
blogradio.vn - Bầy gà con tìm thấy sự ấm áp từ bà mẹ gà, nằm gọn trong vòng tay của mẹ gà mái. Có lẽ chúng đang cảm nhận được sự che chở mạnh mẽ và an toàn từ mẹ. Hàng ngày, chúng tôi không ngừng bàn luận về tình yêu gia đình gà. Tôi cảm thấy hạnh phúc khi chứng kiến tình yêu thiêng liêng mà mẹ gà dành cho bầy gà con.
Mỗi dịp xuân về, gia đình tôi lại trở về quê nội miền Trung để ăn tết. Một điều luôn làm tôi lo lắng nhất là mỗi ngày đều thấy cắt tiết gà, từ gà luộc, gà kho, gà xào, gà xé phay, gỏi gà, miến gà đến món cà ri gà. Mỗi ngày một con gà, và còn có trứng nữa. Tôi không uống sữa hột gà mà mẹ pha. Tôi yêu quý những chú gà nhưng không thể làm gì hơn, chỉ có thể từ chối ăn thịt gà. Nhiều người coi tôi như một kẻ lạc hậu, nhưng tôi không để ý. Mỗi đêm trước khi đi ngủ, tôi thường cầu nguyện cho những chú gà có cuộc sống tốt lành. Tôi đặc biệt thương con gà mái đang ấp trứng, tìm cách để cứu nó khỏi việc bị giết thịt. Cuối cùng, tôi nghĩ ra một cách. Tôi đề nghị trả lại hong bao của ông bà nội:
- Xin lỗi, hong bao này tôi trả lại ông bà. Tôi muốn dùng nó để mua trứng gà mái đang ấp trứng...
Sau kỳ nghỉ tết ở quê, khi quay về thành phố, vì thấy tôi yêu quý động vật, ông bà nội tặng tôi một con gà mái và mười quả trứng của nó mới đẻ, mà không nhận lại hong bao mà tôi trả. Bố và tôi nhốt con gà mái trong một chiếc chuồng gà che kín và mang về. Về đến nhà, bố tôi đi ngay ra cửa hàng thú cưng để mua một chiếc lồng gà đẹp để đặt trên sân thượng. Sau đó, hai bố con tôi cùng nhau làm cho con gà mái một cái ổ ấm áp, đặt mười quả trứng vào ổ. Khi thấy trứng trong ổ, con gà mái nhảy vào ấp trứng ngay. Con gà mái cứ ấp trứng cả ngày mà không quan tâm đến việc ăn uống. Tôi thương nó quá, tôi mang một ít gạo và nước cho nó, nhưng khi thấy tôi, con gà mái xù lông lên trông thật đáng sợ, giống như tôi là kẻ thù đến cướp trứng của nó. Con gà mái rất khỏe mạnh, bất kỳ ai đến chạm vào ổ cũng bị nó chống cự quyết liệt, cánh tay tôi đã bị trầy xước nhiều chỗ. Nhưng tôi không sợ, tôi cảm thấy hạnh phúc khi tưởng tượng ra mình sẽ có mười chú gà con dễ thương. Mỗi sáng, tôi đều dậy sớm, vội vàng mang thức ăn cho gà, và mỗi lần mở cửa, tôi lại giật mình khi thấy mấy chú gà con mới nở dễ thương đến thế.

Nhà hàng xóm của tôi nuôi một con mèo to lớn và hung dữ. Từ khi có con gà, con mèo thường đến sân thượng nhà tôi. Để đảm bảo an toàn, tôi đã đến gặp bác hàng xóm để yêu cầu xích con mèo:
- Con mèo của bác là mèo quý tộc, từ nhỏ đến giờ nó chưa bao giờ bị nhốt nên không hiểu khái niệm xích. Bác có biết rằng ở thành phố không được phép nuôi gà không?...
Tôi im lặng quay về nhà, ngay lập tức bố tôi và tôi gia cố chuồng gà, đặt thêm dây thép xung quanh cẩn thận. Mỗi khi về nhà từ trường, tôi leo lên sân thượng mang thức ăn và nước cho đàn gà. Con gà mái vẫn cảnh giác để bảo vệ đàn con. Tôi mở cửa chuồng cho gà ăn, sau đó lén lút quan sát. Gà mẹ kêu: 'Cục, cục, cục...' gọi các con đến ăn. Tôi thích thú ngắm nhìn mẹ con nhà gà và cảm thấy xúc động. Ngoài việc cho gà ăn, tôi còn dọn dẹp phân gà, làm bố mẹ tôi ngạc nhiên. Mẹ tôi khen:
- Con gái mẹ đã lớn lên rồi...
Thường người ta nói rằng ngủ sớm như gà không sai, mỗi khi bóng tối buông xuống con gà mái lại ấp sát các con để bảo vệ. Đàn gà con cảm thấy sự che chở mạnh mẽ từ mẹ. Mỗi ngày tôi thích bàn luận về mẹ con nhà gà và cảm thấy hạnh phúc khi chứng kiến tình yêu của gà mẹ dành cho đàn con. Một đêm khuya, khi bố tôi đi công tác xa, mèo hàng xóm xuất hiện trên sân thượng nhà tôi. Con mèo đã tấn công chuồng gà của chúng tôi. Gà mẹ đã dũng cảm đối đầu với con mèo để bảo vệ đàn con. Mặc dù bị thương, gà mẹ vẫn chiến đấu để bảo vệ đàn con.
Trong khi nằm trên giường, tôi nghe tiếng kêu của đàn gà con. Tiếng kêu như ru thầm giúp tôi dễ dàng đi vào giấc ngủ. Sau trận đấu khốc liệt đó, tôi không thể ngủ được. Sáng hôm sau, khi người hàng xóm đến xin lỗi với con mèo, tôi cảm thấy xúc động khi thấy con mèo yếu đuối và thảm hại. Sự kiện đó khiến tôi nhận ra tình cảm thiêng liêng của loài vật.
- Con mèo này tôi mua với giá 500.000 đồng từ một người quen, giá rất rẻ. Nhưng bây giờ nó bị thương và trông thật xấu xí, tôi không muốn nuôi nữa. Tôi đã đền cho nhà chị 500.000 đồng và mang con mèo đến cho chị, có thể nuôi hoặc vứt đi tùy ý...
Mẹ tôi là người có tấm lòng cao cả nên đã ngay lập tức đưa 500.000 đồng cho bác hàng xóm. Mẹ đã chấp nhận con mèo như một thành viên trong gia đình và đưa nó đến bác sĩ thú y. Khi bác sĩ đi ra khỏi phòng, con mèo nhìn mẹ và tôi với ánh mắt biết lỗi. Thật ra con mèo không ăn thịt gà, chỉ là do nó hiếu kỳ mà thôi. Nó trở thành một chú mèo mới, biết thân biết phận và không muốn trở về nhà hàng xóm. Chú mèo rất siêng năng bắt chuột và giúp nhà tôi sạch bóng chuột.
Vì vậy, từ đó trên sân thượng nhà tôi trở thành một sở thú nhỏ, luôn vui nhộn với mẹ con nhà gà, Milo và con mèo, sống trong hòa bình và thân thiện...
Một hôm, gà mẹ mổ gà con khi nó đến gần. Bố giải thích rằng khi gà con đến tuổi tự kiếm ăn, gà mẹ sẽ đuổi chạy chí chết nếu gà con cố đến gần. Đời sống tự nhiên có những quy luật riêng, và con người không ngoại lệ...