Các em sắp thi đại học chỉ còn vài ngày nữa thôi, tôi bỗng cảm thấy muốn chia sẻ vài dòng về chuyến đi vào đại học, nhìn lại những tháng ngày đầy sóng gió của mình.
Những Ước Mơ Thơ Ấu
Khi còn nhỏ, suy nghĩ của tôi về đại học như những mầm non non của tuổi thơ. Không hiểu rõ về nó nhưng lại thấy người ta hào hứng với nó. Ngồi ăn với niềm vui cũng chỉ vì có nhiều đồ ngon!
Hồi Ước Tuổi Thơ
Hồi nhỏ, tôi chẳng quan tâm đến điện thoại hay máy tính, chỉ thích sống trong cánh đồng xanh mướt và nghe bà kể những câu chuyện chiến tranh. Cuộc sống giản dị của một đứa trẻ nông thôn không cần phải suy tính quá nhiều. Không phải là tôi không học, nhưng thời gian tôi dành cho việc học không nhiều. Khác biệt với những đứa trẻ thành phố bận rộn với việc học từ sớm, tôi thì chỉ thích chơi cả ngày với bạn bè. Bắt dê, ném lon, ô ăn quan, thả diều,... thậm chí còn đi hái sen cùng nhau.
Đến năm lớp 9, khi các bạn trong lớp đang lo lắng ôn thi cấp 3, tôi vẫn thản nhiên và thích vui chơi. Nhưng đừng nghĩ tôi lười biếng. Đúng lúc đó, trường Chuyên tỉnh tuyển học sinh giành giải nhất, nhì tỉnh vào các môn chuyên. Và tôi được chọn nhờ giải môn Ngữ Văn. Nhờ sự cổ vũ từ thầy cô và gia đình, tôi mang balo xuống trường mỗi ngày.
Một cú sốc đầu đời
Tôi sợ Tiếng Anh như cách mà một số người sợ hành, nhưng tôi phải học nó như một phần của cuộc sống.
Bắt đầu cuộc đua
Bức ảnh của tôi lúc 2 giờ sáng
Một lần nữa, số phận lại 'trêu chọc' tôi một cách không thể tin được. Trong kì 2 năm lớp 11, tôi được chọn vào đội tuyển Quốc Gia. Đó chính là điều mà tôi vừa đề cập. Dường như mọi thứ trôi qua suôn sẻ, nhưng mọi nỗ lực của tôi chỉ đạt được con số 0.5. Mặc dù không thất bại hoàn toàn, nhưng đó cũng đủ để tinh thần tôi bị đảo lộn cực độ. Trong tình hình đó, chỉ khi đạt giải ba trở lên, tôi mới có hy vọng 'đỗ thẳng đại học'. Có lẽ bạn cũng biết, tôi mang về cho đội mình một điều gây sốc. Lúc đó, kiến thức về các môn thi đại học khối D của tôi gần như là không. Tiếng Anh kém trở nên càng mù mịt hơn! Toán chỉ còn là một chuỗi các con số mơ hồ.
Giai đoạn cuối của cuộc đua
Nhưng may mắn thay, tôi đã cố gắng hết sức, học hành chăm chỉ. Những bài khó (đối với tôi) trở nên dễ dàng hơn khi tôi học cùng bạn bè. Vì vậy, họ luôn giải thích cho tôi một cách nhiệt tình. Nhưng có những lúc, dù họ giúp tôi hiểu rõ 3, 4, thậm chí 5 lần, não của tôi vẫn 'không nhận và xử lý thông tin', khiến không chỉ có họ mà còn tôi cũng 'bó tay'.
Sự mâu thuẫn và hoài nghi trong tôi không dừng lại ở đó. Khi phải chọn nguyện vọng, tôi đã phải suy nghĩ kỹ lưỡng, vì tôi không biết gì về các trường đại học, và tôi đã chọn Ngoại Ngữ làm nguyện vọng hàng đầu. Một người kém tiếng Anh muốn học Ngôn Ngữ Anh của trường Ngoại Ngữ, thật khó hiểu với bản thân. Nhưng lúc đó, tôi không còn do dự, chỉ đơn giản là chọn! Đó là hậu quả của việc không tìm hiểu kỹ lưỡng trước khi bắt đầu. Đó cũng là bài học mà tôi sẽ nhớ mãi mỗi khi bạn bè nhắc lại.
Những ngày đã trôi qua và kỳ thi đại học đã đến. Ngay sau khi thi xong, đáp án sẽ lan tràn trên mạng, tôi nhấp vào xem. Và bùng nổ!
Cuộc đua đã kết thúc?
Đại học là một thế giới lớn. Và kỳ thi đại học thực sự chỉ là một bước đi trong cuộc hành trình.
Một số lời chia sẻ
Sau này, khi đã lên đại học, không ai quan tâm đến điểm thi cấp 3 của em là bao nhiêu, hay thành tích em đã đạt được. Chỉ cần nếu em đã cố gắng hết mình, thì mọi thứ sau này hãy để tự nhiên diễn ra.
Ngày xưa, tôi đã nghe những lời như thế này, nhưng tôi không tin vào chúng. Tôi nhấn mạnh với người anh cờ vua của mình rằng: Quan trọng nhất là em đã cố gắng ra sao, không phải số giải em đạt được... Đừng nghĩ tiêu cực! Chỉ khi trải qua mới hiểu được, và những lời khuyên của người khác chỉ là tiếng nói nếu mình chưa trưởng thành trong tư duy. Đó giống như nghe tả về hương vị của một món ăn ngon mà chưa từng thưởng thức!
Đại học không phải là thiên đường hay xứ sở tiên sa, xa hoa lộng lẫy. Đại học là nơi để học hỏi, học mọi điều từ những điều nhỏ nhặt nhất thông qua sự tìm hiểu và trải nghiệm của bản thân.
Tôi muốn gửi lời chúc bình an, bình tĩnh và thành công đến tất cả các em thi đại học năm nay! Hãy nhớ câu này:
Cây không được trồng, lòng không tiếc
Người không học sẽ không có kết quả cao!
Tác giả: Lusy