1. Giới thiệu về hệ thống sông ngòi và kênh rạch ở miền Nam - Mẫu số 1
Khi đặt chân đến Huế, không thể bỏ qua trải nghiệm du thuyền trên sông Hương. Dòng sông này uốn lượn qua thành phố Huế, tạo nên vẻ đẹp thơ mộng với chiều dài 80 km, hình thành từ hai nhánh Tả Trạch và Hữu Trạch. Dòng chính, Tả Trạch, dài khoảng 67 km, xuất phát từ dãy Trường Sơn Đông, chảy qua vườn quốc gia Bạch Mã và thị trấn Nam Đông, gặp nhánh Hữu Trạch dài khoảng 60 km tại ngã ba Bằng Lãng. Sông Hương mang vẻ đẹp quyến rũ thay đổi theo thời gian trong ngày, từ xanh ngọc bích dưới ánh mặt trời đến vàng cam lúc hoàng hôn, và trở nên huyền bí trong đêm với ánh đèn cầu Trường Tiền phản chiếu xuống sông. Mưa Huế tạo nên cảnh quan lãng mạn, với sông Hương mờ ảo và cầu Trường Tiền vắng người. Sông Hương là nguồn cảm hứng cho nhiều tác phẩm nghệ thuật, là 'hồn cốt' của xứ Huế, với giá trị đặc biệt trong du lịch và văn hóa.
2. Giới thiệu về hệ thống sông ngòi và kênh rạch ở miền Nam - Mẫu số 2
Nếu dòng sông Thames là niềm kiêu hãnh của thủ đô Luân Đôn, thì sông Hương chính là biểu tượng dịu dàng và quyến rũ của thành phố Huế – thủ phủ một thời của miền Nam Việt Nam. Sông Hương như một món trang sức quý giá, tô điểm thêm vẻ đẹp cho xứ Huế thơ mộng. Dòng sông này không chỉ là nguồn sống mà còn nuôi dưỡng bao thế hệ người Huế và người Việt Nam. Chính vì vậy, sông Hương gắn liền với hình ảnh thành phố Huế. Sông chảy qua tỉnh Thừa Thiên Huế, thị xã Hương Thủy, Hương Trà và huyện Phú Vang, với lưu lượng 179 m³/s, cung cấp nước cho hàng nghìn héc-ta đất và người dân. Tuy nhiên, vào mùa lũ, sông Hương trở nên dữ dội, gây thiệt hại lớn, như trận lũ năm 1999 đã khiến nhiều khu vực mất liên lạc và chịu thiệt hại nặng nề. Để giảm thiểu thiệt hại, UBND Thừa Thiên Huế đã xây dựng hồ Tả Trạch. Sau mùa lũ, sông Hương trở lại với vẻ đẹp duyên dáng, thu hút du khách ngắm nhìn từ cầu Trường Tiền, Phú Xuân hay Dã Viên. Sông Hương không chỉ là nguồn cảm hứng cho các tác phẩm thi ca mà còn là phần hồn của Huế. Sông bắt nguồn từ dãy Trường Sơn, với nhánh chính Tả Trạch dài 67 km và nhánh phụ Hữu Trạch dài 60 km, hợp lưu tại ngã ba Bằng Lãng. Sông Hương tiếp tục chảy 33 km đến cửa biển Thuận An, nơi nước sông trở nên trong xanh và hiền hòa. Du khách có thể tham quan Cồn Hến nổi tiếng với món cơm hến và ngô ngọt. Sông Hương đã mang nhiều tên gọi trong lịch sử và chứng kiến bao thăng trầm của người Việt. Với vẻ đẹp quyến rũ và lịch sử lâu dài, sông Hương sẽ luôn là biểu tượng tự hào của thành phố Huế.
3. Giới thiệu về hệ thống sông ngòi và kênh rạch ở miền Nam - Mẫu số 3
Sông Hương, hay còn gọi là Hương Giang, là một biểu tượng nổi bật của thành phố Huế thuộc tỉnh Thừa Thiên-Huế, miền Trung Việt Nam. Dòng sông này bắt nguồn từ hai nguồn chính từ dãy Trường Sơn, tạo nên một cảnh quan hoang sơ và hùng vĩ. Dòng Tả Trạch, kéo dài khoảng 67 km, bắt đầu từ phía Đông của dãy Trường Sơn gần vườn quốc gia Bạch Mã, chảy qua 55 thác nước ấn tượng trước khi hợp lưu với dòng Hữu Trạch tại ngã ba Bằng Lãng, cách lăng Minh Mạng khoảng 3 km về phía bắc. Dòng Hữu Trạch, dài khoảng 60 km, chảy theo hướng bắc, vượt qua 14 thác nước và phà Tuần trước khi gặp dòng Tả Trạch tại ngã ba Bằng Lãng. Từ Bằng Lãng đến cửa sông Thuận An, sông Hương dài khoảng 33 km, chảy chậm do mực nước gần bằng mực nước biển. Khi chảy qua chân núi Ngọc Trản, nước sông trở nên xanh biếc và khu vực này là nơi có Điện Hòn Chén với vực sâu ấn tượng. Sông Hương nổi tiếng với vẻ đẹp quyến rũ từ thượng nguồn đến các chân núi và cánh rừng nhiệt đới, mang theo hương thơm của hệ thực vật địa phương. Dòng sông êm đềm chảy qua các làng như Kim Long, Nguyệt Biều, Vỹ Dạ, Đông Ba, Gia Hội, chợ Dinh, Nam Phổ, Bao Vinh và hòa quyện với hương thơm của hoa cỏ Huế. Nước sông Hương lấp lánh dưới ánh mặt trời như viên ngọc quý, đã trở thành nguồn cảm hứng bất tận cho du khách khi thả mình trên thuyền dọc theo sông để thưởng ngoạn cảnh đẹp và nghe những điệu ca Huế truyền thống vào ban đêm. Khi chảy qua thành phố Huế, những công trình kiến trúc hai bên bờ như thành quách, thị tứ, vườn tược, chùa chiền, tháp và đền đài phản chiếu trên mặt nước tạo nên một bức tranh thơ mộng. Nhiều người liên tưởng đến sự thanh bình và cảnh vật yên ả của Huế với dòng sông này. Trước khi được gọi là sông Hương, dòng sông đã mang nhiều tên gọi khác nhau qua các thời kỳ như sông Linh, sông cái Kim Trà, sông Hương Trà, sông Lô Dung, sông Dinh, và sông Yên Lục. Năm 1469, Kim Trà là tên của một huyện thuộc phủ Triệu Phong. Sau khi Đoan Quốc công Nguyễn Hoàng trấn thủ Thuận Hóa năm 1558, huyện Kim Trà được đổi tên thành Hương Trà. Núi Ngự Bình, cao 105 mét, có hình dáng ấn tượng, nằm gần hai ngọn núi nhỏ là Tả Bật Sơn và Hữu Bật Sơn. Nhà Nguyễn đã chọn Huế làm Kinh thành dựa trên hình dáng của Bằng Sơn như một tấm bình phong, và vua Gia Long đã đồng ý đặt tên núi này là Ngự Bình. Cùng với sông Hương, núi Ngự Bình là món quà quý giá của thiên nhiên, tạo nên cảnh quan tuyệt đẹp và là biểu tượng của vùng đất cố đô. Huế được gọi là “Vùng đất của sông Hương và núi Ngự” để tôn vinh vẻ đẹp độc đáo và lãng mạn của nơi đây.