Xin chào các bạn thính giả yêu quý của Blog Radio. Hôm nay của bạn đã trôi qua như thế nào? Có gặp nhiều khó khăn không? Hãy để lại mọi lo toan, mọi bận rộn, và cùng thư giãn, chữa lành bản thân sau một ngày dài cùng với chúng tôi nhé. Các bạn thân mến, dù cuộc sống đối xử với chúng ta như thế nào đi nữa, dù hôm qua và hôm nay có khó khăn đến đâu, thì ngày mai vẫn sẽ đến. Quá khứ không thể thay đổi, nhưng tương lai luôn mở ra trước mắt chúng ta. Sự lạc quan và niềm tin vào cuộc sống là những điều chúng ta cần chuẩn bị để đón chờ ngày mai. Ngay bây giờ, mời các bạn cùng lắng nghe câu chuyện ngắn 'Hành trình hồi phục sau khi tan vỡ' của tác giả Kim Vi, qua giọng đọc của Bạch Dương và Thắng Leo.
'Con không muốn chia sẻ về hoàn cảnh gia đình với người khác.'
Lời nói của cô bé làm người nghe cảm thấy xót xa.
“Người lớn đã từng là trẻ con, nhưng trẻ con chưa bao giờ là người lớn. Hơn bất kỳ điều gì, chúng ta khao khát được yêu thương, được hiểu biết và được chăm sóc.” Sâu trong trái tim nhỏ bé và yếu đuối, không ai biết liệu người thân có hiểu được nỗi lòng của những đứa con thơ không, nhưng nỗi buồn đang tích tụ dần. Dù nắng hay mưa, dù lủi thủi ở góc nhỏ nào đó, nhưng nhẹ nhàng nhấn mạnh về ý nghĩa của cuộc sống. Liệu bên cạnh những người hạnh phúc hơn, nhà cửa sang trọng hơn, có ai đang nhớ đến quá khứ, đang cố gắng vượt qua mọi khó khăn?
Bướm!
Âm thanh phát ra khi hai cánh cửa gỗ va chạm nhau, dù nhẹ nhàng nhưng đủ khiến Nhi bị giật mình. Cô bé đứng yên như một bức tượng, mồ hôi chảy ra hai bên thái dương, trái tim bé nhỏ đập thình thịch trong ngực. Đêm nay, thay vì nằm ngủ như các đứa trẻ 10 tuổi khác, Nhi lại đợi cho đến khi bà ngoại ngủ sâu để rón rén lẻn ra ngoài. Đây không phải là lần đầu tiên làm điều này nhưng tinh thần của cô bé vẫn cảm thấy hoảng sợ, thậm chí là tiếng thở nhẹ cũng đủ làm nó giật mình.
Nhi đứng im bên ngoài, chặt tai vào cửa để nghe tiếng ngáy đều đều từ bên trong nhà. Sau khi chắc chắn rằng bà ngoại vẫn đang ngủ say, nó mới quay người, từng bước rón rén tiến về phía trước. Nhà của nó có một sân trước rộng lớn. Trong sân có trồng một góc hoa dại đang nở rộ. Nhi thích kéo chiếc ghế nhựa nhỏ ra ngồi dưới góc hoa, chỉ cần nhìn lên là có thể thấy bầu trời xanh qua từng khe lá.
Đêm nay không có trăng, và ít sao không đủ để chiếu sáng bầu trời đêm tối, nhưng nó vẫn từ từ đi về phía ghế ngồi quen thuộc. Nó sẽ ngồi đó, chờ mẹ trở về như những lời hứa mà mẹ đã nói hàng trăm lần qua điện thoại. Những chiếc lá hình trái tim trên góc hoa rung lên dưới sức gió đêm, phát ra âm thanh nhẹ nhàng. Nếu là ngày thường, Nhi chắc chẳng bao giờ dám một mình ở giữa bóng tối với những âm thanh kỳ lạ như vậy. Nhưng lúc này, trong mắt đứa trẻ mười tuổi, chỉ còn là niềm hy vọng. Đã lâu rồi Nhi không gặp mẹ. Trong thời gian này, mọi người trong gia đình đều quan tâm nhiều hơn, yêu thương nhiều hơn. Nhi thích được chăm sóc nhưng cũng nhớ mẹ, muốn được ở bên mẹ hơn là nghe giọng mẹ qua điện thoại.
Nhi đếm từng ngày, xé từng tờ lịch đã qua để giữ trong tủ. Mỗi khi nhìn thấy lịch ít đi, nó thấy vui vẻ vì mẹ sắp về. Nhi chờ mãi, đã lâu lắm rồi không được ôm mẹ. Gia đình Nhi trước đây là một gia đình hạnh phúc dù không giàu có. Ba, mẹ và anh trai yêu thương nhau. Nhưng một tai nạn đã cướp đi ba và anh trai của nó. Nhi nhớ về những lần cuối cùng được bên nhau là vào đêm giao thừa nào đó. Sau đó, mọi thứ đã thay đổi.
Nhi vẫn nhớ, khi ba và anh trai ra đi, gió lạnh và buồn. Từ đó đến nay, nó chưa gặp lại họ. Sự vắng bóng của họ không thay đổi cuộc sống hàng ngày của Nhi. Nó vẫn ăn, chơi, ngủ như trước. Nhưng gần đây, cảm giác bất an bắt đầu hiện lên trong tâm trí của Nhi. Nó không thể diễn tả được cảm xúc này, chỉ biết rằng mình cảm thấy bất an.