Thỉnh Thoảng Nhớ Đến Em. Đột Nhiên Nghe Được Một Số Lời. Khiến Anh Chợt Đứng Ngây Người. Bần Thần Nhận Ra. Hóa Ra Em Sớm Đã Có Người. Anh Thương Nhớ…
Anh Buông Bỏ Tất Cả Ký Ức. Nhưng Anh Cũng Chưa Dám Tin Đây Là Định Mệnh.
Trong Những Năm Tháng Thanh Xuân Của Mình, Ai Cũng Từng Bỏ Lỡ Một Người, Mà Mình Nghĩ Rằng Sẽ Theo Ta Đến Cuối Cuộc Đời. Có Lẽ Những Năm Tháng Ấy, Chúng Ta Còn Quá Trẻ Để Hiểu Rằng Như Thế Nào Là Đánh Mất, Như Thế Nào Là Mãi Mãi Không Thể Quay Lại. Tình Đơn Phương Thời Niên Thiếu, Thường Luôn Bắt Đầu Không Có Lý Do Và Kết Thúc Bất Ngờ Không Kịp Đề Phòng.
Anh Thích Em Vào Mùa Thu Năm Ấy Cũng Là Mùa Thu Mà Chúng Ta Rời Khỏi Trường, Xa Nhau. Thanh Xuân Của Anh, Dường Như Cũng Có Một Phần Rời Khỏi Theo Em Vậy. Sau Bao Năm, Tới Giờ Anh Vẫn Chưa Thể Mở Lòng, Cứ Như Là Kiếp Trước Vậy. Bình An, Học Cùng Lớp, Gặp Được Em Và Thích Em Là Chuyện Anh Thấy May Mắn Nhất Trong Những Năm Tháng Tuổi Thanh Xuân Này. Là Em Khiến Cho Đứa Con Trai Chưa Lớn Này Trưởng Thành. Thanh Xuân Của Anh Toàn Có Chơi Điện Tử, Nhưng Từ Khi Thích Em Và Yêu Đơn Phương Em, Mỗi Ngày Trong Đầu Anh Luôn Nhớ Tới Em.
Anh Thích Em Lúc Đầu, Mọi Người Đều Biết,...Cả Em Cũng Vậy. Nhưng Thế Mà Cho Đến Hiện Tại, Anh Mới Phát Hiện Ra, Thật Ra Anh Và Em, Chẳng Có 1 Kỉ Niệm Gì Với Nhau... Anh Đã Từng Nghĩ Đau Khổ Là Không Có Được, Nhưng Có Lẽ Anh Sai Rồi, Anh Đau Khổ Hơn Khi Không Có Kỉ Niệm Gì Với Em. Rất Cảm Ơn Em Vì Mặc Dù Không Thích Anh Nhưng Vẫn Luôn Ôn Hoà Với Anh, Anh Chả Biết Sao Nữa, Cũng Chẳng Biết Cảm Giác Hiện Tại Của Mình, Đau Lòng, Chua Xót Hay Không Can Tâm, Hay Là Cảm Giác Nhẹ Nhõm, Anh Cũng Không Biết Nữa. Chỉ Mong Đoạn Đường Sau Này Của Em, Mọi Thứ Đều Tốt, Còn Anh Cũng Sẽ Tập Quên Em, Đã 5 Năm Rồi, Có Lẽ Cũng Đến Lúc Anh Nên Quên Đi Em Để Đón Nhận Những Ánh Nắng Mặt Trời Của Ngày Mới.
'17 Tuổi Mất Đời Nuối Tiếc' - Khóc Cuối Cùng Cho Quá Khứ
Trong Cuộc Đời, Đành Phải Quên Mình Vì Người Khác
Sâu Sắc Nhất Vẫn Là Tình Yêu Đầu Tiên
“Nếu Tớ Trưởng Thành Sớm Hơn...' - Lời Chia Tay Buồn
Nguyễn Bình An, Tạm Biệt Và Cảm Ơn