Tuổi trẻ chúng ta đối diện với niềm hy vọng, ước mơ và nỗi lo âu về tương lai. Hy vọng rằng mỗi người trẻ đều tìm thấy định hướng và niềm tin trong cuộc sống của mình. Tuy nhiên, không phải ai cũng may mắn như vậy. Đôi khi, chúng ta mắc kẹt trong cuộc sống hàng ngày, lo lắng về tương lai và không chắc chắn về hiện tại. Nếu bạn thuộc về nhóm này, cuốn sách 'Cuộc Hẹn Bình Minh' có thể sẽ là điểm sáng cho bạn. Nó mang lại những cảm nhận mới mẻ về cuộc sống, về ước mơ và hành trình của bạn.
Cuốn sách không chỉ là một câu chuyện mà còn là một nguồn cảm hứng lớn. Tôi nhận ra sự giá trị của nó thông qua cách tác giả truyền đạt những ý tưởng, lý tưởng và thông điệp sống. Tôi yêu những nhân vật trong sách vì mỗi người đều có cá tính riêng biệt và một câu chuyện đầy ý nghĩa. Dù chỉ là hư cấu nhưng họ mang lại niềm tin cho tôi về sự tồn tại của những con người tương tự trong thực tế. Mời bạn cảm nhận và khám phá điều đặc biệt trong trang sách này.
Tôi yêu mến tất cả những nhân vật trong tác phẩm của Kitagawa, không chỉ trong 'Cuộc Hẹn Bình Minh'. Mỗi nhân vật đều được xây dựng một cách tỉ mỉ và độc đáo, với những tính cách đặc trưng riêng. Điểm chung của họ là mỗi người đều mang trong mình một ước mơ và một mục tiêu. Tôi hâm mộ cách tác giả thể hiện sự khác biệt này và cách mà mỗi nhân vật đều đóng góp vào câu chuyện. Tôi đặc biệt ấn tượng với những nhân vật trong 'Cuộc Hẹn Bình Minh', họ là những người trẻ dũng cảm, mạnh mẽ và luôn hướng tới mục tiêu cao cả. Dù chỉ là tưởng tượng, họ đã thôi thúc tôi nhìn lại tuổi trẻ của mình và cảm nhận sức mạnh của thế hệ trẻ.
Miyashita - Người Thầy Mơ Ước trên Bàn Giảng
Miyashita là một nhân vật tôi rất ngưỡng mộ, một người thầy giáo dạy lịch sử tại trường cấp ba. Anh ta luôn đam mê và tin tưởng vào giáo dục, luôn tìm cách làm cho bài giảng của mình trở nên sinh động và hấp dẫn. Miyashita không chỉ đơn thuần truyền đạt kiến thức mà còn truyền đạt những giá trị về cuộc sống. Tôi hy vọng mình sẽ gặp được một người thầy như anh, người có khả năng thay đổi tư duy và tâm hồn của học sinh như Miyashita đã làm với tôi.
Thầy Miyashita trong câu chuyện là một mẫu giáo viên lý tưởng mà chúng ta mong muốn. Anh không chỉ dạy học mà còn giáo dục về cuộc sống. Anh luôn nhắc nhở học sinh rằng mỗi người sinh ra đều có một vai trò và sứ mệnh riêng.
Có thể học sinh nghĩ rằng nếu họ biến mất, thế giới không thay đổi gì. Nhưng thực ra, nếu họ tiếp tục sống, thế giới sẽ thay đổi nhiều. Không ai nên đánh giá bản thân chỉ qua khả năng hiện tại. Vì họ có thể làm được những điều lớn lao mà họ chưa từng tưởng tượng.
Mặc dù nhân vật chỉ là hư cấu, nhưng những lời nói của họ vẫn là nguồn động viên lớn. Tôi tin rằng mỗi học sinh nghe những lời như vậy, sẽ thấy động viên và thay đổi tích cực. Có nhiều giáo viên như vậy trong cuộc sống, họ truyền cảm hứng giúp học sinh trở nên tốt hơn.
Daichan - Sứ Mệnh Mang Hạnh Phúc Cho Người Khác
Daichan là một nhân vật ấn tượng, là người tôi luôn nhớ khi nghĩ về tương lai của mình. Dù ban đầu cậu không có ý định thay đổi thế giới, nhưng sau này, cậu đã thực hiện được điều đó bằng cách riêng của mình. Và điều đó đã làm tôi tin vào khả năng thay đổi của bản thân.
Sau khi trưởng thành, Daichan quyết định thực hiện môn 'nhân sinh học' trong hệ thống giáo dục Nhật Bản. Anh muốn giúp trẻ em hiểu rõ hơn về sự thay đổi của ước mơ và tìm ra định hướng nghề nghiệp phù hợp với bản thân. Thế mà, thay vì tham gia phỏng vấn công việc ổn định, Daichan quyết định bắt đầu cuộc hành trình của mình với niềm đam mê và lý tưởng, vượt qua áp lực từ đám đông.
Có một đoạn rất ấn tượng trong câu chuyện, khi bạn của Daichan nói:
“Tôi nghĩ khả năng thực hiện không đến nỗi là số 0, nhưng gần đến vậy. Chưa có ai làm điều này, đúng không?”
“Vì chưa có ai làm, nên tôi sẽ làm.”
“Điều này nhất định không dễ dàng. Nếu dễ dàng, đã có người làm từ lâu rồi. Các hãng sản xuất phim lớn chẳng hạn.”
“Trước khi chứng minh được khả năng sinh lời, các công ty lớn sẽ không chú ý đến. Vì vậy, tôi tin rằng, nếu tôi có thể làm cho nó sinh lời, các công ty lớn sẽ tham gia.”
'’Thì cậu cũng chẳng đạt được gì đâu.’’
'’Tuy nhiên, ước mơ của tôi là môn 'Nhân sinh học' sẽ được thêm vào chương trình giáo dục quốc gia.'’
Tôi ngưỡng mộ lòng dũng cảm của Daichan, mặc dù không chắc chuyện này có thật, và không biết liệu môn 'Nhân sinh học' đã được thêm vào giáo trình của Nhật Bản chưa? Nhưng với tôi, cách Daichan theo đuổi lý tưởng đã làm tôi nhận ra rằng, tôi cũng nên làm công việc mình muốn và công việc đó phải có ích cho xã hội, để trở thành một phần của sự thay đổi trong thế giới này. Và tôi tin rằng, tác giả Kitagawa cũng có ước muốn 'Trở thành người suy nghĩ thay đổi thế giới' qua việc viết sách, vì nếu không, ông sẽ không thể tạo ra những nhân vật xuất sắc như vậy, và ít nhất là đã khiến tôi thay đổi.
Manae - Can đảm vượt qua ranh giới an toàn
Trong câu chuyện, còn có một cô gái thông minh, hiểu biết, yêu sách, sống với lý tưởng, dám mạo hiểm theo đuổi ước mơ, vượt qua giới hạn an toàn và luôn hiểu rõ sứ mệnh của mình là người Nhật Bản. Đó chính là Manae, một nhân vật trẻ cuối cùng mà tôi rất ấn tượng. Manae lớn lên bên cạnh cha, một thợ làm đầu vĩ đại, từ nhỏ đã được trải qua nhiều trải nghiệm, nghe nhiều câu chuyện về thành công trên khắp đất nước. Cô đã có tầm nhìn như một người trưởng thành ngay từ khi còn bé, và khi lớn lên, trở thành một cô gái dũng cảm, quyết tâm vượt qua ranh giới an toàn để khám phá thế giới mới.
Trong bối cảnh câu chuyện, người Nhật thường sống an phận với thế giới của họ bên trong quốc gia. Nhưng Manae đã quyết định vượt qua ranh giới 'ngôn ngữ' cá nhân và đi du học ở Mỹ. Quyết định táo bạo này được thúc đẩy bởi người cha của cô, người tôi sẽ nhắc đến sau. Khi đến Mỹ, Manae không quên lý tưởng của mình, cô giới thiệu về quốc gia và vẻ đẹp của con người Nhật Bản. Khi tốt nghiệp, cô quyết định trở về dạy tiếng Anh ở Nhật Bản, mong muốn truyền đạt sự tự tin cho học sinh, giúp họ hòa nhập vào thế giới.
Manae đại diện cho người trẻ, hiểu biết, can đảm vượt qua chính mình, luôn yêu quý và tôn trọng quê hương. Hy vọng mọi người khi đọc về Manae sẽ dám thay đổi, vượt qua ranh giới trong lòng mình để theo đuổi ước mơ. Mong mọi người luôn yêu quý quê hương như Manae, dù có đến một nơi tốt hơn nhưng vẫn quay về đóng góp cho quê hương. Có rất nhiều người trẻ Việt Nam đã làm được điều đó. Như tiến sĩ Alan Phan, một doanh nhân thành đạt sống ở Mỹ và Trung Quốc nhưng luôn muốn đóng góp vào sự phát triển của đất nước. Hy vọng các cô gái của chúng ta sẽ can đảm như Manae, dám thay đổi ít nhất một lần.
Và những bậc phụ huynh yêu thương con cái nhất
Cuối cùng, không thể không kể đến cha mẹ, ba nhân vật khiến tôi nhận ra tầm quan trọng của cha mẹ. Đầu tiên là cha của Manae, một người hiểu biết, đẹp lòng và là người cha tuyệt vời nhất. Cha Manae là một thợ làm tóc xuất sắc, có một cửa hàng luôn đông đúc khách đến mức dù có nhiều cửa hàng khác trong khu phố nhưng vẫn luôn đông khách. Điều khiến ông thành công không chỉ là vì giải thưởng mà vì ông luôn học hỏi, không ngừng trau dồi kỹ năng và tâm lý khách hàng. Ông dạy Manae rằng học không chỉ ở trường mà ở mọi nơi, và luôn khuyến khích cô bé vượt qua rào cản, bước ra khỏi vùng an toàn. Thế hệ tiếp theo của chúng ta sẽ trở nên tuyệt vời như cha mẹ của Manae nếu họ được nuôi dưỡng bởi tình thương và sự khuyến khích.
Không có vấn đề là khó hay dễ, mà là vấn đề trong tâm hồn. Thường thì trước khi bắt đầu, chúng ta nghĩ rằng mình không thể. Chúng ta xây dựng một bức tường 'không thể' trong tâm hồn. Nhưng khi thành công, trái tim được đầy tin vào bản thân vì những điều mà từng nghĩ là không thể bây giờ đã trở thành hiện thực.
Cuộc sống của chúng ta mới chỉ bắt đầu, và chỉ có một lần duy nhất. Điều quan trọng là phải dám thử sức với những thứ mà người khác nghĩ là không thể, những thứ khó khăn nhất có thể được chạm đến.
Tôi tin rằng, cha mẹ như vậy tồn tại thực sự quanh cuộc sống của tác giả, và tôi tin rằng bất kỳ đứa trẻ nào được nuôi dưỡng bởi cha mẹ như vậy cũng sẽ trở thành những con người xuất sắc, can đảm và hiểu biết.
Ngoài ra, còn có hai bậc phụ huynh khác, cha mẹ của Daichan. Mặc dù họ không được đề cập nhiều, nhưng tôi muốn viết về họ. Khi Daichan chuẩn bị tốt nghiệp mà không chọn con đường làm giáo viên như bạn bè và phải học thêm một năm, họ không tỏ ra tức giận hay chỉ trích như những cha mẹ khác. Họ không bảo rằng 'hãy tìm một công việc ổn định'. Dù bị hàng xóm nói xấu, họ vẫn không cảm thấy xấu hổ và luôn tôn trọng quyết định của Daichan. Cha nói với Daichan rằng cuộc đời chỉ có một, hãy làm điều làm cho mình vui vẻ và hạnh phúc. Mẹ tin rằng con sẽ làm tốt mọi việc con muốn làm dù đó là gì. Họ là hình mẫu lý tưởng về cha mẹ, luôn yêu thương, thấu hiểu và ủng hộ, tin tưởng con cái của mình. Chúng ta hy vọng mọi người, sau khi đọc, sẽ trở thành cha mẹ tốt như cha mẹ của Manae và Daichan.
Kết luận
Mỗi nhân vật trong tác phẩm của Kitagawa đều rất đẹp, tạo ra một cảm giác như họ có thật xung quanh chúng ta. Tôi tin rằng họ đều là người thực tế, sống và theo đuổi cuộc sống giống như trong truyện. Tác giả muốn khuyến khích người đọc trở thành những con người tốt hơn, và đó là điều đáng trân trọng. Tôi rất may mắn khi được đọc câu chuyện này, học từ thầy Miyashita tin vào bản thân mình và dám khác biệt, học từ Daichan cách vượt qua vùng an toàn, và từ ba Manae sự kiên trì và không ngừng hoàn thiện bản thân. Hy vọng bạn sẽ đọc cuốn sách này và những cuốn sách khác của tác giả, để tìm thấy những góc nhìn giá trị về cuộc sống. Đặc biệt là đối với các bạn trẻ, hãy đọc và tìm thấy phần của bản thân mình trong đó, và thay đổi để trở nên tốt đẹp hơn. Có một đoạn mà tôi rất ấn tượng và tôi muốn chia sẻ nó với bạn:
Có những người trẻ sống với lo sợ về tương lai, không biết mình muốn gì,
Chúng ta lo lắng về những gì sẽ xảy ra trong tương lai,
Nhưng đừng sợ, hãy bước đi với trái tim mở ra.
Tác giả: Lê Trang - Tác Phẩm Của Tôi