Yêu cầu
Trả lời câu hỏi 1 Bài Tập Viết, Sách Bài Tập trang 26 Ngữ Văn 6 Cánh Diều
Hãy Kể Lại Một Số Ký Niệm Đáng Nhớ Với Thầy Cô, Bạn Bè Khi Học Ở Trường Tiểu Học. Giải Thích Tại Sao Lại Là Những Ký Niệm Đó.
Phương Pháp Giải - Xem Chi Tiết
Có Những Ký Niệm Vui Nhưng Cũng Có Thể Là Những Ký Niệm Buồn. Các Em Có Thể Kể Lại Một Số Ký Niệm Đáng Nhớ Với Thầy Cô, Bạn Bè Khi Học Ở Trường Tiểu Học. Giải Thích Tại Sao Lại Là Những Ký Niệm Ấy.
Lời Giải Chi Tiết
Chương Trình
1. Giới Thiệu
Giới Thiệu Ngắn Gọn Về Ký Niệm Sẽ Được Kể.
2. Nội Dung Chính
- Kể Lại Chi Tiết Về Kỷ Niệm Tuổi Thơ Đó:
+ Trong Tình Huống Nào, Kỷ Niệm Buồn Hay Vui.
+ Câu Chuyện Xảy Ra Và Diễn Biến.
- Ấn Tượng Về Kỷ Niệm Đó Để Lại Trong Lòng Mình.
3. Kết Thúc
- Trong Ký Ức Của Bản Thân, Kỷ Niệm Vừa Nêu Có Vị Trí Như Thế Nào? Nó Có Là Một Động Lực Giúp Cho Việc Học Hành Hay Giúp Cho Cuộc Sống Của Bản Thân Trở Nên Tốt Đẹp Hơn Không?
Tài Liệu Tham Khảo
Trong Mỗi Cuộc Đời, Có Biết Bao Kỷ Niệm Đẹp Về Tình Cảm Gia Đình Và Tình Hữu, Những Kỷ Niệm Ấy Thật Thiêng Liêng Cao Đẹp Biết Bao. Nhưng Ấn Tượng Sâu Nặng
Ngôi Trường Của Tôi Ở Nông Thôn Nên Không Có Nét Đẹp Gì Đặc Biệt. Nhưng Nó Đã Mang Lại Cho Tôi Kỷ Niệm Ngọt Ngào Khi Lần Đầu Bước Vào Trường: Cô Giáo Dạy Tôi Nắn Nót Từng Chữ, Đôi Tay Của Cô Nắm Chặt Tay Tôi Để Rèn Chữ, Bàn Tay Cô Ấm Áp Làm Sao Và Cô Lại Còn Tập Cho Chúng Tôi Múa Hát, Giọng Cô Trong Trẻo Làm Sao. Thời Gian Trôi Qua Mau, Kỷ Niệm Lại Càng Có Nhiều Với Mai Trường Này...
Tôi Luôn Nhớ Về Những Kỷ Niệm Đẹp Khi Ra Chơi, Cùng Các Bạn Thân Chơi Đủ Loại Trò, Như Đuổi Bắt, Nhảy Dây, Chơi Cầu Nhưng Ấn Tượng Sâu Sắc Nhất Đối Với Tôi Là Trò Chơi Bịt Mắt Bắt Dê. Hôm Đó Vào Giờ Ra Chơi, Lan Rủ Các Bạn Trong Lớp Cùng Nhau Chơi. Đông Quá Các Bạn Phải Oẳn Tù Tì Xem Ai Bắt, Cuối Cùng Là Nam Bắt. Lan Dùng Khăn Quàng Của Mình Để Bịt Mắt Nam Lại, Các Bạn Chạy Xoay Vòng Cậu Ta, Lúc Này Bạn Ấy Không Thấy Gì Cả, Chỉ Tóm Bừa Nên Chúng Tôi Chạy Tán Loạn. Bỗng Dưng Dính Một Người, Nam Sờ Từ Đầu Cho Đến Tóc Và Khẳng Định Là Nga. Nam Bỏ Khăn Ra Nhìn, Hóa Ra Đó Là Bạn Lớp Khác. Lúc Này Hai Người Đều Đỏ Mặt Còn Các Bạn Cùng Chơi Thì Bật Cười. Bỗng Dưng Có Một Tiếng Nói To 'Cho Tôi Chơi Với!' Đó Chính Là Thành, Người Bạn Hay Đùa Nhất Của Lớp Tôi. Bạn Ấy Từ Trong Lớp Chạy Ra Và Xung Phong Bắt. Lan Dùng Khăn Bịt Mắt Thành Lại, Các Bạn Bắt Đầu Trốn, Thành Đứng Giữa Sân Nhìn Qua Nhìn Lại Chẳng Thấy Gì Cả, Nhưng Hình Như Bạn Ấy Đang Nghe Tiếng Bước Chân Của Hiền. Hiền Thấy Thế Liền Chạy Qua Cột Cờ Và Dừng Chân Lại, Đứng Né Một Bên. Thành Nhào Tới Bắt, Ai Ngờ Thành Bắt Dính Cột Cờ, Cả Lớp Cười Lăn Lộn, Thành Cũng Ôm Mặt Cười.
Tiếng Trống Tùng Tùng Báo Hiệu Giờ Vào Học, Thế Là Giờ Ra Chơi Đã Hết, Vào Lớp Các Bạn Đều Dùng Tập, Sách Để Quạt Cho Mát. Đó Là Một Kỷ Niệm Sâu Sắc Nhất Với Tôi Dưới Mai Trường Này.
Dù Bây Giờ Đã Học Cấp II Nhưng Kỷ Niệm Trong Sáng Hồn Nhiên Ấy Tôi Vẫn Nhớ. Nhớ Đến Để Thấy Thời Tiểu Học Đẹp Đẽ Làm Sao Và Đó Sẽ Là Kỷ Niệm Theo Tôi Trong Suốt Những Năm Tháng Ngồi Trên Ghế Nhà Trường.