I. Giới thiệu về triết gia Charles de Montesquieu
Triết gia Charles de Montesquieu sinh ngày 18 tháng 1 năm 1689 tại Bordeaux và qua đời ngày 10 tháng 2 năm 1755 tại Paris. Ông là một nhà tư tưởng xã hội và chính trị Pháp nổi bật trong thời kỳ Khai sáng, thường được biết đến với tên Montesquieu. Ông nổi tiếng với lý thuyết phân chia quyền lực…
Sau khi tốt nghiệp chủng viện, triết gia Charles de Montesquieu kết hôn với Jeanne de Latrigue, một tín đồ Calvin, khi ông 26 tuổi. Năm sau, ông kế thừa tước hiệu Nam tước xứ Montesquieu và trở thành Chủ tịch Hội đồng Bordeaux.
Triết gia Charles de Montesquieu nổi tiếng với tác phẩm Lettres persanes (Những bức thư của người Ba Tư, 1721), trong đó ông chỉ trích xã hội thời bấy giờ qua những lá thư gửi từ một nhân vật phương Đông đến Paris. Sau đó, ông xuất bản cuốn Considérations sur les causes de la grandeur des Romains et de leur décadence (Suy ngẫm về các nguyên nhân của sự vĩ đại và sự suy tàn của La Mã, 1734). Tác phẩm De l'Esprit des Lois (Tinh thần pháp luật), phát hành năm 1748 dưới danh nghĩa vô danh, nhanh chóng lan tỏa ảnh hưởng không chỉ ở Pháp. Bên cạnh việc nghiên cứu chính trị và xã hội, ông còn du lịch nhiều nước châu Âu như Áo, Hungary, và sống một thời gian ở Ý và Vương quốc Anh trước khi trở về Pháp. Vào những năm cuối đời, thị lực của ông suy giảm nhanh chóng, và ông hoàn toàn mù lòa trước khi qua đời vì sốt cao năm 1755. Ông được an táng tại Paris, Pháp.
Charles de Montesquieu (S.D. Montesquieu) là một trong những người sáng lập triết học Khai sáng Pháp thế kỷ XVIII. Ông sinh ra trong một gia đình quan chức cao cấp của nghị viện với tinh thần tiến bộ. Ngay từ khi còn trẻ, ông đã đam mê văn học cổ và luật học. Sau này, ngoài việc tham gia các hoạt động xã hội như làm chủ tịch nghị viện Bordeaux, ông còn đặc biệt quan tâm đến triết học và vật lý. Năm 1728, ông được bầu làm thành viên của Viện Hàn lâm Khoa học Pháp.
Hai tác phẩm chính của triết gia Charles de Montesquieu là Những bức thư Ba Tư và Tinh thần pháp luật. Mặc dù cả hai tác phẩm đều khám phá các chủ đề chung như sự quan tâm đến các xã hội ngoài châu Âu và sự phê phán chế độ chuyên quyền, chúng có sự khác biệt rõ rệt và sẽ được phân tích riêng biệt.
Vậy tác phẩm “Tinh thần pháp luật” có cấu trúc và nội dung ra sao? Chúng ta hãy cùng tìm hiểu chi tiết dưới đây.
II. Tác phẩm “Tinh thần pháp luật” của triết gia Charles de Montesquieu
1. Bối cảnh ra đời của tác phẩm
Bàn về tinh thần pháp luật là một kiệt tác triết học của Montesquieu, đứng trong hàng ngũ những tác phẩm vĩ đại nhất trong lịch sử triết học chính trị và luật học. Theo mục đích của tác giả, cuốn sách nhằm trình bày các nguyên nhân quyết định hệ thống pháp lý của từng quốc gia; phân tích sự phù hợp cần thiết giữa luật pháp và chế độ cai trị của một quốc gia; và giải thích mối quan hệ giữa các quy định pháp luật. Montesquieu đã dành gần 20 năm để hoàn thiện tác phẩm này.
Khi trở về Pháp vào năm 1731, với vấn đề về thị lực, Montesquieu quay lại La Brède và bắt tay vào viết kiệt tác của mình, “Tinh thần pháp luật”.
Trong thời gian này, ông cũng viết Những bài cân nhắc về nguyên nhân của sự vĩ đại và sự suy tàn của người La Mã, xuất bản ẩn danh vào năm 1734. Cuốn sách này nhằm áp dụng quan điểm của ông vào trường hợp cụ thể của La Mã, nhằm ngăn cản việc dùng Rome làm mô hình cho các chính phủ thời bấy giờ. Các phần từ cuốn Cân nhắc sau đó được đưa vào Tinh thần của Luật, được xuất bản vào năm 1748. Hai năm sau, ông cho xuất bản cuốn sách Bảo vệ tinh thần của các quy luật để phản hồi các chỉ trích. Dù vậy, Giáo hội Công giáo La Mã đã đưa Tinh thần của Luật vào Danh mục Sách bị Cấm vào năm 1751. Montesquieu qua đời vào năm 1755 tại Paris vì sốt, để lại một bài luận chưa hoàn thành về hương vị cho cuốn Encyclopédie của Diderot và D'Alembert.
Tinh thần pháp luật là một luận thuyết chính trị của Nam tước de Montesquieu, xuất bản ẩn danh vào năm 1748. Lý do tác phẩm được xuất bản ẩn danh là để tránh sự kiểm duyệt, sau đó nó nhanh chóng được dịch sang nhiều ngôn ngữ khác. Thomas Nugent là người đầu tiên xuất bản bản tiếng Anh vào năm 1750. Vào năm 1751, Nhà thờ Công giáo đưa cuốn sách vào Danh sách Sách Bị Cấm. Mặc dù vậy, luận thuyết của Montesquieu đã có ảnh hưởng sâu rộng, đặc biệt đối với các tác phẩm của các học giả như Ekaterina II với Nakaz (Hướng dẫn); các Đại biểu Đại hội Hiến pháp Hoa Kỳ; và Alexis de Tocqueville, người đã áp dụng phương pháp của Montesquieu vào nghiên cứu xã hội Hoa Kỳ trong cuốn Dân chủ ở Mỹ.
Nhà triết học Montesquieu đã dành gần hai mươi năm để nghiên cứu và viết cuốn sách này, bao quát các lĩnh vực chính trị, luật pháp, xã hội học, và nhân loại học, với hơn 3.000 trích dẫn. Trong luận thuyết chính trị của mình, ông ủng hộ chủ nghĩa hợp hiến, thuyết tam quyền phân lập, bãi bỏ nô lệ, bảo vệ quyền tự do công dân và nhà nước pháp quyền, đồng thời cho rằng các thể chế pháp lý và chính trị phải phản ánh đặc điểm địa lý và xã hội của từng cộng đồng.
2. Cấu trúc và bố cục của tác phẩm
Nhiều nhà phê bình đã tranh luận về cấu trúc của tác phẩm “Tinh thần pháp luật”. Một số cho rằng tác phẩm có cấu trúc lý luận chặt chẽ, trong khi đó, có ý kiến khác cho rằng Montesquieu không theo một bố cục nhất định nào. Một số phê bình cho rằng tác phẩm thiếu phương pháp tổ chức, với các quyển và chương không thực sự logic (có những quyển có nhiều chương và có quyển chỉ có một chương như quyển V). Điều này làm cho việc nắm bắt mạch của tác phẩm trở nên khó khăn nếu không đọc một cách cẩn thận và chi tiết. Chỉ khi đọc kỹ từng câu, từng chữ, người đọc mới có thể cảm nhận được giá trị và tinh thần của tác phẩm, cùng với đạo đức của tác giả.
Tác phẩm có thể được chia thành 5 phần cụ thể như sau:
- Phần 1: Quyển I – X: Montesquieu thảo luận về luật tự nhiên, luật con người, các nguyên nhân chính trị ảnh hưởng đến luật pháp; ông định nghĩa ba hình thức chính thể (quyển II) và các nguyên tắc của chúng (quyển III); các yếu tố ảnh hưởng đến sự tồn tại của ba chính thể như giáo dục (quyển IV), các luật liên quan, hệ thống an ninh (quyển IX), hệ thống phòng thủ (quyển X), và sự suy thoái của ba chính thể (quyển VIII).
- Phần 2: Quyển XI – XIII: Montesquieu tiếp tục phân tích các yếu tố chính trị, tập trung vào các luật lệ cần thiết cho ba loại chính thể. Ông khám phá khái niệm tự do chính trị (tam quyền phân lập - Quyển XI) và tự do công dân (Quyển XII) trong mối quan hệ với hiến pháp và quyền công dân.
- Phần 3: Quyển XIV – XIX: Montesquieu chứng minh vai trò của các yếu tố vật chất (như khí hậu, địa lý) và tinh thần (như tập quán, phong tục) trong việc hình thành luật pháp.
- Phần 4: Quyển XXI – XXV: Phân tích mối liên hệ giữa pháp luật với thương mại, việc sử dụng tiền tệ, dân số và các tôn giáo của các quốc gia.
- Phần 5: Quyển XXVI – XXXI: Thảo luận về cơ sở hình thành pháp luật và xem xét tình hình pháp lý tại Pháp.
Vì tác phẩm quá đồ sộ, chúng tôi chỉ có thể trình bày những phần nổi bật nhất. Các phần còn lại chỉ được điểm qua một cách sơ lược.
- Mục tiêu của Montesquieu trong tác phẩm “Tinh thần pháp luật” là giải thích các quy tắc và hệ thống xã hội của con người. Ông cho rằng đây là một thách thức lớn, vì không giống như các quy luật vật lý do Chúa tạo ra, các quy luật pháp lý và hệ thống xã hội là sản phẩm của con người, vốn dễ mắc sai lầm và chịu ảnh hưởng bởi cảm xúc. Sự đa dạng của các hệ thống pháp luật qua các xã hội dường như xác nhận điều này.
- Montesquieu tin rằng sự hỗn loạn này thực ra dễ hiểu hơn chúng ta nghĩ. Ông cho rằng để hiểu các luật pháp và hệ thống xã hội khác nhau, cần phải nhận ra rằng chúng phải phù hợp với nhiều yếu tố khác nhau. Luật pháp cần được điều chỉnh theo đặc điểm của người dân, chính phủ, khí hậu, địa lý, nghề nghiệp, tôn giáo và phong tục. Việc xem xét các hệ thống luật pháp và xã hội từ nhiều góc độ sẽ giúp hiểu rõ hơn về chúng.
- Việc hiểu lý do tại sao chúng ta có những quy luật hiện tại là rất quan trọng. Nó giúp tránh những cải cách sai lầm. Montesquieu không phải là người không tưởng, mà ông tin rằng sống dưới một chính phủ ổn định, không chuyên quyền, cho phép công dân có tự do trong khuôn khổ pháp luật là điều tốt. Hiểu hệ thống chính trị của chúng ta và cách nó phù hợp với điều kiện địa phương giúp nhận ra rằng nhiều đặc điểm của nó thực sự có lý do. Cải cách sai lầm có thể làm suy yếu chính phủ. Ví dụ, làm suy yếu giới quý tộc có thể không củng cố mà làm cho chế độ quân chủ trở nên chuyên chế.
- Montesquieu nhấn mạnh rằng việc làm suy yếu các nhóm hoặc thể chế kiểm soát quyền lực của quân chủ có thể biến chế độ quân chủ thành một chế độ chuyên chế, một hình thức chính phủ vừa tồi tệ vừa không ổn định.
- Theo Montesquieu, để duy trì sự ổn định của chính phủ, cần phải có sự cân bằng quyền lực. Việc làm suy yếu các cơ chế kiểm tra quyền lực có thể dẫn đến sự độc tài, gây nguy hiểm cho tính ổn định và chính đáng của chế độ.
III. Kết thúc vấn đề
Hiểu rõ hệ thống pháp luật của con người giúp xác định những khía cạnh cần cải cách và cách thực hiện chúng. Montesquieu cho rằng nhiều quốc gia có thể áp dụng luật pháp một cách tự do và nhân đạo hơn, giảm bớt sự tùy tiện và quyền lực nhà nước không thể đoán trước. Ví dụ, cần bãi bỏ sự đàn áp tôn giáo và chế độ nô lệ, đồng thời khuyến khích thương mại. Những cải cách này sẽ củng cố các chính phủ quân chủ bằng cách nâng cao quyền tự do và phẩm giá của công dân, nếu các nhà lập pháp hiểu được mối quan hệ giữa luật pháp và các điều kiện quốc gia cùng nguyên tắc chính phủ.
(MK LAW FIRM: Bài viết này nhằm mục đích giáo dục, tuyên truyền pháp luật và chính sách của Đảng và Nhà nước, không phải mục đích thương mại. Thông tin chỉ có giá trị tham khảo; xin vui lòng tham khảo ý kiến của luật sư hoặc chuyên gia tư vấn trước khi áp dụng vào thực tế.)
Chúng tôi rất mong nhận được sự hợp tác từ quý vị!
Trân trọng cảm ơn!
Mytour (Thu thập và chỉnh sửa nội dung).