối quan hệ mập mờ là gì? Đó là ngày nào cũng tự lòng yêu đương, rồi tự lòng thất tình.
Chúng tôi đang đợi chờ điều gì vậy…
Khi mãi chẳng tìm thấy tình yêu.
Một hôm, anh chia sẻ với tôi về mối tình đã từng rất quan trọng với anh. Anh không bao giờ nói rằng anh còn nhớ, còn đau lòng, còn mong chờ về người đó. Nhưng qua những lời tâm sự, tôi hiểu thế giới của anh vẫn còn đó lẻ loi.
Do đó, nhiều lần tôi quyết định tự mình nói ra tình cảm, nhưng vẫn phải lưỡng lự.
Tôi đợi chờ, tin rằng anh cũng đang chờ đợi như tôi. Một ngày nào đó anh sẽ quên đi những kỷ niệm tình yêu cũ, để sẵn lòng đón nhận một tình yêu mới tốt hơn. Bỏ lại những vết thương, những nỗi đau trong quá khứ.
Nhưng… có những khi tôi cảm thấy mệt mỏi với mối quan hệ này.
Vì đôi khi tôi cảm thấy cô đơn. Tôi đang chờ đợi một điều gì đó sẽ đến, nhưng không biết được khi nào, hay liệu nó có đến không. Mỗi khi anh nhắc lại về quá khứ, tôi lại cảm thấy thời gian đợi đầy dài hơn.
Và, tôi tự hỏi, tại sao tôi phải tiếp tục với những cảm xúc không rõ ràng này? Để rồi giam cảm xúc vào lồng, không thể chia sẻ với ai. Tôi mong đợi một tình yêu, nhưng nó lại đến quá khó đoán.
Tôi muốn dừng lại. Dừng lại mối quan hệ mà giờ không ai trong hai đều có quyền chia tay. Vì không ai nên chờ đợi quá lâu, đặc biệt là chờ đợi một người quên đi quá khứ. Nếu bạn trải qua chuỗi ngày hy vọng và thất vọng, trái tim bạn sẽ thấy đau lòng. Vì không xứng đáng để bỏ quá nhiều thời gian vào những gì không đem lại kết quả như ý.
Nhưng tôi không thể quyết định. Có lẽ bởi vì đã dành quá nhiều thời gian và tâm trí cho mối quan hệ này, tôi cảm thấy tiếc nuối những nỗ lực của mình và lo sợ rằng sẽ bỏ lỡ điều gì nếu không tiếp tục cố gắng.
Có thể ngày mai anh nói yêu tôi, chẳng một lời tôi dám nói bỏ cuộc.
Có người nói, chỉ những người không đủ dũng cảm mới đưa mình vào mối quan hệ mập mờ…
Có lẽ điều đó đúng.
Vì chúng ta có thể kết thúc mối quan hệ này một cách không ngờ đến.
Nếu một ngày nào đó, tôi nói yêu anh hoặc anh nói yêu tôi. Dù câu trả lời là đồng ý hay không, mối quan hệ mập mờ chắc chắn sẽ kết thúc.
Chúng tôi lo lắng và chần chừ. Bởi tôi sợ mình sẽ không còn nhận được những quan tâm ngọt ngào từ anh nữa, dù không biết anh dành những quan tâm đó cho tôi với tư cách gì.
Nếu một ngày không nhận được tin nhắn: “Hôm nay em thế nào?”, tôi sẽ thực sự cảm thấy trống trải và mất rất nhiều thời gian để chấp nhận rằng chúng tôi không thể như trước nữa.
Vì anh sợ anh sẽ làm tổn thương tôi, không biết cảm xúc của anh dành cho tôi là gì, và anh chưa chắc chắn anh đã sẵn lòng buông bỏ quá khứ để bắt đầu một tình yêu mới.
Vì vậy, chúng tôi chọn giữ mối quan hệ mập mờ.
Do đó, chúng tôi luôn bị trì hoãn khỏi tình yêu.
Một mối quan hệ mập mờ có thể mang lại niềm vui ban đầu, nhưng sau này, chúng ta sẽ phải đối mặt với nhiều mệt mỏi hơn. Bởi không ai chờ đợi mãi một điều không rõ ràng, nhưng cũng không ai đủ can đảm để từ bỏ điều đó...
Tác giả: Minh Uyên