Đọc lại đoạn văn Một chuyện đùa nhỏ trong sách giáo khoa Ngữ văn 10, tập hai, (tr. 55 – 56), từ đoạn: 'Từ hôm đó, ngày nào tôi và Na-đi-a' đến 'không còn khả năng hiểu nữa..'. Sau đó trả lời các câu hỏi:
Câu 1
Mỗi khi trượt tuyết cùng Na-đi-a, nhân vật 'tôi' luôn thầm nhớ câu 'Na-đi-a, anh yêu em!' khi xe lao dốc từ trên đỉnh xuống. Bạn nghĩ gì về hành động này của nhân vật 'tôi'?
Phương pháp giải:
- Đọc lại đoạn văn Một chuyện đùa nhỏ.
- Quan sát thái độ của 'tôi' sau khi nói câu 'Na-đi-a, anh yêu em!'.
- Phân tích suy nghĩ của bạn về hành động này của nhân vật 'tôi'.
Lời giải chi tiết:
Ban đầu, câu 'tôi' nói có thể đến từ một cảm xúc không rõ ràng, nhưng sau đó, hành động trở nên đùa cợt rõ ràng hơn. Thậm chí, 'tôi' còn đùa cợt, bất chấp những phản ứng và khổ sở của Na-đi-a. Có thể 'tôi' cho rằng việc nói câu này không gây tổn thương gì cho Na-đi-a. Tuy nhiên, từ câu chuyện này, ta có thể rút ra một bài học: không nên đùa cợt với tình yêu.
Câu 2
Trong suy đoán của nhân vật 'tôi', Na-đi-a đã có trạng thái tâm lý như thế nào khi liên tục nghe câu 'Na-đi-a, anh yêu em!' trong lúc trượt tuyết, dù không biết đó là tiếng của bạn trai cùng trên xe hay là tiếng gió?
Phương pháp giải:
- Đọc lại đoạn văn Một chuyện đùa nhỏ.
- Theo dõi hành động và phản ứng của Na-đi-a sau khi nghe câu này.
- Rút ra suy đoán của nhân vật 'tôi'.
Lời giải chi tiết:
Mỗi lần nghe câu tỏ tình ngọt ngào, Na-đi-a luôn có tâm trạng đặc biệt. Người kể cho rằng việc nghe lời tỏ tình đã trở thành một nhu cầu của cô, nên chỉ cần nghe được lời thổ lộ tình cảm như vậy là đủ, không cần quan tâm là người trên xe hay là tiếng gió đã nói lời đó. Đây chỉ là quan điểm chủ quan của người kể, có thể không hoàn toàn đúng với những gì Na-đi-a đang trải qua.
Câu 3
Điều gì làm bạn nghĩ rằng Na-đi-a thực sự cảm thấy cho nhân vật 'tôi' hay chỉ muốn xác định liệu 'tôi' có phải là người đã nói câu mà nàng thường nghe khi trượt tuyết? Dựa vào điều gì bạn có thể khẳng định điều này?
Phương pháp giải:
- Đọc lại đoạn văn Một chuyện đùa nho nhỏ.
- Tập trung vào tâm trạng của Na-đi-a mỗi khi nghe câu 'Na-đi-a, anh yêu em!'.
- Đưa ra nhận định về cảm xúc của Na-đi-a dành cho nhân vật 'tôi'.
Lời giải chi tiết:
Trong đoạn này (cũng như toàn bộ tác phẩm), không có gì miêu tả tình cảm giữa Na-đi-a và nhân vật 'tôi' ngoài những lời đùa của 'tôi' và tâm trạng của Na-đi-a. Tuy nhiên, việc Na-đi-a vượt qua nỗi sợ để trượt tuyết một mình có thể cho thấy cô ấy đã phát triển tình cảm với 'tôi', dù chưa rõ ràng.
Câu 4
Nhân vật 'tôi' nghĩ gì về quyết định của Na-đi-a khi cô ấy quyết định trượt tuyết một mình? Tại sao 'tôi' sử dụng cụm từ 'chắc là' khi diễn đạt những suy luận của mình thay vì khẳng định mạnh mẽ?
Phương pháp giải:
- Đọc lại đoạn văn Một chuyện đùa nho nhỏ.
- Tập trung vào ý nghĩa của cụm từ 'chắc là'.
- Trình bày ý kiến của nhân vật 'tôi' về quyết định của Na-đi-a trượt tuyết một mình.
Lời giải chi tiết:
Với Na-đi-a, việc trượt tuyết một mình là một thách thức lớn. Tuy nhiên, một lần nào đó, cô ấy đã tự quyết định trượt tuyết một mình, mặc dù vẫn sợ hãi. Nhân vật 'tôi' cho rằng: 'chắc là' cô ấy muốn xem liệu cô ấy có nghe thấy câu nói đã nói nhiều lần khi trượt tuyết cùng một chàng trai hay không.
Cụm từ 'chắc là' thể hiện sự suy luận của nhân vật 'tôi'. Vì người kể câu chuyện xưng 'tôi' là một quan sát viên, chứ không phải là Na-đi-a.
Câu 5
Tâm trạng của Na-đi-a khi trượt tuyết một mình được mô tả qua góc nhìn nào?
Phương pháp giải:
- Đọc lại đoạn văn Một chuyện đùa nho nhỏ.
- Tập trung vào tâm trạng của Na-đi-a.
- Xác định góc nhìn của tác giả.
Lời giải chi tiết:
Tâm trạng của Na-đi-a khi trượt tuyết một mình chỉ có cô ấy biết. Tuy nhiên, nhân vật 'tôi' suy đoán rằng 'chắc là cô ấy cũng không biết liệu cô ấy có nghe thấy những lời đó hay không'. Người kể câu chuyện ngôi nhất (hạn tri) thấu hiểu mọi biểu hiện phức tạp của tâm trạng Na-đi-a. Góc nhìn từ bên ngoài (từ người kể) đã chuyển sang bên trong (từ chính Na-đi-a).