blogradio.vn - Trong nhà, khi cô nấu ăn, anh lại thêm đôi đũa vào đó. Những người trong làng nhìn thấy căn nhà có hai người bạn đồng hành cùng nhau, họ cười vui vẻ, trông như hai người đang cùng nhau vượt qua khó khăn.
- Nếu cô đồng ý ở bên anh, thì anh cũng rất vui lòng. Anh sẽ cố gắng hết sức để kiếm sống và lo lắng cho cô và đứa con của chúng ta.
Anh nhìn cô với ánh mắt của một người say, làm giọng nói của anh trở nên khó nghe và không đáng tin lắm. Cô ôm đứa con bé bỏng của mình vào lòng, nhìn anh, rồi lại nhìn lại đứa bé. Cô phân vân, nếu chọn anh thì cũng không sao, vì một bà mẹ trẻ không chồng cũng không có nơi để dựa vào, người ta cũng sẽ đàm tiếu, nói xấu. Nhưng phải chăng anh quá bình thường, anh lại là một người đàn ông không tốt. Cô nhếch môi, người phụ nữ đến cuối cùng thì không ai muốn, cô đóng bỉm mắt, bước tới đâu thì tới!
Anh là một người đàn ông không tốt. Trước đây, khi còn trẻ, anh là người dẫn đầu làng ra khỏi cảnh nghèo khó. Anh thông minh, ham học hỏi, nhớ hết bài giảng của thầy làng, lòng dũng cảm với tình yêu với làng nghèo đã khiến anh quyết định ra đi, lập nghiệp. Mấy năm sau, anh trở về, anh chỉ ghé thăm làng một lần nhưng mọi người cũng thấy anh đã thay đổi. Tính cách của anh vẫn như xưa, vẫn chăm chỉ và trung thực, nhưng giờ đây anh trở nên phong độ và sang trọng hơn, chiếc xe của anh thì không gì bằng! Anh có một người vợ xinh đẹp, và thêm một cậu con trai kháu khỉnh luôn nói 'bố ơi, bố ơi' bên cạnh. Người trong làng ban đầu cũng ngạc nhiên, con đường toàn bùn đất, chiếc xe sáng bóng của anh dường như sẽ bị làm bẩn một cách dễ dàng, nhưng khi nhìn thấy anh, họ vội vàng chạy lại:
- Ôi, các bác có nhớ tôi không? Đây là Pha, Pha con của ông Du đấy.
- Ôi, Pha à, có phải là Pha không?
- Chính tớ đây, không ai khác. Có khi cả đầu vẫn còn 'chốc' giấu dưới mái tóc dày này các bác ạ.
Người trong làng kéo về căn nhà nhỏ của anh ở cuối xóm mỗi ngày càng đông đúc. Họ ngồi nghe anh kể về cuộc sống ở thành phố, anh đã làm kỹ sư ở đó, may mắn được công ty chăm sóc cũng đủ để sống. Nay trở về thăm làng, để vợ con biết về tổ tiên, anh cũng góp phần xây dựng miếu làng và chia sẻ một số cách làm ăn cho dân làng.
- Nghe 'anh kỹ sư' kể thế mà lòng vui quá. Thật sự là cuộc sống ở thành phố khác biệt.
Anh vỗ đùi hào hứng như một người nông dân thực thụ:
- Đúng, tớ là “kỹ sư nông nghiệp” đấy. Dù đi bao xa cũng không bao giờ quên mác nhà nông.
- Ôi, có phải là Thăng Pha không?
Thăng Pha ở lại làng vài ngày rồi lại ra đi. Khi trở lại sau vài năm, hắn đã thay đổi nhiều. Hắn trở nên luộm thuộm, chân rướm máu, cơ thể bẩn thỉu và hôi hám. Cha hắn mất, nhà trống vắng, hắn sống kín đáo trong căn nhà nhỏ không ai biết hắn làm gì. Ban đầu, mọi người quan tâm đến hắn nhưng hắn trở nên xa lánh. Hắn say rượu, không gây ra vấn đề lớn nhưng cũng khiến người dân xa lánh. Dần dần, họ bắt đầu nói xấu về hắn, cho rằng hắn điên loạn.
Ny từng là người đẹp nổi tiếng trong làng, được nhiều người theo đuổi. Sau khi rời xa làng, cô trở về với một đứa con nhỏ. Cô sống một mình, không ai hỏi han. Ban đầu mọi người đồng cảm, nhưng sau đó trở nên ích kỷ. Cô bán vé số để kiếm sống, nhưng cuộc sống của cô và con trở nên khó khăn. Cô thấy hạnh phúc khi nhìn thấy hắn.
Hai người, một từng là kỹ sư, một từng là hoa khôi, giờ trở thành hai số phận trái ngược. Cô thường thấy hắn ngồi dưới nắng, vẽ và viết bên đường. Người ta nói về hắn như là một kẻ điên.
- Hắn đã từng là kỹ sư tài ba. Giờ thì sao, thật là đáng buồn.
Cô nhìn hắn và cảm thấy thương hắn.