Tòa án tối cao Mỹ hiện đang tiếp nhận hai vụ kiện liên quan đến Google, Twitter và các công ty Internet hàng đầu của Mỹ. Các cáo buộc trong các vụ kiện này đã từng bị bác bỏ ở cấp tòa sơ thẩm và tòa phúc thẩm nhưng tòa án tối cao Mỹ đã đồng ý nghe lại các vụ kiện này. Chúng ta sẽ chứng kiến một vụ kiện riêng của Google và một vụ kiện của Twitter nhưng chúng đều liên quan đến các đạo luật chống khủng bố và đặc biệt là điều luật 230, điều luật mà các công ty Internet Mỹ thường dùng để tự bảo vệ mình khỏi các cáo buộc.
Vụ kiện Google và Twitter
Đây là những vụ kiện vô cùng phức tạp và kéo dài, diễn ra suốt nhiều năm nên tóm tắt chỉ mang tính chất sơ lược. Trong vụ kiện đầu tiên, Gonzalez kiện Google, cáo buộc rằng các thuật toán của YouTube đã hỗ trợ tổ chức khủng bố ISIS chia sẻ video và tuyển thành viên, Google phải chịu một phần trách nhiệm về vụ tấn công tại Paris năm 2015 làm chết 130 người, trong đó có sinh viên Nohemi Gonzalez. Vụ kiện này do gia đình Gonzalez và các nạn nhân khác đưa ra dưới đạo luật chống khủng bố của Mỹ.
Chi tiết hơn, bên nguyên đơn trong vụ kiện cho rằng Google (YouTube) đã khuyến cáo các nội dung của ISIS cho người dùng, cho phép họ tìm kiếm video từ các tài khoản của ISIS. Đồng thời, Google cũng cho phép hiển thị quảng cáo trên các video của ISIS, góp phần chia sẻ doanh thu quảng cáo cho các tổ chức khủng bố, từ đó chịu trách nhiệm trực tiếp trong việc hỗ trợ khủng bố quốc tế.
Đại diện của Google phủ nhận việc họ chịu trách nhiệm về nội dung do người dùng tạo ra, cũng như họ không thể lọc và kiểm duyệt toàn bộ nội dung bất hợp pháp trên các nền tảng của mình. Họ cũng lo ngại rằng việc chịu trách nhiệm pháp lý có thể tạo ra rào cản nghiêm ngặt đối với các hoạt động trực tuyến.
Câu chuyện thứ hai liên quan đến Facebook và Kamran, một trường hợp tương tự như vụ Google nhưng liên quan đến việc tuyển mộ tình nguyện viên cho tổ chức khủng bố ở Kabul, Afghanistan, gây ra cái chết của 42 người.
Thực tế, tất cả các công ty công nghệ thường dựa vào Điều Luật 230 để tránh bị kiện tụng, điều này đã xảy ra nhiều lần trong quá khứ.
Luật 230 là gì?
Mình xin phép tổng hợp lại bài viết trước đó để giúp các bạn tiện theo dõi hơn.
Điều Luật 230 của Đạo luật Về An Toàn Truyền Thông, cho phép các nền tảng dịch vụ trực tuyến 1. quản lý nội dung người dùng đăng tải, 2. bảo vệ cả công ty lẫn người dùng khỏi những hậu quả của thông tin sai lệch, kích động trên internet:
“Không một nhà cung cấp hoặc người dùng dịch vụ máy tính tương tác được xem là tác giả hoặc người phát ngôn cho bất kỳ thông tin nào được cung cấp bởi một bên khác.”
Đơn giản nói, Điều Khoản 230 này bảo vệ mọi trang web và dịch vụ lưu trữ nội dung trực tuyến khỏi những vụ kiện liên quan đến nội dung người dùng đăng. Ví dụ, nếu có ai đó chửi bới, mỉa mai anh em trên Facebook, nhờ Khoản 230 này, Facebook không thể bị kiện vì dịch vụ giúp những từ ngữ tấn công tồn tại. Nhưng nếu Khoản 230 được sửa đổi để hỗ trợ người dùng hơn, hoặc thậm chí bị hủy bỏ, thì lại là chuyện khác, khi đó anh em có thể kiện Zuckerberg vì bị người khác vu khống và bắt nạt trên MXH.
Về Đạo luật Chuẩn mực Truyền thông, nhiều nội dung đã bị tòa án Mỹ bác bỏ do lo ngại vi phạm quyền tự do ngôn luật, nhưng Điều Khoản 230 vẫn được coi là 'cái khiên' bảo vệ các công ty công nghệ.
Thực tế, cựu Tổng thống Mỹ Donald Trump cực kỳ không hài lòng với Điều Khoản 230, ông cho rằng nó quá bảo hộ cho các công ty công nghệ. Ông đã đề xuất các dự thảo và sắc lệnh để thay đổi, nhưng Quốc hội Mỹ mới có thể làm điều đó. Ngay cả trong phiên tòa, thẩm phán tối cao Mỹ Kavanaugh cũng nói rằng nếu có thay đổi trong Điều Khoản 230, thì Quốc hội Mỹ mới là cơ quan có thẩm quyền, không phải tòa án.
Dĩ nhiên, mọi thứ đều có hai mặt. Điều luật 230 không phải là một phép màu và các công ty Internet không thể loại trừ hoàn toàn những gì người dùng đăng. Như đã đề cập trước đó, một phần của Điều luật 230 cho phép các công ty công nghệ quản lý nội dung người dùng đăng, cho phép họ loại bỏ những nội dung được coi là nguy hiểm. Điều luật 230 cũng không bảo vệ chủ trang web khỏi nội dung vi phạm pháp luật liên bang hoặc các quyền sở hữu trí tuệ, và đặc biệt không bảo vệ chủ sở hữu trang web/nền tảng khỏi việc tạo ra nội dung bất hợp pháp hoặc có hại.
Nếu tòa án tối cao Mỹ ra phán quyết không thuận lợi cho Google, Twitter và cơ sở này, điều gì sẽ xảy ra với Internet như chúng ta biết?
Như bạn đã biết, Google, Facebook, Twitter, TikTok... không tự tạo ra nội dung mà chính chúng ta, những người dùng trên đó mới tạo ra nội dung. Chính vì vậy, Điều luật 230 vẫn luôn được trích dẫn và coi như một điều luật giúp Internet tồn tại đến thời điểm hiện tại. Các công ty công nghệ lớn như Google, Twitter hay Meta đều cho rằng việc đề xuất nội dung dựa trên thuật toán là cực kỳ quan trọng, nó giúp họ 'sắp xếp, phân loại và hiển thị' nội dung cho người dùng nhằm tăng trải nghiệm trên các nền tảng của họ.
Nếu tòa án ra phán quyết không thuận lợi cho các công ty công nghệ, có thể mở ra một tiền lệ khiến các công ty này phải chịu trách nhiệm pháp lý về quảng cáo hướng đối tượng hoặc cơ chế đề xuất nội dung. Điều này có thể dẫn đến sự thay đổi toàn diện trong cách xếp hạng, phân loại và đề xuất nội dung. Các công ty công nghệ lớn sẽ trở thành mục tiêu của nhiều vụ kiện và sẽ phải hạn chế nhiều nội dung như trước đây.
Ví dụ, Yelp, Reddit, Microsoft, Craigslist, Twitter, Facebook đã tuyên bố sẽ ngừng hiển thị nội dung liên quan đến tìm kiếm việc làm hoặc nhà hàng vì sợ bị kiện. Hoặc các trang web đánh giá nhà hàng có thể bị kiện vì phỉ báng khi người dùng đăng đánh giá tiêu cực về một nhà hàng nào đó.
Thậm chí các dịch vụ hẹn hò như Tinder hay Match cũng cho rằng Điều luật 230 là cần thiết để cải thiện trải nghiệm người dùng trên các nền tảng này. Luật sư Google, Lisa Blatt, đặt ra câu hỏi liệu Điều luật 230 còn phù hợp với mục đích ban đầu hay không? Có còn giúp các trang web quản lý nội dung hiệu quả mà không lo sợ bị phạt về mặt pháp lý không? Blatt lo ngại rằng các chủ sở hữu trang web/nền tảng sẽ phải chọn giữa việc loại bỏ hoàn toàn mọi thứ có khả năng gây tranh cãi pháp lý hoặc không tham gia vào việc quản lý nội dung mà không gặp hậu quả.
Có một vấn đề thú vị mà mình thấy TheVerge đề cập, đó là liệu Google có bị phạt vì hiển thị kết quả tìm kiếm liên quan đến khủng bố, ngay cả khi đó là kết quả của tìm kiếm của người dùng. Và liệu họ có chịu trách nhiệm nếu người dùng tìm kiếm thông tin sai lệch hoặc xem một video khủng bố nào đó.
Phụ thuộc quá nhiều vào thuật toán đề xuất của các công ty công nghệ thực sự không lành mạnh. Tổng thống Mỹ Joe Biden đã nói:
'Ngành công nghệ của Mỹ là một trong những ngành công nghiệp sáng tạo nhất thế giới... Nhưng như những người Mỹ khác, tôi thực sự lo lắng về cách mà một số công ty thu thập, chia sẻ và sử dụng dữ liệu cá nhân của chúng ta, gây ra chủ nghĩa cực đoan và phân cực, ảnh hưởng đến nền kinh tế và vi phạm quyền của phụ nữ và các nhóm thiểu số, thậm chí ảnh hưởng đến con cái của chúng ta.
Ai có thời gian có thể xem lại nguồn bài viết, Mozilla đã thực hiện một hành động châm chọc YouTube khi nền tảng mạng xã hội này đề xuất các nội dung vi phạm quy tắc của mình.Nội dung được phát triển bởi đội ngũ Mytour với mục đích chăm sóc khách hàng và chỉ dành cho khích lệ tinh thần trải nghiệm du lịch, chúng tôi không chịu trách nhiệm và không đưa ra lời khuyên cho mục đích khác.
Nếu bạn thấy bài viết này không phù hợp hoặc sai sót xin vui lòng liên hệ với chúng tôi qua email [email protected]