1. Nội dung chính của câu chuyện Vương quốc thiếu nụ cười
Câu chuyện miêu tả một vương quốc buồn bã, nơi niềm vui và tiếng cười đã hoàn toàn biến mất. Người dân, đặc biệt là người lớn, sống trong u ám, không biết đến nụ cười, và sự buồn bã đó đã ảnh hưởng đến cả thiên nhiên, làm cho cảnh vật xung quanh cũng trở nên xám xịt và nhạt nhẽo. Trong vương quốc này, nụ cười trở thành một điều xa xỉ, một ngôn ngữ mà người dân đã lãng quên.
Nhà vua của vương quốc, một người nhạy cảm, nhận ra giá trị của nụ cười và quyết định thay đổi tình hình. Ông đã cử một người đi học về môn cười, với hy vọng rằng người này có thể mang lại niềm vui và nụ cười cho toàn bộ vương quốc.
Tuy nhiên, người được chọn để học về môn cười đã gặp phải nhiều thử thách. Môn học này không chỉ là việc học cách cười mà còn cần hiểu về tâm lý và tầm quan trọng của nụ cười trong cuộc sống. Dù đã nỗ lực hết mình, người học vẫn không thể nắm bắt được bí quyết của nụ cười.
Một hôm, khi người học đang chán nản vì chưa thể học cách cười, tình cờ thấy một người đàn ông đang cười rạng rỡ trên phố. Cảnh tượng này khiến người học không thể kìm chế được và bắt đầu cười theo. Sự việc này nhanh chóng thu hút sự chú ý của toàn vương quốc và tin tức về việc này lập tức đến tai nhà vua. Nhà vua đã mời người học đến triều đình để hỏi về bí quyết cười của họ.
2. Cấu trúc của bài Vương quốc thiếu nụ cười
Nội dung bài tập đọc Vương quốc thiếu nụ cười được chia thành các phần sau:
- Phần 1: Từ đầu đến phần về môn cười
Bài 'Vương quốc thiếu nụ cười' bắt đầu bằng việc khắc họa một thế giới tưởng tượng nơi nụ cười đã hoàn toàn biến mất. Trong xã hội này, mọi người đã quên giá trị và ý nghĩa của nụ cười. Tác giả tạo ra một tình huống kỳ lạ: mặc dù mọi thứ như nhà cửa, công việc, gia đình vẫn còn nguyên vẹn, nhưng nụ cười đã hoàn toàn bị loại bỏ. Phần này giới thiệu về tầm quan trọng của nụ cười trong đời sống hàng ngày và vai trò của nó trong việc kết nối con người với nhau. Nụ cười không chỉ là một cử chỉ vô thức, mà còn là một ngôn ngữ riêng biệt thể hiện niềm vui, sự hài lòng và sự gần gũi.
- Đoạn 2: Một năm đã trôi qua, nhưng học vẫn không vào
Trong đoạn này, tác giả kể về một nhân vật chính trải qua một năm không hề biết đến niềm vui. Anh ta chìm đắm trong cuộc sống bận rộn và lo lắng, chạy đua với mục tiêu thành công trong xã hội thiếu nụ cười. Tuy nhiên, số phận đưa anh đến với một khóa học về nụ cười. Nhưng ngay cả trong khóa học này, anh vẫn phải đối mặt với nhiều thử thách khi tìm hiểu sâu về nụ cười trong một thế giới xa lạ.
- Đoạn 3: Phần còn lại
Phần còn lại của bài viết sẽ khám phá những gì nhân vật chính học được khi tìm hiểu về nụ cười. Liệu anh có thể hồi sinh nụ cười cho bản thân và những người xung quanh? Câu chuyện có thể kết thúc tích cực, với nhận thức về giá trị của nụ cười và khả năng lan tỏa niềm vui trong cuộc sống hàng ngày, hoặc dẫn đến sự suy tàn đầy tiếc nuối của một thế giới không biết đến nụ cười.
3. Lời giải bài tập Tập đọc: Vương quốc vắng nụ cười trang 133 Tiếng Việt lớp 4
Câu 1:
Cuộc sống ở vương quốc này thực sự u ám và buồn tẻ. Điều này được thể hiện qua các chi tiết sau:
- Mặt trời không muốn mọc: Sự thiếu sáng sủa và niềm vui trong vương quốc này được phản ánh qua việc mặt trời không muốn lên. Điều này có thể hiểu là ngày mới không được đón nhận nồng nhiệt, và ánh sáng mặt trời không đủ để làm bừng sáng không gian.
- Chim không cất tiếng hót: Tiếng hót của chim thường là biểu tượng của niềm vui và sự sống. Tuy nhiên, ở vương quốc này, chim không muốn hót, cho thấy ngay cả thiên nhiên cũng đã mất đi sự vui vẻ.
- Hoa tàn ngay khi chưa nở: Sự héo úa của hoa trước khi chúng kịp nở là biểu hiện của sự tồi tệ và chán nản trong cuộc sống. Điều này cũng cho thấy sự tươi mới và hy vọng đã bị mất đi.
- Khuôn mặt ủ dột và héo úa: Những gương mặt của người dân trong vương quốc đều toát lên vẻ ủ dột và héo úa, phản ánh tâm trạng u buồn và thiếu niềm tin vào cuộc sống hàng ngày.
- Tiếng ngựa hí và tiếng sỏi đá lạo xạo dưới bánh xe: Những âm thanh này thường gợi lên sự ồn ào và hỗn loạn, nhưng ở vương quốc này, chúng lại biểu hiện sự bất ổn và không yên bình trong cuộc sống.
- Gió lùa dài trên mái nhà: Gió thường mang lại cảm giác tươi mới và năng động, nhưng ở đây, nó lùa dài trên mái nhà, tạo nên cảm giác lạnh lẽo và u ám.
Tất cả những yếu tố này cùng hòa quyện để vẽ nên bức tranh cuộc sống đầy sự buồn tẻ, thiếu niềm tin và niềm vui trong vương quốc đó.
Câu 2:
Cuộc sống ở vương quốc đó u ám và buồn chán bởi vì cư dân nơi đây không biết đến nụ cười. Sự thiếu vắng niềm vui và tiếng cười đã trở thành một hiện tượng kỳ lạ và khó khăn đối với mọi người trong xã hội này.
Sự thiếu niềm vui và tiếng cười ảnh hưởng đến mọi mặt của cuộc sống. Nó khiến mọi người trở nên u sầu và thiếu động lực. Không có sự hài lòng và vui vẻ trong cuộc sống hàng ngày, công việc trở nên nặng nề và thiếu động lực. Gia đình và cộng đồng cũng không còn niềm vui và yêu thương, tạo ra một không khí xã hội u ám.
Nụ cười không chỉ là dấu hiệu của hạnh phúc mà còn là phương tiện kết nối con người với nhau. Nó xóa bỏ sự cô đơn và tăng cường sự gắn bó trong xã hội. Khi mọi người không biết cười, họ mất đi cơ hội giao tiếp thân thiện và đồng cảm với nhau.
Vì vậy, việc thiếu niềm vui và tiếng cười đã tạo ra một cuộc sống buồn tẻ và kháng cự trong vương quốc đó. Tuy nhiên, hành trình tìm lại và khôi phục nụ cười có thể mang đến sự thay đổi tích cực cho cuộc sống của họ.
Câu 3:
Nhà vua đã quyết định thực hiện một bước táo bạo để thay đổi không khí buồn tẻ trong vương quốc. Ông đã cử một viên đại thần tài ba và thông minh ra nước ngoài học hỏi sâu về nghệ thuật nụ cười và cách mang lại niềm vui cho cuộc sống.
Việc gửi một viên đại thần đi học về nghệ thuật nụ cười là một quyết định sáng tạo và dũng cảm của nhà vua. Ông tin rằng điều này sẽ giúp vương quốc học được bí quyết để tạo niềm vui và hạnh phúc trong cuộc sống hàng ngày. Đây cũng thể hiện sự nhạy bén và quan tâm của nhà vua đối với đời sống của người dân.
Câu 4:
Kết quả từ việc nhà vua gửi viên đại thần đi học về nụ cười không được như mong đợi. Sau một năm học tập và nỗ lực, viên đại thần trở về mà không thể học được cách cười, khiến các quan trong triều và toàn bộ vương quốc cảm thấy thất vọng và buồn bã.
Các quan và dân chúng đã chỉ trích viên đại thần vì không hoàn thành nhiệm vụ quan trọng và không thể mang lại niềm vui cho cuộc sống của họ. Nhà vua, người đã đặt nhiều hy vọng vào kế hoạch này, cũng cảm thấy thất vọng và buồn bã.
Tại triều đình, không khí ngày càng trở nên u ám hơn khi sự thiếu vắng niềm vui và tiếng cười vẫn là một vấn đề đáng lo ngại. Dù các đại thần đã nỗ lực hết sức, nhưng việc học cách cười trong một môi trường thiếu thốn niềm vui và hạnh phúc như vương quốc hiện tại không phải là điều dễ dàng.