blogradio.vn - Khi ai đó yêu bằng trái tim, họ cũng suy nghĩ bằng đầu. Ai cũng trải qua cảm xúc ghen, cả phụ nữ và đàn ông, nhưng ghen để tăng cường tình yêu và hạnh phúc trong gia đình thì là điều đáng khích lệ, còn ghen vì những lý do khác thì cần suy nghĩ lại.
Sáng nay, khi lau dọn bàn, tôi nhìn lên tờ lịch treo trên tường và nhận ra chỉ còn hai tháng cuối năm. Thời gian thật là nhanh chóng. Tự tờ lịch đó, tôi nhớ đến cô ấy, một người cháu của gia đình chồng tôi. Mỗi khi gặp, cô ấy thường kể về chồng mình và thường xuyên phàn nàn về việc ghen tỵ trong hôn nhân.
Tôi nghĩ đề tài này sẽ thu hút sự quan tâm của nhiều phụ nữ, vì ghen là một phản ứng cảm xúc phổ biến ở con người, đặc biệt là phụ nữ. Trong những dòng văn này, tôi muốn tập trung vào ghen trong tình yêu vợ chồng, bắt đầu từ cô ấy, một người cháu trong gia đình chồng tôi, người thường phàn nàn về ghen tỵ.
Thường xuyên, tôi gặp cô ấy mỗi khi đến ngày giỗ của bố tôi hoặc vào dịp Tết. Mỗi lần gặp, cô ấy đều chia sẻ nhiều điều với tôi. Tôi nghĩ có lẽ vì tuổi tác và sự hiểu biết, cô ấy cần có một người lắng nghe và chia sẻ. Tôi thỉnh thoảng đưa ra những lời khuyên nhưng tôi nghĩ điều quan trọng là tôi lắng nghe. Từ cách nói và giọng điệu, tôi cảm nhận được nỗi lòng đầy ắp của cô ấy.
Vì đây là một câu chuyện nhạy cảm, tôi đã thay đổi tất cả, từ nhân vật, công việc cho đến tên gọi, chỉ còn lại danh xưng.
Cô ấy chia sẻ với tôi như sau, tôi thay đổi cách xưng hô luôn:
- Chị biết không, dù em ở nhà nhưng mỗi ngày em đều biết ảnh làm gì. Đơn giản thôi chị, là em thuê người bên cạnh ảnh, mọi hành động của ảnh đều phải báo em biết. Mỗi tháng em cũng phải chi một ít tiền nhưng em cảm thấy yên tâm. Thực ra em cũng không muốn như vậy, vì chúng tôi rất yêu nhau, nhưng từ khi có cô ấy xuất hiện là em lại cảm thấy lo lắng. Em không biết hai người họ quen biết nhau như thế nào, chỉ có một lần em đi đón con rồi đến chỗ ảnh làm để hai người cùng về cho vui, em thấy họ đang ngồi uống nước vui vẻ ở một quán gần đó bên lề đường. Cô ta nhìn thấy em và tự nhiên nói chuyện như thể cô ta là vợ của ảnh vậy, trong khi con em đang gọi ba ba liên tục. Lần đó em chỉ nói nhẹ nhàng gọi chồng em về vì đã đến giờ về cơm tối với vợ con chứ không nói gì đến cô ta.
- Có thể họ chỉ là bạn bè thôi, - tôi xen vào.
- Em cũng cố nghĩ vậy như chị nói, nhưng nhìn cách cô ta nói và gọi chồng em thì em lo lắng. Rồi sau đó em biết cô ta thường nhắn tin hẹn hò chồng em nọ kia nói là có chuyện cần nhờ. Rồi chồng em đi học lớp lái xe cô ta cũng xin học theo, nghĩa là cô ta làm mọi cách để được gặp gỡ và gần chồng em đó chị ạ. Cô ta làm như vậy làm em cảm thấy bất an, không biết vợ con người ta sẽ nghĩ ra sao mà cứ lẻn vào như vậy, nên em mới làm như vậy. Mà ảnh không biết đâu, và có biết cũng chẳng trách em được, vì chính ảnh đã làm em nghi ngờ và mất lòng tin thì em phải làm như vậy.
Tôi ngồi lắng nghe hết mà thực sự cũng không biết phải nói gì. Tôi nghĩ với những chuyện như vậy thì tốt nhất là chỉ lắng nghe, vậy cũng có thể hiểu và chia sẻ phần nào. Vì cô ấy đã làm như vậy nghĩa là cô ấy hiểu rõ mình đang làm gì và khi mọi chuyện hé lộ ra thì kết cục sẽ như thế nào.
Cô ấy tiếp tục kể:
- Một đêm, khi ảnh về muộn quá, em gọi điện thì ảnh không nghe máy, em đã đưa con đi ngủ và nhờ bà ngoại trông nhà giúp rồi lái xe đi tìm. Em ghé vào trạm xăng để đổ đầy bình xăng và quyết định sẽ đi tìm ảnh cho đến khi hết xăng, nhưng khi em về nhà thì thấy ảnh đã trở về. Ảnh xin lỗi vì điện thoại hết pin và hứa sẽ không làm gì có lỗi với em, chỉ là vui vẻ quá nên đã ở lại đó đến quá khuya. Em nghe và không nói gì, nhưng từ đó em quyết định thuê người để bám sát bên cạnh ảnh.